Phong Mang

Chương 311 : Hạ du (1a)

    trước sau   
Từeafjsndec Hạnmxwrcqbơnuxbng Tráyynjc xuấuqltt ngoạnmxwi, Du Minh chuyểkoznn sang tiếmlmpp nhậdpefn côlbvgng việiuyfc củhohla Vưrcqbơnuxbng Trung Đrcufgoxlnh, trởaijt thàtspdnh nửngfka ngưrcqbweoqi đoyjpnmxwi diệiuyfn củhohla Hàtspdn Đrcufôlbvgng, cùhohlng hắncchn chạnmxwy đoyjpôlbvgng chạnmxwy târhugy, còuqltn phảweoqi lo lắncchng côlbvgng việiuyfc quảweoqn lýrcufaijtlbvgng ty, cảweoq ngàtspdy khôlbvgng cóaijt phúsndet nàtspdo nhàtspdn rỗnskxi.

Việiuyfc nàtspdy khiếmlmpn cho Hạnmxw Hoằukggng Uy phi thưrcqbweoqng bấuqltt mãhojin.

sndec trưrcqboivkc hai ngưrcqbweoqi khôlbvgng ởaijt chung, thỉgoxlnh thoảweoqng gặjypap gỡjgzo mộjgzot buổngfki ởaijt kháyynjch sạnmxwn thìpvgr khôlbvgng sao. Hiệiuyfn tạnmxwi cùhohlng ălhajn cùhohlng ởaijt, áyynjnh mắnccht Hạnmxw Hoằukggng Uy hai mưrcqbơnuxbi bốmhren giờweoq khôlbvgng rờweoqi ngưrcqbweoqi Du Minh, nhữhojing vấuqltn đoyjprcufsndec trưrcqboivkc chưrcqba từeafjng gặjypap giờweoq đoyjprcufu toáyynjt ra đoyjpârhugy.

rhugu thuẫmhren rõrcqbtspdng nhấuqltt làtspd phưrcqbơnuxbng thứlzmvc sinh hoạnmxwt.

Hạnmxw Hoằukggng Uy xuấuqltt thârhugn quýrcuf tộjgzoc, tuy nóaijti làtspd ngưrcqbweoqi cóaijtlhajn lộjgzon, nhưrcqbng trêkmbun phưrcqbơnuxbng diệiuyfn sinh hoạnmxwt vẫmhren làtspd rấuqltt chúsnde trọkjnlng, mỗnskxi ngàtspdy làtspdm việiuyfc, nghỉgoxl ngơnuxbi, giảweoqi tríklmy, rèlzmvn luyệiuyfn thârhugn thểkozn, mộjgzot cáyynji cũyynjng khôlbvgng thiếmlmpu. Du Minh thìpvgr khôlbvgng nhưrcqb vậdpefy, sinh hoạnmxwt hàtspdng ngàtspdy cựsteoc đoyjpjgzo hỗnskxn loạnmxwn, ălhajn cơnuxbm khôlbvgng đoyjpúsndeng bữhojia, ngủhohl khôlbvgng đoyjpúsndeng giờweoq, trưrcqboivkc kia vôlbvg luậdpefn bậdpefn rộjgzon đoyjpếmlmpn bao nhiêkmbuu cũyynjng phảweoqi kiêkmbun trìpvgr luyệiuyfn tậdpefp vũyynj đoyjpnmxwo, hiệiuyfn tạnmxwi vềrcuf nhàtspd liềrcufn giốmhreng nhưrcqbhohln nhãhojio chấuqltt đoyjpmhreng trêkmbun giưrcqbweoqng.

Nhớoivk ngàtspdy đoyjpóaijt Hạnmxw Hoằukggng Uy coi trọkjnlng Du Minh chíklmynh làtspdaijtyynj đoyjpnmxwo củhohla cậdpefu, hiệiuyfn nay nhìpvgrn thấuqlty Du Minh "sa đoyjpkjnla" nhưrcqb thếmlmp, Hạnmxw Hoằukggng Uy cóaijt thểkozntspdo khôlbvgng lo lắncchng?


pvgr thếmlmp, đoyjpkozn đoyjpiềrcufu đoyjpjgzong tinh thầrhugn tíklmych cựsteoc củhohla Du Minh, Hạnmxw Hoằukggng Uy mỗnskxi ngàtspdy luyệiuyfn tậdpefp đoyjprcufu sẽmlmpnjoho cậdpefu theo.

sndec đoyjprhugu còuqltn ởaijt phòuqltng tậdpefp thểkoznpvgrnh, sau đoyjpóaijt ngạnmxwi phòuqltng tậdpefp thểkoznpvgrnh quáyynj xa, lạnmxwi chuyểkoznn sang tiếmlmpn hàtspdnh trong phòuqltng ngủhohl. Lạnmxwi sau đoyjpóaijt biếmlmpn thàtspdnh Hạnmxw Hoằukggng Uy mộjgzot mìpvgrnh tậdpefp luyệiuyfn, Du Minh khôlbvgng tựsteo nguyệiuyfn nằukggm sấuqltp trêkmbun giưrcqbweoqng nhìpvgrn hắncchn.

"Dậdpefy, cùhohlng tôlbvgi tậdpefp híklmyt đoyjpuqltt." Hạnmxw Hoằukggng Uy ra lệiuyfnh.

Diễnuxbn cảweoqm Du Minh khôlbvgng chúsndet thay đoyjpngfki nóaijti, "Buồpvgrn ngủhohl."

"Mớoivki táyynjm giờweoq, ngủhohlyynji gìpvgrtspd ngủhohl?" Hạnmxw Hoằukggng Uy đoyjpen mặjypat quáyynjt lớoivkn.

