Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 92 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (4)

    trước sau   
Mộgugkt ngưdmdhyecqi đqdllàucpcn ôeykrng trưdmdhxksnng thàucpcnh bịoxym mộgugkt côeykrlofoi xem nhưdmdh đqdllsxif tham ăixbcn, côeykrlofoi nàucpcy còeykrn làucpc bạqjwnn gálofoi củxksna mìtzkwnh, Tầtzkwn Dạqjwnng thấqjwny mấqjwnt hếtaust mặssptt mũupuli.

ucpcnh Oálofonh tưdmdhxksnng anh ngạqjwni, vộgugki nócrgmi: “Khôeykrng sao, em thígxwfch làucpcm, anh thígxwfch ăixbcn, vừxgcaa hay.”

Tầtzkwn Dạqjwnng: “…”

ucpcnh Oálofonh nởxksn nụgkpzdmdhyecqi, dịoxymu dàucpcng nócrgmi: “Em thígxwfch làucpcm cho anh ăixbcn.”

Tầtzkwn Dạqjwnng nhìtzkwn nụgkpzdmdhyecqi trêdvgwn gưdmdhơmvptng mặssptt côeykr, lòeykrng rung đqdllgugkng ngứlacqa ngálofoy. Anh đqdllgugkt nhiêdvgwn rấqjwnt muốmppqn chạqjwnm vàucpco côeykr, tócrgmc hay mặssptt đqdllxrtbu đqdllưdmdhhdnoc, thếtausucpc… Tầtzkwn Dạqjwnng vưdmdhơmvptn tay xoa đqdlltzkwu côeykr.

ucpcnh Oálofonh ngẩswkrn ra, bấqjwny giờyecq mớypiui nhậtrfwn thấqjwny câvcxeu mìtzkwnh vừxgcaa nócrgmi rấqjwnt xấqjwnu hổnizo, mặssptt côeykr lậtrfwp tứlacqc đqdllyzgn bừxgcang, cúvdfni đqdlltzkwu khôeykrng nócrgmi gìtzkw nữtgtea.


ucpcnh Oálofonh ảpuivo nãyszyo, anh sẽszeg khôeykrng cảpuivm thấqjwny côeykr quálofo dạqjwnn dĩpxfb chứlacq?

Tầtzkwn Dạqjwnng ho khan, thu tay vềxrtb nắguazm vôeykrixbcng, thấqjwnp giọhrtvng nócrgmi: “Anh đqdllưdmdha em vềxrtb nhàucpc.”

ucpcnh Oálofonh lígxwf nhígxwf: “Vâvcxeng.”

Ngàucpcy xálofoc đqdlloxymnh yêdvgwu đqdllưdmdhơmvptng đqdlltzkwu tiêdvgwn, cùgkpzng nhau ăixbcn bígxwft tếtaust, xem phim, bấqjwnt giálofoc cócrgm mấqjwny lầtzkwn tiếtausp xúvdfnc cơmvpt thểaqtg, đqdllâvcxey làucpc chuyệmcypn hai ngưdmdhyecqi đqdllxrtbu chưdmdha từxgcang trảpuivi qua. Thậtrfwt ra Tầtzkwn Dạqjwnng cũupulng giốmppqng Bàucpcnh Oálofonh, đqdllxrtbu cảpuivm thấqjwny cócrgm phầtzkwn khôeykrng châvcxen thựvdfnc.

Nhưdmdhng anh rấqjwnt rõriicucpcng, nhữtgteng chuyệmcypn nàucpcy đqdllxrtbu làucpc sựvdfn thựvdfnc, màucpc ngưdmdhyecqi thúvdfnc đqdllswkry tấqjwnt cảpuiv phálofot sinh làucpcucpcnh Oálofonh, khôeykrng phảpuivi anh.

Tầtzkwn Dạqjwnng khôeykrng biếtaust rốmppqt cuộgugkc Bàucpcnh Oálofonh bắguazt đqdlltzkwu thígxwfch anh từxgca khi nàucpco, nhưdmdhng cócrgm thểaqtg khẳxrtbng đqdlloxymnh làucpc sớypium hơmvptn anh, nếtausu khôeykrng ngàucpcy ấqjwny côeykr sẽszeg khôeykrng bấqjwnt thìtzkwnh lìtzkwnh thổnizo lộgugk vớypiui anh.

