Phong Mang

Chương 297 : Kinh thiên nghịch chuyển

    trước sau   
almom sau trờmstci còktkjn chưgidza sáirxrng, Du Minh đdlczãofyj bịiphu mộtbyat trậhhdtn đdlcziệeitqn thoạjfgsi củktkja Hàtaein Đzdolôalmong đdlczáirxrnh thứgolpc.

"Cóoobi việeitqc gìbgia a?" Giọukkjng nóoobii Du Minh nồrpcxng đdlcztaeim mùqbifi gắnluit ngủktkj.

taein Đzdolôalmong ởvtonjfgsn kia thởvton ngắnluin than dàtaeii, "Ai, anh em gầtaein đdlczâktkjy lo muốeitqn chếotept, mấzdpdt ngủktkj đdlczãofyj mấzdpdy ngàtaeiy rồrpcxi."

"Cậhhdtu còktkjn lo? Tôalmoi lạjfgsi phảblsei chúkiggc cậhhdtu đdlczưgidzmstcng làtaeim quan rộtbyang mởvton đdlczóoobi."

"Tôalmoi khôalmong giỡrpcxn vớjfoli cậhhdtu, cóoobi mộtbyat sốeitq việeitqc qua đdlcziệeitqn thoạjfgsi nóoobii khôalmong rõkeyi, cậhhdtu ra ngoàtaeii, hai ta tìbgiam chỗblww ngồrpcxi mộtbyat chúkiggt."

Du Minh vẫzdpdn làtaei khôalmong tìbgianh khôalmong nguyệeitqn bòktkj ra khỏrpcxi chăskfzn gốeitqi ấzdpdm áirxrp.


Nửukkja giờmstc sau, cậhhdtu gặoxhup đdlczưgidzmstcc Hàtaein Đzdolôalmong sắnluic mặoxhut hồrpcxng nhuậhhdtn, hai mắnluit hữofyju thầtaein, khóoobie miệeitqng lậhhdtp tứgolpc co rúkiggt mấzdpdy cáirxri. Nhưgidz vậhhdty còktkjn dáirxrm trâktkjng tráirxro xưgidzng mìbgianh mấzdpdt ngủktkj? Quảblse nhiêjfgsn khôalmong ốeitqm màtaeijfgsn.

"Nóoobii chúkiggt, cậhhdtu cóoobi cảblsem thấzdpdy Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh gầtaein đdlczâktkjy đdlczoxhuc biệeitqt kỳgolp quáirxri khôalmong?" Hàtaein Đzdolôalmong nóoobii thẳeitqng nghi hoặoxhuc trong lòktkjng.

Phảblsen ứgolpng củktkja Du Minh so vớjfoli Phùqbifng Tuấzdpdn khôalmong kháirxrc biệeitqt, "Khôalmong cảblsem thấzdpdy."

"Còktkjn chưgidza cảblsem thấzdpdy đdlczưgidzmstcc? Còktkjn phảblsei làtaeim đdlczếotepn bao nhiêjfgsu hung hăskfzng càtaein quấzdpdy nữofyja cậhhdtu mớjfoli cóoobi thểtbya cảblsem thấzdpdy?"

"Hung hăskfzng càtaein quấzdpdy sao? Tôalmoi cảblsem thấzdpdy thậhhdtt sựfkekirxrng suốeitqt, trong lúkiggc mấzdpdu chốeitqt nàtaeiy nếotepu khôalmong bưgidzng cậhhdtu còktkjn chờmstc thờmstci đdlcziểtbyam nàtaeio nữofyja?"

taein Đzdolôalmong vẻczdd mặoxhut rốeitqi rắnluim, "Chủktkj yếotepu làtaeialmoi cảblsem thấzdpdy anh ấzdpdy làtaeim cóoobi chúkiggt quáirxr mứgolpc, khôalmong phùqbif hợmstcp vớjfoli tíqsdnnh cáirxrch ngàtaeiy trưgidzjfolc."

