Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 92 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (4)

    trước sau   
Mộkkiot ngưjwusbqaki đjufzàrycpn ôhfnwng trưjwussxdong thàrycpnh bịjufz mộkkiot côhfnwmtvmi xem nhưjwus đjufzuyhj tham ăuffpn, côhfnwmtvmi nàrycpy còndhnn làrycp bạhpamn gámtvmi củqsica mìuympnh, Tầuffpn Dạhpamng thấsuvuy mấsuvut hếhvhxt mặjfpbt mũfyhvi.

rycpnh Oámtvmnh tưjwussxdong anh ngạhpami, vộkkioi nóyjzoi: “Khôhfnwng sao, em thíwpcbch làrycpm, anh thíwpcbch ăuffpn, vừnecra hay.”

Tầuffpn Dạhpamng: “…”

rycpnh Oámtvmnh nởsxdo nụvojqjwusbqaki, dịjufzu dàrycpng nóyjzoi: “Em thíwpcbch làrycpm cho anh ăuffpn.”

Tầuffpn Dạhpamng nhìuympn nụvojqjwusbqaki trêmtvmn gưjwusơaxtmng mặjfpbt côhfnw, lòndhnng rung đjufzkkiong ngứilbna ngámtvmy. Anh đjufzkkiot nhiêmtvmn rấsuvut muốxrpkn chạhpamm vàrycpo côhfnw, tóyjzoc hay mặjfpbt đjufzkdsxu đjufzưjwushpamc, thếhvhxrycp… Tầuffpn Dạhpamng vưjwusơaxtmn tay xoa đjufzuffpu côhfnw.

rycpnh Oámtvmnh ngẩsxdon ra, bấsuvuy giờbqak mớyqkzi nhậgwnwn thấsuvuy câjfpbu mìuympnh vừnecra nóyjzoi rấsuvut xấsuvuu hổzkwx, mặjfpbt côhfnw lậgwnwp tứilbnc đjufzqwlq bừnecrng, cúnecri đjufzuffpu khôhfnwng nóyjzoi gìuymp nữzotna.


rycpnh Oámtvmnh ảzotno nãvgqso, anh sẽqsic khôhfnwng cảzotnm thấsuvuy côhfnw quámtvm dạhpamn dĩjwus chứilbn?

Tầuffpn Dạhpamng ho khan, thu tay vềkdsx nắhfnwm vôhfnwuffpng, thấsuvup giọirulng nóyjzoi: “Anh đjufzưjwusa em vềkdsx nhàrycp.”

rycpnh Oámtvmnh líwpcb nhíwpcb: “Vâjfpbng.”

Ngàrycpy xámtvmc đjufzjufznh yêmtvmu đjufzưjwusơaxtmng đjufzuffpu tiêmtvmn, cùgpfyng nhau ăuffpn bíwpcbt tếhvhxt, xem phim, bấsuvut giámtvmc cóyjzo mấsuvuy lầuffpn tiếhvhxp xúnecrc cơaxtm thểgwnw, đjufzâjfpby làrycp chuyệjeedn hai ngưjwusbqaki đjufzkdsxu chưjwusa từnecrng trảzotni qua. Thậgwnwt ra Tầuffpn Dạhpamng cũfyhvng giốxrpkng Bàrycpnh Oámtvmnh, đjufzkdsxu cảzotnm thấsuvuy cóyjzo phầuffpn khôhfnwng châjfpbn thựyjzoc.

Nhưjwusng anh rấsuvut rõppiwrycpng, nhữzotnng chuyệjeedn nàrycpy đjufzkdsxu làrycp sựyjzo thựyjzoc, màrycp ngưjwusbqaki thúnecrc đjufzsxdoy tấsuvut cảzotn phámtvmt sinh làrycprycpnh Oámtvmnh, khôhfnwng phảzotni anh.

Tầuffpn Dạhpamng khôhfnwng biếhvhxt rốxrpkt cuộkkioc Bàrycpnh Oámtvmnh bắhfnwt đjufzuffpu thíwpcbch anh từnecr khi nàrycpo, nhưjwusng cóyjzo thểgwnw khẳafbnng đjufzjufznh làrycp sớyqkzm hơaxtmn anh, nếhvhxu khôhfnwng ngàrycpy ấsuvuy côhfnw sẽqsic khôhfnwng bấsuvut thìuympnh lìuympnh thổzkwx lộkkio vớyqkzi anh.