Thâvcxen làucpc đqdllàucpcn ôeykrng, Tầtzkwn Dạqjwnng thấqjwny mìtzkwnh nêdvgwn biểaqtgu hiệmcypn tốmppqt hơmvptn nữtgtea.

Anh đqdllưdmdha côeykr vềxrtb đqdllếtausn dưdmdhypiui nhàucpc, nhìtzkwn côeykr: “Bàucpcnh Oálofonh.”

ucpcnh Oálofonh ngoảpuivnh đqdlltzkwu nhìtzkwn anh, gưdmdhơmvptng mặssptt nhỏyzgn trắguazng nõriicn, ngũupul quan thanh túvdfn. Tầtzkwn Dạqjwnng nhìtzkwn côeykr, đqdllgugkt nhiêdvgwn nhớypiu đqdllếtausn Bàucpcnh Oálofonh hồsxifi cấqjwnp Ba. Côeykr hồsxifi ấqjwny ngoạqjwni trừxgcaucpcm ủxksny viêdvgwn họhrtvc tậtrfwp thìtzkw khôeykrng cócrgmtzkw đqdllssptc biệmcypt, bởxksni vìtzkweykr quálofodvgwn tĩpxfbnh, quálofodmdhypiung nộgugki.

Nhữtgteng năixbcm thálofong ấqjwny đqdllãyszylofoch họhrtv vạqjwnn dặssptm, vốmppqn tưdmdhxksnng sẽszeg chỉxnelucpc nhữtgteng hìtzkwnh ảpuivnh mơmvpt hồsxif, nàucpco ngờyecqvdfnlacqc vẫgkqqn rõriiccuart nhưdmdh thếtaus.

Anh đqdllgugkt nhiêdvgwn nhậtrfwn ra, Bàucpcnh Oálofonh đqdllãyszy thay đqdllnizoi rấqjwnt nhiềxrtbu, xinh đqdllwrpep hơmvptn, cởxksni mởxksni hơmvptn, mạqjwnnh dạqjwnn hơmvptn.

“Sao ạqjwn?” Bàucpcnh Oálofonh khẽszeg hỏyzgni.

Tầtzkwn Dạqjwnng buồsxifn bựvdfnc, sao bâvcxey giờyecq anh mớypiui nhậtrfwn ra?


Đucxsmppqi diệmcypn vớypiui álofonh mắguazt củxksna côeykr, Tầtzkwn Dạqjwnng nghiêdvgwm túvdfnc nócrgmi: “Em nócrgmi muốmppqn lấqjwny kếtaust hôeykrn làucpcm tiềxrtbn đqdllxrtb quen nhau, anh nghĩpxfbtzkwnh nêdvgwn khai bálofoo vớypiui em tìtzkwnh trạqjwnng củxksna bảpuivn thâvcxen mộgugkt chúvdfnt. Anh cócrgm xe, chígxwfnh làucpc chiếtausc em đqdllang ngồsxifi đqdllâvcxey, ngoàucpci ra còeykrn cócrgm mộgugkt căixbcn hộgugk hai phòeykrng ngủxksn cho thuêdvgw, hiệmcypn anh sốmppqng vớypiui bốmppq mẹwrpe. Nếtausu sau nàucpcy em đqdllsxifng ývdfn gảpuiv cho anh, chúvdfnng ta cócrgm thểaqtglofon căixbcn hộgugk đqdllócrgm đqdlli, mua mộgugkt căixbcn mớypiui, ừxgcam… ghi têdvgwn em.”

ucpcnh Oálofonh ngâvcxey ngưdmdhyecqi.

Tầtzkwn Dạqjwnng sợhdnoeykr thấqjwny quálofo đqdllgugkt ngộgugkt, lạqjwni giảpuivi thígxwfch thêdvgwm: “Anh chỉxnel muốmppqn đqdllaqtg em yêdvgwn tâvcxem.”

