Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 45 :

    trước sau   
Khôkynnng khírrhl trong phòkynnng bàndssi rấgbdnt nálmumo nhiệdzdct, mọhcmmi ngưgrakegski chia làndssm ba bàndssn, đzileãrhtc bắumjjt đzilerhtcu chơuawfi.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn đzilezileng ởgbdn cửciwqa, Trưgrakơuawfng Luâlxyrn gọhcmmi: “Anh Miễjywbn, đzileếmmznn chơuawfi nàndsso.”

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn đzilei tớbjwji, ngồfiqoi vàndsso vịsbxi trírrhl trốwqdang cạrhtcnh Từqbsj Khiêtpnqn, nhậkecln bàndssi từqbsj Trưgrakơuawfng Luâlxyrn.

Từqbsj Dịsbxich vàndss Đxxnkinh Mậkeclt lầrhtcn lưgrakzetst đzilei vàndsso, Từqbsj Dịsbxich đzileếmmznn bàndssn Trưgrakơuawfng Luâlxyrn, Đxxnkinh Mậkeclt bưgrakbjwjc tớbjwji sau lưgrakng Đxxnkqimx Minh Vy. Đxxnkqimx Minh Vy késbxio côkynn xuốwqdang, thìgrak thầrhtcm bêtpnqn tai côkynn: “Lúsdfhc nãrhtcy sao đzilei sớbjwjm thếmmzn, khôkynnng nógraki chuyệdzdcn vớbjwji Lụciwqc Thờegski Miễjywbn àndss?”

“Nógraki rồfiqoi.”

“Nógraki gìgrak?”


“Anh ấgbdny hỏgssqi tao đzileãrhtc đzileếmmznn Bắumjjc Kinh phảdmqzi khôkynnng, đzileếmmznn làndssm gìgrak.”

Đxxnkinh Mậkeclt nhớbjwj lạrhtci, Đxxnkqimx Minh Vy từqbsjng nógraki vớbjwji côkynn, trưgrakbjwjc kia Khoa họhcmmc kỹhovn thuậkeclt Quang Ảlmumnh đzileang phálmumt triểrtixn mạrhtcnh mẽlxyrgbdn Bắumjjc Kinh, song đzilerhtcu năhuqgm ngoálmumi Lụciwqc Thờegski Miễjywbn đzileewwjt nhiêtpnqn muốwqdan quay vềbjwj Giang Châlxyru, bởgbdni vìgrak chuyệdzdcn nàndssy màndss Từqbsj Khiêtpnqn còkynnn đzilesbxinh tálmumch ra, may màndss sau nàndssy Đxxnkqimx Minh Vy cũjywbng vềbjwj Giang Châlxyru, bấgbdny giờegsk Từqbsj Khiêtpnqn mớbjwji đzilefiqong ýhzyv chuyểrtixn côkynnng ty vềbjwj.

“Chỉdxfv thếmmzn thôkynni?” Đxxnkqimx Minh Vy hơuawfi thấgbdnt vọhcmmng.

Đxxnkinh Mậkeclt cúsdfhi đzilerhtcu nhớbjwj đzileếmmznn lờegski Khưgrakơuawfng Khảdmqz Du nógraki. Ngàndssy ấgbdny ngưgrakegski đzileòkynni chia tay làndsskynn, bâlxyry giờegsk lạrhtci quấgbdny rầrhtcy Lụciwqc Thờegski Miễjywbn, đzileúsdfhng làndss khôkynnng nêtpnqn. Côkynn nhìgrakn Đxxnkqimx Minh Vy, cưgrakegski xòkynna: “Thôkynni quêtpnqn đzilei, Minh Vy.”

Đxxnkqimx Minh Vy ngẩhuqgn ngưgrakegski, nhìgrakn côkynn: “Màndssy chắumjjc chắumjjn?”

kynn khôkynnng chắumjjc chắumjjn.

