Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 63 :

    trước sau   
Đaozuinh Mậedjbt nhìgstgn qua khe cửqimma, giậedjbt nảlrasy mìgstgnh.

Bốrurr Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskuang đoskulrasng ngoàycuii cửqimma…

szsxobbbn mởzuuu cửqimma hay làycui đoskuvyvji Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn tắpkkzm xong đoskui ra rồeivxi mởzuuu?

Hiểcswwn nhiêobbbn đoskuvyvji Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn làycui khôszsxng thựdneic tếpllj, khôszsxng thểcsww đoskucsww bềacon trêobbbn đoskulrasng đoskuvyvji ngoàycuii cửqimma. Đaozuinh Mậedjbt thấhwakp thỏkjowm khôszsxng thôszsxi, trưnturatsxc kia ởzuuu biệcwbkt thựdnei nhàycui anh rấhwakt íngsdt khi gặlrasp bốrurr Lụcagac, càycuing đoskunnncng nóeezti làycui sau khi sốrurrng ởzuuu đoskuâtjjky.

Đaozuinh Mậedjbt vuốrurrt tóeeztc, căoadpng thẳwpzlng mởzuuu cửqimma.

Ngưnturpxvri đoskuàycuin ôszsxng trung niêobbbn cao lớatsxn ngoàycuii cửqimma nhìgstgn thấhwaky côszsxaamdycuing cũatsxng ngẩeivxn ra, Đaozuinh Mậedjbt nhoẻyhmdn cưnturpxvri: “Chábsrau chàycuio chújjydaveg.”


Lụcagac Hàycuio quan sábsrat côszsx, đoskui vàycuio: “Chábsrau làycui Đaozuinh Mậedjbt?”

Đaozuinh Mậedjbt khôszsxng ngờpxvr Lụcagac Hàycuio nhớatsxobbbn củmygoa mìgstgnh, vộobbbi gậedjbt đoskumygou: “Vâtjjkng ạaveg.”

Thìgstg ra nhữyxjdng gìgstg Khưnturơyhmdng Khảlras Du nóeezti làycui thậedjbt, Lụcagac Hàycuio khôszsxng thay giàycuiy, đoskui thẳwpzlng vàycuio phònnncng khábsrach. Đaozuinh Mậedjbt đoskuóeeztng cửqimma lạavegi.

“Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskuâtjjku?”

“Anh ấhwaky đoskuang tắpkkzm ạaveg…” Đaozuinh Mậedjbt đoskukjow mặlrast, “Chújjyd, chújjyd muốrurrn uốrurrng nưnturatsxc hay tràycuiaveg?”

Lụcagac Hàycuio tựdneia vàycuio sofa, nhìgstgn qua cóeezt vẻyhmd uy nghiêobbbm, liếplljc côszsx: “Cho tôszsxi cốrurrc nưnturatsxc làycui đoskuưnturvyvjc.”

Đaozuinh Mậedjbt lậedjbp tứlrasc vàycuio bếplljp róeeztt nưnturatsxc, lònnncng thầmygom cầmygou khẩeivxn Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn mau tắpkkzm nhanh lêobbbn. Côszsx từnnnc nhỏkjow đoskuãfhko khôszsxng cóeezt kinh nghiệcwbkm ứlrasng đoskururri vớatsxi bềacon trêobbbn, nếpllju Lụcagac Hàycuio biếplljt từnnnc 18 tuổjjydi côszsx đoskuãfhkodplfn lújjydt sốrurrng chung vớatsxi Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn, khôszsxng biếplljt sẽaozu nghĩtjjk vềaconszsx thếplljycuio.

Đaozuinh Mậedjbt róeeztt cho Lụcagac Hàycuio mộobbbt cốrurrc nưnturatsxc ấhwakm, đoskulrasng mộobbbt bêobbbn.

Cạavegch. Phònnncng tắpkkzm mởzuuu cửqimma. Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn cầmygom khăoadpn lau tóeeztc đoskui ra, thấhwaky Lụcagac Hàycuio vắpkkzt châtjjkn ngồeivxi trêobbbn sofa, cònnncn Đaozuinh Mậedjbt ngoan nhưnturszsxtjjku nhỏkjow đoskulrasng cạavegnh bàycuin tràycui.

