Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 92 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (4)

    trước sau   
Mộqgegt ngưhzrlxnlii đxcatànjzjn ôhwtung trưhzrluwjkng thànjzjnh bịlchx mộqgegt côhwtulchxi xem nhưhzrl đxcatjfib tham ăgqshn, côhwtulchxi nànjzjy còplcan lànjzj bạqnmkn gálchxi củavxea mìnmfknh, Tầplcan Dạqnmkng thấgfhty mấgfhtt hếtmmft mặsuqbt mũhovji.

njzjnh Oálchxnh tưhzrluwjkng anh ngạqnmki, vộqgegi nóxcati: “Khôhwtung sao, em thísuqbch lànjzjm, anh thísuqbch ăgqshn, vừfdgua hay.”

Tầplcan Dạqnmkng: “…”

njzjnh Oálchxnh nởuwjk nụnjobhzrlxnlii, dịlchxu dànjzjng nóxcati: “Em thísuqbch lànjzjm cho anh ăgqshn.”

Tầplcan Dạqnmkng nhìnmfkn nụnjobhzrlxnlii trêylsrn gưhzrlơqkssng mặsuqbt côhwtu, lòplcang rung đxcatqgegng ngứoisja ngálchxy. Anh đxcatqgegt nhiêylsrn rấgfhtt muốdywen chạqnmkm vànjzjo côhwtu, tóxcatc hay mặsuqbt đxcatxcatu đxcatưhzrlaitnc, thếtmmfnjzj… Tầplcan Dạqnmkng vưhzrlơqkssn tay xoa đxcatplcau côhwtu.

njzjnh Oálchxnh ngẩeymzn ra, bấgfhty giờxnli mớqkssi nhậwxvan thấgfhty câfdlvu mìnmfknh vừfdgua nóxcati rấgfhtt xấgfhtu hổpzzb, mặsuqbt côhwtu lậwxvap tứoisjc đxcatasab bừfdgung, cújjpai đxcatplcau khôhwtung nóxcati gìnmfk nữvjwla.


njzjnh Oálchxnh ảjbfeo nãuwjko, anh sẽvjwl khôhwtung cảjbfem thấgfhty côhwtu quálchx dạqnmkn dĩcdfy chứoisj?

Tầplcan Dạqnmkng ho khan, thu tay vềxcat nắqusom vôhwtugqshng, thấgfhtp giọbbatng nóxcati: “Anh đxcatưhzrla em vềxcat nhànjzj.”

njzjnh Oálchxnh lísuqb nhísuqb: “Vâfdlvng.”

Ngànjzjy xálchxc đxcatlchxnh yêylsru đxcatưhzrlơqkssng đxcatplcau tiêylsrn, cùnjobng nhau ăgqshn bísuqbt tếtmmft, xem phim, bấgfhtt giálchxc cóxcat mấgfhty lầplcan tiếtmmfp xújjpac cơqkss thểxfyx, đxcatâfdlvy lànjzj chuyệxixtn hai ngưhzrlxnlii đxcatxcatu chưhzrla từfdgung trảjbfei qua. Thậwxvat ra Tầplcan Dạqnmkng cũhovjng giốdyweng Bànjzjnh Oálchxnh, đxcatxcatu cảjbfem thấgfhty cóxcat phầplcan khôhwtung châfdlvn thựnrstc.

Nhưhzrlng anh rấgfhtt rõylsrnjzjng, nhữvjwlng chuyệxixtn nànjzjy đxcatxcatu lànjzj sựnrst thựnrstc, mànjzj ngưhzrlxnlii thújjpac đxcateymzy tấgfhtt cảjbfe phálchxt sinh lànjzjnjzjnh Oálchxnh, khôhwtung phảjbfei anh.

Tầplcan Dạqnmkng khôhwtung biếtmmft rốdywet cuộqgegc Bànjzjnh Oálchxnh bắqusot đxcatplcau thísuqbch anh từfdgu khi nànjzjo, nhưhzrlng cóxcat thểxfyx khẳhlnsng đxcatlchxnh lànjzj sớqkssm hơqkssn anh, nếtmmfu khôhwtung ngànjzjy ấgfhty côhwtu sẽvjwl khôhwtung bấgfhtt thìnmfknh lìnmfknh thổpzzb lộqgeg vớqkssi anh.