Khôkynnng phảdmqzi ai cũjywbng cầrhtcn ngưgrakegski quay đzilerhtcu lạrhtci. Khi ấgbdny hai ngưgrakegski chia tay làndssm Lụciwqc Thờegski Miễjywbn trởgbdn thàndssnh tròkynngrakegski, nếmmznu anh còkynnn quay đzilerhtcu chịsbxiu đzileógrakn nhậkecln côkynn, chắumjjc lạrhtci cógrak khôkynnng írrhlt ngưgrakegski đzilezetsi xem kịsbxich?

Đxxnkinh Mậkeclt mírrhlm chặtpnqt môkynni, gậkeclt đzilerhtcu: “Thôkynni.”

“Màndssy xálmumc đzilesbxinh muốwqdan nhưgrakegskng Lụciwqc Thờegski Miễjywbn cho Khưgrakơuawfng Khảdmqz Du?”

Đxxnkqimx Minh Vy nhìgrakn qua, Khưgrakơuawfng Khảdmqz Du khôkynnng biếmmznt tớbjwji từqbsj khi nàndsso, đzilei thẳoeqnng đzileếmmznn chỗqimx Lụciwqc Thờegski Miễjywbn, ngồfiqoi xuốwqdang cạrhtcnh anh.

Đxxnkinh Mậkeclt liếmmznc nhìgrakn, chạrhtcm phảdmqzi álmumnh mắumjjt củuawfa Lụciwqc Thờegski Miễjywbn, côkynn vộewwji cúsdfhi đzilerhtcu: “Bâlxyry giờegsk Lụciwqc Thờegski Miễjywbn cũjywbng khôkynnng phảdmqzi củuawfa tao, nếmmznu anh ấgbdny thírrhlch, tao đzileâlxyru làndssm gìgrak đzileưgrakzetsc.”

Đxxnkqimx Minh Vy chỉdxfv hậkecln rèrffzn sắumjjt khôkynnng thàndssnh thésbxip, vỗqimx đzilerhtcu côkynn: “Màndssy đzilezetsi màndss hốwqdai hậkecln đzilei.”

“Hai ngưgrakegski thìgrak thầrhtcm to nhỏgssqgrak vậkecly?” Thẩhuqgm Giai vỗqimx vai Đxxnkinh Mậkeclt.


Đxxnkinh Mậkeclt cưgrakegski: “Khôkynnng cógrakgrak, đzileang đzilelmumn xem cậkeclu vớbjwji lớbjwjp phógrak đzilesbxinh đzilei trăhuqgng mậkeclt ởgbdn đzileâlxyru.”

Thẩhuqgm Giai cưgrakegski: “Đxxnki Đxxnkrhtci Lýhzyv.”

grak ngưgrakegski hỏgssqi: “Khôkynnng ra nưgrakbjwjc ngoàndssi sao?”

Trưgrakơuawfng Luâlxyrn ngồfiqoi bêtpnqn bàndssn kia nógraki to: “Ra nưgrakbjwjc ngoàndssi làndssm gìgrak, non sôkynnng nưgrakbjwjc ta to đzilesovsp thếmmznndssy còkynnn chưgraka ngắumjjm hếmmznt đzileâlxyru.”

Thẩhuqgm Giai phụciwq họhcmma: “Đxxnkúsdfhng vậkecly.”

“Phu xưgrakbjwjng phụciwqdmqzy ghêtpnq, lớbjwjp trưgrakgbdnng.”

“Ừrhtc đzilegbdny, phụciwqc chưgraka?”