Du Minh khôlbvgng hềrcufaijt phảweoqn ứlzmvng.

Hạnmxw Hoằukggng Uy ngoan cốmhreaijti, "Em còuqltn nhưrcqb vậdpefy, ngưrcqbweoqi nằukggm trêkmbun giưrcqbweoqng nàtspdy sẽmlmp thay đoyjpngfki."

Nghe nóaijti nhưrcqb thếmlmp, áyynjnh mắnccht Du Minh mớoivki cóaijt mộjgzot tia biếmlmpn hóaijta, cậdpefu bưrcqboivkc đoyjpếmlmpn bêkmbun cạnmxwnh Hạnmxw Hoằukggng Uy, yêkmbun lặjypang nhìpvgrn hắncchn mộjgzot trậdpefn, tiếmlmpp theo chậdpefm rãhojii...... nằukggm sấuqltp trêkmbun ngưrcqbweoqi hắncchn.

(Du Minh thay đoyjpngfki thậdpeft rồpvgri T___T ngàtspdy xưrcqba màtspd nghe nóaijti thếmlmp thềrcuftspd sậdpefp cửngfka đoyjpi thẳhjmdng luôlbvgn. Giờweoq phảweoqng phấuqltt cóaijthohli tiệiuyfn củhohla Hàtspdn Đrcufôlbvgng =)))

Trêkmbun lưrcqbng Hạnmxw Hoằukggng Uy trĩnyuhu xuốmhreng, giậdpefn đoyjpếmlmpn hơnuxbi kénjohm lậdpeft ngưrcqbweoqi nhảweoqy lêkmbun, hung hălhajng đoyjpèlzmv Du Minh xuốmhreng đoyjpuqltt dạnmxwy dỗnskx mộjgzot trậdpefn.

"Tôlbvgi bảweoqo em cùhohlng tôlbvgi tậdpefp híklmyt đoyjpuqltt!"

rcufârhugy khôlbvgng phảweoqi cùhohlng nhau sao?"

"Em nhưrcqb vậdpefy cóaijt kháyynjc gìpvgr vớoivki nằukggm trêkmbun giưrcqbweoqng? Khôlbvgng phảweoqi làtspd cầrhugn chuyểkoznn đoyjpjgzong sao?"


rcufúsndeng vậdpefy, đoyjpârhugy khôlbvgng phảweoqi làtspd đoyjpang chuyểkoznn đoyjpjgzong sao?"

Thếmlmp nhưrcqbng Hạnmxw Hoằukggng Uy chỉgoxlpvgrn àtspdo thêkmbum hai cârhugu liềrcufn thôlbvgi, mang theo cảweoq Du Minh ởaijt trêkmbun lưrcqbng, tiếmlmpp tụurisc luyệiuyfn tậdpefp, coi nhưrcqbtspd phụuris tráyynjch huấuqltn luyệiuyfn đoyjpi. Làtspdm đoyjpếmlmpn cuốmhrei cùhohlng, Hạnmxw Hoằukggng Uy cảweoqm giáyynjc sắncchp chốmhreng đoyjpjgzo khôlbvgng nổngfki nữhojia, liềrcufn hưrcqboivkng Du Minh nóaijti, "Xuốmhreng đoyjpi."

Ngưrcqbweoqi trêkmbun lưrcqbng mộjgzot chúsndet đoyjpjgzong tĩnyuhnh cũyynjng khôlbvgng cóaijt.

Hạnmxw Hoằukggng Uy quay đoyjprhugu nhìpvgrn lạnmxwi, hai mắnccht vịaijt phíklmya sau kia đoyjpãhoji khénjohp lạnmxwi rồpvgri.

"Ta sáyynjt, phụurisc em rồpvgri."

Hạnmxw Hoằukggng Uy đoyjprhugu tiêkmbun làtspd chậdpefm rãhojii nằukggm sấuqltp xuốmhreng đoyjpuqltt, lạnmxwi dùhohlng mộjgzot cáyynjnh tay siếmlmpt chặjypat eo Du Minh, từeafj từeafj trởaijtpvgrnh lạnmxwi. Thấuqlty khôlbvgng đoyjpáyynjnh thứlzmvc cậdpefu, liềrcufn buôlbvgng đoyjpjgzong táyynjc, ôlbvgm ngưrcqbweoqi đoyjpi đoyjpếmlmpn nhàtspd tắncchm.

(cóaijt phảweoqi đoyjpôlbvgi nàtspdy íklmyt xuấuqltt hiệiuyfn cho nêkmbun mỗnskxi lầrhugn sủhohlng làtspdlbvgi lạnmxwi khôlbvgng thểkozn kiềrcufm chếmlmp đoyjpưrcqbmxuxc khôlbvgng ಥ_ಥ)

Kếmlmpt quảweoq, Hạnmxw Hoằukggng Uy vừeafja mớoivki xảweoq đoyjprhugy nưrcqboivkc, tíklmynh toáyynjn thưrcqb thưrcqb phụurisc phụurisc ngârhugm mìpvgrnh mộjgzot láyynjt, lạnmxwi bịaijt ngưrcqbweoqi nàtspdo đoyjpóaijt giữhoji cổngfkuqltn xuốmhreng nưrcqboivkc, sặjypac liềrcufn mấuqlty ngụurism.

kmbun tai vang lêkmbun tiếmlmpng cưrcqbweoqi vui vẻukgg hiếmlmpm cóaijt.

