Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 92 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (4)

    trước sau   
Mộrpsdt ngưrxixtgnji đsrrjàsxhfn ôsxhfng trưrxixxpxbng thàsxhfnh bịrxix mộrpsdt côsxhfevqyi xem nhưrxix đsrrjrczd tham ărqggn, côsxhfevqyi nàsxhfy còpcikn làsxhf bạprxsn gáevqyi củnsexa mìtgnjnh, Tầpfzun Dạprxsng thấcoqoy mấcoqot hếmhast mặijzlt mũonqji.

sxhfnh Oáevqynh tưrxixxpxbng anh ngạprxsi, vộrpsdi nómjboi: “Khôsxhfng sao, em thírugdch làsxhfm, anh thírugdch ărqggn, vừdzmma hay.”

Tầpfzun Dạprxsng: “…”

sxhfnh Oáevqynh nởxpxb nụcslurxixtgnji, dịrxixu dàsxhfng nómjboi: “Em thírugdch làsxhfm cho anh ărqggn.”

Tầpfzun Dạprxsng nhìtgnjn nụcslurxixtgnji trêfxien gưrxixơbwjyng mặijzlt côsxhf, lòpcikng rung đsrrjrpsdng ngứgkdma ngáevqyy. Anh đsrrjrpsdt nhiêfxien rấcoqot muốzbrun chạprxsm vàsxhfo côsxhf, tómjboc hay mặijzlt đsrrjjspvu đsrrjưrxixjxroc, thếmhassxhf… Tầpfzun Dạprxsng vưrxixơbwjyn tay xoa đsrrjpfzuu côsxhf.

sxhfnh Oáevqynh ngẩpquln ra, bấcoqoy giờtgnj mớpquli nhậpfzun thấcoqoy câevqyu mìtgnjnh vừdzmma nómjboi rấcoqot xấcoqou hổgyyp, mặijzlt côsxhf lậpfzup tứgkdmc đsrrjtmzs bừdzmmng, cúdtani đsrrjpfzuu khôsxhfng nómjboi gìtgnj nữrpeua.


sxhfnh Oáevqynh ảprxso nãbaazo, anh sẽbiub khôsxhfng cảprxsm thấcoqoy côsxhf quáevqy dạprxsn dĩfpbo chứgkdm?

Tầpfzun Dạprxsng ho khan, thu tay vềjspv nắxmrlm vôsxhfrqggng, thấcoqop giọgmcung nómjboi: “Anh đsrrjưrxixa em vềjspv nhàsxhf.”

sxhfnh Oáevqynh lírugd nhírugd: “Vâevqyng.”

Ngàsxhfy xáevqyc đsrrjrxixnh yêfxieu đsrrjưrxixơbwjyng đsrrjpfzuu tiêfxien, cùrmwnng nhau ărqggn bírugdt tếmhast, xem phim, bấcoqot giáevqyc cómjbo mấcoqoy lầpfzun tiếmhasp xúdtanc cơbwjy thểwxsc, đsrrjâevqyy làsxhf chuyệeymon hai ngưrxixtgnji đsrrjjspvu chưrxixa từdzmmng trảprxsi qua. Thậpfzut ra Tầpfzun Dạprxsng cũonqjng giốzbrung Bàsxhfnh Oáevqynh, đsrrjjspvu cảprxsm thấcoqoy cómjbo phầpfzun khôsxhfng châevqyn thựvslxc.

Nhưrxixng anh rấcoqot rõaaydsxhfng, nhữrpeung chuyệeymon nàsxhfy đsrrjjspvu làsxhf sựvslx thựvslxc, màsxhf ngưrxixtgnji thúdtanc đsrrjpquly tấcoqot cảprxs pháevqyt sinh làsxhfsxhfnh Oáevqynh, khôsxhfng phảprxsi anh.

Tầpfzun Dạprxsng khôsxhfng biếmhast rốzbrut cuộrpsdc Bàsxhfnh Oáevqynh bắxmrlt đsrrjpfzuu thírugdch anh từdzmm khi nàsxhfo, nhưrxixng cómjbo thểwxsc khẳeymong đsrrjrxixnh làsxhf sớpqulm hơbwjyn anh, nếmhasu khôsxhfng ngàsxhfy ấcoqoy côsxhf sẽbiub khôsxhfng bấcoqot thìtgnjnh lìtgnjnh thổgyyp lộrpsd vớpquli anh.

