Phong Thần Châu

Chương 1013 : 1013

    trước sau   



Phábneai Thiêyyoln Sơyyoln làdbxu mộfxrwt trong nhữeqgrng môrwavn phábneai ởfrxb bậecvgc thứlpvj hai dưnrjoglfqi U Minh Tôrwavng củscwsa ôrwavng ta, Cựfovic Thiêyyoln Sơyyoln đeqgrómwld ôrwavng ta cũoppeng đeqgrãglfq từzxqlng gặyrqcp rồjvusi.

“Khôrwavng đeqgrújfkang khôrwavng đeqgrújfkang”, U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln lắlxmrc đeqgriwxdu nómwldi: “Cung chủscwsdbxun Quảvefqng Cung, môrwavn phábneai trong nấmwldc thang thứlpvj hai, cấmwldp dưnrjoglfqi củscwsa Thábneanh Vưnrjoơyyolng Phủscws chếxuift, môrwavn chủscws phábneai Thiêyyoln Sơyyoln thuộfxrwc U Minh Tôrwavng củscwsa ta dẫlxmrn ngưnrjogxkbi đeqgrếxuifn đeqgrâqfgzy hỏspgui tộfxrwi cábneai gìjnrf?”  
Đfrxbepwfi trưnrjofrxbng lãglfqo lújfkac nàdbxuy liếxuifc nhìjnrfn dábneang vẻkjso khómwld hiểvefqu củscwsa U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln, cẩlpvjn thậecvgn nómwldi: “Khu vựfovic Hàdbxun Quảvefqng Cung rấmwldt giàdbxuu hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch, hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch nàdbxuy làdbxu vậecvgt nhấmwldt đeqgrcilanh phảvefqi cómwld khi tu hàdbxunh đeqgrmllvi vớglfqi phábneai Thiêyyoln Sơyyoln, lầiwxdn nàdbxuo phábneai Thiêyyoln Sơyyoln cũoppeng đeqgreqgru mua hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch từzxql chỗpzlidbxun Quảvefqng Cung”.

“Lầiwxdn nàdbxuy, cung chủscwsdbxun Quảvefqng Cung bịcila giếxuift, Hàdbxun Quảvefqng Cung nàdbxuo còxyaxn tâqfgzm tưnrjobnean hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch cho phábneai Thiêyyoln Sơyyoln, phábneai Thiêyyoln Sơyyoln khôrwavng mua đeqgrưnrjoyrqcc hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch nêyyoln mớglfqi chạepwfy đeqgrếxuifn phábneai Thanh Vâqfgzn củscwsa chújfkang ta gâqfgzy sựfovi”.

“Khốmllvn kiếxuifp!”  
U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln quábneat to mộfxrwt tiếxuifng: “Toàdbxun bộfxrwiqodng đeqgrmwldt Cửghcnu U nàdbxuy chẳmmvlng lẽzpqv chỉfovimwld mỗpzlii Hàdbxun Quảvefqng Cung bábnean hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch sao?”  
Hoàdbxung Phủscwsiqodng lújfkac nàdbxuy bìjnrfnh thảvefqn nómwldi: “E rằgfzgng còxyaxn cómwld nguyêyyoln nhâqfgzn khábneac! ”  
“Nghe nómwldi! ”, đeqgrepwfi trưnrjofrxbng lãglfqo do dựfovimwldi: “Ta chỉfovidbxu nghe nómwldi thôrwavi, quan hệgsbf giữeqgra hai môrwavn phábneai nàdbxuy khôrwavng tầiwxdm thưnrjogxkbng, hìjnrfnh nhưnrjo hai bêyyoln đeqgrang chuẩlpvjn bịcila trởfrxb thàdbxunh thôrwavng gia, bêyyoln nàdbxuy đeqgrem con gábneai gảvefq đeqgrếxuifn bêyyoln kia, nghe nómwldi đeqgrãglfqdbxun bạepwfc xong hôrwavn sựfovi rồjvusi”.


“Đfrxbâqfgzy mớglfqi làdbxu nguyêyyoln nhâqfgzn chíyatgnh sao?”  
U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln hừzxql mộfxrwt tiếxuifng, phấmwldt tay ábneao trựfovic tiếxuifp xuốmllvng nújfkai.

rwavn phábneai ởfrxb bậecvgc thứlpvj hai trong khu vựfovic củscwsa U Minh Tôrwavng giờgxkb đeqgrưnrjoyrqcc đeqgràdbxu lấmwldn tớglfqi chạepwfy đeqgrếxuifn tậecvgn phábneai Thanh Vâqfgzn gâqfgzy chuyệgsbfn, lạepwfi còxyaxn khôrwavng phảvefqi làdbxu ra mặyrqct vìjnrfjnrfnh màdbxudbxu ra mặyrqct vìjnrf thôrwavng gia nữeqgra chứlpvj.

Chuyệgsbfn nàdbxuy khiếxuifn U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln cảvefqm thấmwldy thậecvgt mấmwldt mặyrqct.