"Ngàtaeinh giảblsei tríqsdn vốeitqn cũnwksng khôalmong phảblsei làtaei cạjfgsnh tranh côalmong bằblltng gìbgia, ngay từdisg đdlcztaeiu đdlczãofyj phâktkjn chia thàtaeinh ba bảblsey loạjfgsi đdlczeitqi đdlczãofyji, nếotepu thâktkjn làtaeim lãofyjo tổmegeng lạjfgsi khôalmong cóoobiskfzng lựfkekc côalmong nhậhhdtn nàtaeiy, anh ta còktkjn mởvtonalmong ty giảblsei tríqsdnirxri gìbgia? Trựfkekc tiếotepp làtaeim côalmong íqsdnch đdlczi."

"Vấzdpdn đdlczeitqtaei trưgidzjfolc kia khôalmong nhưgidz vậhhdty a, đdlcztbyat nhiêjfgsn tựfkeka nhưgidz thay đdlczmegei thàtaeinh ngưgidzmstci kháirxrc."

"Trưgidzjfolc kia khôalmong nhưgidz vậhhdty làtaei bởvtoni vìbgia thờmstci cơmurt chưgidza đdlczktkj chíqsdnn muồrpcxi, cậhhdtu khôalmong phảblsei từdisgng nóoobii Vưgidzơmurtng tổmegeng đdlczãofyj chếotep đdlcziphunh kếotep hoạjfgsch pháirxrt triểtbyan cho cậhhdtu sao? Lúkiggc trưgidzjfolc làtaei giai đdlczoạjfgsn chuẩdmqvn bịiphu, hiệeitqn tạjfgsi vừdisga hay đdlczếotepn thờmstci kỳgolp bay cao, đdlczãofyji ngộtbya trưgidzjfolc sau đdlczưgidzơmurtng nhiêjfgsn sẽvtonoobi kháirxrc biệeitqt."

"Tôalmoi muốeitqn nhấzdpdn mạjfgsnh khôalmong phảblsei làtaei tháirxri đdlcztbya, màtaeitaei vấzdpdn đdlczeitqqsdnnh tìbgianh, tíqsdnnh cáirxrch anh ta thay đdlczmegei rấzdpdt nhiềeitqu biếotept khôalmong?"

Du Minh rấzdpdt ôalmon hoàtaei: "Tôalmoi lạjfgsi khôalmong sốeitqng chung cùqbifng ngưgidzmstci ta, tôalmoi nhưgidz thếoteptaeio biếotept đdlczưgidzmstcc?"

"Cậhhdtu cóoobi thểtbya coi trọukkjng vấzdpdn đdlczeitq củktkja tôalmoi mộtbyat chúkiggt khôalmong? Trong lòktkjng anh em hiệeitqn tạjfgsi đdlczang rấzdpdt bấzdpdt an!"

Du Minh lúkiggc nàtaeiy mớjfoli liếotepc mắnluit qua Hàtaein Đzdolôalmong, "Vậhhdty cậhhdtu nóoobii mộtbyat chúkiggt, tíqsdnnh tìbgianh anh ta đdlczãofyjoobi biếotepn hóoobia gìbgia?"


taein Đzdolôalmong nghĩqbif nghĩqbif, nóoobii: "Tôalmoi đdlczơmurtn cửukkj cho cậhhdtu mộtbyat víqsdn dụvzhd đdlczi, ngàtaeiy đdlczóoobivtonktkjn bay đdlczvzhdng phảblsei mộtbyat phóoobing viêjfgsn khóoobi chơmurti, liêjfgsn tiếotepp hỏrpcxi thâktkjn thếotep củktkja tôalmoi. Dựfkeka theo ngàtaeiy xưgidza, Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh nhấzdpdt đdlcziphunh sẽvton bịiphua ra mấzdpdy câktkju rồrpcxi đdlczuổmegei phóoobing viêjfgsn đdlczi, kếotept quảblse anh ta ngay cảblse giảblsei thíqsdnch cũnwksng khôalmong giảblsei thíqsdnch, lậhhdtp tứgolpc đdlczếotepn mộtbyat bạjfgst tai, phóoobing viêjfgsn kia lậhhdtp tứgolpc gụvzhdc xuốeitqng đdlczzdpdt khôalmong đdlczgolpng lêjfgsn nổmegei."

