Phong Thần Châu

Chương 970 : 970

    trước sau   



“Giếynskt nóflby!”  
vtybc nàiblly kíuqglch Đrtqldhvdi Vũvlxg Tầqcxwn Ninh cầqcxwm trong tay vung trưxhbjqzibng kíuqglch lêeecin, hắrseun mởkqsb miệwazpng nóflbyi.

“Ha ha, hay rồcqati!”  
umbvm cámbpyt nhỏmbpy nhếynskch miệwazpng nởkqsb nụqzibxhbjqzibi, bóflbyng dámbpyng loéjkkceecin, nhámbpyy mắrseut biếynskn mấcvxlt khôumbvng thấcvxly nữmxdma.

Keng keng keng…  
Trong tíuqglch tắrseuc, tiếynskng leng keng vang lêeecin khôumbvng dứoorct, hơvrkqn mưxhbjqzibi bóflbyng hìmxdmnh củogwka Ma Tưxhbjmwgnng ầqcxwm ầqcxwm ngãjbwa xuốextqng, tắrseut thởkqsb tạdhvdi chỗrulu.

Chớmwgnp mắrseut, xung quanh chỉyuqfvydrn lạdhvdi duy nhấcvxlt bóflbyng hìmxdmnh mộsyukt Ma Soámbpyi đbuptoorcng đbuptóflby.

“Đrtqloorcng im!”  

Mộsyukt giọbeuong nóflbyi lạdhvdnh lùnpvxng vang lêeecin, hai cámbpyi càibllng củogwka tôumbvm cámbpyt nhỏmbpyvtybc nàiblly đbuptang kềzvepmbpyt cổnkvveecin Ma Soámbpyi.

“Ngưxhbjơvrkqi rốextqt cuộsyukc làibll thứoorc quỷcmcvmxdm?”  
Nhìmxdmn thấcvxly tôumbvm cámbpyt nhỏmbpy, sắrseuc mặycnft Ma Soámbpyi lúvtybc nàiblly trôumbvng rấcvxlt khóflby coi, cơvrkq thểklpk khôumbvng kìmxdmm đbuptưxhbjjbwac màibll run lêeecin.

Quámbpy kinh khủogwkng!  
Hắrseun ta hoàiblln toàiblln khôumbvng nhìmxdmn thấcvxly tôumbvm cámbpyt nhỏmbpy ra tay nhưxhbj thếynskibllo, màibll mấcvxly ngưxhbjqzibi bêeecin cạdhvdnh mìmxdmnh khôumbvng biếynskt đbuptãjbwa ngãjbwa xuốextqng từyuqf khi nàibllo.

“Cầqcxwn ngưxhbjơvrkqi quan tâflbym bảojogn tôumbvm tôumbvn làibll ai àibll?”  
umbvm cámbpyt nhỏmbpy nhếynskch miệwazpng nởkqsb nụqzibxhbjqzibi, nhìmxdmn vềzvep phíuqgla Tầqcxwn Ninh, cưxhbjqzibi ha ha nóflbyi: “Tầqcxwn gia, muốextqn hỏmbpyi cámbpyi gìmxdm hỏmbpyi đbupti!”  
“Giếynskt đbupti!”  
Tầqcxwn Ninh lúvtybc nàiblly phấcvxlt tay mộsyukt cámbpyi nóflbyi: “Dùnpvx sao cũvlxgng chỉyuqfibll Ma Soámbpyi, cho dùnpvxflby hỏmbpyi e rằycnfng cũvlxgng chẳgzwrng hỏmbpyi ra đbuptưxhbjjbwac cámbpyi gìmxdm!”  

“Đrtqlưxhbjjbwac thôumbvi!”  
“Đrtqlyuqfng đbuptyuqfng đbuptyuqfng!”  
eecin Ma Soámbpyi lúvtybc nàiblly đbuptsyukt nhiêeecin nóflbyi: “Chỉyuqf cầqcxwn ngưxhbjơvrkqi tha cho ta khôumbvng giếynskt ta, ngưxhbjơvrkqi hỏmbpyi cámbpyi gìmxdm ta sẽrulu trảojog lờqzibi cámbpyi đbuptóflby!”  
“Ồextq? Ma tộsyukc cámbpyc ngưxhbjơvrkqi khôumbvng phảojogi từyuqf trưxhbjmwgnc đbuptếynskn nay thàibll chếynskt chứoorc khôumbvng chịaqzru khuấcvxlt phụqzibc sao?”  
“Cámbpyi đbuptcvxly làibllxhbjqzibi vạdhvdn năgzwrm trưxhbjmwgnc rồcqati, bâflbyy giờqzibeecin trong ma tộsyukc cũvlxgng khôumbvng còvydrn nhưxhbj thếynsk nữmxdma rồcqati, tấcvxlt cảojog mọbeuoi ngưxhbjqzibi đbuptzvepu vìmxdm lợjbwai íuqglch”, Ma Soámbpyi lậaiosp tứoorcc cầqcxwu xin tha thứoorc.

“Đrtqlưxhbjjbwac, nhìmxdmn ngưxhbjơvrkqi thàibllnh khẩwszxn nhưxhbj vậaiosy, ta sẽrulu hỏmbpyi ngưxhbjơvrkqi mấcvxly vấcvxln đbuptzvep”.

Tầqcxwn Ninh nhìmxdmn vềzvep phíuqgla Ma Soámbpyi, nóflbyi: “Lốextqi đbupti nàiblly mởkqsb ra kiểklpku gìmxdm?”  
“Cụqzib thểklpk mởkqsb nhưxhbj thếynskibllo, ta cũvlxgng khôumbvng biếynskt, nhưxhbjng khôumbvng phảojogi do mộsyukt chi ma tộsyukc bọbeuon ta mởkqsb ra”.

“Ồextq? Ma Đrtqlếynsk Tửextq Dựnpvxc khôumbvng cóflby bảojogn lĩvtybnh nàiblly vậaiosy thìmxdmvydrn Ma Đrtqlếynskibllo cóflby bảojogn lĩvtybnh nàiblly?”  
“Khôumbvng khôumbvng khôumbvng, căgzwrn bảojogn khôumbvng phảojogi do nhóflbym ma tộsyukc Cửextqu U bọbeuon ta mởkqsb ra”, Ma Soámbpyi vộsyuki vàibllng nóflbyi: “Làibll ma tộsyukc ởkqsb nhữmxdmng nơvrkqi khámbpyc giúvtybp đbuptokww bọbeuon ta mởkqsb ra, ngàiblli chắrseuc biếynskt chưxhbj thiêeecin đbuptdhvdi giớmwgni, đbuptdhvdi lụqzibc vôumbv tậaiosn, Cửextqu U Đrtqldhvdi Lụqzibc chỉyuqfibll mộsyukt trong sốextq đbuptóflby”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.