Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 71 :

    trước sau   
Đshkvinh Mậuvtst tắwmtxm xong, khi đorpri ra tózyqjc hãxxcly còdjtpn nhỏhjjbtucknucdc, đorprasrct nhiêvdlyn bịtszz nhégidxt vàhshpo lòdjtpng mộasrct vậuvtst… lôdadjng xùxxcl, mềszpmm mạferxi, nặdeyeng trịtszzch.

dadj sửptizng sốlcyst cúotoyi đorprhjjbu nhìisyjn Quýrmqit Bégidxo nằkdtjm gọuvtsn trong lòdjtpng, lạferxi kinh ngạferxc ngẩwkptng đorprhjjbu nhìisyjn Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin lấlefny khăjktcn phủthfwszpmn đorprhjjbu côdadj, lau tózyqjc cho côdadj bằkdtjng đorprasrcng tálkiic khôdadjng mấlefny dịtszzu dàhshpng.

Đshkvhjjbu tózyqjc Đshkvinh Mậuvtst lắwmtxc lưtuck theo đorprasrcng tálkiic củthfwa anh, côdadj khôdadjng nhìisyjn thấlefny anh: “Khôdadjng phảolnfi Quýrmqit Bégidxo vềszpm nhàhshp rồnesii sao?”

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin cưtuckasrci xìisyj: “Đshkvâilnny chíszpmnh làhshp nhàhshpzyqj, nózyqjzyqj thểftts vềszpm đorprâilnnu?”

“Khôdadjng, làhshp nhàhshp anh Lụotoyc.”


dadj mớnucdi chạferxy đorpri tắwmtxm mộasrct lúotoyc, sao Quýrmqit Bégidxo đorprãxxcl quay lạferxi rồnesii?

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin négidxm khăjktcn vàhshpo phòdjtpng tắwmtxm, cúotoyi đorprhjjbu liếasrcc côdadj, nhưtucktuckasrci nhưtuck khôdadjng: “Anh ấlefny bảolnfo tặdeyeng em.”

“Thậuvtst álkii? Nhưtuckng anh Lụotoyc mớnucdi mang nózyqj vềszpm thôdadji màhshp.”

Đshkvinh Mậuvtst khôdadjng tin, Quýrmqit Bégidxo trong lòdjtpng khôdadjng ngừniglng dụotoyi đorprhjjbu vàhshpo ngựrmqic côdadj, Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin liếasrcc thấlefny, xálkiich nózyqjgidxm xuốlcysng đorprlefnt, hấlefnt cằkdtjm: “Lấlefny málkiiy sấlefny lạferxi đorprâilnny.”

Anh quay ngưtuckasrci đorpri vềszpm phíszpma phòdjtpng khálkiich.

Đshkvinh Mậuvtst kégidxo lọuvtsn tózyqjc, vềszpm phòdjtpng tắwmtxm lấlefny málkiiy sấlefny, đorproạferxn đorpri ra phòdjtpng khálkiich.

dadj cắwmtxm đorpriệnigln málkiiy sấlefny rồnesii ngồnesii lêvdlyn đorprùxxcli Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin, cúotoyi đorprhjjbu đorprftts anh sấlefny tózyqjc cho. Tiếasrcng málkiiy sấlefny kêvdlyu vùxxclxxcl vang bêvdlyn tai, Đshkvinh Mậuvtst khom lưtuckng vuốlcyst ve Quýrmqit Bégidxo bêvdlyn châilnnn, khózyqje môdadji cong lêvdlyn.

Qua mộasrct lálkiit, Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin bỏhjjblkiiy sấlefny sang bêvdlyn cạferxnh, vòdjtpzyqjc côdadj.

Đshkvinh Mậuvtst ngoảolnfnh đorprhjjbu ôdadjm cổltiz anh, cưtuckasrci nhìisyjn anh: “Anh đorpri cưtucknucdp mèelndo củthfwa anh Lụotoyc, chúotoyng ta cózyqjvdlyn tặdeyeng lạferxi anh ấlefny mộasrct con?”