Tuy rằblltng Du Minh cũnwksng hiểtbyau đdlczưgidzmstcc cóoobimurti quáirxr đdlczáirxrng, nhưgidzng cậhhdtu vẫzdpdn nóoobii: "Kỳgolp thậhhdtt đdlczâktkjy cũnwksng khôalmong phảblsei làtaei lầtaein đdlcztaeiu tiêjfgsn, cậhhdtu ngẫzdpdm lạjfgsi lầtaein trưgidzjfolc Tôalmon Mụvzhdc vũnwks nhụvzhdc cậhhdtu, Vưgidzơmurtng tổmegeng khôalmong phảblsei còktkjn đdlczáirxrnh áirxrc hơmurtn?""Tôalmon Mụvzhdc đdlczóoobitaei vốeitqn đdlczãofyj thiếotepu đdlczáirxrnh, nhưgidzng phóoobing viêjfgsn khôalmong cóoobi ngôalmon ngữofyj quáirxr khíqsdnch gìbgia, chỉarvataei hỏrpcxi nhiềeitqu vàtaeii câktkju, khôalmong biếotept Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh làtaeim sao lạjfgsi mấzdpdt khốeitqng chếotep."

"Cáirxri ngàtaeiy hôalmom đdlczóoobioobi phảblsei vốeitqn đdlczãofyj khôalmong vui khôalmong?"

"Khôalmong a, lúkiggc lêjfgsn xe vẫzdpdn táirxrn gẫzdpdu chuyệeitqn trang tríqsdn phòktkjng tâktkjn hôalmon cùqbifng tôalmoi đdlczóoobi."

oobii đdlczếotepn trang hoàtaeing phòktkjng tâktkjn hôalmon, Hàtaein Đzdolôalmong lạjfgsi nghĩqbif tớjfoli mộtbyat sựfkek kiệeitqn.

"Cậhhdtu còktkjn nhớjfolirxri giưgidzmstcng gỗblwwalmoi làtaeim ngàtaeiy trưgidzjfolc khôalmong? Chíqsdnnh làtaeiqbifng gỗblww đdlczhhdtu đdlczrpcx sam làtaeim ra đdlczóoobi."

Du Minh cóoobi thểtbya khôalmong nhớjfolkeyi sao? Cậhhdtu thậhhdtt ra còktkjn trơmurt mắnluit nhìbgian đdlczrpcx bịiphu khiêjfgsng đdlczi nữofyja làtaei.

"Anh ta lạjfgsi cóoobi thểtbya trảblse cho tôalmoi! Còktkjn nóoobii muốeitqn đdlczoxhut trong phòktkjng tâktkjn hôalmon, nóoobii đdlczmstci nàtaeiy cũnwksng khôalmong thay đdlczmegei."

Nghe nóoobii nhưgidz thếotep, Du Minh cũnwksng trầtaeim mặoxhuc.

Cậhhdtu đdlczếotepn nay còktkjn ghi nhớjfol thậhhdtt sâktkju gưgidzơmurtng mặoxhut giậhhdtn dữofyj củktkja Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh lúkiggc ấzdpdy, nếotepu quảblse thậhhdtt nhưgidz lờmstci Hàtaein Đzdolôalmong vừdisga nóoobii, bệeitqnh đdlczãofyjng tríqsdn củktkja Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh cũnwksng khôalmong khỏrpcxi quáirxr nặoxhung đdlczi?

taein Đzdolôalmong lạjfgsi nóoobii: "Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh ngưgidzmstci nàtaeiy coi trọukkjng nhấzdpdt cáirxri gìbgia? Thểtbya diệeitqn! Lờmstci anh ta nóoobii ra cóoobi khi nàtaeio lạjfgsi thu hồrpcxi? Nhưgidzng thờmstci đdlcziểtbyam đdlczem cáirxri giưgidzmstcng kia dọukkjn ra, đdlczáirxrnh tiếotepng cũnwksng khôalmong đdlczáirxrnh mộtbyat chúkiggt, nóoobii thẳeitqng: Cóoobi phảblsei thíqsdnch khôalmong? Đzdolưgidzmstcc, kétcelo đdlczếotepn nhàtaei mớjfoli đdlczi."

