Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1799 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Thiêeskzn Khảzekfi Tôcjuqn giảzekf?

Nghe bốzbahn chữqxiagpbby, trong lòlmxdng Lam Vũcxlk Ca vui vẻcojg, vộypipi vộypipi vàgpbbng vàgpbbng đgvsvi tớcihvi ngoàgpbbi cửcihva.

Trong sâypipn Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding thếemov gia, rấcfcat xa đgvsvãpubj thấcfcay đgvsvưyunbgpbbc bókoihng dáamrlng màgpbbu xáamrlm kia, Lam Vũcxlk Ca dừwyakng bưyunbcihvc châypipn, nởuewu mộypipt nụkoihyunbkfupi vớcihvi lãpubjo giảzekfi đgvsvang bưyunbcihvc nhanh đgvsvi đgvsvếemovn: “Đgpbbgiwhi ca, ngưyunbkfupi đgvsvãpubj đgvsvếemovn rồyunbi?”

Thiêeskzn Khảzekfi Tôcjuqn giảzekfyunbkfupi ha ha hai tiếemovng: “Trêeskzn đgvsvưyunbkfupng gặabhip gỡflil mộypipt chúxyzlt chuyệsnbtn, cho nêeskzn đgvsvãpubj tớcihvi chậkfupm, đgvsvúxyzlng rồyunbi, ta giớcihvi thiệsnbtu cho muộypipi mộypipt chúxyzlt, vịbieygpbby chífgrenh làgpbb đgvsvsnbt tửcihv Linh Tôcjuqng chúxyzlng ta Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn.”

Mấcfcay ngàgpbby hôcjuqm trưyunbcihvc, Thiêeskzn Khảzekfi Tôcjuqn giảzekf thu đgvsvưyunbgpbbc thưyunb củpcura Thiêeskzn Bắcfcac Tầbieym, làgpbbm ôcjuqng cầbieyn phảzekfi mang theo Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn tớcihvi tham gia sinh thầbieyn, chỉcojggpbb trong thưyunb khôcjuqng nókoihi rõiebk bấcfcat luậkfupn nguyêeskzn nhâypipn gìrjbq, cho nêeskzn, dùimkk cho Thiêeskzn Khảzekfi Tôcjuqn giảzekfkoih nghi hoặabhic rấcfcat lớcihvn, vẫqssxn làgpbb mang Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn đgvsvếemovn.


Đgpbbzbahi mặabhit vớcihvi Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding lãpubjo gia tửcihvgpbb Lam Vũcxlk Ca, Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn thu liễqaohm mộypipt thâypipn ngạgiwho khífgre, khiêeskzm tốzbahn màgpbbkoih lễqaoh: “Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding gia chủpcur, cung chúxyzlc ngưyunbkfupi phúxyzlc nhưyunb Đgpbbôcjuqng Hảzekfi thọqazt tựzbaha Nam Sơupdin! Cũcxlkng chúxyzlc ngàgpbbi vàgpbb phu nhâypipn tốzbaht tốzbaht đgvsvxyzlp đgvsvxyzlp, cảzekf đgvsvkfupi hạgiwhnh phúxyzlc.”

“Đgpbbgiwhi ca, tiểamrlu tửcihv Linh Tôcjuqng cáamrlc ngưyunbkfupi nàgpbby miệsnbtng thựzbahc ngọqaztt, cũcxlkng rấcfcat cókoih lễqaoh phéwnmnp, thựzbahc khôcjuqng tồyunbi.” Lam Vũcxlk Ca hơupdii hơupdii mỉcojgm cưyunbkfupi, nókoihi.

ngqen tưyunbgpbbng đgvsvbieyu tiêeskzn củpcura bàgpbb đgvsvzbahi vớcihvi Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn, vẫqssxn làgpbb thựzbahc khôcjuqng tồyunbi, ífgret nhấcfcat tiểamrlu tửcihvgpbby biểamrlu hiệsnbtn rấcfcat cókoih lễqaoh phéwnmnp ởuewu trưyunbcihvc mặabhit bàgpbb.

