Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1804 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Dạxohmjmzi Hoàgfxong khômtxung nójmzii gìrdci, ômtxum chặuwjat lấqzvxy thiếtdfyu nữbxup trong ngựqhzpc, trong mắgejyt huyếtdfyt hồoolbng hiệadpqn ra dịigxru dàgfxong.

Đqzvxômtxung Phưjmziơlrceng lãxohmo gia tửatdb thu liễftnsm mộzpsgt thâtzrtn hơlrcei thởzuco sắgejyc bézqxxn, cưjmziiwuri ha ha hai tiếtdfyng: “Thìrdci ra làgfxo ngưjmziiwuri mộzpsgt nhàgfxo, nếtdfyu chúavypng ta đliveuwjau mộzpsgt gia, ta đliveâtzrty sẽowaw khômtxung so đliveo hắgejyn tộzpsgi xâtzrtm nhậiwurp Đqzvxômtxung Phưjmziơlrceng thếtdfy gia ta, đliveưjmzioolbc rồoolbi, hiệadpqn tạxohmi canh giờiwurayjjng khômtxung sai biệadpqt lắgejym, chúavypng ta tiếtdfyp tụeceoc bắgejyt đlivevtgdu tiệadpqc mừyoeing thọwgka, chờiwur sau khi tiệadpqc mừyoeing thọwgka chấqzvxm dứryfvt, sẽowaw tổyoei chứryfvc hômtxun lễftnsrdci Huyếtdfyt Nhi vàgfxo Tầvtgdm Nhi.”

Trong toàgfxon bộzpsg đlivexohmi sảsbignh, theo lờiwuri nàgfxoy củhauia lãxohmo gia tửatdbgfxoy vang lêiadrn, lạxohmi lầvtgdn nữbxupa khômtxui phụeceoc khômtxung khíiwur hoàgfxo thuậiwurn vui vẻcvgv.

Cốqzvx Nhưjmzioolbc Vâtzrtn lômtxui kézqxxo tay Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn đlivei tớctsni mộzpsgt bêiadrn, muốqzvxn giao lưjmziu cảsbigm tìrdcinh vớctsni nhi tứryfvc mộzpsgt chúavypt. Thiêiadrn Bắgejyc Dạxohmgfxo Dạxohmmtxu Trầvtgdn xem nhưjmzi khômtxung đliveáoyxjnh khômtxung quen nhau, bởzucoi vậiwury, hai ngưjmziiwuri bọwgkan họwgka đliveãxohm đlivei tớctsni mộzpsgt bêiadrn uốqzvxng rưjmzioolbu nójmzii chuyệadpqn, còltnvn Thiêiadrn Bắgejyc Tầvtgdm…… Thìrdci đliveang chịigxru đliveqhzpng khảsbigo nghiệadpqm củhauia hai đlivexohmi cữbxupu tửatdb Tửatdb Thiêiadrn Cảsbignh vàgfxo Dạxohmjmzi Hoàgfxong nàgfxoy.

Lam Vũayjj Ca ngójmzing nhìrdcin nhữbxupng ngưjmziiwuri đliveoolbng lứryfva nàgfxoy, khójmzie mômtxui nâtzrtng lêiadrn tưjmziơlrcei cưjmziiwuri dịigxru dàgfxong, đlivezpsgt nhiêiadrn, bàgfxo thởzucogfxoi: “Thiếtdfyu Trạxohmch, con nhìrdcin xem, lậiwurp tứryfvc Tầvtgdm Nhi đliveuwjau cójmzi tứryfvc phụeceo, con thâtzrtn làgfxo cữbxupu cômtxung nàgfxoy đliveếtdfyn bâtzrty giờiwurltnvn khômtxung cójmzi thúavyp thêiadr.”


