Phong Thần Châu

Chương 975 : 975

    trước sau   



rapyn khi nànqqfo lànqqf thờjchfi cơjchf thìbubx chỉogdwcjif Tầxhubn Ninh mớsrqpi biếvtwqt.

“Ởvgfr đalrgâovqyy cũvbtcng khábmoxovqyu rồgsvfi đalrgsizcy, nêzbgen quay lạwyffi Thanh Vâovqyn tôlrupng thôlrupi!”.

truyệicuqn ngôlrupn tìbubxnh
Tầxhubn Ninh bốovqyn ngưvikcjchfi, nócjifi: “Mọofrri ngưvikcjchfi chuẩcqvjn bịofrr đalrgi, chúlrupng ta trởonqr vềzhlvlrupng môlrupn!”  
“Vâovqyng!”  
“Tầxhubn tôlrupng chủbhha!”  
Mộicuqt giọofrrng nócjifi vànqqfo thờjchfi khắikkmc nànqqfy vang lêzbgen, cưvikcjchfi nhạwyfft nócjifi: “Nếvtwqu Tầxhubn côlrupng tửbhsm đalrgãufgk quyếvtwqt đalrgofrrnh rờjchfi đalrgi thìbubxzbgen trảwmtv lạwyffi kíovqych Đbsaowyffi Vũvbtc cho Vũvbtc gia ta chứlrup!”  
“Vẫdmrdn chưvikca đalrgưvikcrqmcc!”  
Tầxhubn Ninh lạwyffi đalrgábmoxp.

Vẫdmrdn chưvikca đalrgưvikcrqmcc? Lànqqf sao?  
vbtc Thiêzbgen Hànqqfnh lúlrupc nànqqfy nhăufgkn mànqqfy lạwyffi.


Tầxhubn Ninh chậdkyjm rãufgki nócjifi: “Kíovqych Đbsaowyffi Vũvbtc bịofrr ta đalrgalrg lạwyffi ởonqr trong ốovqyc đalrgwmtvo Đbsaowyffi Vũvbtc, tạwyffm thờjchfi chưvikca trảwmtv lạwyffi cho cábmoxc ngưvikcơjchfi đalrgưvikcrqmcc”.

Lờjchfi nànqqfy nócjifi ra, sắikkmc mặrtpft Vũvbtc Thiêzbgen Hànqqfnh lậdkyjp tứlrupc tábmoxi nhợrqmct, mộicuqt luồgsvfng sábmoxt khíovqy chậdkyjm rãufgki tỏbmoxa ra.

ufgko Vũvbtcrhrk lậdkyjp tứlrupc đalrgi tớsrqpi bêzbgen cạwyffnh Tầxhubn Ninh, nhìbubxn chằbsaom chằbsaom Vũvbtc Thiêzbgen Hànqqfnh, quábmoxt lêzbgen: “Thằbsaong nhãufgki kia, ngưvikcơjchfi đalrgofrrnh lànqqfm gìbubx đalrgócjif?”  
“Vũvbtc tam gia!”  
vbtc Thiêzbgen Hànqqfnh ngăufgkn cơjchfn tứlrupc giậdkyjn, cốovqy gắikkmng bìbubxnh tĩnqqfnh nócjifi: “Ban đalrgxhubu lànqqf ôlrupng đalrgwmtvm bảwmtvo vớsrqpi ta, nêzbgen ta mớsrqpi cho hắikkmn mưvikcrqmcn kíovqych Đbsaowyffi Vũvbtc, nhưvikcng bâovqyy giờjchfovqych Đbsaowyffi Vũvbtc đalrgãufgk mấsizct rồgsvfi!”  
“Nêzbgen ôlrupng cũvbtcng phảwmtvi cho ta mộicuqt lờjchfi giảwmtvi thíovqych chứlrup?”  
vbtc Thiêzbgen Hànqqfnh nhìbubxn lãufgko Vũvbtcrhrk, ngữmdis khíovqy lạwyffnh lùrhrkng nghiêzbgem nghịofrr.

lrupc nànqqfy lãufgko Vũvbtcrhrkvbtcng sữmdisng sờjchf.

Tầxhubn Ninh khôlrupng phảwmtvi loạwyffi ngưvikcjchfi nócjifi lờjchfi mànqqf lạwyffi nuốovqyt lờjchfi.


“Gia, rốovqyt cuộicuqc lànqqfcjif chuyệicuqn gìbubx vậdkyjy?”  
Tầxhubn Ninh chậdkyjm rãufgki nócjifi: “Ấffnsn Phong Ma bịofrr lỏbmoxng, cócjif ngưvikcjchfi củbhhaa Ma tộicuqc tớsrqpi.

Ta củbhhang cốovqysizcn Phong Ma nêzbgen đalrgalrgovqych Đbsaowyffi Vũvbtconqr lạwyffi, trấsizcn ábmoxp ấsizcn Phong Ma”.

“Vũvbtc Thiêzbgen Hànqqfnh, nếvtwqu Ma tộicuqc phábmoxsizcn đalrgi ra, Vũvbtc gia ngưvikcơjchfi sẽrqmc bịofrr diệicuqt đalrgxhubu tiêzbgen.

Ta nghĩnqqf đalrgalrg lạwyffi kíovqych Đbsaowyffi Vũvbtconqrjchfi ấsizcy lànqqf tốovqyt nhấsizct rồgsvfi chứlrup?”  
ffnsn Phong Ma!  
Nghe đalrgếvtwqn ba chữmdisnqqfy, sắikkmc vặrtpft Vũvbtc Thiêzbgen Hànqqfnh thay đalrgbvkui, nócjifi: “Ngưvikcơjchfi bớsrqpt hùrhrk dọofrra ta lạwyffi, ấsizcn Phong Ma lànqqf do Cửbhsmu U Đbsaowyffi Đbsaoếvtwq thiếvtwqt lậdkyjp, Ma tộicuqc khôlrupng thểalrglrupng phábmox, hơjchfn nữmdisa coi nhưvikccjif xảwmtvy ra vấsizcn đalrgzhlv, thìbubx thựcsklc lựcsklc củbhhaa ngưvikcơjchfi đalrgbhha đalrgalrg ábmoxp chếvtwqcjif chắikkmc? Cho dùrhrk ngưvikcơjchfi cócjif đalrgwyfft cảwmtvnh giớsrqpi Thiêzbgen Võikkm thìbubx vẫdmrdn còrapyn kérhrkm xa lắikkmm”.

“Hơjchfn nữmdisa, chuyệicuqn nànqqfy mộicuqt mìbubxnh ngưvikcơjchfi nócjifi ra thìbubx ai dábmoxm tin? Ai biếvtwqt ngưvikcơjchfi cócjif giấsizcu kíovqych Đbsaowyffi Vũvbtc đalrgi hay khôlrupng?”  
“Ai nócjifi lànqqf mộicuqt mìbubxnh ta nócjifi ra?”  
Tầxhubn Ninh chậdkyjm rãufgki đalrgábmoxp.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.