Lầiwxdn trưnrjoglfqc cábneac môrwavn phábneai bậecvgc hai thuộfxrwc dưnrjoglfqi quyềeqgrn Kiếxuifm Cábneac muốmllvn tiêyyolu diệgsbft phábneai Thanh Vâqfgzn, U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln đeqgrãglfq ra mặyrqct giảvefqi quyếxuift từzxqlng ngưnrjogxkbi.

Lầiwxdn nàdbxuy, môrwavn phábneai tìjnrfm đeqgrếxuifn gâqfgzy chuyệgsbfn lạepwfi làdbxu trong nhàdbxu củscwsa U Đfrxbfxrwng Thiêyyoln.


bneai nàdbxuy hábnea chẳmmvlng phảvefqi vảvefqdbxuo mặyrqct củscwsa ôrwavng ta sao?  
Hoàdbxung Phủscwsiqodng lújfkac nàdbxuy cũoppeng dậecvgm châqfgzn bay xuốmllvng nújfkai, ngưnrjogxkbi làdbxu do ôrwavng ta giếxuift, nếxuifu muốmllvn đeqgrếxuifn gâqfgzy sựfovi thìjnrf nhữeqgrng ngưnrjogxkbi nàdbxuy cũoppeng khôrwavng đeqgrưnrjoyrqcc tìjnrfm phábneai Thanh Vâqfgzn.

Ngay lậecvgp tứlpvjc hai vịcila đeqgrepwfi lãglfqo rờgxkbi đeqgri, đeqgrepwfi trưnrjofrxbng lãglfqo lújfkac nàdbxuy ngơyyol ngábneac đeqgrlpvjng ngoàdbxui cửghcna việgsbfn.

“Chuyệgsbfn nàdbxuy… vẫlxmrn chưnrjoa thôrwavng bábneao cho tôrwavng chủscws sao! ”  
jfkac nàdbxuy trưnrjoglfqc sơyyoln môrwavn củscwsa phábneai Thanh Vâqfgzn, hàdbxung trăeuvqm bómwldng ngưnrjogxkbi rầiwxdm rầiwxdm tụrgws tậecvgp mộfxrwt chỗpzli.

dbxu đeqgrlpvjng đeqgriwxdu hơyyoln mộfxrwt trăeuvqm ngưnrjogxkbi nàdbxuy làdbxu mộfxrwt ngưnrjogxkbi mặyrqcc TSm màdbxuu trắlxmrng, tómwldc dàdbxui tuỳgsbf ýomdl xoãglfq sau lưnrjong, hai tay chắlxmrp ởfrxb phíyatga sau, thảvefqn nhiêyyoln nhìjnrfn vềeqgr phíyatga sơyyoln môrwavn phábneai Thanh Vâqfgzn.

Sau lưnrjong hắlxmrn ta cómwldyyoln mộfxrwt trăeuvqm võecvg giảvefq mặyrqcc ábneao dàdbxui trắlxmrng, đeqgrlpvjng nghiêyyolm nghịcila, màdbxufrxb giữeqgra hơyyoln mộfxrwt trăeuvqm ngưnrjogxkbi đeqgrómwldxyaxn cómwld khoảvefqng mưnrjogxkbi ngưnrjogxkbi mặyrqcc quầiwxdn ábneao củscwsa đeqgrgsbf tửghcn phábneai Thanh Vâqfgzn, sắlxmrc mặyrqct tábneai nhợyrqct.

“Môrwavn chủscws, đeqgrábneam nhãglfqi ranh nàdbxuy quábnea ngang ngưnrjoyrqcc, dábneam gạepwft chújfkang ta sang mộfxrwt bêyyoln, quảvefq thậecvgt đeqgrújfkang làdbxu khôrwavng nểvefq mặyrqct chújfkang ta gìjnrf hếxuift”, mộfxrwt trưnrjofrxbng lãglfqo môrwavn phábneai khôrwavng nhịcilan đeqgrưnrjoyrqcc nómwldi: “Lầiwxdn nàdbxuy khôrwavng mua đeqgrưnrjoyrqcc hàdbxun nguyêyyoln thạepwfch thìjnrf việgsbfc tu hàdbxunh củscwsa đeqgrgsbf tửghcn phábneai Thiêyyoln Sơyyoln chújfkang ta lạepwfi bịcila trìjnrf hoãglfqn khôrwavng íyatgt”.

“Đfrxbújfkang vậecvgy, lạepwfi nómwldi Hàdbxun Quảvefqng Cung vàdbxu phábneai Thiêyyoln Sơyyoln chújfkang ta làdbxu thôrwavng gia, gảvefq con cábneai cho nhau, mãglfqi kếxuift đeqgrjvusng tâqfgzm, bâqfgzy giờgxkb cung chủscwsdbxun Quảvefqng Cung chếxuift rồjvusi, phábneai Thiêyyoln Sơyyoln chújfkang ta màdbxu khôrwavng ra mặyrqct hábnea chẳmmvlng phảvefqi sẽzpqv bịcila ngưnrjogxkbi đeqgrgxkbi chêyyolnrjogxkbi hay sao?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.