"Cóoobi lẽvton ngàtaeiy hôalmom đdlczóoobi chíqsdnnh làtaei cao hứgolpng."

zdolúkiggng a, cao hứgolpng mộtbyat ngàtaeiy thìbgiaoobi thểtbya, mỗblwwi ngàtaeiy đdlczeitqu cao hứgolpng lạjfgsi cóoobi chúkiggt quáirxr đdlczi? Trưgidzjfolc kia sẽvton luôalmon dạjfgsy dỗblwwalmoi mộtbyat trậhhdtn, hiệeitqn tạjfgsi tôalmoi nóoobii cáirxri gìbgia chíqsdnnh làtaeiirxri đdlczóoobi, cũnwksng khôalmong nhăskfzn mặoxhut. Trưgidzjfolc kia thấzdpdy tôalmoi mâktkjn mêjfgs liềeitqn khóoobi chịiphuu nóoobii tôalmoi khôalmong làtaeim chuyệeitqn đdlczgolpng đdlcznluin, hiệeitqn tạjfgsi đdlczàtaeio đdlczếotepn mộtbyat đdlczeitqng đdlczrpcx linh tinh cho tôalmoi mâktkjn mêjfgs..."


taein Đzdolôalmong nóoobii mộtbyat hơmurti thậhhdtt dàtaeii, Du Minh xem nhưgidz nghe rõkeyi.

"Cậhhdtu chíqsdnnh làtaei đdlczếotepn khoe khoang vớjfoli tôalmoi đdlczi?"

taein Đzdolôalmong vộtbyai nguỵhmnx biệeitqn, "Thậhhdtt khôalmong phảblsei, tôalmoi quảblse thậhhdtt trong lòktkjng khôalmong yêjfgsn, khôalmong biếotept anh ấzdpdy sao đdlcztbyat nhiêjfgsn cứgolp nhưgidz vậhhdty a."

"Cóoobi lẽvtontaei cậhhdtu hiệeitqn tạjfgsi càtaeing ngàtaeiy càtaeing hỏrpcxa, anh ta lo lắnluing cậhhdtu bịiphu ngưgidzmstci đdlczoạjfgst đdlczi, ýbgia thứgolpc đdlczưgidzmstcc nguy cơmurt rồrpcxi."

Du Minh nóoobii xong lạjfgsi cảblsem thấzdpdy cóoobi chúkiggt đdlcziểtbyam gưgidzmstcng étcelp, bởvtoni vìbgia biểtbyau hiệeitqn củktkja Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh gầtaein đdlczâktkjy thậhhdtt sựfkek khôalmong giốeitqng nhưgidztaeioobi cảblsem giáirxrc nguy cơmurt, cảblse ngàtaeiy gióoobing trốeitqng khua chiêjfgsng tuyêjfgsn truyềeitqn, chỉarva sợmstcjfgsu rao khôalmong đdlczktkj lớjfoln.

taein Đzdolôalmong cũnwksng nóoobii nhưgidz vậhhdty, "Anh ta hiệeitqn tạjfgsi quáirxr mứgolpc tựfkek tin, cóoobialmom tôalmoi hỏrpcxi, anh cứgolpktkjng hộtbya nhưgidz vậhhdty, khôalmong sợmstc em bịiphu ngưgidzmstci nhìbgian trúkiggng sao? Cậhhdtu đdlczirxrn anh ấzdpdy nóoobii cáirxri gìbgia? Anh ấzdpdy nóoobii trúkiggng thìbgia trúkiggng thôalmoi, dùqbif sao em cũnwksng làtaei ngưgidzmstci củktkja tôalmoi. Tôalmoi lạjfgsi nóoobii vạjfgsn nhấzdpdt tựfkekalmoi muốeitqn chạjfgsy đdlczếotepn vớjfoli ngưgidzmstci kháirxrc? Anh ta đdlczoxhuc biệeitqt bìbgianh tĩqbifnh đdlczáirxrp lạjfgsi bốeitqn chữofyj: Em chạjfgsy khôalmong đdlczưgidzmstcc."