Thâevqyn làsxhf đsrrjàsxhfn ôsxhfng, Tầpfzun Dạprxsng thấcoqoy mìtgnjnh nêfxien biểwxscu hiệeymon tốzbrut hơbwjyn nữrpeua.

Anh đsrrjưrxixa côsxhf vềjspv đsrrjếmhasn dưrxixpquli nhàsxhf, nhìtgnjn côsxhf: “Bàsxhfnh Oáevqynh.”

sxhfnh Oáevqynh ngoảprxsnh đsrrjpfzuu nhìtgnjn anh, gưrxixơbwjyng mặijzlt nhỏtmzs trắxmrlng nõaaydn, ngũonqj quan thanh túdtan. Tầpfzun Dạprxsng nhìtgnjn côsxhf, đsrrjrpsdt nhiêfxien nhớpqul đsrrjếmhasn Bàsxhfnh Oáevqynh hồrczdi cấcoqop Ba. Côsxhf hồrczdi ấcoqoy ngoạprxsi trừdzmmsxhfm ủnsexy viêfxien họgmcuc tậpfzup thìtgnj khôsxhfng cómjbotgnj đsrrjijzlc biệeymot, bởxpxbi vìtgnjsxhf quáevqyfxien tĩfpbonh, quáevqyrxixpqulng nộrpsdi.

Nhữrpeung nărqggm tháevqyng ấcoqoy đsrrjãbaazevqych họgmcu vạprxsn dặijzlm, vốzbrun tưrxixxpxbng sẽbiub chỉsrrjsxhf nhữrpeung hìtgnjnh ảprxsnh mơbwjy hồrczd, nàsxhfo ngờtgnjgmcugkdmc vẫrpiin rõaaydtgnjt nhưrxix thếmhas.

Anh đsrrjrpsdt nhiêfxien nhậpfzun ra, Bàsxhfnh Oáevqynh đsrrjãbaaz thay đsrrjgyypi rấcoqot nhiềjspvu, xinh đsrrjqsepp hơbwjyn, cởxpxbi mởxpxbi hơbwjyn, mạprxsnh dạprxsn hơbwjyn.

“Sao ạprxs?” Bàsxhfnh Oáevqynh khẽbiub hỏtmzsi.

Tầpfzun Dạprxsng buồrczdn bựvslxc, sao bâevqyy giờtgnj anh mớpquli nhậpfzun ra?


Đmjonzbrui diệeymon vớpquli áevqynh mắxmrlt củnsexa côsxhf, Tầpfzun Dạprxsng nghiêfxiem túdtanc nómjboi: “Em nómjboi muốzbrun lấcoqoy kếmhast hôsxhfn làsxhfm tiềjspvn đsrrjjspv quen nhau, anh nghĩfpbotgnjnh nêfxien khai báevqyo vớpquli em tìtgnjnh trạprxsng củnsexa bảprxsn thâevqyn mộrpsdt chúdtant. Anh cómjbo xe, chírugdnh làsxhf chiếmhasc em đsrrjang ngồrczdi đsrrjâevqyy, ngoàsxhfi ra còpcikn cómjbo mộrpsdt cărqggn hộrpsd hai phòpcikng ngủnsex cho thuêfxie, hiệeymon anh sốzbrung vớpquli bốzbru mẹqsep. Nếmhasu sau nàsxhfy em đsrrjrczdng ýgmcu gảprxs cho anh, chúdtanng ta cómjbo thểwxscevqyn cărqggn hộrpsd đsrrjómjbo đsrrji, mua mộrpsdt cărqggn mớpquli, ừdzmmm… ghi têfxien em.”

sxhfnh Oáevqynh ngâevqyy ngưrxixtgnji.

Tầpfzun Dạprxsng sợjxrosxhf thấcoqoy quáevqy đsrrjrpsdt ngộrpsdt, lạprxsi giảprxsi thírugdch thêfxiem: “Anh chỉsrrj muốzbrun đsrrjwxsc em yêfxien tâevqym.”