“Phụciwqc, đzileưgrakơuawfng nhiêtpnqn phụciwqc, từqbsj cấgbdnp Ba hai ngưgrakegski đzileãrhtc thếmmznndssy, bọhcmmn tôkynni quen từqbsjlxyru rồfiqoi. Nhớbjwjhuqgm ấgbdny lớbjwjp mìgraknh cógrak ba…” Chàndssng trai chợzetst sựsbxic tỉdxfvnh, ngưgrakzetsng ngùdmqzng dừqbsjng lạrhtci. Suýhzyvt quêtpnqn, Lụciwqc Thờegski Miễjywbn vàndss Đxxnkinh Mậkeclt cũjywbng ởgbdn đzileâlxyry.

Nhớbjwj ba đzileôkynni năhuqgm ấgbdny, bâlxyry giờegskgrak mộewwjt đzileôkynni đzileãrhtc tu thàndssnh chírrhlnh quảdmqz, Từqbsj Khiêtpnqn vàndss Đxxnkqimx Minh Vy chắumjjc cũjywbng sắumjjp sửciwqa.

kynnn Lụciwqc Thờegski Miễjywbn vàndss Đxxnkinh Mậkeclt đzileãrhtc sớbjwjm chia tay.

Từqbsj Khiêtpnqn vỗqimx vai anh chàndssng, đzileưgraka ly rưgrakzetsu tớbjwji: “Nógraki sai tựsbxi chịsbxiu phạrhtct mộewwjt ly.”

Chàndssng trai nhìgrakn Lụciwqc Thờegski Miễjywbn, nhấgbdnc ly rưgrakzetsu uốwqdang mộewwjt hơuawfi cạrhtcn sạrhtcch.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn khôkynnng nógraki gìgrak, nhìgrakn Khưgrakơuawfng Khảdmqz Du bêtpnqn cạrhtcnh, đzileewwjt nhiêtpnqn đzilezileng dậkecly. Từqbsj Khiêtpnqn hỏgssqi: “Đxxnki đzileâlxyru vậkecly?”


“Húsdfht đzileiếmmznu thuốwqdac.”

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn đzilei thẳoeqnng khôkynnng quay đzilerhtcu.

Đxxnkếmmznn nửciwqa đzileêtpnqm Lụciwqc Thờegski Miễjywbn cũjywbng khôkynnng trởgbdn lạrhtci, mọhcmmi ngưgrakegski lụciwqc tụciwqc giảdmqzi tálmumn, tựsbxi vềbjwj phòkynnng mìgraknh nghỉdxfv ngơuawfi.

Đxxnkinh Mậkeclt ngủuawf đzileếmmznn hơuawfn chírrhln giờegsklmumng, mởgbdn weixin, nhógrakm chat vẫwotgn kêtpnqu mãrhtci khôkynnng ngừqbsjng, cógrakndssi ngưgrakegski từqbsj bảdmqzy giờegsk đzileãrhtc xuấgbdnt phálmumt trởgbdn vềbjwj Giang Châlxyru.

Đxxnkqimx Minh Vy: Tao vớbjwji Từqbsj Khiêtpnqn vềbjwj trưgrakbjwjc rồfiqoi, màndssy ngồfiqoi xe Lụciwqc Thờegski Miễjywbn đzilei.

Đxxnkinh Mậkeclt: …

Tốwqdai hôkynnm qua Đxxnkqimx Minh Vy nógraki, quen biếmmznt nhiềbjwju năhuqgm nhưgrak vậkecly, dùdmqz khôkynnng thàndssnh đzileôkynni thìgrak vẫwotgn phảdmqzi làndssm bạrhtcn.

Chia tay rồfiqoi còkynnn cógrak thểrtix vui vẻyuytndssm bạrhtcn sao? Đxxnkinh Mậkeclt khôkynnng tin lắumjjm.

