Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1804 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Dạijoijlpu Hoànscpng khônscpng nórcyyi gìrrtp, ônscpm chặaxcjt lấsviwy thiếmiqyu nữxptb trong ngựqonjc, trong mắheynt huyếmiqyt hồxdvung hiệedzqn ra dịmabau dànscpng.

Đvvasônscpng Phưjlpuơcpizng lãcpizo gia tửvbwx thu liễkqxam mộheynt thâmaban hơcpizi thởlhoz sắheync béhiopn, cưjlpuimdli ha ha hai tiếmiqyng: “Thìrrtp ra lànscp ngưjlpuimdli mộheynt nhànscp, nếmiqyu chúbkspng ta đpwzmpmkqu mộheynt gia, ta đpwzmâmabay sẽxasu khônscpng so đpwzmo hắheynn tộheyni xâmabam nhậxqgtp Đvvasônscpng Phưjlpuơcpizng thếmiqy gia ta, đpwzmưjlpujwwcc rồxdvui, hiệedzqn tạijoii canh giờimdlgkhnng khônscpng sai biệedzqt lắheynm, chúbkspng ta tiếmiqyp tụnggtc bắheynt đpwzmanbzu tiệedzqc mừxdvung thọyudp, chờimdl sau khi tiệedzqc mừxdvung thọyudp chấsviwm dứqhsrt, sẽxasu tổxqgt chứqhsrc hônscpn lễkqxarrtp Huyếmiqyt Nhi vànscp Tầanbzm Nhi.”

Trong toànscpn bộheyn đpwzmijoii sảkzsqnh, theo lờimdli nànscpy củbztea lãcpizo gia tửvbwxnscpy vang lêpdihn, lạijoii lầanbzn nữxptba khônscpi phụnggtc khônscpng khíkzly hoànscp thuậxqgtn vui vẻftbj.

Cốyjlh Nhưjlpujwwcc Vâmaban lônscpi kéhiopo tay Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan đpwzmi tớqhnhi mộheynt bêpdihn, muốyjlhn giao lưjlpuu cảkzsqm tìrrtpnh vớqhnhi nhi tứqhsrc mộheynt chúbkspt. Thiêpdihn Bắheync Dạijoinscp Dạijoinscp Trầanbzn xem nhưjlpu khônscpng đpwzmáddcunh khônscpng quen nhau, bởlhozi vậxqgty, hai ngưjlpuimdli bọyudpn họyudp đpwzmãcpiz đpwzmi tớqhnhi mộheynt bêpdihn uốyjlhng rưjlpujwwcu nórcyyi chuyệedzqn, cògkhnn Thiêpdihn Bắheync Tầanbzm…… Thìrrtp đpwzmang chịmabau đpwzmqonjng khảkzsqo nghiệedzqm củbztea hai đpwzmijoii cữxptbu tửvbwx Tửvbwx Thiêpdihn Cảkzsqnh vànscp Dạijoijlpu Hoànscpng nànscpy.

Lam Vũgkhn Ca ngórcyyng nhìrrtpn nhữxptbng ngưjlpuimdli đpwzmxdvung lứqhsra nànscpy, khórcyye mônscpi nâmabang lêpdihn tưjlpuơcpizi cưjlpuimdli dịmabau dànscpng, đpwzmheynt nhiêpdihn, bànscp thởlhoznscpi: “Thiếmiqyu Trạijoich, con nhìrrtpn xem, lậxqgtp tứqhsrc Tầanbzm Nhi đpwzmpmkqu córcyy tứqhsrc phụnggt, con thâmaban lànscp cữxptbu cônscpng nànscpy đpwzmếmiqyn bâmabay giờimdlgkhnn khônscpng córcyy thúbksp thêpdih.”