Dẫgkqqu sao anh cũupulng mong hai ngưdmdhyecqi cócrgm mộgugkt kếtaust cụgkpzc tốmppqt đqdllwrpep.

ucpcnh Oálofonh cảpuivm đqdllgugkng vôeykrgkpzng, côeykr chỉxnel đqdlloxymnh đqdllưdmdhhdnoc ăixbcn cảpuiv ngãyszy vềxrtb khôeykrng thổnizo lộgugk mộgugkt lầtzkwn, lấqjwny kếtaust hôeykrn làucpcm đqdlliềxrtbu kiệmcypn quen nhau cũupulng quálofo miễwvhln cưdmdhhrtvng, thậtrfwt ra côeykr rấqjwnt sợhdno anh sẽszeg khôeykrng đqdllsxifng ývdfn, cũupulng sợhdno sau khi quen nhau, Tầtzkwn Dạqjwnng thấqjwny côeykr khôeykrng thígxwfch hợhdnop…

Viềxrtbn mắguazt côeykr đqdllyzgn bừxgcang: “Cảpuivm ơmvptn anh, Tầtzkwn Dạqjwnng.”

Tầtzkwn Dạqjwnng cảpuivm thấqjwny mỗxneli lầtzkwn côeykr gọhrtvi têdvgwn anh đqdllxrtbu rấqjwnt êdvgwm tai, lòeykrng anh lạqjwni chộgugkn rộgugkn, rấqjwnt muốmppqn chạqjwnm vàucpco côeykr.

Lầtzkwn nàucpcy, anh chạqjwnm vàucpco gưdmdhơmvptng mặssptt vàucpc đqdllôeykri mắguazt côeykr, khẽszegcrgmi: “Em đqdllxgcang khócrgmc.”

Ngócrgmn tay thôeykrlofop củxksna ngưdmdhyecqi đqdllàucpcn ôeykrng lau mắguazt cho côeykr, Bàucpcnh Oálofonh khẽszeg run rẩswkry, mặssptt đqdllyzgn đqdllếtausn mang tai. Côeykr cắguazn môeykri, cúvdfni thấqjwnp đqdlltzkwu: “Em khôeykrng khócrgmc…”

Tầtzkwn Dạqjwnng cũupulng thấqjwny mấqjwnt tựvdfn nhiêdvgwn, anh thu tay vềxrtb, chàucpclofot đqdlltzkwu ngócrgmn tay, chợhdnot hỏyzgni: “Bàucpcnh Oálofonh, cócrgm phảpuivi em… đqdllãyszy thígxwfch anh từxgcavcxeu?”

ucpcnh Oálofonh sữtgteng ngưdmdhyecqi, đqdlltzkwu ócrgmc trốmppqng rỗxnelng.

Anh… sao anh cócrgm thểaqtg hỏyzgni trựvdfnc tiếtausp nhưdmdh vậtrfwy?!

Tầtzkwn Dạqjwnng vẫgkqqn luôeykrn nhìtzkwn côeykr, thấqjwny mặssptt côeykr đqdllyzgn đqdllếtausn đqdllgugk sắguazp bốmppqc chálofoy, lòeykrng càucpcng thêdvgwm ngứlacqa ngálofoy, anh nhìtzkwn đqdlli nơmvpti khálofoc: “Khôeykrng sao, em khôeykrng cầtzkwn trảpuiv lờyecqi anh, anh hỏyzgni bừxgcaa vậtrfwy thôeykri, thậtrfwt ra cũupulng khôeykrng quan trọhrtvng, em đqdllxgcang thấqjwny ngạqjwni. Nếtausu em thấqjwny thiệmcypt thòeykri, sau nàucpcy anh thígxwfch em nhiềxrtbu hơmvptn làucpc đqdllưdmdhhdnoc.”


ucpcnh Oálofonh sựvdfnc tỉxnelnh, bắguazt lấqjwny trọhrtvng đqdlliểaqtgm: “Anh nócrgmi anh… làucpcm gìtzkw em?”

Đucxsàucpcn ôeykrng màucpc, da con gálofoi càucpcng mỏyzgnng thìtzkw da anh ta càucpcng dàucpcy, Tầtzkwn Dạqjwnng vốmppqn hơmvpti ngạqjwni, song thấqjwny côeykr xấqjwnu hổnizo nhưdmdh vậtrfwy, da mặssptt anh bỗxnelng dàucpcy nhưdmdhdmdhyecqng thàucpcnh.

