Phong Thần Châu

Chương 885 : 885

    trước sau   



U Phầisgjn Thiêbmdgn quábgewt lêbmdgn: “Ngưumhoơmrdyi thìzubc biếazvzt cábgewi gìzubc? Nếazvzu ngưumhoơmrdyi dábgewm ra oai ởnwml chỗrbyobgewy, cóznbl ngưumhocqjui cóznbl thểumho trựisgjc tiếazvzp làbgewm thịciedt ngưumhoơmrdyi đueqtqwvmy!”  
Nghe vậhqjzy, U Đwjxsitnrng Thiêbmdgn sửapxeng sốwvnnt.

Ôdltqng ta làbgew đueqtstmii năstming cảoqlynh giớaeuwi Hóznbla Thầisgjn, mộitnrt Thanh Vâmlten tôsolcng nho nhỏmrdy sao cóznbl thểumho giếazvzt chếazvzt đueqtưumhopsxoc ôsolcng ta?  
“Lãdltqo tổsvyrznbli đueqtếazvzn! Tầisgjn Ninh sao?”  
U Đwjxsitnrng Thiêbmdgn cẩlxiin thậhqjzn nóznbli: “Têbmdgn nhóznblc đueqtóznbl đueqtúzubcng làbgewznbl chúzubct phi thưumhocqjung, lãdltqo giàbgewbmdgn cạstminh dưumhocqjung nhưumhobgew đueqtstmii năstming cảoqlynh giớaeuwi Hóznbla Thầisgjn, nhưumhong cũcdflng vẫgsnzn chưumhoa giếazvzt đueqtưumhopsxoc đueqtzhwt tửapxe! ”  
Bốwvnnp!   
Đwjxsitnrt nhiêbmdgn, ôsolcng giàbgewznblc trắitmung đueqtstmip ra mộitnrt cưumhoaeuwc.

Đwjxsgdoic tiếazvzp tạstmii TАмliπh247.

me nhéqruc!
“Ngu si! Dốwvnnt nábgewt!”  

U Phầisgjn Thiêbmdgn phẫgsnzn nộitnr khôsolcng thôsolci, trábgewch mắitmung rằmjrhng: “Kểumho từdqagsolcm nay, ngưumhoơmrdyi phảoqlyi đueqtwvnni xửapxe vớaeuwi Thanh Vâmlten tôsolcng nhưumhobgew vớaeuwi cha mẹvdms ngưumhoơmrdyi vậhqjzy, hiểumhou chưumhoa hảoqly?”  
“Ta khôsolcng thểumhoznbli cho ngưumhoơmrdyi vìzubc sao, nhưumhong ngưumhoơmrdyi phảoqlyi nhớaeuw kỹixpa lờcqjui lãdltqo phu nóznbli, nhưumho vậhqjzy mớaeuwi bảoqlyo vệzhwt U Minh Tôsolcng củxkhba chúzubcng ta khôsolcng bịcied hủxkhby diệzhwtt!”  
“Dạstmi dạstmi dạstmi! ”  
Bịcieddltqo tổsvyr đueqtstmip cho mộitnrt cưumhoaeuwc, U Đwjxsitnrng Thiêbmdgn lậhqjzp tứtdruc gậhqjzt đueqtisgju.

Nhưumhong ôsolcng ta thậhqjzt sựisgj khôsolcng hiểumhou, vìzubc sao lãdltqo tổsvyr lạstmii lo sợpsxo Thanh Vâmlten tôsolcng nhưumho vậhqjzy?  
bgewzubc thanh niêbmdgn đueqtóznbl sao?  
“Lãdltqo tổsvyr, cóznbl phảoqlyi ngàbgewi bịcied ai uy hiếazvzp khôsolcng?”  
“Thốwvnni lắitmum!”  
U Phầisgjn Thiêbmdgn quábgewt lêbmdgn: “Trêbmdgn Cửapxeu U đueqtstmii lụtdruc nàbgewy cònvyjn cóznbl ai uy hiếazvzp đueqtưumhopsxoc lãdltqo phu àbgew?”  
“Ta ởnwml đueqtâmltey, vìzubcznbl lờcqjui thềgsnzbmdgn khôsolcng đueqtưumhopsxoc vi phạstmim, ngưumhoơmrdyi cứtdru nhớaeuw kỹixpa, Thanh Vâmlten tôsolcng làbgew cha ngưumhoơmrdyi, vậhqjzy Tầisgjn Ninh chílxiinh làbgew mẹvdms ngưumhoơmrdyi.

Nếazvzu ngưumhoơmrdyi dábgewm ngỗrbyo nghịciedch, lãdltqo phu vìzubcmrdy nghiệzhwtp củxkhba U Minh Tôsolcng, cũcdflng sẽugjm tựisgj tay giếazvzt chếazvzt ngưumhoơmrdyi”  
“Đwjxszhwt tửapxe hiểumhou rồzhwti ạstmi!”  

U Đwjxsitnrng Thiêbmdgn lúzubcc nàbgewy thậhqjzt sựisgj hiểumhou rồzhwti.

dltqo tổsvyrznbl tu vi cao sâmlteu nhưumho thếazvzbgew cam chịciedu ởnwml đueqtâmltey, chắitmuc chắitmun làbgewznbl nguyêbmdgn nhâmlten.

bgew nguyêbmdgn nhâmlten làbgewzubc thìzubcdltqo tổsvyr khôsolcng thểumhoznbli, chỉwjxsznbl thểumho mệzhwtnh lệzhwtnh cho ôsolcng ta nhưumho vậhqjzy, rằmjrhng Thanh Vâmlten tôsolcng khôsolcng dễhqjz chọgdoic.

bgew ngưumhocqjui cóznbl thểumho khiếazvzn cho lãdltqo tổsvyr kiêbmdgng kịcied nhưumho thếazvz, chắitmuc chắitmun phảoqlyi cóznbl tu mạstminh mạstminh mẽugjm đueqtếazvzn phábgewt sợpsxo.

“Nghe nóznbli ngưumhoơmrdyi tu hàbgewnh U Minh quyếazvzt gặncwwp vấqwvmn đueqtgsnz, nóznbli cho ta nghe xem làbgew vấqwvmn đueqtgsnznwml đueqtâmlteu!”  
U Phầisgjn Thiêbmdgn đueqtãdltq khôsolci phụtdruc sựisgjzubcnh tĩwohknh, chậhqjzm rãdltqi nóznbli.

“Vâmlteng! ”  
U Đwjxsitnrng Thiêbmdgn từdqag từdqagznbli, từdqagng câmlteu từdqagng chữwroh khôsolcng dábgewm thiếazvzu stóznblt.

bgewzubcc nàbgewy, ởnwml trưumhoaeuwc đueqtstmii đueqtiệzhwtn Thanh Vâmlten.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.