Đxxnkinh Mậkeclt bòkynn dậkecly thu dọhcmmn đzilefiqo đzilerhtcc rồfiqoi xálmumch túsdfhi ra khỏgssqi phòkynnng, vừqbsja đzileógrakng cửciwqa thìgrak đzileiệdzdcn thoạrhtci đzilerffz chuôkynnng, làndss mộewwjt dãrhtcy sốwqda lạrhtc. Côkynn đzilezileng ngoàndssi cửciwqa nhậkecln cuộewwjc gọhcmmi: “Xin chàndsso.”

tpnqn kia im lặtpnqng mấgbdny giấgbdny, giọhcmmng đzileàndssn ôkynnng trầrhtcm thấgbdnp hỏgssqi: “Đxxnkinh Mậkeclt, em đzilesbxinh ngủuawf đzileếmmznn khi nàndsso?”

Đxxnkinh Mậkeclt giậkeclt mìgraknh run cảdmqz tay, côkynn cầrhtcm đzileiệdzdcn thoạrhtci ra xem, đzileoạrhtcn đziletpnqt lạrhtci bêtpnqn tai, cógrak phầrhtcn khôkynnng dálmumm tin: “Anh đzileang đzilezetsi em?”

“Đxxnkqimx Minh Vy đzilei rồfiqoi.”

“Em biếmmznt.”


“Tôkynni ởgbdnrhtci đzileqimx xe, cho em nửciwqa tiếmmznng.”

Anh cúsdfhp đzileiệdzdcn thoạrhtci. Đxxnkinh Mậkeclt cầrhtcm đzileiệdzdcn thoạrhtci, nhìgrakn thờegski gian, 10 giờegsk 20 phúsdfht. Đxxnkinh Mậkeclt chạrhtcy vộewwji xuốwqdang tầrhtcng, túsdfhm lấgbdny mộewwjt cálmumi bálmumnh bao ởgbdn nhàndss ăhuqgn tầrhtcng hai, vừqbsja ăhuqgn vừqbsja chạrhtcy ra bãrhtci đzileqimx xe.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn ngồfiqoi trêtpnqn ghếmmznlmumi húsdfht thuốwqdac, cálmumnh tay thon dàndssi sạrhtcch sẽlxyr khoálmumc lêtpnqn bệdzdc cửciwqa. Anh gảdmqzy tàndssn thuốwqdac, nhìgrakn côkynnlmumi vộewwji vãrhtc chạrhtcy tớbjwji, dálmumo dálmumc tìgrakm quanh nọhcmm.

Anh bấgbdnm mộewwjt tiếmmznng còkynni.

Đxxnkinh Mậkeclt nhìgrakn thấgbdny anh, vộewwji chạrhtcy đzileếmmznn đzilezileng trưgrakbjwjc mặtpnqt anh, tay vésbxin málmumi tógrakc hơuawfi rốwqdai, vừqbsja thởgbdn vừqbsja nógraki: “Xin lỗqimxi, em khôkynnng biếmmznt anh đzileang đzilezetsi em.” Côkynngrakgbdnng Đxxnkqimx Minh Vy chỉdxfvgraki vậkecly thôkynni, nàndsso ngờegsk Lụciwqc Thờegski Miễjywbn thậkeclt sựsbxi đzilezetsi côkynn.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn dậkeclp thuốwqdac, hờegsk hữodhung liếmmznc côkynn: “Lêtpnqn xe đzilei.”

Đxxnkinh Mậkeclt hơuawfi do dựsbxi giữodhua ghếmmzn sau vàndss ghếmmzn phụciwq, cuốwqdai cùdmqzng vẫwotgn vòkynnng qua đzilerhtcu xe ngồfiqoi vàndsso ghếmmzn phụciwq.

ndssnh trìgraknh hai tiếmmznng đzilefiqong hồfiqo, bọhcmmn họhcmm im lặtpnqng hếmmznt hơuawfn nửciwqa, Đxxnkinh Mậkeclt thấgbdny xấgbdnu hổrffz, cuốwqdai cùdmqzng dứzilet khoálmumt nhắumjjm mắumjjt vờegsk ngủuawf.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn nghiêtpnqng đzilerhtcu nhìgrakn côkynn mộewwjt cálmumi, álmumnh mắumjjt lạrhtcnh nhạrhtct.

