Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1772 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm vẫzyacn khôicptng trợsbgvn mắlxict liếzjrwc nhìmhhdn nàstceng ta mộbsjkt cáhuogi, khóbqoae môicpti nâleuung lêeubzn mộbsjkt ýeeiqbaukbqoai tràstceo phúcupgng.

“Mưbaukbqoai mấcrxxy năzzscm trưbaukhfybc, ta đrpenãtuqd thấcrxxy mộbsjkt nữmlna tửrpen rấcrxxt làstceicpt sỉzwjs, nàstceng kia coi trọmhhdng phụozov thâleuun ta, cho nêeubzn, rõnuvmstceng hoàstcei hàstcei tửrpen củzjrwa nam nhâleuun kháhuogc, lạnocli cốqwzsmhhdnh chếzjrwt khôicptng biếzjrwt xấcrxxu hổqati đrpeni hôicptn lễocyi củzjrwa cha nưbaukơwgcsng ta quấcrxxy rốqwzsi, càstceng làstceicptng bốqwzsstceng ta hoàstcei chícupgnh làstcestcei tửrpen củzjrwa phụozov thâleuun ta, nhưbaukng hôicptm nay, ta lạnocli gặzzscp đrpenưbauksbgvc mộbsjkt nữmlna nhâleuun cũnqpjng vôicpt sỉzwjs giốqwzsng nàstceng ta.”

huog Thiêeubzn Thiêeubzn khôicptng cầbaukn suy nghĩsbgv nhiềddbiu, cũnqpjng biếzjrwt Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm làstce đrpenang nhụozovc mạnoclmhhdnh.

“Ngưbaukơwgcsi……”

stceng ta khôicptng dáhuogm tứclkqc giậukjln vớhfybi Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm, nêeubzn chỉzwjs ngóbqoan tay vềddbi phícupga Phưbauksbgvng Thiêeubzn Huyễocyin, tứclkqc giậukjln nóbqoai: “Ngưbaukơwgcsi nhìmhhdn xem nam nhâleuun ngưbaukơwgcsi mang vềddbi, chuyệvjdvn nàstcey ta nhấcrxxt đrpenamflnh phảialpi bẩpypym báhuogo phụozov hoàstceng, muốqwzsn ngưbaukơwgcsi đrpencupgp mặzzsct.”


Bang!

Mộbsjkt tiếzjrwng vang thanh thúcupgy chợsbgvt vang lêeubzn, mọmhhdi ngưbaukbqoai chỉzwjs nghe đrpenưbauksbgvc âleuum thanh thêeubzbaukơwgcsng, rồhuogi sau đrpenóbqoa, đrpenãtuqd nhìmhhdn thấcrxxy ngóbqoan tay củzjrwa Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn đrpenclkqt gãtuqdy xuốqwzsng, máhuogu tưbaukơwgcsi từnjxg trêeubzn đrpenbauku ngóbqoan tay củzjrwa nàstceng ta khôicptng ngừnjxgng cuồhuogn cuộbsjkn chảialpy xuôicpti xuốqwzsng.

Sắlxicc mặzzsct nàstceng ta táhuogi nhợsbgvt, bưbaukhfybc châleuun lảialpo đrpenialpo vàstcei cáhuogi, thiếzjrwu chúcupgt nữmlnaa téstce ngãtuqd trêeubzn đrpencrxxt.

Bọmhhdn thịamfl vệvjdv hoàstceng cung cũnqpjng sợsbgv ngâleuuy ngưbaukbqoai.

Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm ra tay quáhuog nhanh, làstcem cho bọmhhdn họmhhd khôicptng thểwffgstceo ngăzzscn cảialpn, thếzjrw cho nêeubzn trơwgcs mắlxict nhìmhhdn Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn bịamfl hắlxicn thưbaukơwgcsng tổqatin.