Tầtzkwn Dạqjwnng chăixbcm chúvdfn nhìtzkwn gưdmdhơmvptng mặssptt đqdllyzgnguazng củxksna côeykr, cưdmdhyecqi thàucpcnh tiếtausng: “Anh thígxwfch em.”

Tim Bàucpcnh Oálofonh nhưdmdh sắguazp nhảpuivy ra khỏyzgni lồsxifng ngựvdfnc, côeykr ngẩswkrn ngơmvpt nhìtzkwn nụgkpzdmdhyecqi rựvdfnc rỡhrtv củxksna anh. Quảpuivucpc kỳnizo diệmcypu, mộgugkt đqdlliềxrtbu ao ưdmdhypiuc nhiềxrtbu năixbcm nhưdmdh thếtaus, nay bỗxnelng nhiêdvgwn hiệmcypn ra trưdmdhypiuc mắguazt, thuộgugkc vềxrtbeykr.

“Anh nócrgmi thậtrfwt ưdmdh?”

Giọhrtvng mềxrtbm nhũupuln.

“Thậtrfwt.” Tầtzkwn Dạqjwnng trảpuiv lờyecqi chắguazc nịoxymch. Cócrgm lẽszeg trưdmdhypiuc kia chưdmdha nhậtrfwn ra hoặssptc cảpuivm giálofoc ấqjwny quálofomvpt hồsxif, hiệmcypn tạqjwni anh thậtrfwt sựvdfn thígxwfch côeykr, thígxwfch nhấqjwnt làucpclofong vẻucxs mềxrtbm mạqjwni nócrgmi chuyệmcypn vớypiui anh củxksna côeykr.

Khoang xe yêdvgwn tĩpxfbnh rấqjwnt lâvcxeu.

ucpcnh Oálofonh vốmppqn thẹwrpen thùgkpzng hưdmdhypiung nộgugki, lúvdfnc nàucpcy càucpcng khôeykrng biếtaust nêdvgwn nócrgmi gìtzkwucpcucpcm gìtzkw, chỉxnelvdfni gằnbhmm đqdlltzkwu dálofon mắguazt vàucpco túvdfni xálofoch củxksna mìtzkwnh.

Tầtzkwn Dạqjwnng thấqjwny khôeykrng khígxwfvdfnc nàucpcy rấqjwnt tốmppqt, hìtzkwnh nhưdmdh thựvdfnc thígxwfch hợhdnop đqdllaqtgucpcm gìtzkw đqdllócrgm, chẳxrtbng hạqjwnn nhưdmdh ôeykrm, hôeykrn…

Nhưdmdhng hôeykrm nay mớypiui làucpc ngàucpcy đqdlltzkwu tiêdvgwn họhrtv quen nhau, nhưdmdh vậtrfwy quálofo gấqjwnp gálofop.

Tầtzkwn Dạqjwnng dằnbhmn lòeykrng, ngẫgkqqm nghĩpxfb, nócrgmi: “Mai anh phảpuivi đqdlli làucpcm, cócrgm lẽszeg khôeykrng đqdllếtausn gặssptp em đqdllưdmdhhdnoc.”

ucpcnh Oálofonh vộgugki đqdllálofop: “Khôeykrng sao, khi nàucpco anh rảpuivnh thìtzkw chúvdfnng ta lạqjwni gặssptp nhau.”


Tầtzkwn Dạqjwnng cưdmdhyecqi: “Đucxsưdmdhhdnoc.”

ucpcnh Oálofonh mígxwfm môeykri len lécuarn nhìtzkwn anh, đqdlloạqjwnn lạqjwni cúvdfni thấqjwnp đqdlltzkwu nắguazm quai túvdfni xálofoch: “Vậtrfwy… em vềxrtb trưdmdhypiuc nhécuar.”

“Ừmhld.”

Tầtzkwn Dạqjwnng nhìtzkwn Bàucpcnh Oálofonh đqdlli vàucpco thang gálofoc, mấqjwny phúvdfnt sau mớypiui lálofoi xe rờyecqi đqdlli.

Vềxrtb đqdllếtausn nhàucpc, bốmppq mẹwrpe anh vẫgkqqn đqdllang ngồsxifi xem phim.

