Phong Thần Châu

Chương 975 : 975

    trước sau   



lwphn khi nàjpmwo làjpmw thờxzmti cơfzsg thìiqus chỉpuhfenlg Tầuamun Ninh mớgvagi biếbqzot.

“Ởxzmt đpbiyâpbiyy cũlbufng khárhlcpbiyu rồcjuki đpbiyqyvvy, nêlsfan quay lạgtxsi Thanh Vâpbiyn tôtpjvng thôtpjvi!”.

truyệenlgn ngôtpjvn tìiqusnh
Tầuamun Ninh bốrnctn ngưkncdxzmti, nóenlgi: “Mọfsnxi ngưkncdxzmti chuẩrhlcn bịyasu đpbiyi, chúgvagng ta trởenlg vềrjjntpjvng môtpjvn!”  
“Vâpbiyng!”  
“Tầuamun tôtpjvng chủoawt!”  
Mộvswft giọfsnxng nóenlgi vàjpmwo thờxzmti khắahxmc nàjpmwy vang lêlsfan, cưkncdxzmti nhạgtxst nóenlgi: “Nếbqzou Tầuamun côtpjvng tửtwqf đpbiyãybfw quyếbqzot đpbiyyasunh rờxzmti đpbiyi thìiquslsfan trảjpmw lạgtxsi kípclsch Đohkfgtxsi Vũlbuf cho Vũlbuf gia ta chứkncd!”  
“Vẫpaywn chưkncda đpbiyưkncdahxmc!”  
Tầuamun Ninh lạgtxsi đpbiyárhlcp.

Vẫpaywn chưkncda đpbiyưkncdahxmc? Làjpmw sao?  
lbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh lúgvagc nàjpmwy nhăwtnqn màjpmwy lạgtxsi.


Tầuamun Ninh chậvswfm rãybfwi nóenlgi: “Kípclsch Đohkfgtxsi Vũlbuf bịyasu ta đpbiynpir lạgtxsi ởenlg trong ốrnctc đpbiyjpmwo Đohkfgtxsi Vũlbuf, tạgtxsm thờxzmti chưkncda trảjpmw lạgtxsi cho cárhlcc ngưkncdơfzsgi đpbiyưkncdahxmc”.

Lờxzmti nàjpmwy nóenlgi ra, sắahxmc mặjaaxt Vũlbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh lậvswfp tứkncdc tárhlci nhợahxmt, mộvswft luồcjukng sárhlct khípcls chậvswfm rãybfwi tỏohkfa ra.

ybfwo Vũlbufxzoz lậvswfp tứkncdc đpbiyi tớgvagi bêlsfan cạgtxsnh Tầuamun Ninh, nhìiqusn chằzcfim chằzcfim Vũlbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh, quárhlct lêlsfan: “Thằzcfing nhãybfwi kia, ngưkncdơfzsgi đpbiyyasunh làjpmwm gìiqus đpbiyóenlg?”  
“Vũlbuf tam gia!”  
lbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh ngăwtnqn cơfzsgn tứkncdc giậvswfn, cốrnct gắahxmng bìiqusnh tĩrnctnh nóenlgi: “Ban đpbiyuamuu làjpmw ôtpjvng đpbiyjpmwm bảjpmwo vớgvagi ta, nêlsfan ta mớgvagi cho hắahxmn mưkncdahxmn kípclsch Đohkfgtxsi Vũlbuf, nhưkncdng bâpbiyy giờxzmtpclsch Đohkfgtxsi Vũlbuf đpbiyãybfw mấqyvvt rồcjuki!”  
“Nêlsfan ôtpjvng cũlbufng phảjpmwi cho ta mộvswft lờxzmti giảjpmwi thípclsch chứkncd?”  
lbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh nhìiqusn lãybfwo Vũlbufxzoz, ngữltqw khípcls lạgtxsnh lùxzozng nghiêlsfam nghịyasu.

gvagc nàjpmwy lãybfwo Vũlbufxzozlbufng sữltqwng sờxzmt.

Tầuamun Ninh khôtpjvng phảjpmwi loạgtxsi ngưkncdxzmti nóenlgi lờxzmti màjpmw lạgtxsi nuốrnctt lờxzmti.


“Gia, rốrnctt cuộvswfc làjpmwenlg chuyệenlgn gìiqus vậvswfy?”  
Tầuamun Ninh chậvswfm rãybfwi nóenlgi: “Ấlkmfn Phong Ma bịyasu lỏohkfng, cóenlg ngưkncdxzmti củoawta Ma tộvswfc tớgvagi.

Ta củoawtng cốrnctqyvvn Phong Ma nêlsfan đpbiynpirpclsch Đohkfgtxsi Vũlbufenlg lạgtxsi, trấqyvvn árhlcp ấqyvvn Phong Ma”.

“Vũlbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh, nếbqzou Ma tộvswfc phárhlcqyvvn đpbiyi ra, Vũlbuf gia ngưkncdơfzsgi sẽsesg bịyasu diệenlgt đpbiyuamuu tiêlsfan.

Ta nghĩrnct đpbiynpir lạgtxsi kípclsch Đohkfgtxsi Vũlbufenlgfzsgi ấqyvvy làjpmw tốrnctt nhấqyvvt rồcjuki chứkncd?”  
lkmfn Phong Ma!  
Nghe đpbiyếbqzon ba chữltqwjpmwy, sắahxmc vặjaaxt Vũlbuf Thiêlsfan Hàjpmwnh thay đpbiycleqi, nóenlgi: “Ngưkncdơfzsgi bớgvagt hùxzoz dọfsnxa ta lạgtxsi, ấqyvvn Phong Ma làjpmw do Cửtwqfu U Đohkfgtxsi Đohkfếbqzo thiếbqzot lậvswfp, Ma tộvswfc khôtpjvng thểnpirtpjvng phárhlc, hơfzsgn nữltqwa coi nhưkncdenlg xảjpmwy ra vấqyvvn đpbiyrjjn, thìiqus thựwvltc lựwvltc củoawta ngưkncdơfzsgi đpbiyoawt đpbiynpir árhlcp chếbqzoenlg chắahxmc? Cho dùxzoz ngưkncdơfzsgi cóenlg đpbiygtxst cảjpmwnh giớgvagi Thiêlsfan Võvyfh thìiqus vẫpaywn còlwphn képjjym xa lắahxmm”.

“Hơfzsgn nữltqwa, chuyệenlgn nàjpmwy mộvswft mìiqusnh ngưkncdơfzsgi nóenlgi ra thìiqus ai dárhlcm tin? Ai biếbqzot ngưkncdơfzsgi cóenlg giấqyvvu kípclsch Đohkfgtxsi Vũlbuf đpbiyi hay khôtpjvng?”  
“Ai nóenlgi làjpmw mộvswft mìiqusnh ta nóenlgi ra?”  
Tầuamun Ninh chậvswfm rãybfwi đpbiyárhlcp.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.