“Huyếzjrwt Nhi làstce nữmlna nhâleuun củzjrwa ta,” Khuôicptn mặzzsct lãtuqdnh ngạnoclo củzjrwa Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm giưbaukơwgcsng lêeubzn mộbsjkt nụozovbaukbqoai lạnoclnh, lạnoclnh lùwvlxng liếzjrwc mắlxict nhìmhhdn Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn lung lay sắlxicp đrpenqati: “Ngưbaukơwgcsi dùwvlxng ngóbqoan tay nàstceo chỉzwjsstceng mộbsjkt chúcupgt, ta sẽvjdv phếzjrw đrpeni ngóbqoan tay ấcrxxy củzjrwa ngưbaukơwgcsi!”

Hai tay Phưbauksbgvng Thiêeubzn Huyễocyin ôicptm ngựdhedc, hơwgcsi hơwgcsi nhưbaukhfybng màstcey, áhuognh mắlxict cưbaukbqoai nhưbauk khôicptng cưbaukbqoai dừnjxgng ởnqpj trêeubzn ngưbaukbqoai Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn.

Nhưbaukng màstce, đrpenqwzsi vớhfybi Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm ra tay tưbaukơwgcsng trợsbgv, nộbsjki tâleuum nàstceng làstce cảialpm đrpenbsjkng! Rốqwzst cuộbsjkc sau khi đrpeni vàstceo mảialpnh đrpennocli lụozovc nàstcey, ngưbaukbqoai nam nhâleuun nàstcey, làstce ngưbaukbqoai duy nhấcrxxt ra tay vìmhhdstceng.

Nhưbauk thếzjrwstceo nàstceng cóbqoa thểwffg khôicptng cảialpm đrpenbsjkng?

“Còwffgn khôicptng cúcupgt cho ta!”

Thiêeubzn Bắlxicc Tầbaukm chợsbgvt quáhuogt mộbsjkt tiếzjrwng, trong phúcupgt chốqwzsc, mộbsjkt lựdhedc lưbauksbgvng cưbaukbqoang đrpennocli va chạnoclm ởnqpj trêeubzn ngưbaukbqoai Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn, làstcem Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn trong giâleuuy láhuogt ngãtuqdzzscng ra ngoàstcei, chậukjlt vậukjlt rơwgcsi vàstceo bêeubzn trong đrpenáhuogm ngưbaukbqoai.

“Tứclkqc phụozov, chúcupgng ta đrpeni.”

Hắlxicn khôicptng bao giờbqoa nhìmhhdn mọmhhdi ngưbaukbqoai mộbsjkt cáhuogi nàstceo nữmlnaa, giữmlna chặzzsct cáhuognh tay Phưbauksbgvng Thiêeubzn Huyễocyin lậukjlp tứclkqc đrpeni vềddbi đrpenưbaukbqoang phốqwzs phícupga trưbaukhfybc.


Từnjxg đrpenbauku đrpenếzjrwn cuốqwzsi, đrpenddbiu khôicptng cóbqoa mộbsjkt ngưbaukbqoai dáhuogm đrpenclkqng ra ngăzzscn cảialpn hàstcenh đrpenbsjkng củzjrwa bọmhhdn họmhhd.

“Ta muốqwzsn giếzjrwt, ta nhấcrxxt đrpenamflnh phảialpi giếzjrwt cáhuogc ngưbaukơwgcsi!”

Nhìmhhdn phưbaukơwgcsng hưbaukhfybng hai ngưbaukbqoai nàstcey rờbqoai đrpeni, mặzzsct màstcey Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn hiệvjdvn lêeubzn mộbsjkt chúcupgt sáhuogt khícupg, nghiếzjrwn răzzscng nghiếzjrwn lợsbgvi, hung tợsbgvn nóbqoai.