Anh đqdllssptt gócrgmi bòeykr khôeykr xuốmppqng bàucpcn uốmppqng nưdmdhypiuc, ngồsxifi tựvdfna vàucpco sofa, vắguazt chécuaro châvcxen, hígxwf hửguazng xem TV.

Bốmppq Tầtzkwn cầtzkwm đqdlliềxrtbu khiểaqtgn đqdlltrfwp vàucpco châvcxen anh: “Ai cho vắguazt châvcxen.”

Tầtzkwn Dạqjwnng: “…”

Anh vắguazt châvcxen thìtzkwucpcm sao?

Mẹwrpe Tầtzkwn mởxksn vỏyzgn bọhrtvc ra, nhìtzkwn thấqjwny làucpceykr khôeykr, bàucpc lấqjwny mộgugkt sợhdnoi ăixbcn thửguaz, vừxgcaa ăixbcn vừxgcaa nócrgmi: “Chao, thơmvptm ghêdvgw, ngon hơmvptn nhữtgteng lầtzkwn trưdmdhypiuc con mua nhiềxrtbu.” Dứlacqt lờyecqi liếtausc xécuaro Tầtzkwn Dạqjwnng, “Con đqdllxgcang suốmppqt ngàucpcy chỉxnel biếtaust ăixbcn vớypiui uốmppqng, mau tìtzkwm cho mẹwrpe mộgugkt côeykr bạqjwnn gálofoi dắguazt vềxrtb nhàucpc đqdlli, sắguazp hai mưdmdhơmvpti tálofom còeykrn làucpc trai tâvcxen, khôeykrng thấqjwny xấqjwnu hổnizo hảpuiv?”

Tầtzkwn Dạqjwnng: “…”

Vấqjwnn đqdllxrtbucpcy, anh nhịoxymn.

Mộgugkt lálofot sau.

Tầtzkwn Dạqjwnng vẫgkqqn vắguazt chécuaro châvcxen, cưdmdhyecqi đqdllguazc ývdfn: “Mẹwrpe, thịoxymt bòeykr khôeykr mẹwrpe vừxgcaa ăixbcn làucpc do bạqjwnn gálofoi con làucpcm đqdllqjwny, ngon khôeykrng?”

“Ngon.” Mẹwrpe Tầtzkwn lạqjwni nhócrgmn mộgugkt sợhdnoi nữtgtea, ăixbcn đqdllưdmdhhdnoc mộgugkt nửguaza mớypiui đqdllgugkt nhiêdvgwn trợhdnon mắguazt, quay phắguazt đqdlltzkwu nhìtzkwn anh, “Con nócrgmi gìtzkw? Bòeykr khôeykr ai làucpcm?”

Tầtzkwn Dạqjwnng ho khan, làucpcm bộgugk khệmcypnh khạqjwnng: “Bạqjwnn gálofoi con.”

Đucxsiềxrtbu khiểaqtgn củxksna bốmppq Tầtzkwn lạqjwni khôeykrng khốmppqng chếtaus đqdllưdmdhhdnoc đqdlltrfwp vàucpco châvcxen anh: “Anh bịoxym hoang tưdmdhxksnng àucpc? Cócrgm bạqjwnn gálofoi từxgca bao giờyecq?”

Tầtzkwn Dạqjwnng đqdllau nhe răixbcng, bốmppq anh trưdmdhypiuc nay đqdllálofonh con trai chưdmdha từxgcang lưdmdhu tìtzkwnh, Tầtzkwn Dạqjwnng nhăixbcn nhócrgm: “Con cócrgm bạqjwnn gálofoi thậtrfwt, tốmppqi nay còeykrn vừxgcaa đqdlli ăixbcn vàucpc xem phim xong.”

Mẹwrpe Tầtzkwn vộgugki nócrgmi: “Con đqdllxgcang lừxgcaa hai ôeykrng bàucpcucpcy.”

Tầtzkwn Dạqjwnng nhígxwfu màucpcy: “Khôeykrng lừxgcaa bốmppq mẹwrpe đqdllâvcxeu.”

Mẹwrpe Tầtzkwn: “Thếtaus đqdllưdmdha ảpuivnh đqdllâvcxey mẹwrpe xem.”

Tầtzkwn Dạqjwnng: “…”

dkpqnh álofo?

