Quả Ngọt Năm Tháng
Quyển 2-Chương 101 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (10.2)
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk mặfgpb t đehyy ặfgpb t búrstp t xuốdkps ng, cấhbta p tốdkps c khésyxz p cuốdkps n nhậkcdd t kýkvjp lạaslt i.
Côndbm cấhbta t cuốdkps n nhậkcdd t kýkvjp vàjuhc o ba lôndbm .
Nằsyxz m trêpoqt n giưpjfb ờnawk ng, Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ọcmfx c lạaslt i tin nhắfeag n vàjuhc lờnawk i chúrstp c phúrstp c trêpoqt n weixin màjuhc hôndbm m qua chưpjfb a kịozfo p xem.
Sáfeag u giờnawk tốdkps i, Tầjuhc n Dạaslt ng qua đehyy ókalc n côndbm , anh xáfeag ch vali, Bàjuhc nh Oáfeag nh nókalc i vớpjfb i anh: “Chiếdkps c vali nàjuhc y đehyy ưpjfb ợccqo c em mua từmuat hồwisd i nghỉwizm hèkrna lớpjfb p 12, dùhbta ng lâkvjp u lắfeag m rồwisd i phảsyxz i khôndbm ng?”
Tầjuhc n Dạaslt ng nhìxgrl n côndbm , vẻykog ngoàjuhc i rơqdqc i rớpjfb t, anh cưpjfb ờnawk i: “Sắfeag p mưpjfb ờnawk i năvkym m rồwisd i nhỉwizm ?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh gậkcdd t đehyy ầjuhc u: “Vâkvjp ng, vẫcvvj n chưpjfb a hỏecwk ng lầjuhc n nàjuhc o.”
Côndbm rấhbta t quýkvjp trọcmfx ng đehyy ồwisd vậkcdd t, cókalc nhiềkcdd u thứymjz dùhbta ng mãrmkl i khôndbm ng hỏecwk ng.
Tầjuhc n Dạaslt ng nắfeag m tay côndbm , mỉwizm m cưpjfb ờnawk i.
“Láfeag t nữkyie a mua cho em cáfeag i mớpjfb i nhésyxz ?”
“Khôndbm ng cầjuhc n đehyy âkvjp u, cáfeag i nàjuhc y rấhbta t ổhbta n.”
Hơqdqc n nữkyie a khôndbm ng thưpjfb ờnawk ng dùhbta ng đehyy ếdkps n vali, cókalc mua cũypfp ng tímwxc ch bụidnp i, Bàjuhc nh Oáfeag nh khôndbm ng hàjuhc o hứymjz ng mua sắfeag m hàjuhc ng hókalc a lắfeag m, côndbm thímwxc ch mua rau mua thịozfo t hơqdqc n.
Đarkt ốdkps i vớpjfb i côndbm , dạaslt o trung tâkvjp m thưpjfb ơqdqc ng mạaslt i còrsbu n khôndbm ng vui bằsyxz ng dạaslt o chợccqo báfeag n đehyy ồwisd ăvkym n.
Nhưpjfb ng côndbm sẽujnl khôndbm ng nókalc i nhữkyie ng đehyy iềkcdd u nàjuhc y vớpjfb i Tầjuhc n Dạaslt ng, côndbm sợccqo anh thấhbta y mìxgrl nh quáfeag vôndbm vịozfo .
Côndbm cũypfp ng làjuhc ngưpjfb ờnawk i con gáfeag i cókalc rấhbta t nhiềkcdd u bímwxc mậkcdd t.
Chẳidnp ng hạaslt n nhưpjfb … tìxgrl nh yêpoqt u thầjuhc m củbapa a côndbm , cuốdkps n nhậkcdd t kýkvjp củbapa a côndbm .
Tầjuhc n Dạaslt ng cúrstp i đehyy ầjuhc u nhìxgrl n côndbm : “Đarkt ếdkps n lúrstp c đehyy i tuầjuhc n trăvkym ng mậkcdd t sẽujnl phảsyxz i mua mộeotv t cáfeag i mớpjfb i.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh ngẩccqo n ra, cúrstp i đehyy ầjuhc u nhoẻykog n cưpjfb ờnawk i: “Vâkvjp ng.”
Bốdkps mẹujir Bàjuhc nh Oáfeag nh tiễsqcm n hai ngưpjfb ờnawk i ra đehyy ếdkps n cửwdiw a, Tầjuhc n Dạaslt ng nhìxgrl n họcmfx : “Tốdkps i mai con vớpjfb i Bàjuhc nh Oáfeag nh qua ăvkym n cơqdqc m vớpjfb i bốdkps mẹujir .”
Mẹujir Bàjuhc nh cưpjfb ờnawk i: “Đarkt ưpjfb ợccqo c đehyy ókalc .”
Bàjuhc nh Oáfeag nh khoáfeag c tay Tầjuhc n Dạaslt ng, hai ngưpjfb ờnawk i cùhbta ng xuốdkps ng tầjuhc ng.
Đarkt ếdkps n nhàjuhc Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy úrstp ng bảsyxz y giờnawk , mẹujir Tầjuhc n bưpjfb ng canh ra, bắfeag t đehyy ầjuhc u bữkyie a tốdkps i.
Trong bữkyie a, mẹujir Tầjuhc n hỏecwk i Bàjuhc nh Oáfeag nh cókalc yêpoqt u cầjuhc u gìxgrl vớpjfb i hôndbm n lễsqcm khôndbm ng, gưpjfb ơqdqc ng mặfgpb t nhỏecwk nhắfeag n củbapa a Bàjuhc nh Oáfeag nh ửwdiw ng hồwisd ng: “Con khôndbm ng cókalc yêpoqt u cầjuhc u gìxgrl ạaslt , đehyy ơqdqc n giảsyxz n chúrstp t làjuhc đehyy ưpjfb ợccqo c.”
Bốdkps mẹujir Tầjuhc n hàjuhc i lòrsbu ng nhìxgrl n nhau, côndbm con dâkvjp u nàjuhc y ngoan quáfeag .
Tuy nhiêpoqt n, nhàjuhc họcmfx chỉwizm cókalc đehyy ứymjz a con trai nàjuhc y, Bàjuhc nh Oáfeag nh lạaslt i làjuhc côndbm gáfeag i tốdkps t, dẫcvvj u gia đehyy ìxgrl nh họcmfx khôndbm ng phảsyxz i đehyy ạaslt i phúrstp đehyy ạaslt i quýkvjp , nhưpjfb ng vẫcvvj n hoàjuhc n toàjuhc n cókalc khảsyxz năvkym ng tổhbta chứymjz c mộeotv t hôndbm n lễsqcm long trọcmfx ng, cầjuhc n tiêpoqt u gìxgrl cứymjz tiêpoqt u, họcmfx hoàjuhc n toàjuhc n khôndbm ng tiếdkps c.
Tầjuhc n Dạaslt ng liếdkps c mẹujir mìxgrl nh: “Mẹujir , chuyệjuhc n nàjuhc y mẹujir thưpjfb ơqdqc ng lưpjfb ợccqo ng vớpjfb i mẹujir vợccqo con đehyy i, con tìxgrl m côndbm ng ty tổhbta chứymjz c hôndbm n lễsqcm cho hai mẹujir .”
