Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 57 :

    trước sau   
Đemboinh Mậgsxyt ngạwtiuc nhiêdrgln, ngẩepssng đuojyroesu nhìbnodn anh: “Nhanh vậgsxyy sao?”

ayswy giờnwmubnodnh nhưswns mớrkngi 9 giờnwmu, côxtgn nhữtvcgng tưswnsxsanng anh íspfgt nhấszkot phảswhfi tăswhfng ca đuojyếhqlcn 11 giờnwmu.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn cấszkot mápeedy tíspfgnh, cầroesm ápeedo khoápeedc đuojyi đuojyếhqlcn trưswnsrkngc mặfwoat côxtgn, nhìbnodn côxtgn, ývdvg vịswhfayswu xa: “Thôxtgni, em ởxsan đuojyâayswy rấszkot phiềhsfqn đuojyếhqlcn tôxtgni, vềhsfq rồuojyi nófyyhi.”

Đemboinh Mậgsxyt chớrkngp mắywfkt, nhìbnodn anh vôxtgn tộzundi: “Em khôxtgnng quấszkoy rầroesy anh mànykf.”

xtgndrgln tĩfyyhnh lắywfkm đuojyszkoy thôxtgni? Côxtgn chỉroes hỏmmuyi anh mậgsxyt khẩepssu iPad, chỉroes… khôxtgnng cẩepssn thậgsxyn phápeed đuojyưswnsgclpc mậgsxyt khẩepssu iPad củuvzta anh thôxtgni mànykf.

Huốyydeng chi, rõgclpnykfng lànykf anh cho côxtgnxsan lạwtiui.


Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn khẽnqwcswnsnwmui, hơypvai bấszkot lựhfopc, nófyyhi: “Em cứypof coi nhưswnsxtgni muốyyden tan lànykfm đuojyi, vềhsfq thôxtgni.”

Anh vừdpzea đuojyi vừdpzea khoápeedc ápeedo, đuojyzundng tápeedc phófyyhng khoápeedng, Đemboinh Mậgsxyt vộzundi xápeedch túflfsi đuojyuổhmfwi theo anh.

drgln ngoànykfi, mưswnsnwmui mấszkoy nhâayswn viêdrgln vẫuvztn đuojyang tăswhfng ca, thấszkoy Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn vànykf Đemboinh Mậgsxyt lầroesn lưswnsgclpt đuojyi ra, tấszkot cảswhf đuojyhsfqu khôxtgnng nhịswhfn đuojyưswnsgclpc ngẩepssng đuojyroesu nhìbnodn họnqwc. Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn híspfgp mắywfkt, đuojyi đuojyếhqlcn trưswnsrkngc mặfwoat mọnqwci ngưswnsnwmui, nófyyhi: “Khôxtgnng cófyyh chuyệyampn gìbnod đuojyfwoac biệyampt quan trọnqwcng thìbnod tan lànykfm đuojyi, sớrkngm mai lạwtiui tiếhqlcp tụylqtc.”

Vẻupnf mặfwoat mọnqwci ngưswnsnwmui đuojyhsfqu khôxtgnng thểbdht tin đuojyưswnsgclpc, lànykf thậgsxyt sao?

tuamn tưswnsxsanng tốyydei nay phảswhfi ăswhfn khuya xong mớrkngi đuojyưswnsgclpc ra vềhsfq chứypof.

Trợgclpvdvg dẫuvztn đuojyroesu nófyyhi: “Vâayswng, Lụylqtc tổhmfwng đuojyi thong thảswhfwtiu.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn gậgsxyt đuojyroesu, liếhqlcc mắywfkt nhìbnodn Đemboinh Mậgsxyt bêdrgln cạwtiunh, sảswhfi bưswnsrkngc đuojyi.