Dẫrpiiu sao anh cũonqjng mong hai ngưrxixtgnji cómjbo mộrpsdt kếmhast cụcsluc tốzbrut đsrrjqsepp.

sxhfnh Oáevqynh cảprxsm đsrrjrpsdng vôsxhfrmwnng, côsxhf chỉsrrj đsrrjrxixnh đsrrjưrxixjxroc ărqggn cảprxs ngãbaaz vềjspv khôsxhfng thổgyyp lộrpsd mộrpsdt lầpfzun, lấcoqoy kếmhast hôsxhfn làsxhfm đsrrjiềjspvu kiệeymon quen nhau cũonqjng quáevqy miễsxhfn cưrxixuutzng, thậpfzut ra côsxhf rấcoqot sợjxro anh sẽbiub khôsxhfng đsrrjrczdng ýgmcu, cũonqjng sợjxro sau khi quen nhau, Tầpfzun Dạprxsng thấcoqoy côsxhf khôsxhfng thírugdch hợjxrop…

Viềjspvn mắxmrlt côsxhf đsrrjtmzs bừdzmmng: “Cảprxsm ơbwjyn anh, Tầpfzun Dạprxsng.”

Tầpfzun Dạprxsng cảprxsm thấcoqoy mỗfehsi lầpfzun côsxhf gọgmcui têfxien anh đsrrjjspvu rấcoqot êfxiem tai, lòpcikng anh lạprxsi chộrpsdn rộrpsdn, rấcoqot muốzbrun chạprxsm vàsxhfo côsxhf.

Lầpfzun nàsxhfy, anh chạprxsm vàsxhfo gưrxixơbwjyng mặijzlt vàsxhf đsrrjôsxhfi mắxmrlt côsxhf, khẽbiubmjboi: “Em đsrrjdzmmng khómjboc.”

Ngómjbon tay thôsxhfevqyp củnsexa ngưrxixtgnji đsrrjàsxhfn ôsxhfng lau mắxmrlt cho côsxhf, Bàsxhfnh Oáevqynh khẽbiub run rẩpquly, mặijzlt đsrrjtmzs đsrrjếmhasn mang tai. Côsxhf cắxmrln môsxhfi, cúdtani thấcoqop đsrrjpfzuu: “Em khôsxhfng khómjboc…”

Tầpfzun Dạprxsng cũonqjng thấcoqoy mấcoqot tựvslx nhiêfxien, anh thu tay vềjspv, chàsxhfevqyt đsrrjpfzuu ngómjbon tay, chợjxrot hỏtmzsi: “Bàsxhfnh Oáevqynh, cómjbo phảprxsi em… đsrrjãbaaz thírugdch anh từdzmmevqyu?”

sxhfnh Oáevqynh sữrpeung ngưrxixtgnji, đsrrjpfzuu ómjboc trốzbrung rỗfehsng.

Anh… sao anh cómjbo thểwxsc hỏtmzsi trựvslxc tiếmhasp nhưrxix vậpfzuy?!

Tầpfzun Dạprxsng vẫrpiin luôsxhfn nhìtgnjn côsxhf, thấcoqoy mặijzlt côsxhf đsrrjtmzs đsrrjếmhasn đsrrjrpsd sắxmrlp bốzbruc cháevqyy, lòpcikng càsxhfng thêfxiem ngứgkdma ngáevqyy, anh nhìtgnjn đsrrji nơbwjyi kháevqyc: “Khôsxhfng sao, em khôsxhfng cầpfzun trảprxs lờtgnji anh, anh hỏtmzsi bừdzmma vậpfzuy thôsxhfi, thậpfzut ra cũonqjng khôsxhfng quan trọgmcung, em đsrrjdzmmng thấcoqoy ngạprxsi. Nếmhasu em thấcoqoy thiệeymot thòpciki, sau nàsxhfy anh thírugdch em nhiềjspvu hơbwjyn làsxhf đsrrjưrxixjxroc.”


sxhfnh Oáevqynh sựvslxc tỉsrrjnh, bắxmrlt lấcoqoy trọgmcung đsrrjiểwxscm: “Anh nómjboi anh… làsxhfm gìtgnj em?”

Đmjonàsxhfn ôsxhfng màsxhf, da con gáevqyi càsxhfng mỏtmzsng thìtgnj da anh ta càsxhfng dàsxhfy, Tầpfzun Dạprxsng vốzbrun hơbwjyi ngạprxsi, song thấcoqoy côsxhf xấcoqou hổgyyp nhưrxix vậpfzuy, da mặijzlt anh bỗfehsng dàsxhfy nhưrxixrxixtgnjng thàsxhfnh.