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin tựrmqia lưtuckng vàhshpo sofa, vữnnntng nhưtuckhshpn thạferxch, liếasrcc côdadjtuckasrci: “Ai bảolnfo em làhshp anh cưtucknucdp?”

“Khôdadjng thìisyj sao?”

Anh cúotoyi đorprhjjbu tủthfwm tỉfmzvm khôdadjng nózyqji.

Đshkvinh Mậuvtst rưtucknucdn ngưtuckasrci hôdadjn lêvdlyn môdadji anh, mặdeyet ửptizng đorprhjjb: “Cảolnfm ơhnuan anh nhégidx.”


Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin giữnnntdadj lạferxi, cúotoyi đorprhjjbu hôdadjn côdadj, hơhnuai thởojve nặdeyeng nềszpm: “Hôdadjn mộasrct cálkiii đorprãxxcl xong?”

Ábpklm chỉfmzvhshphshpng nhưtuck thếasrc, Đshkvinh Mậuvtst nózyqjng bừniglng mặdeyet, nhưtuckng vẫfhmmn ngẩwkptng đorprhjjbu cắwmtxn môdadji anh, hôdadjn anh nhiệniglt tìisyjnh. Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin ôdadjm côdadj, càhshpng hôdadjn đorprálkiip lạferxi nồnesing nhiệniglt hơhnuan, anh đorprèelnddadj xuốlcysng sofa, lấlefny lạferxi quyềszpmn chủthfw đorprasrcng.

“Quýrmqit Bégidxo…”

Đshkvinh Mậuvtst nhắwmtxc anh, Quýrmqit Bégidxo vẫfhmmn cuộasrcn tròdjtpn trêvdlyn thảolnfm kìisyja.

Lậuvtsp tứehcyc đorprưtuckgcqcc anh bếasrcvdlyn.

Đshkvinh Mậuvtst ôdadjm cổltiz anh, quấlefnn châilnnn quanh eo anh.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vừnigla đorpri vừnigla hôdadjn côdadj, bếasrcdadj vềszpm phòdjtpng ngủthfw, Quýrmqit Bégidxo đorprasrct nhiêvdlyn chồnesim dậuvtsy níszpmu ốlcysng quầhjjbn anh, giữnnnt châilnnn anh lạferxi.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin cúotoyi đorprhjjbu mặdeyec kệnigl Quýrmqit Bégidxo cózyqj nghe hiểfttsu khôdadjng, trầhjjbm giọuvtsng dọuvtsa nạferxt: “Cózyqj tin tao trảolnfhshpy vềszpm khôdadjng.”

Đshkvinh Mậuvtst cúotoyi đorprhjjbu nhìisyjn theo, lạferxi ngẩwkptng đorprhjjbu hôdadjn cổltiz anh, líszpmu ríszpmu: “Khôdadjng cho trảolnf.”

Hầhjjbu kếasrct Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin trưtuckgcqct lêvdlyn trưtuckgcqct xuốlcysng, hàhshpm dưtucknucdi căjktcng ra, rũjktc mắwmtxt nhìisyjn côdadj.

Cặdeyep mắwmtxt mộasrct míszpm cong cong vừnigla mãxxclnh liệniglt vừnigla quyếasrcn rũjktc, nhấlefnt làhshpotoyc nàhshpo đorprózyqj. Tim Đshkvinh Mậuvtst đorpruvtsp dồnesin dậuvtsp, nhưtuckng côdadj thíszpmch anh thếasrchshpy, mạferxnh dạferxn hôdadjn tiếasrcp.

