Phong Thần Châu

Chương 992 : 992

    trước sau   



Tuyệtzxqt Ninh tôvvxqng chắqdxgc chắqdxgn cówiml liêrrfln quan đaaudếvdxin việtzxqc cưzzokơjgjwng quốdlmcc Bắqdxgc Minh xuốdlmcng dốdlmcc, thậfaoim chídlmc chuyệtzxqn Minh Uyêrrfln bỏrzot mạghgdng vàcxza Thiêrrfln Thanh Thạghgdch bịeuhh cầrrflm tùsgsvhkamng khôvvxqng thểtfwm trájgjwnh khỏrzoti liêrrfln quan.

Chỉqldlfaoit riêrrflng chuyệtzxqn nàcxzay hắqdxgn nhấvkqut đaaudeuhhnh phảrviyi đaaudiềghgdu tra rõrviycxzang.

Cho nêrrfln hôvvxqm nay, hắqdxgn tiêrrflu diệtzxqt xong ngũhkam đaaudghgdi gia tộlyrec liềghgdn lậfaoip tứizxgc chạghgdy đaaudếvdxin Tuyệtzxqt Ninh tôvvxqng.

Hắqdxgn khôvvxqng cho phéfaoip bảrviyn thâsbpzn mìfrrwnh lơjgjwcxza buôvvxqng lỏrzotng đaaudtfwm ngưzzokhlcli củrrfla Tuyệtzxqt Ninh tôvvxqng nhậfaoin đaaudưzzokaaudc tin tứizxgc màcxza trốdlmcn thoájgjwt.

“Giếvdxit!”  
sgsvng vớuysdi lúrvvzc đaaudówiml, trong tídlmcch tắqdxgc, mộlyret cájgjwnh tay khájgjwc củrrfla Tầrrfln Ninh lạghgdi vung lêrrfln.


cxzan tay vung ra, lúrvvzc nàcxzay mộlyret thanh kiếvdxim xuấvkqut hiệtzxqn.


Hai thanh trưzzokhlclng kiếvdxim đaaudghgdu đaaudãrviy lấvkquy ra, trong hơjgjwi thởcmhr củrrfla Tầrrfln Ninh chảrviyy ra májgjwu tưzzokơjgjwi.

Nhìfrrwn thấvkquy cảrviynh nàcxzay, Diệtzxqp Viêrrfln Viêrrfln vàcxzasbpzn Sưzzokơjgjwng Nhi đaaudghgdu lo lắqdxgng khôvvxqng thôvvxqi.

“Côvvxqng tửuueg! ”  
“Ca khôvvxqng sao chứizxg?”, Kiếvdxim Tiểtfwmu Minh cũhkamng hơjgjwi kinh ngạghgdc.

Mặtzxqc dùsgsv thoạghgdt nhìfrrwn Tầrrfln Ninh lúrvvzc nàcxzay bộlyrec phájgjwt ra sứizxgc mạghgdnh phájgjw huỷwmpt to lớuysdn, nhưzzokng hìfrrwnh nhưzzok lựftoyc màcxzajgjw thểtfwmhkamng phảrviyi tiếvdxip nhậfaoin càcxzang nghiêrrflm trọohjsng hơjgjwn.

rviyo rùsgsva lúrvvzc nàcxzay cũhkamng mởcmhr miệtzxqng nówimli: “Cửuuegu Hoang chiếvdxin xa làcxza do tổwyqh tiêrrfln củrrfla cổwyqh quốdlmcc Đqnuaghgdi Hạghgd chếvdxi tạghgdo, nghe nówimli ẩvpfsn chứizxga Cửuuegu Thiêrrfln Vẫhnxhn Thạghgdch vôvvxqsgsvng đaaudtzxqc biệtzxqt, cho dùsgsvcxza cảrviynh giớuysdi Hoájgjw Thầrrfln đaaudiềghgdu khiểtfwmn cũhkamng phảrviyi tiếvdxip nhậfaoin mộlyret lựftoyc cựftoyc lớuysdn”.

rviyo rùsgsva đaaudưzzokơjgjwng nhiêrrfln chídlmcnh làcxza U Phầrrfln Thiêrrfln, thâsbpzn làcxzarviyo tổwyqh đaaudhlcli thứizxg ba U Minh tôvvxqng, ôvvxqng ta cũhkamng biếvdxit chuyệtzxqn năxmnjm đaaudówiml.

sbpzy giờhlcl Tầrrfln Ninh nổwyqhi giậfaoin, e rằcdqyng phầrrfln lớuysdn làcxza do đaaududmavvxqn củrrfla mìfrrwnh bịeuhh giếvdxit bịeuhh cầrrflm tùsgsv.


Nhưzzokng dưzzokuysdi tìfrrwnh huốdlmcng hiệtzxqn tạghgdi thìfrrwwiml vẻzzok khôvvxqng đaaudưzzokaaudc lạghgdc quan cho lắqdxgm.

Cầrrflm hai kiếvdxim trong tay, cảrviy ngưzzokhlcli Tầrrfln Ninh toájgjwt ra khídlmc thếvdxi uy nghiêrrflm gấvkqup mấvkquy lầrrfln, khídlmc tứizxgc bộlyrec phájgjwt ra khiếvdxin ngưzzokhlcli ta phảrviyi nghi liệtzxqu đaaudâsbpzy cówiml phảrviyi làcxza do võrviy giảrviy phówimlng ra khôvvxqng.

“Cửuuegu Hoang Ngâsbpzm, Song Kiếvdxim Trảrviym!”  
Tầrrfln Ninh quájgjwt khẽrijn mộlyret tiếvdxing, trựftoyc tiếvdxip chéfaoim kiếvdxim ra.

sgsvm!   
Mộlyret tiếvdxing nổwyqh đaaudùsgsvng đaaudcxzang thậfaoit to khiếvdxin khôvvxqng gian xung quanh phảrviyi rung chuyểtfwmn, hai thanh kiếvdxim lúrvvzc nàcxzay chỉqldl thẳueiing vềghgd phídlmca hai ngưzzokhlcli Thiêrrfln Tuyệtzxqt vàcxza Đqnuaeuhha Tuyệtzxqt, trong nhájgjwy mắqdxgt lao đaaudếvdxin.

“Mau trájgjwnh ra!”  
Thiêrrfln Tuyệtzxqt lúrvvzc nàcxzay trầrrflm giọohjsng héfaoit mộlyret tiếvdxing.

Thếvdxi nhưzzokng căxmnjn bảrviyn khôvvxqng thểtfwm trốdlmcn thoájgjwt khỏrzoti thanh kiếvdxim ấvkquy.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.