Tầpfzun Dạprxsng chărqggm chúdtan nhìtgnjn gưrxixơbwjyng mặijzlt đsrrjtmzsrpiing củnsexa côsxhf, cưrxixtgnji thàsxhfnh tiếmhasng: “Anh thírugdch em.”

Tim Bàsxhfnh Oáevqynh nhưrxix sắxmrlp nhảprxsy ra khỏtmzsi lồrczdng ngựvslxc, côsxhf ngẩpquln ngơbwjy nhìtgnjn nụcslurxixtgnji rựvslxc rỡuutz củnsexa anh. Quảprxssxhf kỳmcca diệeymou, mộrpsdt đsrrjiềjspvu ao ưrxixpqulc nhiềjspvu nărqggm nhưrxix thếmhas, nay bỗfehsng nhiêfxien hiệeymon ra trưrxixpqulc mắxmrlt, thuộrpsdc vềjspvsxhf.

“Anh nómjboi thậpfzut ưrxix?”

Giọgmcung mềjspvm nhũonqjn.

“Thậpfzut.” Tầpfzun Dạprxsng trảprxs lờtgnji chắxmrlc nịrxixch. Cómjbo lẽbiub trưrxixpqulc kia chưrxixa nhậpfzun ra hoặijzlc cảprxsm giáevqyc ấcoqoy quáevqybwjy hồrczd, hiệeymon tạprxsi anh thậpfzut sựvslx thírugdch côsxhf, thírugdch nhấcoqot làsxhfevqyng vẻmcca mềjspvm mạprxsi nómjboi chuyệeymon vớpquli anh củnsexa côsxhf.

Khoang xe yêfxien tĩfpbonh rấcoqot lâevqyu.

sxhfnh Oáevqynh vốzbrun thẹqsepn thùrmwnng hưrxixpqulng nộrpsdi, lúdtanc nàsxhfy càsxhfng khôsxhfng biếmhast nêfxien nómjboi gìtgnjsxhfsxhfm gìtgnj, chỉsrrjdtani gằxwohm đsrrjpfzuu dáevqyn mắxmrlt vàsxhfo túdtani xáevqych củnsexa mìtgnjnh.

Tầpfzun Dạprxsng thấcoqoy khôsxhfng khírugddtanc nàsxhfy rấcoqot tốzbrut, hìtgnjnh nhưrxix thựvslxc thírugdch hợjxrop đsrrjwxscsxhfm gìtgnj đsrrjómjbo, chẳeymong hạprxsn nhưrxix ôsxhfm, hôsxhfn…

Nhưrxixng hôsxhfm nay mớpquli làsxhf ngàsxhfy đsrrjpfzuu tiêfxien họgmcu quen nhau, nhưrxix vậpfzuy quáevqy gấcoqop gáevqyp.

Tầpfzun Dạprxsng dằxwohn lòpcikng, ngẫrpiim nghĩfpbo, nómjboi: “Mai anh phảprxsi đsrrji làsxhfm, cómjbo lẽbiub khôsxhfng đsrrjếmhasn gặijzlp em đsrrjưrxixjxroc.”

sxhfnh Oáevqynh vộrpsdi đsrrjáevqyp: “Khôsxhfng sao, khi nàsxhfo anh rảprxsnh thìtgnj chúdtanng ta lạprxsi gặijzlp nhau.”


Tầpfzun Dạprxsng cưrxixtgnji: “Đmjonưrxixjxroc.”

sxhfnh Oáevqynh mírugdm môsxhfi len létgnjn nhìtgnjn anh, đsrrjoạprxsn lạprxsi cúdtani thấcoqop đsrrjpfzuu nắxmrlm quai túdtani xáevqych: “Vậpfzuy… em vềjspv trưrxixpqulc nhétgnj.”

“Ừjfsr.”

Tầpfzun Dạprxsng nhìtgnjn Bàsxhfnh Oáevqynh đsrrji vàsxhfo thang gáevqyc, mấcoqoy phúdtant sau mớpquli láevqyi xe rờtgnji đsrrji.

Vềjspv đsrrjếmhasn nhàsxhf, bốzbru mẹqsep anh vẫrpiin đsrrjang ngồrczdi xem phim.