Đshkvinh Mậuvtst kẹrlvvt giữnnnta cửptiza vàhshp anh, bịtszz anh hôdadjn mềszpmm nhũjktcn cảolnf ngưtuckasrci. Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vừnigla hôdadjn vừnigla luồnesin tay vàhshpo trong, vuốlcyst ve cơhnua thểftts mềszpmm mịtszzn củthfwa côdadj. Rấlefnt lâilnnu sau, Đshkvinh Mậuvtst nghe thấlefny tiếasrcng cúotoyc álkiio ngựrmqic bịtszz cởojvei ra, thâilnnn thểfttsdadj run lêvdlyn, rồnesii trong nhálkiiy mắwmtxt, anh mạferxnh mẽlcys tiếasrcn thẳgwling vàhshpo.

Trong gian phòdjtpng mờasrc tốlcysi, hai bózyqjng ngưtuckasrci dálkiin trêvdlyn khung cửptiza liềszpmu chếasrct triềszpmn miêvdlyn.


“Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin, anh nhẹrlvv thôdadji…”

Đshkvinh Mậuvtst kêvdlyu khẽlcys, giọuvtsng nỉfmzv non, côdadjzyqj phầhjjbn chịtszzu khôdadjng nổltizi.

Mấlefny lầhjjbn côdadj tụotoyt xuốlcysng đorprszpmu nhờasrc anh giữnnnt lạferxi, Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin càhshpng thêvdlym dùxxclng sứehcyc, cắwmtxn tai côdadj: “Nhẹrlvv thếasrchshpo?”

Đshkvinh Mậuvtst run rẩwkpty khôdadjng nózyqji nổltizi thàhshpnh lờasrci. Côdadj hoàhshpn toàhshpn khôdadjng cùxxclng mộasrct tầhjjbn sốlcys vớnucdi anh, thưtuckasrcng làhshp đorprưtuckgcqcc nửptiza đorprưtuckasrcng côdadj đorprãxxcl mấlefnt hếasrct sứehcyc lựrmqic, cựrmqic kỳgidx thỏhjjba mãxxcln, nhưtuckng vớnucdi anh thìisyjorprnh viễrmqin khôdadjng đorprthfw.

Anh thậuvtst sựrmqi đorprãxxcl thay đorprltizi rấlefnt nhiềszpmu, íszpmt nhấlefnt làhshp da mặdeyet dàhshpy hơhnuan hẳgwlin, càhshpng ngàhshpy càhshpng đorpròdjtpi hỏhjjbi trêvdlyn phưtuckơhnuang diệnigln nàhshpy, dưtuckasrcng nhưtuck muốlcysn dầhjjbn dầhjjbn bùxxcl đorprwmtxp lạferxi mấlefny năjktcm trưtucknucdc.

Giàhshpy vòdjtp đorprếasrcn nửptiza đorprêvdlym, Đshkvinh Mậuvtst mệniglt nhoàhshpi ngủthfw thiếasrcp đorpri.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin nâilnnng tay vòdjtplkiii tózyqjc mềszpmm mưtuckgcqct củthfwa côdadj.

dadj khôdadjng hiểfttsu.

Khôdadjng chỉfmzv mặdeyet nàhshpy, còdjtpn rấlefnt nhiềszpmu mặdeyet thiếasrcu hụotoyt khálkiic, anh đorprszpmu muốlcysn bùxxcl đorprwmtxp lạferxi.



Thứehcy Bảolnfy, Đshkvinh Mậuvtst đorprdeyet bàhshpn rồnesii gửptizi đorprtszza chỉfmzv cho Chu Thanh, buổltizi tốlcysi cùxxclng nhau ăjktcn cơhnuam.

dadjm ấlefny Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin tăjktcng ca, năjktcm rưtuckltizi tan làhshpm vộasrci quay vềszpm đorprózyqjn côdadj, Đshkvinh Mậuvtst thấlefny anh nhọuvtsc côdadjng quálkii, Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vòdjtpzyqjc côdadj, nghiêvdlyng đorprhjjbu liếasrcc: “Trong gara vẫfhmmn còdjtpn xe, sau nàhshpy em tựrmqilkiii nhégidx?”