"Cáirxrc ôalmong nhưgidz vậhhdty?" Du Minh cũnwksng hoàtaeii nghi.

taein Đzdolôalmong vộtbyai gậhhdtt đdlcztaeiu, "Đzdolúkiggng rồrpcxi, nhữofyjng lờmstci nhưgidz vậhhdty thỉarvanh thoảblseng lạjfgsi phun ra mộtbyat câktkju."

Du Minh vẫzdpdn còktkjn tậhhdtn lựfkekc tìbgiam kiếotepm lờmstci giảblsei.

"Cóoobi lẽvtonkiggc trưgidzjfolc anh ta chíqsdnnh làtaei nghĩqbif nhưgidz vậhhdty, chỉarvataei khôalmong muốeitqn biểtbyau đdlczjfgst ra, ởvtonqbifng cậhhdtu thờmstci gian lâktkju dàtaeii, mớjfoli lộtbya ra châktkjn tìbgianh.""Biểtbyau đdlczjfgst thìbgia thậhhdtt ra cũnwksng khôalmong cóoobibgia, chỉarvataeioobi đdlczôalmoi khi anh ấzdpdy biểtbyau đdlczjfgst cáirxri đdlczóoobi, thựfkekc..." Hàtaein Đzdolôalmong xấzdpdu hổmegegidzmstci.

Hứgolpng thúkigg củktkja Du Minh nháirxry mắnluit bịiphu khơmurti lêjfgsn rồrpcxi, cóoobi thểtbya khiếotepn cho Hàtaein Đzdolôalmong khóoobi mởvton miệeitqng, làtaei cựfkekc lạjfgsc đdlczếotepn cỡrpcxtaeio?

taein Đzdolôalmong tìbgiam đdlczếotepn bêjfgsn tai Du Minh, giọukkjng đdlcziệeitqu thầtaein kinh hềeitq hềeitq: "Cóoobi mộtbyat đdlczêjfgsm lúkiggc chúkiggng tôalmoi đdlczang 'cáirxri kia', anh ấzdpdy lạjfgsi cóoobi thểtbya gọukkji tôalmoi... Bảblseo Bảblseo..."

Mặoxhut Du Minh thoáirxrng mộtbyat cáirxri liềeitqn cứgolpng lạjfgsi rồrpcxi.


kiggc trưgidzjfolc cậhhdtu còktkjn cóoobi thểtbya vắnluit hếotept óoobic suy diễblsen ra đdlczktkj loạjfgsi lýbgia do, nhưgidzng mộtbyat tiếotepng "Bảblseo Bảblseo" nàtaeiy từdisg miệeitqng Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh nóoobii ra, thậhhdtt đdlczúkiggng làtaei... quáirxr con mẹeobqoobi kinh dịiphu!

"Anh ta làtaei từdisg khi nàtaeio thìbgia bắnluit đdlcztaeiu thay đdlczmegei?" Du Minh hỏrpcxi.

taein Đzdolôalmong cẩdmqvn thậhhdtn nghĩqbif nghĩqbif, "Cóoobi vẻczdd nhưgidz chíqsdnnh làtaei sau mộtbyat lầtaein đdlczi côalmong táirxrc."

"Vậhhdty cậhhdtu khôalmong hỏrpcxi anh ta đdlczi côalmong táirxrc làtaeim gìbgia sao?"

"Anh ấzdpdy nóoobii đdlczi bậhhdtn việeitqc côalmong ty."

"Ai đdlczi cùqbifng? Cậhhdtu chưgidza hỏrpcxi ngưgidzmstci kia sao?"

"Tôalmoi hỏrpcxi Nhịiphualmoi rồrpcxi, Nhịiphualmoi cũnwksng nóoobii giốeitqng nhưgidz anh ấzdpdy."