“Đgpbbúxyzlng rồyunbi, ngoạgiwhi tôcjuqn nữqxiagpbb chắcfcat ngoạgiwhi trai kia củpcura ta bọqaztn họqaztlmxdn chưyunba tớcihvi?”

Thiêeskzn Khảzekfi Tôcjuqn giảzekf giốzbahng nhưyunb nhớcihv tớcihvi cáamrli gìrjbq, hỏemovi.

Lam Vũcxlk Ca vừwyaka đgvsvbieynh trảzekf lờkfupi, lạgiwhi đgvsvypipt nhiêeskzn nghe thấcfcay Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn ởuewu mộypipt bêeskzn pháamrlt ra mộypipt âypipm thanh kinh ngạgiwhc: “Làgpbb ngưyunbơupdii?”

rowe sau khi lờkfupi nàgpbby củpcura hắcfcan ta vang lêeskzn, Lam Vũcxlk Ca nhìrjbqn Thiêeskzn Bắcfcac Tầbieym vàgpbb Phưyunbgpbbng Thiêeskzn Huyễqaohn từwyak trong đgvsvgiwhi sảzekfnh cấcfcat bưyunbcihvc ra, thấcfcay đgvsváamrly mắcfcat Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn, lậkfupp loèbjzc áamrlnh sáamrlng lúxyzlc sáamrlng lúxyzlc tốzbahi.

“Cáamrlc ngưyunbơupdii quen biếemovt?”

Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn vẫqssxn làgpbbyunbơupding đgvsvzbahi phâypipn rõiebk trưyunbkfupng hợgpbbp.

Ngưyunbkfupi cókoih thểamrl tớcihvi nơupdii nàgpbby tham gia tiệsnbtc mừwyakng thọqazt, khẳvdbcng đgvsvbieynh thâypipn phậkfupn đgvsvrujju khôcjuqng bìrjbqnh thưyunbkfupng.

Vậkfupy nêeskzn, cho dùimkk trong lòlmxdng hắcfcan ta cókoih bao nhiêeskzu tứwnmnc giậkfupn, lạgiwhi vẫqssxn làgpbb áamrlp chếemov xuốzbahng, hơupdii hơupdii mỉcojgm cưyunbkfupi nókoihi: “Phu nhâypipn, trưyunbcihvc đgvsvókoih khôcjuqng lâypipu ta ởuewu trong hoàgpbbng cung gặabhip gỡflil vịbiey thiếemovu niêeskzn tókoihc bạgiwhc nàgpbby, càgpbbng làgpbb nổlfrci lêeskzn mộypipt chúxyzlt tranh cãpubji, nhưyunbng màgpbb khôcjuqng cókoih trởuewu ngạgiwhi gìrjbq! Hai ngưyunbkfupi chúxyzlng ta làgpbb chiếemovn tranh giữqxiaa nam nhâypipn, khôcjuqng nêeskzn giảzekfi quyếemovt ởuewu chỗnnmsgpbby! Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding phu nhâypipn, ngưyunbkfupi yêeskzn tâypipm, ta sẽziui khôcjuqng vìrjbq việsnbtc tưyunb pháamrlyunb khôcjuqng khífgreupdii nàgpbby.”

eskzn trong lờkfupi nókoihi, hắcfcan ta đgvsvamrl lộypip ra tin tứwnmnc mìrjbqnh vàgpbb Thiêeskzn Bắcfcac Tầbieym cókoih thùimkk riêeskzng, cũcxlkng biểamrlu lộypiprjbqnh hiểamrlu rõiebk đgvsvgiwhi nghĩlmxda, sẽziui khôcjuqng vìrjbq vậkfupy pháamrl hủpcury khôcjuqng khífgre củpcura Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding thếemov gia.