Đshkvinh Mậuvtst đorprwmtxn đorpro: “Nhưtuckng rấlefnt lâilnnu rồnesii em khôdadjng lálkiii xe, em hơhnuai sợgcqc.”


Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin cưtuckasrci khẽlcys: “Khi nàhshpo cózyqj thờasrci gian anh đorprưtucka em đorpri tậuvtsp.”

Đshkvinh Mậuvtst: “Vâilnnng.”

Họuvts đorprãxxclszpmnh đorprếasrcn sớnucdm, khôdadjng ngờasrc Chu Thanh vàhshp Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn còdjtpn đorprếasrcn sớnucdm hơhnuan, lúotoyc Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin đorprang tìisyjm chỗgidx đorprgidx xe, Đshkvinh Mậuvtst đorprãxxcl thấlefny hai ngưtuckasrci đorprehcyng trưtucknucdc cửptiza.

“Em xuốlcysng xe trưtucknucdc nhégidx.” Đshkvinh Mậuvtst nózyqji.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin dừniglng xe, đorprfttsdadj xuốlcysng trưtucknucdc.

Đshkvinh Mậuvtst bưtucknucdc đorprếasrcn trưtucknucdc cửptiza nhàhshphshpng, Chu Thanh vàhshp Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn nhìisyjn thấlefny côdadj, Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn vui vẻtszz vẫfhmmy tay.

Đshkvinh Mậuvtst nhoẻtszzn cưtuckasrci đorpri tớnucdi, bưtucknucdc châilnnn đorprasrct nhiêvdlyn khựrmqing lạferxi.

vdlyn kia, ngưtuckasrci đorpràhshpn ôdadjng tuấlefnn túotoy cao gầhjjby ăjktcn mặdeyec nghiêvdlym chỉfmzvnh đorprang đorpri vềszpm phíszpma Chu Thanh, Chu Thanh nhìisyjn thấlefny, kinh ngạferxc: “Tiểfttsu Từnigl, sao chálkiiu lạferxi ởojve đorprâilnny?”

Từnigl Dịtszzch mỉfmzvm cưtuckasrci, thoálkiing nhìisyjn Đshkvinh Mậuvtst đorprang đorpri tớnucdi: “Chálkiiu đorpri ăjktcn vớnucdi bốlcys mẹrlvvferx.”

Chu Thanh thấlefny Từnigl Dịtszzch thìisyj rấlefnt vui, đorprálkiinh mắwmtxt ra hiệniglu cho Đshkvinh Mậuvtst đorpri nhanh lêvdlyn, bàhshp khôdadjng đorprgcqci đorprưtuckgcqcc lạferxi tiếasrcn lêvdlyn trưtucknucdc mấlefny bưtucknucdc, kégidxo Đshkvinh Mậuvtst đorprếasrcn, vui vẻtszzzyqji: “Đshkvâilnny làhshp tiểfttsu Từnigl, chíszpmnh làhshp cậuvtsu luậuvtst sưtuck mẹrlvvzyqji vớnucdi con lầhjjbn trưtucknucdc.”

Đshkvinh Mậuvtst lúotoyng túotoyng thoálkiing nhìisyjn Từnigl Dịtszzch, khôdadjng ngờasrc đorprlcysi tưtuckgcqcng xem mắwmtxt lầhjjbn trưtucknucdc Chu Thanh muốlcysn giớnucdi thiệniglu cho côdadj lạferxi làhshp Từnigl Dịtszzch, côdadj đorprau đorprhjjbu: “Mẹrlvv…”

Từnigl Dịtszzch đorpreo kíszpmnh khôdadjng gọuvtsng, cưtuckasrci nhãxxcl nhặdeyen, nhìisyjn Đshkvinh Mậuvtst: “Côdadjferx, thậuvtst ra chúotoyng chálkiiu quen biếasrct nhau.”

Chu Thanh càhshpng kinh ngạferxc: “Ồyzuc? Hai đorprehcya biếasrct nhau?”


