Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1804 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Dạtdziebwq Hoàppeong khôjntzng nóxpnwi gìcmpa, ôjntzm chặzfcit lấrhzxy thiếrtscu nữgghz trong ngựzghmc, trong mắgityt huyếrtsct hồzjfyng hiệnjozn ra dịkglnu dàppeong.

Đkcnfôjntzng Phưebwqơkqgong lãeeklo gia tửxpnw thu liễkcnfm mộvuhgt thâoflun hơkqgoi thởaigc sắgityc bégotfn, cưebwqnyifi ha ha hai tiếrtscng: “Thìcmpa ra làppeo ngưebwqnyifi mộvuhgt nhàppeo, nếrtscu chúsbgcng ta đajgxitcnu mộvuhgt gia, ta đajgxâofluy sẽooyb khôjntzng so đajgxo hắgityn tộvuhgi xâoflum nhậuzlhp Đkcnfôjntzng Phưebwqơkqgong thếrtsc gia ta, đajgxưebwqzygcc rồzjfyi, hiệnjozn tạtdzii canh giờnyifpkymng khôjntzng sai biệnjozt lắgitym, chúsbgcng ta tiếrtscp tụyllyc bắgityt đajgxioayu tiệnjozc mừtggjng thọvrdn, chờnyif sau khi tiệnjozc mừtggjng thọvrdn chấrhzxm dứznhjt, sẽooyb tổhaki chứznhjc hôjntzn lễkcnfcmpa Huyếrtsct Nhi vàppeo Tầioaym Nhi.”

Trong toàppeon bộvuhg đajgxtdzii sảdgirnh, theo lờnyifi nàppeoy củxxhya lãeeklo gia tửxpnwppeoy vang lêyvkan, lạtdzii lầioayn nữgghza khôjntzi phụyllyc khôjntzng khíunvv hoàppeo thuậuzlhn vui vẻzbfj.

Cốsyir Nhưebwqzygcc Vâoflun lôjntzi kégotfo tay Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn đajgxi tớrrgui mộvuhgt bêyvkan, muốsyirn giao lưebwqu cảdgirm tìcmpanh vớrrgui nhi tứznhjc mộvuhgt chúsbgct. Thiêyvkan Bắgityc Dạtdzippeo Dạtdzijntz Trầioayn xem nhưebwq khôjntzng đajgxáxhpqnh khôjntzng quen nhau, bởaigci vậuzlhy, hai ngưebwqnyifi bọvrdnn họvrdn đajgxãeekl đajgxi tớrrgui mộvuhgt bêyvkan uốsyirng rưebwqzygcu nóxpnwi chuyệnjozn, còxmxdn Thiêyvkan Bắgityc Tầioaym…… Thìcmpa đajgxang chịkglnu đajgxzghmng khảdgiro nghiệnjozm củxxhya hai đajgxtdzii cữgghzu tửxpnw Tửxpnw Thiêyvkan Cảdgirnh vàppeo Dạtdziebwq Hoàppeong nàppeoy.

Lam Vũpkym Ca ngóxpnwng nhìcmpan nhữgghzng ngưebwqnyifi đajgxzjfyng lứznhja nàppeoy, khóxpnwe môjntzi nâoflung lêyvkan tưebwqơkqgoi cưebwqnyifi dịkglnu dàppeong, đajgxvuhgt nhiêyvkan, bàppeo thởaigcppeoi: “Thiếrtscu Trạtdzich, con nhìcmpan xem, lậuzlhp tứznhjc Tầioaym Nhi đajgxitcnu cóxpnw tứznhjc phụylly, con thâoflun làppeo cữgghzu côjntzng nàppeoy đajgxếrtscn bâofluy giờnyifxmxdn khôjntzng cóxpnw thúsbgc thêyvka.”


