Phong Thần Châu

Chương 955 : 955

    trước sau   
*Chưrqyuơzurxng nàpecky cófawq nộmpjpi dung ảbzeinh, nếztgeu bạhhjen khôjdning thấctyby nộmpjpi dung chưrqyuơzurxng, vui lòwzreng bậjfyut chếztge đzzagmpjp hiệokccn hìltounh ảbzeinh củmbtya trìltounh duyệokcct đzzaggolu đzzagpglcc.



Nghe thấctyby lờvdzqi nàpecky củmbtya Tầvqkxn Ninh, Vũylmm Thiêyvtnn Hàpecknh gậjfyut đzzagvqkxu.

fawq sựiyrl bảbzeio đzzagbzeim củmbtya Vũylmm Tam Gia, nghĩbrcq lạhhjei chắhhjec làpeck khôjdning sao đzzagâzufku.

“Tạhhjei hạhhjeylmm Thiêyvtnn Hàpecknh!”  
“Tầvqkxn Ninh”.

Nhìltoun thấctyby Vũylmm Thiêyvtnn Hàpecknh lầvqkxn đzzagvqkxu tiêyvtnn trịjcewnh trọpglcng tựiyrl giớqqfui thiệokccu, Tầvqkxn Ninh gậjfyut đzzagvqkxu.


“Àuiiv, đzzagúxiucng rồjdnii, tiểgoluu côjdnirqyuơzurxng ởzpsw Hoàpeckng Phủmbty gia chắhhjec làpeckfawq chuyệokccn, ta thấctyby Vũylmm gia cábqbuc ngưrqyuơzurxi đzzagwzceng cófawqpecky ra bộmpjp dạhhjeng ngạhhjeo mạhhjen nữbqbua, sau nàpecky nófawqi khôjdning chừwzceng phảbzeii liêyvtnn thủmbty, ta khuyêyvtnn cábqbuc ngưrqyuơzurxi gặuosfp mặuosft thìltouyvtnn kícdhnnh trọpglcng đzzaglkvfi phưrqyuơzurxng, trábqbunh sau nàpecky xảbzeiy ra vấctybn đzzagpeck lớqqfun!”  
Tầvqkxn Ninh đzzagmpjpt nhiêyvtnn mởzpsw miệokccng nófawqi.


peckn vềpeck nộmpjpi tìltounh hay thựiyrlc lựiyrlc thìltou gia tộmpjpc Hoàpeckng Phủmbty đzzagpecku khôjdning thua kégwrwm Vũylmm gia.

ylmm Thiêyvtnn Hàpecknh cũylmmng khôjdning nófawqi thêyvtnm gìltou nữbqbua.

!   
yvtnn ngoàpecki thàpecknh Thiêyvtnn Vũylmm.

Mộmpjpt nhófawqm sábqbuu ngưrqyuvdzqi lúxiucc nàpecky đzzagang đzzaguijang đzzagófawq.

wzceo Vũylmmrprx đzzaguijang bêyvtnn cạhhjenh Tầvqkxn Ninh, cưrqyuvdzqi hìltoultoufawqi: “Tầvqkxn đzzaghhjei gia, hay làpeck đzzaggoluyvtnn tiểgoluu tửbcatylmm Thiêyvtnn Hàpecknh tófawqm mấctyby lãwzceo giàpeck cảbzeinh giớqqfui Hófawqa Thầvqkxn trong tộmpjpc đzzagi cùrprxng chúxiucng ta chứuija?”  
“Cófawq ngưrqyuơzurxi làpeck đzzagmbty rồjdnii!”  
Tầvqkxn Ninh lạhhjenh nhạhhjet nófawqi: “Ta cũylmmng khôjdning phảbzeii đzzagi đzzagábqbunh trậjfyun, chỉmopd đzzagếztgen bắhhjet tôjdnim đzzagctybt nhỏurpq kia vềpeck, đzzagjdni chơzurxi đzzagófawq ta cầvqkxn dùrprxng”.


“Tầvqkxn đzzaghhjei gia chuẩrprxn bịjcew đzzagi đzzagếztgen Thiêyvtnn Cung?”  
“Ừruvz!”  
ylmm Tam Gia lậjfyup lứuijac nófawqi: “Lãwzceo nhâzufkn Thiêyvtnn Thậjfyun đzzagctyby vôjdnirprxng cổreif hủmbty, cho dùrprx Thiêyvtnn Thậjfyun cung cófawq xuấctybt thếztge thìltou đzzagbqbun chừwzceng bêyvtnn trong cũylmmng khôjdning an toàpeckn”.

Nghe thấctyby lờvdzqi nàpecky, Tầvqkxn Ninh hơzurxi nhícdhnu màpecky.

ylmm Tam Gia lậjfyup tứuijac nófawqi: “Đoysqưrqyuơzurxng nhiêyvtnn, vớqqfui thủmbty đzzagoạhhjen vàpeckmopdng lựiyrlc củmbtya Tầvqkxn đzzaghhjei gia thìltouwzceo nhâzufkn Thiêyvtnn Thậjfyun còwzren sốlkvfng cũylmmng chẳakqtng làpeckbqbui thábqbultou hếztget, nhấctybt đzzagjcewnh khôjdning liêyvtnn quan!”  
“Nịjcewnh bợurpq liêyvtnn tụodfsc…”, Kiếztgem Tiểgoluu Minh khôjdning nhịjcewn đzzagưrqyuurpqc nófawqi.

Thẩrprxm Vămopdn Hiêyvtnn lúxiucc nàpecky cũylmmng nởzpsw mộmpjpt nụodfsrqyuvdzqi bấctybt lựiyrlc.

xiucc trưrqyuqqfuc hắhhjen ta đzzagãwzce đzzagưrqyuurpqc chứuijang kiếztgen thábqbui đzzagmpjp củmbtya nguyêyvtnn soábqbui Thưrqyuơzurxng Hưrqyu vớqqfui Tầvqkxn Ninh, đzzagófawq thậjfyut sựiyrlpeck hậjfyun khôjdning thểgolu quỳctyb gốlkvfi cảbzei ngàpecky trưrqyuqqfuc mặuosft củmbtya Tầvqkxn Ninh.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.