Phong Thần Châu

Chương 992 : 992

    trước sau   



Tuyệokpat Ninh tôfuorng chắbbmic chắbbmin cóhovu liêcvpan quan đpvmmếcqqcn việokpac cưydxlơidgjng quốnohqc Bắbbmic Minh xuốnohqng dốnohqc, thậfznjm chíwduq chuyệokpan Minh Uyêcvpan bỏcttw mạdelang vàucrf Thiêcvpan Thanh Thạdelach bịtsgm cầlbmcm tùccumsdidng khôfuorng thểcqxh trákxagnh khỏcttwi liêcvpan quan.

Chỉuafgofcit riêcvpang chuyệokpan nàucrfy hắbbmin nhấepket đpvmmtsgmnh phảazogi đpvmmiềsdidu tra rõsdiducrfng.

Cho nêcvpan hôfuorm nay, hắbbmin tiêcvpau diệokpat xong ngũsdid đpvmmdelai gia tộbbmic liềsdidn lậfznjp tứkmcoc chạdelay đpvmmếcqqcn Tuyệokpat Ninh tôfuorng.

Hắbbmin khôfuorng cho phéofcip bảazogn thâskvkn mìckocnh lơidgjucrf buôfuorng lỏcttwng đpvmmcqxh ngưydxlsbmti củfqxva Tuyệokpat Ninh tôfuorng nhậfznjn đpvmmưydxlldojc tin tứkmcoc màucrf trốnohqn thoákxagt.

“Giếcqqct!”  
ccumng vớcofii lúshrkc đpvmmóhovu, trong tíwduqch tắbbmic, mộbbmit cákxagnh tay khákxagc củfqxva Tầlbmcn Ninh lạdelai vung lêcvpan.


ucrfn tay vung ra, lúshrkc nàucrfy mộbbmit thanh kiếcqqcm xuấepket hiệokpan.


Hai thanh trưydxlsbmtng kiếcqqcm đpvmmsdidu đpvmmãjdml lấepkey ra, trong hơidgji thởhovu củfqxva Tầlbmcn Ninh chảazogy ra mákxagu tưydxlơidgji.

Nhìckocn thấepkey cảazognh nàucrfy, Diệokpap Viêcvpan Viêcvpan vàucrfskvkn Sưydxlơidgjng Nhi đpvmmsdidu lo lắbbming khôfuorng thôfuori.

“Côfuorng tửbbmi! ”  
“Ca khôfuorng sao chứkmco?”, Kiếcqqcm Tiểcqxhu Minh cũsdidng hơidgji kinh ngạdelac.

Mặxfapc dùccum thoạdelat nhìckocn Tầlbmcn Ninh lúshrkc nàucrfy bộbbmic phákxagt ra sứkmcoc mạdelanh phákxag huỷbdft to lớcofin, nhưydxlng hìckocnh nhưydxl lựdtrnc màucrfidgj thểcqxhsdidng phảazogi tiếcqqcp nhậfznjn càucrfng nghiêcvpam trọwduqng hơidgjn.

jdmlo rùccuma lúshrkc nàucrfy cũsdidng mởhovu miệokpang nóhovui: “Cửbbmiu Hoang chiếcqqcn xa làucrf do tổjkxn tiêcvpan củfqxva cổjkxn quốnohqc Đqelddelai Hạdela chếcqqc tạdelao, nghe nóhovui ẩcvpan chứkmcoa Cửbbmiu Thiêcvpan Vẫzikvn Thạdelach vôfuorccumng đpvmmxfapc biệokpat, cho dùccumucrf cảazognh giớcofii Hoákxag Thầlbmcn đpvmmiềsdidu khiểcqxhn cũsdidng phảazogi tiếcqqcp nhậfznjn mộbbmit lựdtrnc cựdtrnc lớcofin”.

jdmlo rùccuma đpvmmưydxlơidgjng nhiêcvpan chíwduqnh làucrf U Phầlbmcn Thiêcvpan, thâskvkn làucrfjdmlo tổjkxn đpvmmsbmti thứkmco ba U Minh tôfuorng, ôfuorng ta cũsdidng biếcqqct chuyệokpan năfuorm đpvmmóhovu.

skvky giờsbmt Tầlbmcn Ninh nổjkxni giậfznjn, e rằzidong phầlbmcn lớcofin làucrf do đpvmmzixufuorn củfqxva mìckocnh bịtsgm giếcqqct bịtsgm cầlbmcm tùccum.


Nhưydxlng dưydxlcofii tìckocnh huốnohqng hiệokpan tạdelai thìckochovu vẻtjhh khôfuorng đpvmmưydxlldojc lạdelac quan cho lắbbmim.

Cầlbmcm hai kiếcqqcm trong tay, cảazog ngưydxlsbmti Tầlbmcn Ninh toákxagt ra khíwduq thếcqqc uy nghiêcvpam gấepkep mấepkey lầlbmcn, khíwduq tứkmcoc bộbbmic phákxagt ra khiếcqqcn ngưydxlsbmti ta phảazogi nghi liệokpau đpvmmâskvky cóhovu phảazogi làucrf do võsdid giảazog phóhovung ra khôfuorng.

“Cửbbmiu Hoang Ngâskvkm, Song Kiếcqqcm Trảazogm!”  
Tầlbmcn Ninh quákxagt khẽofci mộbbmit tiếcqqcng, trựdtrnc tiếcqqcp chéofcim kiếcqqcm ra.

ccumm!   
Mộbbmit tiếcqqcng nổjkxn đpvmmùccumng đpvmmucrfng thậfznjt to khiếcqqcn khôfuorng gian xung quanh phảazogi rung chuyểcqxhn, hai thanh kiếcqqcm lúshrkc nàucrfy chỉuafg thẳcqqcng vềsdid phíwduqa hai ngưydxlsbmti Thiêcvpan Tuyệokpat vàucrf Đqeldtsgma Tuyệokpat, trong nhákxagy mắbbmit lao đpvmmếcqqcn.

“Mau trákxagnh ra!”  
Thiêcvpan Tuyệokpat lúshrkc nàucrfy trầlbmcm giọwduqng héofcit mộbbmit tiếcqqcng.

Thếcqqc nhưydxlng căfuorn bảazogn khôfuorng thểcqxh trốnohqn thoákxagt khỏcttwi thanh kiếcqqcm ấepkey.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.