Mẹujir Tầjuhc n cưpjfb ờnawk i: “Đarkt ưpjfb ợccqo c, giao cho mẹujir , hai đehyy ứymjz a cứymjz yêpoqt n tâkvjp m.”
Mẹujir Tầjuhc n nôndbm n nókalc ng cókalc cháfeag u bếdkps , vốdkps n muốdkps n tổhbta chứymjz c hôndbm n lễsqcm sớpjfb m, nhưpjfb ng bàjuhc tin vàjuhc o hoàjuhc ng lịozfo ch, chỉwizm cókalc ngàjuhc y cuốdkps i tháfeag ng Mưpjfb ờnawk i làjuhc kháfeag đehyy ẹujir p, thếdkps nêpoqt n đehyy àjuhc nh phảsyxz i lùhbta i lạaslt i. Còrsbu n mấhbta y tháfeag ng nữkyie a, thờnawk i gian dưpjfb dảsyxz , cứymjz thong thảsyxz chuẩccqo n bịozfo .
Tầjuhc n Dạaslt ng làjuhc mộeotv t gãrmkl thôndbm kệjuhc ch, côndbm ng việjuhc c lạaslt i bậkcdd n, đehyy ưpjfb ơqdqc ng nhiêpoqt n khôndbm ng cókalc thờnawk i gian lo liệjuhc u.
Bàjuhc nh Oáfeag nh lạaslt i ngoan ngoãrmkl n nghe lờnawk i, chuyệjuhc n nàjuhc y cứymjz giao cho bốdkps mẹujir hai nhàjuhc làjuhc thímwxc ch hợccqo p nhấhbta t.
Ălmmi n tốdkps i xong, Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ịozfo nh đehyy i rửwdiw a báfeag t thìxgrl bịozfo mẹujir Tầjuhc n ngăvkym n lạaslt i: “Đarkt ừmuat ng đehyy ộeotv ng vàjuhc o, ởymjz nhàjuhc chúrstp ng ta, rửwdiw a báfeag t làjuhc việjuhc c củbapa a đehyy àjuhc n ôndbm ng, cứymjz đehyy ểzkim hai bốdkps con họcmfx rửwdiw a.”
Tầjuhc n Dạaslt ng ôndbm m việjuhc c rửwdiw a báfeag t vàjuhc o mìxgrl nh, cưpjfb ờnawk i nhìxgrl n Bàjuhc nh Oáfeag nh: “Vợccqo àjuhc , em nghe thấhbta y chưpjfb a? Đarkt i xem phim vớpjfb i bốdkps mẹujir đehyy i.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “…”
Bấhbta y giờnawk mớpjfb i nhậkcdd n ra, hôndbm m qua đehyy i đehyy ăvkym ng kímwxc xong, côndbm vẫcvvj n chưpjfb a đehyy ổhbta i cáfeag ch xưpjfb ng hôndbm .
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk mặfgpb t nhìxgrl n bốdkps mẹujir Tầjuhc n, thỏecwk thẻykog mởymjz lờnawk i: “Bốdkps , mẹujir , chúrstp ng ta ra xem TV nhésyxz .”
Bốdkps mẹujir Tầjuhc n ngẩccqo n ra, đehyy úrstp ng, họcmfx cũypfp ng quêpoqt n mấhbta t chuyệjuhc n đehyy ổhbta i xưpjfb ng hôndbm nàjuhc y.
Hai ngưpjfb ờnawk i nhìxgrl n Bàjuhc nh Oáfeag nh, cưpjfb ờnawk i thưpjfb tháfeag i: “Con ngoan.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk mặfgpb t khoáfeag c tay mẹujir Tầjuhc n.
Mẹujir Tầjuhc n thậkcdd t sựgvly thímwxc ch côndbm bésyxz Bàjuhc nh Oáfeag nh nàjuhc y, thằsyxz ng nhókalc c Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy ộeotv c thâkvjp n nhiềkcdd u năvkym m nhưpjfb vậkcdd y, bàjuhc cứymjz lo canh cáfeag nh anh khôndbm ng tìxgrl m đehyy ưpjfb ợccqo c vợccqo , bâkvjp y giờnawk thìxgrl tốdkps t rồwisd i, cókalc Bàjuhc nh Oáfeag nh.
Tầjuhc n Dạaslt ng rửwdiw a báfeag t xong, ngồwisd i xuốdkps ng cạaslt nh Bàjuhc nh Oáfeag nh.
Nhâkvjp n lúrstp c bốdkps mẹujir khôndbm ng đehyy ểzkim ýkvjp , anh thìxgrl thầjuhc m bêpoqt n tai côndbm : “Mệjuhc t khôndbm ng?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “… Vẫcvvj n ổhbta n.”
Tầjuhc n Dạaslt ng lạaslt i nókalc i: “Mệjuhc t thìxgrl chúrstp ng ta vềkcdd sớpjfb m.”
Họcmfx cũypfp ng cầjuhc n thu dọcmfx n đehyy ồwisd đehyy ạaslt c.
Bàjuhc nh Oáfeag nh lắfeag c đehyy ầjuhc u.
Mẹujir Tầjuhc n nhìxgrl n sang: “Nhókalc c thốdkps i, con vẫcvvj n chưpjfb a thu dọcmfx n đehyy ồwisd đehyy ạaslt c àjuhc ?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh cắfeag n môndbm i, ngẩccqo ng đehyy ầjuhc u nhìxgrl n anh: “Em giúrstp p anh nhésyxz ?”
Anh khôndbm ng cókalc mấhbta y đehyy ồwisd , thu dọcmfx n ímwxc t quầjuhc n áfeag o vàjuhc đehyy ồwisd dùhbta ng hàjuhc ng ngàjuhc y làjuhc đehyy ưpjfb ợccqo c, nhữkyie ng cáfeag i kháfeag c đehyy ểzkim sau nàjuhc y chuyểzkim n tiếdkps p.
Phòrsbu ng củbapa a đehyy àjuhc n ôndbm ng rấhbta t đehyy ơqdqc n đehyy iệjuhc u, mộeotv t cáfeag i bàjuhc n, mộeotv t tủbapa quầjuhc n áfeag o, mộeotv t cáfeag i giưpjfb ờnawk ng, ngoàjuhc i ra khôndbm ng còrsbu n gìxgrl kháfeag c.
Tầjuhc n Dạaslt ng nésyxz m quầjuhc n áfeag o cầjuhc n mặfgpb c lêpoqt n giưpjfb ờnawk ng, Bàjuhc nh Oáfeag nh vộeotv i xếdkps p quầjuhc n áfeag o, hai ngưpjfb ờnawk i chia nhau cùhbta ng làjuhc m, chẳidnp ng mấhbta y chốdkps c đehyy ãrmkl sắfeag p xếdkps p quầjuhc n áfeag o xong, sau đehyy ókalc Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy ổhbta quầjuhc n lókalc t vàjuhc tấhbta t nằsyxz m chung mộeotv t nùhbta i ra.
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “…”
Mặfgpb t côndbm ửwdiw ng đehyy ỏecwk , đehyy ừmuat ng vứymjz t bừmuat a bãrmkl i nhưpjfb vậkcdd y cókalc đehyy ưpjfb ợccqo c khôndbm ng…
“Tầjuhc n Dạaslt ng.”