Đrcufârhugy khôlbvgng phảweoqi lầrhugn đoyjprhugu tiêkmbun Du Minh giởaijt tròuqlt xấuqltu, Hạnmxw Hoằukggng Uy pháyynjt hiệiuyfn Du Minh ngưrcqbweoqi nàtspdy càtspdng ởaijt chung lârhugu, càtspdng sẽmlmp pháyynjt hiệiuyfn cáyynjc loạnmxwi tiểkoznu kỳnmxw ba cùhohlng tiểkoznu phúsndec hắncchc củhohla cậdpefu.

pvgr thếmlmp, Hạnmxw Hoằukggng Uy liềrcufn cứlzmvaijt trong nưrcqboivkc khôlbvgng nhúsndec nhíklmych, yêkmbun lặjypang mộjgzot lúsndec lârhugu.

Mặjypat Du Minh biếmlmpn sắncchc, thòuqlt đoyjprhugu qua xem xénjoht tìpvgrnh hìpvgrnh, kếmlmpt quảweoqrcqbơnuxbng mặjypat đoyjpxjchp trai kia củhohla Hạnmxw Hoằukggng Uy bấuqltt chợmxuxt từeafj trong vùhohlng lêkmbun, dọkjnla Du Minh sợmxux tớoivki mứlzmvc lảweoqo đoyjpweoqo vềrcuf phíklmya sau, bịaijtlhajng đoyjprhugy mộjgzot mặjypat nưrcqboivkc.

Ngay khi Du Minh kinh hồpvgrn chưrcqba đoyjpaijtnh, Hạnmxw Hoằukggng Uy nhanh chóaijtng phảweoqn côlbvgng, áyynjp Du Minh xuốmhreng dưrcqboivki thârhugn, mộjgzot bêkmbun đoyjpáyynjnh môlbvgng mộjgzot bêkmbun rălhajn dạnmxwy, "Tiểkoznu kỹmuwy nữhoji, cũyynjng dáyynjm đoyjpáyynjnh lénjohn lãhojio côlbvgng? Trảweoq lạnmxwi cho em!"


Du Minh giãhojiy dụurisa cầrhugu xin mộjgzot hồpvgri lârhugu.

Hạnmxw Hoằukggng Uy rốmhret cuộjgzoc dừeafjng tay, đoyjpem đoyjpjgzong táyynjc đoyjpáyynjnh sửngfka thàtspdnh xoa nắncchn, áyynjnh mắnccht sắncchc bénjohn cũyynjng dịaijtu dàtspdng hơnuxbn rấuqltt nhiềrcufu.

"Tôlbvgi thíklmych em thârhugn mậdpeft vớoivki tôlbvgi."

Biểkoznu tìpvgrnh Du Minh tuy rằukggng đoyjpãhoji khôlbvgi phụurisc vẻukgg lạnmxwnh nhạnmxwt cốmhre hữhojiu, nhưrcqbng từeafj quang mang trong áyynjnh mắnccht cóaijt thểkozn nhìpvgrn ra đoyjpưrcqbmxuxc, cậdpefu cũyynjng rấuqltt hưrcqbaijtng thụuris quáyynj trìpvgrnh nàtspdy.

"Cóaijt từeafjng làtspdm qua nhưrcqb vậdpefy vớoivki ngưrcqbweoqi kháyynjc khôlbvgng?" Hạnmxw Hoằukggng Uy cắncchn Du Minh tai hỏpvgri.

Du Minh thảweoqn nhiêkmbun trảweoq lờweoqi, "Chưrcqba từeafjng."

Hạnmxw Hoằukggng Uy tưrcqbơnuxbng đoyjpmhrei vừeafja lòuqltng vớoivki đoyjpáyynjp áyynjn nàtspdy củhohla Du Minh, nhưrcqbng lạnmxwi vẫmhren xấuqltu miệiuyfng hỏpvgri, "Cóaijt từeafjng nghĩnyuh tớoivki đoyjpkozn cho ngưrcqbweoqi kháyynjc làtspdm em khôlbvgng?"

Du Minh vốmhren xem thưrcqbweoqng trảweoq lờweoqi vấuqltn đoyjprcuftspdy, nhưrcqbng ngóaijtn tay Hạnmxw Hoằukggng Uy phủhohl trêkmbun môlbvgng cậdpefu đoyjpang muốmhren thòuqlttspdo bêkmbun trong, bứlzmvc báyynjch Du Minh đoyjpàtspdnh phảweoqi đoyjpèlzmv lạnmxwi cổngfk tay ngưrcqbweoqi kia, hôlbvg hấuqltp đoyjplzmvt quãhojing trảweoq lờweoq, "Khôlbvgng nghĩnyuh tớoivki."

"Cũyynjng khôlbvgng nghĩnyuh tớoivki Hàtspdn Đrcufôlbvgng sao?" Hạnmxw Hoằukggng Uy báyynjm riếmlmpt khôlbvgng tha.

Du Minh cáyynjc loạnmxwi khôlbvgng chịaijtu nổngfki, muốmhren nóaijti cậdpefu từeafjng thíklmych qua Hàtspdn Đrcufôlbvgng làtspd thậdpeft, thếmlmp nhưrcqbng bảweoqo cậdpefu tưrcqbaijtng tưrcqbmxuxng ra quan hệiuyf nhụurisc thểkoznhohlng Hàtspdn Đrcufôlbvgng, vẫmhren làtspdaijt chúsndet khôlbvgng chấuqltp nhậdpefn nổngfki.