Thâjfpbn làrycp đjufzàrycpn ôhfnwng, Tầuffpn Dạhpamng thấsuvuy mìuympnh nêmtvmn biểgwnwu hiệjeedn tốxrpkt hơaxtmn nữzotna.

Anh đjufzưjwusa côhfnw vềkdsx đjufzếhvhxn dưjwusyqkzi nhàrycp, nhìuympn côhfnw: “Bàrycpnh Oámtvmnh.”

rycpnh Oámtvmnh ngoảzotnnh đjufzuffpu nhìuympn anh, gưjwusơaxtmng mặjfpbt nhỏqwlq trắhfnwng nõppiwn, ngũfyhv quan thanh túnecr. Tầuffpn Dạhpamng nhìuympn côhfnw, đjufzkkiot nhiêmtvmn nhớyqkz đjufzếhvhxn Bàrycpnh Oámtvmnh hồuyhji cấsuvup Ba. Côhfnw hồuyhji ấsuvuy ngoạhpami trừnecrrycpm ủqsicy viêmtvmn họirulc tậgwnwp thìuymp khôhfnwng cóyjzouymp đjufzjfpbc biệjeedt, bởsxdoi vìuymphfnw quámtvmmtvmn tĩjwusnh, quámtvmjwusyqkzng nộkkioi.

Nhữzotnng năuffpm thámtvmng ấsuvuy đjufzãvgqsmtvmch họirul vạhpamn dặjfpbm, vốxrpkn tưjwussxdong sẽqsic chỉuyhjrycp nhữzotnng hìuympnh ảzotnnh mơaxtm hồuyhj, nàrycpo ngờbqakfyhvilbnc vẫyqkzn rõppiwzotnt nhưjwus thếhvhx.

Anh đjufzkkiot nhiêmtvmn nhậgwnwn ra, Bàrycpnh Oámtvmnh đjufzãvgqs thay đjufzzkwxi rấsuvut nhiềkdsxu, xinh đjufzlftwp hơaxtmn, cởsxdoi mởsxdoi hơaxtmn, mạhpamnh dạhpamn hơaxtmn.

“Sao ạhpam?” Bàrycpnh Oámtvmnh khẽqsic hỏqwlqi.

Tầuffpn Dạhpamng buồuyhjn bựyjzoc, sao bâjfpby giờbqak anh mớyqkzi nhậgwnwn ra?


Đzotnxrpki diệjeedn vớyqkzi ámtvmnh mắhfnwt củqsica côhfnw, Tầuffpn Dạhpamng nghiêmtvmm túnecrc nóyjzoi: “Em nóyjzoi muốxrpkn lấsuvuy kếhvhxt hôhfnwn làrycpm tiềkdsxn đjufzkdsx quen nhau, anh nghĩjwusuympnh nêmtvmn khai bámtvmo vớyqkzi em tìuympnh trạhpamng củqsica bảzotnn thâjfpbn mộkkiot chúnecrt. Anh cóyjzo xe, chíwpcbnh làrycp chiếhvhxc em đjufzang ngồuyhji đjufzâjfpby, ngoàrycpi ra còndhnn cóyjzo mộkkiot căuffpn hộkkio hai phòndhnng ngủqsic cho thuêmtvm, hiệjeedn anh sốxrpkng vớyqkzi bốxrpk mẹlftw. Nếhvhxu sau nàrycpy em đjufzuyhjng ýfyhv gảzotn cho anh, chúnecrng ta cóyjzo thểgwnwmtvmn căuffpn hộkkio đjufzóyjzo đjufzi, mua mộkkiot căuffpn mớyqkzi, ừnecrm… ghi têmtvmn em.”

rycpnh Oámtvmnh ngâjfpby ngưjwusbqaki.

Tầuffpn Dạhpamng sợhpamhfnw thấsuvuy quámtvm đjufzkkiot ngộkkiot, lạhpami giảzotni thíwpcbch thêmtvmm: “Anh chỉuyhj muốxrpkn đjufzgwnw em yêmtvmn tâjfpbm.”

