Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 1-Chương 36 :

    trước sau   
Ngoàzzgxi cửymiba áriionh trăhwiung sáriiong trong, trong phòjeyfng ấbklkm áriiop yêrsqmu kiềudlbu.

Đnqqkinh Mậyseot rấbklkt muốdfjdn chịvwziu đulfpmejsng vìozhk Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn, nhưravang cốdfjd đulfpưravagianc phúccxtt chốdfjdc, côdims vẫkfkun cảsybrm thấbklky đulfpau dữdscx dộhhmki, tay châkljwn cùsyrhng kháriiong cựmejs, nứuajyc nởnznv cầyseou xin: “Khôdimsng làzzgxm nữdscxa đulfpưravagianc khôdimsng? Em sai rồdimsi, sau nàzzgxy khôdimsng dáriiom trêrsqmu chọqricc anh nữdscxa…”

Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn bịvwzidimszzgxm cho nhếymibch nháriioc, xoắvgqen chặwaabt màzzgxy, nhưravang cậyseou vẫkfkun khôdimsng muốdfjdn dừqricng lạwaabi, túccxtm tay côdims đulfpèwkix trêrsqmn đulfpsfcmnh đulfpyseou.

“Khôdimsng đulfpưravagianc, anh chưravaa từqricng làzzgxm gìozhkzzgx bỏdims dởnznv giữdscxa chừqricng.”

“Cốdfjd chịvwziu thêrsqmm mộhhmkt chúccxtt nữdscxa, nhésybr?”

“Đnqqkau lầyseon nàzzgxy thôdimsi, lầyseon sau sẽudlbfwppn…”


Cậyseou hôdimsn côdims, thởnznv hổfwppn hểgdgkn, mộhhmkt ngưravaxbmqi bìozhknh thưravaxbmqng lạwaabnh nhạwaabt cấbklkm dụzflhc nhưrava thếymib, bâkljwy giờxbmqozhk dỗiwapzzgxnh côdims, lạwaabi cóyseo thểgdgkyseoi nhữdscxng lờxbmqi mềudlbm mỏdimsng dịvwziu dàzzgxng đulfpếymibn vậyseoy. Dưravaxbmqi sựmejs dụzflh dỗiwap củxixba cậyseou, Đnqqkinh Mậyseot dầyseon thảsybr lỏdimsng cơjeyf thểgdgk, tìozhkm thấbklky chúccxtt thoảsybri máriioi trong đulfpau đulfpxbmqn, nhắvgqem mắvgqet rêrsqmn khe khẽudlb.

Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn cúccxti đulfpyseou nhìozhkn côdims, chợgiant lấbklkp kícmixn môdimsi côdims, càzzgxng nhiệudlbt liệudlbt tiếymibn côdimsng lãsybrnh đulfpvwzia thuộhhmkc vềudlb riêrsqmng mìozhknh.

Nhưravasybro táriiop mưravaa sa.

ozhknh cảsybrm bỗiwapng thăhwiung hoa.

Đnqqkinh Mậyseot ôdimsm chặwaabt cơjeyf thểgdgk rắvgqen chắvgqec vàzzgx mạwaabnh mẽudlb củxixba cậyseou, côdims ngửymiba cổfwpp nhìozhkn đulfpôdimsi mắvgqet nhưrava đulfpyseom sâkljwu khôdimsng đulfpáriioy ấbklky, lặwaabng lẽudlb khắvgqec ghi dáriiong vẻvoxf củxixba cậyseou lúccxtc nàzzgxy vàzzgxo trong tâkljwm trícmix, cho dùsyrhyseo mộhhmkt ngàzzgxy côdims đulfpáriionh mấbklkt bảsybrn thâkljwn, cũxbmqng sẽudlb khôdimsng quêrsqmn đulfpi.

Sau khi kếymibt thúccxtc, Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn thu dọqricn sạwaabch sẽudlb cho cảsybr hai, rồdimsi ôdimsm chặwaabt côdims từqric phícmixa sau: “Muốdfjdn ngủxixb chưravaa?”

Hai châkljwn Đnqqkinh Mậyseot vẫkfkun còjeyfn run, sợgian cậyseou lạwaabi tiếymibp tụzflhc, vộhhmki nóyseoi: “Em ngủxixb ngay đulfpâkljwy, anh đulfpqricng quấbklky rốdfjdi.”

Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn cưravaxbmqi khẽudlb, đulfpúccxtng làzzgx cậyseou muốdfjdn thửymib tiếymibp, song ngàzzgxy rộhhmkng tháriiong dàzzgxi, cậyseou vòjeyfyseoc côdims, trêrsqmu chọqricc: “Ngủxixb đulfpi, Đnqqkinh Tiểgdgku Mậyseot, ngàzzgxy mai tiếymibp tụzflhc.”

Đnqqkinh Tiểgdgku Mậyseot đulfpdims mặwaabt đulfpáriionh cậyseou mộhhmkt cáriioi.

Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn chụzflhp tay côdimssybro vàzzgxo trong lòjeyfng, cúccxti đulfpyseou liếymibc côdims, cưravaxbmqi dung túccxtng: “Dạwaabo gầyseon đulfpâkljwy em rấbklkt thícmixch đulfpáriionh ngưravaxbmqi thìozhk phảsybri?”

Đnqqkinh Mậyseot hừqric: “Em chỉsfcm đulfpáriionh anh cóyseo mộhhmkt cáriioi, ban nãsybry anh đulfpáriionh em bao nhiêrsqmu cáriioi? Đnqqkau nhưrava thếymibzzgx em còjeyfn khôdimsng nóyseoi gìozhk.”

“…” Nếymibu tícmixnh ra, đulfpúccxtng làzzgx đulfpếymibm khôdimsng xuểgdgk.

riiou ngàzzgxy tiếymibp theo, thờxbmqi gian hai ngưravaxbmqi ởnznv trong kháriioch sạwaabn nhiềudlbu gấbklkp đulfpôdimsi nhữdscxng khi trưravaxbmqc.


Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn tiếymibn bộhhmk rấbklkt nhanh, lầyseon sau làzzgxm tốdfjdt hơjeyfn lầyseon trưravaxbmqc, Đnqqkinh Mậyseot bịvwzi đulfpau mấbklky lầyseon đulfpyseou, sau nàzzgxy dầyseon thểgdgk nghiệudlbm đulfpưravagianc cảsybrm giáriioc nhưrava trong tiểgdgku thuyếymibt, hơjeyfi lúccxtn sâkljwu vàzzgxo đulfpóyseo.

Buổfwppi tốdfjdi trưravaxbmqc khi chia xa, kếymibt thúccxtc mộhhmkt màzzgxn say sưravaa quấbklkn quýgiant.

Đnqqkinh Mậyseot nằxpqvm sấbklkp trêrsqmn ngựmejsc cậyseou lêrsqmn áriion: “Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn, em thấbklky lúccxtc nãsybry anh dùsyrhng sứuajyc mạwaabnh quáriio, làzzgxm em rấbklkt đulfpau.”

Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn nửymiba tựmejsa vàzzgxo đulfpyseou giưravaxbmqng, gậyseop mộhhmkt châkljwn, dáriiong vẻvoxf biếymibng nháriioc, cúccxti đulfpyseou nhìozhkn côdims. Tóyseoc côdims đulfpãsybrzzgxi hơjeyfn nhiềudlbu, khôdimsng còjeyfn làzzgxriiong vẻvoxfdimssybryseoc ngắvgqen hồdimsi họqricc cấbklkp Ba, máriioi tóyseoc dàzzgxi mềudlbm mạwaabi, làzzgxn da trắvgqeng nhưrava tuyếymibt, phảsybrng phấbklkt bóyseong dáriiong mộhhmkt ngưravaxbmqi phụzflh nữdscx.

Ászldnh mắvgqet cậyseou rấbklkt đulfpiwapi dịvwziu dàzzgxng, thấbklkp giọqricng: “Đnqqkinh Mậyseot, nếymibu em yêrsqmn tĩhhmknh mộhhmkt chúccxtt, anh cóyseo thểgdgk nhẹohwl nhàzzgxng hơjeyfn.”

dims khôdimsng phảsybrn ứuajyng kịvwzip: “Làzzgx sao cơjeyf?”

“Khôdimsng hiểgdgku?”

“Khôdimsng hiểgdgku gìozhk hếymibt.”

Cậyseou khom mìozhknh, cưravaxbmqi khẽudlbrsqmn tai côdims: “Đnqqkinh Mậyseot, tiếymibng… rêrsqmn củxixba em rấbklkt hấbklkp dẫkfkun.”

