Phong Thần Châu

Chương 972 : 972

    trước sau   



Nếzephu cộrxheng thêxwwlm nhữxwwlng ma tộrxhec nàgznxy muốlqkqn pházdjp vỡpogd toàgznxn bộrxhe thếzeph giớkgsbi Đmmpnttcoi Thiêxwwln thìvnnk sẽdmdpgznx mộrxhet kiếzephp tai ưywykơxdypng.

“Tầummqn gia, ngàgznxi sao vậnnaiy?”  
“Khôyjcpng sao”.

Tầummqn Ninh nóbdqui tiếzephp: “Trưywykkgsbc tiêxwwln tăvnnkng cưywyklbhing phong ấumiyn nơxdypi nàgznxy đglpsãgqkt”.

“Tăvnnkng cưywyklbhing, tăvnnkng cưywyklbhing nhưywyk thếzephgznxo?”  
yjcpm cázdjpt nhỏbkpf nhìvnnkn vềncxb phíawysa Tầummqn Ninh, khóbdqu hiểfyueu hỏbkpfi.

Tầummqn Ninh chỉeaapgznx mộrxhet cảqipknh giớkgsbi Đmmpnvnnka Võwcqk tầummqng thứravg bảqipky, màgznx phong ấumiyn năvnnkm đglpsóbdqugznx do Cửblnsu U Đmmpnttcoi Đmmpnếzeph mạttconh mẽdmdp thiếzepht lậnnaip, tuy cảqipk hai làgznx mộrxhet ngưywyklbhii, nhưywykng bâjiesy giờlbhi hai ngưywyklbhii hoàgznxn toàgznxn kházdjpc nhau.


“Cóbdqubdqugznx đglpshreb rồmwofi!”  
“Tầummqn gia, cázdjpi kíawysch Đmmpnttcoi Vũybrxgznxy làgznx ngàgznxi mưywyklzzzn Vũybrx gia, nếzephu khôyjcpng trảqipk lạttcoi thìvnnkybrx gia sẽdmdp nổgcfmi trậnnain lôyjcpi đglpsìvnnknh cho xem”.


“Khôyjcpng phảqipki vẫkyzan còeaapn cóbdqu ngưywykơxdypi sao?”  
Nghe thấumiyy lờlbhii nàgznxy, sắywykc mặrcirt củhreba tôyjcpm cázdjpt nhỏbkpf bỗciebng trởmmpnxwwln khổgcfm sởmmpn, Tầummqn Ninh lạttcoi tiếzephp tụzdjpc bưywykkgsbc vàgznxo sâjiesu vàgznxo trong núxwwli.

Ba ngàgznxy tiếzephp theo đglpsncxbu khôyjcpng gặrcirp ngưywyklbhii củhreba Ma Tộrxhec, xem ra nhữxwwlng têxwwln kia chỉeaapgznx binh líawysnh đglpsi trưywykkgsbc màgznx thôyjcpi, từcvth đglpsâjiesy cóbdqu thểfyue nhìvnnkn ra đglpsưywyklzzzc mứravgc đglpsrxheywyk hạttcoi củhreba phong ấumiyn cũybrxng chưywyka nghiêxwwlm trọpogdng lắywykm.

Ngàgznxy nàgznxy, mộrxhet ngưywyklbhii mộrxhet tôyjcpm đglpsi đglpsếzephn dưywykkgsbi châjiesn mộrxhet ngọpogdn núxwwli.

Ngọpogdn núxwwli kia ưywykkgsbc chừcvthng cao vạttcon trưywyklzzzng.

Trêxwwln ngọpogdn núxwwli cao vạttcon trưywyklzzzng ấumiyy, từcvthng sợlzzzi xíawysch sắywykt lan ra xung quanh.

gznxng ngàgznxn hàgznxng vạttcon sợlzzzi xíawysch sắywykt tụzdjp thàgznxnh mộrxhet đglpsiểfyuem ởmmpn trêxwwln đglpseaapnh núxwwli đglpsóbdqu.

Trêxwwln đglpseaapnh núxwwli lúxwwlc nàgznxy lôyjcpi vâjiesn dàgznxy đglpsrcirc, bầummqu trờlbhii đglpsen kịvnnkt khiếzephn ngưywyklbhii ta cảqipkm thấumiyy khóbdqu thởmmpn.


“Gia, quázdjp nguy hiểfyuem, hay làgznx lầummqn sau lạttcoi đglpsếzephn đglpsi, cho dùddxw phong ấumiyn bịvnnk pházdjp thìvnnkybrx gia cũybrxng làgznx ngưywyklbhii đglpsravgng mũybrxi chịvnnku sàgznxo, nộrxhei tìvnnknh Vũybrx gia nhữxwwlng năvnnkm nay cũybrxng khôyjcpng hềncxb yếzephu”.

“Khôyjcpng sao!”  
Tầummqn Ninh gậnnait đglpsummqu nóbdqui: “Vừcvtha khéeaswo ta cóbdqu thểfyueddxwng lôyjcpi vâjiesn ởmmpn đglpsâjiesy tôyjcpi luyệjwpfn Ngọpogdc Lôyjcpi thểfyue củhreba ta, nhâjiesn cơxdyp hộrxhei nàgznxy đglpsrxhet pházdjp cảqipknh giớkgsbi Thiêxwwln Võwcqk!”  
Nghe đglpsếzephn đglpsâjiesy, khoéeasw miệjwpfng củhreba tôyjcpm cázdjpt nhỏbkpf giậnnait giậnnait mộrxhet cázdjpi.

Nhâjiesn cơxdyp hộrxhei nàgznxy đglpsrxhet pházdjp?  
Chuyệjwpfn nàgznxy cóbdqu phảqipki làgznx đglpsang nóbdqui đglpsùddxwa khôyjcpng thếzeph?  
xdypi nàgznxy cựwyfmc kỳsfhe nguy hiểfyuem, đglpscvthng nóbdqui làgznx đglpsrxhet pházdjp, ngay cảqipk việjwpfc sốlqkqng sóbdqut ởmmpn trong lôyjcpi vâjiesn cũybrxng đglpsãgqktyjcpddxwng khóbdqu rồmwofi.

“Đmmpnưywyklzzzc rồmwofi, ngưywykơxdypi đglpsravgng ởmmpn chỗciebgznxy đglpslzzzi ta, nếzephu cóbdqu ma tộrxhec xuấumiyt hiệjwpfn cứravg giếzepht khôyjcpng tha, mộrxhet ngưywyklbhii cũybrxng khôyjcpng đglpsưywyklzzzc thảqipk đglpsi.

Khoảqipkng thờlbhii gian nàgznxy ta sẽdmdp phong ấumiyn giázdjpp cốlqkqt, nhâjiesn tiệjwpfn nâjiesng cao tu vi cảqipknh giớkgsbi, khôyjcpng thểfyue bịvnnk ngưywyklbhii kházdjpc quấumiyy rầummqy đglpsưywyklzzzc!”  
“Rõwcqk!”  
xwwlc nàgznxy, bóbdqung dázdjpng củhreba tôyjcpm cázdjpt nhỏbkpf chợlzzzt loéeaswxwwln rồmwofi biếzephn mấumiyt khôyjcpng thấumiyy đglpsâjiesu nữxwwla.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.