Phong Mang

Chương 273 : Thật ấm

    trước sau   
jxlqng sớdnllm hôsehvm sau, Hàvjein Đgcsaôsehvng liềycikn bịkact cảsxavm.

ncpcc ălsrhn cơbraxm còsmiin cốckck ýhivpkcjln àvjeio, "Cájxlqi mũpmfmi bịkact ngạycikt, ălsrhn gìliiapmfmng khôsehvng cóndty vịkact."

updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh lạyciknh lùczxxng, "Xứotding đfaiqájxlqng, cho em tốckcki đfaiqêijtmm còsmiin mặfxccc thu khốckck chạyciky ra ngoàvjeii."

"Em đfaiqêijtmm qua lạyciki chạyciky ra ngoàvjeii?" Hàvjein Đgcsaôsehvng kinh ngạycikc.

updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh trầbtssm mặfxcct khôsehvng phảsxavn ứotding đfaiqếepmjn hắsehvn.

vjein Đgcsaôsehvng mộheget mìliianh YY ra cájxlqc loạyciki bấzmett trắsehvc, mìliianh sẽevjb khôsehvng phảsxavi đfaiqêijtmm qua chạyciky đfaiqếepmjn chỗgngg Nguyêijtmn Trạycikch kia "Mậrtbot bájxlqo" đfaiqi? Sẽevjb khôsehvng phảsxavi còsmiin nóndtyi mấzmety lờuuhyi cảsxavnh cájxlqo sau đfaiqóndty hoàvjein toàvjein ngưupdsgnggc lạyciki đfaiqi...


Đgcsaang nghĩqcpb ngợgnggi, mấzmety viêijtmn thuốckckc bịkact đfaiqưupdsa tớdnlli trưupdsdnllc mặfxcct.

"Uốckckng." Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh ra lệiyhrnh.

vjein Đgcsaôsehvng nóndtyi: "Khôsehvng cầbtssn uốckckng cájxlqi nàvjeiy, em cóndty tiêijtmn đfaiqan..."

"Thiếepmju con mẹsehvndtyndtyi mấzmety cájxlqi tiêijtmn đfaiqan kia!" Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh chửncpci tụfqnyc, lầbtssn trưupdsdnllc bịkactvjein Đgcsaôsehvng lừhivpa đfaiqòsmiii ălsrhn, thájxlqo dạycik suốckckt ba ngàvjeiy.

Đgcsaưupdsgnggc rồkcjli, Hàvjein Đgcsaôsehvng đfaiqàvjeinh phảsxavi ai ya nuốckckt vàvjeio.

Ăczxxn đfaiqiểxqpdm tâgcsam xong, cájxlqch thờuuhyi gian quay phim còsmiin mộheget đfaiqoạycikn, Hàvjein Đgcsaôsehvng khôsehvng cóndty việiyhrc gìliia, lạyciki bắsehvt đfaiqbtssu gâgcsay rốckcki Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh.

"Cóndty sợgngg em lâgcsay bệiyhrnh cho anh khôsehvng? Cóndty sợgngg khôsehvng? Âvjein? Cóndty sợgngg khôsehvng?" Da mặfxcct nóndtyng bỏjxlqng mộheget mựqcpbc cọkxkrijtmn cổluapupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh.

updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh chỉdnll coi nhưupds mộheget con cẩncpcu đfaiqang bájxlqm lêijtmn cổluap, tựqcpbvjeim việiyhrc củczxxa mìliianh.

vjein Đgcsaôsehvng thấzmety Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh khôsehvng phảsxavn ứotding, càvjeing dùczxxng cằsghum chọkxkrc vàvjeio chỗgnggkxkrm vai củczxxa y, u u gọkxkri.

"Vưupdsơbraxng ca, Vưupdsơbraxng ca, anh thậrtbot dũpmfmng mãdnllnh."

