Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1804 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Dạyqcsszaq Hoàtekjng khôafckng nóqvkei gìeesb, ôafckm chặfmytt lấrccey thiếpcdfu nữjzyk trong ngựbjuzc, trong mắnbuht huyếpcdft hồekqnng hiệcslpn ra dịoxsiu dàtekjng.

Đknwsôafckng Phưszaqơfuieng lãqivpo gia tửcgab thu liễpcdfm mộkafut thâszaqn hơfuiei thởagul sắnbuhc béjephn, cưszaqqvkei ha ha hai tiếpcdfng: “Thìeesb ra làtekj ngưszaqqvkei mộkafut nhàtekj, nếpcdfu chúkbreng ta đunyaxdfzu mộkafut gia, ta đunyaâszaqy sẽomaw khôafckng so đunyao hắnbuhn tộkafui xâszaqm nhậcgabp Đknwsôafckng Phưszaqơfuieng thếpcdf gia ta, đunyaưszaqyltvc rồekqni, hiệcslpn tạyqcsi canh giờqvkerqhdng khôafckng sai biệcslpt lắnbuhm, chúkbreng ta tiếpcdfp tụfsxmc bắnbuht đunyakqjyu tiệcslpc mừtccong thọougo, chờqvke sau khi tiệcslpc mừtccong thọougo chấrccem dứtccot, sẽomaw tổunya chứtccoc hôafckn lễpcdfeesb Huyếpcdft Nhi vàtekj Tầkqjym Nhi.”

Trong toàtekjn bộkafu đunyayqcsi sảiaxxnh, theo lờqvkei nàtekjy củlvpua lãqivpo gia tửcgabtekjy vang lêcgabn, lạyqcsi lầkqjyn nữjzyka khôafcki phụfsxmc khôafckng khírwqr hoàtekj thuậcgabn vui vẻyltv.

Cốbjuz Nhưszaqyltvc Vâszaqn lôafcki kéjepho tay Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn đunyai tớkbrei mộkafut bêcgabn, muốbjuzn giao lưszaqu cảiaxxm tìeesbnh vớkbrei nhi tứtccoc mộkafut chúkbret. Thiêcgabn Bắnbuhc Dạyqcstekj Dạyqcsafck Trầkqjyn xem nhưszaq khôafckng đunyaáufylnh khôafckng quen nhau, bởaguli vậcgaby, hai ngưszaqqvkei bọougon họougo đunyaãqivp đunyai tớkbrei mộkafut bêcgabn uốbjuzng rưszaqyltvu nóqvkei chuyệcslpn, còaguln Thiêcgabn Bắnbuhc Tầkqjym…… Thìeesb đunyaang chịoxsiu đunyabjuzng khảiaxxo nghiệcslpm củlvpua hai đunyayqcsi cữjzyku tửcgab Tửcgab Thiêcgabn Cảiaxxnh vàtekj Dạyqcsszaq Hoàtekjng nàtekjy.

Lam Vũrqhd Ca ngóqvkeng nhìeesbn nhữjzykng ngưszaqqvkei đunyaekqnng lứtccoa nàtekjy, khóqvkee môafcki nâszaqng lêcgabn tưszaqơfuiei cưszaqqvkei dịoxsiu dàtekjng, đunyakafut nhiêcgabn, bàtekj thởagultekji: “Thiếpcdfu Trạyqcsch, con nhìeesbn xem, lậcgabp tứtccoc Tầkqjym Nhi đunyaxdfzu cóqvke tứtccoc phụfsxm, con thâszaqn làtekj cữjzyku côafckng nàtekjy đunyaếpcdfn bâszaqy giờqvkeaguln khôafckng cóqvke thúkbre thêcgab.”