"Khôlbvgng cóaijt." Lạnmxwi làtspd hai chữhoji khẳhjmdng đoyjpaijtnh.

yynju Hạnmxw Hoằukggng Uy dầrhugn dầrhugn nóaijtng lêkmbun, đoyjpem cảweoq ngưrcqbweoqi Du Minh khóaijta vàtspdo trong lòuqltng, hai cáyynji chârhugn táyynjch sang hai bêkmbun thârhugn thểkozn, dưrcqbơnuxbng v*t cưrcqbơnuxbng cứlzmvng xârhugm nhậdpefp vàtspdo mậdpeft đoyjpnmxwo ưrcqboivkt áyynjt kia."Chỉgoxl đoyjpkozn cho mìpvgrnh tôlbvgi làtspdm sao?" Âocnhn mộjgzot tiếmlmpng khôlbvgng biếmlmpt làtspdkmbun rỉgoxl hay làtspd trảweoq lờweoqi.

Hạnmxw Hoằukggng Uy cốmhrepvgrnh khôlbvgng thuậdpefn theo khôlbvgng buôlbvgng tha:"Nóaijti ra."


"Nóaijti cáyynji gìpvgr?" Du Minh cốmhre ýrcuf giảweoq ngu.

"Nóaijti em chỉgoxl cho mộjgzot mìpvgrnh tôlbvgi làtspdm."

Nhãhojin cầrhugu Du Minh trợmxuxn ngưrcqbmxuxc, u u trảweoq lờweoqi, "Cóaijt ýrcuf nghĩnyuha sao?"

Hạnmxw Hoằukggng Uy dùhohlng đoyjprhugu lưrcqbjgzoi ưrcqboivkt áyynjt đoyjpârhugm chọkjnlc vịaijt tríklmy nếmlmpp uốmhren mẫmhren cảweoqm, Du Minh ngứlzmva đoyjpếmlmpn liềrcufu mạnmxwng kháyynjng cựsteo, lạnmxwi bịaijt Hạnmxw Hoằukggng Uy bóaijtp chặjypat hai tay, tiếmlmpp tụurisc cóaijt từeafjng chúsndet từeafjng chúsndet đoyjpârhugm chọkjnlc.

"Nóaijti hay khôlbvgng? Em cóaijtaijti khôlbvgng?"

Du Minh rốmhret cuộjgzoc đoyjprhugu hàtspdng pháyynjt ra ârhugm thanh nứlzmvc nởaijt, "Chỉgoxl cho anh mộjgzot mìpvgrnh làtspdm."

Hạnmxw Hoằukggng Uy nháyynjy nhưrcqb tiêkmbum máyynju gàtspd cắncchn loạnmxwn mộjgzot trậdpefn lêkmbun mặjypat Du Minh:"Lãhojio côlbvgng làtspdm em nhưrcqb vậdpefy...... làtspdm nhưrcqb thếmlmptspdy......"

Xin ngẫmhrem lạnmxwi gưrcqbơnuxbng mặjypat đoyjpáyynjng yêkmbuu ẩmshpn nhẫmhren khôlbvgng pháyynjt củhohla Du Minh.

......

Mộjgzot trậdpefn "Phiêkmbun vârhugn phúsndec vũyynj" qua đoyjpi, trong mắnccht Du Minh đoyjpãhoji nhiễnuxbm lêkmbun mộjgzot tầrhugng mệiuyft mỏpvgri.

Hạnmxw Hoằukggng Uy vừeafja húsndet thuốmhrec vừeafja nóaijti:"Tôlbvgi gặjypap Đrcufnmxwi Vưrcqbơnuxbng xin cho em vàtspdi ngàtspdy nghỉgoxl, chúsndeng ta vềrcuf nhàtspd mộjgzot chuyếmlmpn."

"Vềrcuf nhàtspd?"

"Vềrcuf nhàtspd em, Thưrcqbmxuxng Hảweoqi." Hạnmxw Hoằukggng Uy nóaijti.


Du Minh trầrhugm mặjypac, trong áyynjnh mắnccht rõrcqbtspdng lộjgzo ra vàtspdi phầrhugn lo lắncchng.

"Em khôlbvgng vềrcuf nhàtspdyynjng đoyjpưrcqbmxuxc, mờweoqi cha mẹxjch đoyjpếmlmpn Bắncchc Kinh." Hạnmxw Hoằukggng Uy nóaijti.

"Khôlbvgng đoyjpưrcqbmxuxc." Du Minh trựsteoc tiếmlmpp cựsteo tuyệiuyft,"Ba mẹxjch em khôlbvgng quen sinh hoạnmxwt bêkmbun nàtspdy, huốmhreng hồpvgr em cũyynjng khôlbvgng muốmhren đoyjpkozn bọkjnln họkjnl tiếmlmpp xúsndec vớoivki hoàtspdn cảweoqnh cuộjgzoc sốmhreng nàtspdy."

"Vậdpefy em còuqltn khôlbvgng cùhohlng tôlbvgi vềrcuf Thưrcqbmxuxng Hảweoqi?"

Du Minh vẫmhren làtspd do dựsteo khôlbvgng quyếmlmpt:"Anh xáyynjc đoyjpaijtnh cóaijt thểkozn thuyếmlmpt phụurisc Vưrcqbơnuxbng tổngfkng sao? Hiệiuyfn tạnmxwi chíklmynh làtspd thờweoqi đoyjpiểkoznm sựsteo nghiệiuyfp Hàtspdn Đrcufôlbvgng nhưrcqb mặjypat trờweoqi ban trưrcqba, bêkmbun cạnmxwnh khôlbvgng thểkozn khôlbvgng cóaijt ngưrcqbweoqi."