ajgx sau khi lờnyifi nàppeoy củxxhya Lam Vũpkym Ca vang lêyvkan, tầioaym mắgityt lãeeklo gia tửxpnw đajgxvuhgt nhiêyvkan nhìcmpan chằxpnwm chằxpnwm vềitcn phíunvva Đkcnfôjntzng Phưebwqơkqgong Thiếrtscu Trạtdzich, áxhpqnh mắgityt ôjntzng dọvrdna sợzygc Đkcnfôjntzng Phưebwqơkqgong Thiếrtscu Trạtdzich, vộvuhgi vàppeong nhanh chóxpnwng trốsyirn, sợzygcebwqu lạtdzii nơkqgoi nàppeoy sẽooyb chịkglnu đajgxzghmng lãeeklo gia tửxpnw lảdgiri nhảdgiri giáxhpqo huấrhzxn……

……

ebwqnyifi năsaanm sau.

Trong hoàppeong cung Phong Vâoflun đajgxếrtsc quốsyirc, mộvuhgt nữgghz tửxpnw tuyệnjozt mỹjntz mặzfcic váxhpqy áxhpqo màppeou đajgxawnl ngồzjfyi ngay ngắgityn ởaigc phíunvva trêyvkan ghếrtsc phưebwqzygcng, bêyvkan đajgxioayu gốsyiri nhi nữgghz vờnyifn quanh, mắgityt phưebwqzygcng củxxhya nàppeong nhẹebwq nhưebwqrrgung lêyvkan, nhìcmpan nam tửxpnwyvkan ngưebwqnyifi: “Tầioaym, qua mấrhzxy ngàppeoy ta muốsyirn vềitcnebwqơkqgong gia (nhàppeo mẹebwq đajgxzbfj) mộvuhgt chuyếrtscn.”

ebwqơkqgong gia trong lờnyifi nàppeong nóxpnwi, tựzghm nhiêyvkan chíunvvnh làppeo Thầioayn Võzygc đajgxtdzii lụyllyc ởaigc mộvuhgt mảdgirnh khôjntzng gian kháxhpqc.

“Đkcnfưebwqzygcc,” Thiêyvkan Bắgityc Tầioaym ôjntzm thâoflun mìcmpanh nữgghz tửxpnwppeoo trong lòxmxdng, dịkglnu dàppeong nhếrtscch môjntzi nóxpnwi: “Ta bồzjfyi nàppeong trởaigc vềitcn, nhưebwqng màppeo, mấrhzxy ngàppeoy nay cha ta pháxhpqi ngưebwqnyifi đajgxưebwqa tớrrgui mộvuhgt phầioayn thiếrtscp cưebwqrrgui, nha đajgxioayu thúsbgci Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich kia muốsyirn thàppeonh thâoflun.”

“Hảdgir?” Trong mắgityt Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn lậuzlhp loènael áxhpqnh sáxhpqng lúsbgcc sáxhpqng lúsbgcc tốsyiri: “Làppeo ai thu phụyllyc nàppeong?”

“Nàppeong đajgxxhpqn?”

Thiêyvkan Bắgityc Tầioaym nhếrtscch môjntzi cưebwqnyifi: “Kỳkdwt thậuzlht, nàppeong hẳlfeln làppeo đajgxxhpqn khôjntzng ra đajgxưebwqzygcc, ngưebwqnyifi kia làppeoxhpq Thầioayn, khôjntzng nghĩlfel tớrrgui đajgxi, hai ngưebwqnyifi kia giấrhzxu giếrtscm sâofluu nhưebwq thếrtsc.”

xhpq Thầioayn?

yvkan nàppeoy làppeom Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn hoàppeon toàppeon ngâofluy ngẩgghzn cảdgir ngưebwqnyifi, nàppeong khiếrtscp sợzygc trừtggjng lớrrgun hai mắgityt: “Chàppeong vừtggja nóxpnwi ai, Thầioayn Nhi? Đkcnfnjozrhzxy muốsyirn thàppeonh thâoflun vớrrgui Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich? Vìcmpa sao ta khôjntzng biếrtsct việnjozc nàppeoy?”

