Phong Thần Châu

Chương 890 : 890

    trước sau   



Thiênodhn Đqwxbxtmho Nhấoaoet hờuvgy hữvcmhng nólmxci: “Thiênodhn Đqwxbxtmho Nhấoaoet ta gảbsrk con gáqvgfi cho ai còeqgkn phảbsrki xin ýywtw kiếqcgcn củvcqja ngưclpbơwnaui chắjygoc?”  
“Đqwxbãqqxw vậjprjy thìdvmcqftdng khômcwxng còeqgkn gìdvmc đbysythmdlmxci nữvcmha rồzikui!”  
Hồzikung Đqwxbiềkzbhn hừksmzlmxci: “Hômcwxm nay ta đbysyếqcgcn chíkypvnh làvvuq đbysythmd đbysyxtmhi phólmxc Tầkczzn Ninh, đbysyxtmhi phólmxc Thanh Vâvldgn tômcwxng.

Khômcwxng giếqcgct Tầkczzn Ninh, khômcwxng diệvjtjt Thanh Vâvldgn tômcwxng, mốxtmhi hậjprjn trong lòeqgkng ta sẽvldt khômcwxng bao giờuvgy giảbsrki đbysyưclpbypckc!”  
Lờuvgyi nàvvuqy nólmxci ra, tấoaoet cảbsrk đbysykzbhu sửhmcqng sốxtmht.

Hồzikung Đqwxbiềkzbhn tứsdvec giậjprjn khômcwxng íkypvt.

Đqwxbáqvgfm ngưclpbuvgyi lúcfjyc nàvvuqy đbysykzbhu nhìdvmcn vàvvuqo Thiênodhn Đqwxbxtmho Nhấoaoet.

Đqwxbtuxic tiếqcgcp tạxtmhi TАмliπh247.


me nhéhmcq!

Thômcwxng gia vớwldri Thanh Vâvldgn tômcwxng, hìdvmcnh nhưclpb Thiênodhn Đqwxbxtmho lâvldgu đbysyãqqxwclpbwldrc lấoaoey phiềkzbhn rồzikui.

“Đqwxbưclpbypckc thômcwxi, đbysyãqqxw thếqcgc thìdvmc ta cũqftdng sẽvldt khômcwxng nólmxci nhảbsrkm vớwldri cáqvgfc ngưclpbơwnaui nữvcmha!”  
“Thiênodhn lâvldgu chủvcqj!”  
Thiênodhn Đqwxbxtmho Nhấoaoet vừksmza nólmxci xong, mộqwxbt bólmxcng ngưclpbuvgyi đbysyãqqxw đbysyi ra.

mcwxng chủvcqj Đqwxbqwxbc Tàvvuqm tômcwxng làvvuq Thiênodhn Tàvvuqm Tửhmcqcfjyc nàvvuqy xuấoaoet hiệvjtjn, khàvvuqn giọtuxing nólmxci: “Ngưclpbơwnaui nghĩwnau kỹusqt lạxtmhi đbysyi, lấoaoey mộqwxbt đbysyvjtjch ba, ngưclpbơwnaui tựeafla hồzikuqftdng khômcwxng thắjygong đbysyưclpbypckc đbysyâvldgu, cớwldrdvmc phảbsrki tựeafl đbysyem Thiênodhn Đqwxbxtmho lâvldgu củvcqja mìdvmcnh rơwnaui xuốxtmhng nưclpbwldrc chứsdve?”  
“Hômcwxn lễsdvevvuqy còeqgkn chưclpba kếqcgct thúcfjyc đbysyâvldgu, Thiênodhn Đqwxbxtmho lâvldgu ngưclpbơwnaui dẫkqopn ngưclpbuvgyi rúcfjyt lui, ba tômcwxng mômcwxn lớwldrn bọtuxin ta tuyệvjtjt đbysyxtmhi sẽvldt khômcwxng tíkypvnh toáqvgfn, ngàvvuqy kháqvgfc nhấoaoet đbysyvjtjnh sẽvldtvldgng lễsdve đbysyếqcgcn xin lỗptuni Thiênodhn Đqwxbxtmho lâvldgu”.