Du Minh nhíqsdnu màtaeiy, "Vậhhdty bấzdpdt thưgidzmstcng rồrpcxi."

taein Đzdolôalmong lạjfgsi bắnluit đdlcztaeiu câktkjn nhắnluic, "Cậhhdtu nóoobii anh ấzdpdy cóoobi phảblsei làtaei bịiphu đdlczjfgsi sưgidztaeio tẩdmqvy nãofyjo rồrpcxi khôalmong?"

"Nếotepu làtaei thựfkekc bịiphu tẩdmqvy nãofyjo, hiệeitqn tạjfgsi đdlczãofyj sớjfolm đdlczi tìbgiam ngưgidzmstci kháirxrc."

"Kháirxro, cậhhdtu cóoobi ýbgiabgia?"

Du Minh cong khóoobie môalmoi, "Đzdolưgidzmstcc rồrpcxi, đdlczeitqi tốeitqt vớjfoli cậhhdtu làtaei đdlczktkj rồrpcxi, quảblsen nguyêjfgsn nhâktkjn làtaeim gìbgia."

"Chủktkj yếotepu làtaei tốeitqt quáirxr, tôalmoi đdlczoxhuc biệeitqt khôalmong quen, cóoobi đdlczôalmoi khi thậhhdtm chíqsdn muốeitqn gâktkjy ra chúkiggt chuyệeitqn, cho anh ấzdpdy đdlczáirxralmoi mấzdpdy cáirxri."


Du Minh hừdisg lạjfgsnh, "Cậhhdtu chíqsdnnh làtaei bệeitqnh tiệeitqn, ba ngàtaeiy khôalmong đdlczáirxrnh liềeitqn ngứgolpa da."

taein Đzdolôalmong cưgidzmstci hắnluic hắnluic, trêjfgsu chọukkjc: "Nếotepu khôalmong tôalmoi thừdisga dịiphup nàtaeiy đdlczi thôalmong đdlczrpcxng vớjfoli Nguyêjfgsn Trạjfgsch? Đzdolãofyjoobi thểtbya giúkiggp đdlczrpcx cậhhdtu, còktkjn cóoobi thểtbya chọukkjc Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh xùqbifalmong."

zdolưgidzmstcc a, hắnluin ngàtaeiy hôalmom nay cũnwksng hẹeobqn bảblseo muốeitqn hảblseo hảblseo nóoobii chuyệeitqn vớjfoli tôalmoi đdlczóoobi."

Nghe Du Minh vừdisga nóoobii nhưgidz thếotep, Hàtaein Đzdolôalmong nháirxry mắnluit thu hồrpcxi ngoạjfgsn náo.

"Nóoobii chuyệeitqn? Nóoobii chuyệeitqn gìbgia?"

"Hắnluin chưgidza nóoobii, chỉarva bảblseo tôalmoi đdlczếotepn hộtbyai sởvton Mộtbyac Dưgidzơmurtng tìbgiam hắnluin."

taein Đzdolôalmong vẻczdd mặoxhut cẩdmqvn thậhhdtn, "Vậhhdty cậhhdtu phảblsei cẩdmqvn thậhhdtn mộtbyat chúkiggt, mang thêjfgsm vàtaeii ngưgidzmstci, tiểtbyau tửukkjtaeiy đdlczoxhuc biệeitqt âktkjm hiểtbyam."

zdolưgidzmstcc, tôalmoi biếotept rồrpcxi."

...

40′ sau, Du Minh tớjfoli hộtbyai sởvton.

Nguyêjfgsn Trạjfgsch ngồrpcxi ởvton trêjfgsn ghếotep sa lon, tuấzdpdn nhan vôalmo đdlcziphuch, gưgidzơmurtng mặoxhut lạjfgsnh lùqbifng, làtaeim cho ngưgidzmstci ta vừdisga mớjfoli tiếotepn vàtaeio đdlczãofyjoobi loạjfgsi cảblsem giáirxrc đdlczóoobing băskfzng ba thưgidzjfolc.

"Ngồrpcxi đdlczi." Thảblsen nhiêjfgsn nóoobii vớjfoli Du Minh.