Thâfdlvn lànjzj đxcatànjzjn ôhwtung, Tầplcan Dạqnmkng thấgfhty mìnmfknh nêylsrn biểxfyxu hiệxixtn tốdywet hơqkssn nữvjwla.

Anh đxcatưhzrla côhwtu vềxcat đxcatếtmmfn dưhzrlqkssi nhànjzj, nhìnmfkn côhwtu: “Bànjzjnh Oálchxnh.”

njzjnh Oálchxnh ngoảjbfenh đxcatplcau nhìnmfkn anh, gưhzrlơqkssng mặsuqbt nhỏasab trắqusong nõylsrn, ngũhovj quan thanh tújjpa. Tầplcan Dạqnmkng nhìnmfkn côhwtu, đxcatqgegt nhiêylsrn nhớqkss đxcatếtmmfn Bànjzjnh Oálchxnh hồjfibi cấgfhtp Ba. Côhwtu hồjfibi ấgfhty ngoạqnmki trừfdgunjzjm ủavxey viêylsrn họbbatc tậwxvap thìnmfk khôhwtung cóxcatnmfk đxcatsuqbc biệxixtt, bởuwjki vìnmfkhwtu quálchxylsrn tĩcdfynh, quálchxhzrlqkssng nộqgegi.

Nhữvjwlng năgqshm thálchxng ấgfhty đxcatãuwjklchxch họbbat vạqnmkn dặsuqbm, vốdywen tưhzrluwjkng sẽvjwl chỉnjobnjzj nhữvjwlng hìnmfknh ảjbfenh mơqkss hồjfib, nànjzjo ngờxnlityttoisjc vẫtnqsn rõylsrlxwut nhưhzrl thếtmmf.

Anh đxcatqgegt nhiêylsrn nhậwxvan ra, Bànjzjnh Oálchxnh đxcatãuwjk thay đxcatpzzbi rấgfhtt nhiềxcatu, xinh đxcatdlkvp hơqkssn, cởuwjki mởuwjki hơqkssn, mạqnmknh dạqnmkn hơqkssn.

“Sao ạqnmk?” Bànjzjnh Oálchxnh khẽvjwl hỏasabi.

Tầplcan Dạqnmkng buồjfibn bựnrstc, sao bâfdlvy giờxnli anh mớqkssi nhậwxvan ra?


Đhmsjdywei diệxixtn vớqkssi álchxnh mắqusot củavxea côhwtu, Tầplcan Dạqnmkng nghiêylsrm tújjpac nóxcati: “Em nóxcati muốdywen lấgfhty kếtmmft hôhwtun lànjzjm tiềxcatn đxcatxcat quen nhau, anh nghĩcdfynmfknh nêylsrn khai bálchxo vớqkssi em tìnmfknh trạqnmkng củavxea bảjbfen thâfdlvn mộqgegt chújjpat. Anh cóxcat xe, chísuqbnh lànjzj chiếtmmfc em đxcatang ngồjfibi đxcatâfdlvy, ngoànjzji ra còplcan cóxcat mộqgegt căgqshn hộqgeg hai phòplcang ngủavxe cho thuêylsr, hiệxixtn anh sốdyweng vớqkssi bốdywe mẹdlkv. Nếtmmfu sau nànjzjy em đxcatjfibng ýtytt gảjbfe cho anh, chújjpang ta cóxcat thểxfyxlchxn căgqshn hộqgeg đxcatóxcat đxcati, mua mộqgegt căgqshn mớqkssi, ừfdgum… ghi têylsrn em.”

njzjnh Oálchxnh ngâfdlvy ngưhzrlxnlii.

Tầplcan Dạqnmkng sợaitnhwtu thấgfhty quálchx đxcatqgegt ngộqgegt, lạqnmki giảjbfei thísuqbch thêylsrm: “Anh chỉnjob muốdywen đxcatxfyx em yêylsrn tâfdlvm.”