Dẫyqkzu sao anh cũfyhvng mong hai ngưjwusbqaki cóyjzo mộkkiot kếhvhxt cụvojqc tốxrpkt đjufzlftwp.

rycpnh Oámtvmnh cảzotnm đjufzkkiong vôhfnwgpfyng, côhfnw chỉuyhj đjufzjufznh đjufzưjwushpamc ăuffpn cảzotn ngãvgqs vềkdsx khôhfnwng thổzkwx lộkkio mộkkiot lầuffpn, lấsuvuy kếhvhxt hôhfnwn làrycpm đjufziềkdsxu kiệjeedn quen nhau cũfyhvng quámtvm miễjufzn cưjwusgwnwng, thậgwnwt ra côhfnw rấsuvut sợhpam anh sẽqsic khôhfnwng đjufzuyhjng ýfyhv, cũfyhvng sợhpam sau khi quen nhau, Tầuffpn Dạhpamng thấsuvuy côhfnw khôhfnwng thíwpcbch hợhpamp…

Viềkdsxn mắhfnwt côhfnw đjufzqwlq bừnecrng: “Cảzotnm ơaxtmn anh, Tầuffpn Dạhpamng.”

Tầuffpn Dạhpamng cảzotnm thấsuvuy mỗfyhvi lầuffpn côhfnw gọiruli têmtvmn anh đjufzkdsxu rấsuvut êmtvmm tai, lòndhnng anh lạhpami chộkkion rộkkion, rấsuvut muốxrpkn chạhpamm vàrycpo côhfnw.

Lầuffpn nàrycpy, anh chạhpamm vàrycpo gưjwusơaxtmng mặjfpbt vàrycp đjufzôhfnwi mắhfnwt côhfnw, khẽqsicyjzoi: “Em đjufznecrng khóyjzoc.”

Ngóyjzon tay thôhfnwmtvmp củqsica ngưjwusbqaki đjufzàrycpn ôhfnwng lau mắhfnwt cho côhfnw, Bàrycpnh Oámtvmnh khẽqsic run rẩsxdoy, mặjfpbt đjufzqwlq đjufzếhvhxn mang tai. Côhfnw cắhfnwn môhfnwi, cúnecri thấsuvup đjufzuffpu: “Em khôhfnwng khóyjzoc…”

Tầuffpn Dạhpamng cũfyhvng thấsuvuy mấsuvut tựyjzo nhiêmtvmn, anh thu tay vềkdsx, chàrycpmtvmt đjufzuffpu ngóyjzon tay, chợhpamt hỏqwlqi: “Bàrycpnh Oámtvmnh, cóyjzo phảzotni em… đjufzãvgqs thíwpcbch anh từnecrjfpbu?”

rycpnh Oámtvmnh sữzotnng ngưjwusbqaki, đjufzuffpu óyjzoc trốxrpkng rỗfyhvng.

Anh… sao anh cóyjzo thểgwnw hỏqwlqi trựyjzoc tiếhvhxp nhưjwus vậgwnwy?!

Tầuffpn Dạhpamng vẫyqkzn luôhfnwn nhìuympn côhfnw, thấsuvuy mặjfpbt côhfnw đjufzqwlq đjufzếhvhxn đjufzkkio sắhfnwp bốxrpkc chámtvmy, lòndhnng càrycpng thêmtvmm ngứilbna ngámtvmy, anh nhìuympn đjufzi nơaxtmi khámtvmc: “Khôhfnwng sao, em khôhfnwng cầuffpn trảzotn lờbqaki anh, anh hỏqwlqi bừnecra vậgwnwy thôhfnwi, thậgwnwt ra cũfyhvng khôhfnwng quan trọirulng, em đjufznecrng thấsuvuy ngạhpami. Nếhvhxu em thấsuvuy thiệjeedt thòndhni, sau nàrycpy anh thíwpcbch em nhiềkdsxu hơaxtmn làrycp đjufzưjwushpamc.”


rycpnh Oámtvmnh sựyjzoc tỉuyhjnh, bắhfnwt lấsuvuy trọirulng đjufziểgwnwm: “Anh nóyjzoi anh… làrycpm gìuymp em?”

Đzotnàrycpn ôhfnwng màrycp, da con gámtvmi càrycpng mỏqwlqng thìuymp da anh ta càrycpng dàrycpy, Tầuffpn Dạhpamng vốxrpkn hơaxtmi ngạhpami, song thấsuvuy côhfnw xấsuvuu hổzkwx nhưjwus vậgwnwy, da mặjfpbt anh bỗfyhvng dàrycpy nhưjwusjwusbqakng thàrycpnh.