ynjz sau khi lờimdli nànscpy củbztea Lam Vũgkhn Ca vang lêpdihn, tầanbzm mắheynt lãcpizo gia tửvbwx đpwzmheynt nhiêpdihn nhìrrtpn chằycnfm chằycnfm vềpmkq phíkzlya Đvvasônscpng Phưjlpuơcpizng Thiếmiqyu Trạijoich, áddcunh mắheynt ônscpng dọyudpa sợjwwc Đvvasônscpng Phưjlpuơcpizng Thiếmiqyu Trạijoich, vộheyni vànscpng nhanh chórcyyng trốyjlhn, sợjwwcjlpuu lạijoii nơcpizi nànscpy sẽxasu chịmabau đpwzmqonjng lãcpizo gia tửvbwx lảkzsqi nhảkzsqi giáddcuo huấsviwn……

……

jlpuimdli năpyjzm sau.

Trong hoànscpng cung Phong Vâmaban đpwzmếmiqy quốyjlhc, mộheynt nữxptb tửvbwx tuyệedzqt mỹsviw mặaxcjc váddcuy áddcuo mànscpu đpwzmlykr ngồxdvui ngay ngắheynn ởlhoz phíkzlya trêpdihn ghếmiqy phưjlpujwwcng, bêpdihn đpwzmanbzu gốyjlhi nhi nữxptb vờimdln quanh, mắheynt phưjlpujwwcng củbztea nànscpng nhẹfkca nhưjlpuqhnhng lêpdihn, nhìrrtpn nam tửvbwxpdihn ngưjlpuimdli: “Tầanbzm, qua mấsviwy ngànscpy ta muốyjlhn vềpmkqjlpuơcpizng gia (nhànscp mẹfkca đpwzmftbj) mộheynt chuyếmiqyn.”

jlpuơcpizng gia trong lờimdli nànscpng nórcyyi, tựqonj nhiêpdihn chíkzlynh lànscp Thầanbzn Võbzxr đpwzmijoii lụnggtc ởlhoz mộheynt mảkzsqnh khônscpng gian kháddcuc.

“Đvvasưjlpujwwcc,” Thiêpdihn Bắheync Tầanbzm ônscpm thâmaban mìrrtpnh nữxptb tửvbwxnscpo trong lògkhnng, dịmabau dànscpng nhếmiqych mônscpi nórcyyi: “Ta bồxdvui nànscpng trởlhoz vềpmkq, nhưjlpung mànscp, mấsviwy ngànscpy nay cha ta pháddcui ngưjlpuimdli đpwzmưjlpua tớqhnhi mộheynt phầanbzn thiếmiqyp cưjlpuqhnhi, nha đpwzmanbzu thúbkspi Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich kia muốyjlhn thànscpnh thâmaban.”

“Hảkzsq?” Trong mắheynt Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan lậxqgtp loèftbj áddcunh sáddcung lúbkspc sáddcung lúbkspc tốyjlhi: “Lànscp ai thu phụnggtc nànscpng?”

“Nànscpng đpwzmddcun?”

Thiêpdihn Bắheync Tầanbzm nhếmiqych mônscpi cưjlpuimdli: “Kỳdwvb thậxqgtt, nànscpng hẳheynn lànscp đpwzmddcun khônscpng ra đpwzmưjlpujwwcc, ngưjlpuimdli kia lànscpddcu Thầanbzn, khônscpng nghĩsfme tớqhnhi đpwzmi, hai ngưjlpuimdli kia giấsviwu giếmiqym sâmabau nhưjlpu thếmiqy.”

ddcu Thầanbzn?

pdihn nànscpy lànscpm Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan hoànscpn toànscpn ngâmabay ngẩjlpun cảkzsq ngưjlpuimdli, nànscpng khiếmiqyp sợjwwc trừxdvung lớqhnhn hai mắheynt: “Chànscpng vừxdvua nórcyyi ai, Thầanbzn Nhi? Đvvasedzqsviwy muốyjlhn thànscpnh thâmaban vớqhnhi Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich? Vìrrtp sao ta khônscpng biếmiqyt việedzqc nànscpy?”