Sắsehvc mặfxcct Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh quảsxav nhiêijtmn đfaiqluapi đfaiqluapi.

vjein Đgcsaôsehvng thấzmety tìliianh thếepmjvjeiy tiếepmjp tụfqnyc kífmghch đfaiqhegeng, "Cájxlqi môsehvng củczxxa em đfaiqếepmjn giờuuhysmiin đfaiqau đfaiqóndty."

Kếepmjt quảsxav, khôsehvng đfaiqluapi đfaiqưupdsgnggc mộheget tia khôsehvng nhịkactn nổluapi bậrtbot cưupdsuuhyi củczxxa Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh, lạyciki đfaiqluapi lấzmety mộheget gưupdsơbraxng mặfxcct chợgnggt âgcsam trầbtssm.


"Tôsehvi đfaiqêijtmm qua cájxlqi gìliiapmfmng khôsehvng làvjeim." Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh nóndtyi.

"A?..." Hàvjein Đgcsaôsehvng trợgnggn tròsmiin mắsehvt.

Bởwqpdi vìliia hắsehvn quảsxav thậrtbot cảsxavm giájxlqc cájxlqi môsehvng mơbrax hồkcjlbraxi đfaiqau.

Mộheget giâgcsay sau đfaiqãdnll bịkactupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh ấzmetn ngãdnllwqpd trêijtmn giưupdsuuhyng, mộheget phen lộheget quầbtssn xuốckckng.

Mộheget trậrtbon thanh âgcsam xéazqyjxlqch loạycikt xoạycikt kia, đfaiqczxx chứotding minh tâgcsam tìliianh Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh giờuuhy phúncpct nàvjeiy cóndty bao nhiêijtmu lo lắsehvng cùczxxng mứotdic đfaiqhege coi trọkxkrng vôsehvczxxng đfaiqckcki vớdnlli Hàvjein Đgcsaôsehvng.

pmfmng may sợgnggndtyng sợgngg gióndty mộheget hồkcjli.

jxlqnh môsehvng quảsxav thậrtbot cóndty chúncpct májxlqu ứotdi đfaiqkxkrng, nhưupdsng đfaiqóndtyvjei do Hàvjein Đgcsaôsehvng tốckcki hôsehvm qua đfaiqi quájxlq nhanh, bịkact ngãdnll mộheget cájxlqi màvjei tạyciko thàvjeinh.

updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh tájxlqt mộheget cájxlqi lêijtmn.

Cho ngưupdsơbraxi doạycik nạycikt ngưupdsuuhyi!

vjein Đgcsaôsehvng ngao kêijtmu mộheget tiếepmjng, sau đfaiqóndty lạyciki hậrtbou trứotdi kiểxqpdm bìliiaupdsuuhyi to.

(hậrtbou trúncpc kiểxqpdm bịkact: mặfxcct dàvjeiy khôsehvng biếepmjt xấzmetu hổluap)

"Anh ngẫyqjvm lạyciki, anh đfaiqêijtmm qua còsmiin chưupdsa cóndty ra ngoàvjeii tìliiam, em đfaiqãdnll tựqcpbliianh trởwqpd lạyciki, thờuuhyi gian mộheget chuyếepmjn nàvjeiy cóndty bao nhiêijtmu ngắsehvn? Lãdnllo tửncpcndty ham muốckckn nhưupds vậrtboy, cóndty thểxqpdczxxng vớdnlli ngưupdsuuhyi mớdnlli duy trìliia từhivpng đfaiqóndty thờuuhyi gian trứotding đfaiqãdnll hếepmjt phájxlqo? Đgcsahivpng đfaiqùczxxa..."

vjein Đgcsaôsehvng còsmiin đfaiqang dưupdsơbraxng dưupdsơbraxng tựqcpb đfaiqsehvc vìliia suy đfaiqjxlqn củczxxa mìliianh, đfaiqheget nhiêijtmn cảsxavm giájxlqc từhivpijtmn cạyciknh bắsehvn lạyciki đfaiqâgcsay hai ájxlqnh mắsehvt âgcsam trầbtssm: "Sao vậrtboy?"


updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh nóndtyi: "Nếepmju sứotdic chiếepmjn đfaiqzmetu ngưupdsuuhyi kia mạyciknh, em liềycikn vui vẻiyhrczxxng ngưupdsuuhyi ta làvjeim mộheget phájxlqo đfaiqi?"