Đemboinh Mậgsxyt khôxtgnng cầroesn ngẩepssng đuojyroesu cũkjakng biếhqlct ápeednh mắywfkt mọnqwci ngưswnsnwmui đuojyhsfqu đuojyang đuojyófyyhng đuojyinh trêdrgln ngưswnsnwmui mìbnodnh, côxtgn xấszkou hổhmfwxtgntuamng, cảswhfm thấszkoy bảswhfn thâayswn đuojyãjljvnykfm chậgsxym trễuvzt cảswhf mộzundt côxtgnng ty, luốyydeng cuốyydeng đuojyuổhmfwi theo bưswnsrkngc châayswn củuvzta Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn ra khỏmmuyi đuojyófyyh, mặfwoat đuojymmuy bừdpzeng.

Đembobdht lạwtiui mưswnsnwmui mấszkoy ngưswnsnwmui bànykfn tápeedn sôxtgni nổhmfwi.

“Thậgsxyt sựhfopnykf bạwtiun gápeedi củuvzta Lụylqtc tổhmfwng sao? Hìbnodnh nhưswns khôxtgnng giốyydeng lắywfkm. Nànykfy, trưswnsrkngc kia cậgsxyu gặfwoap côxtgnpeedi nànykfy chưswnsa vậgsxyy? Trôxtgnng xinh ghêdrgl.”

Trợgclpvdvgfyyhi: “Gặfwoap rồuojyi, lànykf mộzundt diễuvztn viêdrgln lồuojyng tiếhqlcng, giọnqwcng nữtvcg củuvzta quảswhfng cápeedo CRM lànykfxtgnszkoy.”

“Ra vậgsxyy, thếhqlc Lụylqtc tổhmfwng quen biếhqlct côxtgnszkoy qua quảswhfng cápeedo nànykfy ànykf?”

fyyh ngưswnsnwmui hỏmmuyi: “Thậgsxyt sựhfop đuojyưswnsgclpc tan lànykfm?”


Trợgclpvdvgfyyhi: “Khôxtgnng cófyyh chuyệyampn gìbnod đuojyfwoac biệyampt quan trọnqwcng thìbnodfyyh thểbdht ra vềhsfq.”

“Nhưswnsng chuyệyampn nànykfy quan trọnqwcng lắywfkm! Sápeedng sớrkngm mai phảswhfi bànykfn giao rồuojyi.”

Thếhqlcdrgln cápeedc nhâayswn viêdrgln vẫuvztn phảswhfi tăswhfng ca, ai bảswhfo mấszkoy ngưswnsnwmui khôxtgnng phảswhfi lànykf sếhqlcp!

Lụylqtc tổhmfwng dẫuvztn Đemboinh Mậgsxyt đuojyi vànykfo thang mápeedy, lúflfsc ra Đemboinh Mậgsxyt mớrkngi phápeedt hiệyampn, côxtgn lỡywfk tay cầroesm theo iPad củuvzta anh rồuojyi…

“Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn, em sơypva ývdvg mang cảswhf iPad củuvzta anh theo rồuojyi… cầroesn quay lạwtiui cấszkot khôxtgnng?”

xtgn cầroesm iPad, líspfg nhíspfg gọnqwci anh.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn khôxtgnng nhìbnodn côxtgn, ấszkon thẳvugqng xuốyydeng tầroesng B1, tay đuojyúflfst túflfsi quầroesn, bấszkoy giờnwmu mớrkngi cúflfsi đuojyroesu liếhqlcc côxtgn, nhưswnsswnsnwmui nhưswns khôxtgnng: “Thôxtgni, nếhqlcu em thíspfgch thìbnod cứypof mang vềhsfq đuojyi.”

drgln trong cũkjakng khôxtgnng cófyyhbnod quan trọnqwcng.

Cho dùtuamfyyh, đuojybdhtxsan chỗepssxtgnkjakng chẳvugqng sao.

“…” Côxtgn đuojyâayswu cốyyde ývdvg lấszkoy đuojyi. Đemboinh Mậgsxyt đuojyưswnsa iPad cho anh, “Nhỡywfk anh cầroesn dùtuamng đuojybdhtnykfm việyampc thìbnod sao, anh cầroesm vềhsfq đuojyi.”

“Tôxtgni khôxtgnng cófyyh chỗepss đuojybdht.” Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn liếhqlcc côxtgn, bấszkot đuojyzundng.

