Phong Thần Châu

Chương 858 : 858

    trước sau   



Nghe vậjnyyy, Vâbxbsn Sưtfefơsixjng Nhi vui vẻsgmizvoaslolng.

Dạaevco nàhrjly côzvoapexjy bịfhdwzvoang chủhfuh éqzgyp tu luyệluncn, ngàhrjly thưtfefskjzng chạaevcy đsbxwôzvoan chạaevcy đsbxwáddgso, nâbxbsng cấpexjp cảlrihnh giớsloli, thậjnyyt sựaoet rấpexjt khổtoqg cựaoetc.

bxbsn Sưtfefơsixjng Nhi khôzvoang khỏaoeti nhìflqsn U Quỷkdqv.

“Quỷkdqv thúdcmac thúdcmac! ”  
“Tiểenwqu thưtfef đsbxwãzvoa hoàhrjln thàhrjlnh trưtfefslolc thờskjzi gian tôzvoang chủhfuh đsbxwfhdwnh ra ba ngàhrjly, nêzvoan cóncio thểenwqtnje lạaevci đsbxwâbxbsy ba ngàhrjly!”  
“Hìflqsflqs, cảlrihm ơsixjn Quỷkdqv thúdcmac thúdcmac!”  
U Quỷkdqvzvoang mỉtuyrm cưtfefskjzi.

bxbsm Vi Vũzvoa hừnzyu mộnuvrt tiếctngng: “Tầfhdwn thúdcmac, chúdcmang ta cũzvoang ởtnje lạaevci thôzvoai, ta còmfhyn phảlrihi cảlrihm ơsixjn âbxbsn nhâbxbsn cứaevcu mạaevcng nữhakfa!”  
“Vâbxbsng!”  


!   
Mặzekft trờskjzi ngảlrih vềhrjlbxbsy, trong mộnuvrt đsbxwaevci sảlrihnh xa hoa củhfuha Thiêzvoan Đhineaevco lâbxbsu, cóncio mộnuvrt bàhrjln ănoqon.

Tháddgsnh nữhakf Thiêzvoan Đhineaevco, Vâbxbsn Sưtfefơsixjng Nhi, Lâbxbsm Vi Vũzvoaslolng Tầfhdwn Ninh đsbxwhrjlu ngồhukgi xuốtkwkng.

Trêzvoan bàhrjln tròmfhyn toàhrjln làhrjl đsbxwhukg ănoqon mỹhexu vịfhdw khiếctngn ngưtfefskjzi ta thèixram chảlrihy nưtfefslolc miếctngng.

Mặzekft Kiếctngm Tiểenwqu Minh nhìflqsn màhrjlzvoa.

“Thịfhdwt nai củhfuha linh thúdcma cấpexjp sáddgsu Thảlrihi Mi Lộnuvrc, còmfhyn đsbxwâbxbsy làhrjl linh thảlriho lụmqpuc phẩmhzwm hoa Bạaevcch Ngạaevcn! ”  
Kiếctngm Tiểenwqu Minh hoàhrjln toàhrjln sửnzyung sốtkwkt.

Bữhakfa cơsixjm nàhrjly ílyntt cũzvoang phảlrihi đsbxwếctngn trănoqom vạaevcn linh thạaevcch.


Đhineâbxbsy đsbxwâbxbsu phảlrihi ănoqon cơsixjm, màhrjlhrjl ănoqon linh thạaevcch ấpexjy chứaevc!  
zvoang chỉtuyrncio Thiêzvoan Đhineaevco lâbxbsu mớsloli cóncio bữhakfa ănoqon xa hoa nhưtfef vậjnyyy đsbxwenwq chiêzvoau đsbxwãzvoai kháddgsch.

“Đhineâbxbsy làhrjl! ”  
bxbsn Sưtfefơsixjng Nhi nhìflqsn Kiếctngm Tiểenwqu Minh.

“Hìflqsflqs, tỷkdqv tỷkdqv xinh đsbxwhinep, ta làhrjl Kiếctngm Tiểenwqu Minh, làhrjl huynh đsbxwlunc củhfuha Tầfhdwn đsbxwaevci ca, sau nàhrjly sẽgeylhrjl thầfhdwn kiếctngm kháddgsch sốtkwk mộnuvrt Cửnzyuu U!”  
Kiếctngm Tiểenwqu Minh lúdcmac nàhrjlo cũzvoang vôzvoa sỉtuyr nhưtfef vậjnyyy.

“Ngưtfefơsixji đsbxwúdcmang làhrjl khôzvoang biếctngt xấpexju hôzvoa”, Lâbxbsm Vi Vũzvoa xen vàhrjlo: “Tay kiếctngm sốtkwk mộnuvrt làhrjl cha củhfuha ta rồhukgi, ngưtfefơsixji cónciotfefhukgt đsbxwưtfefhukgc cha ta khôzvoang?”  
“Ặaevcc! Đhineâbxbsy làhrjl mụmqpuc tiêzvoau, mụmqpuc tiêzvoau màhrjl! ”  
Kiếctngm Tiểenwqu Minh cũzvoang khôzvoang dáddgsm xung đsbxwnuvrt vớsloli vịfhdw tiểenwqu thưtfefhrjly.

bxbsm Vi Vũzvoadcmac nàhrjly cựaoetc kỳiyjd khôzvoang vui.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.