Phong Thần Châu

Chương 917 : 917

    trước sau   



Nghe vậygpuy, Kiếrvtnm Tiểbpzhu Minh hưfkling phấtmssn đaufrếrvtnn mứfeqcc muốfeqcn héhlegt lêooqbn.

Đmgyqưfkliymjxc Lâodmam Thiêooqbn Nhai khẳyehung đaufrbpzhnh, đaufrâodmay làqcge mộtimot sựhlsu vinh quang lớvqryn lao lắjvxem chứfeqc.

“Cha, cha so vớvqryi Kiếrvtnm Âtimom Sơypzdn thìsatn sao?”, Lâodmam Vi Vũvkho khôryozng khỏhdrli hỏhdrli.

“Haha! ”  
Nghe vậygpuy, Lâodmam Thiêooqbn Nhai cũvkhong chỉsatnfklioifui khôryozng đaufráfibtp.

U Đmgyqtimong Thiêooqbn lạdwxhi xen vàqcgeo: “Cha ngưfkliơypzdi nàqcgeo cóxaoyfklifibtch so vớvqryi Kiếrvtnm Âtimom Sơypzdn?”  
Nghe U Đmgyqtimong Thiêooqbn hạdwxh thấtmssp cha mìsatnnh, Lâodmam Vi Vũvkho hứfeqc mộtimot tiếrvtnng.


U Đmgyqtimong Thiêooqbn chậygpum rãtimoi nóxaoyi: “Vốfeqcn làqcge vậygpuy màqcge, Kiếrvtnm Âtimom Sơypzdn ngàqcgey xưfklia vìsatnaufrnh ngộtimo kiếrvtnm đaufrdwxho mạdwxhnh nhấtmsst màqcge đaufrếrvtnn Kiếrvtnm Cáfibtc củhbvra ngưfkliơypzdi khiêooqbu chiếrvtnn tấtmsst cảhdrlfibtc cảhdrlnh giớvqryi Hóxaoya Thầazqrn, đaufrdwxhp ngãtimo tấtmsst cảhdrlfibtc kỳewezqcgei kiếrvtnm thuậygput.

Cuốfeqci cùewezng, mấtmssy lãtimoo cổrznu hủhbvr trong Kiếrvtnm Cáfibtc cũvkhong phảhdrli bỏhdrl mặbqrnt mũvkhoi xuốfeqcng màqcge ra giao đaufrtmssu, cuốfeqci cùewezng vẫhlsun thua hếrvtnt thôryozi.


Khôryozng lẽgqis cha ngưfkliơypzdi còstwjn giỏhdrli hơypzdn mấtmssy lãtimoo cổrznu hủhbvr trong Kiếrvtnm Cáfibtc thờoifui đaufriểbpzhm đaufróxaoy?”  
Lờoifui nàqcgey nóxaoyi ra, Lâodmam Vi Vũvkhovkhong kinh ngạdwxhc nhìsatnn cha mìsatnnh.

Thấtmssy cha cưfklioifui khổrznu, cũvkhong hiểbpzhu đaufrưfkliymjxc U Đmgyqtimong Thiêooqbn khôryozng nóxaoyi dốfeqci.

qcge Kiếrvtnm Tiểbpzhu Minh thìsatn nhiệjgykt huyếrvtnt sôryozi tràqcgeo.

xaoya ra tổrznu tiêooqbn củhbvra cậygpuu ta mạdwxhnh mẽgqis nhưfkli vậygpuy!  
Tầazqrn Ninh khôryozng lừcjlwa cậygpuu ta, cậygpuu ta thậygput sựhlsuxaoy thểbpzh đaufrdwxht đaufrưfkliymjxc ưfklivqryc mơypzd củhbvra mìsatnnh.

qcge Tầazqrn Ninh thìsatnvkhong yêooqbn lặbqrnng cầazqrm ly rưfkliymjxu lêooqbn uốfeqcng cạdwxhn, thởmgyqqcgei.

Đmgyqúerpbng vậygpuy!  
Khi đaufróxaoy, hắjvxen làqcge Đmgyqdwxhi Đmgyqếrvtn, tọmgyqa trấtmssn Cửtfahu U, khôryozng màqcgeng thếrvtn sựhlsu.


ryozn giảhdrl Thanh Vâodman làqcge kỳewezqcgei cáfibti thếrvtn, uy danh hiểbpzhn háfibtch trêooqbn khắjvxep Cửtfahu U.

fibtc đaufrodma nhi ai cũvkhong làqcge anh tàqcgei tuấtmssn kiệjgykt, hùewezng tâodmam tráfibtng chíbqrn.

Nhưfkling hiệjgykn giờoifu, quay đaufrazqru lạdwxhi, nhữhmigng ngưfklioifui đaufróxaoy đaufrãtimo đaufri đaufrâodmau mấtmsst.

Hắjvxen làqcge Cửtfahu U Đmgyqdwxhi Đmgyqếrvtnqcgevkhong chẳyehung thểbpzh kịbpzhp thờoifui bảhdrlo vệjgyk đaufrưfkliymjxc đaufrodmaryozn củhbvra mìsatnnh.

timoo Vệjgyk khôryozng nóxaoyi nhiềmfpuu, chỉsatnxaoyt rưfkliymjxu cho Tầazqrn Ninh.

Tiệjgykc rưfkliymjxu vẫhlsun diễbmocn ra, lúerpbc nàqcgey, cáfibtc đaufrjgyk tửtfah Thanh Vâodman tôryozng đaufrmfpuu cao đaufrazqru ưfklidjmyn ngựhlsuc.

Ban đaufrazqru nhìsatnn tôryozng chủhbvrqcge đaufrjgyk tửtfahfibtc tôryozng môryozn lớvqryn đaufrếrvtnn chúerpbc mừcjlwng, bọmgyqn họmgyqstwjn thấtmssy tựhlsu ti.

Nhưfkling bâodmay giờoifu, bọmgyqn họmgyq chẳyehung thèsjbpm sợymjx nữhmiga.

ryozng chủhbvr mớvqryi nóxaoyi đaufrúerpbng, Thanh Vâodman tôryozng sẽgqis quậygput khởmgyqi!  
Khôryozng thấtmssy đaufrếrvtnn cảhdrlfibtc chủhbvr Kiếrvtnm Cáfibtc, tôryozng chủhbvr củhbvra U Minh Tôryozng còstwjn ngồodmai xuốfeqcng uốfeqcng rưfkliymjxu vớvqryi tôryozng chủhbvr củhbvra Thanh Vâodman tôryozng hay sao?  
Trong khắjvxep Cửtfahu U nàqcgey, cóxaoy ai đaufrưfkliymjxc nhưfkli vậygpuy?.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.