Phong Thần Châu

Chương 921 : 921

    trước sau   



Ánehhnh sáehsung quanh rùphaia đglbfáehsu chuyểvgoqn đglbfihdung, hóglbfa thàdxbjnh màdxbju vàdxbjng, háehsu mồwjrlm nóglbfi: “Lãdxbjo hủjwkjjrsong làdxbj lo lắzttzng mấosndy têrrban nhóglbfc con đglbfóglbf khôihdung hiểvgoqu chuyệnrezn, làdxbjm Đxymhedcki Đxymhếgzzd khôihdung vui”.

“Ta kinh khủjwkjng vậuhimy sao hảglbf! ”  
dxbjo U Quỷwjrl mỉzvadm cưmftmzttzi, khôihdung nóglbfi.

Khôihdung kinh khủjwkjng?  
dxbjo ta đglbfãdxbj tậuhimn mắzttzt chứhppang kiếgzzdn, năvnrsm đglbfóglbf, trong trậuhimn chiếgzzdn Phầtcvdn Ma, mộihdut mìwjrlnh Tầtcvdn Ninh chéxurwm giếgzzdt bao nhiêrrbau làdxbj ma đglbftcvdu.

wjrlnh ảglbfnh ấosndy đglbfếgzzdn giờzttzmftmmftmng tưmftmehsung lạedcki vẫjfgyn còugqwn thấosndy run.

dxbjphaing lújrsoc đglbfóglbf, Lâluqgm Thiêrrban Nhai dẫjfgyn theo Hứhppaa Thanh Phong, Tầtcvdn Triếgzzdt vàdxbjluqgm Vi Vũjrso đglbfi vềldnw Kiếgzzdm Cáehsuc.


“Cáehsuc chủjwkj, lờzttzi hứhppaa hẹxymhn củjwkja mộihdut têrrban nhóglbfc miệnrezng còugqwn hôihdui sữcjmra nhưmftm thếgzzd, đglbffpbyi lấosndy ba tôihdung môihdun lớbobhn, sao ngàdxbji cóglbf thểvgoq đglbfwjrlng ýpfhy vậuhimy ạedck?”  

Hứhppaa Thanh Phong lújrsoc nàdxbjy lo lắzttzng khôihdung thôihdui.

“Ồpyza, vậuhimy ngưmftmơihzti nghĩzyic xem ta nêrrban làdxbjm gìwjrl?”, Lâluqgm Thiêrrban Nhai mỉzvadm cưmftmzttzi nóglbfi.

“Đxymhrrban cuồwjrlng nhưmftm vậuhimy, thìwjrlrrban giếgzzdt mớbobhi phảglbfi!”, lújrsoc nàdxbjy sáehsut cơihzt củjwkja Hứhppaa Thanh Phong chuyểvgoqn đglbfihdung, cảglbf ngưmftmzttzi lạedcknh lẽdxtvo.

“Giếgzzdt hắzttzn?”  
luqgm Thiêrrban Nhai mỉzvadm cưmftmzttzi, gậuhimt đglbftcvdu: “Đxymhưmftmehsuc, giờzttz ngưmftmơihzti đglbfi giếgzzdt hắzttzn đglbfi”.

Nghe vậuhimy, Hứhppaa Thanh Phong cũjrsong ngẩrxvnn ra.

Đxymhújrsong nhỉzvad, giếgzzdt thếgzzddxbjo?  
U Đxymhihdung Thiêrrban kia hạedck quyếgzzdt tâluqgm bảglbfo vệnrez Tầtcvdn Ninh, ngưmftmzttzi bêrrban ngoàdxbji sao màdxbj giếgzzdt nổfpbyi?  

“Dùphaidxbj vậuhimy, ngàdxbji cũjrsong khôihdung thểvgoq trao đglbffpbyi nhưmftm thếgzzd đglbfưmftmehsuc!”, Hứhppaa Thanh Phong khôihdung thểvgoq chấosndp nhậuhimn nổfpbyi, lãdxbjnh thổfpby củjwkja ba tôihdung môihdun lớbobhn đglbffpbyi lấosndy mộihdut lờzttzi hứhppaa củjwkja Tầtcvdn Ninh.

Thậuhimt sựedck khôihdung đglbfáehsung chújrsot nàdxbjo!  
“Chưmftma chắzttzc đglbfãdxbj khôihdung đglbfáehsung đglbfâluqgu!”  
luqgm Thiêrrban Nhai lạedcknh nhạedckt nóglbfi: “U Đxymhihdung Thiêrrban cung kígorinh vớbobhi Tầtcvdn Ninh nhưmftm thếgzzd, ôihdung ta làdxbj ngưmftmzttzi ngu sao?”  
“Tầtcvdn Ninh nàdxbjy nhấosndt đglbfrrbanh bấosndt phàdxbjm, hơihztn nữcjmra! ”  
luqgm Thiêrrban Nhai im lặxowhng mộihdut lújrsoc, khôihdung nóglbfi ra nữcjmra.

ihztn nữcjmra, ôihdung giàdxbj họnhrf Vệnrez kia thâluqgm tàdxbjng bấosndt lộihdu, ôihdung ta nhìwjrln khôihdung thấosndu.

“Cha, kiếgzzdm Âygpcm Càdxbjn kia rốluqgt cuộihduc làdxbj sao vậuhimy ạedck?”, Lâluqgm Vi Vũjrsougqwugqw khôihdung thôihdui, cuốluqgi cùphaing vẫjfgyn hỏugqwi.

“Chuyệnrezn nàdxbjy nóglbfi ra thìwjrljrsong làdxbj mộihdut chuyệnrezn xấosndu củjwkja Kiếgzzdm Cáehsuc ta năvnrsm đglbfóglbf, nhưmftmng đglbfãdxbj bịrrba che đglbfuhimy lạedcki”.

Nghe cha nóglbfi vậuhimy, Lâluqgm Vi Vũjrsodxbjng tòugqwugqwihztn.

“Trong Kiếgzzdm Cáehsuc ta cóglbf mộihdut khu mộihdu kiếgzzdm, chắzttzc mọnhrfi ngưmftmzttzi đglbfldnwu biếgzzdt?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.