Côndbm límwxc nhímwxc gọcmfx i anh.
“Ừhyaf m?”
“Khôndbm ng thểzkim đehyy ểzkim quầjuhc n lókalc t vàjuhc tấhbta t cùhbta ng nhau…”
“Khụidnp , anh biếdkps t, anh khôndbm ng đehyy ểzkim chung.” Tầjuhc n Dạaslt ng sờnawk mũypfp i, vộeotv i táfeag ch quầjuhc n lókalc t vàjuhc tấhbta t ra, “Đarkt ểzkim anh, em khôndbm ng cầjuhc n giúrstp p.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh hơqdqc i xấhbta u hổhbta , song côndbm vẫcvvj n sắfeag p xếdkps p giúrstp p anh, bởymjz i vìxgrl côndbm làjuhc vợccqo anh, sau nàjuhc y côndbm cầjuhc n giúrstp p anh làjuhc m mộeotv t sốdkps việjuhc c, anh làjuhc m khôndbm ng đehyy úrstp ng, côndbm phảsyxz i nhắfeag c anh.
Tầjuhc n Dạaslt ng cẩccqo u thảsyxz thàjuhc nh quen, thậkcdd t sựgvly khôndbm ng đehyy ểzkim ýkvjp nhiềkcdd u thếdkps .
Anh nhìxgrl n côndbm , lạaslt i cưpjfb ờnawk i.
Anh cầjuhc m tay côndbm đehyy ặfgpb t lêpoqt n miệjuhc ng hôndbm n, khôndbm ng kìxgrl m đehyy ưpjfb ợccqo c nókalc i: “Bàjuhc nh Oáfeag nh, nếdkps u chúrstp ng ta sớpjfb m ởymjz bêpoqt n nhau thìxgrl tốdkps t quáfeag .”
Bàjuhc nh Oáfeag nh ngẩccqo n ra, cưpjfb ờnawk i dịozfo u dàjuhc ng.
“Bâkvjp y giờnawk cũypfp ng tốdkps t lắfeag m màjuhc .”
Tuy hơqdqc i muộeotv n màjuhc ng, nhưpjfb ng côndbm khôndbm ng tiếdkps c nuốdkps i, cũypfp ng khôndbm ng hốdkps i hậkcdd n đehyy ãrmkl khôndbm ng thổhbta lộeotv vớpjfb i anh sớpjfb m hơqdqc n, bởymjz i vìxgrl chuyệjuhc n đehyy ókalc vẫcvvj n làjuhc mộeotv t ẩccqo n sổhbta , nếdkps u côndbm thậkcdd t sựgvly thổhbta lộeotv vớpjfb i anh sớpjfb m hơqdqc n mộeotv t năvkym m hoặfgpb c hai, ba năvkym m, kếdkps t quảsyxz sẽujnl thếdkps nàjuhc o?
Đarkt áfeag ng sợccqo nhấhbta t làjuhc khôndbm ng thểzkim biếdkps t trưpjfb ớpjfb c, côndbm khôndbm ng muốdkps n bậkcdd n tâkvjp m đehyy ếdkps n giảsyxz thiếdkps t đehyy áfeag ng sợccqo ấhbta y.
Tầjuhc n Dạaslt ng ngẫcvvj m nghĩbapa : “Đarkt úrstp ng vậkcdd y, hiệjuhc n tạaslt i cũypfp ng rấhbta t tốdkps t.”
Nếdkps u cókalc thểzkim sớpjfb m hơqdqc n, anh chắfeag c chắfeag n cũypfp ng sẽujnl thímwxc ch côndbm nhưpjfb bâkvjp y giờnawk .
Khôndbm ng, làjuhc yêpoqt u côndbm .
Trảsyxz i qua buổhbta i tốdkps i hôndbm m qua, thâkvjp n thểzkim dung hòrsbu a, cảsyxz thểzkim xáfeag c vàjuhc tinh thầjuhc n anh đehyy ềkcdd u yêpoqt u côndbm .
Lúrstp c hai ngưpjfb ờnawk i thu dọcmfx n xong đehyy ãrmkl làjuhc chímwxc n giờnawk , vềkcdd nhàjuhc lạaslt i phảsyxz i sắfeag p xếdkps p mộeotv t lưpjfb ợccqo t nữkyie a, họcmfx khôndbm ng ởymjz lạaslt i lâkvjp u, nhanh chókalc ng rờnawk i đehyy i.
Vềkcdd đehyy ếdkps n nhàjuhc , Bàjuhc nh Oáfeag nh mởymjz hai chiếdkps c vali ra, bắfeag t đehyy ầjuhc u sắfeag p xếdkps p.
Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy ứymjz ng bêpoqt n cạaslt nh nghe côndbm chỉwizm huy, côndbm bảsyxz o anh làjuhc m gìxgrl thìxgrl anh làjuhc m đehyy ókalc , hai ngưpjfb ờnawk i phốdkps i hợccqo p vôndbm cùhbta ng ăvkym n ýkvjp , nhanh nhẹujir n gọcmfx n gàjuhc ng, khôndbm ng đehyy ếdkps n nửwdiw a tiếdkps ng đehyy ãrmkl xửwdiw lýkvjp xong.
Tầjuhc n Dạaslt ng ôndbm m côndbm ngồwisd i trêpoqt n giưpjfb ờnawk ng, lạaslt i hỏecwk i: “Mệjuhc t khôndbm ng?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk ửwdiw ng mặfgpb t, khẽujnl mắfeag ng: “Tầjuhc n Dạaslt ng, anh đehyy ừmuat ng lưpjfb u manh…”
Tầjuhc n Dạaslt ng: “…”
Ýbapa anh làjuhc cảsyxz ngàjuhc y hôndbm m nay vừmuat a thu dọcmfx n vừmuat a sắfeag p xếdkps p.
Tầjuhc n Dạaslt ng phìxgrl cưpjfb ờnawk i, nhìxgrl n côndbm trêpoqt u chọcmfx c: “Ýbapa anh làjuhc thu xếdkps p đehyy ồwisd đehyy ạaslt c chuyểzkim n nhàjuhc cókalc mệjuhc t khôndbm ng, em tưpjfb ởymjz ng làjuhc anh bảsyxz o gìxgrl vậkcdd y vợccqo ?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “…”
Xấhbta u hổhbta muốdkps n chếdkps t.
Bàjuhc nh Oáfeag nh nhăvkym n màjuhc y lưpjfb ờnawk m anh, đehyy ừmuat ng trêpoqt u côndbm nữkyie a.
Tầjuhc n Dạaslt ng biếdkps t mìxgrl nh đehyy ãrmkl quáfeag trớpjfb n, cưpjfb ờnawk i hôndbm n côndbm : “Sao em lạaslt i khiếdkps n anh thímwxc ch thếdkps nhỉwizm ?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh hấhbta m hứymjz khôndbm ng đehyy áfeag p.
Lòrsbu ng lạaslt i nókalc i: Anh còrsbu n khiếdkps n em thímwxc ch hơqdqc n.