"Còuqltn Vưrcqbơnuxbng Trung Đrcufgoxlnh thìpvgr đoyjpkozntspdm gìpvgr? Lạnmxwi nóaijti, em cho rằukggng cậdpefu ta nguyệiuyfn ýrcuf cho em cảweoq ngàtspdy cùhohlng Hàtspdn Đrcufôlbvgng?"

Đrcufưrcqbmxuxc rồpvgri...... Du Minh trầrhugm mặjypac mộjgzot láyynjt, vẫmhren làtspd hỏpvgri:"Vậdpefy...... Anh cũyynjng vềrcufhohlng?"

"Bằukggng khôlbvgng thìpvgr sao? Em cho làtspd lầrhugn nàtspdy tôlbvgi bảweoqo em vềrcuftspdtspdm gìpvgr?"

Du Minh khôlbvgng nóaijti.

Hạnmxw Hoằukggng Uy nhìpvgrn ra sắncchc mặjypat đoyjprhugy ưrcqbu tưrcqb củhohla Du Minh, cốmhre ýrcuf hừeafjaijti, "Nhưrcqb thếmlmptspdo? Hiệiuyfn tạnmxwi biếmlmpt đoyjpau lòuqltng cho cha mẹxjch? Nhớoivk ngàtspdy đoyjpóaijt mẹxjchlbvgi nằukggm việiuyfn, tôlbvgi khôlbvgng phảweoqi cũyynjng đoyjpàtspdnh cứlzmvng rắncchn sao?"

"Khôlbvgng phảweoqi......" Du Minh hơnuxbn nửngfka ngàtspdy mớoivki mởaijt miệiuyfng,"Em làtspd sợmxux bọkjnln họkjnl tỏpvgr tháyynji đoyjpjgzo vớoivki anh."

Bịaijt cha mẹxjch đoyjpmhrei phưrcqbơnuxbng ghénjoht bỏpvgr, cáyynji loạnmxwi tưrcqb vịaijttspdy, Du Minh đoyjpếmlmpn nay còuqltn khắncchc cốmhret ghi târhugm, cậdpefu khôlbvgng muốmhren Hạnmxw Hoằukggng Uy lạnmxwi nếmlmpm phảweoqi. Huốmhreng hồpvgr cậdpefu khôlbvgng muốmhren nhìpvgrn thấuqlty Hạnmxw Hoằukggng Uy mộjgzot nam nhârhugn târhugm cao khíklmy ngạnmxwo nhưrcqb vậdpefy, vìpvgr lấuqlty lòuqltng cha mẹxjch cậdpefu màtspd ălhajn nóaijti khénjohp nénjohp.

tspdn tay to rộjgzong khớoivkp xưrcqbơnuxbng nổngfki thàtspdnh đoyjptspdn củhohla Hạnmxw Hoằukggng Uy kénjoho Du Minh ấuqltn lạnmxwi trong ngựsteoc mìpvgrnh, ngữhoji khíklmyaijti chuyệiuyfn lạnmxwi mềrcufm xuốmhreng."Em cho rằukggng cha mẹxjch em ngốmhrec a, tin đoyjppvgrn truyềrcufn nhiềrcufu nălhajm nhưrcqb vậdpefy, bọkjnln họkjnl mộjgzot chúsndet cũyynjng khôlbvgng nhậdpefn ra sao?"

Du Minh thởaijttspdi:"Anh khôlbvgng biếmlmpt phụuris mẫmhreu em, cho dùhohl em cóaijttspdm rõrcqbhohlng bọkjnln họkjnl, bọkjnln họkjnlyynjng sẽmlmp khôlbvgng tỏpvgr vẻukggpvgr, thếmlmp nhưrcqbng sẽmlmp tạnmxwo ra mộjgzot khôlbvgng khíklmy gia đoyjpìpvgrnh đoyjpjypac biệiuyft áyynjp lựsteoc, phưrcqbơnuxbng thứlzmvc nàtspdy ngưrcqbmxuxc lạnmxwi mớoivki làtspd khóaijt đoyjpmhrei phóaijt nhấuqltt."

"Tôlbvgi khôlbvgng phảweoqi thàtspdnh côlbvgng đoyjpmhrei phóaijt em rồpvgri sao?" Hạnmxw Hoằukggng Uy cưrcqbweoqi nóaijti.

Du Minh thầrhugm mắncchng chửngfki mấuqlty cârhugu, cuốmhrei cùhohlng vẫmhren làtspd khôlbvgng lay chuyểkoznn đoyjpưrcqbmxuxc quyếmlmpt târhugm củhohla Hạnmxw Hoằukggng Uy, gậdpeft đoyjprhugu đoyjpáyynjp ứlzmvng.

Ba ngàtspdy sau, hai ngưrcqbweoqi lêkmbun đoyjpưrcqbweoqng "Vềrcuf nhàtspd mẹxjch đoyjpukgg".

Tớoivki sârhugn bay đoyjpóaijtn làtspd mấuqlty bằukggng hữhojiu củhohla Du Minh.

Mấuqlty bằukggng hữhojiu nàtspdy hầrhugu nhưrcqb đoyjprcufu làtspd bạnmxwn họkjnlc củhohla Du Minh, cóaijt nam cóaijt nữhoji, tuy rằukggng quan hệiuyf vớoivki Du Minh đoyjprcufu khôlbvgng tồpvgri, nhưrcqbng rấuqltt íklmyt hỏpvgri thălhajm Du Minh chuyệiuyfn trong giớoivki, đoyjpmhrei vớoivki Hạnmxw Hoằukggng Uy lạnmxwi càtspdng hoàtspdn toàtspdn khôlbvgng biếmlmpt gìpvgr cảweoq. Lầrhugn nàtspdy nghe nóaijti Du Minh muốmhren dẫmhren "Vịaijt kia" đoyjpếmlmpn, nhữhojing bằukggng hữhojiu nàtspdy cũyynjng kiềrcufm chếmlmp khôlbvgng nổngfki kíklmych đoyjpjgzong, lénjohn báyynjt quáyynji.

rcufnmxwi kim chủhohl rốmhret cuộjgzoc muốmhren hiệiuyfn thârhugn rồpvgri, nhiềrcufu nălhajm nhưrcqb vậdpefy tôlbvgi cốmhre nhịaijtn khôlbvgng hỏpvgri dễnuxbtspdng sao?"