Dẫtnqsu sao anh cũhovjng mong hai ngưhzrlxnlii cóxcat mộqgegt kếtmmft cụnjobc tốdywet đxcatdlkvp.

njzjnh Oálchxnh cảjbfem đxcatqgegng vôhwtunjobng, côhwtu chỉnjob đxcatlchxnh đxcatưhzrlaitnc ăgqshn cảjbfe ngãuwjk vềxcat khôhwtung thổpzzb lộqgeg mộqgegt lầplcan, lấgfhty kếtmmft hôhwtun lànjzjm đxcatiềxcatu kiệxixtn quen nhau cũhovjng quálchx miễwlhcn cưhzrlaomong, thậwxvat ra côhwtu rấgfhtt sợaitn anh sẽvjwl khôhwtung đxcatjfibng ýtytt, cũhovjng sợaitn sau khi quen nhau, Tầplcan Dạqnmkng thấgfhty côhwtu khôhwtung thísuqbch hợaitnp…

Viềxcatn mắqusot côhwtu đxcatasab bừfdgung: “Cảjbfem ơqkssn anh, Tầplcan Dạqnmkng.”

Tầplcan Dạqnmkng cảjbfem thấgfhty mỗwxvai lầplcan côhwtu gọbbati têylsrn anh đxcatxcatu rấgfhtt êylsrm tai, lòplcang anh lạqnmki chộqgegn rộqgegn, rấgfhtt muốdywen chạqnmkm vànjzjo côhwtu.

Lầplcan nànjzjy, anh chạqnmkm vànjzjo gưhzrlơqkssng mặsuqbt vànjzj đxcatôhwtui mắqusot côhwtu, khẽvjwlxcati: “Em đxcatfdgung khóxcatc.”

Ngóxcatn tay thôhwtulchxp củavxea ngưhzrlxnlii đxcatànjzjn ôhwtung lau mắqusot cho côhwtu, Bànjzjnh Oálchxnh khẽvjwl run rẩeymzy, mặsuqbt đxcatasab đxcatếtmmfn mang tai. Côhwtu cắquson môhwtui, cújjpai thấgfhtp đxcatplcau: “Em khôhwtung khóxcatc…”

Tầplcan Dạqnmkng cũhovjng thấgfhty mấgfhtt tựnrst nhiêylsrn, anh thu tay vềxcat, chànjzjlchxt đxcatplcau ngóxcatn tay, chợaitnt hỏasabi: “Bànjzjnh Oálchxnh, cóxcat phảjbfei em… đxcatãuwjk thísuqbch anh từfdgufdlvu?”

njzjnh Oálchxnh sữvjwlng ngưhzrlxnlii, đxcatplcau óxcatc trốdyweng rỗwxvang.

Anh… sao anh cóxcat thểxfyx hỏasabi trựnrstc tiếtmmfp nhưhzrl vậwxvay?!

Tầplcan Dạqnmkng vẫtnqsn luôhwtun nhìnmfkn côhwtu, thấgfhty mặsuqbt côhwtu đxcatasab đxcatếtmmfn đxcatqgeg sắqusop bốdywec chálchxy, lòplcang cànjzjng thêylsrm ngứoisja ngálchxy, anh nhìnmfkn đxcati nơqkssi khálchxc: “Khôhwtung sao, em khôhwtung cầplcan trảjbfe lờxnlii anh, anh hỏasabi bừfdgua vậwxvay thôhwtui, thậwxvat ra cũhovjng khôhwtung quan trọbbatng, em đxcatfdgung thấgfhty ngạqnmki. Nếtmmfu em thấgfhty thiệxixtt thòplcai, sau nànjzjy anh thísuqbch em nhiềxcatu hơqkssn lànjzj đxcatưhzrlaitnc.”


njzjnh Oálchxnh sựnrstc tỉnjobnh, bắqusot lấgfhty trọbbatng đxcatiểxfyxm: “Anh nóxcati anh… lànjzjm gìnmfk em?”

Đhmsjànjzjn ôhwtung mànjzj, da con gálchxi cànjzjng mỏasabng thìnmfk da anh ta cànjzjng dànjzjy, Tầplcan Dạqnmkng vốdywen hơqkssi ngạqnmki, song thấgfhty côhwtu xấgfhtu hổpzzb nhưhzrl vậwxvay, da mặsuqbt anh bỗwxvang dànjzjy nhưhzrlhzrlxnling thànjzjnh.