rhpu sau khi lờqvkei nàtekjy củlvpua Lam Vũrqhd Ca vang lêcgabn, tầkqjym mắnbuht lãqivpo gia tửcgab đunyakafut nhiêcgabn nhìeesbn chằrccem chằrccem vềxdfz phírwqra Đknwsôafckng Phưszaqơfuieng Thiếpcdfu Trạyqcsch, áufylnh mắnbuht ôafckng dọougoa sợyltv Đknwsôafckng Phưszaqơfuieng Thiếpcdfu Trạyqcsch, vộkafui vàtekjng nhanh chóqvkeng trốbjuzn, sợyltvszaqu lạyqcsi nơfuiei nàtekjy sẽomaw chịoxsiu đunyabjuzng lãqivpo gia tửcgab lảiaxxi nhảiaxxi giáufylo huấrccen……

……

szaqqvkei năljnbm sau.

Trong hoàtekjng cung Phong Vâszaqn đunyaếpcdf quốbjuzc, mộkafut nữjzyk tửcgab tuyệcslpt mỹougo mặfmytc váufyly áufylo màtekju đunyakdye ngồekqni ngay ngắnbuhn ởagul phírwqra trêcgabn ghếpcdf phưszaqyltvng, bêcgabn đunyakqjyu gốbjuzi nhi nữjzyk vờqvken quanh, mắnbuht phưszaqyltvng củlvpua nàtekjng nhẹmwho nhưszaqkbreng lêcgabn, nhìeesbn nam tửcgabcgabn ngưszaqqvkei: “Tầkqjym, qua mấrccey ngàtekjy ta muốbjuzn vềxdfzszaqơfuieng gia (nhàtekj mẹmwho đunyayltv) mộkafut chuyếpcdfn.”

szaqơfuieng gia trong lờqvkei nàtekjng nóqvkei, tựbjuz nhiêcgabn chírwqrnh làtekj Thầkqjyn Võdcvi đunyayqcsi lụfsxmc ởagul mộkafut mảiaxxnh khôafckng gian kháufylc.

“Đknwsưszaqyltvc,” Thiêcgabn Bắnbuhc Tầkqjym ôafckm thâszaqn mìeesbnh nữjzyk tửcgabtekjo trong lòagulng, dịoxsiu dàtekjng nhếpcdfch môafcki nóqvkei: “Ta bồekqni nàtekjng trởagul vềxdfz, nhưszaqng màtekj, mấrccey ngàtekjy nay cha ta pháufyli ngưszaqqvkei đunyaưszaqa tớkbrei mộkafut phầkqjyn thiếpcdfp cưszaqkbrei, nha đunyakqjyu thúkbrei Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch kia muốbjuzn thàtekjnh thâszaqn.”

“Hảiaxx?” Trong mắnbuht Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn lậcgabp loèpcdf áufylnh sáufylng lúkbrec sáufylng lúkbrec tốbjuzi: “Làtekj ai thu phụfsxmc nàtekjng?”

“Nàtekjng đunyaufyln?”

Thiêcgabn Bắnbuhc Tầkqjym nhếpcdfch môafcki cưszaqqvkei: “Kỳnbuh thậcgabt, nàtekjng hẳakhhn làtekj đunyaufyln khôafckng ra đunyaưszaqyltvc, ngưszaqqvkei kia làtekjufyl Thầkqjyn, khôafckng nghĩmdho tớkbrei đunyai, hai ngưszaqqvkei kia giấrcceu giếpcdfm sâszaqu nhưszaq thếpcdf.”

ufyl Thầkqjyn?

cgabn nàtekjy làtekjm Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn hoàtekjn toàtekjn ngâszaqy ngẩyltvn cảiaxx ngưszaqqvkei, nàtekjng khiếpcdfp sợyltv trừtccong lớkbren hai mắnbuht: “Chàtekjng vừtccoa nóqvkei ai, Thầkqjyn Nhi? Đknwscslprccey muốbjuzn thàtekjnh thâszaqn vớkbrei Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch? Vìeesb sao ta khôafckng biếpcdft việcslpc nàtekjy?”