Anh khôszsxng nhịavegn đoskuưnturvyvjc cau màycuiy, đoskui tớatsxi: “Bốrurr, sao bốrurr lạavegi đoskuếplljn đoskuâtjjky.”

Đaozuinh Mậedjbt nhìgstgn anh nhưntur nhìgstgn thấhwaky cứlrasu tinh.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn bưnturatsxc đoskuếplljn bêobbbn cạavegnh côszsx, tiệcwbkn tay nédplfm khăoadpn đoskui, ôszsxm vai côszsx. Đaozuinh Mậedjbt hơyhmdi đoskukjow mặlrast, nhưnturng nhưntur đoskuưnturvyvjc uốrurrng thuốrurrc an thầmygon, lưnturng cũatsxng thẳwpzlng hơyhmdn hẳwpzln.

Anh cújjydi đoskumygou liếplljc nhìgstgn, khóeezte môszsxi cong cong.


oadpng thẳwpzlng đoskuếplljn thếpllj?

Đaozuinh Mậedjbt đoskuưnturơyhmdng nhiêobbbn căoadpng thẳwpzlng, đoskuâtjjky làycui bốrurr anh màycui!

Khábsrac gìgstg gặlrasp phụcaga huynh đoskuâtjjku! Cònnncn chưntura chuẩeivxn bịaveg íngsdt tâtjjkm língsdycuio…

Lụcagac Hàycuio nhìgstgn họwrty, nhớatsx tốrurri nay ôszsxng ăoadpn cơyhmdm ởzuuu nhàycui họwrty Khưnturơyhmdng cóeezt hỏkjowi Khưnturơyhmdng Khảlras Du phábsrat triểcswwn vớatsxi Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn thếplljycuio rồeivxi, Khưnturơyhmdng Khảlras Du im lặlrasng rấhwakt lâtjjku mớatsxi đoskuábsrap: “Chújjyd Lụcagac, cóeezt lẽaozu chújjyd khôszsxng biếplljt, Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn cóeezt bạavegn gábsrai từnnnc khi họwrtyc cấhwakp Ba rồeivxi ạaveg, lêobbbn đoskuavegi họwrtyc thìgstg chia tay, bâtjjky giờpxvrgstgnh nhưntur đoskuãfhko lạavegi vềacon vớatsxi nhau. Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn khóeezt theo đoskuuổjjydi quábsra, chắpkkzc chábsrau khôszsxng theo đoskuuổjjydi đoskuưnturvyvjc đoskuâtjjku.”

Lụcagac Hàycuio nhíngsdu màycuiy: “Bạavegn gábsrai cấhwakp Ba? Têobbbn gìgstg?”

Bốrurr mẹgyet Khưnturơyhmdng cũatsxng khôszsxng ngờpxvr Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn cònnncn cóeezt ngưnturpxvri yêobbbu từnnnc cấhwakp Ba, ngẩeivxn ngưnturpxvri mộobbbt hồeivxi, bốrurr Khưnturơyhmdng mớatsxi hỏkjowi: “Khôszsxng phảlrasi trưnturatsxc kia con nóeezti cậedjbu ta khôszsxng cóeezt bạavegn gábsrai sao?”

Khưnturơyhmdng Khảlras Du cújjydi đoskumygou khôszsxng nóeezti, hồeivxi cấhwakp Ba thíngsdch sĩtjjk diệcwbkn, hơyhmdn nữyxjda côszsx luôszsxn cảlrasm thấhwaky hai ngưnturpxvri sẽaozu chia tay, vậedjby nêobbbn mớatsxi gạavegt họwrty: “Têobbbn Đaozuinh Mậedjbt ạaveg.”

Lụcagac Hàycuio: “Đaozuinh Mậedjbt? Hìgstgnh nhưnturyhmdi quen… cóeezt phảlrasi làycuiszsxdplf gầmygoy gầmygoy suốrurrt ngàycuiy đoskui vớatsxi Đaozuzdtf Minh Vy khôszsxng?”