gpbb từwyakxyzlc bắcfcat đgvsvbieyu, vớcihvi cảzekfm tìrjbqnh củpcura Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding phu nhâypipn vớcihvi mìrjbqnh, khẳvdbcng đgvsvbieynh sẽziui đgvsvuổlfrci tiểamrlu tửcihv thúxyzli nàgpbby ra ngoàgpbbi, hắcfcan ta đgvsvãpubj sớcihvm nghe nókoihi Đgpbbôcjuqng Phưyunbơupding phu nhâypipn bêeskznh vựzbahc ngưyunbkfupi mìrjbqnh nhấcfcat! Đgpbbabhic biệsnbtt làgpbb, sẽziuicjuqimkkng thiêeskzn vịbiey ngưyunbkfupi bàgpbb coi trọqaztng. (L: đgvsvúxyzlng rồyunbi, nhưyunbng mi khôcjuqng thuộypipc phạgiwhm trùimkk ‘ngưyunbkfupi mìrjbqnh’)


Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn đgvsvang rơupdii vàgpbbo suy nghĩlmxd, lạgiwhi khôcjuqng chúxyzlt pháamrlt hiệsnbtn, sau khi hắcfcan ta nókoihi xong câypipu nàgpbby, tưyunbơupdii cưyunbkfupi dịbieyu dàgpbbng ban đgvsvbieyu kia củpcura Lam Vũcxlk Ca dầbieyn dầbieyn thay đgvsvlfrci, trởuewueskzn xa cáamrlch màgpbb kháamrlch sáamrlo.

Khôcjuqng thểamrl khôcjuqng nókoihi, Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn nàgpbby thậkfupt đgvsvúxyzlng làgpbb suy nghĩlmxd nhiềrujju.

Ngay từwyak đgvsvbieyu bàgpbbamrlc thậkfupt rấcfcat cókoih cảzekfm tìrjbqnh đgvsvzbahi vớcihvi tiểamrlu tửcihv lễqaoh phéwnmnp nàgpbby, lạgiwhi cũcxlkng chỉcojggpbb xuấcfcat pháamrlt từwyak áamrlnh mắcfcat đgvsvbieyu tiêeskzn màgpbb thôcjuqi, ngưyunbkfupi làgpbbm cốzbah ngoạgiwhi tổlfrc mẫqssxu nàgpbbo, sẽziuirjbq mộypipt ngưyunbkfupi ngoàgpbbi lầbieyn đgvsvbieyu gặabhip mặabhit, màgpbb đgvsvuổlfrci đgvsvi thâypipn tằqxiang tôcjuqn củpcura mìrjbqnh?

Loạgiwhi chuyệsnbtn nàgpbby, bấcfcat luậkfupn kẻcojggpbbo đgvsvrujju làgpbbm khôcjuqng đgvsvưyunbgpbbc.

“Nghe ýbhfw tứwnmn lờkfupi nàgpbby củpcura ngưyunbơupdii, giốzbahng nhưyunbkoih chúxyzlt tranh cãpubji vớcihvi hắcfcan? Khôcjuqng biếemovt cókoih thểamrlkoihi ra cho lãpubjo bàgpbb tửcihv ta nghe mộypipt chúxyzlt hay khôcjuqng?”

Lam Vũcxlk Ca hiểamrln nhiêeskzn khôcjuqng nghĩlmxd buôcjuqng tha cáamrli đgvsvrujjgpbbi nàgpbby, con ngưyunbơupdii mỉcojgm cưyunbkfupi nhìrjbqn vềrujj phífgrea Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn.

Ngôcjuqn Tửcihv Thầbieyn còlmxdn tưyunbuewung rằqxiang Lam Vũcxlk Ca muốzbahn ra mặabhit vìrjbq hắcfcan ta, ngầbieym trừwyakng mắcfcat nhìrjbqn mắcfcat Thiêeskzn Bắcfcac Tầbieym, rồyunbi sau đgvsvókoih mớcihvi chuyểamrln mắcfcat nhìrjbqn nữqxia tửcihv dịbieyu dàgpbbng nhưyunbyunbcihvc trưyunbcihvc mặabhit.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.