"Khôsehvng khôsehvng khôsehvng, em chỉdnllvjeindtyi vậrtboy thôsehvi, anh nhìliian mộheget cájxlqi anh còsmiin... A a a a... Đgcsahivpng nhéazqyo, đfaiqhivpng nhéazqyo..."

vjein Đgcsaôsehvng đfaiqfxccc biệiyhrt quýhivp trọkxkrng cájxlqi môsehvng củczxxa mìliianh, cóndty mộheget chúncpct xanh tífmghm, đfaiqyciku lậrtbop tứotdic tìliiam thuốckckc bôsehvi lêijtmn, sợgnggupdsu lạyciki ấzmetn kýhivp trêijtmn hơbraxn mưupdsuuhyi triệiyhru đfaiqôsehv la.

Kếepmjt quảsxav lậrtbot ngălsrhn kéazqyo nửncpca ngàvjeiy cũpmfmng khôsehvng tìliiam thấzmety.

Bấzmett thưupdsuuhyng.

Đgcsaang nghĩqcpb ngợgnggi, đfaiqheget nhiêijtmn nghe thấzmety Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh ởwqpd mộheget bêijtmn gọkxkri: "Lạyciki đfaiqâgcsay, tôsehvi thửncpc xem còsmiin nóndtyng hay khôsehvng?"

vjein Đgcsaôsehvng đfaiqi tớdnlli.

Hắsehvn nghĩqcpbupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh sẽevjb lấzmety tay thửncpc trêijtmn trájxlqn mìliianh, khôsehvng ngờuuhyupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh đfaiqem cảsxav đfaiqbtssu hắsehvn ôsehvm tớdnlli, dùczxxng mặfxcct mìliianh dájxlqn mặfxcct củczxxa hắsehvn thửncpc đfaiqhegezmetm.

"Khôsehvng nóndtyng nữudgka." Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh nóndtyi.

vjein Đgcsaôsehvng vôsehv thứotdic: "Thậrtbot ấzmetm."

"Cájxlqi gìliiazmetm?"

"Chífmghnh làvjeincpcc anh dùczxxng mặfxcct dájxlqn lêijtmn, thậrtbot ấzmetm."

updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh hiếepmjm khi khôsehvng dùczxxng mắsehvt lạyciknh khinh thưupdsuuhyng lạyciki, màvjeiazqym cho hắsehvn mấzmety viêijtmn kẹsehvo hạyciknh nhâgcsan.


"Miệiyhrng khôsehvng cóndty vịkact thìliia ngậrtbom cájxlqi nàvjeiy." (tôsehvi đfaiqi chếepmjt o(≧▽≦)0)

vjein Đgcsaôsehvng mừhivpng nhưupds đfaiqijtmn, "Khôsehvng phảsxavi đfaiqyciku bịkactgcsay Tâgcsay ălsrhn hếepmjt rồkcjli sao? Anh làvjei nhảsxavy từhivp đfaiqâgcsau ra?"

updsơbraxng Trung Đgcsadnllnh thầbtssm nghĩqcpb: ta sẽevjbndtyi cho ngưupdsơbraxi biếepmjt đfaiqâgcsay làvjei từhivp ngàvjein dặfxccm xa xôsehvi chuyểxqpdn tớdnlli sao?

gcsahivpng cho Tâgcsay Tâgcsay thấzmety, nóndty đfaiqang thay rălsrhng, khôsehvng thểxqpd ălsrhn nhiềyciku." Vưupdsơbraxng Trung Đgcsadnllnh lạyciki bắsehvt đfaiqbtssu bấzmett côsehvng.

vjein Đgcsaôsehvng may mắsehvn đfaiqếepmjn đfaiqhege vui khôsehvng nổluapi nữudgka.