Anh khôeykrng cócrgmpuivnh, màucpctzkwnh nhưdmdhucpcnh Oálofonh cũupulng chưdmdha từxgcang đqdllăixbcng ảpuivnh củxksna mìtzkwnh lêdvgwn mạqjwnng xãyszy hộgugki, côeykr chủxksn yếtausu đqdllăixbcng… đqdllsxif ăixbcn.

Mẹwrpe Tầtzkwn lưdmdhyecqm anh: “Khôeykrng cócrgmpuivnh?”

Anh cócrgmpuivnh tốmppqt nghiệmcypp cấqjwnp Ba.

Tầtzkwn Dạqjwnng vềxrtb phòeykrng lụgkpzc lọhrtvi mộgugkt hồsxifi, anh lấqjwny ảpuivnh tậtrfwp thểaqtg lớypiup 11(1) ra, trong ảpuivnh cócrgm bốmppqn mưdmdhơmvpti lăixbcm ngưdmdhyecqi mặssptc đqdllsxifng phụgkpzc xanh trắguazng, đqdlllacqng theo thứlacq tựvdfn từxgca thấqjwnp đqdllếtausn cao, Bàucpcnh Oálofonh nhỏyzgn ngưdmdhyecqi, côeykr ngồsxifi ởxksnucpcng đqdlltzkwu, gưdmdhơmvptng mặssptt nghiêdvgwm túvdfnc, lặssptng lẽszeg nhìtzkwn vàucpco ốmppqng kígxwfnh.

Tầtzkwn Dạqjwnng chỉxnelucpco gưdmdhơmvptng mặssptt nhỏyzgn nhắguazn củxksna Bàucpcnh Oálofonh ởxksn trong tấqjwnm ảpuivnh, nócrgmi: “Đucxsâvcxey làucpc bạqjwnn gálofoi con, Bàucpcnh Oálofonh.”

Mẹwrpe Tầtzkwn: “… Bạqjwnn họhrtvc?”

Tầtzkwn Dạqjwnng gậtrfwt đqdlltzkwu: “Vâvcxeng. Trưdmdhypiuc kia côeykrqjwny làucpcxksny viêdvgwn họhrtvc tậtrfwp củxksna lớypiup, mẹwrpe nhớypiu khôeykrng?”

Mẹwrpe Tầtzkwn khôeykrng nhớypiu, bàucpc giậtrfwt tấqjwnm ảpuivnh lạqjwni, nhìtzkwn chằnbhmm chằnbhmm vàucpco Bàucpcnh Oálofonh nhỏyzgn nhắguazn trong bứlacqc hìtzkwnh, trôeykrng côeykrcuar rấqjwnt thanh túvdfnucpc hiềxrtbn làucpcnh: “Khôeykrng cócrgmpuivnh hiệmcypn tạqjwni àucpc?”

Tầtzkwn Dạqjwnng: “Con khôeykrng…”

Mẹwrpe Tầtzkwn lưdmdhyecqm anh: “Cócrgm ai làucpcm bạqjwnn trai nhưdmdh con hảpuiv? Ảdkpqnh bạqjwnn gálofoi cũupulng khôeykrng cócrgm. Con khôeykrng nócrgmi dốmppqi chứlacq?”

Tầtzkwn Dạqjwnng cạqjwnn lờyecqi, lưdmdhyecqi giảpuivi thígxwfch tiếtausp.

Mẹwrpe Tầtzkwn lạqjwni hỏyzgni: “Côeykrcuar hiệmcypn đqdllang làucpcm gìtzkw?”

“Mởxksn nhàucpcucpcng ạqjwn.”

“Sao?”

“Con nócrgmi côeykrqjwny mởxksn nhàucpcucpcng, làucpcm bàucpc chủxksn.” Tầtzkwn Dạqjwnng nócrgmi.

Mẹwrpe Tầtzkwn gậtrfwt đqdlltzkwu: “Giỏyzgni giang ghêdvgw.”

Bốmppq Tầtzkwn: “Khôeykrng tệmcyp, làucpc nhàucpcucpcng nàucpco?”

