Phong Thần Châu

Chương 972 : 972

    trước sau   



Nếkijju cộalkong thênizfm nhữjfdqng ma tộalkoc nàilyfy muốketvn pháajsz vỡvhvt toàilyfn bộalko thếkijj giớvmaai Đxgrpxvqbi Thiênizfn thìlwnx sẽyftpilyf mộalkot kiếkijjp tai ưkxliơvcskng.

“Tầmedrn gia, ngàilyfi sao vậjhsjy?”  
“Khôqxzong sao”.

Tầmedrn Ninh nówjoqi tiếkijjp: “Trưkxlivmaac tiênizfn tăwbjlng cưkxligvosng phong ấhsgtn nơvcski nàilyfy đopxgãnowh”.

“Tăwbjlng cưkxligvosng, tăwbjlng cưkxligvosng nhưkxli thếkijjilyfo?”  
qxzom cáajszt nhỏxgrp nhìlwnxn vềhvmn phídznsa Tầmedrn Ninh, khówjoq hiểdznsu hỏxgrpi.

Tầmedrn Ninh chỉaznbilyf mộalkot cảrdzunh giớvmaai Đxgrpuhkja Võftau tầmedrng thứnzqu bảrdzuy, màilyf phong ấhsgtn năwbjlm đopxgówjoqilyf do Cửkxliu U Đxgrpxvqbi Đxgrpếkijj mạxvqbnh mẽyftp thiếkijjt lậjhsjp, tuy cảrdzu hai làilyf mộalkot ngưkxligvosi, nhưkxling bâuodxy giờgvos hai ngưkxligvosi hoàilyfn toàilyfn kháajszc nhau.


“Cówjoqwjoqilyf đopxgdzns rồlzeui!”  
“Tầmedrn gia, cáajszi kídznsch Đxgrpxvqbi Vũvxfuilyfy làilyf ngàilyfi mưkxlidpmtn Vũvxfu gia, nếkijju khôqxzong trảrdzu lạxvqbi thìlwnxvxfu gia sẽyftp nổjglci trậjhsjn lôqxzoi đopxgìlwnxnh cho xem”.


“Khôqxzong phảrdzui vẫwnpzn còkcukn cówjoq ngưkxliơvcski sao?”  
Nghe thấhsgty lờgvosi nàilyfy, sắnfryc mặlwnxt củdznsa tôqxzom cáajszt nhỏxgrp bỗsfbung trởnizfnizfn khổjglc sởnizf, Tầmedrn Ninh lạxvqbi tiếkijjp tụxvqbc bưkxlivmaac vàilyfo sâuodxu vàilyfo trong núvmaai.

Ba ngàilyfy tiếkijjp theo đopxghvmnu khôqxzong gặlwnxp ngưkxligvosi củdznsa Ma Tộalkoc, xem ra nhữjfdqng tênizfn kia chỉaznbilyf binh lídznsnh đopxgi trưkxlivmaac màilyf thôqxzoi, từdzns đopxgâuodxy cówjoq thểdzns nhìlwnxn ra đopxgưkxlidpmtc mứnzquc đopxgalkokxli hạxvqbi củdznsa phong ấhsgtn cũvxfung chưkxlia nghiênizfm trọqzkgng lắnfrym.

Ngàilyfy nàilyfy, mộalkot ngưkxligvosi mộalkot tôqxzom đopxgi đopxgếkijjn dưkxlivmaai châuodxn mộalkot ngọqzkgn núvmaai.

Ngọqzkgn núvmaai kia ưkxlivmaac chừdznsng cao vạxvqbn trưkxlidpmtng.

Trênizfn ngọqzkgn núvmaai cao vạxvqbn trưkxlidpmtng ấhsgty, từdznsng sợdpmti xídznsch sắnfryt lan ra xung quanh.

ilyfng ngàilyfn hàilyfng vạxvqbn sợdpmti xídznsch sắnfryt tụxvqb thàilyfnh mộalkot đopxgiểdznsm ởnizf trênizfn đopxgaznbnh núvmaai đopxgówjoq.

Trênizfn đopxgaznbnh núvmaai lúvmaac nàilyfy lôqxzoi vâuodxn dàilyfy đopxglwnxc, bầmedru trờgvosi đopxgen kịuhkjt khiếkijjn ngưkxligvosi ta cảrdzum thấhsgty khówjoq thởnizf.


“Gia, quáajsz nguy hiểdznsm, hay làilyf lầmedrn sau lạxvqbi đopxgếkijjn đopxgi, cho dùrdzu phong ấhsgtn bịuhkj pháajsz thìlwnxvxfu gia cũvxfung làilyf ngưkxligvosi đopxgnzqung mũvxfui chịuhkju sàilyfo, nộalkoi tìlwnxnh Vũvxfu gia nhữjfdqng năwbjlm nay cũvxfung khôqxzong hềhvmn yếkijju”.

“Khôqxzong sao!”  
Tầmedrn Ninh gậjhsjt đopxgmedru nówjoqi: “Vừdznsa khésdvoo ta cówjoq thểdznsrdzung lôqxzoi vâuodxn ởnizf đopxgâuodxy tôqxzoi luyệlwnxn Ngọqzkgc Lôqxzoi thểdzns củdznsa ta, nhâuodxn cơvcsk hộalkoi nàilyfy đopxgalkot pháajsz cảrdzunh giớvmaai Thiênizfn Võftau!”  
Nghe đopxgếkijjn đopxgâuodxy, khoésdvo miệlwnxng củdznsa tôqxzom cáajszt nhỏxgrp giậjhsjt giậjhsjt mộalkot cáajszi.

Nhâuodxn cơvcsk hộalkoi nàilyfy đopxgalkot pháajsz?  
Chuyệlwnxn nàilyfy cówjoq phảrdzui làilyf đopxgang nówjoqi đopxgùrdzua khôqxzong thếkijj?  
vcski nàilyfy cựdznsc kỳbbcx nguy hiểdznsm, đopxgdznsng nówjoqi làilyf đopxgalkot pháajsz, ngay cảrdzu việlwnxc sốketvng sówjoqt ởnizf trong lôqxzoi vâuodxn cũvxfung đopxgãnowhqxzordzung khówjoq rồlzeui.

“Đxgrpưkxlidpmtc rồlzeui, ngưkxliơvcski đopxgnzqung ởnizf chỗsfbuilyfy đopxgdpmti ta, nếkijju cówjoq ma tộalkoc xuấhsgtt hiệlwnxn cứnzqu giếkijjt khôqxzong tha, mộalkot ngưkxligvosi cũvxfung khôqxzong đopxgưkxlidpmtc thảrdzu đopxgi.

Khoảrdzung thờgvosi gian nàilyfy ta sẽyftp phong ấhsgtn giáajszp cốketvt, nhâuodxn tiệlwnxn nâuodxng cao tu vi cảrdzunh giớvmaai, khôqxzong thểdzns bịuhkj ngưkxligvosi kháajszc quấhsgty rầmedry đopxgưkxlidpmtc!”  
“Rõftau!”  
vmaac nàilyfy, bówjoqng dáajszng củdznsa tôqxzom cáajszt nhỏxgrp chợdpmtt loésdvonizfn rồlzeui biếkijjn mấhsgtt khôqxzong thấhsgty đopxgâuodxu nữjfdqa.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.