Khưnturơyhmdng Khảlras Du: “Vâtjjkng, chújjyd nhớatsxaveg?”

Lụcagac Hàycuio đoskuújjydng làycuieezt chújjydt ấhwakn tưnturvyvjng. Hồeivxi ấhwaky Đaozuinh Mậedjbt vớatsxi Đaozuzdtf Minh Vy thưnturpxvrng đoskuếplljn nhàycui ôszsxng chơyhmdi, thi thoảlrasng ôszsxng vềaconeezt gặlrasp mấhwaky lầmygon, làycui mộobbbt côszsx nhóeeztc tóeeztc ngắpkkzn, gâtjjky gầmygoy be bédplf.

Ôtjjkng rấhwakt hàycuii lònnncng vớatsxi Khưnturơyhmdng Khảlras Du, muốrurrn tábsrac hợvyvjp cho côszsxdplfycui con trai mìgstgnh, mấhwaky năoadpm chưntura thàycuinh, nàycuio ngờpxvrnnncn cóeezt nhữyxjdng chuyệcwbkn nàycuiy.

Lụcagac Hàycuio nhạavegt giọwrtyng: “Nghe nóeezti con chuyểcswwn khỏkjowi biệcwbkt thựdnei, bốrurr đoskui qua đoskuâtjjky, tiệcwbkn đoskuưnturpxvrng đoskuếplljn thăoadpm.”

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn nóeezti: “Vậedjby bâtjjky giờpxvr bốrurr thấhwaky rồeivxi đoskuhwaky.”


Lụcagac Hàycuio thoábsrang nhìgstgn Đaozuinh Mậedjbt, đoskulrasng dậedjby, liếplljc Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn: “Bốrurr đoskui đoskuâtjjky, con tiễjdjfn bốrurr xuốrurrng nhàycui.”

Đaozuinh Mậedjbt nghe ra Lụcagac Hàycuio muốrurrn nóeezti chuyệcwbkn riêobbbng vớatsxi Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn vỗzdtf đoskumygou côszsx: “Em đoskui tắpkkzm đoskui, lábsrat anh vềacon.”

Đaozuinh Mậedjbt gậedjbt đoskumygou, nhìgstgn Lụcagac Hàycuio: “Chújjyd đoskui thong thảlrasaveg.”

Lụcagac Hàycuio gậedjbt đoskumygou, đoskui trưnturatsxc.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn khoábsrac ábsrao ngoàycuii, cầmygom chìgstga khóeezta vàycui bao thuốrurrc đoskui sau ôszsxng.

Anh lạavegi nghiệcwbkn thuốrurrc rồeivxi, Đaozuinh Mậedjbt nghĩtjjk.

Bốrurr con hai ngưnturpxvri đoskuóeeztng cửqimma, tiếplljn vàycuio thang mábsray, bêobbbn trong khôszsxng cóeezt ai, Lụcagac Hàycuio hỏkjowi: “Côszsxdplfycuiy làycuim việcwbkc gìgstg?”

aamdycuing Lụcagac Hàycuio chưntura xem chưnturơyhmdng trìgstgnh tốrurri qua.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn nhạavegt giọwrtyng: “Diễjdjfn viêobbbn lồeivxng tiếplljng.”

Lụcagac Hàycuio nhíngsdu màycuiy, ôszsxng khôszsxng hiểcswwu nghềaconycuiy lắpkkzm, cóeezt đoskuiềaconu so sábsranh vớatsxi Khưnturơyhmdng Khảlras Du gia đoskuìgstgnh ưnturu việcwbkt, ôszsxng đoskuưnturơyhmdng nhiêobbbn hy vọwrtyng Khưnturơyhmdng Khảlras Du làycuim con dâtjjku mìgstgnh hơyhmdn: “Khưnturơyhmdng Khảlras Du khôszsxng tốrurrt hơyhmdn côszsxbsrai nàycuiy sao?”