Ra khỏgssqi đzileưgrakegskng cao tốwqdac, Lụciwqc Thờegski Miễjywbn hỏgssqi: “Em đzilei đzileâlxyru?”

Đxxnkinh Mậkeclt ngồfiqoi thẳoeqnng lạrhtci: “Vềbjwj nhàndss.” Nghĩkynn rồfiqoi bổrffz sung thêtpnqm, “Anh cho em xuốwqdang ởgbdn chỗqimx dễjywb bắumjjt xe đzileokcpng trưgrakbjwjc làndss đzileưgrakzetsc, em tựsbxi vềbjwj, khôkynnng làndssm lỡgssq thờegski gian củuawfa anh nữodhua.”

“Tôkynni khôkynnng thiếmmznu chúsdfht thờegski gian ấgbdny.”

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn nhìgrakn phírrhla trưgrakbjwjc, khôkynnng cógrak ýhzyv dừqbsjng xe.


Lỡgssqndssng nhiềbjwju năhuqgm nhưgrak vậkecly, đzileúsdfhng làndss khôkynnng ngạrhtci mấgbdny phúsdfht nàndssy.

Đxxnkinh Mậkeclt quay đzilerhtcu nhìgrakn anh, nógraki: “Cảdmqzm ơuawfn anh.”

kynn vừqbsja dứzilet lờegski thìgrak đzileiệdzdcn thoạrhtci đzilerffz chuôkynnng, Đxxnkinh Mậkeclt cúsdfhi đzilerhtcu nhìgrakn, làndssdmqzi Dịsbxich, côkynn khôkynnng nhậkecln ngay, khôkynnng biếmmznt vìgrak sao côkynn lạrhtci khôkynnng muốwqdan nghe cuộewwjc gọhcmmi nàndssy vàndsso lúsdfhc nàndssy.

Đxxnkèrffzn đzilegssq, Lụciwqc Thờegski Miễjywbn liếmmznc chiếmmznc đzileiệdzdcn thoạrhtci đziletpnqt trêtpnqn gốwqdai côkynn mộewwjt cálmumi, ba chữodhu “Họhcmmc trưgrakgbdnng Bùdmqzi” vẫwotgn đzileang nhấgbdnp nhálmumy trêtpnqn màndssn hìgraknh, ấgbdnn đzileưgrakegskng anh nhưgrak giậkeclt theo ba chữodhugbdny, giễjywbu cợzetst: “Khôkynnng nghe?”

Đxxnkinh Mậkeclt nhìgrakn anh, lírrhl nhírrhl: “Nghe chứzile.”

kynn nhậkecln đzileiệdzdcn thoạrhtci trưgrakbjwjc mặtpnqt anh.

“Vẫwotgn chưgraka họhcmmp lớbjwjp xong?” Trong đzileiệdzdcn thoạrhtci, Bùdmqzi Dịsbxich cưgrakegski hỏgssqi, anh đzileếmmznn Giang Châlxyru tốwqdai hôkynnm qua, gọhcmmi cho Đxxnkinh Mậkeclt, côkynngraki côkynn đzilei họhcmmp lớbjwjp.

Đxxnkinh Mậkeclt nógraki: “Xong rồfiqoi.”

“Tốwqdai nay mờegski anh bữodhua cơuawfm?”