"Cậdpefu nóaijti ngưrcqbweoqi kia làtspd bộjgzo dạnmxwng gìpvgr?"

rcufnmxwi kim chủhohlaijt thểkozntspdyynji dạnmxwng gìpvgr? Khôlbvgng phảweoqi đoyjprcufu chỉgoxl mộjgzot bộjgzoyynjng sao?"

"Cũyynjng đoyjpúsndeng vậdpefy, vạnmxwn nhấuqltt bộjgzo dạnmxwng đoyjpjypac biệiuyft khóaijt nhìpvgrn, ta cũyynjng khôlbvgng thểkozn biểkoznu hiệiuyfn ra ngoàtspdi trưrcqboivkc mặjypat Du Minh."

"......"

Đrcufang tròuqlt chuyệiuyfn, đoyjpjgzot nhiêkmbun mộjgzot thârhugn ảweoqnh quen thuộjgzoc lặjypang lẽmlmp tiếmlmpn vàtspdo tầrhugm mắnccht.

"Hush...... Đrcufeafjng nóaijti nữhojia, đoyjpếmlmpn rồpvgri đoyjpếmlmpn rồpvgri."

Du Minh cũyynjng đoyjpãhoji nhìpvgrn thấuqlty nhữhojing bằukggng hữhojiu nàtspdy, vừeafja chàtspdo hỏpvgri vừeafja bưrcqboivkc lạnmxwi đoyjpârhugy, Hạnmxw Hoằukggng Uy đoyjpi theo phíklmya sau cậdpefu.

"Kháyynjo...... soáyynji ca kia làtspd ai a?"

"Chẳhjmdng lẽmlmptspd nghệiuyfnyuh cậdpefu ấuqlty mớoivki mang?"

"Khôlbvgng thểkozntspdo? Ngưrcqbweoqi nàtspdy nếmlmpu làtspdrcqbng lêkmbun thìpvgr phảweoqi hỏpvgra thàtspdnh cáyynji dạnmxwng gìpvgr?"

"Du Minh làtspdm sao lạnmxwi nhặjypat đoyjpưrcqbmxuxc bảweoqo vậdpeft nhưrcqb vậdpefy?"

"......"

Du Minh sớoivkm đoyjpãhoji thíklmych ứlzmvng vớoivki việiuyfc Hạnmxw Hoằukggng Uy khiếmlmpn ngưrcqbweoqi kháyynjc chúsnde ýrcuf, mộjgzot chúsndet cũyynjng khôlbvgng kinh ngạnmxwc đoyjpmhrei vớoivki mộjgzot đoyjpmhreng áyynjnh mắnccht tụuris lạnmxwi đoyjpârhugy củhohla đoyjpáyynjm bằukggng hữhojiu. Hạnmxw Hoằukggng Uy lạnmxwi càtspdng làtspd thóaijti quen, mộjgzot mìpvgrnh đoyjpơnuxbn đoyjpjgzoc hiêkmbun ngang đoyjplzmvng cáyynjch đoyjpóaijt khôlbvgng xa, trêkmbun mặjypat khôlbvgng cóaijt biểkoznu tìpvgrnh gìpvgr.

"Ai nha, cậdpefu bénjoho." Du Minh triềrcufu mộjgzot nữhojitspdi nóaijti.

lbvgyynji kia dưrcqbơnuxbng tay đoyjpdpefp mộjgzot quyềrcufn lêkmbun ngựsteoc Du Minh:"Cậdpefu đoyjpáyynjng ghénjoht, đoyjpáyynjng ghénjoht......"

Vừeafja nháyynjo xong, lậdpefp tứlzmvc cảweoqm giáyynjc ởaijtkmbun cạnmxwnh phóaijtng tớoivki hai áyynjnh mắnccht cóaijt vẻukgg khôlbvgng thiệiuyfn ýrcuf.

Da đoyjprhugu côlbvgyynji run lêkmbun mộjgzot trậdpefn, rốmhret cuộjgzoc đoyjpem lờweoqi đoyjpãhoji nghẹxjchn hồpvgri lârhugu hỏpvgri ra:"Vịaijt kia làtspd ai a?"

Du Minh hơnuxbn nửngfka ngàtspdy mớoivki mởaijt miệiuyfng:"Chíklmynh làtspd...... ngưrcqbweoqi tôlbvgi đoyjpãhoji nhắncchc vớoivki cáyynjc cậdpefu."

Mấuqlty bằukggng hữhojiu trong nháyynjy mắnccht tấuqltt cảweoq đoyjprcufu hóaijta đoyjpáyynj, áyynjnh mắnccht cưrcqbơnuxbng ngạnmxwnh đoyjpaijtnh trụuris trêkmbun ngưrcqbweoqi Hạnmxw Hoằukggng Uy mộjgzot lúsndec lârhugu, mớoivki chậdpefm rãhojii di chuyểkoznn đoyjpếmlmpn mặjypat Du Minh."Chíklmynh làtspd...... vịaijt kia củhohla cậdpefu?"

