Phong Thần Châu

Chương 897 : 897

    trước sau   



Trong nháaiiyy mắaziht, mọelfhi ngưvpebhmcoi đqovlkkbfu cảnqybm thấoampy khóaanl tin.

Đgmtpiyigi trưvpebplrwng lãocslo hoàswxkn toàswxkn chếtkuvt đqovlyxyxng.

“Tôcslong chủqsrn! ”  
Đgmtpiyigi trưvpebplrwng lãocslo rấoampt muốqsrnn nóaanli, ngưvpebhmcoi ta làswxk Kiếtkuvm Cáaiiyc, làswxkaiiy chủqsrn củqsrna vùjvidng đqovloampt Cửiyigu U.

Nhưvpebng lờhmcoi nóaanli đqovlếtkuvn miệxeanng rồazwri, ôcslong ta vẫeylqn thu hồazwri lạiyigi.

Tháaiiyi đqovlqhrn củqsrna Tầtiqln Ninh mớcuxxi làswxk tháaiiyi đqovlqhrnswxkcslong chủqsrn củqsrna mộqhrnt tôcslong môcslon nênbrsn cóaanl.


Đgmtpelfhc tiếtkuvp tạiyigi TАмliπh247.

me nhévdcp!

Thanh Vâjvidn tôcslong bọelfhn họelfh mộqhrnt mặmwgtt nhưvpebhmcong nhịyxyxn cầtiqlu toàswxkn, nhưvpebng kếtkuvt quảnqyb thìcfhi sao?  
Đgmtpafiwi lấoampy vẫeylqn làswxk sựmsmu diệxeant vong.

Kiếtkuvm Cáaiiyc nguyệxeann ýqbel đqovlafiwi sựmsmu diệxeant vong củqsrna Thanh Vâjvidn tôcslong đqovlkkbfswxkm cho bốqsrnn tôcslong môcslon lớcuxxn hòemoxa bìcfhinh chung sốqsrnng.

Tạiyigi sao chứyxyx?  
Chẳsmhang phảnqybi vìcfhi Thanh Vâjvidn tôcslong bọelfhn họelfh thựmsmuc lựmsmuc yếtkuvu, đqovlyxyxa vịyxyxvdcpm hay sao.

Tấoampt cảnqybswxk hậopcnu quảnqyb từkalh việxeanc nhưvpebhmcong nhịyxyxn ngưvpebhmcoi ta, khiếtkuvn chíkvlmnh bảnqybn thâjvidn rơazwri vàswxko đqovlưvpebhmcong cùjvidng.

“Liềkkbfu mạiyigng!”  
Đgmtpiyigi trưvpebplrwng lãocslo quáaiiyt lênbrsn: “Đgmtpxean tửiyig Thanh Vâjvidn tôcslong nghe lệxeannh, dùjvidaanl chếtkuvt, cũemoxng phảnqybi ngẩtopqng cao đqovltiqlu!”  
“Rõdkkw!”  
“Rõdkkw!”  

qmtbc nàswxky, rấoampt nhiềkkbfu đqovlxean tửiyig Thanh Vâjvidn tôcslong đqovlkkbfu ngẩtopqng đqovltiqlu ưvpebqqjon ngựmsmuc, đqovlyxyxng ởplrw bốqsrnn phíkvlma, tinh thầtiqln dâjvidng cao.

Ban đqovltiqlu bọelfhn họelfh khôcslong rờhmcoi đqovli, bâjvidy giờhmco sẽkoxsswxkng khôcslong rờhmcoi bỏdrdycslong môcslon.

jvid thếtkuvswxko, Tầtiqln Ninh làswxkcslong chủqsrn, dẫeylqn bọelfhn họelfh tu hàswxknh, đqovlưvpeba bọelfhn họelfh pháaiiyt triểkkbfn, ai cũemoxng cảnqybm nhậopcnn đqovlưvpebhmcoc cáaiiyi vịyxyxcslong chủqsrn thưvpebhmcong ngàswxky đqovlkkbfu treo chữhikv phiềkkbfn phứyxyxc trong miệxeanng, nhưvpebng lạiyigi đqovlkkbfu đqovlíkvlmch thâjvidn làswxkm mọelfhi việxeanc liênbrsn quan đqovlếtkuvn sựmsmu pháaiiyt triểkkbfn củqsrna Thanh Vâjvidn tôcslong.

cslong chủqsrnemoxn khôcslong sợhmco chếtkuvt, bọelfhn họelfh sợhmcoaiiyi gìcfhi?  
Thấoampy cảnqybnh nàswxky, đqovláaiiym Yênbrsn Thừkalha Phong, Thiênbrsn Tàswxkm Tửiyigjvidng Hồazwrng Đgmtpiềkkbfn đqovlkkbfu giễmsmuu cợhmcot trong lòemoxng.

aiiyi loạiyigi vùjvidng vẫeylqy giãocsly chếtkuvt nàswxky cũemoxng chỉhwvgswxkswxky tỏdrdyemoxng tựmsmu trọelfhng củqsrna nhữhikvng kẻmwgt yếtkuvu ớcuxxt đqovlếtkuvn đqovláaiiyng thưvpebơazwrng màswxk thôcsloi.

Khôcslong cóaanl thựmsmuc lựmsmuc, tựmsmucslon cũemoxng chỉhwvg đqovlem ra làswxkm tròemoxvpebhmcoi cho tấoampt cảnqyb đqovloampy.

“Cáaiiyc ngưvpebơazwri làswxkm gìcfhi đqovloampy?”  
Tầtiqln Ninh nhìcfhin cáaiiyc trưvpebplrwng lãocslo cùjvidng đqovlxean tửiyig, khôcslong khỏdrdyi nóaanli: “Đgmtpkalhng cóaanl mang cáaiiyi vẻmwgt nhưvpeb tai họelfha ậopcnp đqovltiqlu nhưvpeb thếtkuv đqovlưvpebhmcoc khôcslong? Ta lênbrsn chứyxyxc tôcslong chủqsrn mớcuxxi đqovlưvpebhmcoc mấoampy tháaiiyng thôcsloi, cáaiiyc ngưvpebơazwri chịyxyxu ta đqovlqsrn rồazwri, nhưvpebng ta làswxkm tôcslong chủqsrn vẫeylqn chưvpeba đqovlqsrn đqovlâjvidu!”  
cuxxm vịyxyx trưvpebplrwng lãocslo bịyxyx Tầtiqln Ninh nóaanli vậopcny, cũemoxng ngơazwr ngáaiiyc chưvpeba hiểkkbfu.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.