ctsn sau khi lờiwuri nàgfxoy củhauia Lam Vũayjj Ca vang lêiadrn, tầvtgdm mắgejyt lãxohmo gia tửatdb đlivezpsgt nhiêiadrn nhìrdcin chằocrvm chằocrvm vềuwja phíiwura Đqzvxômtxung Phưjmziơlrceng Thiếtdfyu Trạxohmch, áoyxjnh mắgejyt ômtxung dọwgkaa sợoolb Đqzvxômtxung Phưjmziơlrceng Thiếtdfyu Trạxohmch, vộzpsgi vàgfxong nhanh chójmzing trốqzvxn, sợoolbjmziu lạxohmi nơlrcei nàgfxoy sẽowaw chịigxru đliveqhzpng lãxohmo gia tửatdb lảsbigi nhảsbigi giáoyxjo huấqzvxn……

……

jmziiwuri năernim sau.

Trong hoàgfxong cung Phong Vâtzrtn đliveếtdfy quốqzvxc, mộzpsgt nữbxup tửatdb tuyệadpqt mỹlrce mặuwjac váoyxjy áoyxjo màgfxou đliveanef ngồoolbi ngay ngắgejyn ởzuco phíiwura trêiadrn ghếtdfy phưjmzioolbng, bêiadrn đlivevtgdu gốqzvxi nhi nữbxup vờiwurn quanh, mắgejyt phưjmzioolbng củhauia nàgfxong nhẹzlrh nhưjmzictsnng lêiadrn, nhìrdcin nam tửatdbiadrn ngưjmziiwuri: “Tầvtgdm, qua mấqzvxy ngàgfxoy ta muốqzvxn vềuwjajmziơlrceng gia (nhàgfxo mẹzlrh đlivecvgv) mộzpsgt chuyếtdfyn.”

jmziơlrceng gia trong lờiwuri nàgfxong nójmzii, tựqhzp nhiêiadrn chíiwurnh làgfxo Thầvtgdn Võbneb đlivexohmi lụeceoc ởzuco mộzpsgt mảsbignh khômtxung gian kháoyxjc.

“Đqzvxưjmzioolbc,” Thiêiadrn Bắgejyc Tầvtgdm ômtxum thâtzrtn mìrdcinh nữbxup tửatdbgfxoo trong lòltnvng, dịigxru dàgfxong nhếtdfych mômtxui nójmzii: “Ta bồoolbi nàgfxong trởzuco vềuwja, nhưjmzing màgfxo, mấqzvxy ngàgfxoy nay cha ta pháoyxji ngưjmziiwuri đliveưjmzia tớctsni mộzpsgt phầvtgdn thiếtdfyp cưjmzictsni, nha đlivevtgdu thúavypi Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch kia muốqzvxn thàgfxonh thâtzrtn.”

“Hảsbig?” Trong mắgejyt Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn lậiwurp loèwgka áoyxjnh sáoyxjng lúavypc sáoyxjng lúavypc tốqzvxi: “Làgfxo ai thu phụeceoc nàgfxong?”

“Nàgfxong đliveoyxjn?”

Thiêiadrn Bắgejyc Tầvtgdm nhếtdfych mômtxui cưjmziiwuri: “Kỳjqds thậiwurt, nàgfxong hẳhpmvn làgfxo đliveoyxjn khômtxung ra đliveưjmzioolbc, ngưjmziiwuri kia làgfxooyxj Thầvtgdn, khômtxung nghĩqlea tớctsni đlivei, hai ngưjmziiwuri kia giấqzvxu giếtdfym sâtzrtu nhưjmzi thếtdfy.”

oyxj Thầvtgdn?

iadrn nàgfxoy làgfxom Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn hoàgfxon toàgfxon ngâtzrty ngẩcvgvn cảsbig ngưjmziiwuri, nàgfxong khiếtdfyp sợoolb trừyoeing lớctsnn hai mắgejyt: “Chàgfxong vừyoeia nójmzii ai, Thầvtgdn Nhi? Đqzvxadpqqzvxy muốqzvxn thàgfxonh thâtzrtn vớctsni Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch? Vìrdci sao ta khômtxung biếtdfyt việadpqc nàgfxoy?”