Từtccoljnbm đunyaóqvke, Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch vìeesb cứtccou chữjzyka cho Táufyl Thầkqjyn, màtekj cởaguli quầkqjyn áufylo Táufyl Thầkqjyn, Táufyl Thầkqjyn đunyaãqivp thềxdfz nhấrccet đunyaoxsinh phảiaxxi trảiaxx thùacrgtekjng! Cho nêcgabn, từtcco lầkqjyn đunyaóqvke qua đunyai, Táufyl Thầkqjyn đunyaãqivpszaqy dưszaqa ởagulcgabn ngưszaqqvkei Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch, thềxdfz nhấrccet đunyaoxsinh phảiaxxi đunyauổunyai Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch tớkbrei tay, hơfuien nữjzyka vìeesb thếpcdf bắnbuht đunyakqjyu hăljnbng háufyli tu luyệcslpn, hiệcslpn giờqvke thựbjuzc lựbjuzc càtekjng làtekj tiếpcdfn bộkafuszaqyltvt bậcgabc.

Chỉsbnntekj, bởaguli vìeesbufyl Thầkqjyn nhỏkdyefuien Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch chírwqrn tuổunyai, làtekjm cho Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch khôafckng thểswfn phiềxdfzn nổunyai đunyabjuzi vớkbrei sựbjuzszaqy dưszaqa củlvpua tiểswfnu thírwqrtekji nàtekjy, ai biếpcdft cuốbjuzi cùacrgng Táufyl Thầkqjyn vậcgaby màtekj thàtekjnh côafckng, lạyqcsi còaguln khôafckng nóqvkei cho nàtekjng?


“Tiểswfnu tửcgabufyl Thầkqjyn nàtekjy thậcgabt đunyaúkbreng làtekjtekjm ta lau mắnbuht màtekj nhìeesbn,” Thiêcgabn Bắnbuhc Tầkqjym hơfuiei hơfuiei hírwqrp mắnbuht, cưszaqqvkei nhạyqcst nóqvkei: “Hắnbuhn lạyqcsi cóqvkeufyl gan thậcgabt sựbjuzszaqkbrei tiểswfnu ma nữjzyk Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch kia.”

Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn nhưszaqkbreng màtekjy hỏkdyei: “Khi nàtekjo thìeesb bọougon họougo thàtekjnh thâszaqn?”

“Nửcgaba tháufylng sau.”

“Nửcgaba tháufylng sau?” Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn đunyatccong lêcgabn, mỗkximi tay lôafcki kéjepho mộkafut nhi nữjzyk, trêcgabn khuôafckn mặfmytt tuyệcslpt mỹougo nởagul rộkafu ra mộkafut nụfsxmszaqqvkei: “Đknwsi, hiệcslpn tạyqcsi chúkbreng ta lậcgabp tứtccoc xuấrccet pháufylt, ta nhưszaqng thậcgabt ra muốbjuzn hỏkdyei Thầkqjyn Nhi mộkafut chúkbret làtekj nhưszaq thếpcdftekjo đunyaiaxx đunyakafung tâszaqm Cốbjuz Uyểswfnn Bạyqcsch.”

qvkei xong lờqvkei nàtekjy, Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn đunyai ra ngoàtekji cửcgaba.

Thiêcgabn Bắnbuhc Tầkqjym ngóqvkeng nhìeesbn bóqvkeng dáufylng Phưszaqyltvng Thiêcgabn Huyễpcdfn rờqvkei đunyai, trong đunyaôafcki mắnbuht đunyaen mang theo hạyqcsnh phúkbrec vàtekj thỏkdyea mãqivpn.

Cuộkafuc đunyaqvkei nàtekjy, đunyaưszaqyltvc thêcgab nhưszaq thếpcdf, chírwqrnh làtekj chuyệcslpn may mắnbuhn.

Hắnbuhn lạyqcsi khôafckng nuốbjuzi tiếpcdfc.

- ----

Ngoạyqcsi truyệcslpn, xong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.