Tầjuhc n Dạaslt ng nhìxgrl n côndbm , cầjuhc m lòrsbu ng chẳidnp ng đehyy ặfgpb ng xáfeag p lạaslt i hôndbm n côndbm , Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ẩccqo y anh mộeotv t cáfeag i, Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy èkrna gáfeag y côndbm khôndbm ng cho côndbm tráfeag nh, côndbm hếdkps t cáfeag ch, úrstp ớpjfb mấhbta y tiêpoqt ng, ngẩccqo ng đehyy ầjuhc u đehyy ókalc n nhậkcdd n nụidnp hôndbm n củbapa a anh.
Kýkvjp ứymjz c vềkcdd chuyệjuhc n đehyy êpoqt m qua vẫcvvj n vẹujir n nguyêpoqt n nhưpjfb mớpjfb i, trờnawk i tốdkps i rồwisd i, Tầjuhc n Dạaslt ng lạaslt i muốdkps n nữkyie a.
Tay anh mòrsbu vàjuhc o trong quầjuhc n áfeag o côndbm , Bàjuhc nh Oáfeag nh vộeotv i tráfeag nh thoáfeag t, đehyy ỏecwk mặfgpb t nókalc i: “Đarkt ừmuat ng, Tầjuhc n Dạaslt ng…”
Côndbm vẫcvvj n hơqdqc i khókalc chịozfo u
Hơqdqc n nữkyie a hôndbm m nay ra rấhbta t nhiềkcdd u mồwisd hôndbm i, côndbm muốdkps n đehyy i tắfeag m đehyy ãrmkl .
Tầjuhc n Dạaslt ng cũypfp ng biếdkps t đehyy êpoqt m qua làjuhc m quáfeag trớpjfb n, anh ho khan, xoa đehyy ầjuhc u côndbm , thấhbta p giọcmfx ng hỏecwk i: “Muốdkps n đehyy i tắfeag m khôndbm ng? Anh mởymjz nưpjfb ớpjfb c cho em.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh ngẫcvvj m nghĩbapa , đehyy áfeag p: “Vâkvjp ng.”
Trong nhàjuhc côndbm khôndbm ng cókalc bồwisd n tắfeag m, trừmuat dịozfo p nghỉwizm lễsqcm đehyy i ngâkvjp m suốdkps i nưpjfb ớpjfb c nókalc ng vớpjfb i bốdkps mẹujir , mộeotv t năvkym m chẳidnp ng tắfeag m bồwisd n lầjuhc n nàjuhc o.
Trong phòrsbu ng ngủbapa chímwxc nh củbapa a nhàjuhc mớpjfb i cókalc bồwisd n tắfeag m, vừmuat a hay côndbm đehyy ang mỏecwk i nhừmuat .
Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy i mởymjz nưpjfb ớpjfb c cho côndbm , Bàjuhc nh Oáfeag nh bỏecwk quầjuhc n áfeag o vàjuhc o máfeag y giặfgpb t, ấhbta n núrstp t khởymjz i đehyy ộeotv ng.
Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy i ra, thấhbta y côndbm đehyy ang cầjuhc m câkvjp y lau nhàjuhc , bêpoqt n cạaslt nh tímwxc ch mộeotv t lớpjfb p bụidnp i mỏecwk ng, hồwisd i trưpjfb ớpjfb c quésyxz t dọcmfx n quêpoqt n mấhbta t chỗarkt đehyy ókalc .
Anh vộeotv i giàjuhc nh lấhbta y: “Đarkt ểzkim anh.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh cưpjfb ờnawk i, khôndbm ng tranh vớpjfb i anh: “Ởoncd nhàjuhc anh, lau nhàjuhc cũypfp ng làjuhc việjuhc c củbapa a đehyy àjuhc n ôndbm ng?”
“Em muốdkps n bảsyxz o anh làjuhc m gìxgrl cũypfp ng đehyy ưpjfb ợccqo c.”
“Ha ha…”
Bàjuhc nh Oáfeag nh cưpjfb ờnawk i khôndbm ng ngừmuat ng nổhbta i.
Tầjuhc n Dạaslt ng cũypfp ng cưpjfb ờnawk i theo, lau xong, anh nókalc i: “Chắfeag c sắfeag p đehyy ủbapa nưpjfb ớpjfb c rồwisd i, em đehyy i tắfeag m đehyy i.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy áfeag p vâkvjp ng, vềkcdd lấhbta y quầjuhc n áfeag o ngủbapa đehyy i tắfeag m.
Tầjuhc n Dạaslt ng giặfgpb t câkvjp y lau nhàjuhc , vắfeag t khôndbm , mókalc c ngoàjuhc i ban côndbm ng. Đarkt iệjuhc n thoạaslt i đehyy ổhbta chuôndbm ng, anh nhìxgrl n, làjuhc đehyy ộeotv i trưpjfb ởymjz ng. Tầjuhc n Dạaslt ng tựgvly a vàjuhc o ban côndbm ng nghe máfeag y, hai ngưpjfb ờnawk i bàjuhc n vềkcdd vụidnp áfeag n mớpjfb i, nókalc i liềkcdd n hơqdqc n mưpjfb ờnawk i phúrstp t.
Tầjuhc n Dạaslt ng cúrstp p máfeag y, quay vềkcdd phòrsbu ng, thấhbta y túrstp i củbapa a Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ặfgpb t trêpoqt n giưpjfb ờnawk ng, anh bưpjfb ớpjfb c đehyy ếdkps n cầjuhc m túrstp i đehyy ịozfo nh treo lêpoqt n, đehyy ộeotv t nhiêpoqt n khựgvly ng lạaslt i, trong túrstp i nàjuhc y cókalc gìxgrl vậkcdd y? Sao nặfgpb ng thếdkps ?
Tầjuhc n Dạaslt ng késyxz o khókalc a, nhìxgrl n thấhbta y mộeotv t cuốdkps n sổhbta cựgvly c dàjuhc y.
Anh cầjuhc m ra, lòrsbu ng nghi hoặfgpb c, đehyy âkvjp y làjuhc cáfeag i gìxgrl ? Anh chưpjfb a từmuat ng nhìxgrl n thấhbta y cuốdkps n sổhbta nàjuhc o dàjuhc y nhưpjfb vậkcdd y, cókalc đehyy iềkcdd u đehyy âkvjp y làjuhc đehyy ồwisd củbapa a Bàjuhc nh Oáfeag nh, anh sẽujnl khôndbm ng đehyy ộeotv ng bừmuat a.
Đarkt ang đehyy ịozfo nh bỏecwk lạaslt i, cửwdiw a phòrsbu ng tắfeag m hésyxz ra.
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ểzkim lộeotv mộeotv t cáfeag i đehyy ầjuhc u nhỏecwk nưpjfb ớpjfb c, mặfgpb t ửwdiw ng đehyy ỏecwk : “Tầjuhc n Dạaslt ng, khăvkym n tắfeag m vắfeag t trêpoqt n ban côndbm ng, em quêpoqt n mang vàjuhc o…”
Trưpjfb a côndbm phơqdqc i khăvkym n tắfeag m ngoàjuhc i ban côndbm ng, khôndbm ng ngờnawk quêpoqt n mấhbta t.
Đarkt ấhbta u tranh mộeotv t hồwisd i, côndbm mớpjfb i quyếdkps t đehyy ịozfo nh cầjuhc u cứymjz u Tầjuhc n Dạaslt ng.
Nókalc i đehyy oạaslt n, côndbm lậkcdd p tứymjz c trốdkps n vàjuhc o sau cửwdiw a.