Từtggjsaanm đajgxóxpnw, Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich vìcmpa cứznhju chữgghza cho Táxhpq Thầioayn, màppeo cởaigci quầioayn áxhpqo Táxhpq Thầioayn, Táxhpq Thầioayn đajgxãeekl thềitcn nhấrhzxt đajgxkglnnh phảdgiri trảdgir thùtggjppeong! Cho nêyvkan, từtggj lầioayn đajgxóxpnw qua đajgxi, Táxhpq Thầioayn đajgxãeeklofluy dưebwqa ởaigcyvkan ngưebwqnyifi Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich, thềitcn nhấrhzxt đajgxkglnnh phảdgiri đajgxuổhakii Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich tớrrgui tay, hơkqgon nữgghza vìcmpa thếrtsc bắgityt đajgxioayu hăsaanng háxhpqi tu luyệnjozn, hiệnjozn giờnyif thựzghmc lựzghmc càppeong làppeo tiếrtscn bộvuhgebwqzygct bậuzlhc.

Chỉtmerppeo, bởaigci vìcmpaxhpq Thầioayn nhỏawnlkqgon Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich chíunvvn tuổhakii, làppeom cho Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich khôjntzng thểuzlh phiềitcnn nổhakii đajgxsyiri vớrrgui sựzghmofluy dưebwqa củxxhya tiểuzlhu thíunvvppeoi nàppeoy, ai biếrtsct cuốsyiri cùtggjng Táxhpq Thầioayn vậuzlhy màppeo thàppeonh côjntzng, lạtdzii còxmxdn khôjntzng nóxpnwi cho nàppeong?


“Tiểuzlhu tửxpnwxhpq Thầioayn nàppeoy thậuzlht đajgxúsbgcng làppeoppeom ta lau mắgityt màppeo nhìcmpan,” Thiêyvkan Bắgityc Tầioaym hơkqgoi hơkqgoi híunvvp mắgityt, cưebwqnyifi nhạtdzit nóxpnwi: “Hắgityn lạtdzii cóxpnwxhpq gan thậuzlht sựzghmebwqrrgui tiểuzlhu ma nữgghz Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich kia.”

Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn nhưebwqrrgung màppeoy hỏawnli: “Khi nàppeoo thìcmpa bọvrdnn họvrdn thàppeonh thâoflun?”

“Nửxpnwa tháxhpqng sau.”

“Nửxpnwa tháxhpqng sau?” Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn đajgxznhjng lêyvkan, mỗzghmi tay lôjntzi kégotfo mộvuhgt nhi nữgghz, trêyvkan khuôjntzn mặzfcit tuyệnjozt mỹjntz nởaigc rộvuhg ra mộvuhgt nụyllyebwqnyifi: “Đkcnfi, hiệnjozn tạtdzii chúsbgcng ta lậuzlhp tứznhjc xuấrhzxt pháxhpqt, ta nhưebwqng thậuzlht ra muốsyirn hỏawnli Thầioayn Nhi mộvuhgt chúsbgct làppeo nhưebwq thếrtscppeoo đajgxdgir đajgxvuhgng tâoflum Cốsyir Uyểuzlhn Bạtdzich.”

xpnwi xong lờnyifi nàppeoy, Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn đajgxi ra ngoàppeoi cửxpnwa.

Thiêyvkan Bắgityc Tầioaym ngóxpnwng nhìcmpan bóxpnwng dáxhpqng Phưebwqzygcng Thiêyvkan Huyễkcnfn rờnyifi đajgxi, trong đajgxôjntzi mắgityt đajgxen mang theo hạtdzinh phúsbgcc vàppeo thỏawnla mãeekln.

Cuộvuhgc đajgxnyifi nàppeoy, đajgxưebwqzygcc thêyvka nhưebwq thếrtsc, chíunvvnh làppeo chuyệnjozn may mắgityn.

Hắgityn lạtdzii khôjntzng nuốsyiri tiếrtscc.

- ----

Ngoạtdzii truyệnjozn, xong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.