Đemboinh Mậgsxyt nhìbnodn cặfwoap laptop mỏmmuyng díspfgnh củuvzta anh, đuojyànykfnh nófyyhi: “Thôxtgni vậgsxyy.”

xtgn nhéupnft iPad vànykfo túflfsi xápeedch, tạwtium thờnwmui bảswhfo quảswhfn.


Xuốyydeng đuojyếhqlcn hầroesm đuojybdht xe, Đemboinh Mậgsxyt theo Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn lêdrgln chiếhqlcc SUV nọnqwc, côxtgn ngồuojyi ghếhqlc phụylqt, đuojyfwoat túflfsi xápeedch trêdrgln đuojyroesu gốyydei, thắywfkt dâayswy an toànykfn.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn thoápeedng nhìbnodn côxtgn, lápeedi xe đuojyi.

Trêdrgln đuojyưswnsnwmung, Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn hỏmmuyi côxtgn: “Cuốyydei tuầroesn em rảswhfnh khôxtgnng?”

Đemboinh Mậgsxyt nhìbnodn anh, hỏmmuyi: “Sao vậgsxyy?”

“Anh tôxtgni thảswhfypvao ởxsan chỗepssxtgni, nhưswnsng khảswhfswhfng thứypofpeedu tôxtgni phảswhfi đuojyi côxtgnng tápeedc.”

Vậgsxyy nêdrgln, Quývdvgt Béupnfo cầroesn côxtgn chăswhfm sófyyhc mấszkoy ngànykfy.

Đemboinh Mậgsxyt ápeedy nápeedy lắywfkc đuojyroesu: “Em phảswhfi đuojyi Bắywfkc Kinh rồuojyi.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn nhưswnsrkngng mànykfy: “Em đuojyi Bắywfkc Kinh lànykfm gìbnod?”

“Em nhậgsxyn lồuojyng tiếhqlcng cho mộzundt bộzund phim hoạwtiut hìbnodnh, phảswhfi đuojyi khoảswhfng mộzundt tuầroesn.”

Mộzundt tuầroesn sau trởxsan vềhsfq, chưswnsơypvang trìbnodnh ghi hìbnodnh lầroesn trưswnsrkngc cũkjakng sắywfkp lêdrgln sófyyhng, Đemboinh Mậgsxyt khôxtgnng biếhqlct kếhqlct quảswhf phápeedt sófyyhng sẽnqwc thếhqlcnykfo, lòtuamng hơypvai thấszkop thỏmmuym.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn: “Tôxtgni biếhqlct rồuojyi.”

Đemboinh Mậgsxyt hiếhqlcu kỳckaz: “Nếhqlcu hai anh đuojyhsfqu đuojyi côxtgnng tápeedc thìbnod ai chăswhfm sófyyhc Quývdvgt Béupnfo?”

“Dìbnod.”


“Ồcwxa.”

fyyh nhữtvcgng khi Đemboinh Mậgsxyt thấszkoy Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn vànykf Lụylqtc Thờnwmui Phong rấszkot thầroesn kỳckaz, tíspfgnh cápeedch hai anh em hoànykfn toànykfn khápeedc nhau, nhưswnsng lạwtiui cófyyh rấszkot nhiềhsfqu đuojyiểbdhtm tưswnsơypvang đuojyuojyng, nhìbnodn thìbnodfyyh vẻupnf khôxtgnng quápeed thâayswn thiếhqlct, song lạwtiui ởxsan cạwtiunh nhau cựhfopc kìbnod tựhfop nhiêdrgln, cófyyh lẽnqwcnykf do huyếhqlct thốyydeng?

Đemboếhqlcn dưswnsrkngi tòtuama 16, Đemboinh Mậgsxyt ngoảswhfnh đuojyroesu nhìbnodn anh, thẽnqwc thọnqwct: “Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn, sao anh đuojyzundt nhiêdrgln lạwtiui chuyểbdhtn vềhsfq đuojyâayswy ởxsan vậgsxyy?”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn lầroesn tìbnodm bao thuốyydec theo thófyyhi quen, nghe tiếhqlcng hỏmmuyi quay đuojyroesu nhìbnodn côxtgn, cưswnsnwmui nhạwtiut: “Chẳvugqng sao cảswhf, muốyyden chuyểbdhtn thìbnod chuyểbdhtn thôxtgni.”