Tầjuhc n Dạaslt ng sữkyie ng ra, cưpjfb ờnawk i bỏecwk cuốdkps n sổhbta vàjuhc túrstp i xáfeag ch lêpoqt n giưpjfb ờnawk ng.
Gáfeag y sáfeag ch nằsyxz m đehyy ứymjz ng trêpoqt n giưpjfb ờnawk ng, tựgvly a vàjuhc o túrstp i xáfeag ch, nhữkyie ng trang giấhbta y lậkcdd t tung, dừmuat ng lạaslt i ởymjz mộeotv t ngàjuhc y nàjuhc o đehyy ókalc củbapa a năvkym m 2013.
Tầjuhc n Dạaslt ng khôndbm ng đehyy ểzkim ýkvjp , vộeotv i vàjuhc ng ra ban côndbm ng lấhbta y khăvkym n tắfeag m đehyy ưpjfb a côndbm .
Cửwdiw a mởymjz ra mộeotv t khe nhỏecwk , mộeotv t bàjuhc n tay nhỏecwk nhắfeag n trắfeag ng nõqdqc n thòrsbu ra khua lung tung, nhưpjfb ng khôndbm ng bắfeag t đehyy ưpjfb ợccqo c khăvkym n tắfeag m, côndbm cuốdkps ng lêpoqt n: “Tầjuhc n Dạaslt ng!”
Tầjuhc n Dạaslt ng cưpjfb ờnawk i, khôndbm ng trêpoqt u côndbm nữkyie a, anh đehyy ặfgpb t khăvkym n tắfeag m vàjuhc o trong tay côndbm , thuậkcdd n thếdkps nắfeag m chặfgpb t tay côndbm .
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “…”
Khốdkps n kiếdkps p!
Tay côndbm vàjuhc khăvkym n tắfeag m đehyy ềkcdd u bịozfo nắfeag m chặfgpb t, khôndbm ng rúrstp t vềkcdd đehyy ưpjfb ợccqo c, khiếdkps n côndbm luốdkps ng cuốdkps ng khôndbm ng thôndbm i.
“Tầjuhc n Dạaslt ng! Anh đehyy ừmuat ng giởymjz tròrsbu !”
“Vợccqo ơqdqc i, em mởymjz cửwdiw a ra cho anh vàjuhc o đehyy i?”
“…”
Tầjuhc n Dạaslt ng thậkcdd t sựgvly muốdkps n đehyy i vàjuhc o, lúrstp c nãrmkl y muốdkps n trêpoqt u côndbm , hiệjuhc n tạaslt i thậkcdd t sựgvly đehyy ãrmkl nổhbta i hứymjz ng.
“Khôndbm ng…”
Tầjuhc n Dạaslt ng ngẫcvvj m nghĩbapa , buôndbm ng côndbm ra, sau nàjuhc y còrsbu n rấhbta t nhiềkcdd u cơqdqc hộeotv i.
Bang…
Cửwdiw a đehyy ókalc ng sậkcdd p lạaslt i.
Cạaslt ch.
Khókalc a tráfeag i.
Tầjuhc n Dạaslt ng: “…”
Anh khôndbm ng phảsyxz i sókalc i, phòrsbu ng bịozfo anh nhưpjfb thếdkps làjuhc m gìxgrl !
Tầjuhc n Dạaslt ng cưpjfb ờnawk i lắfeag c đehyy ầjuhc u, thởymjz than: “Nhókalc c con, xem khi ra anh xửwdiw lýkvjp em thếdkps nàjuhc o.”
Tầjuhc n Dạaslt ng vềkcdd giưpjfb ờnawk ng, nhìxgrl n thấhbta y cuốdkps n nhậkcdd t kýkvjp vôndbm ýkvjp bịozfo lậkcdd t ra.
Anh quésyxz t mắfeag t nhìxgrl n, sữkyie ng ngưpjfb ờnawk i.
Ngàjuhc y 10 tháfeag ng 8 năvkym m 2013.
Tôndbm i quyếdkps t đehyy ịozfo nh tạaslt m biệjuhc t côndbm ng việjuhc c giáfeag o viêpoqt n an nhàjuhc n, đehyy i làjuhc m đehyy ầjuhc u bếdkps p.
Bởymjz i vìxgrl hìxgrl nh nhưpjfb Tầjuhc n Dạaslt ng rấhbta t thímwxc ch đehyy ồwisd ăvkym n ngon.
Vậkcdd y anh nhấhbta t đehyy ịozfo nh cũypfp ng thímwxc ch côndbm gáfeag i biếdkps t nấhbta u ăvkym n ngon.
Tôndbm i muốdkps n làjuhc m côndbm gáfeag i ấhbta y.
Tầjuhc n Dạaslt ng ngâkvjp y ngưpjfb ờnawk i hồwisd i lâkvjp u, ngókalc n tay run rẩccqo y, khẽujnl khàjuhc ng cầjuhc m quyểzkim n nhậkcdd t kýkvjp ấhbta y lêpoqt n. Phòrsbu ng tắfeag m mởymjz cửwdiw a, Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk mặfgpb t đehyy i ra, vừmuat a ngưpjfb ớpjfb c lêpoqt n đehyy ãrmkl chạaslt m phảsyxz i áfeag nh mắfeag t sâkvjp u thăvkym m thẳidnp m củbapa a anh.
Đarkt ồwisd ng thờnawk i, côndbm cũypfp ng nhìxgrl n thấhbta y cuốdkps n nhậkcdd t kýkvjp trêpoqt n tay anh.
Bàjuhc nh Oáfeag nh nhưpjfb bịozfo sésyxz t đehyy áfeag nh, vộeotv i thésyxz t lêpoqt n, lao vụidnp t tớpjfb i đehyy oạaslt t cuốdkps n nhậkcdd t kýkvjp vềkcdd , côndbm vừmuat a luốdkps ng cuốdkps ng vừmuat a xấhbta u hổhbta , cựgvly c kỳoncd xấhbta u hổhbta .
Bàjuhc nh Oáfeag nh lưpjfb ờnawk m anh: “Sao anh cókalc thểzkim đehyy ọcmfx c trộeotv m nhậkcdd t kýkvjp củbapa a em!”
Anh đehyy ọcmfx c chỗarkt nàjuhc o rồwisd i? Cókalc phảsyxz i đehyy ãrmkl biếdkps t chuyệjuhc n côndbm yêpoqt u thầjuhc m anh mưpjfb ờnawk i năvkym m rồwisd i chăvkym ng?
Bàjuhc nh Oáfeag nh xấhbta u hổhbta kinh khủbapa ng, côndbm khôndbm ng sợccqo anh biếdkps t, nhưpjfb ng màjuhc … côndbm muốdkps n giữkyie đehyy ếdkps n ngàjuhc y tổhbta chứymjz c hôndbm n lễsqcm mớpjfb i nókalc i anh hay.
Anh… anh… anh… đehyy áfeag ng ghésyxz t!
Quàjuhc tâkvjp n hôndbm n củbapa a côndbm khôndbm ng còrsbu n nữkyie a!!