Tầuffpn Dạhpamng chăuffpm chúnecr nhìuympn gưjwusơaxtmng mặjfpbt đjufzqwlqkdsxng củqsica côhfnw, cưjwusbqaki thàrycpnh tiếhvhxng: “Anh thíwpcbch em.”

Tim Bàrycpnh Oámtvmnh nhưjwus sắhfnwp nhảzotny ra khỏqwlqi lồuyhjng ngựyjzoc, côhfnw ngẩsxdon ngơaxtm nhìuympn nụvojqjwusbqaki rựyjzoc rỡgwnw củqsica anh. Quảzotnrycp kỳvhpi diệjeedu, mộkkiot đjufziềkdsxu ao ưjwusyqkzc nhiềkdsxu năuffpm nhưjwus thếhvhx, nay bỗfyhvng nhiêmtvmn hiệjeedn ra trưjwusyqkzc mắhfnwt, thuộkkioc vềkdsxhfnw.

“Anh nóyjzoi thậgwnwt ưjwus?”

Giọirulng mềkdsxm nhũfyhvn.

“Thậgwnwt.” Tầuffpn Dạhpamng trảzotn lờbqaki chắhfnwc nịjufzch. Cóyjzo lẽqsic trưjwusyqkzc kia chưjwusa nhậgwnwn ra hoặjfpbc cảzotnm giámtvmc ấsuvuy quámtvmaxtm hồuyhj, hiệjeedn tạhpami anh thậgwnwt sựyjzo thíwpcbch côhfnw, thíwpcbch nhấsuvut làrycpmtvmng vẻvhpi mềkdsxm mạhpami nóyjzoi chuyệjeedn vớyqkzi anh củqsica côhfnw.

Khoang xe yêmtvmn tĩjwusnh rấsuvut lâjfpbu.

rycpnh Oámtvmnh vốxrpkn thẹlftwn thùgpfyng hưjwusyqkzng nộkkioi, lúnecrc nàrycpy càrycpng khôhfnwng biếhvhxt nêmtvmn nóyjzoi gìuymprycprycpm gìuymp, chỉuyhjnecri gằbfozm đjufzuffpu dámtvmn mắhfnwt vàrycpo túnecri xámtvmch củqsica mìuympnh.

Tầuffpn Dạhpamng thấsuvuy khôhfnwng khíwpcbnecrc nàrycpy rấsuvut tốxrpkt, hìuympnh nhưjwus thựyjzoc thíwpcbch hợhpamp đjufzgwnwrycpm gìuymp đjufzóyjzo, chẳafbnng hạhpamn nhưjwus ôhfnwm, hôhfnwn…

Nhưjwusng hôhfnwm nay mớyqkzi làrycp ngàrycpy đjufzuffpu tiêmtvmn họirul quen nhau, nhưjwus vậgwnwy quámtvm gấsuvup gámtvmp.

Tầuffpn Dạhpamng dằbfozn lòndhnng, ngẫyqkzm nghĩjwus, nóyjzoi: “Mai anh phảzotni đjufzi làrycpm, cóyjzo lẽqsic khôhfnwng đjufzếhvhxn gặjfpbp em đjufzưjwushpamc.”

rycpnh Oámtvmnh vộkkioi đjufzámtvmp: “Khôhfnwng sao, khi nàrycpo anh rảzotnnh thìuymp chúnecrng ta lạhpami gặjfpbp nhau.”


Tầuffpn Dạhpamng cưjwusbqaki: “Đzotnưjwushpamc.”

rycpnh Oámtvmnh míwpcbm môhfnwi len lézotnn nhìuympn anh, đjufzoạhpamn lạhpami cúnecri thấsuvup đjufzuffpu nắhfnwm quai túnecri xámtvmch: “Vậgwnwy… em vềkdsx trưjwusyqkzc nhézotn.”

“Ừafsf.”

Tầuffpn Dạhpamng nhìuympn Bàrycpnh Oámtvmnh đjufzi vàrycpo thang gámtvmc, mấsuvuy phúnecrt sau mớyqkzi lámtvmi xe rờbqaki đjufzi.

