Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1804 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Dạmkcnqjlm Hoàturcng khôakcung nókuyti gìwgym, ôakcum chặdoilt lấegjoy thiếzvkku nữqnql trong ngựwgymc, trong mắlxoyt huyếzvkkt hồfrgxng hiệldtdn ra dịogoru dàturcng.

Đarsmôakcung Phưqjlmơtfling lãgtowo gia tửegtq thu liễlmadm mộcajdt thâxydqn hơtflii thởrtmm sắlxoyc bépqygn, cưqjlmfqhii ha ha hai tiếzvkkng: “Thìwgym ra làturc ngưqjlmfqhii mộcajdt nhàturc, nếzvkku chúuuntng ta đegtqenmfu mộcajdt gia, ta đegtqâxydqy sẽpqyg khôakcung so đegtqo hắlxoyn tộcajdi xâxydqm nhậrbqwp Đarsmôakcung Phưqjlmơtfling thếzvkk gia ta, đegtqưqjlmpqygc rồfrgxi, hiệldtdn tạmkcni canh giờfqhiegtqng khôakcung sai biệldtdt lắlxoym, chúuuntng ta tiếzvkkp tụqjlmc bắlxoyt đegtqlmgou tiệldtdc mừwxonng thọfjbh, chờfqhi sau khi tiệldtdc mừwxonng thọfjbh chấegjom dứncjgt, sẽpqyg tổfqhi chứncjgc hôakcun lễlmadwgym Huyếzvkkt Nhi vàturc Tầlmgom Nhi.”

Trong toàturcn bộcajd đegtqmkcni sảwasnnh, theo lờfqhii nàturcy củcwxwa lãgtowo gia tửegtqturcy vang lênbxan, lạmkcni lầlmgon nữqnqla khôakcui phụqjlmc khôakcung khívbas hoàturc thuậrbqwn vui vẻegjo.

Cốuunt Nhưqjlmpqygc Vâxydqn lôakcui képqygo tay Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn đegtqi tớibgqi mộcajdt bênbxan, muốuuntn giao lưqjlmu cảwasnm tìwgymnh vớibgqi nhi tứncjgc mộcajdt chúuuntt. Thiênbxan Bắlxoyc Dạmkcnturc Dạmkcnakcu Trầlmgon xem nhưqjlm khôakcung đegtqáovvbnh khôakcung quen nhau, bởrtmmi vậrbqwy, hai ngưqjlmfqhii bọfjbhn họfjbh đegtqãgtow đegtqi tớibgqi mộcajdt bênbxan uốuuntng rưqjlmpqygu nókuyti chuyệldtdn, còuivin Thiênbxan Bắlxoyc Tầlmgom…… Thìwgym đegtqang chịogoru đegtqwgymng khảwasno nghiệldtdm củcwxwa hai đegtqmkcni cữqnqlu tửegtq Tửegtq Thiênbxan Cảwasnnh vàturc Dạmkcnqjlm Hoàturcng nàturcy.

Lam Vũegtq Ca ngókuytng nhìwgymn nhữqnqlng ngưqjlmfqhii đegtqfrgxng lứncjga nàturcy, khókuyte môakcui nâxydqng lênbxan tưqjlmơtflii cưqjlmfqhii dịogoru dàturcng, đegtqcajdt nhiênbxan, bàturc thởrtmmturci: “Thiếzvkku Trạmkcnch, con nhìwgymn xem, lậrbqwp tứncjgc Tầlmgom Nhi đegtqenmfu cókuyt tứncjgc phụqjlm, con thâxydqn làturc cữqnqlu côakcung nàturcy đegtqếzvkkn bâxydqy giờfqhiuivin khôakcung cókuyt thúuunt thênbxa.”


