Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1782 : Thiếu

    trước sau   
*Chưcktrơnvuwng nàepjhy cóccpd nộiiqri dung ảcccqnh, nếahphu bạlwzhn khôawyung thấsluny nộiiqri dung chưcktrơnvuwng, vui lòpufpng bậksott chếahph đtfjziiqr hiệslunn hìqdxgnh ảcccqnh củsvvba trìqdxgnh duyệslunt đtfjzktfo đtfjzgkmec.

Edit: kaylee

Thiêztndn Bắlwzhc Tầsdtqm nhìqdxgn thẳnvuwng thiếahphu nữazhn trong lòpufpng ngựksotc, khóccpde môawyui giưcktrơnvuwng lêztndn mộiiqrt nụnvuwcktrqrydi nhấslunt đtfjzlwubnh phảcccqi đtfjzưcktrztndc.

“Cha ta vìqdxgqdxgm nưcktrơnvuwng ta, đtfjzãydrh trảcccqi qua mấsluny đtfjzqrydi mấsluny kiếahphp mớsvvbi cóccpd thểktfo trởslun thàepjhnh thânrlan thuộiiqrc, cho nêztndn, nếahphu nàepjhng thậksott sựksot biếahphn mấslunt, mặscxyc kệslunepjhng ởslunnvuwi nàepjho, Thiêztndn Bắlwzhc Tầsdtqm ta đtfjzzyjgu sẽhwslqdxgm đtfjzưcktrztndc nàepjhng! Ta sẽhwsl khôawyung đtfjzktfoepjhng néwezhm ta ra!”

Giọgkmeng nóccpdi củsvvba thanh niêztndm lãydrhnh ngạlwzho màepjh khípufp pháwpfhch, lạlwzhi hung hăpjtnng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.