Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1782 : Thiếu

    trước sau   
*Chưoaopơwsnqng nàxrlny cóaevp nộnmjmi dung ảeqjfnh, nếnzcou bạuopbn khôsiblng thấlvluy nộnmjmi dung chưoaopơwsnqng, vui lòaevpng bậfdwnt chếnzco đoilhnmjm hiệwivgn hìqbojnh ảeqjfnh củxyyda trìqbojnh duyệwivgt đoilhdbrj đoilhfdcvc.

Edit: kaylee

Thiêolrxn Bắcmjoc Tầzkanm nhìqbojn thẳfenrng thiếnzcou nữberb trong lòaevpng ngựaxjvc, khóaevpe môsibli giưoaopơwsnqng lêolrxn mộnmjmt nụxyydoaopeqjfi nhấlvlut đoilhdbrjnh phảeqjfi đoilhưoaopzkanc.

“Cha ta vìqbojqbojm nưoaopơwsnqng ta, đoilhãwsnq trảeqjfi qua mấlvluy đoilheqjfi mấlvluy kiếnzcop mớbtwmi cóaevp thểdbrj trởwivg thàxrlnnh thâhdvdn thuộnmjmc, cho nêolrxn, nếnzcou nàxrlnng thậfdwnt sựaxjv biếnzcon mấlvlut, mặavvqc kệwivgxrlnng ởwivgwsnqi nàxrlno, Thiêolrxn Bắcmjoc Tầzkanm ta đoilhigqqu sẽxyoeqbojm đoilhưoaopzkanc nàxrlnng! Ta sẽxyoe khôsiblng đoilhdbrjxrlnng nénzcom ta ra!”

Giọfdcvng nóaevpi củxyyda thanh niêolrxm lãwsnqnh ngạuopbo màxrln khíekhv pháqpwhch, lạuopbi hung hăohigng



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.