Từnnncdplf đoskuếplljn lớatsxn, Lụcagac Hàycuio khôszsxng quảlrasn chuyệcwbkn củmygoa hai anh em họwrty, đoskuưnturơyhmdng nhiêobbbn, họwrtyatsxng khôszsxng muốrurrn ôszsxng quảlrasn, bâtjjky giờpxvr lạavegi quảlrasn chuyệcwbkn anh ởzuuuobbbn ai, Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn cưnturpxvri mỉwutia: “Đaozuâtjjky làycui chuyệcwbkn củmygoa con, bốrurr khôszsxng cầmygon lo.”

Lụcagac Hàycuio đoskuedjbp vai anh, mắpkkzng: “Tôszsxi làycui bốrurr anh! Tôszsxi khôszsxng lo thìgstg ai lo?”


Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn hơyhmdi lung lay, nhưnturng đoskulrasng vữyxjdng rấhwakt nhanh, tay đoskuújjydi tújjydi quầmygon, nhìgstgn phíngsda trưnturatsxc: “Tốrurrt hay xấhwaku con tựdnei biếplljt, bốrurr khỏkjowi cầmygon nóeezti vớatsxi con, nóeezti cũatsxng vôszsx dụcagang, làycui ai khábsrac cũatsxng khôszsxng đoskuưnturvyvjc.”

Nếpllju cóeezt thểcswwycui ai khábsrac, anh cũatsxng khôszsxng cầmygon phảlrasi đoskuvyvji chờpxvrbsrau năoadpm.

Lụcagac Hàycuio nhìgstgn anh, cưnturpxvri lạavegnh.

Cửqimma mởzuuu, hai ngưnturpxvri ra khỏkjowi thang mábsray, Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskulrasng trưnturatsxc cửqimma tònnnca nhàycui, nhìgstgn Lụcagac Hàycuio: “Bốrurr đoskui thong thảlras.”

Lụcagac Hàycuio liếplljc anh, hừnnnc lạavegnh, quay ngưnturpxvri đoskui.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn ởzuuunturatsxi nhàycuijjydt xong đoskuiếpllju thuốrurrc mớatsxi quay vềacon.

Đaozuvyvji anh vềacon đoskuếplljn nhàycui, Đaozuinh Mậedjbt đoskuãfhko tắpkkzm xong, đoskuang thấhwakp thỏkjowm ngồeivxi trêobbbn giưnturpxvrng.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn nhìgstgn côszsx, anh vàycuio phònnncng tắpkkzm đoskuábsranh răoadpng xong thìgstg ra đoskuếplljn bêobbbn giưnturpxvrng, xoa mábsrai tóeeztc mềaconm mạavegi củmygoa côszsx: “Nghĩtjjkgstg vậedjby?”

Đaozuinh Mậedjbt cújjydi đoskumygou, thàycuinh thậedjbt: “Cóeezt phảlrasi bốrurr anh khôszsxng thíngsdch em?”

Từnnnc khi họwrtyc cấhwakp Ba đoskuãfhko nghe nóeezti bốrurr Lụcagac muốrurrn tábsrac hợvyvjp cho Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn vàycui Khưnturơyhmdng Khảlras Du, mọwrtyi ngưnturpxvri đoskuaconu biếplljt Khưnturơyhmdng Khảlras Du thíngsdch Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn, sau nàycuiy Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn bịavegszsx bỏkjow, tấhwakt cảlras mọwrtyi ngưnturpxvri cũatsxng biếplljt.

Mong rằaozung Lụcagac Hàycuio sẽaozu khôszsxng vìgstg chuyệcwbkn nàycuiy vàycui hai năoadpm khóeezt mởzuuu lờpxvri kia…

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn tắpkkzt đoskuèqwrbn, védplfn chăoadpn, ôszsxm côszsx nằaozum xuốrurrng, anh hôszsxn lêobbbn tai côszsx, giọwrtyng trầmygom thấhwakp: “Anh thíngsdch làycui đoskuưnturvyvjc rồeivxi.”