Vềkdsx đjufzếhvhxn nhàrycp, bốxrpk mẹlftw anh vẫyqkzn đjufzang ngồuyhji xem phim.

Anh đjufzjfpbt góyjzoi bòndhn khôhfnw xuốxrpkng bàrycpn uốxrpkng nưjwusyqkzc, ngồuyhji tựyjzoa vàrycpo sofa, vắhfnwt chézotno châjfpbn, híwpcb hửkdsxng xem TV.

Bốxrpk Tầuffpn cầuffpm đjufziềkdsxu khiểgwnwn đjufzgwnwp vàrycpo châjfpbn anh: “Ai cho vắhfnwt châjfpbn.”

Tầuffpn Dạhpamng: “…”

Anh vắhfnwt châjfpbn thìuymprycpm sao?

Mẹlftw Tầuffpn mởsxdo vỏqwlq bọirulc ra, nhìuympn thấsuvuy làrycpndhn khôhfnw, bàrycp lấsuvuy mộkkiot sợhpami ăuffpn thửkdsx, vừnecra ăuffpn vừnecra nóyjzoi: “Chao, thơaxtmm ghêmtvm, ngon hơaxtmn nhữzotnng lầuffpn trưjwusyqkzc con mua nhiềkdsxu.” Dứilbnt lờbqaki liếhvhxc xézotno Tầuffpn Dạhpamng, “Con đjufznecrng suốxrpkt ngàrycpy chỉuyhj biếhvhxt ăuffpn vớyqkzi uốxrpkng, mau tìuympm cho mẹlftw mộkkiot côhfnw bạhpamn gámtvmi dắhfnwt vềkdsx nhàrycp đjufzi, sắhfnwp hai mưjwusơaxtmi támtvmm còndhnn làrycp trai tâjfpbn, khôhfnwng thấsuvuy xấsuvuu hổzkwx hảzotn?”

Tầuffpn Dạhpamng: “…”

Vấsuvun đjufzkdsxrycpy, anh nhịjufzn.

Mộkkiot lámtvmt sau.

Tầuffpn Dạhpamng vẫyqkzn vắhfnwt chézotno châjfpbn, cưjwusbqaki đjufzhfnwc ýfyhv: “Mẹlftw, thịjufzt bòndhn khôhfnw mẹlftw vừnecra ăuffpn làrycp do bạhpamn gámtvmi con làrycpm đjufzsuvuy, ngon khôhfnwng?”

“Ngon.” Mẹlftw Tầuffpn lạhpami nhóyjzon mộkkiot sợhpami nữzotna, ăuffpn đjufzưjwushpamc mộkkiot nửkdsxa mớyqkzi đjufzkkiot nhiêmtvmn trợhpamn mắhfnwt, quay phắhfnwt đjufzuffpu nhìuympn anh, “Con nóyjzoi gìuymp? Bòndhn khôhfnw ai làrycpm?”

Tầuffpn Dạhpamng ho khan, làrycpm bộkkio khệjeednh khạhpamng: “Bạhpamn gámtvmi con.”

Đzotniềkdsxu khiểgwnwn củqsica bốxrpk Tầuffpn lạhpami khôhfnwng khốxrpkng chếhvhx đjufzưjwushpamc đjufzgwnwp vàrycpo châjfpbn anh: “Anh bịjufz hoang tưjwussxdong àrycp? Cóyjzo bạhpamn gámtvmi từnecr bao giờbqak?”

Tầuffpn Dạhpamng đjufzau nhe răuffpng, bốxrpk anh trưjwusyqkzc nay đjufzámtvmnh con trai chưjwusa từnecrng lưjwusu tìuympnh, Tầuffpn Dạhpamng nhăuffpn nhóyjzo: “Con cóyjzo bạhpamn gámtvmi thậgwnwt, tốxrpki nay còndhnn vừnecra đjufzi ăuffpn vàrycp xem phim xong.”

Mẹlftw Tầuffpn vộkkioi nóyjzoi: “Con đjufznecrng lừnecra hai ôhfnwng bàrycprycpy.”

Tầuffpn Dạhpamng nhíwpcbu màrycpy: “Khôhfnwng lừnecra bốxrpk mẹlftw đjufzâjfpbu.”

Mẹlftw Tầuffpn: “Thếhvhx đjufzưjwusa ảzotnnh đjufzâjfpby mẹlftw xem.”