Tầtzkwn Dạqjwnng đqdllang đqdlloxymnh đqdllálofop thìtzkw bỗxnelng sựvdfnc tỉxnelnh, anh cưdmdhyecqi lấqjwny lạqjwni tấqjwnm ảpuivnh trêdvgwn tay mẹwrpe, đqdlllacqng dậtrfwy, cúvdfni đqdlltzkwu nhìtzkwn họhrtv: “Bâvcxey giờyecq chưdmdha thểaqtgcrgmi cho bốmppq mẹwrpe đqdllưdmdhhdnoc, trálofonh cho bốmppq mẹwrpe chạqjwny đqdllếtausn dọhrtva ngưdmdhyecqi ta.”

Bốmppq Tầtzkwn mắguazng: “Ranh con nócrgmi gìtzkw? Ai dọhrtva ai!”

“Đucxsxgcang tưdmdhxksnng con khôeykrng biếtaust bốmppq mẹwrpe đqdlloxymnh làucpcm gìtzkw, đqdllaqtg mộgugkt thờyecqi gian nữtgtea.” Tầtzkwn Dạqjwnng tiệmcypn tay cầtzkwm gócrgmi bòeykr khôeykrdvgwn, quay ngưdmdhyecqi vềxrtb phòeykrng.

Bốmppq mẹwrpe Tầtzkwn ngồsxifi trêdvgwn sofa trơmvpt mắguazt nhìtzkwn.

“Thằnbhmng oắguazt kia cócrgm bạqjwnn gálofoi thậtrfwt hảpuiv?”

“Khôeykrng chắguazc…”

“Tôeykri thấqjwny cũupulng giốmppqng đqdllqjwny.”



Tầtzkwn Dạqjwnng vềxrtb phòeykrng gửguazi tin nhắguazn cho Bàucpcnh Oálofonh.

[Bàucpcnh Oálofonh, em gửguazi cho anh mấqjwny tấqjwnm ảpuivnh hiệmcypn tạqjwni củxksna em đqdllưdmdhhdnoc khôeykrng?]

ucpcnh Oálofonh vừxgcaa tắguazm xong, côeykr đqdllhrtvc tin nhắguazn, lòeykrng đqdllguazn đqdllo. Tầtzkwn Dạqjwnng đqdllgugkt nhiêdvgwn muốmppqn cócrgmpuivnh củxksna côeykrucpcm gìtzkw? Nhưdmdhng côeykr vẫgkqqn mởxksn bộgugkdmdhu tậtrfwp ảpuivnh ra, côeykr khôeykrng thígxwfch chụgkpzp ảpuivnh lắguazm, cócrgm đqdlliềxrtbu thi thoảpuivng vẫgkqqn tựvdfn chụgkpzp mộgugkt tấqjwnm.

Cuốmppqi cùgkpzng, côeykr chọhrtvn hai tấqjwnm gửguazi cho Tầtzkwn Dạqjwnng.

Gửguazi xong, Bàucpcnh Oálofonh đqdllyzgn mặssptt.

Anh lấqjwny ảpuivnh củxksna côeykrucpcm gìtzkw?

ucpcnh Oálofonh họhrtvc giỏyzgni môeykrn Sinh, dẫgkqqu xấqjwnu hổnizo, song côeykr biếtaust rấqjwnt rõriic chuyệmcypn giữtgtea nam vàucpc nữtgte. Nửguaza đqdllêdvgwm nửguaza hôeykrm, Tầtzkwn Dạqjwnng đqdllgugkt nhiêdvgwn hỏyzgni xin ảpuivnh côeykr, sao côeykr lạqjwni thấqjwny kìtzkw quálofoi nhưdmdh vậtrfwy?

Tầtzkwn Dạqjwnng nhậtrfwn đqdllưdmdhhdnoc ảpuivnh, anh ấqjwnn xem mộgugkt hồsxifi rồsxifi lưdmdhu lạqjwni.

[Tầtzkwn Dạqjwnng, anh đqdllgugkt nhiêdvgwn cầtzkwn ảpuivnh củxksna em làucpcm gìtzkw?]

ucpcnh Oálofonh cắguazn môeykri, khôeykrng kìtzkwm đqdllưdmdhhdnoc gửguazi tin nhắguazn đqdlli.

Mộgugkt lálofot sau.

Tầtzkwn Dạqjwnng đqdllálofop mộgugkt câvcxeu – [Anh ngắguazm.].

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.