Đaozuinh Mậedjbt ngẩeivxn ra, ngoảlrasnh đoskumygou ngơyhmd ngábsrac nhìgstgn anh.


Trưnturatsxc kia muốrurrn anh nóeezti mộobbbt câtjjku thíngsdch cònnncn khóeeztyhmdn lêobbbn trờpxvri.

Vừnnnca nãfhkoy anh lạavegi chủmygo đoskuobbbng nóeezti?

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn nóeezti ra câtjjku ấhwaky rấhwakt thuậedjbn miệcwbkng, đoskuóeeztatsxng làycui sựdnei thậedjbt.

Anh cújjydi đoskumygou nhìgstgn côszsx: “Nhìgstgn gìgstg?”

Đaozuinh Mậedjbt dábsran vàycuio lònnncng anh: “Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn, anh thay đoskujjydi rấhwakt nhiềaconu.”

Anh thẳwpzlng thắpkkzn hơyhmdn trưnturatsxc kia, cònnncn côszsxycuing ngàycuiy càycuing thiếpllju thàycuinh thậedjbt, đoskuábsray lònnncng côszsx cấhwakt giấhwaku mộobbbt bíngsd mậedjbt.

“Vậedjby sao?” Anh tựdnei giễjdjfu.

Niêobbbn thiếpllju thíngsdch ra vẻyhmd, trêobbbu ghẹgyeto côszsx, nhìgstgn côszsx cuốrurrng cuồeivxng giậedjbn dỗzdtfi đoskukjow mặlrast liềaconn thấhwaky vui.

Hiệcwbkn tạavegi, cóeezt lẽaozuycui nhữyxjdng năoadpm qua nhớatsx nhung quábsra nhiềaconu, đoskuôszsxi lờpxvri thốrurrt ra rấhwakt tựdnei nhiêobbbn.

“Ừalrpm.” Đaozuinh Mậedjbt rầmygou rĩtjjk.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn ấhwakn đoskumygou côszsx xuốrurrng: “Ngủmygo đoskui.”

szsx trábsranh thoábsrat, ngẩeivxng đoskumygou nhìgstgn anh: “Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn, anh nghiệcwbkn thuốrurrc nặlrasng lắpkkzm àycui?”

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn: “Ừalrpm.”

Đaozuinh Mậedjbt lặlrasng im mộobbbt hồeivxi, thẽaozu thọwrtyt: “Sau nàycuiy anh hújjydt íngsdt thôszsxi, khôszsxng tốrurrt cho sứlrasc khỏkjowe.”

Anh cưnturpxvri khẽaozu, đoskueivxng ývrvm: “Đaozuưnturvyvjc. Anh sẽaozu cốrurr gắpkkzng hếplljt sứlrasc.”

Đaozuinh Mậedjbt: “Hay làycui em mua kẹgyeto cho anh ngậedjbm nhédplf?”

“…”



Đaozuzdtf Minh Vy vàycuigfxoi Dịavegch nóeezti đoskuújjydng, sau khi Đaozuinh Mậedjbt tham gia chưnturơyhmdng trìgstgnh, côszsx rấhwakt nổjjydi trong giớatsxi lồeivxng tiếplljng, côszsxng việcwbkc tìgstgm đoskuếplljn ngàycuiy càycuing nhiềaconu, đoskuiệcwbkn thoạavegi côszsx ngàycuiy nàycuio cũatsxng reo mấhwaky chụcagac lưnturvyvjt.

eezt thểcsww đoskuùgfxon đoskueivxy thìgstg đoskuùgfxon đoskueivxy, khôszsxng thìgstg từnnnc chốrurri luôszsxn.

szsx trởzuuuobbbn bậedjbn rộobbbn vôszsxgfxong.

Kịavegch bảlrasn mớatsxi nhậedjbn gầmygon đoskuâtjjky cầmygon theo đoskuycuin phim đoskuếplljn Hoàycuinh Đaozuiếplljm, hơyhmdn nữyxjda khábsra gấhwakp, ngàycuiy hôszsxm sau côszsx đoskuãfhko phảlrasi đoskui.

jjydc Đaozuinh Mậedjbt thu dọwrtyn đoskueivx đoskuavegc, Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn liếplljc côszsx từnnnc trêobbbn cao: “Đaozui mấhwaky ngàycuiy?”

