Còotodn khi nàpynbo làpynb thờdkuti cơvqud thìnhum chỉibon cómbiu Tầdeoan Ninh mớkhdri biếugvpt.
“Ởeoaq đyqceâkuiuy cũcffeng khájmuo lâkuiuu rồffhai đyqceấtdvay, nêyqcen quay lạkrlni Thanh Vâkuiun tôyqceng thôyqcei!”.
truyệzofan ngôyqcen tìnhumnh
Tầdeoan Ninh bốpynbn ngưgonjờdkuti, nómbiui: “Mọxlnti ngưgonjờdkuti chuẩeqlln bịzdym đyqcei, chúgujhng ta trởakwh vềibon tôyqceng môyqcen!”
“Vâkuiung!”
“Tầdeoan tôyqceng chủlley!”
Mộxlntt giọxlntng nómbiui vàpynbo thờdkuti khắntmjc nàpynby vang lêyqcen, cưgonjờdkuti nhạkrlnt nómbiui: “Nếugvpu Tầdeoan côyqceng tửgocu đyqceãsfgm quyếugvpt đyqceịzdymnh rờdkuti đyqcei thìnhum nêyqcen trảafsf lạkrlni kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe cho Vũcffe gia ta chứugvp!”
“Vẫotodn chưgonja đyqceưgonjợizcjc!”
Tầdeoan Ninh lạkrlni đyqceájmuop.
Vẫotodn chưgonja đyqceưgonjợizcjc? Làpynb sao?
Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh lúgujhc nàpynby nhăvbmon màpynby lạkrlni.
Tầdeoan Ninh chậmtobm rãsfgmi nómbiui: “Kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe bịzdym ta đyqceểvqud lạkrlni ởakwh trong ốpynbc đyqceảafsfo Đlcseạkrlni Vũcffe, tạkrlnm thờdkuti chưgonja trảafsf lạkrlni cho cájmuoc ngưgonjơvqudi đyqceưgonjợizcjc”.
Lờdkuti nàpynby nómbiui ra, sắntmjc mặfhcht Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh lậmtobp tứugvpc tájmuoi nhợizcjt, mộxlntt luồffhang sájmuot khílcse chậmtobm rãsfgmi tỏilrba ra.
Lãsfgmo Vũcffe mùohbc lậmtobp tứugvpc đyqcei tớkhdri bêyqcen cạkrlnnh Tầdeoan Ninh, nhìnhumn chằsfgmm chằsfgmm Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh, quájmuot lêyqcen: “Thằsfgmng nhãsfgmi kia, ngưgonjơvqudi đyqceịzdymnh làpynbm gìnhum đyqceómbiu?”
“Vũcffe tam gia!”
Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh ngăvbmon cơvqudn tứugvpc giậmtobn, cốpynb gắntmjng bìnhumnh tĩdhrfnh nómbiui: “Ban đyqceầdeoau làpynb ôyqceng đyqceảafsfm bảafsfo vớkhdri ta, nêyqcen ta mớkhdri cho hắntmjn mưgonjợizcjn kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe, nhưgonjng bâkuiuy giờdkut kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe đyqceãsfgm mấtdvat rồffhai!”
“Nêyqcen ôyqceng cũcffeng phảafsfi cho ta mộxlntt lờdkuti giảafsfi thílcsech chứugvp?”
Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh nhìnhumn lãsfgmo Vũcffe mùohbc, ngữugvp khílcse lạkrlnnh lùohbcng nghiêyqcem nghịzdym.
Lúgujhc nàpynby lãsfgmo Vũcffe mùohbc cũcffeng sữugvpng sờdkut.
Tầdeoan Ninh khôyqceng phảafsfi loạkrlni ngưgonjờdkuti nómbiui lờdkuti màpynb lạkrlni nuốpynbt lờdkuti.
“Gia, rốpynbt cuộxlntc làpynb cómbiu chuyệzofan gìnhum vậmtoby?”
Tầdeoan Ninh chậmtobm rãsfgmi nómbiui: “Ấzakdn Phong Ma bịzdym lỏilrbng, cómbiu ngưgonjờdkuti củlleya Ma tộxlntc tớkhdri.
Ta củlleyng cốpynb ấtdvan Phong Ma nêyqcen đyqceểvqud kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe ởakwh lạkrlni, trấtdvan ájmuop ấtdvan Phong Ma”.
“Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh, nếugvpu Ma tộxlntc phájmuo ấtdvan đyqcei ra, Vũcffe gia ngưgonjơvqudi sẽbqrp bịzdym diệzofat đyqceầdeoau tiêyqcen.
Ta nghĩdhrf đyqceểvqud lạkrlni kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe ởakwh nơvqudi ấtdvay làpynb tốpynbt nhấtdvat rồffhai chứugvp?”
Ấzakdn Phong Ma!
Nghe đyqceếugvpn ba chữugvp nàpynby, sắntmjc vặfhcht Vũcffe Thiêyqcen Hàpynbnh thay đyqceổxlnti, nómbiui: “Ngưgonjơvqudi bớkhdrt hùohbc dọxlnta ta lạkrlni, ấtdvan Phong Ma làpynb do Cửgocuu U Đlcseạkrlni Đlcseếugvp thiếugvpt lậmtobp, Ma tộxlntc khôyqceng thểvqud côyqceng phájmuo, hơvqudn nữugvpa coi nhưgonj cómbiu xảafsfy ra vấtdvan đyqceềibon, thìnhum thựfhchc lựfhchc củlleya ngưgonjơvqudi đyqceủlley đyqceểvqud ájmuop chếugvp nómbiu chắntmjc? Cho dùohbc ngưgonjơvqudi cómbiu đyqceạkrlnt cảafsfnh giớkhdri Thiêyqcen Võafsf thìnhum vẫotodn còotodn kéejbmm xa lắntmjm”.
“Hơvqudn nữugvpa, chuyệzofan nàpynby mộxlntt mìnhumnh ngưgonjơvqudi nómbiui ra thìnhum ai dájmuom tin? Ai biếugvpt ngưgonjơvqudi cómbiu giấtdvau kílcsech Đlcseạkrlni Vũcffe đyqcei hay khôyqceng?”
“Ai nómbiui làpynb mộxlntt mìnhumnh ta nómbiui ra?”
Tầdeoan Ninh chậmtobm rãsfgmi đyqceájmuop.
.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.