“…”

Đnqqkinh Mậyseot đulfpdims mặwaabt tícmixa tai trốdfjdn vàzzgxo trong chăhwiun, đulfpsybro mắvgqet láriioo liêrsqmn, đulfpàzzgxn ôdimsng đulfpudlbu thếymib cảsybr, lêrsqmn giưravaxbmqng chồdimsng chấbklkt đulfpxixb tròjeyf, lờxbmqi xấbklku xa triềudlbn miêrsqmn. Cởnznvi bỏdims vẻvoxf ngoàzzgxi lạwaabnh lùsyrhng ngay thẳwkixng, cậyseou cũxbmqng chỉsfcmzzgx mộhhmkt ngưravaxbmqi đulfpàzzgxn ôdimsng cóyseo dụzflhc vọqricng vàzzgxozhknh cảsybrm, biếymibt kícmixch đulfphhmkng vàzzgx xiêrsqmu lòjeyfng.

Cậyseou nhưrava vậyseoy, chỉsfcmozhkdims.

Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn vẫkfkun giữdscx ýgianravaxbmqi bêrsqmn môdimsi, xoa đulfpyseou côdims qua lầyseon chăhwiun.


Ngàzzgxy ấbklky cậyseou khôdimsng biếymibt, cậyseou đulfpãsybr khắvgqec ghi giọqricng nóyseoi củxixba côdimsjeyfi đulfpáriioy lòjeyfng, ăhwiun sâkljwu vàzzgxo xưravaơjeyfng tủxixby, chỉsfcm nghe hơjeyfn mộhhmkt tiếymibng cũxbmqng khiếymibn cậyseou cầyseom lòjeyfng chẳwkixng đulfpwaabng. Cho đulfpếymibn sau nàzzgxy, khi côdims đulfpãsybr trởnznv thàzzgxnh diễsnfnn viêrsqmn lồdimsng tiếymibng, cậyseou nhìozhkn khuôdimsn mặwaabt củxixba nữdscx minh tinh trêrsqmn màzzgxn hìozhknh, lạwaabi thoáriiong chốdfjdc nghe ra giọqricng nóyseoi củxixba côdims.

“Phụzflht”, TV tốdfjdi om, đulfpiềudlbu khiểgdgkn bịvwzisybrm đulfpếymibn xóyseo xỉsfcmnh nàzzgxo đulfpóyseo.

Sau Quốdfjdc kháriionh, hai ngưravaxbmqi đulfpudlbu bậyseon rộhhmkn, Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn khôdimsng cóyseo thờxbmqi gian bay qua nửymiba đulfpbklkt nưravaxbmqc đulfpếymibn thăhwium côdims.

Tếymibt năhwium ấbklky, bàzzgx nộhhmki Đnqqkinh Mậyseot lâkljwm bệudlbnh nặwaabng, côdims ngẫkfkum nghĩhhmk, cuốdfjdi cùsyrhng vẫkfkun vềudlb quêrsqm mộhhmkt chuyếymibn.

Ngàzzgxy xưravaa Đnqqkinh Minh Huy vàzzgx Chu Thanh ly hôdimsn trong tìozhknh trạwaabng rấbklkt tệudlb, Đnqqkinh Minh Huy khôdimsng tranh quyềudlbn nuôdimsi dưravaxixbng côdims, bởnznvi vìozhk ngưravaxbmqi đulfpàzzgxn bàzzgx kháriioc đulfpãsybr sinh cho ôdimsng mộhhmkt cặwaabp song sinh, Chu Thanh đulfpưravaa côdims đulfpi, ôdimsng bàzzgx nộhhmki cũxbmqng khôdimsng nícmixu késybro.

Đnqqkôdimsi khi Đnqqkinh Mậyseot nghĩhhmk, cóyseo lẽudlb đulfpxbmqi côdims đulfpãsybr đulfpưravagianc đulfpvwzinh sẵpzlan làzzgxozhknh thâkljwn mỏdimsng manh.

Lo liệudlbu xong xuôdimsi tang lễsnfn củxixba bàzzgx, Đnqqkinh Mậyseot cũxbmqng sắvgqep phảsybri đulfpi họqricc.

Kỳhpoo nghỉsfcmzzgxy Đnqqkinh Mậyseot vàzzgx Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn chỉsfcmnznvrsqmn nhau đulfpưravagianc ba ngàzzgxy, lúccxtc Đnqqkinh Mậyseot quay trởnznv lạwaabi thìozhk Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn bịvwzi giáriioo sưrava gọqrici vềudlb trưravaxbmqng sớxbmqm.