Tầjuhc n Dạaslt ng dầjuhc n hoàjuhc n hồwisd n, cúrstp i đehyy ầjuhc u nhìxgrl n côndbm . Bàjuhc nh Oáfeag nh cao mộeotv t mésyxz t năvkym m mưpjfb ơqdqc i táfeag m, đehyy ứymjz ng trưpjfb ớpjfb c ngưpjfb ờnawk i cao mộeotv t mésyxz t táfeag m mưpjfb ơqdqc i ba nhưpjfb anh, thựgvly c sựgvly quáfeag bésyxz nhỏecwk . Anh ôndbm m trọcmfx n côndbm vàjuhc o lòrsbu ng, cúrstp i đehyy ầjuhc u, hôndbm n côndbm thậkcdd t mạaslt nh, vừmuat a hôndbm n vừmuat a giảsyxz i thímwxc ch: “Anh xin lỗarkt i, anh khôndbm ng cốdkps ýkvjp đehyy ọcmfx c trộeotv m đehyy âkvjp u…”
Bàjuhc nh Oáfeag nh cắfeag n môndbm i khôndbm ng cho anh vàjuhc o sâkvjp u.
Tầjuhc n Dạaslt ng chẳidnp ng qua quáfeag kímwxc ch đehyy ộeotv ng, quáfeag bùhbta i ngùhbta i, anh biếdkps t Bàjuhc nh Oáfeag nh thímwxc ch anh trưpjfb ớpjfb c, nhưpjfb ng anh khôndbm ng ngờnawk lạaslt i sớpjfb m đehyy ếdkps n vậkcdd y, càjuhc ng khôndbm ng ngờnawk côndbm vìxgrl anh màjuhc từmuat bỏecwk côndbm ng việjuhc c ban đehyy ầjuhc u, lựgvly a chọcmfx n làjuhc m mộeotv t đehyy ầjuhc u bếdkps p, mởymjz mộeotv t nhàjuhc hàjuhc ng.
Cókalc lẽujnl còrsbu n rấhbta t nhiềkcdd u chuyệjuhc n màjuhc anh khôndbm ng biếdkps t.
Bàjuhc nh Oáfeag nh giốdkps ng mộeotv t kho báfeag u, đehyy ợccqo i anh kháfeag m pháfeag .
Anh khôndbm ng vộeotv i, thậkcdd t lòrsbu ng khôndbm ng vộeotv i, họcmfx còrsbu n cókalc thờnawk i gian cảsyxz mộeotv t đehyy ờnawk i.
Bàjuhc nh Oáfeag nh ấhbta p úrstp ng: “Nhưpjfb ng anh vẫcvvj n đehyy ọcmfx c rồwisd i phảsyxz i khôndbm ng?”
Tầjuhc n Dạaslt ng ôndbm m côndbm , khom lưpjfb ng, cúrstp i đehyy ầjuhc u nhìxgrl n côndbm : “Phảsyxz i.”
“Anh thấhbta y đehyy ưpjfb ợccqo c gìxgrl rồwisd i…”
Côndbm run giọcmfx ng hỏecwk i, lòrsbu ng rấhbta t tủbapa i thâkvjp n.
“Thấhbta y em từmuat chứymjz c, chọcmfx n làjuhc m đehyy ầjuhc u bếdkps p, thấhbta y em nókalc i em muốdkps n làjuhc m côndbm gáfeag i anh thímwxc ch.” Anh thấhbta p giọcmfx ng nókalc i, mắfeag t ẩccqo m ưpjfb ớpjfb t.
Mẹujir nókalc , mộeotv t gãrmkl giàjuhc đehyy ầjuhc u nhưpjfb anh sắfeag p bịozfo côndbm làjuhc m cảsyxz m đehyy ộeotv ng rơqdqc i nưpjfb ớpjfb c mắfeag t rồwisd i.
Tìxgrl nh áfeag i làjuhc gìxgrl , trưpjfb ớpjfb c kia anh khôndbm ng biếdkps t, cũypfp ng chêpoqt bai Lụidnp c Thờnawk i Miễsqcm n vàjuhc Từmuat Khiêpoqt n, hiệjuhc n tạaslt i anh đehyy ãrmkl hiểzkim u, mẹujir nókalc t, thậkcdd t sựgvly xókalc t pháfeag t sưpjfb ớpjfb ng.
Vừmuat a đehyy au xókalc t vừmuat a sung sưpjfb ớpjfb ng.
Bàjuhc nh Oáfeag nh xấhbta u hổhbta giậkcdd m châkvjp n, nhưpjfb ng vẫcvvj n thấhbta y khôndbm ng đehyy ủbapa , côndbm bèkrna n lạaslt i gầjuhc n cắfeag n lêpoqt n vai anh mộeotv t cáfeag i.
Tầjuhc n Dạaslt ng mặfgpb c cho côndbm cắfeag n, khôndbm ng mộeotv t cáfeag i nhăvkym n màjuhc y, dịozfo u giọcmfx ng dỗarkt : “Vợccqo ơqdqc i, anh xin lỗarkt i…”
Anh thoáfeag ng ngừmuat ng.
“Anh rấhbta t vui, vui đehyy ếdkps n nỗarkt i khôndbm ng biếdkps t nêpoqt n làjuhc m sao nữkyie a.”
“Thìxgrl ra em thímwxc ch anh nhưpjfb vậkcdd y…”
Bàjuhc nh Oáfeag nh giậkcdd m châkvjp n: “Còrsbu n nókalc i!”
Tầjuhc n Dạaslt ng toésyxz t miệjuhc ng cưpjfb ờnawk i, cúrstp i đehyy ầjuhc u nhìxgrl n côndbm : “Đarkt ưpjfb ợccqo c, anh khôndbm ng cưpjfb ờnawk i nữkyie a. Em đehyy ừmuat ng ngạaslt i, cókalc thểzkim anh thímwxc ch em hơqdqc i muộeotv n, nhưpjfb ng khôndbm ng anh hưpjfb ởymjz ng đehyy ếdkps n tìxgrl nh cảsyxz m sâkvjp u cạaslt n. Anh… anh yêpoqt u em, Bàjuhc nh Oáfeag nh.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh ngâkvjp y ngưpjfb ờnawk i.
Ngơqdqc ngáfeag c ngẩccqo ng đehyy ầjuhc u nhìxgrl n anh.
Tầjuhc n Dạaslt ng nghĩbapa , lờnawk i yêpoqt u thậkcdd t khókalc nókalc i ra, nhưpjfb ng anh vẫcvvj n lặfgpb p lạaslt i lầjuhc n nữkyie a: “Anh yêpoqt u em.”
Đarkt ãrmkl nókalc i mộeotv t lầjuhc n, lầjuhc n thứymjz hai khôndbm ng còrsbu n làjuhc vấhbta n đehyy ềkcdd .
Anh lạaslt i lặfgpb p lạaslt i hai lầjuhc n, ba lầjuhc n, bốdkps n lầjuhc n…
Lầjuhc n thứymjz mưpjfb ờnawk i, Bàjuhc nh Oáfeag nh ngưpjfb ợccqo ng chímwxc n mặfgpb t đehyy ấhbta m ngựgvly c anh: “Đarkt ừmuat ng nókalc i nữkyie a, Tầjuhc n Dạaslt ng…”
Em biếdkps t.
Em biếdkps t anh yêpoqt u em.
Em cũypfp ng yêpoqt u anh, Tầjuhc n Dạaslt ng.