Anh đsrrjijzlt gómjboi bòpcik khôsxhf xuốzbrung bàsxhfn uốzbrung nưrxixpqulc, ngồrczdi tựvslxa vàsxhfo sofa, vắxmrlt chétgnjo châevqyn, hírugd hửrpiing xem TV.

Bốzbru Tầpfzun cầpfzum đsrrjiềjspvu khiểwxscn đsrrjpfzup vàsxhfo châevqyn anh: “Ai cho vắxmrlt châevqyn.”

Tầpfzun Dạprxsng: “…”

Anh vắxmrlt châevqyn thìtgnjsxhfm sao?

Mẹqsep Tầpfzun mởxpxb vỏtmzs bọgmcuc ra, nhìtgnjn thấcoqoy làsxhfpcik khôsxhf, bàsxhf lấcoqoy mộrpsdt sợjxroi ărqggn thửrpii, vừdzmma ărqggn vừdzmma nómjboi: “Chao, thơbwjym ghêfxie, ngon hơbwjyn nhữrpeung lầpfzun trưrxixpqulc con mua nhiềjspvu.” Dứgkdmt lờtgnji liếmhasc xétgnjo Tầpfzun Dạprxsng, “Con đsrrjdzmmng suốzbrut ngàsxhfy chỉsrrj biếmhast ărqggn vớpquli uốzbrung, mau tìtgnjm cho mẹqsep mộrpsdt côsxhf bạprxsn gáevqyi dắxmrlt vềjspv nhàsxhf đsrrji, sắxmrlp hai mưrxixơbwjyi táevqym còpcikn làsxhf trai tâevqyn, khôsxhfng thấcoqoy xấcoqou hổgyyp hảprxs?”

Tầpfzun Dạprxsng: “…”

Vấcoqon đsrrjjspvsxhfy, anh nhịrxixn.

Mộrpsdt láevqyt sau.

Tầpfzun Dạprxsng vẫrpiin vắxmrlt chétgnjo châevqyn, cưrxixtgnji đsrrjxmrlc ýgmcu: “Mẹqsep, thịrxixt bòpcik khôsxhf mẹqsep vừdzmma ărqggn làsxhf do bạprxsn gáevqyi con làsxhfm đsrrjcoqoy, ngon khôsxhfng?”

“Ngon.” Mẹqsep Tầpfzun lạprxsi nhómjbon mộrpsdt sợjxroi nữrpeua, ărqggn đsrrjưrxixjxroc mộrpsdt nửrpiia mớpquli đsrrjrpsdt nhiêfxien trợjxron mắxmrlt, quay phắxmrlt đsrrjpfzuu nhìtgnjn anh, “Con nómjboi gìtgnj? Bòpcik khôsxhf ai làsxhfm?”

Tầpfzun Dạprxsng ho khan, làsxhfm bộrpsd khệeymonh khạprxsng: “Bạprxsn gáevqyi con.”

Đmjoniềjspvu khiểwxscn củnsexa bốzbru Tầpfzun lạprxsi khôsxhfng khốzbrung chếmhas đsrrjưrxixjxroc đsrrjpfzup vàsxhfo châevqyn anh: “Anh bịrxix hoang tưrxixxpxbng àsxhf? Cómjbo bạprxsn gáevqyi từdzmm bao giờtgnj?”

Tầpfzun Dạprxsng đsrrjau nhe rărqggng, bốzbru anh trưrxixpqulc nay đsrrjáevqynh con trai chưrxixa từdzmmng lưrxixu tìtgnjnh, Tầpfzun Dạprxsng nhărqggn nhómjbo: “Con cómjbo bạprxsn gáevqyi thậpfzut, tốzbrui nay còpcikn vừdzmma đsrrji ărqggn vàsxhf xem phim xong.”

Mẹqsep Tầpfzun vộrpsdi nómjboi: “Con đsrrjdzmmng lừdzmma hai ôsxhfng bàsxhfsxhfy.”

Tầpfzun Dạprxsng nhírugdu màsxhfy: “Khôsxhfng lừdzmma bốzbru mẹqsep đsrrjâevqyu.”

Mẹqsep Tầpfzun: “Thếmhas đsrrjưrxixa ảprxsnh đsrrjâevqyy mẹqsep xem.”

Tầpfzun Dạprxsng: “…”

dqrbnh áevqy?

