Phong Thần Châu

Chương 978 : 978

    trước sau   



“Kệxppb đginvi”, Vũaibw Thiêqtuhn Hàlpaqnh tiệxppbn đginvàlpaqyxnci: “Ta cũaibwng khôsqqhng cóyxnchfcich nàlpaqo vớlteqi vếlzact thưpvmxơlpaqng củwwxfa ôsqqhng ngoạoslfi côsqqhhfcii đginvóyxnc cảqybf, màlpaqaibw gia chúogucng ta cũaibwng hếlzact cáhfcich.

Nhưpvmxng nếlzacu côsqqhhfcii ấdekmy đginvãrxps thôsqqhng suốizept, ta dẫyehhn đginvưpvmxkuznng chỉdkqk lốizepi giúogucp thìkzmmyxnc khi còizepn cứaatku đginvưpvmxivocc mạoslfng củwwxfa ôsqqhng nộoylri côsqqhdekmy!”
“Con trai đginvãrxps hiểpvqtu!”
aibw Thiêqtuhn Hàlpaqnh nhìkzmmn Vũaibw phủwwxf to lớlteqn, yêqtuhn lặwdbgng khôsqqhng nóyxnci.

lpaqogucc nàlpaqy, Tầefvhn Ninh đginvem theo bốizepn ngưpvmxkuzni Lýdekm Nhấdekmt Phàlpaqm ra khỏbbopi Vũaibw phủwwxf, đginvi ra khỏbbopi thàlpaqnh Thiêqtuhn Vũaibw.

“Hìkzmmkzmm, Tầefvhn đginvoslfi gia, cóyxnclpaq gia ởginvqtuhn cạoslfnh ngàlpaqi thìkzmm chắxskfc ta khôsqqhng cầefvhn đginvi theo nữlfnka đginvâizepu nhỉdkqk.

Nếlzacu ngàlpaqy nàlpaqo ngàlpaqi muốizepn quay lạoslfi thìkzmm cứaatkhfcio trưpvmxlteqc cho lãrxpso Vũaibwznsg ta, ta nhấdekmt đginvvdljnh sẽlfnk chuẩibcfn bịvdlj thậlpaqt tốizept!”
Tầefvhn Ninh lưpvmxkuznm lãrxpso Vũaibwznsg, nóyxnci: “Hay ngưpvmxơlpaqi đginvi theo ta luôsqqhn đginvi, vừmynna vặwdbgn Thanh Vâizepn tôsqqhng thiếlzacu ôsqqhng giàlpaqhfcic cửkqoma đginvdekmy”.


“Khụwqhi khụwqhi...”
rxpso Vũaibwznsg ho khan nóyxnci: “Lãrxpso hủwwxf hoa mắxskft ùznsg tai, lạoslfi còizepn bịvdljznsg nữlfnka, làlpaqm sao xứaatkng đginvpvqt coi cửkqoma chứaatk...”
“Khôsqqhng thíntkech thìkzmm thôsqqhi!”
Tầefvhn Ninh phấdekmt tay nóyxnci “Ngưpvmxơlpaqi chúoguc ýdekm đginvoylrng tĩdwwwnh củwwxfa ốizepc đginvqybfo Đwdbgoslfi Vũaibw, nếlzacu cóyxnckzmm kỳfwkc lạoslf thìkzmmhfcio cho ta ngay, nhớlteq chưpvmxa?”

“Vâizepng!”
“Àvfia, đginvúogucng rồpvqti, ngưpvmxkuzni củwwxfa Hoàlpaqng Phủwwxf gia đginvâizepu rồpvqti?”, Tầefvhn Ninh tùznsgy tiệxppbn hỏbbopi.

“Hehe, thìkzmm vẫyehhn ởginv kia đginvóyxncoslf?”
rxpso Vũaibwznsg chỉdkqk vềbbop phíntkea trưpvmxlteqc.

Chỉdkqk thấdekmy Hoàlpaqng Phủwwxfqtuhn Nhiêqtuhn xinh đginvwdbgp lúogucc nàlpaqy dẫyehhn theo mấdekmy ngưpvmxkuzni, đginvaatkng ởginvyxncc phốizep, nhìkzmmn nhóyxncm Tầefvhn Ninh.

rxpso Vũaibwznsg lặwdbgng lẽlfnkyxnci: “Têqtuhn nhãrxpsi Vũaibw Thiêqtuhn Hàlpaqnh kia coi nhưpvmx thôsqqhng suốizept, đginvãrxps gặwdbgp Hoàlpaqng Phủwwxfqtuhn Nhiêqtuhn, nhưpvmxng ôsqqhng lãrxpso bêqtuhn Hoàlpaqng Phủwwxf gia đginvóyxnc thậlpaqt sựygrf yếlzacu lắxskfm rồpvqti, thưpvmxơlpaqng thếlzac từmynn mấdekmy năhdzsm trưpvmxlteqc đginvếlzacn nay lạoslfi táhfcii pháhfcit, khôsqqhng chịvdlju nổsxqfi, ngưpvmxkuzni Vũaibw gia cũaibwng khôsqqhng cóyxnchfcich nàlpaqo”.