Tầuffpn Dạhpamng: “…”

lgsanh ámtvm?

Anh khôhfnwng cóyjzozotnnh, màrycpuympnh nhưjwusrycpnh Oámtvmnh cũfyhvng chưjwusa từnecrng đjufzăuffpng ảzotnnh củqsica mìuympnh lêmtvmn mạhpamng xãvgqs hộkkioi, côhfnw chủqsic yếhvhxu đjufzăuffpng… đjufzuyhj ăuffpn.

Mẹlftw Tầuffpn lưjwusbqakm anh: “Khôhfnwng cóyjzozotnnh?”

Anh cóyjzozotnnh tốxrpkt nghiệjeedp cấsuvup Ba.

Tầuffpn Dạhpamng vềkdsx phòndhnng lụvojqc lọiruli mộkkiot hồuyhji, anh lấsuvuy ảzotnnh tậgwnwp thểgwnw lớyqkzp 11(1) ra, trong ảzotnnh cóyjzo bốxrpkn mưjwusơaxtmi lăuffpm ngưjwusbqaki mặjfpbc đjufzuyhjng phụvojqc xanh trắhfnwng, đjufzilbnng theo thứilbn tựyjzo từnecr thấsuvup đjufzếhvhxn cao, Bàrycpnh Oámtvmnh nhỏqwlq ngưjwusbqaki, côhfnw ngồuyhji ởsxdorycpng đjufzuffpu, gưjwusơaxtmng mặjfpbt nghiêmtvmm túnecrc, lặjfpbng lẽqsic nhìuympn vàrycpo ốxrpkng kíwpcbnh.

Tầuffpn Dạhpamng chỉuyhjrycpo gưjwusơaxtmng mặjfpbt nhỏqwlq nhắhfnwn củqsica Bàrycpnh Oámtvmnh ởsxdo trong tấsuvum ảzotnnh, nóyjzoi: “Đzotnâjfpby làrycp bạhpamn gámtvmi con, Bàrycpnh Oámtvmnh.”

Mẹlftw Tầuffpn: “… Bạhpamn họirulc?”

Tầuffpn Dạhpamng gậgwnwt đjufzuffpu: “Vâjfpbng. Trưjwusyqkzc kia côhfnwsuvuy làrycpqsicy viêmtvmn họirulc tậgwnwp củqsica lớyqkzp, mẹlftw nhớyqkz khôhfnwng?”

Mẹlftw Tầuffpn khôhfnwng nhớyqkz, bàrycp giậgwnwt tấsuvum ảzotnnh lạhpami, nhìuympn chằbfozm chằbfozm vàrycpo Bàrycpnh Oámtvmnh nhỏqwlq nhắhfnwn trong bứilbnc hìuympnh, trôhfnwng côhfnwzotn rấsuvut thanh túnecrrycp hiềkdsxn làrycpnh: “Khôhfnwng cóyjzozotnnh hiệjeedn tạhpami àrycp?”

Tầuffpn Dạhpamng: “Con khôhfnwng…”

Mẹlftw Tầuffpn lưjwusbqakm anh: “Cóyjzo ai làrycpm bạhpamn trai nhưjwus con hảzotn? Ảlgsanh bạhpamn gámtvmi cũfyhvng khôhfnwng cóyjzo. Con khôhfnwng nóyjzoi dốxrpki chứilbn?”

Tầuffpn Dạhpamng cạhpamn lờbqaki, lưjwusbqaki giảzotni thíwpcbch tiếhvhxp.

Mẹlftw Tầuffpn lạhpami hỏqwlqi: “Côhfnwzotn hiệjeedn đjufzang làrycpm gìuymp?”

“Mởsxdo nhàrycprycpng ạhpam.”

“Sao?”

“Con nóyjzoi côhfnwsuvuy mởsxdo nhàrycprycpng, làrycpm bàrycp chủqsic.” Tầuffpn Dạhpamng nóyjzoi.

Mẹlftw Tầuffpn gậgwnwt đjufzuffpu: “Giỏqwlqi giang ghêmtvm.”

Bốxrpk Tầuffpn: “Khôhfnwng tệjeed, làrycp nhàrycprycpng nàrycpo?”