Đemboinh Mậgsxyt míspfgm môxtgni, dựhfopng thang nhầroesm chỗepss rồuojyi?

xtgnflfsi đuojyroesu suy nghĩfyyh, ngófyyhn tay vâayswn vêdrgl quai túflfsi trêdrgln châayswn, Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn nghiệyampn thuốyydec nặfwoang, dốyydec ra mộzundt đuojyiếhqlcu, nhìbnodn côxtgn: “Tôxtgni húflfst đuojyiếhqlcu thuốyydec, em đuojybdht ývdvg khôxtgnng?”

Đemboinh Mậgsxyt ngẩepssng đuojyroesu nhìbnodn anh: “Anh húflfst đuojyi, em khôxtgnng ghéupnft anh húflfst thuốyydec.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn bậgsxyt lửubdsa châayswm thuốyydec rồuojyi hạwtiu cửubdsa sổhmfw xe, tay khoápeedc trêdrgln bệyamp cửubdsa húflfst mấszkoy hơypvai. Giófyyh nổhmfwi lêdrgln, vịswhf thuốyydec lápeed nhànykfn nhạwtiut tảswhfn khắywfkp khoang xe, anh cúflfsi đuojyroesu cưswnsnwmui mỉroesa mai: “Đemboúflfsng lànykf khôxtgnng ghéupnft, húflfst giápeedn tiếhqlcp rồuojyi cơypvanykf.”

Tim Đemboinh Mậgsxyt đuojygsxyp bìbnodnh bịswhfch, mặfwoat đuojymmuy bừdpzeng, hơypvai cúflfsi đuojyroesu, nhưswnsng qua mấszkoy giâayswy, côxtgn lạwtiui ngẩepssng đuojyroesu nhìbnodn anh. Khôxtgnng biếhqlct bâayswy giờnwmu nếhqlcu côxtgnflfst giápeedn tiếhqlcp, anh sẽnqwcfyyh phảswhfn ứypofng gìbnod?

Nghĩfyyh đuojyếhqlcn đuojyófyyh, tâayswm tưswnsxtgn bay xa.

Nhưswnsng côxtgnszkop ủuvzt hồuojyi lâayswu, thấszkoy anh sắywfkp húflfst hếhqlct đuojyiếhqlcu thuốyydec cũkjakng khôxtgnng dápeedm nhànykfo tớrkngi.

Đemboinh Tiểbdhtu Mậgsxyt năswhfm mưswnsnwmui bảswhfy tuổhmfwi dũkjakng cảswhfm thậgsxyt, côxtgn nghĩfyyh.

“Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn, tạwtiui sao anh lạwtiui lấszkoy sinh nhậgsxyt củuvzta em lànykfm mậgsxyt mãjljv?”


Đemboinh Mậgsxyt đuojyãjljvypvan hai mưswnsơypvai sápeedu tuổhmfwi hỏmmuyi anh.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn nhíspfgch cápeednh tay khoápeedc trêdrgln khung cửubdsa, gẩepssy gẩepssy tànykfn thuốyydec, nghiêdrglng đuojyroesu nhìbnodn côxtgn, đuojyôxtgni mắywfkt mộzundt míspfg mỏmmuyng hơypvai xếhqlcch lêdrgln, lộzund ra mấszkoy phầroesn sắywfkc béupnfn. Anh cúflfsi đuojyroesu liếhqlcm méupnfp, tựhfop giễuvztu: “Quen thôxtgni.”

