Phong Thần Châu

Chương 892 : 892

    trước sau   



Nhưgkgxng Tầdepln Ninh hỏcmzai, đvkvicjwci trưgkgxawywng lãbagoo chỉynzvphgg thểagkj cứubbgng rắkfkdn nóphggi: “Chiếvhrwn, khôbllvng chếvhrwt khôbllvng thôbllvi!”  
Trong chớyahip nhoáycjsng, tấwlirt cảgvho đvkvibuqpu cảgvhom giáycjsc đvkviưgkgxajuoc Thanh Vâfqgtn tôbllvng lúvqecc nàarhpy tựkfkda hồgkcc khôbllvng còubbgn giốzfiwng ngàarhpy trưgkgxyahic nữnklsa.

“Thiêarhpn lâfqgtu chủsfym nhấwlirt đvkvikfkdnh khôbllvng chịkfkdu lui vềbuqp sau thìdimr bọycjsn ta cũelhxng khôbllvng kháycjsch sáycjso nữnklsa vậmuhgy!”  
Hồgkccng Đgvhoiềbuqpn lúvqecc nàarhpy sảgvhoi bưgkgxyahic ra, nhìdimrn Tầdepln Ninh: “Nhãbagoi con, nạcjwcp mạcjwcng đvkvii!”  
“Ngưgkgxơedywi dáycjsm!”  
Thiêarhpn Đgvhocjwco Nhấwlirt sảgvhoi bưgkgxyahic ra, khífvqx thếvhrw mạcjwcnh mẽspzj bao phủsfym toàarhpn sâfqgtn.

Đgvhoycjsc tiếvhrwp tạcjwci TАмliπh247.

me nhéycjs!
arhp trong lúvqecc đvkvióphgg, Thiêarhpn Tàarhpm Tửrhngtromng Yêarhpn Thừwlira Phong cũelhxng trựkfkdc tiếvhrwp xong lêarhpn, muốzfiwn ngăkdnzn Thiêarhpn Đgvhocjwco Nhấwlirt lạcjwci.

Thiêarhpn Đgvhocjwco Nhấwlirt tuy cóphgg mạcjwcnh hơedywn nữnklsa, cũelhxng khôbllvng thểagkjarhpo làarhp đvkvizfiwi thủsfym củsfyma hai ngưgkgxwbfxi kia đvkviưgkgxajuoc.



edywi thởawyw trong nháycjsy mắkfkdt tràarhpn ngậmuhgp sáycjst cơedyw.

ubbgn Thi Cốzfiwt Môbllvn, Thuầdepln Dưgkgxơedywng đvkviiệsaern, Thiêarhpn Cưgkgxơedywng pháycjsi, Phụarhpc Ma tôbllvng lúvqecc nàarhpy cũelhxng khôbllvng đvkvikfkdnh xen vàarhpo.

Đgvhoâfqgty làarhp chuyệsaern củsfyma Thiêarhpn Đgvhocjwco lâfqgtu vớyahii Đgvhocvkvc Tàarhpm tôbllvng vàarhp Thấwlirt Tinh Cung, nếvhrwu bọycjsn họycjs nhúvqecng tay vàarhpo thìdimr đvkviúvqecng làarhp khôbllvng biếvhrwt nặjiezng nhẹgawearhp.

Lầdepln nàarhpy vốzfiwn làarhp đvkviếvhrwn chúvqecc mừwlirng, khôbllvng cầdepln phảgvhoi tựkfkddimrnh nhảgvhoy xuốzfiwng bãbagoi nưgkgxyahic đvkviarhpc nàarhpy làarhpm gìdimr.

“Xem ra hai vịkfkdbllvm nay muốzfiwn trởawyw mặjiezt vớyahii Thiêarhpn Đgvhocjwco lâfqgtu đvkviúvqecng khôbllvng”.

Thiêarhpn Đgvhocjwco Nhấwlirt hờwbfx hữnklsng đvkvii ra, sắkfkdc mặjiezt lạcjwcnh lùtromng nghiêarhpm nghịkfkd.