Tốdfjdi, mộhhmkt mìozhknh Đnqqkinh Mậyseot ởnznv trong căhwiun hộhhmk củxixba Lụzflhc Thờxbmqi Miễsnfnn, tựmejs nấbklku mìozhk vớxbmqi trứuajyng gàzzgxzzgx giăhwium bôdimsng ăhwiun, đulfpang ăhwiun thìozhk đulfpiệudlbn thoạwaabi trêrsqmn bàzzgxn đulfpfwpp chuôdimsng.

Chữdscx “mẹohwl” nhấbklkp nháriioy trêrsqmn màzzgxn hìozhknh.

Đnqqkinh Mậyseot bầyseon thầyseon nhìozhkn mộhhmkt hồdimsi mớxbmqi nhấbklkc máriioy.

Trong đulfpiệudlbn thoạwaabi, Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn vui sưravaxbmqng gọqrici to: “Chịvwzi, tốdfjdi mai chịvwzi vềudlb nhàzzgx ăhwiun cơjeyfm nhésybr? Lâkljwu rồdimsi em khôdimsng đulfpưravagianc gặwaabp chịvwzi, em nhớxbmq chịvwzi lắvgqem.”

Đnqqkinh Mậyseot biếymibt hẳwkixn làzzgx Chu Thanh đulfpãsybr dạwaaby cậyseou bésybryseoi nhưrava vậyseoy, khoắvgqeng đulfpũxbmqa trong báriiot, nóyseoi: “Tiểgdgku Bâkljwn, mai chịvwzi đulfpóyseon em đulfpi chơjeyfi nhésybr?”


Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn: “Chịvwzi khôdimsng vềudlb nhàzzgxwaab? Sao chịvwzi lạwaabi khôdimsng vềudlb vậyseoy…”

Bởnznvi vìozhkjeyfi ấbklky đulfpãsybr khôdimsng còjeyfn làzzgx nhàzzgx củxixba chịvwzi nữdscxa.

Đnqqkinh Mậyseot đulfpưravaơjeyfng nhiêrsqmn khôdimsng thểgdgkyseoi thếymib, đulfpàzzgxnh dỗiwapzzgxnh cậyseou bésybr: “Chúccxtng ta ra ngoàzzgxi chơjeyfi, chịvwzi đulfpưravaa em đulfpi ăhwiun đulfpdims ngon, sau đulfpóyseo cho em đulfpi chơjeyfi tròjeyf chơjeyfi, đulfpưravagianc khôdimsng?”

“Khôdimsng thícmixch đulfpâkljwu, em muốdfjdn chịvwzi vềudlb nhàzzgxjeyf, mai làzzgx sinh nhậyseot em, em muốdfjdn chịvwzi vềudlb. Chịvwzi, chịvwzi vềudlb đulfpi.”

Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn kiêrsqmn quyếymibt khôdimsng nghe.

Đnqqkinh Mậyseot đulfpau đulfpyseou khôdimsng đulfpáriiop, cậyseou nhóyseoc kia còjeyfn khóyseoc ầyseom lêrsqmn.

Hồdimsi Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn còjeyfn nhỏdims, Đnqqkinh Mậyseot thưravaxbmqng trôdimsng nom cậyseou bésybr, Tiếymibt Ninh chỉsfcm mảsybri chơjeyfi mộhhmkt mìozhknh, vậyseoy nêrsqmn Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn rấbklkt quấbklkn Đnqqkinh Mậyseot. Đnqqkinh Mậyseot bịvwzi cậyseou bésybrwkix nheo mãsybri, bấbklkt đulfpvgqec dĩhhmk nghĩhhmk, chỉsfcmzzgx mộhhmkt bữdscxa ăhwiun thôdimsi màzzgx, bèwkixn đulfpáriiop ứuajyng.

Chậyseop tốdfjdi ngàzzgxy hôdimsm sau, Đnqqkinh Mậyseot xáriioch quàzzgx đulfpếymibn nhàzzgx mớxbmqi củxixba họqric, Tiếymibt Ninh mởnznv cửymiba, thấbklky côdims thìozhkozhknh nhưrava rấbklkt kinh ngạwaabc, đulfpuajyng sữdscxng sờxbmq. Côdims ta quay mặwaabt đulfpi, lùsyrhi vềudlb sau mộhhmkt bưravaxbmqc, hỏdimsi vớxbmqi vẻvoxf mấbklkt tựmejs nhiêrsqmn: “Sao màzzgxy lạwaabi đulfpếymibn đulfpâkljwy?”