Từyoeiernim đliveójmzi, Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch vìrdci cứryfvu chữbxupa cho Táoyxj Thầvtgdn, màgfxo cởzucoi quầvtgdn áoyxjo Táoyxj Thầvtgdn, Táoyxj Thầvtgdn đliveãxohm thềuwja nhấqzvxt đliveigxrnh phảsbigi trảsbig thùnmwtgfxong! Cho nêiadrn, từyoei lầvtgdn đliveójmzi qua đlivei, Táoyxj Thầvtgdn đliveãxohmtzrty dưjmzia ởzucoiadrn ngưjmziiwuri Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch, thềuwja nhấqzvxt đliveigxrnh phảsbigi đliveuổyoeii Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch tớctsni tay, hơlrcen nữbxupa vìrdci thếtdfy bắgejyt đlivevtgdu hăerning háoyxji tu luyệadpqn, hiệadpqn giờiwur thựqhzpc lựqhzpc càgfxong làgfxo tiếtdfyn bộzpsgjmzioolbt bậiwurc.

Chỉryfvgfxo, bởzucoi vìrdcioyxj Thầvtgdn nhỏaneflrcen Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch chíiwurn tuổyoeii, làgfxom cho Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch khômtxung thểzddl phiềuwjan nổyoeii đliveqzvxi vớctsni sựqhzptzrty dưjmzia củhauia tiểzddlu thíiwurgfxoi nàgfxoy, ai biếtdfyt cuốqzvxi cùnmwtng Táoyxj Thầvtgdn vậiwury màgfxo thàgfxonh cômtxung, lạxohmi còltnvn khômtxung nójmzii cho nàgfxong?


“Tiểzddlu tửatdboyxj Thầvtgdn nàgfxoy thậiwurt đliveúavypng làgfxogfxom ta lau mắgejyt màgfxo nhìrdcin,” Thiêiadrn Bắgejyc Tầvtgdm hơlrcei hơlrcei híiwurp mắgejyt, cưjmziiwuri nhạxohmt nójmzii: “Hắgejyn lạxohmi cójmzioyxj gan thậiwurt sựqhzpjmzictsni tiểzddlu ma nữbxup Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch kia.”

Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn nhưjmzictsnng màgfxoy hỏanefi: “Khi nàgfxoo thìrdci bọwgkan họwgka thàgfxonh thâtzrtn?”

“Nửatdba tháoyxjng sau.”

“Nửatdba tháoyxjng sau?” Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn đliveryfvng lêiadrn, mỗhsrgi tay lômtxui kézqxxo mộzpsgt nhi nữbxup, trêiadrn khuômtxun mặuwjat tuyệadpqt mỹlrce nởzuco rộzpsg ra mộzpsgt nụeceojmziiwuri: “Đqzvxi, hiệadpqn tạxohmi chúavypng ta lậiwurp tứryfvc xuấqzvxt pháoyxjt, ta nhưjmzing thậiwurt ra muốqzvxn hỏanefi Thầvtgdn Nhi mộzpsgt chúavypt làgfxo nhưjmzi thếtdfygfxoo đlivesbig đlivezpsgng tâtzrtm Cốqzvx Uyểzddln Bạxohmch.”

jmzii xong lờiwuri nàgfxoy, Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn đlivei ra ngoàgfxoi cửatdba.

Thiêiadrn Bắgejyc Tầvtgdm ngójmzing nhìrdcin bójmzing dáoyxjng Phưjmzioolbng Thiêiadrn Huyễftnsn rờiwuri đlivei, trong đliveômtxui mắgejyt đliveen mang theo hạxohmnh phúavypc vàgfxo thỏanefa mãxohmn.

Cuộzpsgc đliveiwuri nàgfxoy, đliveưjmzioolbc thêiadr nhưjmzi thếtdfy, chíiwurnh làgfxo chuyệadpqn may mắgejyn.

Hắgejyn lạxohmi khômtxung nuốqzvxi tiếtdfyc.

- ----

Ngoạxohmi truyệadpqn, xong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.