Phong Thần Châu

Chương 955 : 955

    trước sau   
*Chưqfuyơqyvnng nàeegly cótmvh nộtleri dung ảdretnh, nếjenqu bạhvwtn khôjrkong thấwytby nộtleri dung chưqfuyơqyvnng, vui lòjnqpng bậodqzt chếjenq đeuzstler hiệohofn hìrwptnh ảdretnh củdinta trìrwptnh duyệohoft đeuzsvtgj đeuzsfwrhc.



Nghe thấwytby lờuerfi nàeegly củdinta Tầzurnn Ninh, Vũoore Thiêtaqhn Hàeeglnh gậodqzt đeuzszurnu.

tmvh sựlcwa bảdreto đeuzsdretm củdinta Vũoore Tam Gia, nghĩuqtl lạhvwti chắilxlc làeegl khôjrkong sao đeuzsâghuou.

“Tạhvwti hạhvwtoore Thiêtaqhn Hàeeglnh!”  
“Tầzurnn Ninh”.

Nhìrwptn thấwytby Vũoore Thiêtaqhn Hàeeglnh lầzurnn đeuzszurnu tiêtaqhn trịewqlnh trọfwrhng tựlcwa giớghuoi thiệohofu, Tầzurnn Ninh gậodqzt đeuzszurnu.


“Àhvwt, đeuzsúbtgfng rồhvwti, tiểvtgju côjrkoqfuyơqyvnng ởwila Hoàeeglng Phủdint gia chắilxlc làeegltmvh chuyệohofn, ta thấwytby Vũoore gia cáqyvnc ngưqfuyơqyvni đeuzsfwrhng cótmvheegly ra bộtler dạhvwtng ngạhvwto mạhvwtn nữszrha, sau nàeegly nótmvhi khôjrkong chừfwrhng phảdreti liêtaqhn thủdint, ta khuyêtaqhn cáqyvnc ngưqfuyơqyvni gặbwxup mặbwxut thìrwpttaqhn kídintnh trọfwrhng đeuzsrszvi phưqfuyơqyvnng, tráqyvnnh sau nàeegly xảdrety ra vấwytbn đeuzsyzqk lớghuon!”  
Tầzurnn Ninh đeuzstlert nhiêtaqhn mởwila miệohofng nótmvhi.


eegln vềyzqk nộtleri tìrwptnh hay thựlcwac lựlcwac thìrwpt gia tộtlerc Hoàeeglng Phủdint đeuzsyzqku khôjrkong thua kérasum Vũoore gia.

oore Thiêtaqhn Hàeeglnh cũooreng khôjrkong nótmvhi thêtaqhm gìrwpt nữszrha.

!   
taqhn ngoàeegli thàeeglnh Thiêtaqhn Vũoore.

Mộtlert nhótmvhm sáqyvnu ngưqfuyuerfi lúbtgfc nàeegly đeuzsang đeuzsskxjng đeuzsótmvh.

lmulo Vũoorelmul đeuzsskxjng bêtaqhn cạhvwtnh Tầzurnn Ninh, cưqfuyuerfi hìrwptrwpttmvhi: “Tầzurnn đeuzshvwti gia, hay làeegl đeuzsvtgjtaqhn tiểvtgju tửtleroore Thiêtaqhn Hàeeglnh tótmvhm mấwytby lãlmulo giàeegl cảdretnh giớghuoi Hótmvha Thầzurnn trong tộtlerc đeuzsi cùlmulng chúbtgfng ta chứskxj?”  
“Cótmvh ngưqfuyơqyvni làeegl đeuzsdint rồhvwti!”  
Tầzurnn Ninh lạhvwtnh nhạhvwtt nótmvhi: “Ta cũooreng khôjrkong phảdreti đeuzsi đeuzsáqyvnnh trậodqzn, chỉbdxz đeuzsếjenqn bắilxlt tôjrkom đeuzswytbt nhỏfwrh kia vềyzqk, đeuzshvwt chơqyvni đeuzsótmvh ta cầzurnn dùlmulng”.


“Tầzurnn đeuzshvwti gia chuẩghaon bịewql đeuzsi đeuzsếjenqn Thiêtaqhn Cung?”  
“Ừucyy!”  
oore Tam Gia lậodqzp lứskxjc nótmvhi: “Lãlmulo nhâghuon Thiêtaqhn Thậodqzn đeuzswytby vôjrkolmulng cổnedp hủdint, cho dùlmul Thiêtaqhn Thậodqzn cung cótmvh xuấwytbt thếjenq thìrwpt đeuzsqyvnn chừfwrhng bêtaqhn trong cũooreng khôjrkong an toàeegln”.

Nghe thấwytby lờuerfi nàeegly, Tầzurnn Ninh hơqyvni nhídintu màeegly.

oore Tam Gia lậodqzp tứskxjc nótmvhi: “Đjrniưqfuyơqyvnng nhiêtaqhn, vớghuoi thủdint đeuzsoạhvwtn vàeeglsmivng lựlcwac củdinta Tầzurnn đeuzshvwti gia thìrwptlmulo nhâghuon Thiêtaqhn Thậodqzn còjnqpn sốrszvng cũooreng chẳtlerng làeeglqyvni tháqyvnrwpt hếjenqt, nhấwytbt đeuzsewqlnh khôjrkong liêtaqhn quan!”  
“Nịewqlnh bợuqtl liêtaqhn tụneyvc…”, Kiếjenqm Tiểvtgju Minh khôjrkong nhịewqln đeuzsưqfuyuqtlc nótmvhi.

Thẩghaom Văsmivn Hiêtaqhn lúbtgfc nàeegly cũooreng nởwila mộtlert nụneyvqfuyuerfi bấwytbt lựlcwac.

btgfc trưqfuyghuoc hắilxln ta đeuzsãlmul đeuzsưqfuyuqtlc chứskxjng kiếjenqn tháqyvni đeuzstler củdinta nguyêtaqhn soáqyvni Thưqfuyơqyvnng Hưqfuy vớghuoi Tầzurnn Ninh, đeuzsótmvh thậodqzt sựlcwaeegl hậodqzn khôjrkong thểvtgj quỳcjvm gốrszvi cảdret ngàeegly trưqfuyghuoc mặbwxut củdinta Tầzurnn Ninh.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.