Đaozuinh Mậedjbt cấhwakt thuốrurrc vàycuio tújjydi đoskuábsra, nhédplft vàycuio vali: “Írurrt nhấhwakt mộobbbt tuầmygon.”

“Nhiềaconu nhấhwakt?”

“Ừalrpm, chắpkkzc làycuinturpxvri ngàycuiy…”

Bởzuuui vìgstg kịavegch bảlrasn Đaozuinh Mậedjbt nhậedjbn làycui lồeivxng tiếplljng cùgfxong kỳkzjd cho ngôszsxi sao đoskuiệcwbkn ảlrasnh đoskuang nổjjydi Tiêobbbu Nghệcwbk, côszsxhwaky chỉwuti diễjdjfn vai khábsrach mờpxvri, đoskuhwakt diễjdjfn khôszsxng nhiềaconu, nhưnturng phảlrasi dựdneia theo tiếplljn đoskuobbb củmygoa đoskuycuin phim, nếpllju nhưntur chậedjbm thìgstg phảlrasi ởzuuu lạavegi khábsratjjku.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn nhưnturnturpxvri nhưntur khôszsxng: “Cònnncn lâtjjku hơyhmdn anh đoskui côszsxng tábsrac.”

Đaozuinh Mậedjbt: “…”

Trưnturatsxc kia côszsxatsxng thếplljycuiy, khi cầmygon thìgstg phảlrasi đoskui theo đoskuycuin, đoskuàycuinh chấhwakp nhậedjbn vìgstg kiếplljm tiềaconn.

Hiệcwbkn tạavegi, sao lạavegi thấhwaky hơyhmdi cóeezt lỗzdtfi vớatsxi anh nhỉwuti?

Đaozuinh Mậedjbt đoskulrast védplfycuiu cao tốrurrc, góeezti ghédplfm hàycuinh lývrvm xong thìgstg Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskuưntura côszsx ra bếplljn.

szsx thábsrao dâtjjky an toàycuin, ngoảlrasnh đoskumygou nhìgstgn anh: “Ởwsyj đoskuâtjjky khôszsxng tiệcwbkn đoskuzdtf xe, anh cho em xuốrurrng ởzuuu ven đoskuưnturpxvrng rồeivxi em tựdnei đoskui vàycuio. Anh vềaconszsxng ty sớatsxm đoskui, cũatsxng muộobbbn rồeivxi.”

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskuzdtf xe ởzuuu ven đoskuưnturpxvrng, thảlrasn nhiêobbbn liếplljc côszsx mộobbbt cábsrai.

Đaozuinh Mậedjbt míngsdm môszsxi, rưnturatsxn ngưnturpxvri tớatsxi hôszsxn lêobbbn môszsxi anh, mặlrast nóeeztng ran: “Em sẽaozu vềacon sớatsxm.”

szsx quay ngưnturpxvri toan xuốrurrng xe.

Lậedjbp tứlrasc bịaveg anh nắpkkzm tay kédplfo trởzuuu lạavegi, đoskuèqwrbobbbn ghếpllj, cújjydi đoskumygou hôszsxn sâtjjku.

Ngoàycuii cửqimma sổjjyd ngưnturpxvri đoskuếplljn ngưnturpxvri đoskui, Đaozuinh Mậedjbt hơyhmdi căoadpng thẳwpzlng, nhưnturng cũatsxng biếplljt bêobbbn ngoàycuii khôszsxng thểcsww nhìgstgn thấhwaky.

szsxn thậedjbt lâtjjku, Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn tựdneia trởzuuu vềacon, vònnnceeztc côszsxbsrai đoskuang thởzuuu hổjjydn hểcswwn bêobbbn cạavegnh, đoskuoạavegn xuốrurrng xe mởzuuu cốrurrp, lấhwaky hàycuinh lývrvm củmygoa côszsx ra.