swhfm nhấszkot đuojywtiui họnqwcc Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn đuojyhmfwi laptop mớrkngi, nghỉroesypva Đemboinh Mậgsxyt lấszkoy ra xem phim, mởxsandrgln thìbnod thấszkoy cófyyh mậgsxyt mãjljv, côxtgn hỏmmuyi anh, mởxsan đuojyưswnsgclpc mápeedy. Nhưswnsng lầroesn sau côxtgn lạwtiui quêdrgln, nguyêdrgln nhâayswn lànykfbnod anh đuojyfwoat mậgsxyt khẩepssu quápeed phứypofc tạwtiup, đuojyúflfsng lànykf họnqwcc sinh xuấszkot sắywfkc củuvzta khoa Mápeedy tíspfgnh cófyyh khápeedc. Đemboinh Mậgsxyt lẩepssm bẩepssm ai oápeedn: “Đembofwoat phứypofc tạwtiup thếhqlcnykfm gìbnod, em lạwtiui chẳvugqng nghịswhfch loạwtiun mápeedy tíspfgnh củuvzta anh.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn thấszkoy côxtgn phụylqtng phịswhfu, khẽnqwcswnsnwmui thànykfnh tiếhqlcng. Anh lấszkoy mápeedy tíspfgnh đuojyfwoat lêdrgln đuojyùtuami, tay phảswhfi gõgclp phíspfgm, tay trápeedi ôxtgnm vai côxtgn, kéupnfo ngưswnsnwmui vànykfo trong lòtuamng. Ngófyyhn tay thon dànykfi gõgclpnykfi phíspfgm, anh mởxsan giao diệyampn thay đuojyhmfwi mậgsxyt mãjljv, vỗepss đuojyroesu côxtgn: “Tựhfop thay cápeedi em nhớrkng đuojyưswnsgclpc đuojyi.”

Đemboinh Mậgsxyt ngẩepssng đuojyroesu nhìbnodn anh, nhậgsxyp ngànykfy sinh củuvzta mìbnodnh vànykfo, giảswhfi thíspfgch nhưswns thậgsxyt: “Bạwtiun trai nhànykf ngưswnsnwmui ta toànykfn lấszkoy ngànykfy sinh củuvzta bạwtiun gápeedi lànykfm mậgsxyt mãjljv đuojyszkoy.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn phảswhfn đuojyyydei: “Nhànykf ngưswnsnwmui nànykfo?”

Đemboinh Mậgsxyt cẩepssn thậgsxyn đuojyếhqlcm: “Minh Vy đuojyófyyh, còtuamn cảswhf bạwtiun cùtuamng phòtuamng củuvzta em nữtvcga.”

Khi ấszkoy Đemboinh Mậgsxyt đuojyãjljv vui tưswnsơypvai hơypvan nhiềhsfqu, thi thoảswhfng sẽnqwc kểbdht chuyệyampn ởxsan đuojywtiui họnqwcc vớrkngi anh, đuojyôxtgni khi còtuamn nófyyhi mấszkoy thứypof ba lápeedp nhưswns bạwtiun trai củuvzta ai đuojyszkoy đuojyếhqlcn đuojyưswnsa đuojyuojy ăswhfn sápeedng cho bạwtiun gápeedi, vâayswn vâayswn…

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn nghĩfyyh đuojyófyyhnykf ao ưswnsrkngc củuvzta côxtgn, nhưswnsng xa nhau thậgsxyt sựhfopfyyh rấszkot nhiềhsfqu bấszkot đuojyywfkc dĩfyyh, đuojyófyyhnykf nhữtvcgng thứypof anh khôxtgnng thểbdhtnykfo lànykfm đuojyưswnsgclpc.



Nhớrkng đuojyếhqlcn ngànykfy trưswnsrkngc, vẻupnf mặfwoat Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn thoápeedng thay đuojyhmfwi, anh ríspfgt mạwtiunh mộzundt hơypvai cuốyydei cùtuamng, dậgsxyp thuốyydec.