Tầplcan Dạqnmkng chăgqshm chújjpa nhìnmfkn gưhzrlơqkssng mặsuqbt đxcatasabmcfyng củavxea côhwtu, cưhzrlxnlii thànjzjnh tiếtmmfng: “Anh thísuqbch em.”

Tim Bànjzjnh Oálchxnh nhưhzrl sắqusop nhảjbfey ra khỏasabi lồjfibng ngựnrstc, côhwtu ngẩeymzn ngơqkss nhìnmfkn nụnjobhzrlxnlii rựnrstc rỡaomo củavxea anh. Quảjbfenjzj kỳfuok diệxixtu, mộqgegt đxcatiềxcatu ao ưhzrlqkssc nhiềxcatu năgqshm nhưhzrl thếtmmf, nay bỗwxvang nhiêylsrn hiệxixtn ra trưhzrlqkssc mắqusot, thuộqgegc vềxcathwtu.

“Anh nóxcati thậwxvat ưhzrl?”

Giọbbatng mềxcatm nhũhovjn.

“Thậwxvat.” Tầplcan Dạqnmkng trảjbfe lờxnlii chắqusoc nịlchxch. Cóxcat lẽvjwl trưhzrlqkssc kia chưhzrla nhậwxvan ra hoặsuqbc cảjbfem giálchxc ấgfhty quálchxqkss hồjfib, hiệxixtn tạqnmki anh thậwxvat sựnrst thísuqbch côhwtu, thísuqbch nhấgfhtt lànjzjlchxng vẻvtrr mềxcatm mạqnmki nóxcati chuyệxixtn vớqkssi anh củavxea côhwtu.

Khoang xe yêylsrn tĩcdfynh rấgfhtt lâfdlvu.

njzjnh Oálchxnh vốdywen thẹdlkvn thùnjobng hưhzrlqkssng nộqgegi, lújjpac nànjzjy cànjzjng khôhwtung biếtmmft nêylsrn nóxcati gìnmfknjzjnjzjm gìnmfk, chỉnjobjjpai gằqgegm đxcatplcau dálchxn mắqusot vànjzjo tújjpai xálchxch củavxea mìnmfknh.

Tầplcan Dạqnmkng thấgfhty khôhwtung khísuqbjjpac nànjzjy rấgfhtt tốdywet, hìnmfknh nhưhzrl thựnrstc thísuqbch hợaitnp đxcatxfyxnjzjm gìnmfk đxcatóxcat, chẳhlnsng hạqnmkn nhưhzrl ôhwtum, hôhwtun…

Nhưhzrlng hôhwtum nay mớqkssi lànjzj ngànjzjy đxcatplcau tiêylsrn họbbat quen nhau, nhưhzrl vậwxvay quálchx gấgfhtp gálchxp.

Tầplcan Dạqnmkng dằqgegn lòplcang, ngẫtnqsm nghĩcdfy, nóxcati: “Mai anh phảjbfei đxcati lànjzjm, cóxcat lẽvjwl khôhwtung đxcatếtmmfn gặsuqbp em đxcatưhzrlaitnc.”

njzjnh Oálchxnh vộqgegi đxcatálchxp: “Khôhwtung sao, khi nànjzjo anh rảjbfenh thìnmfk chújjpang ta lạqnmki gặsuqbp nhau.”


Tầplcan Dạqnmkng cưhzrlxnlii: “Đhmsjưhzrlaitnc.”

njzjnh Oálchxnh mísuqbm môhwtui len lélxwun nhìnmfkn anh, đxcatoạqnmkn lạqnmki cújjpai thấgfhtp đxcatplcau nắqusom quai tújjpai xálchxch: “Vậwxvay… em vềxcat trưhzrlqkssc nhélxwu.”

“Ừxnli.”

Tầplcan Dạqnmkng nhìnmfkn Bànjzjnh Oálchxnh đxcati vànjzjo thang gálchxc, mấgfhty phújjpat sau mớqkssi lálchxi xe rờxnlii đxcati.

Vềxcat đxcatếtmmfn nhànjzj, bốdywe mẹdlkv anh vẫtnqsn đxcatang ngồjfibi xem phim.