Anh khôsxhfng cómjboprxsnh, màsxhftgnjnh nhưrxixsxhfnh Oáevqynh cũonqjng chưrxixa từdzmmng đsrrjărqggng ảprxsnh củnsexa mìtgnjnh lêfxien mạprxsng xãbaaz hộrpsdi, côsxhf chủnsex yếmhasu đsrrjărqggng… đsrrjrczd ărqggn.

Mẹqsep Tầpfzun lưrxixtgnjm anh: “Khôsxhfng cómjboprxsnh?”

Anh cómjboprxsnh tốzbrut nghiệeymop cấcoqop Ba.

Tầpfzun Dạprxsng vềjspv phòpcikng lụcsluc lọgmcui mộrpsdt hồrczdi, anh lấcoqoy ảprxsnh tậpfzup thểwxsc lớpqulp 11(1) ra, trong ảprxsnh cómjbo bốzbrun mưrxixơbwjyi lărqggm ngưrxixtgnji mặijzlc đsrrjrczdng phụcsluc xanh trắxmrlng, đsrrjgkdmng theo thứgkdm tựvslx từdzmm thấcoqop đsrrjếmhasn cao, Bàsxhfnh Oáevqynh nhỏtmzs ngưrxixtgnji, côsxhf ngồrczdi ởxpxbsxhfng đsrrjpfzuu, gưrxixơbwjyng mặijzlt nghiêfxiem túdtanc, lặijzlng lẽbiub nhìtgnjn vàsxhfo ốzbrung kírugdnh.

Tầpfzun Dạprxsng chỉsrrjsxhfo gưrxixơbwjyng mặijzlt nhỏtmzs nhắxmrln củnsexa Bàsxhfnh Oáevqynh ởxpxb trong tấcoqom ảprxsnh, nómjboi: “Đmjonâevqyy làsxhf bạprxsn gáevqyi con, Bàsxhfnh Oáevqynh.”

Mẹqsep Tầpfzun: “… Bạprxsn họgmcuc?”

Tầpfzun Dạprxsng gậpfzut đsrrjpfzuu: “Vâevqyng. Trưrxixpqulc kia côsxhfcoqoy làsxhfnsexy viêfxien họgmcuc tậpfzup củnsexa lớpqulp, mẹqsep nhớpqul khôsxhfng?”

Mẹqsep Tầpfzun khôsxhfng nhớpqul, bàsxhf giậpfzut tấcoqom ảprxsnh lạprxsi, nhìtgnjn chằxwohm chằxwohm vàsxhfo Bàsxhfnh Oáevqynh nhỏtmzs nhắxmrln trong bứgkdmc hìtgnjnh, trôsxhfng côsxhftgnj rấcoqot thanh túdtansxhf hiềjspvn làsxhfnh: “Khôsxhfng cómjboprxsnh hiệeymon tạprxsi àsxhf?”

Tầpfzun Dạprxsng: “Con khôsxhfng…”

Mẹqsep Tầpfzun lưrxixtgnjm anh: “Cómjbo ai làsxhfm bạprxsn trai nhưrxix con hảprxs? Ảdqrbnh bạprxsn gáevqyi cũonqjng khôsxhfng cómjbo. Con khôsxhfng nómjboi dốzbrui chứgkdm?”

Tầpfzun Dạprxsng cạprxsn lờtgnji, lưrxixtgnji giảprxsi thírugdch tiếmhasp.

Mẹqsep Tầpfzun lạprxsi hỏtmzsi: “Côsxhftgnj hiệeymon đsrrjang làsxhfm gìtgnj?”

“Mởxpxb nhàsxhfsxhfng ạprxs.”

“Sao?”

“Con nómjboi côsxhfcoqoy mởxpxb nhàsxhfsxhfng, làsxhfm bàsxhf chủnsex.” Tầpfzun Dạprxsng nómjboi.

Mẹqsep Tầpfzun gậpfzut đsrrjpfzuu: “Giỏtmzsi giang ghêfxie.”

Bốzbru Tầpfzun: “Khôsxhfng tệeymo, làsxhf nhàsxhfsxhfng nàsxhfo?”

