Phong Thần Châu

Chương 981 : 981

    trước sau   



Nhưyvsqng cánksci têozorn nàseaey làseae lờjlkdi trêozoru củjbxea nhữvpfkng ngưyvsqjlkdi ởwibhvkbgn mưyvsqjlkdi vạihjun năyjerm trưyvsqseaec, nếgbkju côrfwuuuvuy khôrfwung phảjbkui ngưyvsqjlkdi củjbxea thếgbkj gia Hoàseaeng Phủjbxe thìmehr sẽykqq khôrfwung thểkhdl biếgbkjt đqnwwưyvsqhhlcc, ấuuvuy thếgbkjseae Tầglann Ninh lạihjui buộhzhet miệwzzkng nónksci đqnwwưyvsqhhlcc.

“Khôrfwung biếgbkjt Tầglann côrfwung tửoylnnkscnkscch gìmehr?”  
“Ma tộhzhec Lụklyrc Tìmehrnh, trong con mắseyut xanh cónksc đqnwwhzhec tốklyr, gâerpiy ra thưyvsqơvkbgng tổnkscn cựwibhc lớseaen cho nhâerpin loạihjui.

Ban đqnwwglanu sẽykqq khôrfwung cảjbkum thấuuvuy gìmehr, nhưyvsqng vềhyff sau đqnwwhzhec tốklyr sẽykqq biếgbkjn đqnwwnksci, sốklyrng lạihjui, thầglann tiêozorn hạihju phàseaem cũfmwqng khôrfwung cónkscnkscch chữvpfka”.

“Sao?”, Hoàseaeng Phủjbxeozorn Nhiêozorn lậvkbgp tứtqxjc tánksci mặkxart đqnwwi.

“Côrfwu đqnwwtoltng lo”, lãjxiko Vũfmwqgbkjyvsqjlkdi hìmehrmehr: “Thầglann tiêozorn hạihju phàseaem thìmehr hếgbkjt cánkscch, nhưyvsqng Tầglann đqnwwihjui gia củjbxea chúvpfkng ta còglann hơvkbgn cảjbku thầglann tiêozorn ấuuvuy chứtqxj”.


“Cúvpfkt!”  

“Haiz”, lãjxiko Vũfmwqgbkj bịftyo mắseyung, liềhyffn ngoan ngoãjxikn ngồgyeqi im.

Tầglann Ninh nónksci: “Nhưyvsqng ôrfwung ta nónksci đqnwwúvpfkng đqnwwuuvuy, thầglann tiêozorn bónksc tay, ta thìmehrnkscnkscch”.

“Nhưyvsq vậvkbgy đqnwwi, thếgbkj gia Hoàseaeng Phủjbxe củjbxea côrfwuwibh phíseaea Tâerpiy, côrfwu bảjbkuo ôrfwung nộhzhei đqnwwếgbkjn Đseyuếgbkj Đseyuôrfwu Bắseyuc Minh tìmehrm ta, ta giúvpfkp ôrfwung ta chữvpfka bệwzzknh”, Tầglann Ninh nónksci: “Mưyvsqjlkdi ngàseaey sau, ởwibh Đseyuếgbkj Đseyuôrfwu Bắseyuc Minh, nếgbkju ôrfwung ta đqnwwếgbkjn, ta đqnwwjbkum bảjbkuo cứtqxju sốklyrng đqnwwưyvsqhhlcc, còglann khôrfwung, vậvkbgy thìmehr khôrfwung hẹrbgen gặkxarp lạihjui!”  
“Cảjbkum ơvkbgn Tầglann côrfwung tửoyln, ta nhấuuvut đqnwwftyonh sẽykqqnksci cho ôrfwung nộhzhei biếgbkjt!”  
Tầglann Ninh lạihjui nónksci: “Ta hỏdrjji côrfwu lầglann nữvpfka, ngũfmwq mạihjuch Phong Thiêozorn giờjlkdnkscnkscn khôrfwung?”  
“Từtolt lầglann xuấuuvut hiệwzzkn Ma Hoàseaeng trưyvsqseaec đqnwwónksc, thếgbkj gia Hoàseaeng Phủjbxe ta đqnwwãjxik đqnwwem toàseaen lựwibhc gia tăyjerng phong ấuuvun, nhưyvsqng cũfmwqng khôrfwung dánkscm đqnwwjbkum bảjbkuo! ”  
Nghe thếgbkj, Tầglann Ninh nhăyjern màseaey lạihjui.

Đseyuâerpiy khôrfwung phảjbkui tin tốklyrt.

“Tầglann tôrfwung chủjbxenksc vẻjkut rấuuvut quen thuộhzhec vớseaei ngũfmwq mạihjuch Phong Thiêozorn?”  

Ngũfmwq mạihjuch Phong Thiêozorn do ta mởwibh ra, khôrfwung quen mớseaei lạihju.

Đseyuưyvsqơvkbgng nhiêozorn Tầglann Ninh sẽykqq khôrfwung nónksci vậvkbgy, màseae chỉtolt đqnwwánkscp: “Nếgbkju ôrfwung nộhzhei côrfwu đqnwwếgbkjn Đseyuếgbkj Đseyuôrfwu Bắseyuc Minh thìmehr sẽykqqnksci chuyệwzzkn nàseaey sau”.

Tầglann Ninh cónksc mộhzhet dựwibh cảjbkum khôrfwung làseaenh.

Nhữvpfkng phong ấuuvun hắseyun đqnwwkhdl lạihjui Cửoylnu U đqnwwihjui lụklyrc năyjerm đqnwwónksc, giờjlkd lạihjui xuấuuvut hiệwzzkn vấuuvun đqnwwhyff.

Đseyuâerpiy khôrfwung phảjbkui làseae mộhzhet dấuuvuu hiệwzzku tốklyrt.

Đseyuseaen ngưyvsqjlkdi ăyjern cơvkbgm xong, Hoàseaeng Phủjbxeozorn Nhiêozorn liềhyffn vộhzhei vàseaeng xuấuuvut phánksct.

Tầglann Ninh nhìmehrn thàseaenh Thiêozorn Vũfmwq, từtolt từtoltnksci: “Đseyui thôrfwui, nónksci thậvkbgt, ta khôrfwung muốklyrn đqnwwếgbkjn đqnwwâerpiy lầglann thứtqxj hai nữvpfka”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.