Phong Thần Châu

Chương 970 : 970

    trước sau   



“Giếmrent nókwye!”  
nqqfc nàysjey kíhxmlch Đzdkpcgtmi Vũnshm Tầyicyn Ninh cầyicym trong tay vung trưcgtmovtwng kíhxmlch lêyoszn, hắmczan mởckrl miệadoong nókwyei.

“Ha ha, hay rồkwyei!”  
fnmam cázzfut nhỏdoib nhếmrench miệadoong nởckrl nụesdxcgtmovtwi, bókwyeng dázzfung loétbmxyoszn, nházzfuy mắmczat biếmrenn mấiooht khôfnmang thấioohy nữqepla.

Keng keng keng…  
Trong tíhxmlch tắmczac, tiếmrenng leng keng vang lêyoszn khôfnmang dứpmgxt, hơtbmxn mưcgtmovtwi bókwyeng hìeqyynh củzlmoa Ma Tưcgtmwvafng ầyicym ầyicym ngãsuma xuốqeplng, tắmczat thởckrl tạcgtmi chỗvlyr.

Chớwvafp mắmczat, xung quanh chỉpmgxkwyen lạcgtmi duy nhấiooht bókwyeng hìeqyynh mộpjhyt Ma Soázzfui đgrbvpmgxng đgrbvókwye.

“Đzdkppmgxng im!”  

Mộpjhyt giọutmhng nókwyei lạcgtmnh lùkpkong vang lêyoszn, hai cázzfui càysjeng củzlmoa tôfnmam cázzfut nhỏdoibnqqfc nàysjey đgrbvang kềulgxzzfut cổkwyeyoszn Ma Soázzfui.

“Ngưcgtmơtbmxi rốqeplt cuộpjhyc làysje thứpmgx quỷtibreqyy?”  
Nhìeqyyn thấioohy tôfnmam cázzfut nhỏdoib, sắmczac mặewyut Ma Soázzfui lúnqqfc nàysjey trôfnmang rấiooht khókwye coi, cơtbmx thểmpds khôfnmang kìeqyym đgrbvưcgtmwvafc màysje run lêyoszn.

Quázzfu kinh khủzlmong!  
Hắmczan ta hoàysjen toàysjen khôfnmang nhìeqyyn thấioohy tôfnmam cázzfut nhỏdoib ra tay nhưcgtm thếmrenysjeo, màysje mấioohy ngưcgtmovtwi bêyoszn cạcgtmnh mìeqyynh khôfnmang biếmrent đgrbvãsuma ngãsuma xuốqeplng từewyu khi nàysjeo.

“Cầyicyn ngưcgtmơtbmxi quan tâovtwm bảwfmtn tôfnmam tôfnman làysje ai àysje?”  
fnmam cázzfut nhỏdoib nhếmrench miệadoong nởckrl nụesdxcgtmovtwi, nhìeqyyn vềulgx phíhxmla Tầyicyn Ninh, cưcgtmovtwi ha ha nókwyei: “Tầyicyn gia, muốqepln hỏdoibi cázzfui gìeqyy hỏdoibi đgrbvi!”  
“Giếmrent đgrbvi!”  
Tầyicyn Ninh lúnqqfc nàysjey phấiooht tay mộpjhyt cázzfui nókwyei: “Dùkpko sao cũnshmng chỉpmgxysje Ma Soázzfui, cho dùkpkokwye hỏdoibi e rằsutong cũnshmng chẳttrung hỏdoibi ra đgrbvưcgtmwvafc cázzfui gìeqyy!”  

“Đzdkpưcgtmwvafc thôfnmai!”  
“Đzdkpewyung đgrbvewyung đgrbvewyung!”  
yoszn Ma Soázzfui lúnqqfc nàysjey đgrbvpjhyt nhiêyoszn nókwyei: “Chỉpmgx cầyicyn ngưcgtmơtbmxi tha cho ta khôfnmang giếmrent ta, ngưcgtmơtbmxi hỏdoibi cázzfui gìeqyy ta sẽzdkp trảwfmt lờovtwi cázzfui đgrbvókwye!”  
“Ồhbob? Ma tộpjhyc cázzfuc ngưcgtmơtbmxi khôfnmang phảwfmti từewyu trưcgtmwvafc đgrbvếmrenn nay thàysje chếmrent chứpmgx khôfnmang chịznyru khuấiooht phụesdxc sao?”  
“Cázzfui đgrbvioohy làysjecgtmovtwi vạcgtmn năuftsm trưcgtmwvafc rồkwyei, bâovtwy giờovtwyoszn trong ma tộpjhyc cũnshmng khôfnmang còkwyen nhưcgtm thếmren nữqepla rồkwyei, tấiooht cảwfmt mọutmhi ngưcgtmovtwi đgrbvulgxu vìeqyy lợwvafi íhxmlch”, Ma Soázzfui lậwpdtp tứpmgxc cầyicyu xin tha thứpmgx.

“Đzdkpưcgtmwvafc, nhìeqyyn ngưcgtmơtbmxi thàysjenh khẩgmzln nhưcgtm vậwpdty, ta sẽzdkp hỏdoibi ngưcgtmơtbmxi mấioohy vấioohn đgrbvulgx”.

Tầyicyn Ninh nhìeqyyn vềulgx phíhxmla Ma Soázzfui, nókwyei: “Lốqepli đgrbvi nàysjey mởckrl ra kiểmpdsu gìeqyy?”  
“Cụesdx thểmpds mởckrl nhưcgtm thếmrenysjeo, ta cũnshmng khôfnmang biếmrent, nhưcgtmng khôfnmang phảwfmti do mộpjhyt chi ma tộpjhyc bọutmhn ta mởckrl ra”.

“Ồhbob? Ma Đzdkpếmren Tửpmll Dựeqyyc khôfnmang cókwye bảwfmtn lĩsutonh nàysjey vậwpdty thìeqyykwyen Ma Đzdkpếmrenysjeo cókwye bảwfmtn lĩsutonh nàysjey?”  
“Khôfnmang khôfnmang khôfnmang, căuftsn bảwfmtn khôfnmang phảwfmti do nhókwyem ma tộpjhyc Cửpmllu U bọutmhn ta mởckrl ra”, Ma Soázzfui vộpjhyi vàysjeng nókwyei: “Làysje ma tộpjhyc ởckrl nhữqeplng nơtbmxi kházzfuc giúnqqfp đgrbvvpzq bọutmhn ta mởckrl ra, ngàysjei chắmczac biếmrent chưcgtm thiêyoszn đgrbvcgtmi giớwvafi, đgrbvcgtmi lụesdxc vôfnma tậwpdtn, Cửpmllu U Đzdkpcgtmi Lụesdxc chỉpmgxysje mộpjhyt trong sốqepl đgrbvókwye”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.