Anh đxcatsuqbt góxcati bòplca khôhwtu xuốdyweng bànjzjn uốdyweng nưhzrlqkssc, ngồjfibi tựnrsta vànjzjo sofa, vắqusot chélxwuo châfdlvn, hísuqb hửmcfyng xem TV.

Bốdywe Tầplcan cầplcam đxcatiềxcatu khiểxfyxn đxcatwxvap vànjzjo châfdlvn anh: “Ai cho vắqusot châfdlvn.”

Tầplcan Dạqnmkng: “…”

Anh vắqusot châfdlvn thìnmfknjzjm sao?

Mẹdlkv Tầplcan mởuwjk vỏasab bọbbatc ra, nhìnmfkn thấgfhty lànjzjplca khôhwtu, bànjzj lấgfhty mộqgegt sợaitni ăgqshn thửmcfy, vừfdgua ăgqshn vừfdgua nóxcati: “Chao, thơqkssm ghêylsr, ngon hơqkssn nhữvjwlng lầplcan trưhzrlqkssc con mua nhiềxcatu.” Dứoisjt lờxnlii liếtmmfc xélxwuo Tầplcan Dạqnmkng, “Con đxcatfdgung suốdywet ngànjzjy chỉnjob biếtmmft ăgqshn vớqkssi uốdyweng, mau tìnmfkm cho mẹdlkv mộqgegt côhwtu bạqnmkn gálchxi dắqusot vềxcat nhànjzj đxcati, sắqusop hai mưhzrlơqkssi tálchxm còplcan lànjzj trai tâfdlvn, khôhwtung thấgfhty xấgfhtu hổpzzb hảjbfe?”

Tầplcan Dạqnmkng: “…”

Vấgfhtn đxcatxcatnjzjy, anh nhịlchxn.

Mộqgegt lálchxt sau.

Tầplcan Dạqnmkng vẫtnqsn vắqusot chélxwuo châfdlvn, cưhzrlxnlii đxcatqusoc ýtytt: “Mẹdlkv, thịlchxt bòplca khôhwtu mẹdlkv vừfdgua ăgqshn lànjzj do bạqnmkn gálchxi con lànjzjm đxcatgfhty, ngon khôhwtung?”

“Ngon.” Mẹdlkv Tầplcan lạqnmki nhóxcatn mộqgegt sợaitni nữvjwla, ăgqshn đxcatưhzrlaitnc mộqgegt nửmcfya mớqkssi đxcatqgegt nhiêylsrn trợaitnn mắqusot, quay phắqusot đxcatplcau nhìnmfkn anh, “Con nóxcati gìnmfk? Bòplca khôhwtu ai lànjzjm?”

Tầplcan Dạqnmkng ho khan, lànjzjm bộqgeg khệxixtnh khạqnmkng: “Bạqnmkn gálchxi con.”

Đhmsjiềxcatu khiểxfyxn củavxea bốdywe Tầplcan lạqnmki khôhwtung khốdyweng chếtmmf đxcatưhzrlaitnc đxcatwxvap vànjzjo châfdlvn anh: “Anh bịlchx hoang tưhzrluwjkng ànjzj? Cóxcat bạqnmkn gálchxi từfdgu bao giờxnli?”

Tầplcan Dạqnmkng đxcatau nhe răgqshng, bốdywe anh trưhzrlqkssc nay đxcatálchxnh con trai chưhzrla từfdgung lưhzrlu tìnmfknh, Tầplcan Dạqnmkng nhăgqshn nhóxcat: “Con cóxcat bạqnmkn gálchxi thậwxvat, tốdywei nay còplcan vừfdgua đxcati ăgqshn vànjzj xem phim xong.”

Mẹdlkv Tầplcan vộqgegi nóxcati: “Con đxcatfdgung lừfdgua hai ôhwtung bànjzjnjzjy.”

Tầplcan Dạqnmkng nhísuqbu mànjzjy: “Khôhwtung lừfdgua bốdywe mẹdlkv đxcatâfdlvu.”

Mẹdlkv Tầplcan: “Thếtmmf đxcatưhzrla ảjbfenh đxcatâfdlvy mẹdlkv xem.”

Tầplcan Dạqnmkng: “…”

dlswnh álchx?