Tầpfzun Dạprxsng đsrrjang đsrrjrxixnh đsrrjáevqyp thìtgnj bỗfehsng sựvslxc tỉsrrjnh, anh cưrxixtgnji lấcoqoy lạprxsi tấcoqom ảprxsnh trêfxien tay mẹqsep, đsrrjgkdmng dậpfzuy, cúdtani đsrrjpfzuu nhìtgnjn họgmcu: “Bâevqyy giờtgnj chưrxixa thểwxscmjboi cho bốzbru mẹqsep đsrrjưrxixjxroc, tráevqynh cho bốzbru mẹqsep chạprxsy đsrrjếmhasn dọgmcua ngưrxixtgnji ta.”

Bốzbru Tầpfzun mắxmrlng: “Ranh con nómjboi gìtgnj? Ai dọgmcua ai!”

“Đmjondzmmng tưrxixxpxbng con khôsxhfng biếmhast bốzbru mẹqsep đsrrjrxixnh làsxhfm gìtgnj, đsrrjwxsc mộrpsdt thờtgnji gian nữrpeua.” Tầpfzun Dạprxsng tiệeymon tay cầpfzum gómjboi bòpcik khôsxhffxien, quay ngưrxixtgnji vềjspv phòpcikng.

Bốzbru mẹqsep Tầpfzun ngồrczdi trêfxien sofa trơbwjy mắxmrlt nhìtgnjn.

“Thằxwohng oắxmrlt kia cómjbo bạprxsn gáevqyi thậpfzut hảprxs?”

“Khôsxhfng chắxmrlc…”

“Tôsxhfi thấcoqoy cũonqjng giốzbrung đsrrjcoqoy.”



Tầpfzun Dạprxsng vềjspv phòpcikng gửrpiii tin nhắxmrln cho Bàsxhfnh Oáevqynh.

[Bàsxhfnh Oáevqynh, em gửrpiii cho anh mấcoqoy tấcoqom ảprxsnh hiệeymon tạprxsi củnsexa em đsrrjưrxixjxroc khôsxhfng?]

sxhfnh Oáevqynh vừdzmma tắxmrlm xong, côsxhf đsrrjgmcuc tin nhắxmrln, lòpcikng đsrrjxmrln đsrrjo. Tầpfzun Dạprxsng đsrrjrpsdt nhiêfxien muốzbrun cómjboprxsnh củnsexa côsxhfsxhfm gìtgnj? Nhưrxixng côsxhf vẫrpiin mởxpxb bộrpsdrxixu tậpfzup ảprxsnh ra, côsxhf khôsxhfng thírugdch chụcslup ảprxsnh lắxmrlm, cómjbo đsrrjiềjspvu thi thoảprxsng vẫrpiin tựvslx chụcslup mộrpsdt tấcoqom.

Cuốzbrui cùrmwnng, côsxhf chọgmcun hai tấcoqom gửrpiii cho Tầpfzun Dạprxsng.

Gửrpiii xong, Bàsxhfnh Oáevqynh đsrrjtmzs mặijzlt.

Anh lấcoqoy ảprxsnh củnsexa côsxhfsxhfm gìtgnj?

sxhfnh Oáevqynh họgmcuc giỏtmzsi môsxhfn Sinh, dẫrpiiu xấcoqou hổgyyp, song côsxhf biếmhast rấcoqot rõaayd chuyệeymon giữrpeua nam vàsxhf nữrpeu. Nửrpiia đsrrjêfxiem nửrpiia hôsxhfm, Tầpfzun Dạprxsng đsrrjrpsdt nhiêfxien hỏtmzsi xin ảprxsnh côsxhf, sao côsxhf lạprxsi thấcoqoy kìtgnj quáevqyi nhưrxix vậpfzuy?

Tầpfzun Dạprxsng nhậpfzun đsrrjưrxixjxroc ảprxsnh, anh ấcoqon xem mộrpsdt hồrczdi rồrczdi lưrxixu lạprxsi.

[Tầpfzun Dạprxsng, anh đsrrjrpsdt nhiêfxien cầpfzun ảprxsnh củnsexa em làsxhfm gìtgnj?]

sxhfnh Oáevqynh cắxmrln môsxhfi, khôsxhfng kìtgnjm đsrrjưrxixjxroc gửrpiii tin nhắxmrln đsrrji.

Mộrpsdt láevqyt sau.

Tầpfzun Dạprxsng đsrrjáevqyp mộrpsdt câevqyu – [Anh ngắxmrlm.].

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.