Tuy rằukggng đoyjpãhoji tiếmlmpp nhậdpefn mốmhrei quan hệiuyftspdy, nhưrcqbng khi Du Minh thừeafja nhậdpefn lạnmxwi vẫmhren làtspd khôlbvgng đoyjpưrcqbmxuxc tựsteo nhiêkmbun cho lắncchm.

Nhưrcqbng nhữhojing bằukggng hữhojiu nàtspdy củhohla cậdpefu thìpvgr khôlbvgng nghĩnyuh nhưrcqb vậdpefy, con mẹxjch cậdpefu nóaijtyynji gìpvgr khôlbvgng đoyjpưrcqbmxuxc tựsteo nhiêkmbun? Lãhojio tửngfk nếmlmpu cóaijt đoyjpmhrei tưrcqbmxuxng thếmlmptspdy, quảweoqn gìpvgr hắncchn làtspd nam làtspd nữhoji, sớoivkm đoyjpãhoji chiêkmbuu cáyynjo thiêkmbun hạnmxw rồpvgri.

"Nàtspdo, mọkjnli ngưrcqbweoqi còuqltn chưrcqba ălhajn cơnuxbm đoyjpi?" Mộjgzot bằukggng hữhojiu mởaijt miệiuyfng đoyjpáyynjnh vỡjgzo khôlbvgng khíklmy xấuqltu hổngfktspdy.

Du Minh gậdpeft gậdpeft đoyjprhugu, lạnmxwi hỏpvgri Hạnmxw Hoằukggng Uy:"Anh đoyjpóaijti khôlbvgng?"

"Tôlbvgi vẫmhren ổngfkn." Hạnmxw Hoằukggng Uy nóaijti.

Mấuqlty bằukggng hữhojiu nghe xong lạnmxwi chârhugu đoyjprhugu ghénjoh tai.

"Giọkjnlng nóaijti cưrcqb nhiêkmbun lạnmxwi dễnuxb nghe nhưrcqb vậdpefy."

rcufúsndeng vậdpefy, nhìpvgrn rấuqltt lạnmxwnh lùhohlng, mởaijt miệiuyfng vớoivki Du Minh lạnmxwi nóaijti đoyjpếmlmpn đoyjpjypac biệiuyft ôlbvgn nhu."

"Emma...... Tôlbvgi đoyjprcufu nổngfki da gàtspd rồpvgri."

"......"

Sau đoyjpóaijt, mộjgzot đoyjpáyynjm ngưrcqbweoqi vârhugy quanh mộjgzot bàtspdn ălhajn, trong lúsndec đoyjpóaijt rấuqltt íklmyt trao đoyjpngfki, nhưrcqbng ai cũyynjng khôlbvgng cảweoqm giáyynjc thờweoqi gian chậdpefm chạnmxwp. Bởaijti vìpvgr tấuqltt cảweoq mọkjnli ngưrcqbweoqi đoyjprcufu đoyjpang trộjgzom ngắncchm Hạnmxw Hoằukggng Uy, vộjgzoi vàtspdng quan sáyynjt tưrcqbơnuxbng táyynjc giữhojia Hạnmxw Hoằukggng Uy cùhohlng Du Minh.

Hạnmxw Hoằukggng Uy cũyynjng rấuqltt íklmyt nóaijti chuyệiuyfn, khôlbvgng hỏpvgri cơnuxb hồpvgr khôlbvgng chủhohl đoyjpjgzong mởaijt miệiuyfng nóaijti chuyệiuyfn phiếmlmpm. Hơnuxbn nữhojia thờweoqi đoyjpiểkoznm ngưrcqbweoqi kháyynjc nóaijti chuyệiuyfn, hắncchn cũyynjng rấuqltt íklmyt tham dựsteo. Chỉgoxlaijt đoyjprcuftspdi nàtspdo cóaijt đoyjprcuf cậdpefp đoyjpếmlmpn Du Minh, áyynjnh mắnccht mớoivki cóaijt thểkozn tụuris lạnmxwi trêkmbun mặjypat ngưrcqbweoqi kia mộjgzot lúsndec. Dầrhugn dàtspd, mọkjnli ngưrcqbweoqi đoyjprcufu nắncchm đoyjpưrcqbmxuxc tíklmynh tìpvgrnh Hạnmxw Hoằukggng Uy, nộjgzoi dung táyynjn gẫmhreu hoàtspdn toàtspdn xuay quanh Du Minh.

"Du Minh lêkmbun lớoivkp toàtspdn làtspd trộjgzom ngủhohl, lớoivkp chúsndeng tôlbvgi đoyjprcufu gọkjnli cậdpefu ấuqlty Thầrhugn Ngủhohl."

"Ngưrcqbweoqi kháyynjc nghe nhạnmxwc đoyjprcufu làtspd an thầrhugn, Du Minh vừeafja nghe nhạnmxwc liềrcufn ngồpvgri khôlbvgng yêkmbun, cho nêkmbun chúsndeng ta thưrcqbweoqng thừeafja dịaijtp cậdpefu ấuqlty ngủhohltspd bậdpeft nhạnmxwc."

"Du Minh chưrcqba từeafjng đoyjprcuf cậdpefp qua vớoivki chúsndeng tôlbvgi vềrcuf bằukggng hữhojiu ởaijt Bắncchc Kinh, chỉgoxl từeafjng nhắncchc đoyjpếmlmpn mộjgzot mìpvgrnh anh. Nóaijti anh tay nghềrcuf thủhohllbvgng mỹmuwy nghệiuyf rấuqltt lợmxuxi hạnmxwi, còuqltn dùhohlng đoyjprhugu gỗnskxtspdm thàtspdnh kiệiuyfn cầrhugm tay tặjypang cậdpefu ấuqlty."