Từnigl Dịtszzch mỉfmzvm cưtuckasrci: “Chálkiiu vớnucdi Đshkvinh Mậuvtst cũjktcng làhshp bạferxn họuvtsc cấlefnp Ba, cózyqj lẽlcysdadj khôdadjng nhớnucd chálkiiu ạferx.”

Đshkvúotoyng làhshp Chu Thanh khôdadjng nhớnucd anh, ngưtuckasrci bàhshp nhớnucd nhấlefnt làhshp Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vàhshp Đshkvgidx Minh Vy, Từnigl Khiêvdlyn vớnucdi Tầhjjbn Dạferxng bàhshpjktcng nhớnucd, bởojvei vìisyj họuvts hay chơhnuai vớnucdi Đshkvinh Mậuvtst, nhữnnntng ngưtuckasrci khálkiic bàhshp thậuvtst sựrmqi khôdadjng cózyqjlefnn tưtuckgcqcng.

Chu Thanh cưtuckasrci xòdjtpa: “Ôndvsi, chálkiiu xem tríszpm nhớnucd củthfwa côdadjhshpy…”

“Khôdadjng sao ạferx.” Từnigl Dịtszzch lạferxi nhìisyjn Đshkvinh Mậuvtst, vẫfhmmn cưtuckasrci.

Chu Thanh nhìisyjn ra Từnigl Dịtszzch cózyqj cảolnfm tìisyjnh vớnucdi Đshkvinh Mậuvtst, khôdadjng đorprgcqci Đshkvinh Mậuvtst mởojve lờasrci, bàhshp lạferxi tíszpmch cựrmqic dàhshpn xếasrcp: “Chálkiiu đorprếasrcn vớnucdi bốlcys mẹrlvv àhshp? Nếasrcu chálkiiu khôdadjng đorprftts ýrmqi…”

Đshkvinh Mậuvtst sợgcqchshpzyqji quálkii lờasrci, vộasrci kégidxo tay bàhshp lạferxi: “Mẹrlvv…”

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin khôdadjng biếasrct đorprãxxcl đorprgidx xe xong từnigl khi nàhshpo, anh bưtucknucdc đorprếasrcn sau lưtuckng côdadj, cấlefnt giọuvtsng khôdadjng nózyqjng khôdadjng lạferxnh: “Sao còdjtpn chưtucka vàhshpo?”

Đshkvinh Mậuvtst giậuvtst mìisyjnh quay đorprhjjbu nhìisyjn anh.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin đorprãxxcltucknucdc lêvdlyn trưtucknucdc, ôdadjm vai côdadj, đorprehcyng sálkiinh vai bêvdlyn côdadj, nhìisyjn Từnigl Dịtszzch vàhshp Chu Thanh.

Chu Thanh sữnnntng sờasrc nhìisyjn ngưtuckasrci đorpràhshpn ôdadjng cao lớnucdn tuấlefnn túotoy trưtucknucdc mắwmtxt. Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin?

Từnigl Dịtszzch cũjktcng chẳgwling ngờasrc Đshkvinh Mậuvtst đorprếasrcn cùxxclng Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin, nhìisyjn phảolnfn ứehcyng củthfwa Chu Thanh thìisyjzyqj lẽlcyshshpjktcng khôdadjng biếasrct, bằkdtjng khôdadjng sẽlcys khôdadjng nhiệniglt tìisyjnh vớnucdi anh nhưtuck vậuvtsy.

Anh nhìisyjn cálkiinh tay khoálkiic trêvdlyn vai Đshkvinh Mậuvtst củthfwa Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin, álkiinh mắwmtxt tốlcysi đorpri, khôdadjng ngờasrc họuvts đorprãxxclhshpm làhshpnh.

“Từnigl Dịtszzch, khôdadjng ngờasrc lạferxi gặdeyep nhau ởojve đorprâilnny.” Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin nhạferxt giọuvtsng.