uivi sau khi lờfqhii nàturcy củcwxwa Lam Vũegtq Ca vang lênbxan, tầlmgom mắlxoyt lãgtowo gia tửegtq đegtqcajdt nhiênbxan nhìwgymn chằoujxm chằoujxm vềenmf phívbasa Đarsmôakcung Phưqjlmơtfling Thiếzvkku Trạmkcnch, áovvbnh mắlxoyt ôakcung dọfjbha sợpqyg Đarsmôakcung Phưqjlmơtfling Thiếzvkku Trạmkcnch, vộcajdi vàturcng nhanh chókuytng trốuuntn, sợpqygqjlmu lạmkcni nơtflii nàturcy sẽpqyg chịogoru đegtqwgymng lãgtowo gia tửegtq lảwasni nhảwasni giáovvbo huấegjon……

……

qjlmfqhii nărbqwm sau.

Trong hoàturcng cung Phong Vâxydqn đegtqếzvkk quốuuntc, mộcajdt nữqnql tửegtq tuyệldtdt mỹcwxw mặdoilc váovvby áovvbo màturcu đegtquunt ngồfrgxi ngay ngắlxoyn ởrtmm phívbasa trênbxan ghếzvkk phưqjlmpqygng, bênbxan đegtqlmgou gốuunti nhi nữqnql vờfqhin quanh, mắlxoyt phưqjlmpqygng củcwxwa nàturcng nhẹcwih nhưqjlmibgqng lênbxan, nhìwgymn nam tửegtqnbxan ngưqjlmfqhii: “Tầlmgom, qua mấegjoy ngàturcy ta muốuuntn vềenmfqjlmơtfling gia (nhàturc mẹcwih đegtqegjo) mộcajdt chuyếzvkkn.”

qjlmơtfling gia trong lờfqhii nàturcng nókuyti, tựwgym nhiênbxan chívbasnh làturc Thầlmgon Võwgym đegtqmkcni lụqjlmc ởrtmm mộcajdt mảwasnnh khôakcung gian kháovvbc.

“Đarsmưqjlmpqygc,” Thiênbxan Bắlxoyc Tầlmgom ôakcum thâxydqn mìwgymnh nữqnql tửegtqturco trong lòuiving, dịogoru dàturcng nhếzvkkch môakcui nókuyti: “Ta bồfrgxi nàturcng trởrtmm vềenmf, nhưqjlmng màturc, mấegjoy ngàturcy nay cha ta pháovvbi ngưqjlmfqhii đegtqưqjlma tớibgqi mộcajdt phầlmgon thiếzvkkp cưqjlmibgqi, nha đegtqlmgou thúuunti Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch kia muốuuntn thàturcnh thâxydqn.”

“Hảwasn?” Trong mắlxoyt Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn lậrbqwp loèfidi áovvbnh sáovvbng lúuuntc sáovvbng lúuuntc tốuunti: “Làturc ai thu phụqjlmc nàturcng?”

“Nàturcng đegtqovvbn?”

Thiênbxan Bắlxoyc Tầlmgom nhếzvkkch môakcui cưqjlmfqhii: “Kỳkvoi thậrbqwt, nàturcng hẳncjgn làturc đegtqovvbn khôakcung ra đegtqưqjlmpqygc, ngưqjlmfqhii kia làturcovvb Thầlmgon, khôakcung nghĩfjbh tớibgqi đegtqi, hai ngưqjlmfqhii kia giấegjou giếzvkkm sâxydqu nhưqjlm thếzvkk.”

ovvb Thầlmgon?

nbxan nàturcy làturcm Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn hoàturcn toàturcn ngâxydqy ngẩakcun cảwasn ngưqjlmfqhii, nàturcng khiếzvkkp sợpqyg trừwxonng lớibgqn hai mắlxoyt: “Chàturcng vừwxona nókuyti ai, Thầlmgon Nhi? Đarsmldtdegjoy muốuuntn thàturcnh thâxydqn vớibgqi Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch? Vìwgym sao ta khôakcung biếzvkkt việldtdc nàturcy?”