Khoảlrasng mộobbbt phújjydt sau Đaozuinh Mậedjbt mớatsxi xuốrurrng xe.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskuưntura hàycuinh lývrvm cho côszsx, mỉwutim cưnturpxvri: “Đaozui đoskui.”

“Anh lábsrai xe cẩeivxn thậedjbn.”



Liêobbbn quan đoskuếplljn chuyệcwbkn rònnnc rỉwuti thôszsxng tin củmygoa CRM Vạavegn Khábsrach phiêobbbn bảlrasn 1.0 màycui Quang Ảzmxxnh mớatsxi phábsrat hàycuinh, côszsxng ty yêobbbu cầmygou côszsxng ty Mậedjbu dịavegch Chíngsdnh Dưnturơyhmdng xin lỗzdtfi vàycui giảlrasi thíngsdch rõaamdycuing.

Nhưnturng ôszsxng chủmygo củmygoa Chíngsdnh Dưnturơyhmdng – Trưnturơyhmdng Khởzuuui Xuyêobbbn gọwrtyi đoskuiệcwbkn tớatsxi nóeezti: “Phầmygon mềaconm củmygoa cábsrac cậedjbu thựdneic sựdneieezt vấhwakn đoskuacon, dựdneia vàycuio đoskuâtjjku màycui bắpkkzt bêobbbn tôszsxi xin lỗzdtfi.”

Từnnnc Khiêobbbn đoskuíngsdch thâtjjkn nhậedjbn cuộobbbc gọwrtyi: “Khôszsxng bắpkkzt cábsrac ngưnturpxvri bồeivxi thưnturpxvrng tổjjydn thấhwakt đoskuãfhkoycui nểcsww mặlrast lắpkkzm rồeivxi.”

“Bêobbbn tôszsxi phảlrasi đoskuònnnci bêobbbn cậedjbu bồeivxi thưnturpxvrng mớatsxi đoskuújjydng!”

Từnnnc Khiêobbbn khôszsxng ngờpxvr đoskururri phưnturơyhmdng khăoadpng khăoadpng ngang ngưnturvyvjc nhưntur thếpllj, cau màycuiy nhìgstgn Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn: làycuim sao đoskuâtjjky?

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn tựdneia vàycuio lưnturng ghếpllj, vắpkkzt châtjjkn, mặlrast vôszsx cảlrasm, hấhwakt cằaozum.

Từnnnc Khiêobbbn hiểcswwu ývrvm, lạavegnh giọwrtyng: “Vậedjby cábsrac ngưnturpxvri cứlras đoskuvyvji thưntur mờpxvri từnnnc luậedjbt sưntur đoskui, đoskuếplljn lújjydc đoskuóeezt sẽaozu khôszsxng đoskuơyhmdn giảlrasn chỉwutiycui xin lỗzdtfi vàycui bồeivxi thưnturpxvrng đoskuâtjjku.”

Trưnturơyhmdng Khởzuuui Xuyêobbbn cuốrurrng quývrvmt gầmygom lêobbbn: “Ôtjjkng nóeezti lộobbbycui lộobbb, khôszsxng nóeezti lábsrao! Kiệcwbkn thìgstg kiệcwbkn, ai sợvyvj ai!”

Cạavegch…

obbbn kia dậedjbp mábsray trưnturatsxc.

Từnnnc Khiêobbbn nédplfm ốrurrng nghe đoskui: “Đaozucwbkt.”

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn chốrurrng cằaozum, nhíngsdu màycuiy suy tưntur.

eezt ngưnturpxvri trong đoskuobbbi kĩtjjk thuậedjbt hỏkjowi: “Thếplljycui sao? Bọwrtyn họwrtygstgnh nhưntur rấhwakt căoadpng.”

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn đoskulrasng dậedjby, vềacon phònnncng làycuim việcwbkc mộobbbt chuyếplljn, Từnnnc Khiêobbbn gọwrtyi vớatsxi theo: “Đaozui đoskuâtjjku đoskuhwaky?”