Anh khôhwtung cóxcatjbfenh, mànjzjnmfknh nhưhzrlnjzjnh Oálchxnh cũhovjng chưhzrla từfdgung đxcatăgqshng ảjbfenh củavxea mìnmfknh lêylsrn mạqnmkng xãuwjk hộqgegi, côhwtu chủavxe yếtmmfu đxcatăgqshng… đxcatjfib ăgqshn.

Mẹdlkv Tầplcan lưhzrlxnlim anh: “Khôhwtung cóxcatjbfenh?”

Anh cóxcatjbfenh tốdywet nghiệxixtp cấgfhtp Ba.

Tầplcan Dạqnmkng vềxcat phòplcang lụnjobc lọbbati mộqgegt hồjfibi, anh lấgfhty ảjbfenh tậwxvap thểxfyx lớqkssp 11(1) ra, trong ảjbfenh cóxcat bốdywen mưhzrlơqkssi lăgqshm ngưhzrlxnlii mặsuqbc đxcatjfibng phụnjobc xanh trắqusong, đxcatoisjng theo thứoisj tựnrst từfdgu thấgfhtp đxcatếtmmfn cao, Bànjzjnh Oálchxnh nhỏasab ngưhzrlxnlii, côhwtu ngồjfibi ởuwjknjzjng đxcatplcau, gưhzrlơqkssng mặsuqbt nghiêylsrm tújjpac, lặsuqbng lẽvjwl nhìnmfkn vànjzjo ốdyweng kísuqbnh.

Tầplcan Dạqnmkng chỉnjobnjzjo gưhzrlơqkssng mặsuqbt nhỏasab nhắquson củavxea Bànjzjnh Oálchxnh ởuwjk trong tấgfhtm ảjbfenh, nóxcati: “Đhmsjâfdlvy lànjzj bạqnmkn gálchxi con, Bànjzjnh Oálchxnh.”

Mẹdlkv Tầplcan: “… Bạqnmkn họbbatc?”

Tầplcan Dạqnmkng gậwxvat đxcatplcau: “Vâfdlvng. Trưhzrlqkssc kia côhwtugfhty lànjzjavxey viêylsrn họbbatc tậwxvap củavxea lớqkssp, mẹdlkv nhớqkss khôhwtung?”

Mẹdlkv Tầplcan khôhwtung nhớqkss, bànjzj giậwxvat tấgfhtm ảjbfenh lạqnmki, nhìnmfkn chằqgegm chằqgegm vànjzjo Bànjzjnh Oálchxnh nhỏasab nhắquson trong bứoisjc hìnmfknh, trôhwtung côhwtulxwu rấgfhtt thanh tújjpanjzj hiềxcatn lànjzjnh: “Khôhwtung cóxcatjbfenh hiệxixtn tạqnmki ànjzj?”

Tầplcan Dạqnmkng: “Con khôhwtung…”

Mẹdlkv Tầplcan lưhzrlxnlim anh: “Cóxcat ai lànjzjm bạqnmkn trai nhưhzrl con hảjbfe? Ảdlswnh bạqnmkn gálchxi cũhovjng khôhwtung cóxcat. Con khôhwtung nóxcati dốdywei chứoisj?”

Tầplcan Dạqnmkng cạqnmkn lờxnlii, lưhzrlxnlii giảjbfei thísuqbch tiếtmmfp.

Mẹdlkv Tầplcan lạqnmki hỏasabi: “Côhwtulxwu hiệxixtn đxcatang lànjzjm gìnmfk?”

“Mởuwjk nhànjzjnjzjng ạqnmk.”

“Sao?”

“Con nóxcati côhwtugfhty mởuwjk nhànjzjnjzjng, lànjzjm bànjzj chủavxe.” Tầplcan Dạqnmkng nóxcati.

Mẹdlkv Tầplcan gậwxvat đxcatplcau: “Giỏasabi giang ghêylsr.”

Bốdywe Tầplcan: “Khôhwtung tệxixt, lànjzj nhànjzjnjzjng nànjzjo?”

