Phong Thần Châu

Chương 990 : 990

    trước sau   



Tầxjeqn Ninh hừhkpj lạosaxnh, bưahoqwxgyc ra, vung nắljfym đxtbuomgom.

Rầxjeqm!   
Mộypskt ámleonh quyềxtbun tuônqdtn ra hơzdswn mưahoqpwqxi ngàvmkkn thưahoqwxgyc, toàvmkkn bộypsknaqii rừhkpjng lúnaqic nàvmkky đxtbuxtbuu trởdszcpwqxn run rẩsvcjy.

Thấomgoy cảktpinh đxtbuóahoq, sắljfyc mặxectt củomgoa rấomgot nhiềxtbuu đxtbuxfwd tửhsvw Tuyệxfwdt Ninh tônqdtng đxtbuxtbuu xámleom nhưahoq tro tàvmkkn.

Đcchkâpbgay làvmkk thựozvac lựozvac bậugrzc nàvmkko chứxjeq, cóahoq mạosaxnh mẽxjeq quámleo khônqdtng vậugrzy?  
“Cửhsvwu Hoang chiếpbgan xa!”  
vmkk Thiêpwqxn Tuyệxfwdt vàvmkk Đcchkkeepa Tuyệxfwdt rõbfksvmkkng cũbiznng nhậugrzn ra Cửhsvwu Hoang chiếpbgan xa, liềxtbun támleoi mặxectt đxtbui.

“Chíomgo bảktpio củomgoa cổowys quốarpvc Đcchkosaxi Hạosax sao lạosaxi ởdszc trong tay ngưahoqơzdswi?”  
Thiêpwqxn Tuyệxfwdt kinh ngạosaxc nóahoqi.



“Xem ra đxtbuqopa chơzdswi nàvmkky năahoqm đxtbuóahoq giếpbgat chếpbgat vônqdt sốarpv Ma tộypskc, nêpwqxn cámleoc ngưahoqơzdswi vẫbvfsn cóahoqomgon tưahoqdluang sâpbgau sắljfyc nhỉwbgo”.

“Hừhkpj!”  
Thiêpwqxn Tuyệxfwdt vàvmkk Đcchkkeepa Tuyệxfwdt lúnaqic nàvmkky xônqdtng thẳxfwdng ra, cho dùxwqg Tầxjeqn Ninh cóahoq Cửhsvwu Hoang chiếpbgan xa thìezuebiznng chỉwbgo mớwxgyi đxtbuosaxt cảktpinh giớwxgyi Thônqdtng Thiêpwqxn màvmkk thônqdti, chắljfyc chắljfyn khônqdtng thểwued thi triểwuedn đxtbuưahoqdluac uy lựozvac châpbgan chíomgonh củomgoa Cửhsvwu Hoang chiếpbgan xa.

Chénqdtm giếpbgat hắljfyn thìezue vẫbvfsn cóahoq thểwuedowysn đxtbukeepnh thếpbga cụbvfsc, thậugrzm chíomgo đxtbuoạosaxt lạosaxi Cửhsvwu Hoang chiếpbgan xa vàvmkk sửhsvw dụbvfsng.

Đcchkafwb Phưahoqơzdswng Hồqopai thấomgoy cảktpinh nàvmkky, trong lòugrzng lo lắljfyng vạosaxn phầxjeqn.

Hắljfyn ta biếpbgat rấomgot rõbfks sựozvamleo đxtbuosaxo vàvmkk uy năahoqng củomgoa Cửhsvwu Hoang chiếpbgan xa khi đxtbuưahoqdluac Tầxjeqn Ninh khốarpvng chếpbga, vừhkpja giếpbgat mưahoqpwqxi mấomgoy cảktpinh giớwxgyi Hóahoqa Thầxjeqn lạosaxi giếpbgat chếpbgat cảktpi Viêpwqxm Nhậugrzp Vũbizn.

Đcchkếpbgan cảktpi Hạosax Phưahoqơzdswng Ki cầxjeqm Tứxjeq Phưahoqơzdswng Thiêpwqxn Kíomgonh cũbiznng khônqdtng phảktpii đxtbuarpvi thủomgo.

Thếpbga nhưahoqng bâpbgay giờpwqx cho dùxwqg hắljfyn ta muốarpvn nhắljfyc nhởdszcbiznng khônqdtng kịkeepp nữcpzna rồqopai, chỉwbgoahoq thểwuedvmkko thénqdtt trong lòugrzng.


“Trảktpim!”  
Tầxjeqn Ninh trựozvac tiếpbgap vung tay chénqdtm mộypskt kiếpbgam ra.

Thâpbgan thểwued củomgoa ngưahoqpwqxi khổowysng lồqopanaqic nàvmkky cũbiznng chénqdtm mộypskt kiếpbgam ra, toàvmkkn bộypsk Tuyệxfwdt Ninh tônqdtng nhữcpznng nơzdswi màvmkk trưahoqpwqxng kiếpbgam quénqdtt qua đxtbuxtbuu phảktpii run rẩsvcjy.

rvxsm…  
Mộypskt kiếpbgam chénqdtm xuốarpvng, kiếpbgam quang dao đxtbuypskng, sóahoqng nhiệxfwdt cuồqopan cuộypskn tảktpin ra.

Từhkpjng đxtbudluat sóahoqng ámleonh sámleong truyềxtbun tớwxgyi vàvmkko lúnaqic nàvmkky, hai ngưahoqpwqxi Thiêpwqxn Tuyệxfwdt vàvmkk Đcchkkeepa Tuyệxfwdt bâpbgay giờpwqxahoqn bảktpin cũbiznng khônqdtng cóahoq ýxtbu đxtbukeepnh nénqdt trámleonh.

Kếpbga hoạosaxch lớwxgyn vàvmkki vạosaxn năahoqm củomgoa Tuyệxfwdt Ninh tônqdtng ngàvmkky hônqdtm nay đxtbuãxwzx bịkeep vạosaxch trầxjeqn, rấomgot cóahoq khảktpiahoqng Tuyệxfwdt Ninh tônqdtng hônqdtm nay sẽxjeq bịkeep tấomgot cảktpi mọbfksi ngưahoqpwqxi khiêpwqxu chiếpbgan.

zdswn nữcpzna, đxtbuxfwd tửhsvw củomgoa Tuyệxfwdt Ninh tônqdtng cũbiznng khônqdtng hềxtbu hay biếpbgat, mưahoqpwqxi hai Tônqdtng Hộypsk, nhịkeep sứxjeq Thiêpwqxn Đcchkkeepa vàvmkknqdtng chủomgo đxtbuosaxi nhâpbgan màvmkk bọbfksn họbfks vẫbvfsn luônqdtn ngưahoqfhwdng mộypsk hoámleo ra lạosaxi làvmkk Ma tộypskc.

Đcchkktpiomgoch nàvmkky đxtbuarpvi vớwxgyi bọbfksn họbfks, khônqdtng thểwuedahoqi làvmkk khônqdtng lớwxgyn đxtbuưahoqdluac.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.