Phong Thần Châu

Chương 992 : 992

    trước sau   



Tuyệxszst Ninh tôxktzng chắpihvc chắpihvn cóbiiq liêlgzmn quan đfjcoếvtjkn việxszsc cưiukqơmuffng quốdntrc Bắpihvc Minh xuốdntrng dốdntrc, thậaeyfm chítlmp chuyệxszsn Minh Uyêlgzmn bỏgzsx mạbnyyng vàdmdq Thiêlgzmn Thanh Thạbnyych bịcwjo cầeztam tùgzsxhyygng khôxktzng thểaain tránmddnh khỏgzsxi liêlgzmn quan.

Chỉjxqjliozt riêlgzmng chuyệxszsn nàdmdqy hắpihvn nhấozllt đfjcocwjonh phảgzsxi đfjcoiềyzeju tra rõsmkkdmdqng.

Cho nêlgzmn hôxktzm nay, hắpihvn tiêlgzmu diệxszst xong ngũhyyg đfjcobnyyi gia tộxktzc liềyzejn lậaeyfp tứhyygc chạbnyyy đfjcoếvtjkn Tuyệxszst Ninh tôxktzng.

Hắpihvn khôxktzng cho phéliozp bảgzsxn thâqsxon mìzqvynh lơmuffdmdq buôxktzng lỏgzsxng đfjcoaain ngưiukqsppxi củyvola Tuyệxszst Ninh tôxktzng nhậaeyfn đfjcoưiukqxgzec tin tứhyygc màdmdq trốdntrn thoánmddt.

“Giếvtjkt!”  
gzsxng vớdntri lúlgzmc đfjcoóbiiq, trong títlmpch tắpihvc, mộxktzt cánmddnh tay khánmddc củyvola Tầeztan Ninh lạbnyyi vung lêlgzmn.


dmdqn tay vung ra, lúlgzmc nàdmdqy mộxktzt thanh kiếvtjkm xuấozllt hiệxszsn.


Hai thanh trưiukqsppxng kiếvtjkm đfjcoyzeju đfjcoãchgo lấozlly ra, trong hơmuffi thởpakf củyvola Tầeztan Ninh chảgzsxy ra mánmddu tưiukqơmuffi.

Nhìzqvyn thấozlly cảgzsxnh nàdmdqy, Diệxszsp Viêlgzmn Viêlgzmn vàdmdqqsxon Sưiukqơmuffng Nhi đfjcoyzeju lo lắpihvng khôxktzng thôxktzi.

“Côxktzng tửpihv! ”  
“Ca khôxktzng sao chứhyyg?”, Kiếvtjkm Tiểaainu Minh cũhyygng hơmuffi kinh ngạbnyyc.

Mặxktzc dùgzsx thoạbnyyt nhìzqvyn Tầeztan Ninh lúlgzmc nàdmdqy bộxktzc phánmddt ra sứhyygc mạbnyynh phánmdd huỷpihv to lớdntrn, nhưiukqng hìzqvynh nhưiukq lựhdylc màdmdqmuff thểaainhyygng phảgzsxi tiếvtjkp nhậaeyfn càdmdqng nghiêlgzmm trọtlmpng hơmuffn.

chgoo rùgzsxa lúlgzmc nàdmdqy cũhyygng mởpakf miệxszsng nóbiiqi: “Cửpihvu Hoang chiếvtjkn xa làdmdq do tổhihw tiêlgzmn củyvola cổhihw quốdntrc Đhyygbnyyi Hạbnyy chếvtjk tạbnyyo, nghe nóbiiqi ẩzvpin chứhyyga Cửpihvu Thiêlgzmn Vẫhdyln Thạbnyych vôxktzgzsxng đfjcoxktzc biệxszst, cho dùgzsxdmdq cảgzsxnh giớdntri Hoánmdd Thầeztan đfjcoiềyzeju khiểaainn cũhyygng phảgzsxi tiếvtjkp nhậaeyfn mộxktzt lựhdylc cựhdylc lớdntrn”.

chgoo rùgzsxa đfjcoưiukqơmuffng nhiêlgzmn chítlmpnh làdmdq U Phầeztan Thiêlgzmn, thâqsxon làdmdqchgoo tổhihw đfjcosppxi thứhyyg ba U Minh tôxktzng, ôxktzng ta cũhyygng biếvtjkt chuyệxszsn năzydvm đfjcoóbiiq.

qsxoy giờsppx Tầeztan Ninh nổhihwi giậaeyfn, e rằgzsxng phầeztan lớdntrn làdmdq do đfjcodphwxktzn củyvola mìzqvynh bịcwjo giếvtjkt bịcwjo cầeztam tùgzsx.


Nhưiukqng dưiukqdntri tìzqvynh huốdntrng hiệxszsn tạbnyyi thìzqvybiiq vẻzvsf khôxktzng đfjcoưiukqxgzec lạbnyyc quan cho lắpihvm.

Cầeztam hai kiếvtjkm trong tay, cảgzsx ngưiukqsppxi Tầeztan Ninh toánmddt ra khítlmp thếvtjk uy nghiêlgzmm gấozllp mấozlly lầeztan, khítlmp tứhyygc bộxktzc phánmddt ra khiếvtjkn ngưiukqsppxi ta phảgzsxi nghi liệxszsu đfjcoâqsxoy cóbiiq phảgzsxi làdmdq do võsmkk giảgzsx phóbiiqng ra khôxktzng.

“Cửpihvu Hoang Ngâqsxom, Song Kiếvtjkm Trảgzsxm!”  
Tầeztan Ninh quánmddt khẽpcoy mộxktzt tiếvtjkng, trựhdylc tiếvtjkp chéliozm kiếvtjkm ra.

gzsxm!   
Mộxktzt tiếvtjkng nổhihw đfjcoùgzsxng đfjcodmdqng thậaeyft to khiếvtjkn khôxktzng gian xung quanh phảgzsxi rung chuyểaainn, hai thanh kiếvtjkm lúlgzmc nàdmdqy chỉjxqj thẳvtjkng vềyzej phítlmpa hai ngưiukqsppxi Thiêlgzmn Tuyệxszst vàdmdq Đhyygcwjoa Tuyệxszst, trong nhánmddy mắpihvt lao đfjcoếvtjkn.

“Mau tránmddnh ra!”  
Thiêlgzmn Tuyệxszst lúlgzmc nàdmdqy trầeztam giọtlmpng héliozt mộxktzt tiếvtjkng.

Thếvtjk nhưiukqng căzydvn bảgzsxn khôxktzng thểaain trốdntrn thoánmddt khỏgzsxi thanh kiếvtjkm ấozlly.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.