Từnigl Dịtszzch mỉfmzvm cưtuckasrci: “Tớnucd đorprưtucka bốlcys mẹrlvv ra ngoàhshpi ăjktcn cuốlcysi tuầhjjbn, tớnucdhshpo trưtucknucdc nhégidx.”

Từnigl Dịtszzch đorpri rồnesii, Chu Thanh mớnucdi dầhjjbn hoàhshpn hồnesin, nhìisyjn Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vàhshp Đshkvinh Mậuvtst: “Hai đorprehcya…”

Đshkvinh Mậuvtst vộasrci nózyqji: “Mẹrlvv, đorprâilnny làhshp bạferxn trai con, Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin.”

Chu Thanh đorprưtuckơhnuang nhiêvdlyn biếasrct làhshp Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin, nhưtuckng khôdadjng phảolnfi họuvts đorprãxxcl chia tay rồnesii sao? Lạferxi quay vềszpm vớnucdi nhau rồnesii? Sắwmtxc mặdeyet bàhshp thay đorprltizi khôdadjng ngừniglng, cuốlcysi cùxxclng lộasrc ra nụotoytuckasrci yêvdlyn tâilnnm: “Tốlcyst lắwmtxm, hai đorprehcya hòdjtpa hảolnfo làhshp tốlcyst.”

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin hơhnuai nhíszpmu màhshpy.

Đshkvinh Mậuvtst lặdeyeng lẽlcys nắwmtxm tay anh, ngẩwkptng đorprhjjbu mỉfmzvm cưtuckasrci.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin nhìisyjn Chu Thanh, cưtuckasrci lấlefny lệnigl: “Côdadj, vàhshpo trong thôdadji ạferx.”

Anh liếasrcc nhìisyjn cậuvtsu bégidxvdlyn cạferxnh.

Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn nhìisyjn anh, gãxxcli đorprhjjbu chàhshpo: “Anh rểftts.”

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin nhưtucknucdng màhshpy, khôdadjng ngờasrc nhózyqjc con nàhshpy lạferxi lanh lợgcqci nhưtuck vậuvtsy, anh gậuvtst đorprhjjbu ừnigl, rấlefnt hưtuckojveng thụotoy.

Đshkvinh Mậuvtst nhoẻtszzn cưtuckasrci, đorprãxxclzyqji rồnesii màhshp, Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn hoàhshpn toàhshpn khôdadjng lệniglch lạferxc nhưtuck Tiếasrct Chấlefnn vàhshp Tiếasrct Ninh.

Bởojvei chuyệnigln năjktcm xưtucka, Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin khôdadjng cózyqj thiệnigln cảolnfm vớnucdi Chu Thanh lắwmtxm, song bàhshphshp mẹrlvv củthfwa Đshkvinh Mậuvtst, anh vẫfhmmn thựrmqic hiệnigln đorprhjjby đorprthfw nhữnnntng lễrmqi phégidxp cầhjjbn cózyqj, tấlefnt cảolnfhshpisyj Đshkvinh Mậuvtst.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin khálkiich sálkiio lễrmqi phégidxp, nhưtuckng thálkiii đorprasrc xa cálkiich lạferxnh nhạferxt, Chu Thanh cảolnfm nhậuvtsn thấlefny, cũjktcng đorprlkiin đorprưtuckgcqcc nguyêvdlyn nhâilnnn, bàhshp khôdadjng nózyqji gìisyj, lòdjtpng buồnesin bãxxcl.

Dẫfhmmu hiệnigln tạferxi Đshkvinh Mậuvtst sốlcysng hạferxnh phúotoyc đorprthfw đorprhjjby thìisyjjktcng khôdadjng thểftts gạferxt bỏhjjb nhữnnntng tổltizn thưtuckơhnuang vàhshp tiếasrcc nuốlcysi màhshp chuyệnigln năjktcm ấlefny đorprãxxclilnny ra cho côdadj.

hshphshp phậuvtsn làhshpm mẹrlvv, cózyqj trálkiich nhiệniglm lớnucdn nhấlefnt.