Từwxonrbqwm đegtqókuyt, Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch vìwgym cứncjgu chữqnqla cho Táovvb Thầlmgon, màturc cởrtmmi quầlmgon áovvbo Táovvb Thầlmgon, Táovvb Thầlmgon đegtqãgtow thềenmf nhấegjot đegtqogornh phảwasni trảwasn thùvgwfturcng! Cho nênbxan, từwxon lầlmgon đegtqókuyt qua đegtqi, Táovvb Thầlmgon đegtqãgtowxydqy dưqjlma ởrtmmnbxan ngưqjlmfqhii Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch, thềenmf nhấegjot đegtqogornh phảwasni đegtquổfqhii Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch tớibgqi tay, hơtflin nữqnqla vìwgym thếzvkk bắlxoyt đegtqlmgou hărbqwng háovvbi tu luyệldtdn, hiệldtdn giờfqhi thựwgymc lựwgymc càturcng làturc tiếzvkkn bộcajdqjlmpqygt bậrbqwc.

Chỉjuomturc, bởrtmmi vìwgymovvb Thầlmgon nhỏuunttflin Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch chívbasn tuổfqhii, làturcm cho Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch khôakcung thểrtmm phiềenmfn nổfqhii đegtquunti vớibgqi sựwgymxydqy dưqjlma củcwxwa tiểrtmmu thívbasturci nàturcy, ai biếzvkkt cuốuunti cùvgwfng Táovvb Thầlmgon vậrbqwy màturc thàturcnh côakcung, lạmkcni còuivin khôakcung nókuyti cho nàturcng?


“Tiểrtmmu tửegtqovvb Thầlmgon nàturcy thậrbqwt đegtqúuuntng làturcturcm ta lau mắlxoyt màturc nhìwgymn,” Thiênbxan Bắlxoyc Tầlmgom hơtflii hơtflii hívbasp mắlxoyt, cưqjlmfqhii nhạmkcnt nókuyti: “Hắlxoyn lạmkcni cókuytovvb gan thậrbqwt sựwgymqjlmibgqi tiểrtmmu ma nữqnql Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch kia.”

Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn nhưqjlmibgqng màturcy hỏuunti: “Khi nàturco thìwgym bọfjbhn họfjbh thàturcnh thâxydqn?”

“Nửegtqa tháovvbng sau.”

“Nửegtqa tháovvbng sau?” Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn đegtqncjgng lênbxan, mỗakcui tay lôakcui képqygo mộcajdt nhi nữqnql, trênbxan khuôakcun mặdoilt tuyệldtdt mỹcwxw nởrtmm rộcajd ra mộcajdt nụqjlmqjlmfqhii: “Đarsmi, hiệldtdn tạmkcni chúuuntng ta lậrbqwp tứncjgc xuấegjot pháovvbt, ta nhưqjlmng thậrbqwt ra muốuuntn hỏuunti Thầlmgon Nhi mộcajdt chúuuntt làturc nhưqjlm thếzvkkturco đegtqwasn đegtqcajdng tâxydqm Cốuunt Uyểrtmmn Bạmkcnch.”

kuyti xong lờfqhii nàturcy, Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn đegtqi ra ngoàturci cửegtqa.

Thiênbxan Bắlxoyc Tầlmgom ngókuytng nhìwgymn bókuytng dáovvbng Phưqjlmpqygng Thiênbxan Huyễlmadn rờfqhii đegtqi, trong đegtqôakcui mắlxoyt đegtqen mang theo hạmkcnnh phúuuntc vàturc thỏuunta mãgtown.

Cuộcajdc đegtqfqhii nàturcy, đegtqưqjlmpqygc thênbxa nhưqjlm thếzvkk, chívbasnh làturc chuyệldtdn may mắlxoyn.

Hắlxoyn lạmkcni khôakcung nuốuunti tiếzvkkc.

- ----

Ngoạmkcni truyệldtdn, xong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.