“Ồpvmx?”
Tầefvhn Ninh biếlzact mấdekmy lãrxpso giàlpaqaibw gia coi nhưpvmxyxnc chúoguct tàlpaqi năhdzsng.

sxqfy thếlzaclpaqaibwng khôsqqhng cóyxnchfcich nàlpaqo?
“Vậlpaqy thìkzmm qua hỏbbopi thăhdzsm mộoylrt câizepu xem sao!”, Tầefvhn Ninh từmynn từmynnyxnci.

rxpso Vũaibwznsg lậlpaqp tứaatkc cưpvmxkuzni hìkzmmkzmm: “Chỉdkqkyxnc Tầefvhn gia làlpaq bao dung”.


“Thếlzac gia Hoàlpaqng Phủwwxf trong trậlpaqn chiếlzacn Phầefvhn Ma năhdzsm đginvóyxnc coi nhưpvmxaibwng tậlpaqn tâizepm, mộoylrt nhàlpaq ba anh em đginvbbopu bỏbbop mạoslfng, ta đginvâizepy coi nhưpvmxlpaqm đginvpvqt an ủwwxfi bọpisnn họpisnginv trêqtuhn trờkuzni cóyxnc linh thiêqtuhng vậlpaqy!”
“Dạoslf dạoslf dạoslf!”
rxpso Vũaibwznsg lậlpaqp tứaatkc đginvi lêqtuhn phíntkea trưpvmxlteqc.

Hoàlpaqng Phủwwxfqtuhn Nhiêqtuhn kia cũaibwng bưpvmxlteqc ra, dẫyehhn ngưpvmxkuzni đginvi vềbbop phíntkea Tầefvhn Ninh.

“Tầefvhn côsqqhng tửkqom, đginvaatkng ởginv đginvưpvmxkuznng phốizep đginvúogucng làlpaqyxnc chúoguct khôsqqhng hợivocp, ta thấdekmy tửkqomu lâizepu Bấdekmt Thựygrfc Yêqtuhn củwwxfa thàlpaqnh Thiêqtuhn Vũaibw rấdekmt cóyxnc tiếlzacng, khôsqqhng bằdekmng qua đginvóyxnc ngồpvqti mộoylrt chúoguct!”
“Đwdbgưpvmxivocc!”
Mộoylrt đginvlpaqn ngưpvmxkuzni sảqybfi bưpvmxlteqc đginvi.

“Vũaibw Thiêqtuhn Hàlpaqnh bảqybfo côsqqh đginvi tìkzmmm ta àlpaq?”
“Ừoqjem!”, Hoàlpaqng Phủwwxfqtuhn Nhiêqtuhn mặwdbgc đginvpvqt giảqybfn dịvdlj, nhưpvmxng nhìkzmmn lạoslfi rấdekmt xinh đginvwdbgp.

lpaqn nữlfnka từmynnng hàlpaqnh đginvoylrng củwwxfa côsqqhhfcii nàlpaqy đginvbbopu hiệxppbn ra vẻkpvo ưpvmxu nhãrxps trờkuzni sinh.

So vớlteqi Vâizepn Sưpvmxơlpaqng Nhi vàlpaq Diệxppbp Viêqtuhn Viêqtuhn thìkzmm Hoàlpaqng Phủwwxfqtuhn Nhiêqtuhn thàlpaqnh thụwqhic hơlpaqn mộoylrt chúoguct.

“Vũaibw trưpvmxginvng tộoylrc bằdekmng lòizepng gặwdbgp tiểpvqtu nữlfnk, chíntkenh làlpaq ngầefvhm đginvpvqtng ýdekm sẽlfnk giúogucp đginvexbj, nhưpvmxng Vũaibw trưpvmxginvng tộoylrc nóyxnci mìkzmmnh khôsqqhng giúogucp đginvưpvmxivocc, màlpaqsqqhm ấdekmy ta thấdekmy Vũaibw tam gia dẫyehhn theo Tầefvhn côsqqhng tửkqom, ta liềbbopn biếlzact, cóyxnc lẽlfnkaibw trưpvmxginvng tộoylrc khôsqqhng cóyxnchfcich nhưpvmxng Tầefvhn côsqqhng tửkqom lạoslfi cóyxnc!”, Hoàlpaqng Phủwwxfqtuhn Nhiêqtuhn nhìkzmmn Tầefvhn Ninh, thàlpaqnh khẩibcfn nóyxnci.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.