Chu Thanh nghe thấbklky lậyseop tứuajyc biếymibn sắvgqec: “Con nóyseoi gìozhk đulfpbklky, Tiểgdgku Mậyseot khôdimsng thểgdgk vềudlb đulfpâkljwy ưrava? Đnqqkâkljwy cũxbmqng làzzgx nhàzzgx củxixba con bésybr.”

Tiếymibt Ninh cau màzzgxy, Đnqqkinh Mậyseot tưravanznvng côdims ta sẽudlb tứuajyc giậyseon, kếymibt quảsybrdims ta chỉsfcmyseoi: “Con khôdimsng cóyseo ýgian đulfpóyseo.”

Đnqqkinh Mậyseot thấbklky hơjeyfi lạwaab, Chu Thanh cứuajyng rắvgqen vớxbmqi Tiếymibt Ninh nhưrava thếymib từqric bao giờxbmq? Tiếymibt Ninh sợgian Chu Thanh hồdimsi nàzzgxo?

dims khôdimsng kịvwzip nghĩhhmkhhmk đulfpãsybr bịvwzi Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn nhàzzgxo tớxbmqi xôdims vềudlb phícmixa sau, cậyseou bésybr ôdimsm côdimszzgxm nũxbmqng: “Chịvwzi Tiểgdgku Mậyseot, chịvwzi đulfpếymibn rồdimsi, đulfpâkljwy làzzgx quàzzgx tặwaabng em ạwaab?”

Đnqqkinh Mậyseot cúccxti đulfpyseou đulfpưravaa quàzzgx cho cậyseou, cưravaxbmqi: “Tặwaabng em đulfpbklky.”

Tiếymibt Tiểgdgku Bâkljwn késybro tay Đnqqkinh Mậyseot, vui vẻvoxf khoe vớxbmqi côdims: “Lúccxtc trưravaa mẹohwl mờxbmqi bạwaabn em đulfpếymibn nhàzzgx chơjeyfi, vui lắvgqem, em nhậyseon đulfpưravagianc rấbklkt nhiềudlbu quàzzgx, sau em cho chịvwzi xem.”

“Đnqqkưravagianc.”

Đnqqkinh Mậyseot cưravaxbmqi, nhìozhkn lưravaxbmqt qua căhwiun hộhhmk, khôdimsng gian rộhhmkng khoảsybrng hơjeyfn mộhhmkt trăhwium ba mưravaơjeyfi mésybrt vuôdimsng, rộhhmkng rãsybri hơjeyfn ngôdimsi nhàzzgxxbmq rấbklkt nhiềudlbu, trang trícmix rấbklkt đulfpohwlp.

Chu Thanh đulfpwaabt mộhhmkt đulfpôdimsi désybrp xuốdfjdng cạwaabnh châkljwn côdims, cưravaxbmqi nhìozhkn côdims: “Con đulfpi rửymiba tay đulfpi, sắvgqep ăhwiun cơjeyfm rồdimsi, hôdimsm nay mẹohwlzzgxm toàzzgxn móyseon con thícmixch thôdimsi.”

Đnqqkinh Mậyseot nhìozhkn, vâkljwng lờxbmqi đulfpi rửymiba tay.

ccxtc đulfpi ra, Tiếymibt Chấbklkn vừqrica đulfpi làzzgxm vềudlb, thấbklky Đnqqkinh Mậyseot cũxbmqng ngẩzflhn ngưravaxbmqi, ôdimsng đulfpwaabt chìozhka khóyseoa xuốdfjdng giáriio gầyseon cửymiba, cưravaxbmqi khan: “Hôdimsm nay Tiểgdgku Mậyseot đulfpếymibn àzzgx, mẹohwl con cũxbmqng khôdimsng nóyseoi vớxbmqi chúccxt mộhhmkt tiếymibng.”

Đnqqkinh Mậyseot đulfpãsybrjeyfn mộhhmkt năhwium khôdimsng gặwaabp Tiếymibt Chấbklkn vàzzgx Tiếymibt Ninh, nay gặwaabp lạwaabi, quan hệudlbzzgxng thêrsqmm xa cáriioch, vừqrica lễsnfn phésybrp vừqrica kháriioch sáriioo chàzzgxo: “Chúccxtwaab.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.