Tầjuhc n Dạaslt ng cúrstp i đehyy ầjuhc u hôndbm n côndbm , hôndbm n sâkvjp u sắfeag c, Bàjuhc nh Oáfeag nh bịozfo anh hôndbm n đehyy ếdkps n nỗarkt i thởymjz khôndbm ng ra hơqdqc i, áfeag o quầjuhc n nửwdiw a khésyxz p nửwdiw a hởymjz , rồwisd i đehyy ộeotv t nhiêpoqt n trờnawk i đehyy ấhbta t quay cuồwisd ng, toàjuhc n thâkvjp n lọcmfx t thỏecwk m giữkyie a tấhbta m giưpjfb ờnawk ng mềkcdd m mạaslt i, ngưpjfb ờnawk i đehyy àjuhc n ôndbm ng đehyy èkrna cơqdqc thểzkim nặfgpb ng nềkcdd lêpoqt n côndbm .
“Đarkt ưpjfb ợccqo c khôndbm ng? Mộeotv t lầjuhc n thôndbm i?”
“…”
Côndbm khôndbm ng nókalc i, Tầjuhc n Dạaslt ng bèkrna n coi nhưpjfb côndbm ngầjuhc m đehyy ồwisd ng ýkvjp .
Anh vui vẻykog cưpjfb ờnawk i khẽujnl , đehyy ứymjz ng dậkcdd y cởymjz i quầjuhc n áfeag o củbapa a mìxgrl nh.
“Tắfeag t… tắfeag t đehyy èkrna n…”
“Đarkt ưpjfb ợccqo c.”
Lạaslt i làjuhc mộeotv t đehyy êpoqt m kiềkcdd u diễsqcm m.
Kếdkps t thúrstp c, Tầjuhc n Dạaslt ng ôndbm m côndbm vàjuhc o nhàjuhc tắfeag m, Bàjuhc nh Oáfeag nh xấhbta u hổhbta đehyy òrsbu i tựgvly tắfeag m, Tầjuhc n Dạaslt ng hếdkps t cáfeag ch đehyy àjuhc nh đehyy ểzkim côndbm tựgvly làjuhc m, bảsyxz n thâkvjp n thìxgrl ra ngoàjuhc i.
Hai ngưpjfb ờnawk i tắfeag m chung tốdkps t biếdkps t bao, lạaslt i còrsbu n tiếdkps t kiệjuhc m đehyy iệjuhc n nưpjfb ớpjfb c.
Lầjuhc n sau, lầjuhc n sau nhấhbta t đehyy ịozfo nh khiếdkps n Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ồwisd ng ýkvjp tắfeag m cùhbta ng anh.
Mưpjfb ờnawk i phúrstp t sau, hai ngưpjfb ờnawk i nằsyxz m trêpoqt n giưpjfb ờnawk ng, Tầjuhc n Dạaslt ng mặfgpb t dàjuhc y màjuhc y dạaslt n đehyy òrsbu i đehyy ọcmfx c nhậkcdd t kýkvjp củbapa a côndbm , Bàjuhc nh Oáfeag nh bìxgrl nh thưpjfb ờnawk ng dịozfo u dàjuhc ng mềkcdd m yếdkps u giờnawk nókalc i thếdkps nàjuhc o cũypfp ng khôndbm ng đehyy ồwisd ng ýkvjp : “Khôndbm ng đehyy ưpjfb ợccqo c làjuhc khôndbm ng đehyy ưpjfb ợccqo c, Tầjuhc n Dạaslt ng… anh đehyy ừmuat ng làjuhc m khókalc em…”
Bịozfo anh đehyy ọcmfx c mộeotv t trang đehyy ãrmkl xấhbta u hổhbta lắfeag m rồwisd i, đehyy ọcmfx c toàjuhc n bộeotv …
Khôndbm ng thểzkim nàjuhc o.
Tầjuhc n Dạaslt ng giỏecwk i chơqdqc i xấhbta u nhấhbta t, anh tiếdkps p tụidnp c kìxgrl kèkrna o: “Khôndbm ng đehyy ưpjfb ợccqo c thậkcdd t sao? Anh thậkcdd t sựgvly rấhbta t muốdkps n đehyy ọcmfx c.”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “… Khôndbm ng đehyy ưpjfb ợccqo c.”
Tầjuhc n Dạaslt ng: “Ba trang?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “… Khôndbm ng đehyy ưpjfb ợccqo c.”
Tầjuhc n Dạaslt ng: “Hai trang?”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “… Khôndbm ng đehyy ưpjfb ợccqo c…”
Tầjuhc n Dạaslt ng: “Mộeotv t trang, chắfeag c làjuhc đehyy ưpjfb ợccqo c chứymjz .”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “…”
Rốdkps t cuộeotv c khôndbm ng dai bằsyxz ng anh, Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk mặfgpb t đehyy ồwisd ng ýkvjp .
Tầjuhc n Dạaslt ng vui vẻykog khôndbm ng thôndbm i, lòrsbu ng xấhbta u xa nghĩbapa , sau nàjuhc y mỗarkt i tốdkps i kìxgrl kèkrna o mộeotv t lầjuhc n, mỗarkt i tốdkps i đehyy ọcmfx c mộeotv t trang, tưpjfb ơqdqc ng lai dàjuhc i nhưpjfb thếdkps , mộeotv t ngàjuhc y nàjuhc o đehyy ókalc anh nhấhbta t đehyy ịozfo nh sẽujnl đehyy ọcmfx c xong, khôndbm ng, cókalc lẽujnl khôndbm ng xong đehyy ưpjfb ợccqo c, bởymjz i vìxgrl côndbm sẽujnl viếdkps t thêpoqt m.
Khôndbm ng sao, cuộeotv c sốdkps ng nhưpjfb vậkcdd y mớpjfb i thúrstp vịozfo !
…
Sáfeag ng ngàjuhc y hôndbm m sau, Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ếdkps n nhàjuhc hàjuhc ng, cáfeag c nhâkvjp n viêpoqt n đehyy ềkcdd u cưpjfb ờnawk i nhìxgrl n côndbm .
“Bàjuhc chủbapa ơqdqc i, tâkvjp n hôndbm n cókalc cảsyxz m giáfeag c thếdkps nàjuhc o vậkcdd y?”
“Bàjuhc chủbapa nàjuhc y, sắfeag c mặfgpb t hồwisd ng hàjuhc o ghêpoqt .”
“Bàjuhc chủbapa àjuhc , mặfgpb t màjuhc y tưpjfb ơqdqc i tỉwizm nh quáfeag , thâkvjp n thểzkim ôndbm ng chủbapa … tốdkps t nhưpjfb vậkcdd y, thểzkim lựgvly c chắfeag c chắfeag n khôndbm ng tồwisd i ha!”
“Nókalc i thừmuat a, ôndbm ng chủbapa cókalc cơqdqc bụidnp ng đehyy ấhbta y!”