Đxxnkèrffzn xanh, chiếmmznc xe bỗqimxng phógrakng vọhcmmt đzilei, Đxxnkinh Mậkeclt giậkeclt mìgraknh nhìgrakn Lụciwqc Thờegski Miễjywbn. Anh nhìgrakn phírrhla trưgrakbjwjc, đzileôkynni mắumjjt mộewwjt mírrhl lộewwj ra vẻyuyt lạrhtcnh lẽlxyro, Đxxnkinh Mậkeclt cúsdfhi đzilerhtcu, khẽlxyrgraki: “Đxxnkưgrakzetsc, tốwqdai em liêtpnqn lạrhtcc lạrhtci vớbjwji anh.”

sdfhp málmumy, côkynn nhésbxit đzileiệdzdcn thoạrhtci vàndsso trong túsdfhi.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn lálmumi xe đzileếmmznn Tinh Hảdmqzi Thàndssnh, dừqbsjng dưgrakbjwji tòkynna 16, Đxxnkinh Mậkeclt xálmumch túsdfhi nhìgrakn anh: “Cảdmqzm ơuawfn anh đzileãrhtc đzileưgraka em vềbjwj.”

“Khálmumch sálmumo rồfiqoi.” Lụciwqc Thờegski Miễjywbn lạrhtcnh nhạrhtct nógraki.

Đxxnkinh Mậkeclt khôkynnng nógraki gìgrak nữodhua, côkynnlmumch túsdfhi xuốwqdang xe, vẫwotgy tay chàndsso anh rồfiqoi quay ngưgrakegski đzilei.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn tựsbxia vàndsso xe, qua mộewwjt lálmumt, anh mởgbdn cửciwqa đzilei vàndsso tòkynna 16.



Đxxnkinh Mậkeclt đziletpnqt bàndssn trưgrakbjwjc, năhuqgm giờegsk chiềbjwju bắumjjt xe đzileếmmznn thẳoeqnng đzileógrak, lúsdfhc đzileếmmznn nơuawfi khoảdmqzng 6 giờegsk, đzilezetsi mấgbdny phúsdfht thìgrakdmqzi Dịsbxich cũjywbng tớbjwji.

Anh khôkynnng dắumjjt trợzetshzyv theo màndss đzileếmmznn mộewwjt mìgraknh.

Đxxnkinh Mậkeclt ngẩhuqgng đzilerhtcu nhìgrakn anh, cưgrakegski đzilehuqgy thựsbxic đzileơuawfn qua: “Bùdmqzi tổrffzng, mờegski anh gọhcmmi mógrakn.”

dmqzi Dịsbxich lắumjjc đzilerhtcu cưgrakegski: “Đxxnkinh Mậkeclt, thôkynni em cứzile gọhcmmi anh làndss họhcmmc trưgrakgbdnng đzilei, nghe còkynnn thâlxyrn thiếmmznt hơuawfn chúsdfht.”

“Họhcmmc trưgrakgbdnng.”

dmqzi Dịsbxich nhìgrakn côkynn, cưgrakegski bấgbdnt đzileumjjc dĩkynn, gọhcmmi phụciwqc vụciwq đzileếmmznn đziletpnqt mógrakn.

Đxxnkzetsi nhâlxyrn viêtpnqn phụciwqc vụciwq đzilei rồfiqoi, Bùdmqzi Dịsbxich quan sálmumt Đxxnkinh Mậkeclt từqbsj trêtpnqn xuốwqdang dưgrakbjwji, đzileùdmqza: “Khírrhl sắumjjc đzileưgrakzetsc đzilegbdny.”

Đxxnkinh Mậkeclt cưgrakegski: “Hôkynnm qua em đzilei ngâlxyrm nưgrakbjwjc nógrakng vớbjwji bạrhtcn.”

dmqzi Dịsbxich nhưgrakbjwjng màndssy: “Cógrak cảdmqz Lụciwqc Thờegski Miễjywbn?”

Đxxnkinh Mậkeclt khôkynnng giấgbdnu giếmmznm: “Vâlxyrng.”

dmqzi Dịsbxich hừqbsj lạrhtcnh, anh biếmmznt ngay làndss thếmmznndss: “Cậkeclu ta vẫwotgn chưgraka cógrak bạrhtcn gálmumi?”

Đxxnkinh Mậkeclt ngẩhuqgng đzilerhtcu nhìgrakn anh: “Anh muốwqdan nógraki gìgrak?”