Tầplcan Dạqnmkng đxcatang đxcatlchxnh đxcatálchxp thìnmfk bỗwxvang sựnrstc tỉnjobnh, anh cưhzrlxnlii lấgfhty lạqnmki tấgfhtm ảjbfenh trêylsrn tay mẹdlkv, đxcatoisjng dậwxvay, cújjpai đxcatplcau nhìnmfkn họbbat: “Bâfdlvy giờxnli chưhzrla thểxfyxxcati cho bốdywe mẹdlkv đxcatưhzrlaitnc, trálchxnh cho bốdywe mẹdlkv chạqnmky đxcatếtmmfn dọbbata ngưhzrlxnlii ta.”

Bốdywe Tầplcan mắqusong: “Ranh con nóxcati gìnmfk? Ai dọbbata ai!”

“Đhmsjfdgung tưhzrluwjkng con khôhwtung biếtmmft bốdywe mẹdlkv đxcatlchxnh lànjzjm gìnmfk, đxcatxfyx mộqgegt thờxnlii gian nữvjwla.” Tầplcan Dạqnmkng tiệxixtn tay cầplcam góxcati bòplca khôhwtuylsrn, quay ngưhzrlxnlii vềxcat phòplcang.

Bốdywe mẹdlkv Tầplcan ngồjfibi trêylsrn sofa trơqkss mắqusot nhìnmfkn.

“Thằqgegng oắqusot kia cóxcat bạqnmkn gálchxi thậwxvat hảjbfe?”

“Khôhwtung chắqusoc…”

“Tôhwtui thấgfhty cũhovjng giốdyweng đxcatgfhty.”



Tầplcan Dạqnmkng vềxcat phòplcang gửmcfyi tin nhắquson cho Bànjzjnh Oálchxnh.

[Bànjzjnh Oálchxnh, em gửmcfyi cho anh mấgfhty tấgfhtm ảjbfenh hiệxixtn tạqnmki củavxea em đxcatưhzrlaitnc khôhwtung?]

njzjnh Oálchxnh vừfdgua tắqusom xong, côhwtu đxcatbbatc tin nhắquson, lòplcang đxcatquson đxcato. Tầplcan Dạqnmkng đxcatqgegt nhiêylsrn muốdywen cóxcatjbfenh củavxea côhwtunjzjm gìnmfk? Nhưhzrlng côhwtu vẫtnqsn mởuwjk bộqgeghzrlu tậwxvap ảjbfenh ra, côhwtu khôhwtung thísuqbch chụnjobp ảjbfenh lắqusom, cóxcat đxcatiềxcatu thi thoảjbfeng vẫtnqsn tựnrst chụnjobp mộqgegt tấgfhtm.

Cuốdywei cùnjobng, côhwtu chọbbatn hai tấgfhtm gửmcfyi cho Tầplcan Dạqnmkng.

Gửmcfyi xong, Bànjzjnh Oálchxnh đxcatasab mặsuqbt.

Anh lấgfhty ảjbfenh củavxea côhwtunjzjm gìnmfk?

njzjnh Oálchxnh họbbatc giỏasabi môhwtun Sinh, dẫtnqsu xấgfhtu hổpzzb, song côhwtu biếtmmft rấgfhtt rõylsr chuyệxixtn giữvjwla nam vànjzj nữvjwl. Nửmcfya đxcatêylsrm nửmcfya hôhwtum, Tầplcan Dạqnmkng đxcatqgegt nhiêylsrn hỏasabi xin ảjbfenh côhwtu, sao côhwtu lạqnmki thấgfhty kìnmfk quálchxi nhưhzrl vậwxvay?

Tầplcan Dạqnmkng nhậwxvan đxcatưhzrlaitnc ảjbfenh, anh ấgfhtn xem mộqgegt hồjfibi rồjfibi lưhzrlu lạqnmki.

[Tầplcan Dạqnmkng, anh đxcatqgegt nhiêylsrn cầplcan ảjbfenh củavxea em lànjzjm gìnmfk?]

njzjnh Oálchxnh cắquson môhwtui, khôhwtung kìnmfkm đxcatưhzrlaitnc gửmcfyi tin nhắquson đxcati.

Mộqgegt lálchxt sau.

Tầplcan Dạqnmkng đxcatálchxp mộqgegt câfdlvu – [Anh ngắqusom.].

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.