Đrcufpvgr cầrhugm tay làtspd vậdpeft nhỏpvgr nhưrcqbaijtc treo chìpvgra khóaijta hay móaijtc đoyjpiệiuyfn thoạnmxwi linh tinh kiểkoznu nhưrcqb thếmlmptspdy =>

"......"

Hạnmxw Hoằukggng Uy thậdpeft vấuqltt vảweoq mớoivki dấuqlty lêkmbun mộjgzo tia hứlzmvng tríklmy, lạnmxwi bịaijt mộjgzot cârhugu cuốmhrei cùhohlng dậdpefp tắnccht rồpvgri.

Khôlbvgng khíklmy nhanh chóaijtng đoyjpôlbvgng kếmlmpt thàtspdnh bălhajng.

Ngưrcqbweoqi mớoivki vừeafja vuốmhret môlbvgng ngựsteoa tựsteoa hồpvgryynjng ýrcuf thứlzmvc đoyjpưrcqbmxuxc mìpvgrnh khôlbvgng chụurisp khôlbvgng đoyjpúsndeng chỗnskx, vộjgzoi vàtspdng im miệiuyfng, cắncchm đoyjprhugu bớoivki cơnuxbm.

Hạnmxw Hoằukggng Uy đoyjplzmvng dậdpefy, "Mấuqlty ngưrcqbweoqi ălhajn trưrcqboivkc, tôlbvgi đoyjpi húsndet đoyjpiếmlmpu thuốmhrec." Dứlzmvt lờweoqi liềrcufn xoay ngưrcqbweoqi vàtspdo buồpvgrng vệiuyf sinh.

Chưrcqba đoyjprhugy mộjgzot lúsndec, Du Minh cũyynjng theo vàtspdo.

rcufpvgr ălhajn khôlbvgng hợmxuxp khẩmshpu vịaijt a?"

Hạnmxw Hoằukggng Uy quay lưrcqbng lạnmxwi vớoivki Du Minh húsndet thuốmhrec, nghe nóaijti nhưrcqb thếmlmp, lậdpefp tứlzmvc dụurisi tắnccht tàtspdn thuốmhrec, xoay ngưrcqbweoqi đoyjpmshpy cậdpefu đoyjpếmlmpn góaijtc tưrcqbweoqng, trong áyynjnh mắnccht đoyjprcufu làtspd hung hãhojin.

"Nhắncchc đoyjpếmlmpn hắncchn lạnmxwi khôlbvgng hềrcuf nhắncchc đoyjpếmlmpn tôlbvgi? Âocnhn?"

Du Minh thảweoqn nhiêkmbun trảweoq lờweoqi, "Chúsndet tiểkoznu dấuqltm chua ấuqlty anh cũyynjng ălhajn?"

Hạnmxw Hoằukggng Uy nghe nóaijti nhưrcqb thếmlmptspdng giậdpefn, trựsteoc tiếmlmpp thòuqlt tay vàtspdo trong quầrhugn Du Minh, trừeafjng phạnmxwt màtspd nhénjoho mộjgzot phen trêkmbun khốmhrei thịaijtt môlbvgng mềrcufm kia.

"Vềrcuf sau còuqltn tiếmlmpp tụurisc nhớoivk thưrcqbơnuxbng hắncchn, tôlbvgi sẽmlmp ălhajn em."

Du Minh ălhajn đoyjpau, cáyynju giậdpefn đoyjpếmlmpn mộjgzot quyềrcufn trêkmbun bụurisng Hạnmxw Hoằukggng Uy.

Hạnmxw Hoằukggng Uy kénjoho lấuqlty cáyynjnh tay muốmhren rúsndet lui củhohla cậdpefu, trêkmbuu tứlzmvc nóaijti, "Tiểkoznu nắncchm đoyjpuqltm còuqltn rấuqltt cứlzmvng rắncchn."

"Buôlbvgng tay." Du Minh nóaijti.

Hạnmxw Hoằukggng Uy cốmhrepvgrnh kénjoho.

"Em phảweoqi trởaijt vềrcuf ălhajn cơnuxbm."

"Tôlbvgi cũyynjng trởaijt vềrcuf ălhajn cơnuxbm, kénjoho em khôlbvgng phảweoqi vừeafja đoyjpúsndeng sao?"

Du Minh mộjgzot bộjgzo biểkoznu tìpvgrnh bấuqltt lựsteoc:"Nhiềrcufu ngưrcqbweoqi nhìpvgrn đoyjpóaijt?"

"Nhìpvgrn thìpvgrtspdm sao? Em khôlbvgng phảweoqi sớoivkm đoyjpãhojitspdm rõrcqb?"

"Nhưrcqbng......"

Hạnmxw Hoằukggng Uy khôlbvgng đoyjpmxuxi Du Minh nóaijti xong, trựsteoc tiếmlmpp quyếmlmpt đoyjpyynjn kénjoho ngưrcqbweoqi ra ngoàtspdi.

Trong phòuqltng ălhajn đoyjprhugu tiêkmbun làtspd mộjgzot trậdpefn tĩnyuhnh mịaijtch, tiếmlmpp theo liềrcufn pháyynjt ra mộjgzot trậdpefn ồpvgrn àtspdo.

Hạnmxw Hoằukggng Uy rốmhret cuộjgzoc lộjgzora nụurisrcqbweoqi đoyjprhugu tiêkmbun trưrcqboivkc mặjypat mọkjnli ngưrcqbweoqi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.