Đemboinh Mậgsxyt ngưswnsrkngc nhìbnodn gòtuampeed tuấszkon túflfs củuvzta anh, thậgsxyt sựhfopnykf thófyyhi quen ưswns? Mộzundt thófyyhi quen kéupnfo dànykfi nhiềhsfqu năswhfm nhưswns vậgsxyy, côxtgn chỉroes cầroesn nghĩfyyh đuojyếhqlcn chuyệyampn mỗepssi lầroesn anh mởxsanpeedy tíspfgnh, mởxsan iPad, thậgsxym chíspfgnykf đuojyiệyampn thoạwtiui đuojyhsfqu ấszkon sinh nhậgsxyt củuvzta côxtgn, liềhsfqn cảswhfm thấszkoy vừdpzea vui sưswnsrkngng vừdpzea xófyyht xa.

Khôxtgnng biếhqlct anh cófyyh cảswhfm giápeedc gìbnod?

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn ngoảswhfnh đuojyroesu nhìbnodn côxtgn: “Ngànykfy mai mấszkoy giờnwmu em bay?”

“10 giờnwmupeedng.” Đemboinh Mậgsxyt đuojyápeedp.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn mởxsan khófyyha xe, đuojyepssy cửubdsa: “Vềhsfq nghỉroes ngơypvai sớrkngm đuojyi.”

Đemboinh Mậgsxyt nhìbnodn anh, gậgsxyt đuojyroesu: “Vâayswng.”

Cảswhf đuojyêdrglm ấszkoy, Đemboinh Mậgsxyt lạwtiui mấszkot ngủuvzt, đuojyúflfsng lànykffyyh bệyampnh! Bảswhfy giờnwmupeedng hôxtgnm sau côxtgntuam dậgsxyy dọnqwcn đuojyuojy, nấszkou tápeedm cápeedi sủuvzti cảswhfo, ăswhfn xong thìbnodupnfo hànykfnh lývdvg ra khỏmmuyi nhànykf.

Khôxtgnng ngờnwmu lạwtiui gặfwoap Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn ởxsanswnsrkngi tầroesng.

xtgn sửubdsng sốyydet nhìbnodn bófyyhng ngưswnsnwmui cao lớrkngn đuojyang tựhfopa cửubdsa xe húflfst thuốyydec, chậgsxym chạwtiup đuojyi tớrkngi đuojyypofng trưswnsrkngc mặfwoat anh, ngẩepssng đuojyroesu cưswnsnwmui chànykfo anh: “Chànykfo buổhmfwi sápeedng, Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn, anh đuojyang chuẩepssn bịswhf đuojyi lànykfm sao?”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn liếhqlcc côxtgn, néupnfm đuojyiếhqlcu thuốyydec vànykfo thùtuamng rápeedc gầroesn đuojyófyyh, đuojyófyyhn chiếhqlcc vali từdpze tay côxtgn, nhạwtiut giọnqwcng: “Khôxtgnng còtuamn sớrkngm nữtvcga, tôxtgni đuojyang đuojygclpi em.”

Đemboinh Mậgsxyt trốyydeng tay, ngơypva ngápeedc ngoápeedi đuojyroesu nhìbnodn anh.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn đuojyi qua côxtgn, vòtuamng ra cốyydep xe, cấszkot vali vànykfo.

“Lêdrgln xe, tôxtgni đuojyưswnsa em đuojyi.”

Anh đuojyãjljv mởxsan cửubdsa vànykf ngồuojyi vànykfo ghếhqlcpeedi.

Đemboinh Mậgsxyt khựhfopng lạwtiui, sau đuojyófyyh ngồuojyi vànykfo ghếhqlc phụylqt, ngoảswhfnh đuojyroesu nhìbnodn anh: “Thếhqlcnykfy thìbnod anh sẽnqwc đuojyi lànykfm muộzundn mấszkot.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn đuojyãjljv khởxsani đuojyzundng xe, đuojywtiup châayswn ga, nhìbnodn thẳvugqng phíspfga trưswnsrkngc: “Tôxtgni lànykf sếhqlcp.”

Đemboinh Mậgsxyt: “…”

Đemboưswnsgclpc thôxtgni.

Đemboinh Mậgsxyt nghĩfyyh ngợgclpi, nófyyhi mộzundt câayswu: “Cảswhfm ơypvan Lụylqtc tổhmfwng.”

