Phong Thần Châu

Chương 985 : 985

    trước sau   



Thưycyyơnehdng Hưycyygjwfc nàeyvdy hừylhw lạskkhnh, hơnehdi thởrobi toàeyvdn thâjrczn bốrobic lêzzztn, sóhifjng khízkbf mạskkhnh mẽlnubgjwfc nàeyvdy ầoaipm ầoaipm nổrfnl ra, nhìmweln giốrobing nhưycyy mộgfxtt chiếafsnn thầoaipn uy võthsh.

“Nhãjzboi con, lãjzboo phu dùbiwf chỉihdirobi cảpiofnh giớrobii Thiêzzztn Nguyêzzztn mộgfxtt nguyêzzztn, thìmwelanwvi loạskkhi nhàeyvd ngưycyyơnehdi muốrobin chiếafsnm ưycyyu thếafsn trưycyyrobic mặrfnlt ta cũjnzang làeyvd chuyệdvken viểxfxin vôgodpng thôgodpi”.

Thưycyyơnehdng Hưycyy hừylhw mộgfxtt tiếafsnng, đlhmjrfnlm ra mộgfxtt quyềwedsn.

Oanh!   
Hai bóhifjng ngưycyyjcmni đlhmjjcmnng vàeyvdo nhau, tiếafsnng nổrfnl vang lêzzztn đlhmjinh tai nhứrobic óhifjc, toàeyvdn bộgfxt Đgfxtếafsn Đgfxtôgodp trởrobizzztn xao đlhmjgfxtng.

Trong giâjrczy láanwvt, Bàeyvd La Vũjnza kia rúgjwft lui, hơnehdi thởrobi trêzzztn ngưycyyjcmni cũjnzang tảpiofn đlhmji khôgodpng ízkbft.


“Làeyvdm sao lạskkhi cóhifj thểxfxi?”  
Nhìmweln Thưycyyơnehdng Hưycyy trưycyyrobic mặrfnlt, Bàeyvd La Vũjnza thay đlhmjrfnli sắgfsmc mặrfnlt.


Ôzlllng ta làeyvd cảpiofnh giớrobii Thiêzzztn Nguyêzzztn ba nguyêzzztn, còafsnn Thưycyyơnehdng Hưycyy mớrobii chỉihdi đlhmjskkht mộgfxtt nguyêzzztn màeyvd thôgodpi.

“Phảpiofi biếafsnt kízkbfnh giàeyvdzzztu trẻzzsj mớrobii đlhmjưycyygatsc!”  
Thưycyyơnehdng Hưycyy hừylhw lạskkhnh nóhifji.

“Ta giúgjwfp ngưycyyơnehdi, Bàeyvd La Vũjnza!”, mộgfxtt tiếafsnng quáanwvt lúgjwfc nàeyvdy vang lêzzztn.

Mộgfxtt bóhifjng ngưycyyjcmni lúgjwfc nàeyvdy đlhmji ra, chízkbfnh làeyvdycyyơnehdng vưycyyơnehdng Trầoaipn Phiêzzztu Bi củhdhxa cưycyyơnehdng quốrobic Trầoaipn Sơnehdn.

Trầoaipn Phiêzzztu Bi lúgjwfc nàeyvdy sắgfsmc mặrfnlt lạskkhnh lẽlnubo xôgodpng tớrobii.

Hai ngưycyyjcmni kếafsnt hợgatsp lạskkhi tấrfnln côgodpng, vâjrczy quanh nguyêzzztn soáanwvi Thưycyyơnehdng Hưycyy.


Mặrfnlc dùbiwf nguyêzzztn soáanwvi Thưycyyơnehdng Hưycyy tuy sốrobing lâjrczu nhưycyyng đlhmjrobii mặrfnlt vớrobii hai ngưycyyjcmni tấrfnln côgodpng thìmwel vẫgatsn tỏweds ra chậpocwt vậpocwt.

“Khốrobin kiếafsnp, đlhmjáanwvng tiếafsnc chúgjwfng ta chỉihdihifj nguyêzzztn soáanwvi Thưycyyơnehdng Hưycyyeyvd đlhmjskkht cảpiofnh giớrobii Thiêzzztn Nguyêzzztn, nếafsnu khôgodpng ba kẻzzsjeyvdy sẽlnub khôgodpng thểxfxi giễnngyu võthshycyyơnehdng oai nhưycyy vậpocwy đlhmjưycyygatsc”.

“Ừpxkj!”  
Minh Ung khôgodpng khỏwedsi nóhifji: “Nếafsnu hếafsnt cáanwvch thìmwel đlhmjàeyvdnh phảpiofi mờjcmni ba vịlvncycyyơnehdng vưycyyơnehdng củhdhxa cưycyyơnehdng quốrobic Đgfxtskkhi Sởrobi, Hỏwedsa Hầoaipu vàeyvd Nam Yếafsnn đlhmjếafsnn thôgodpi!”  
“Mau đlhmji đlhmji!”  
Minh Ung gậpocwt đlhmjoaipu.

Thờjcmni khắgfsmc nàeyvdy, ởrobi trêzzztn khôgodpng, Thưycyyơnehdng Hưycyy lấrfnly mộgfxtt đlhmjlvncch hai, tuy bịlvnc áanwvp chếafsn nhưycyyng khôgodpng nguy hiểxfxim đlhmjếafsnn tízkbfnh mạskkhng.

Ngưycyygatsc lạskkhi còafsnn thỉihdinh thoảpiofng còafsnn uy hiếafsnp đlhmjếafsnn tízkbfnh mạskkhng củhdhxa hai kẻzzsj kia nữmouaa.

“Đgfxtãjzbo bảpiofo cáanwvc ngưycyyơnehdi nêzzztn họimiyc cáanwvch kízkbfnh giàeyvdzzztu trẻzzsjeyvd!”, Thưycyyơnehdng Hưycyygjwfc nàeyvdy hừylhwhifji.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.