...

Tớdnlli đfaiqvjein phim, Lýhivp Thưupdsgnggng mớdnlli vừhivpa quay xong màvjein diễqbavn chạyciky kia, ngồkcjli ởwqpd trêijtmn nệiyhrm nghỉdnll ngơbraxi.

vjein Đgcsaôsehvng lạyciki đfaiqi qua ầbtssm ĩqcpb: "Thậrtbot làvjei chạyciky sao? Khôsehvng đfaiqơbraxn giảsxavn a!"

hivp Thưupdsgnggng quơbrax quơbrax thuốckckc mỡotdi trong tay.

gcsaâgcsay cóndty phảsxavi củczxxa cậrtbou khôsehvng?"

vjein Đgcsaôsehvng thắsehvc mắsehvc, "Thuốckckc mỡotdi củczxxa tôsehvi nhưupds thếepmjvjeio lạyciki chạyciky chỗgngg cậrtbou?"

gcsaêijtmm qua nhặfxcct đfaiqưupdsgnggc ởwqpd cửncpca sổluap."

vjein Đgcsaôsehvng nhájxlqy mắsehvt hiểxqpdu ra, cájxlqi trứotding, ta đfaiqâgcsay cảsxavm mạyciko khôsehvng ngờuuhyvjeiliia đfaiqêijtmm qua đfaiqưupdsa thuốckckc cho hàvjeing nàvjeiy?

"Cájxlqm ơbraxn nhiềyciku a." Lýhivp Thưupdsgnggng nóndtyi.

vjein Đgcsaôsehvng hừhivp lạyciknh mộheget tiếepmjng, "Cậrtbou con mẹsehvndty giờuuhy mớdnlli biếepmjt nóndtyi vớdnlli tôsehvi mộheget tiếepmjng cájxlqm ơbraxn?"

"Cájxlqi gìliia gọkxkri làvjei 'giờuuhy mớdnlli biếepmjt'? Trưupdsdnllc kia cậrtbou cũpmfmng chưupdsa từhivpng giúncpcp tôsehvi cájxlqi gìliia a!"

"Tạyciki sao khôsehvng cóndty? Cậrtbou nha, phạycikm vàvjeio nhiềyciku chuyệiyhrn thấzmett đfaiqotdic nhưupds vậrtboy, lãdnllo tửncpc khôsehvng chỉdnllnh cậrtbou chífmghnh làvjei giúncpcp rồkcjli."

Đgcsaưupdsgnggc rồkcjli... Lýhivp Thưupdsgnggng néazqym thuốckckc mỡotdi cho Hàvjein Đgcsaôsehvng.

"Thuốckckc nàvjeiy thậrtbot đfaiqúncpcng làvjei rấzmett hữudgku hiệiyhru, tôsehvi đfaiqêijtmm qua bôsehvi mộheget chúncpct, sájxlqng hôsehvm sau liềycikn tiêijtmu sưupdsng."

"Vậrtboy cậrtbou mưupdsgnggn dùczxxng đfaiqi, đfaiqưupdsa tôsehvi làvjeim gìliia?"

hivp Thưupdsgnggng cưupdsuuhyi xấzmetu xa, "Cậrtbou khôsehvng phảsxavi so vớdnlli tôsehvi còsmiin cầbtssn hơbraxn sao? Ởmyim trong nhàvjei sẽevjb..."

"Cúncpct cảsxav nhàvjei ngưupdsơbraxi đfaiqi!" Hàvjein Đgcsaôsehvng mộheget phen giậrtbot trởwqpd vềycik.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.