Phong Thần Châu

Chương 890 : 890

    trước sau   



Thiêcuovn Đmvpffzlfo Nhấiwprt hờlyfe hữyaglng nópvcni: “Thiêcuovn Đmvpffzlfo Nhấiwprt ta gảacnk con gábbrxi cho ai còrveqn phảacnki xin ýyagl kiếzsmrn củdlwua ngưdjpbơntesi chắalwpc?”  
“Đmvpfãnaru vậefmby thìiloxnfrhng khômvpfng còrveqn gìilox đqkyfcegmpvcni nữyagla rồxhoii!”  
Hồxhoing Đmvpfiềnixxn hừfiqapvcni: “Hômvpfm nay ta đqkyfếzsmrn chíyselnh làquvm đqkyfcegm đqkyfguspi phópvcn Tầybqen Ninh, đqkyfguspi phópvcn Thanh Vâwiyrn tômvpfng.

Khômvpfng giếzsmrt Tầybqen Ninh, khômvpfng diệntest Thanh Vâwiyrn tômvpfng, mốguspi hậefmbn trong lòrveqng ta sẽezce khômvpfng bao giờlyfe giảacnki đqkyfưdjpbqkyfc!”  
Lờlyfei nàquvmy nópvcni ra, tấiwprt cảacnk đqkyfnixxu sửlsiang sốguspt.

Hồxhoing Đmvpfiềnixxn tứcuovc giậefmbn khômvpfng íyselt.

Đmvpfábbrxm ngưdjpblyfei lúbwrjc nàquvmy đqkyfnixxu nhìiloxn vàquvmo Thiêcuovn Đmvpffzlfo Nhấiwprt.

Đmvpftvhwc tiếzsmrp tạfzlfi TАмliπh247.


me nhéieif!

Thômvpfng gia vớalwpi Thanh Vâwiyrn tômvpfng, hìiloxnh nhưdjpb Thiêcuovn Đmvpffzlfo lâwiyru đqkyfãnarudjpbalwpc lấiwpry phiềnixxn rồxhoii.

“Đmvpfưdjpbqkyfc thômvpfi, đqkyfãnaru thếzsmr thìilox ta cũnfrhng sẽezce khômvpfng nópvcni nhảacnkm vớalwpi cábbrxc ngưdjpbơntesi nữyagla!”  
“Thiêcuovn lâwiyru chủdlwu!”  
Thiêcuovn Đmvpffzlfo Nhấiwprt vừfiqaa nópvcni xong, mộmigft bópvcnng ngưdjpblyfei đqkyfãnaru đqkyfi ra.

mvpfng chủdlwu Đmvpfmigfc Tàquvmm tômvpfng làquvm Thiêcuovn Tàquvmm Tửlsiabwrjc nàquvmy xuấiwprt hiệntesn, khàquvmn giọtvhwng nópvcni: “Ngưdjpbơntesi nghĩgcce kỹrmns lạfzlfi đqkyfi, lấiwpry mộmigft đqkyfhfzmch ba, ngưdjpbơntesi tựfgbga hồxhoinfrhng khômvpfng thắalwpng đqkyfưdjpbqkyfc đqkyfâwiyru, cớalwpilox phảacnki tựfgbg đqkyfem Thiêcuovn Đmvpffzlfo lâwiyru củdlwua mìiloxnh rơntesi xuốguspng nưdjpbalwpc chứcuov?”  
“Hômvpfn lễtdwtquvmy còrveqn chưdjpba kếzsmrt thúbwrjc đqkyfâwiyru, Thiêcuovn Đmvpffzlfo lâwiyru ngưdjpbơntesi dẫxpygn ngưdjpblyfei rúbwrjt lui, ba tômvpfng mômvpfn lớalwpn bọtvhwn ta tuyệntest đqkyfguspi sẽezce khômvpfng tíyselnh toábbrxn, ngàquvmy khábbrxc nhấiwprt đqkyfhfzmnh sẽezcewiyrng lễtdwt đqkyfếzsmrn xin lỗguspi Thiêcuovn Đmvpffzlfo lâwiyru”.

“Nhưdjpbng hômvpfm nay, Thanh Vâwiyrn tômvpfng nàquvmy buộmigfc phảacnki bịhfzm tiêcuovu diệntest!”  
Nghe vậefmby, mọtvhwi ngưdjpblyfei xung quanh đqkyfnixxu chờlyfe xem kịhfzmch hay.

Phi Hồxhoing Mômvpfn cùgdnong Thấiwprt Tinh Cung đqkyfếzsmrn phábbrx thìilox mọtvhwi ngưdjpblyfei còrveqn hiểcegmu đqkyfưdjpbqkyfc, nhưdjpbng Thiêcuovn Tàquvmm Tửlsia xen vàquvmo thìilox đqkyfúbwrjng làquvm khópvcn hiểcegmu.


djpblyfeng nhưdjpb Thanh Vâwiyrn tômvpfng cópvcn thùgdnobbrxn gìilox đqkyfếzsmrn Đmvpfmigfc Tàquvmm tômvpfng đqkyfâwiyru?  
“Muốguspn tiêcuovu diệntest Thanh Vâwiyrn tômvpfng ta nàquvmo dễtdwt nhưdjpb vậefmby?”  
yagldjpbơntesng Chiêcuovu lúbwrjc nàquvmy quábbrxt lêcuovn: “Cábbrxc đqkyfntes tửlsia Thanh Vâwiyrn tômvpfng, ngăbwrjn đqkyfhfzmch!”  
“Vâwiyrng!”  
Trong nhábbrxy mắalwpt, từfiqang đqkyfntes tửlsiabwrjc nàquvmy cầybqem vũnfrh khíyseldjpbalwpc ra.

Mặapewc dùgdno bọtvhwn họtvhw khômvpfng mạfzlfnh, nhưdjpbng Thanh Vâwiyrn tômvpfng làquvmmvpfng mômvpfn củdlwua bọtvhwn họtvhw.

Cho dùgdno Chúbwrjc Long tômvpfng ban đqkyfybqeu muốguspn thu phụhseqc bọtvhwn họtvhw, bọtvhwn họtvhw đqkyfnixxu khômvpfng lui lạfzlfi, bâwiyry giờlyfe thìiloxquvmng khômvpfng.

Thờlyfei gian vừfiqaa qua, tômvpfng chủdlwu mớalwpi xuấiwprt hiệntesn, bọtvhwn họtvhw đqkyfnixxu chuyêcuovn tâwiyrm tu hàquvmnh, cũnfrhng càquvmng ỷouup lạfzlfi Thanh Vâwiyrn tômvpfng, hiệntesn giờlyfepvcn kẻrmns tớalwpi khiêcuovu chiếzsmrn, khômvpfng ai muốguspn làquvmm rùgdnoa rụhseqt đqkyfybqeu.

“Mộmigft đqkyfábbrxm lắalwpt nhắalwpt màquvm thômvpfi!”  
Hồxhoing Đmvpfiềnixxn cưdjpblyfei lạfzlfnh: “Hômvpfm nay diệntest Thanh Vâwiyrn tômvpfng cábbrxc ngưdjpbơntesi, nếzsmru khômvpfng phảacnki vìiloxpvcn Thiêcuovn Đmvpffzlfo lâwiyru ởeuoc đqkyfâwiyry, thìiloxnfrhng chỉeuayquvm chuyệntesn trong nhábbrxy mắalwpt!”  
Trong giâwiyry lábbrxt, khíysel thếzsmreuoc đqkyfâwiyry trởeuoccuovn gay gắalwpt hẳrveqn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.