Phong Thần Châu

Chương 960 : 960

    trước sau   
*Chưbmlxơytkong nàaywgy cólmyu nộgrpji dung ảgollnh, nếfjaau bạalhcn khônrsdng thấojxxy nộgrpji dung chưbmlxơytkong, vui lòmqking bậurbdt chếfjaa đepyfgrpj hiệalhcn hìwmednh ảgollnh củafgua trìwmednh duyệalhct đepyfmzsy đepyfbsyec.



“Thằzmkfng nhólmyuc nàaywgy làaywg hậurbdu nhâytkon củafgua Kiếfjaam Âarnjm Sơytkon àaywg?”  
“Àcmie? Têujxln tiểmzsyu tửmkpeaywgy… hìwmednh nhưbmlx chảgolllmyu chỗnrsdaywgo đepyfegijc biệalhct hếfjaat…”  
“Cônrsdimhhaywgy, ngưbmlxytkoc lạalhci cólmyu mộgrpjt trábaadi tim Linh Lung, cũujxlng khônrsdng tồpeiji…”  
nrsdm cábaadt nhỏmkpe nhìwmedn mấojxxy ngưbmlxjejni rồpeiji đepyfưbmlxa ra từetclng lờjejni bìwmednh, cuốjmhci cùfjaang nhìwmedn vềongz phígolla Tầetcln Ninh nólmyui: “Tầetcln gia, hìwmednh nhưbmlx lầetcln nàaywgy ngàaywgi chọbsyen ngưbmlxjejni chẳinlxng ra sao cảgoll”.

“Liêujxln quan gìwmed đepyfếfjaan ngưbmlxơytkoi!”  
Tầetcln Ninh chậurbdm rãigkci nólmyui: “Đnjfeưbmlxytkoc rồpeiji, theo ta đepyfi thônrsdi”.

“Đnjfeưbmlxytkoc rồpeiji đepyfưbmlxytkoc rồpeiji, ngay cảgollgollch Dạalhci Vũujxl ngàaywgi cũujxlng đepyfãigkcbmlxytkon đepyfưbmlxytkoc, nếfjaau ta khônrsdng đepyfi cùfjaang ngàaywgi hábaad chẳinlxng phảgolli sẽmkpe bịqmff ngàaywgi nưbmlxddhxng ăcmien sao!”  
Tầetcln Ninh khônrsdng nólmyui gìwmed thêujxlm, nhìwmedn vềongz phígolla Vũujxl Tam Gia, nólmyui: “Ngưbmlxơytkoi dẫyumxn bọbsyen họbsye đepyfi trưbmlxddhxc chờjejn ta, ta vàaywgnrsdm cábaadt nhỏmkpe đepyfi đepyfếfjaan chỗnrsdytkou xem thửmkpe”.


“Gia!”  
ujxl Tam Gia lậurbdp tứxolac nólmyui: “Đnjfemzsy ta đepyfi cùfjaang ngàaywgi đepyfi! Ởzirj trong đepyfólmyufjaa sao cũujxlng làaywg…”  
“Khônrsdng cầetcln, ta chỉimhh đepyfi xem thửmkpe mộgrpjt chúoarpt, sẽmkpe khônrsdng làaywgm gìwmed hếfjaat!”  
Tầetcln Ninh vừetcla nólmyui xong, phấojxxt tay ábaado, tônrsdm cábaadt nhỏmkpe trựongzc tiếfjaap nhảgolly lêujxln vai Tầetcln Ninh, nólmyuujxlng khônrsdng dábaadm nhảgolly lêujxln đepyfetclu củafgua Tầetcln Ninh, nólmyu vẫyumxn chưbmlxa muốjmhcn thàaywgnh tônrsdm nưbmlxddhxng đepyfâytkou!  
Hai bólmyung hìwmednh từetclng bưbmlxddhxc rờjejni đepyfi, biếfjaan mấojxxt ởavfs trong bụepyfi câytkoy xanh.

Bốjmhcn ngưbmlxjejni Lýujxl Nhấojxxt Phàaywgm, Thẩpeijm Văcmien Hiêujxln, Kiếfjaam Tiểmzsyu Minh vàaywg Thiêujxln Linh Lung cho đepyfếfjaan bâytkoy giờjejn vẫyumxn chưbmlxa cólmyu phảgolln ứxolang lạalhci.

Chuyệalhcn nàaywgy rốjmhct cuộgrpjc làaywg sao vậurbdy?  
Mộgrpjt con tônrsdm biêujxlt nólmyui chuyệalhcn, còmqkin tựongzbmlxng làaywgaywgnrsdn?  
baadi nàaywgy đepyfúoarpng làaywg tin lạalhc trong thiêujxln hạalhc!  

“Vũujxl Tam Gia, Vũujxl Tam Gia, đepyfalhci ca ta đepyfi làaywgm gìwmed vậurbdy?”  
“Chuyệalhcn con nígollt khônrsdng nêujxln hỏmkpei thìwmed đepyfetclng hỏmkpei…”, Vũujxl Tam Gia dẫyumxn đepyfưbmlxjejnng, mang theo bốjmhcn ngưbmlxjejni bọbsyen họbsye đepyfi ra ngoàaywgi.

“Vũujxl Tam Gia, ngàaywgi quen đepyfalhci ca củafgua ta nhưbmlx thếfjaaaywgo?”  
Kiếfjaam Tiểmzsyu Minh lúoarpc nàaywgy lạalhci nólmyui: “Ca củafgua ta hìwmednh nhưbmlx vẫyumxn luônrsdn ởavfs trong đepyfếfjaa quốjmhcc Bắrsjlc Minh, ônrsdng ởavfs đepyfâytkoy thìwmedaywgm sao quen đepyfưbmlxytkoc ca củafgua ta?”  
“Tiểmzsyu tửmkpe, ngưbmlxơytkoi muốjmhcn biếfjaat đepyfếfjaan thếfjaa àaywg?”  
ujxl Tam Gia nhìwmedn vềongz phígolla Kiếfjaam Tiểmzsyu Minh, nhếfjaach miệalhcng cưbmlxjejni nólmyui: “Nếfjaau nhưbmlx ngưbmlxơytkoi màaywg biếfjaat thìwmed sẽmkpe bịqmff dọbsyea sợytko mấojxxt mậurbdt, hơytkon nữphhsa còmqkin cólmyu thểmzsy gặegijp nguy hiểmzsym đepyfếfjaan tígollnh mạalhcng, ngưbmlxơytkoi còmqkin cólmyu muốjmhcn biếfjaat nữphhsa khônrsdng?”  
“Muốjmhcn!”  
Thiêujxln Linh Lung lúoarpc nàaywgy tiếfjaap lờjejni nólmyui: “Tầetcln tônrsdng chủafgu trêujxln thônrsdng thiêujxln văcmien, dưbmlxddhxi tưbmlxjejnng đepyfqmffa lýujxl, thậurbdm chígoll chuyệalhcn củafgua mưbmlxjejni mấojxxy vạalhcn năcmiem trưbmlxddhxc cũujxlng nắrsjlm rõafgu nhưbmlxmqking bàaywgn tay, chuyệalhcn nàaywgy quábaad kỳzmkf lạalhc”.

Nghe thấojxxy lờjejni nàaywgy củafgua Thiêujxln Linh Lung, Vũujxl Tam Gia nhếfjaach miệalhcng cưbmlxjejni: “Khônrsdng hổfpjnaywg mộgrpjt trábaadi tim Linh Lung, quảgoll nhiêujxln thônrsdng minh, nhưbmlxng thônrsdng minh cũujxlng vônrsd ígollch”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.