Bàjuhc nh Oáfeag nh đehyy ỏecwk mặfgpb t khôndbm ng thôndbm i, nhâkvjp n viêpoqt n củbapa a côndbm rấhbta t đehyy áfeag ng yêpoqt u, nhưpjfb ng cũypfp ng khôndbm ng cókalc chừmuat ng mựgvly c gìxgrl , Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy úrstp ng thậkcdd t cókalc cơqdqc bụidnp ng… sáfeag u múrstp i, hơqdqc n nữkyie a còrsbu n cókalc cảsyxz đehyy ưpjfb ờnawk ng nhâkvjp n ngưpjfb , “Sao mọcmfx i ngưpjfb ờnawk i biếdkps t?”
“Đarkt oáfeag n đehyy ókalc , ha ha…”
“Xem ra làjuhc cókalc thậkcdd t rồwisd i!”
Bàjuhc nh Oáfeag nh: “…”
Bịozfo lừmuat a rồwisd i.
Bàjuhc nh Oáfeag nh nhăvkym n nhókalc : “Mau làjuhc m việjuhc c đehyy i, khôndbm ng thìxgrl trừmuat lưpjfb ơqdqc ng.”
“Aaa!”
“Đarkt i ngay!”
Bàjuhc nh Oáfeag nh nhìxgrl n mọcmfx i ngưpjfb ờnawk i hốdkps t hoảsyxz ng giảsyxz i táfeag n, gắfeag ng sứymjz c làjuhc m việjuhc c, mímwxc m môndbm i cưpjfb ờnawk i. Tầjuhc m nàjuhc y năvkym m ngoáfeag i làjuhc m ăvkym n ảsyxz m đehyy ạaslt m, nhâkvjp n viêpoqt n củbapa a côndbm cũypfp ng buồwisd n theo, hằsyxz ng ngàjuhc y khôndbm ng làjuhc m lụidnp ng gìxgrl , côndbm thậkcdd t sựgvly rấhbta t lo nhàjuhc hàjuhc ng sẽujnl phảsyxz i đehyy ókalc ng cửwdiw a.
May thay, mọcmfx i thứymjz đehyy ãrmkl qua.
Bạaslt n bèkrna củbapa a côndbm , bốdkps mẹujir côndbm đehyy ềkcdd u giúrstp p sứymjz c tuyêpoqt n truyềkcdd n.
Weibo Đarkt inh Mậkcdd t cókalc rấhbta t nhiềkcdd u fans, Đarkt ỗarkt Minh Vy cũypfp ng khôndbm ng ímwxc t, họcmfx đehyy ềkcdd u quảsyxz ng cáfeag o trêpoqt n weibo giúrstp p côndbm .
Hiệjuhc n tạaslt i nhàjuhc hàjuhc ng làjuhc m ăvkym n rấhbta t tốdkps t.
Tốdkps i, Tầjuhc n Dạaslt ng đehyy ếdkps n đehyy ókalc n côndbm .
Bàjuhc nh Oáfeag nh trôndbm ng thấhbta y trăvkym m hoa đehyy ua nởymjz ven đehyy ưpjfb ờnawk ng, thoáfeag ng khựgvly ng lạaslt i.
Tầjuhc n Dạaslt ng hỏecwk i: “Thímwxc ch hoa àjuhc ? Láfeag t tặfgpb ng em nhésyxz .”
Bàjuhc nh Oáfeag nh ngẩccqo ng đehyy ầjuhc u cưpjfb ờnawk i: “Đarkt ưpjfb ợccqo c đehyy ókalc , em chỉwizm cầjuhc n mộeotv t đehyy ókalc a thôndbm i.”
“Mộeotv t đehyy ókalc a?”
“Vâkvjp ng.”
Phímwxc a trưpjfb ớpjfb c cókalc cửwdiw a hàjuhc ng hoa, Tầjuhc n Dạaslt ng mua mộeotv t bókalc hoa hồwisd ng, rúrstp t ra mộeotv t càjuhc nh đehyy ưpjfb a cho côndbm , còrsbu n lạaslt i nhésyxz t vàjuhc o lòrsbu ng côndbm .
Mộeotv t đehyy ókalc a hay mộeotv t bókalc cũypfp ng đehyy ềkcdd u làjuhc củbapa a côndbm .
Bàjuhc nh Oáfeag nh ngẩccqo n ngơqdqc cúrstp i đehyy ầjuhc u.
Hoa hồwisd ng rựgvly c rỡrstp , lặfgpb ng lẽujnl nởymjz rộeotv .
Giốdkps ng tìxgrl nh yêpoqt u thầjuhc m mưpjfb ờnawk i năvkym m củbapa a côndbm .
Cuốdkps i cùhbta ng cũypfp ng đehyy ơqdqc m hoa kếdkps t quảsyxz .
Cô
Nằ
Sá
Tầ
Bà
Cô
Tầ
“Lá
“Khô
Hơ
Đ
Như
Cô
Chẳ
Tầ
Bà
Bố
Mẹ
Bà
Đ
Trong bữ
Bố
Tuy nhiê
Tầ
Mẹ
Mẹ
Tầ
Bà
Ă
Tầ
Bà
Bấ
Bà
Bố
Hai ngư
Bà
Mẹ
Tầ
Nhâ
Bà
Tầ
Họ
Bà
Mẹ
Bà
Anh khô
Phò
Tầ
Bà
Mặ
“Tầ
Cô
“Ừ
“Khô
“Khụ
Bà
Tầ
Anh nhì
Anh cầ
Bà
“Bâ
Tuy hơ
Đ
Tầ
Nế
Khô
Trả
Lú
Về
Tầ
Tầ
Bà
Tầ
Ý
Tầ
Bà
Xấ
Bà
Tầ
Bà
Lò
Tầ
Ký
Tay anh mò
Cô
Hơ
Tầ
Bà
Trong nhà
Trong phò
Tầ
Tầ
Anh vộ
Bà
“Em muố
“Ha ha…”
Bà
Tầ
Bà
Tầ
Tầ
Tầ
Anh cầ
Đ
Bà
Trư
Đ
Nó
Tầ
Gá
Tầ
Cử
Tầ
Bà
Khố
Tay cô
“Tầ
“Vợ
“…”
Tầ
“Khô
Tầ
Bang…
Cử
Cạ
Khó
Tầ
Anh khô
Tầ
Tầ
Anh qué
Ngà
Tô
Bở
Vậ
Tô
Tầ
Đ
Bà
Bà
Anh đ
Bà
Anh… anh… anh… đ
Quà
Tầ
Bà
Tầ
Có
Bà
Anh khô
Bà
Tầ
“Anh thấ
Cô
“Thấ
Mẹ
Tì
Vừ
Bà
Tầ
Anh thoá
“Anh rấ
“Thì
Bà
Tầ
Bà
Ngơ
Tầ
Đ
Anh lạ
Lầ
Em biế
Em biế
Em cũ
Tầ
“Đ
“…”
Cô
Anh vui vẻ
“Tắ
“Đ
Lạ
Kế
Hai ngư
Lầ
Mư
Bị
Khô
Tầ
Bà
Tầ
Bà
Tầ
Bà
Tầ
Bà
Rố
Tầ
Khô
…
Sá
“Bà
“Bà
“Bà
“Nó
Bà
“Đ
“Xem ra là
Bà
Bị
Bà
“Aaa!”
“Đ
Bà
May thay, mọ
Bạ
Weibo Đ
Hiệ
Tố
Bà
Tầ
Bà
“Mộ
“Vâ
Phí
Mộ
Bà
Hoa hồ
Giố
Cuố
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.