Du Minh cũnwksng khôalmong kháirxrch khíqsdn, trựfkekc tiếotepp ngồrpcxi đdlczeitqi diệeitqn Nguyêjfgsn Trạjfgsch.

Ưotepjfolc chừdisgng năskfzm phúkiggt đdlczrpcxng hồrpcx trôalmoi qua, Nguyêjfgsn Trạjfgsch vẫzdpdn khôalmong mởvton miệeitqng.

Du Minh rốeitqt cụvzhdc nhịiphun khôalmong đdlczưgidzmstcc hỏrpcxi: "Cậhhdtu muốeitqn nóoobii chuyệeitqn gìbgia vớjfoli tôalmoi?"

"Khôalmong cóoobi chuyệeitqn gìbgia đdlcztbya thưgidzơmurtng lưgidzmstcng." Nguyêjfgsn Trạjfgsch nóoobii.

Trong lòktkjng Du Minh cóoobi dựfkek cảblsem khôalmong tốeitqt, "Vậhhdty cậhhdtu tìbgiam tôalmoi đdlczếotepn làtaeim gìbgia?"

"Làtaeim mồrpcxi."

Du Minh nháirxry mắnluit minh bạjfgsch rồrpcxi, nhưgidzng đdlczãofyj chậhhdtm, khi cậhhdtu vừdisga muốeitqn ra ngoàtaeii, cửukkja đdlczãofyj bịiphu mộtbyat bứgolpc tưgidzmstcng ngưgidzmstci hoàtaein toàtaein phong kíqsdnn.

taein Đzdolôalmong vốeitqn đdlczãofyj đdlczeitq phòktkjng Nguyêjfgsn Trạjfgsch, cho nêjfgsn Du Minh vừdisga đdlczi khôalmong bao lâktkju, hắnluin liềeitqn cốeitq gắnluing liêjfgsn hệeitq, nhưgidzng màtaei gọukkji đdlcziệeitqn thoạjfgsi vàtaeii lầtaein cũnwksng khôalmong thôalmong, kháirxrp tay tíqsdnnh toáirxrn, nguy rồrpcxi...

bgia an toàtaein củktkja bảblsen thâktkjn, Hàtaein Đzdolôalmong trưgidzjfolc khi đdlczi đdlczãofyj chuẩdmqvn bịiphu phòktkjng hộtbya, còktkjn gọukkji cảblse Tiểtbyau Lưgidzơmurtng cùqbifng năskfzm bảblseo tiêjfgsu còktkjn lạjfgsi, chậhhdtm rãofyji đdlczuổmegei vềeitqgidzjfolng hộtbyai sởvton.

Nhưgidzng vừdisga đdlczếotepn cửukkja đdlczãofyj bịiphu ngưgidzmstci ngăskfzn cảblsen.

"Chỉarva mộtbyat ngưgidzmstci cóoobi thểtbya đdlczi vàtaeio."

taein Đzdolôalmong vộtbyai vàtaeing giảblsei thíqsdnch, "Bọukkjn họukkjtaei đdlcztbya đdlczblsem bảblseo an toàtaein củktkja tôalmoi."

"Trong hộtbyai sởvton chúkiggng tôalmoi cóoobi an bàtaeii bảblseo vệeitq, nhấzdpdt đdlcziphunh sẽvton cam đdlczoan an toàtaein củktkja ngàtaeii."

taein Đzdolôalmong suy nghĩqbif trong chốeitqc láirxrt vẫzdpdn làtaei đdlczáirxrp ứgolpng, trưgidzjfolc khi đdlczi còktkjn dặoxhun dòktkj Tiểtbyau Lưgidzơmurtng: "Nửukkja giờmstc sau nếotepu tôalmoi còktkjn chưgidza ra, lậhhdtp tứgolpc gọukkji đdlcziệeitqn thoạjfgsi cho Vưgidzơmurtng Trung Đzdolarvanh."

mgctn, tôalmoi biếotept rồrpcxi."

taein Đzdolôalmong treo tim lêjfgsn đdlczivàtaeio.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.