Mộcvkvt trậmuhgn đvkvicjwci chiếvhrwn nàarhpy chắkfkdc chắkfkdn khôbllvng tráycjsnh đvkviưgkgxajuoc.

zwxk trêarhpn khôbllvng trung, từwlirng luồgkccng sáycjst khífvqxtromng ta khiếvhrwn toàarhpn bộcvkv quảgvhong trưgkgxwbfxng trởawywarhpn ngộcvkvt ngạcjwct.


“Mộcvkvt hôbllvn sựkfkd tốzfiwt nhưgkgx vậmuhgy màarhp ta khôbllvng đvkviưgkgxajuoc thiệsaerp mờwbfxi, lạcjwci còubbgn khôbllvng mờwbfxi màarhp tớyahii, khôbllvng biếvhrwt cáycjsc vịkfkdphgg tráycjsch phạcjwct hay khôbllvng đvkviâfqgty!”  
Mộcvkvt tiếvhrwng cưgkgxwbfxi nhạcjwct lúvqecc nàarhpy vang lêarhpn, trong giâfqgty láycjst, sáycjst khífvqx trưgkgxyahic đvkvicjwci đvkviiệsaern Thanh Vâfqgtn đvkviang trầdeplm lặjiezng đvkvicvkvt nhiêarhpn phảgvhong phấwlirt nhưgkgxphgg áycjsnh mặjiezt trờwbfxi chiếvhrwu xuốzfiwng, tạcjwco cảgvhom giáycjsc ấwlirm áycjsp.

Loạcjwci hơedywi thởawyw mạcjwcnh mẽspzjarhpy khiếvhrwn cho tấwlirt cảgvho mọycjsi ngưgkgxwbfxi cảgvhom giáycjsc nhưgkgxphggedywi thởawywtroma xuâfqgtn, khôbllvng cóphgg bấwlirt kỳzfiw áycjsp ứubbgc nàarhpo nữnklsa.

Nhưgkgxng mọycjsi ngưgkgxwbfxi hiểagkju đvkviưgkgxajuoc, cảgvhom giáycjsc nhưgkgx vậmuhgy đvkvisfym đvkviagkj nhìdimrn ra thựkfkdc lựkfkdc mạcjwcnh mẽspzj củsfyma mọycjsi ngưgkgxwbfxi.

“Hứubbga thúvqecc thúvqecc!”  
arhp nhìdimrn thấwliry ngưgkgxwbfxi đvkvicvkvt ngộcvkvt xuấwlirt hiệsaern trưgkgxyahic bàarhpn rưgkgxajuou, tay khẽspzj vuốzfiwt ly rưgkgxajuou kia, Lâfqgtm Vi Vũelhxelhxng vui vẻwwdk la lêarhpn.

vqecc nàarhpy, Tầdepln Triếvhrwt thấwliry ngưgkgxwbfxi đvkvióphgg, cũelhxng hơedywi sữnklsng sờwbfx, chắkfkdp tay chàarhpo.

fqgtm Vi Vũelhxgkgxyahic ta cáycjsi bàarhpn, nhìdimrn thâfqgtn ảgvhonh nóphgg, cưgkgxwbfxi nóphggi: “Hứubbga thúvqecc thúvqecc, sao thúvqecc lạcjwci tớyahii vậmuhgy, cha cháycjsu đvkviâfqgtu rồgkcci?”  
“Cha cháycjsu bếvhrw quan, ta nhậmuhgn đvkviưgkgxajuoc tin nêarhpn tớyahii đvkviâfqgty luôbllvn.

phgg đvkviiềbuqpu cha cháycjsu nóphggi, bảgvhoo ta mang cháycjsu vềbuqp!”, ngưgkgxwbfxi đvkviàarhpn ôbllvng trung niêarhpn kia nhàarhpn nhãbago đvkvii bộcvkv, giọycjsng nóphggi cũelhxng mang vẻwwdkdimrnh tĩsfymnh.

“Cháycjsu khôbllvng thèenyam ấwliry!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.