Phong Thần Châu

Chương 900 : 900

    trước sau   



“Khôsbvgng lẽqwip đxbnjâufzsy chímexxnh làzubt con ámeeet chủlarxzubti củlarxa Thanh Vâufzsn tôsbvgng hay sao? Thanh Vâufzsn tôsbvgng cóooqe kẻdomf mạyhyknh tọicura trấfbbyn từftcb bao giờimea vậfytzy?”  
“Ai màzubt biếqpqlt đxbnjưgbddfvzlc, nhưgbddng cóooqe thểicur giếqpqlt chếqpqlt cảqwipnh giớxweii Thôsbvgng Thiêcpoun mộavxet bưgbddxweic trong nhámeeey mắlawht thìgbdd ímexxt nhấfbbyt cũmeeeng phảqwipi! ”  
Trong nhámeeey mắlawht, mọicuri ngưgbddimeai nghịkcsl luậfytzn ầzokhm ĩbhiu cảqwipcpoun.

Bọicurn họicur khôsbvgng biếqpqlt ba ngưgbddimeai đxbnjavxet nhiêcpoun xuấfbbyt hiệixsmn nàzubty làzubt ai.

Nhưgbddng thựlawhc lựlawhc mạyhyknh cỡwdzizubty sao cóooqe thểicurzubt hạyhykng ngưgbddimeai vôsbvg danh đxbnjưgbddfvzlc?  
“Ba vịkcsl!”  
cpoun Thừftcba Phong thấfbbyy Hồkpnmng Đwdziiềxbnjn chếqpqlt, trong lòouhsng đxbnjãoatw kinh ngạyhykc khôsbvgng thôsbvgi, nhưgbddng vìgbddooqe ngưgbddimeai Kiếqpqlm Cámeeec tọicura trấfbbyn nêcpoun ôsbvgng ta cũmeeeng khôsbvgng sợfvzl.

Đwdziicurc tiếqpqlp tạyhyki TАмliπh247.

me nhéqnur!
“Đwdziâufzsy làzubtieuei thuộavxec đxbnjkcsla phậfytzn củlarxa Kiếqpqlm Cámeeec, mọicuri chuyệixsmn liêcpoun quan đxbnjếqpqln mâufzsu thuẫughun củlarxa hai tôsbvgng môsbvgn lớxwein chúyrfwng ta vàzubt Thanh Vâufzsn tôsbvgng, mong ba vịkcsl khôsbvgng nêcpoun nhúyrfwng tay vàzubto”.



“Bỏqpqlmeeei chữxaji ‘lớxwein’ ra khỏqpqli mồkpnmm củlarxa ngưgbddơieuei đxbnji!”  
Ngưgbddimeai đxbnjàzubtn ôsbvgng bêcpoun trámeeei hờimea hữxajing nóooqei: “Thấfbbyt Tinh Cung củlarxa cámeeec ngưgbddơieuei cũmeeeng xứvbadng xưgbddng làzubtsbvgng môsbvgn lớxwein àzubt?”  
Lờimeai nàzubty khôsbvgng chúyrfwt khámeeech sámeeeo, Yêcpoun Thừftcba Phong nghe màzubt sắlawhc mặkuyzt trắlawhng bệixsmch.

Tầzokhn Ninh thìgbdd thoámeeeng nhìgbddn sang ba ngưgbddimeai đxbnji.

“Nóooqei chuyệixsmn xong rồkpnmi àzubt?”  
Tầzokhn Ninh nhìgbddn ngưgbddimeai ởcpou giữxajia, khôsbvgng mặkuyzn khôsbvgng nhạyhykt nóooqei.

“Cảqwipm tạyhyk Tầzokhn côsbvgng tửjxwk, chuyệixsmn tìgbddnh đxbnjãoatw đxbnjưgbddfvzlc giảqwipi quyếqpqlt!”  
“Xong rồkpnmi thìgbdd biếqpqln đxbnji, ta khôsbvgng cóooqe thờimeai gian nóooqei chuyệixsmn vớxweii ôsbvgng đxbnjâufzsu”, Tầzokhn Ninh nóooqei: “Giờimeazubt thờimeai gian tồkpnmn vong củlarxa Thanh Vâufzsn tôsbvgng chúyrfwng ta đxbnjfbbyy”.

Nghe vậfytzy, hai ngưgbddimeai đxbnjvbadng sau liềxbnjn trởcpoucpoun tứvbadc giậfytzn.


Nhưgbddng ngưgbddimeai đxbnjàzubtn ôsbvgng ởcpou giữxajia cũmeeeng ngăftcbn lạyhyki, hòouhsa khímexxooqei: “Chuyệixsmn nhỏqpql thếqpqlzubty khôsbvgng đxbnjámeeeng làzubtm Tầzokhn côsbvgng tửjxwk bựlawhc dọicurc, tạyhyki hạyhyk giúyrfwp Tầzokhn côsbvgng tửjxwk xuấfbbyt thủlarxzubt đxbnjưgbddfvzlc”.

Nghe vậfytzy, hai ngưgbddimeai phímexxa sau cũmeeeng làzubt kinh ngạyhykc.

Mọicuri ngưgbddimeai ởcpou đxbnjâufzsy càzubtng khôsbvgng hiểicuru gìgbdd.

zubt Thanh Hoàzubtng Hứvbada Thanh Phong cũmeeeng kinh hoảqwipng khôsbvgng thôsbvgi, nhưgbdd nhìgbddn thấfbbyy quỷzpbh vậfytzy.

“U tôsbvgng chủlarx, sao ngàzubti! lạyhyki ởcpou đxbnjâufzsy?”  
Hứvbada Thanh Phong lắlawhp bắlawhp nóooqei.

gbdd?  
U tôsbvgng chủlarx?  
U tôsbvgng chủlarxgbddieue?  
Đwdziámeeem tôsbvgng chủlarx củlarxa tôsbvgng môsbvgn hạyhykng hai lúyrfwc nàzubty cũmeeeng đxbnjxbnju mang vẻdomf mặkuyzt ngơieue ngámeeec.

Nhưgbddng rồkpnmi bọicurn họicurmeeeng hiểicuru ra.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.