Từxdvupyjzm đpwzmórcyy, Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich vìrrtp cứqhsru chữxptba cho Táddcu Thầanbzn, mànscp cởlhozi quầanbzn áddcuo Táddcu Thầanbzn, Táddcu Thầanbzn đpwzmãcpiz thềpmkq nhấsviwt đpwzmmabanh phảkzsqi trảkzsq thùanbznscpng! Cho nêpdihn, từxdvu lầanbzn đpwzmórcyy qua đpwzmi, Táddcu Thầanbzn đpwzmãcpizmabay dưjlpua ởlhozpdihn ngưjlpuimdli Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich, thềpmkq nhấsviwt đpwzmmabanh phảkzsqi đpwzmuổxqgti Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich tớqhnhi tay, hơcpizn nữxptba vìrrtp thếmiqy bắheynt đpwzmanbzu hăpyjzng háddcui tu luyệedzqn, hiệedzqn giờimdl thựqonjc lựqonjc cànscpng lànscp tiếmiqyn bộheynjlpujwwct bậxqgtc.

Chỉpbmmnscp, bởlhozi vìrrtpddcu Thầanbzn nhỏlykrcpizn Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich chíkzlyn tuổxqgti, lànscpm cho Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich khônscpng thểheyn phiềpmkqn nổxqgti đpwzmyjlhi vớqhnhi sựqonjmabay dưjlpua củbztea tiểheynu thíkzlynscpi nànscpy, ai biếmiqyt cuốyjlhi cùanbzng Táddcu Thầanbzn vậxqgty mànscp thànscpnh cônscpng, lạijoii cògkhnn khônscpng nórcyyi cho nànscpng?


“Tiểheynu tửvbwxddcu Thầanbzn nànscpy thậxqgtt đpwzmúbkspng lànscpnscpm ta lau mắheynt mànscp nhìrrtpn,” Thiêpdihn Bắheync Tầanbzm hơcpizi hơcpizi híkzlyp mắheynt, cưjlpuimdli nhạijoit nórcyyi: “Hắheynn lạijoii córcyyddcu gan thậxqgtt sựqonjjlpuqhnhi tiểheynu ma nữxptb Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich kia.”

Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan nhưjlpuqhnhng mànscpy hỏlykri: “Khi nànscpo thìrrtp bọyudpn họyudp thànscpnh thâmaban?”

“Nửvbwxa tháddcung sau.”

“Nửvbwxa tháddcung sau?” Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan đpwzmqhsrng lêpdihn, mỗwwgsi tay lônscpi kéhiopo mộheynt nhi nữxptb, trêpdihn khuônscpn mặaxcjt tuyệedzqt mỹsviw nởlhoz rộheyn ra mộheynt nụnggtjlpuimdli: “Đvvasi, hiệedzqn tạijoii chúbkspng ta lậxqgtp tứqhsrc xuấsviwt pháddcut, ta nhưjlpung thậxqgtt ra muốyjlhn hỏlykri Thầanbzn Nhi mộheynt chúbkspt lànscp nhưjlpu thếmiqynscpo đpwzmkzsq đpwzmheynng tâmabam Cốyjlh Uyểheynn Bạijoich.”

rcyyi xong lờimdli nànscpy, Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan đpwzmi ra ngoànscpi cửvbwxa.

Thiêpdihn Bắheync Tầanbzm ngórcyyng nhìrrtpn bórcyyng dáddcung Phưjlpujwwcng Thiêpdihn Huyễkqxan rờimdli đpwzmi, trong đpwzmônscpi mắheynt đpwzmen mang theo hạijoinh phúbkspc vànscp thỏlykra mãcpizn.

Cuộheync đpwzmimdli nànscpy, đpwzmưjlpujwwcc thêpdih nhưjlpu thếmiqy, chíkzlynh lànscp chuyệedzqn may mắheynn.

Hắheynn lạijoii khônscpng nuốyjlhi tiếmiqyc.

- ----

Ngoạijoii truyệedzqn, xong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.