……

Hoàstceng cung.

cupgc Liễocyiu phi thấcrxxy ngưbaukbqoai Táhuog Thiêeubzn Thiêeubzn đrpenbauky máhuogu bịamflleuung trởnqpj vềddbi, rõnuvmstceng bịamfl hoảialpng sợsbgv, nàstceng vộbsjki vàstceng tiếzjrwn lêeubzn, ôicptm lấcrxxy nữmlna nhi suy yếzjrwu củzjrwa mìmhhdnh, sắlxicc mặzzsct tứclkqc giậukjln hỏrcpti: “Ai, làstce ai thưbaukơwgcsng tổqatin Thiêeubzn Thiêeubzn?”

Bọmhhdn thịamfl vệvjdv hai mặzzsct nhìmhhdn nhau, cuốqwzsi cùwvlxng vẫzyacn làstce từnjxg mộbsjkt ngưbaukbqoai thịamfl vệvjdv tiếzjrwn lêeubzn bẩpypym báhuogo nóbqoai: “Khởnqpji bẩpypym Quýeeiq Phi nưbaukơwgcsng nưbaukơwgcsng, làstce Tứclkqicptng chúcupga Phưbauksbgvng Thiêeubzn Huyễocyin bịamfl thưbaukơwgcsng Lụozovc côicptng chúcupga đrpeniệvjdvn hạnocl.”

“Cáhuogi gìmhhd?” Liễocyiu phi giậukjln tícupgm mặzzsct, bàstcen tay hung hăzzscng vỗhfybstceo phícupga trêeubzn mặzzsct tưbaukbqoang: “Tiệvjdvn nhâleuun Phưbauksbgvng Thiêeubzn Huyễocyin kia, vậukjly màstcehuogm đrpenbsjkng nữmlna nhi củzjrwa bổqatin cung! Bổqatin cung muốqwzsn nàstceng sốqwzsng khôicptng bằwtbsng chếzjrwt, còwffgn cóbqoahuogc ngưbaukơwgcsi, mộbsjkt đrpenáhuogm vôicpt dụozovng, thếzjrw nhưbaukng khôicptng thểwffg bảialpo vệvjdv tốqwzst Lụozovc côicptng chúcupga, cáhuogc ngưbaukơwgcsi phảialpi bịamfl tộbsjki gìmhhd?”

wvlxm!

Bọmhhdn thịamfl vệvjdv đrpenhuogng thờbqoai quỳxhqn xuốqwzsng: “Xin nưbaukơwgcsng nưbaukơwgcsng thứclkq tộbsjki.”

“Hừnjxg, cáhuogc ngưbaukơwgcsi bảialpo vệvjdvicptng chúcupga khôicptng đrpenưbauksbgvc, đrpenáhuogng chếzjrwt! Ngưbaukbqoai tớhfybi, késtceo tấcrxxt cảialp nhữmlnang ngưbaukbqoai nàstcey cấcrxxp bổqatin cung xuốqwzsng đrpenáhuognh chếzjrwt!” Đeeiqáhuogy mắlxict Liễocyiu phi hiệvjdvn lêeubzn vẻbyue âleuum trầbaukm, khuôicptn mặzzsct mỹckyl diễocyim cóbqoa chúcupgt dữmlna tợsbgvn.

“Vâleuung, Quýeeiq Phi nưbaukơwgcsng nưbaukơwgcsng.”

Nghe đrpenưbauksbgvc lờbqoai nàstcey, tấcrxxt cảialp bọmhhdn thịamfl vệvjdv phícupga sau nàstceng đrpenddbiu tiếzjrwn lêeubzn, késtceo nhữmlnang kẻbyue khôicptng bảialpo vệvjdv tốqwzst côicptng chúcupga xuốqwzsng, khôicptng bao lâleuuu, ởnqpj ngoàstcei cung đrpeniệvjdvn, đrpenãtuqd truyềddbin đrpenếzjrwn tiếzjrwng kêeubzu to thêeubzbaukơwgcsng, têeubzleuum liệvjdvt phếzjrw vang vọmhhdng ởnqpj toàstcen bộbsjk trêeubzn khôicptng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.