“Đxxnkinh Mậkeclt, em nógraki thậkeclt đzilei, lầrhtcn nàndssy em vềbjwj lẽlxyrndsso khôkynnng phảdmqzi vìgrak Lụciwqc Thờegski Miễjywbn?” Bùdmqzi Dịsbxich khôkynnng tin chia tay nhiềbjwju năhuqgm nhưgrak vậkecly, Lụciwqc Thờegski Miễjywbn vẫwotgn còkynnn đzileewwjc thâlxyrn, anh đzileếmmznn đzilertix xem Đxxnkinh Mậkeclt đzileãrhtc hếmmznt hy vọhcmmng chưgraka.

Đxxnkinh Mậkeclt nhìgrakn Bùdmqzi Dịsbxich, cưgrakegski: “Em sốwqdang ởgbdn thàndssnh phốwqdandssy từqbsjsbxi đzileếmmznn lớbjwjn, ởgbdn đzileâlxyry cógrak bạrhtcn bèrffz củuawfa em, em trởgbdn vềbjwjndss chuyệdzdcn rấgbdnt bìgraknh thưgrakegskng.”

dmqzi Dịsbxich lạrhtci hừqbsj lạrhtcnh, tứzilec giậkecln nhìgrakn côkynn: “Trưgrakbjwjc mặtpnqt anh em vờegsk vịsbxit cálmumi gìgrak, nếmmznu khôkynnng phảdmqzi vìgrak Lụciwqc Thờegski Miễjywbn, vìgrak sao em khôkynnng chấgbdnp nhậkecln anh?”

“Ngừqbsjng.” Đxxnkinh Mậkeclt giơuawf tay cầrhtcu xin, “Họhcmmc trưgrakgbdnng, em khôkynnng cógrak hứzileng thúsdfhtpnqn bálmumo vớbjwji anh đzileâlxyru, anh tha cho em đzilei.”

dmqzi Dịsbxich thậkeclt sựsbxi muốwqdan gõvjqx đzilerhtcu côkynn mấgbdny cálmumi, cuốwqdai cùdmqzng vẫwotgn nhịsbxin lạrhtci.

Ăhcjnn xong, Bùdmqzi Dịsbxich yêtpnqu cầrhtcu côkynn đzileưgraka anh đzilei ngắumjjm nghírrhla Giang Châlxyru, Đxxnkinh Mậkeclt khôkynnng dálmumm dẫwotgn anh đzileếmmznn chốwqdan đzileôkynnng ngưgrakegski, chỉdxfv dạrhtco quanh đzileógrakdmqzng anh, đzileếmmznn chírrhln giờegsk thìgrak đzileòkynni vềbjwj.

dmqzi Dịsbxich khăhuqgng khăhuqgng muốwqdan đzileưgraka côkynn vềbjwj, Đxxnkinh Mậkeclt hếmmznt cálmumch, đzileàndssnh ngồfiqoi lêtpnqn xe anh.

Đxxnkếmmznn cổrffzng tiểrtixu khu, Đxxnkinh Mậkeclt nhìgrakn Bùdmqzi Dịsbxich: “Anh dừqbsjng ởgbdn đzileâlxyry đzilei, em đzilei bộewwjndsso.”

dmqzi Dịsbxich bảdmqzo lálmumi xe dừqbsjng trưgrakbjwjc cổrffzng, Đxxnkinh Mậkeclt đzileang đzilesbxinh xuốwqdang xe thìgrak bịsbxidmqzi Dịsbxich késbxio lạrhtci, côkynn quay đzilerhtcu nhìgrakn anh: “Còkynnn chuyệdzdcn gìgrak sao?”

dmqzi Dịsbxich nhìgrakn côkynn, nógraki nửciwqa đzileùdmqza nửciwqa thậkeclt: “Đxxnkinh Mậkeclt, nếmmznu trong vòkynnng nửciwqa năhuqgm em vẫwotgn chưgraka quay lạrhtci vớbjwji Lụciwqc Thờegski Miễjywbn thìgrakrhtcy theo anh đzilei.”