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn cưswnsnwmui xìbnod: “Khápeedch sápeedo rồuojyi.”

Đemboinh Mậgsxyt đuojyfwoat hai tay trêdrgln đuojyroesu gốyydei, tưswns thếhqlc ngồuojyi mẫuvztu mựhfopc nhưswns họnqwcc sinh, ngófyyhn tay trắywfkng nõgclpn mảswhfnh khảswhfnh khẽnqwcfyyhc quai ba lôxtgn, côxtgnypvai căswhfng thẳvugqng.

Cảswhfm giápeedc nànykfy…

Sao lạwtiui thấszkop thoápeedng nhưswnsnykf Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn đuojyang theo đuojyuổhmfwi côxtgnszkoy nhỉroes, cófyyh thểbdhtnykfo?

Đemboinh Mậgsxyt lắywfkc đuojyroesu, cảswhfm thấszkoy khôxtgnng thểbdhtswnsxsanng tưswnsgclpng nổhmfwi.

Ngànykfy xưswnsa họnqwcc cấszkop Ba chỉroesfyyhxtgn đuojyuổhmfwi anh chạwtiuy, nghĩfyyh sao mànykf xa cápeedch mấszkoy năswhfm Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn lạwtiui quay ra theo đuojyuổhmfwi côxtgn, đuojyãjljv thếhqlctuamn cófyyh tiềhsfqn đuojyhsfqnykfxtgn bỏmmuy Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn lápeedi xe rấszkot nhanh, nhưswnsng vẫuvztn gặfwoap phảswhfi giờnwmu cao đuojyiểbdhtm, đuojyếhqlcn sâayswn bay suývdvgt soápeedt giờnwmu. Đemboinh Mậgsxyt khôxtgnng ngờnwmu hiệyampn nay Giang Châayswu lạwtiui tắywfkc đuojyưswnsnwmung khiếhqlcp thếhqlc, may mànykf Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn đuojyưswnsa côxtgn đuojyi, bằuvztng khôxtgnng côxtgn chắywfkc chắywfkn sẽnqwc đuojyếhqlcn muộzundn.

Đemboinh Mậgsxyt vộzundi vãjljv xuốyydeng xe, Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn lấszkoy hànykfnh lývdvg ra đuojyưswnsa cho côxtgn, Đemboinh Mậgsxyt nhậgsxyn vànykffyyhi: “Cảswhfm ơypvan anh.” Nghĩfyyh ngợgclpi, lạwtiui bồuojyi thêdrglm, “Anh vềhsfqnykfm việyampc sớrkngm đuojyi.”

peedng nay bịswhfxtgnnykfm lỡywfk hếhqlct rồuojyi.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn nhìbnodn côxtgn: “Em đuojyi mộzundt tuầroesn?”

Đemboinh Mậgsxyt vuốyydet tófyyhc, gậgsxyt đuojyroesu nófyyhi: “Vâayswng, nhanh thìbnodswhfm ngànykfy lànykffyyh thểbdht trởxsan lạwtiui.”

xtgn nhìbnodn thờnwmui gian, sắywfkp khôxtgnng kịswhfp: “Vậgsxyy em đuojyi trưswnsrkngc nhéupnf.”

Đemboinh Mậgsxyt gấszkop gápeedp quay ngưswnsnwmui.

Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn bỗepssng nhiêdrgln gọnqwci côxtgn lạwtiui: “Đembogclpi đuojyãjljv.”

Đemboinh Mậgsxyt ngoảswhfnh đuojyroesu nhìbnodn anh: “Dạwtiu?”

“Đemboinh Mậgsxyt, sớrkngm ngànykfy trởxsan vềhsfq.”

~~~

Hếhqlct chưswnsơypvang 57

~~~

Thấszkoy thíspfgnh anh Lụylqtc thảswhf chưswnsa huhu? ~~~~~

Thíspfgch Lụylqtc Thờnwmui Miễuvztn vìbnod nhưswnsnykfy, chưswnsa từdpzeng cófyyh hậgsxyn, chỉroesfyyhdrglu vànykf thưswnsơypvang

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.