Phong Thần Châu

Chương 992 : 992

    trước sau   



Tuyệqhuyt Ninh tôwnmcng chắrtldc chắrtldn cóknsi liêeyvjn quan đdywbếseqbn việqhuyc cưwtzvơmaacng quốsjczc Bắrtldc Minh xuốsjczng dốsjczc, thậqjtgm chíqjbs chuyệqhuyn Minh Uyêeyvjn bỏjqxw mạrtldng vàupge Thiêeyvjn Thanh Thạrtldch bịggrk cầkvfvm tùyvryyzhgng khôwnmcng thểfkmy tráyktxnh khỏjqxwi liêeyvjn quan.

Chỉmiepgtrlt riêeyvjng chuyệqhuyn nàupgey hắrtldn nhấzjptt đdywbggrknh phảwoumi đdywbiềmiepu tra rõvktdupgeng.

Cho nêeyvjn hôwnmcm nay, hắrtldn tiêeyvju diệqhuyt xong ngũyzhg đdywbrtldi gia tộqjtgc liềmiepn lậqjtgp tứseqbc chạrtldy đdywbếseqbn Tuyệqhuyt Ninh tôwnmcng.

Hắrtldn khôwnmcng cho phégtrlp bảwoumn thâmdhan mìgommnh lơmaacupge buôwnmcng lỏjqxwng đdywbfkmy ngưwtzvtdewi củjqxwa Tuyệqhuyt Ninh tôwnmcng nhậqjtgn đdywbưwtzvqlrtc tin tứseqbc màupge trốsjczn thoáyktxt.

“Giếseqbt!”  
yvryng vớseqbi lúlbnjc đdywbóknsi, trong tíqjbsch tắrtldc, mộqjtgt cáyktxnh tay kháyktxc củjqxwa Tầkvfvn Ninh lạrtldi vung lêeyvjn.


upgen tay vung ra, lúlbnjc nàupgey mộqjtgt thanh kiếseqbm xuấzjptt hiệqhuyn.


Hai thanh trưwtzvtdewng kiếseqbm đdywbmiepu đdywbãvies lấzjpty ra, trong hơmaaci thởjqmr củjqxwa Tầkvfvn Ninh chảwoumy ra máyktxu tưwtzvơmaaci.

Nhìgommn thấzjpty cảwoumnh nàupgey, Diệqhuyp Viêeyvjn Viêeyvjn vàupgemdhan Sưwtzvơmaacng Nhi đdywbmiepu lo lắrtldng khôwnmcng thôwnmci.

“Côwnmcng tửmpwj! ”  
“Ca khôwnmcng sao chứseqb?”, Kiếseqbm Tiểfkmyu Minh cũyzhgng hơmaaci kinh ngạrtldc.

Mặbxwjc dùyvry thoạrtldt nhìgommn Tầkvfvn Ninh lúlbnjc nàupgey bộqjtgc pháyktxt ra sứseqbc mạrtldnh pháyktx huỷmkwz to lớseqbn, nhưwtzvng hìgommnh nhưwtzv lựzadxc màupgemaac thểfkmyyzhgng phảwoumi tiếseqbp nhậqjtgn càupgeng nghiêeyvjm trọlbnjng hơmaacn.

vieso rùyvrya lúlbnjc nàupgey cũyzhgng mởjqmr miệqhuyng nóknsii: “Cửmpwju Hoang chiếseqbn xa làupge do tổfjej tiêeyvjn củjqxwa cổfjej quốsjczc Đjqxwrtldi Hạrtld chếseqb tạrtldo, nghe nóknsii ẩqxwen chứseqba Cửmpwju Thiêeyvjn Vẫkeesn Thạrtldch vôwnmcyvryng đdywbbxwjc biệqhuyt, cho dùyvryupge cảwoumnh giớseqbi Hoáyktx Thầkvfvn đdywbiềmiepu khiểfkmyn cũyzhgng phảwoumi tiếseqbp nhậqjtgn mộqjtgt lựzadxc cựzadxc lớseqbn”.

vieso rùyvrya đdywbưwtzvơmaacng nhiêeyvjn chíqjbsnh làupge U Phầkvfvn Thiêeyvjn, thâmdhan làupgevieso tổfjej đdywbtdewi thứseqb ba U Minh tôwnmcng, ôwnmcng ta cũyzhgng biếseqbt chuyệqhuyn năbxwjm đdywbóknsi.

mdhay giờtdew Tầkvfvn Ninh nổfjeji giậqjtgn, e rằahwnng phầkvfvn lớseqbn làupge do đdywbiaklwnmcn củjqxwa mìgommnh bịggrk giếseqbt bịggrk cầkvfvm tùyvry.


Nhưwtzvng dưwtzvseqbi tìgommnh huốsjczng hiệqhuyn tạrtldi thìgommknsi vẻknkk khôwnmcng đdywbưwtzvqlrtc lạrtldc quan cho lắrtldm.

Cầkvfvm hai kiếseqbm trong tay, cảwoum ngưwtzvtdewi Tầkvfvn Ninh toáyktxt ra khíqjbs thếseqb uy nghiêeyvjm gấzjptp mấzjpty lầkvfvn, khíqjbs tứseqbc bộqjtgc pháyktxt ra khiếseqbn ngưwtzvtdewi ta phảwoumi nghi liệqhuyu đdywbâmdhay cóknsi phảwoumi làupge do võvktd giảwoum phóknsing ra khôwnmcng.

“Cửmpwju Hoang Ngâmdham, Song Kiếseqbm Trảwoumm!”  
Tầkvfvn Ninh quáyktxt khẽmbwc mộqjtgt tiếseqbng, trựzadxc tiếseqbp chégtrlm kiếseqbm ra.

yvrym!   
Mộqjtgt tiếseqbng nổfjej đdywbùyvryng đdywbupgeng thậqjtgt to khiếseqbn khôwnmcng gian xung quanh phảwoumi rung chuyểfkmyn, hai thanh kiếseqbm lúlbnjc nàupgey chỉmiep thẳrkelng vềmiep phíqjbsa hai ngưwtzvtdewi Thiêeyvjn Tuyệqhuyt vàupge Đjqxwggrka Tuyệqhuyt, trong nháyktxy mắrtldt lao đdywbếseqbn.

“Mau tráyktxnh ra!”  
Thiêeyvjn Tuyệqhuyt lúlbnjc nàupgey trầkvfvm giọlbnjng hégtrlt mộqjtgt tiếseqbng.

Thếseqb nhưwtzvng căbxwjn bảwoumn khôwnmcng thểfkmy trốsjczn thoáyktxt khỏjqxwi thanh kiếseqbm ấzjpty.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.