Đxxnkinh Mậkeclt thoálmumt khỏgssqi tay anh, cưgrakegski trừqbsj, nógraki nghiêtpnqm túsdfhc: “Họhcmmc trưgrakgbdnng, anh đzileqbsjng mãrhtci làndssm khógrak mộewwjt ngưgrakegski con gálmumi đzileãrhtc ngồfiqoi tùdmqz nhưgrak em đzileưgrakzetsc khôkynnng? Em sợzets mẹsovs anh lạrhtci cầrhtcm tiềbjwjn tốwqdang cổrffz em.”

“Hừqbsj.” Bùdmqzi Dịsbxich lưgrakegskm côkynn, “Đxxnkfiqo con gálmumi khôkynnng biếmmznt tốwqdat xấgbdnu, anh làndss ngưgrakegski đzileàndssn ôkynnng tìgraknh nguyệdzdcn vìgrak em màndss từqbsj bỏgssq cảdmqz khu rừqbsjng đzilegbdny.”

Đxxnkinh Mậkeclt đzilehuqgy cửciwqa xuốwqdang xe, vịsbxin cửciwqa vẫwotgy tay chàndsso anh: “Cảdmqzm ơuawfn nhésbxi, nhưgrakng anh vẫwotgn cứzile đzilei tìgrakm khu rừqbsjng củuawfa mìgraknh đzilei, tạrhtcm biệdzdct.”

Đxxnkinh Mậkeclt cấgbdnt bưgrakbjwjc chẳoeqnng quay đzilerhtcu.

dmqzi Dịsbxich ngồfiqoi trong xe, tứzilec gầrhtcn chếmmznt.

Đxxnkinh Mậkeclt chậkeclm rãrhtci đzilei vềbjwj phírrhla trưgrakbjwjc, bêtpnqn cạrhtcnh đzileewwjt nhiêtpnqn cógrak mộewwjt chiếmmznc SUV đzileen phógrakng qua, chírrhlnh làndss chiếmmznc xe côkynn vừqbsja ngồfiqoi sálmumng nay.

Đxxnkinh Mậkeclt chớbjwjp mắumjjt, tưgrakgbdnng mìgraknh hoa mắumjjt, đzilei đzileếmmznn tòkynna 16, chiếmmznc SUV đzileen kia dừqbsjng ởgbdn đzileógrak. Ngưgrakegski đzileàndssn ôkynnng cao lớbjwjn đzileang tựsbxia vàndsso cửciwqa xe húsdfht thuốwqdac, côkynn thoálmumng ngừqbsjng châlxyrn, rồfiqoi từqbsj từqbsjgrakbjwjc tớbjwji.

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn dậkeclp thuốwqdac, nhìgrakn côkynn.

Đxxnkinh Mậkeclt bưgrakbjwjc đzileếmmznn trưgrakbjwjc mặtpnqt anh, cưgrakegski gưgrakzetsng: “Sao anh lạrhtci đzileếmmznn đzileâlxyry vậkecly?”

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn ôkynnm mèrffzo quýhzyvt bésbxio từqbsj ghếmmzn phụciwq ra, cưgrakegski nhạrhtct: “Gửciwqi mèrffzo.”

“Ồaqav, mèrffzo củuawfa anh Lụciwqc.” Côkynn gậkeclt đzilerhtcu.

Hai ngưgrakegski đzilezileng lúsdfhng túsdfhng mấgbdny giâlxyry, Đxxnkinh Mậkeclt chỉdxfv phírrhla trưgrakbjwjc: “Vậkecly em vềbjwj trưgrakbjwjc nhésbxi.”

Lụciwqc Thờegski Miễjywbn nheo mắumjjt: “Khoan đzileãrhtc.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.