Rấhwakt nhanh, Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn cầmygom ábsrao khoábsrac vàycui chìgstga khóeezta đoskui ra.

“Đaozuếplljn Mậedjbu dịavegch Chíngsdnh Dưnturơyhmdng xem sao.”

Từnnnc Khiêobbbn: “Đaozui thậedjbt àycui?”

Anh cònnncn tưnturzuuung cứlrasmygoy thábsrac luậedjbt sưntur đoskui luôszsxn chứlras, đoskururri phóeezt vớatsxi loạavegi nanh nọwrtyc thếplljycuiy, cầmygon đoskuíngsdch thâtjjkn tìgstgm đoskuếplljn cửqimma sao?

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn liếplljc anh mộobbbt cábsrai: “Đaozui khôszsxng?”

Từnnnc Khiêobbbn nhújjydn vai: “Đaozui, đoskuvyvji tao lấhwaky ábsrao khoábsrac.”

Mậedjbu dịavegch Chíngsdnh Dưnturơyhmdng nằaozum ởzuuu khu côszsxng nghệcwbk Đaozuôszsxng Thàycuinh, rấhwakt xa, lábsrai xe mấhwakt mộobbbt tiếplljng.

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn dừnnncng xe trưnturatsxc cửqimma, nhìgstgn côszsxng ty nàycuiy.

Nhédplft chìgstga khóeezta vàycuio tújjydi quầmygon, khôszsxng rújjydt tay ra, anh nhìgstgn Từnnnc Khiêobbbn: “Đaozui thôszsxi.”

Hai ngưnturpxvri đoskui vàycuio, nhâtjjkn viêobbbn lễjdjftjjkn đoskulrasng dậedjby, bỗzdtfng thấhwaky hai ngưnturpxvri đoskuàycuin ôszsxng đoskugyetp trai cao lớatsxn bưnturatsxc đoskuếplljn, côszsx ngẩeivxn ngưnturpxvri mấhwaky giâtjjky, vộobbbi cưnturpxvri đoskuon đoskulras: “Hai vịaveggstgm ai ạaveg?”

szsxng ty họwrty đoskuâtjjku cóeezt khábsrach hàycuing đoskugyetp trai cao cấhwakp thếplljycuiy?

Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn: “Trưnturơyhmdng Khởzuuui Xuyêobbbn.”

“Ôtjjkng chủmygo ra ngoàycuii rồeivxi ạaveg, cábsrac anh ngồeivxi chờpxvr mộobbbt lábsrat.”

Nhâtjjkn viêobbbn lễjdjftjjkn đoskubsran họwrtyycui khábsrach quývrvm qua cábsrach ăoadpn mặlrasc củmygoa họwrty, vộobbbi dẫdnein ngưnturpxvri vàycuio phònnncng họwrtyp nhỏkjow: “Tôszsxi lậedjbp tứlrasc liêobbbn lạavegc vớatsxi ôszsxng chủmygo, mong cábsrac anh đoskuvyvji cho.”

Từnnnc Khiêobbbn ừnnncm mộobbbt tiếplljng, vắpkkzt chédplfo châtjjkn, nhìgstgn Lụcagac Thờpxvri Miễjdjfn.

Nhâtjjkn viêobbbn lễjdjftjjkn đoskui ra róeeztt hai cốrurrc nưnturatsxc, đoskuang chuẩeivxn bịavegnturng vàycuio thìgstg đoskuiệcwbkn thoạavegi trựdneic quầmygoy lạavegi đoskujjyd chuôszsxng, côszsx gọwrtyi: “Tiếplljt Ninh, côszsxnturng nưnturatsxc vàycuio trong giújjydp tôszsxi vớatsxi…”

Tiếplljt Ninh sữyxjdng sờpxvr đoskulrasng nhìgstgn chằaozum chằaozum cửqimma phònnncng họwrtyp.

“Tiếplljt Ninh, sao côszsxnnncn ngâtjjky ra đoskuhwaky?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.