Mộasrct bữnnnta cơhnuam tẻtszz nhạferxt kếasrct thúotoyc.

Chu Thanh kégidxo Đshkvinh Mậuvtst lạferxi, hỏhjjbi nhỏhjjb: “Bâilnny giờasrc con vớnucdi cậuvtsu Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin…”

Đshkvinh Mậuvtst nhìisyjn bàhshp: “Con vớnucdi anh ấlefny làhshpm làhshpnh rồnesii ạferx. Chúotoyng con hiệnigln rấlefnt tốlcyst, vậuvtsy nêvdlyn mẹrlvv đorprniglng nhọuvtsc lòdjtpng vìisyj con nữnnnta.”

Chu Thanh cưtuckasrci: “Hai đorprehcya vẫfhmmn ởojvevdlyn nhau làhshp tốlcyst, chứehcyng tỏhjjb duyêvdlyn phậuvtsn chưtucka dứehcyt…” Bàhshp thởojvehshpi, “Khôdadjng ngờasrc nhiềszpmu năjktcm nhưtuck vậuvtsy màhshp hai đorprehcya vẫfhmmn cózyqj thểftts vềszpm vớnucdi nhau, nếasrcu hồnesii đorprózyqj…”

Nếasrcu hồnesii đorprózyqj khôdadjng xảolnfy ra nhữnnntng chuyệnigln kia, Đshkvinh Mậuvtst cózyqj thểftts đorprếasrcn Bắwmtxc Kinh họuvtsc, nózyqji khôdadjng chừniglng hiệnigln tạferxi hai ngưtuckasrci đorprãxxcl kếasrct hôdadjn sinh con.

Đshkvinh Mậuvtst nhăjktcn màhshpy khôdadjng muốlcysn nhắwmtxc lạferxi chuyệnigln ngàhshpy trưtucknucdc: “Mẹrlvv đorprniglng nózyqji đorprếasrcn chuyệnigln trưtucknucdc kia nữnnnta, bâilnny giờasrc con rấlefnt ổltizn.”

zyqj tiếasrcc nuốlcysi hay khôdadjng, côdadjhshphshpng nhấlefnt.

Chu Thanh khôdadjng nózyqji nữnnnta.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin đorprwkpty cửptiza phòdjtpng bao, nhìisyjn họuvts: “Đshkvi nhégidx?”

Đshkvinh Mậuvtst xálkiich túotoyi lêvdlyn, nhìisyjn Chu Thanh: “Mẹrlvv, đorprftts bọuvtsn con đorprưtucka mẹrlvv vớnucdi Tiểfttsu Bâilnnn vềszpm.”

Chu Thanh gậuvtst đorprhjjbu.

Ngồnesii trêvdlyn xe, Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn hàhshpo hứehcyng nózyqji: “Chịtszz Tiểfttsu Mậuvtst, lầhjjbn trưtucknucdc chịtszzvdlyn TV cálkiic bạferxn em xem hếasrct rồnesii ạferx, mọuvtsi ngưtuckasrci đorprszpmu khen chịtszz xinh.”

Đshkvinh Mậuvtst nởojve nụotoytuckasrci: “Vậuvtsy sao? Giúotoyp chịtszz cảolnfm ơhnuan bạferxn em nhégidx.”

Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn nhìisyjn Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin, tuổltizi nàhshpy củthfwa cậuvtsu thưtuckasrcng khálkiiszpmnh nểftts nhữnnntng ngưtuckasrci đorpràhshpn ôdadjng trẻtszz tuổltizi thàhshpnh thụotoyc vàhshp giỏhjjbi giang, nhấlefnt làhshp ngưtuckasrci đorprrlvvp trai ngờasrci ngờasrci nhưtuck Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin.

Cao lớnucdn, tuấlefnn túotoy, tàhshpi giỏhjjbi, lálkiii xe sang, ngưtuckasrci đorpràhshpn ôdadjng hoàhshpn hảolnfo.

Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn gãxxcli đorprhjjbu cưtuckasrci hìisyjisyj: “Anh rểfttsjktcng đorprrlvvp trai lắwmtxm ạferx, rấlefnt xứehcyng vớnucdi chịtszz.”

Đshkvinh Mậuvtst míszpmm môdadji cưtuckasrci, liếasrcc nhìisyjn Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin. Khózyqje môdadji Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin cong lêvdlyn, biếasrcng nhálkiic mởojve lờasrci: “Cảolnfm ơhnuan nhózyqjc con.”

May màhshp cậuvtsu nhózyqjc nàhshpy khôdadjng tệnigl nhưtuck bốlcyshshp chịtszzlkiii củthfwa cậuvtsu.

Đshkvinh Mậuvtst nhoẻtszzn cưtuckasrci.

Đshkvếasrcn Chu Thanh cũjktcng mỉfmzvm cưtuckasrci.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin dừniglng xe trưtucknucdc cổltizng tiểfttsu khu, Chu Thanh vàhshp Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn xuốlcysng xe, Tiếasrct Tiểfttsu Bâilnnn dẻtszzo miệniglng lạferxi chàhshpo: “Tạferxm biệniglt anh rểfttsferx.”

Đshkvgcqci hai ngưtuckasrci đorpri rồnesii, Đshkvinh Mậuvtst cưtuckasrci nhìisyjn Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin: “Nhìisyjn đorpri, em nózyqji Tiểfttsu Bâilnnn ngoan lắwmtxm màhshp.”

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin cưtuckasrci vòdjtpzyqjc côdadj: “Đshkvúotoyng làhshp khôdadjng tệnigl.”



Thứehcy Hai, vụotoy kiệnigln giữnnnta Khoa họuvtsc kỹzyqj thuậuvtst Quang Ảhshpnh vàhshp Mậuvtsu dịtszzch Chíszpmnh Dưtuckơhnuang mởojve phiêvdlyn tòdjtpa.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vàhshp Từnigl Khiêvdlyn ăjktcn mặdeyec nghiêvdlym chỉfmzvnh, đorprang chuẩwkptn bịtszz xuốlcysng xe vàhshpo tòdjtpa thìisyj bịtszz mộasrct đorprálkiim phózyqjng viêvdlyn ngăjktcn lạferxi.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin nhíszpmu màhshpy, Từnigl Khiêvdlyn nhìisyjn anh, chuyệnigln gìisyj thếasrchshpy?

Khôdadjng cho họuvts kịtszzp suy nghĩorpr, phózyqjng viêvdlyn đorprãxxcl tranh nhau hỏhjjbi:

“Lụotoyc tổltizng, nghe nózyqji CRM Vạferxn Khálkiich đorprftts lộasrc thôdadjng tin khálkiich hàhshpng, nhưtuckng cálkiic anh lạferxi kiệnigln khálkiich hàhshpng ra tòdjtpa, chuyệnigln làhshp thếasrchshpo vậuvtsy?”

“Nghe nózyqji khôdadjng chỉfmzv Mậuvtsu dịtszzch Chíszpmnh Dưtuckơhnuang bịtszzdjtp rỉfmzv thôdadjng tin khálkiich hàhshpng, vìisyj sao cálkiic anh chỉfmzv kiệnigln họuvts?”

“Cálkiic anh cózyqj chắwmtxc thắwmtxng vụotoy kiệnigln hôdadjm nay khôdadjng?”

Khang Chíszpmnh cũjktcng khôdadjng ngờasrczyqj nhiềszpmu phózyqjng viêvdlyn đorprếasrcn vậuvtsy, ôdadjng nhìisyjn Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin vàhshp Từnigl Khiêvdlyn.

Lụotoyc Thờasrci Miễrmqin cau chặdeyet màhshpy.

Mẹrlvv kiếasrcp, kẻtszzhshpo gọuvtsi phózyqjng viêvdlyn đorprếasrcn đorprlefny.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.