Tầuffpn Dạhpamng đjufzang đjufzjufznh đjufzámtvmp thìuymp bỗfyhvng sựyjzoc tỉuyhjnh, anh cưjwusbqaki lấsuvuy lạhpami tấsuvum ảzotnnh trêmtvmn tay mẹlftw, đjufzilbnng dậgwnwy, cúnecri đjufzuffpu nhìuympn họirul: “Bâjfpby giờbqak chưjwusa thểgwnwyjzoi cho bốxrpk mẹlftw đjufzưjwushpamc, trámtvmnh cho bốxrpk mẹlftw chạhpamy đjufzếhvhxn dọirula ngưjwusbqaki ta.”

Bốxrpk Tầuffpn mắhfnwng: “Ranh con nóyjzoi gìuymp? Ai dọirula ai!”

“Đzotnnecrng tưjwussxdong con khôhfnwng biếhvhxt bốxrpk mẹlftw đjufzjufznh làrycpm gìuymp, đjufzgwnw mộkkiot thờbqaki gian nữzotna.” Tầuffpn Dạhpamng tiệjeedn tay cầuffpm góyjzoi bòndhn khôhfnwmtvmn, quay ngưjwusbqaki vềkdsx phòndhnng.

Bốxrpk mẹlftw Tầuffpn ngồuyhji trêmtvmn sofa trơaxtm mắhfnwt nhìuympn.

“Thằbfozng oắhfnwt kia cóyjzo bạhpamn gámtvmi thậgwnwt hảzotn?”

“Khôhfnwng chắhfnwc…”

“Tôhfnwi thấsuvuy cũfyhvng giốxrpkng đjufzsuvuy.”



Tầuffpn Dạhpamng vềkdsx phòndhnng gửkdsxi tin nhắhfnwn cho Bàrycpnh Oámtvmnh.

[Bàrycpnh Oámtvmnh, em gửkdsxi cho anh mấsuvuy tấsuvum ảzotnnh hiệjeedn tạhpami củqsica em đjufzưjwushpamc khôhfnwng?]

rycpnh Oámtvmnh vừnecra tắhfnwm xong, côhfnw đjufzirulc tin nhắhfnwn, lòndhnng đjufzhfnwn đjufzo. Tầuffpn Dạhpamng đjufzkkiot nhiêmtvmn muốxrpkn cóyjzozotnnh củqsica côhfnwrycpm gìuymp? Nhưjwusng côhfnw vẫyqkzn mởsxdo bộkkiojwusu tậgwnwp ảzotnnh ra, côhfnw khôhfnwng thíwpcbch chụvojqp ảzotnnh lắhfnwm, cóyjzo đjufziềkdsxu thi thoảzotnng vẫyqkzn tựyjzo chụvojqp mộkkiot tấsuvum.

Cuốxrpki cùgpfyng, côhfnw chọiruln hai tấsuvum gửkdsxi cho Tầuffpn Dạhpamng.

Gửkdsxi xong, Bàrycpnh Oámtvmnh đjufzqwlq mặjfpbt.

Anh lấsuvuy ảzotnnh củqsica côhfnwrycpm gìuymp?

rycpnh Oámtvmnh họirulc giỏqwlqi môhfnwn Sinh, dẫyqkzu xấsuvuu hổzkwx, song côhfnw biếhvhxt rấsuvut rõppiw chuyệjeedn giữzotna nam vàrycp nữzotn. Nửkdsxa đjufzêmtvmm nửkdsxa hôhfnwm, Tầuffpn Dạhpamng đjufzkkiot nhiêmtvmn hỏqwlqi xin ảzotnnh côhfnw, sao côhfnw lạhpami thấsuvuy kìuymp quámtvmi nhưjwus vậgwnwy?

Tầuffpn Dạhpamng nhậgwnwn đjufzưjwushpamc ảzotnnh, anh ấsuvun xem mộkkiot hồuyhji rồuyhji lưjwusu lạhpami.

[Tầuffpn Dạhpamng, anh đjufzkkiot nhiêmtvmn cầuffpn ảzotnnh củqsica em làrycpm gìuymp?]

rycpnh Oámtvmnh cắhfnwn môhfnwi, khôhfnwng kìuympm đjufzưjwushpamc gửkdsxi tin nhắhfnwn đjufzi.

Mộkkiot lámtvmt sau.

Tầuffpn Dạhpamng đjufzámtvmp mộkkiot câjfpbu – [Anh ngắhfnwm.].

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.