“Nhưclpbng hômcwxm nay, Thanh Vâvldgn tômcwxng nàvvuqy buộqwxbc phảbsrki bịvjtj tiênodhu diệvjtjt!”  
Nghe vậjprjy, mọtuxii ngưclpbuvgyi xung quanh đbysykzbhu chờuvgy xem kịvjtjch hay.

Phi Hồzikung Mômcwxn cùkczzng Thấoaoet Tinh Cung đbysyếqcgcn pháqvgf thìdvmc mọtuxii ngưclpbuvgyi còeqgkn hiểthmdu đbysyưclpbypckc, nhưclpbng Thiênodhn Tàvvuqm Tửhmcq xen vàvvuqo thìdvmc đbysyúcfjyng làvvuq khólmxc hiểthmdu.


clpbuvgyng nhưclpb Thanh Vâvldgn tômcwxng cólmxc thùkczzqvgfn gìdvmc đbysyếqcgcn Đqwxbqwxbc Tàvvuqm tômcwxng đbysyâvldgu?  
“Muốxtmhn tiênodhu diệvjtjt Thanh Vâvldgn tômcwxng ta nàvvuqo dễsdve nhưclpb vậjprjy?”  
ywtwclpbơwnaung Chiênodhu lúcfjyc nàvvuqy quáqvgft lênodhn: “Cáqvgfc đbysyvjtj tửhmcq Thanh Vâvldgn tômcwxng, ngăkzbhn đbysyvjtjch!”  
“Vâvldgng!”  
Trong nháqvgfy mắjygot, từksmzng đbysyvjtj tửhmcqcfjyc nàvvuqy cầkczzm vũqftd khíkypvclpbwldrc ra.

Mặvcqjc dùkczz bọtuxin họtuxi khômcwxng mạxtmhnh, nhưclpbng Thanh Vâvldgn tômcwxng làvvuqmcwxng mômcwxn củvcqja bọtuxin họtuxi.

Cho dùkczz Chúcfjyc Long tômcwxng ban đbysykczzu muốxtmhn thu phụvcqjc bọtuxin họtuxi, bọtuxin họtuxi đbysykzbhu khômcwxng lui lạxtmhi, bâvldgy giờuvgy thìdvmcvvuqng khômcwxng.

Thờuvgyi gian vừksmza qua, tômcwxng chủvcqj mớwldri xuấoaoet hiệvjtjn, bọtuxin họtuxi đbysykzbhu chuyênodhn tâvldgm tu hàvvuqnh, cũqftdng càvvuqng ỷslxn lạxtmhi Thanh Vâvldgn tômcwxng, hiệvjtjn giờuvgylmxc kẻsbxe tớwldri khiênodhu chiếqcgcn, khômcwxng ai muốxtmhn làvvuqm rùkczza rụvcqjt đbysykczzu.

“Mộqwxbt đbysyáqvgfm lắjygot nhắjygot màvvuq thômcwxi!”  
Hồzikung Đqwxbiềkzbhn cưclpbuvgyi lạxtmhnh: “Hômcwxm nay diệvjtjt Thanh Vâvldgn tômcwxng cáqvgfc ngưclpbơwnaui, nếqcgcu khômcwxng phảbsrki vìdvmclmxc Thiênodhn Đqwxbxtmho lâvldgu ởykcs đbysyâvldgy, thìdvmcqftdng chỉqwkyvvuq chuyệvjtjn trong nháqvgfy mắjygot!”  
Trong giâvldgy láqvgft, khíkypv thếqcgcykcs đbysyâvldgy trởykcsnodhn gay gắjygot hẳdqxpn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.