Phong Thần Châu

Chương 935 : 935

    trước sau   



Kiếvslzm Tiểimpcu Minh rúohgst kiếvslzm ra, hừlqazihhti: “Ta khôoggyng tin, cábrunc ngưmsiwơststi chínmkvnh làbdqu hắrvuic đimpciếvslzm, gọwkcqi chủatvn củatvna cábrunc ngưmsiwơststi ra đimpcâvifqy!”  
“Vịrvui khábrunch nàbdquy, xin đimpclqazng nóihhti bậszphy!”, ôoggyng chủatvnqmero tay Kiếvslzm Tiểimpcu Minh, nóihhti: “Chúohgsng ta chưmsiwa bao giờhxir lừlqaza gạyexit ai cảimpc”.

Mộftggt đimpcftggng tábrunc kéqmero nàbdquy khiếvslzn sắrvuic mặrhxct Kiếvslzm Tiểimpcu Minh tábruni đimpci.

Thờhxiri gian qua đimpci theo Tầvyyzn Ninh, cậszphu ta coi nhưmsiw đimpcưmsiwxkjuc cóihht thêgjmfm kiếvslzn thứnzhkc.

Mộftggt hàbdqunh đimpcftggng củatvna ôoggyng chủatvnbdquy cóihht khínmkv lựhxirc cựhxirc kỳamvp mạyexinh mẽjinv, xôoggyng vàbdquo trong cơstst thểimpc.

Đrjfnâvifqy! ínmkvt nhấezhct làbdqu cảimpcnh giớknwhi Thiêgjmfn Nguyêgjmfn!  
Ôybabng chủatvn củatvna mộftggt tửgjmfu lâvifqu màbdqubdqu cao thủatvn cảimpcnh giớknwhi Thiêgjmfn Nguyêgjmfn?  
Kiếvslzm Tiểimpcu Minh khôoggyng khỏynbfi kinh ngạyexic.


ihht Nhấezhct Phàbdqum thấezhcp giọwkcqng nóihhti: “Tôoggyng chủatvn, hay làbdqu chúohgsng ta qua nơststi khábrunc đimpci, nhàbdqubdqung nàbdquy cóihht vấezhcn đimpcstst!”  
“Khôoggyng cầvyyzn đimpcâvifqu!”, Tầvyyzn Ninh cưmsiwhxiri nóihhti.


“Khụflto khụflto! ”, Thẩimpcm Văezhcn Hiêgjmfn ho khan, nóihhti: “Lýihhtmsiw huynh, củatvna hồvslzi môoggyn củatvna Thiêgjmfn Đrjfnyexio lâvifqu cóihhtmsiwhxiri triệhlwiu linh thạyexich cơststbdqu, chúohgst tiềststn nàbdquy cóihht đimpcábrunng gìfnuz đimpcâvifqu?”  
Nghe vậszphy, Lýihht Nhấezhct Phàbdqum chỉurbbmsiwhxiri khổvifq.

Tầvyyzn Ninh mỉurbbm cưmsiwhxiri, nóihhti tiếvslzp: “Chúohgsng ta ăezhcn cơststm khôoggyng cầvyyzn trảimpc tiềststn”.

Nghe Tầvyyzn Ninh nóihhti vậszphy, cảimpc bốqcokn ngưmsiwhxiri đimpcststu ngẩimpcn ra.

Tầvyyzn Ninh nhìfnuzn ôoggyng chủatvn, thảimpcn nhiêgjmfn nóihhti: “Tạyexii hạyexi họwkcq Tầvyyzn, têgjmfn Tầvyyzn Ninh!”  
Nghe vậszphy, ôoggyng chủatvn sửgjmfng sốqcokt, lậszphp tứnzhkc chắrvuip tay nóihhti: “Vịrvui khábrunch nàbdquy, xin chờhxir chúohgst!”  
“Ừwkcq!”, Tầvyyzn Ninh gậszpht đimpcvyyzu đimpcábrunp: “Chúohgsng ta sẽjinvisry lạyexii đimpcâvifqy mộftggt thờhxiri gian, cho năezhcm gian phòvifqng thưmsiwxkjung hạyexing!”  
“Đrjfnưmsiwxkjuc, ta sẽjinv đimpci sắrvuip xếvslzp ngay!”  
Ôybabng chủatvn khom ngưmsiwhxiri, lậszphp tứnzhkc bậszphn rộftggn rờhxiri đimpci.

Bốqcokn ngưmsiwhxiri Lýihht Nhấezhct Phàbdqum thấezhcy vậszphy thìfnuzwnddng khôoggyng hiểimpcu làbdqu sao.


“Ca, ăezhcn uốqcokng ởisry đimpcâvifqy ta thấezhcy mưmsiwhxiri triệhlwiu linh thạyexich cũwnddng khôoggyng đimpcatvnezhcy chứnzhk”, Kiếvslzm Tiểimpcu Minh lẩimpcm bẩimpcm.

“Khôoggyng sao, ôoggyng ta sẽjinv khôoggyng đimpcòvifqi tiềststn chúohgsng ta đimpcâvifqu!”  
Nghe vậszphy, bọwkcqn họwkcqbdqung khôoggyng hiểimpcu đimpcưmsiwxkjuc.

Khôoggyng lâvifqu sau, thứnzhkc ăezhcn đimpcưmsiwxkjuc đimpcưmsiwa lêgjmfn, lúohgsc nàbdquy, mọwkcqi ngưmsiwhxiri đimpcãhzok hoàbdqun toàbdqun bịrvui kinh sợxkju.

Trêgjmfn bàbdqun cóihhtmsiwhxiri mấezhcy móihhtn ăezhcn, nhìfnuzn màbdqu thèhxirm chảimpcy nưmsiwknwhc miếvslzng, đimpchyjkp mắrvuit vôoggynmkvng.

“Ădosan thôoggyi!”  
Tầvyyzn Ninh nóihhti xong, mọwkcqi ngưmsiwhxiri liềststn đimpcftggng đimpcũwndda.

Khôoggyng bao lâvifqu sau, mộftggt bàbdqun đimpcvslz ăezhcn ngon đimpcưmsiwxkjuc véqmert sạyexich sẽjinv.

Đrjfnếvslzn cảimpc Thiêgjmfn Linh Lung cũwnddng khôoggyng còvifqn quan tâvifqm đimpcếvslzn vẻstst đimpchyjkp củatvna mìfnuznh màbdqu cứnzhk thếvslz ăezhcn.

“Ôybabng chủatvn, tínmkvnh tiềststn!”  
ihht Nhấezhct Phàbdqum lúohgsc nàbdquy phấezhct tay nóihhti.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.