Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 321 :

    trước sau   
Giọpvgxng nóbkari củgopza Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch nhưlzcn mộfdert câreuyu bùctqla chúdrzp ma quájpiei, len lỏepsxi vàawwio tai Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw, khiếwzinn côcskl khựtlhpng bưlzcnoazwc châreuyn, quay ngưlzcnpynai lạpqfgi.

lzcnơpnyeng mặdujut trắbkarng nhợxkrjt nhưlzcn tờpyna giấxucly, cơpnye thểxkrj run lêddxhn.

“Anh... ýubca anh làawwikadz?”

Chuyệlydqn năhbixm xưlzcna xảoazwy ra quájpie đhgjqfdert ngộfdert, vớoazwi thájpiei đhgjqfderdrzpc đhgjqóbkar củgopza anh Hai, trong lòenkcng côcskl chỉhgjqenkcn nỗiihci sợxkrjiihci. Côcskl sợxkrj anh Hai sẽctql hậgopzn mìkadznh, bởoervi chínfvbnh côcskl đhgjqãiihc hẹfdern anh đhgjqếwzinn hộfderp đhgjqêddxhm, chínfvbnh côcskllzcnxkrjn rưlzcnxkrju tỏepsxkadznh, vàawwiawwing chínfvbnh côcskl mặdujut dàawwiy màawwiy dạpqfgn sàawwiawwio lòenkcng, dụyrdj dỗiihc anh. Côcskl đhgjqãiihcbkari, ngưlzcnpynai phụyrdj nữjpie khájpiec cóbkar thểxkrjawwim đhgjqưlzcnxkrjc, côcsklawwing thếwzin, van anh đhgjqpyxpng đhgjqvhnwy côcskl ra, côcsklddxhu anh nhiềxkrju lắbkarm.

Đmcxeếwzinn tậgopzn bâreuyy giờpynacskl vẫlavsn nhớoazw nhưlzcn in nédbeut giậgopzn dữjpieawwing hoàawwing củgopza anh Hai, trong ájpienh mắbkart làawwi sựtlhp ghédbeut bỏepsxawwi thấxuclt vọpvgxng.

Sau cájpiei tájpiet nhưlzcn trờpynai giájpieng củgopza anh, côcskllzcnng mặdujut khóbkarc, hoảoazwng loạpqfgn hoang mang tộfdert đhgjqfder.


cskl khôcsklng dájpiem nhìkadzn vàawwio mắbkart anh, sau đhgjqóbkar, ýubca thứmyudc cứmyudpnyepnye hồsgbp hồsgbp. Côcskl nhớoazw, anh bếwzin bổvhnwng côcsklddxhn, nhẹfder nhàawwing đhgjqdujut côcsklddxhn giưlzcnpynang, nốbcsdi tiếwzinp đhgjqóbkarawwi mộfdert đhgjqêddxhm hoang hoảoazwi.

drzpc tỉhgjqnh lạpqfgi, đhgjqsyoqu côcskl đhgjqau nhưlzcndrzpa bổvhnw, đhgjqbcsdi diệlydqn vớoazwi ájpienh mắbkart tuyệlydqt vọpvgxng, suy sụyrdjp củgopza anh, côcskl nhưlzcn bừpyxpng tỉhgjqnh. Khoảoazwnh khắbkarc đhgjqóbkar ájpienh mắbkart anh dàawwinh cho côcskl, khiếwzinn côcskl sợxkrjiihci tộfdert đhgjqfder, sựtlhp đhgjqddxhn rồsgbp, sựtlhp hụyrdjt hẫlavsng đhgjqếwzinn bấxuclt chấxuclp.

cskl nghĩcskl, anh Hai đhgjqddxhn mấxuclt rồsgbpi, bằoovlng khôcsklng sao anh lạpqfgi bóbkarp cổvhnwcskl? Áuvjynh mắbkart thốbcsdng hậgopzn, anh muốbcsdn giếwzint côcskl!

Nhưlzcnng, côcsklbkar chếwzint đhgjqi, liệlydqu cóbkar phủgopz sạpqfgch đhgjqưlzcnxkrjc việlydqc giữjpiea họpvgx đhgjqãiihcbkar quan hệlydqjpiec thịkjaht hay khôcsklng?

Phảoazwi, đhgjqêddxhm đhgjqóbkar, Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw tuy mêddxh man nhưlzcnng vẫlavsn nhớoazw rấxuclt rõpnye, tấxuclm thâreuyn trong trắbkarng củgopza côcskl khôcsklng còenkcn nữjpiea. Khi tỉhgjqnh lạpqfgi, ngưlzcnpynai nằoovlm bêddxhn cạpqfgnh làawwi anh Hai. Sau đhgjqóbkarcskl khôcsklng nghĩcskl ngợxkrji nhiềxkrju, chỉhgjq cho rằoovlng ngưlzcnpynai quấxucln quínfvbt vớoazwi mìkadznh đhgjqêddxhm đhgjqóbkarawwi ngưlzcnpynai đhgjqàawwin ôcsklng màawwicsklddxhu say đhgjqbkarm.

Cảoazwm giájpiec ngấxuclt ngâreuyy thăhbixng hoa ấxucly, chỉhgjq anh Hai mớoazwi cóbkar thểxkrj đhgjqem lạpqfgi cho côcskl.

Sau đhgjqóbkar, dùctqlcsklbkar từpyxpng nghi hoặdujuc, nhưlzcnng vẫlavsn khôcsklng phủgopz nhậgopzn phájpien đhgjqjpien củgopza mìkadznh.

Nếwzinu ngưlzcnpynai đhgjqêddxhm đhgjqóbkar khôcsklng phảoazwi làawwi anh Hai, côcskl sẽctql đhgjqddxhn mấxuclt.

“Sởoerv Khảoazw, em nghĩcskl xem, chuyệlydqn năhbixm xưlzcna do anh sắbkarp đhgjqdujut từpyxp đhgjqsyoqu đhgjqếwzinn cuốbcsdi. Chínfvbnh anh xúdrzpi giụyrdjc em đhgjqếwzinn hộfderp đhgjqêddxhm, cũawwing chínfvbnh anh gợxkrji ýubca em gạpqfg gẫlavsm anh Hai củgopza mìkadznh, em quêddxhn rồsgbpi àawwi? Anh yêddxhu em, anh cũawwing làawwi đhgjqàawwin ôcsklng, làawwim sao anh lạpqfgi cóbkar thểxkrjreuyng ngưlzcnpynai phụyrdj nữjpiekadznh yêddxhu vàawwio lòenkcng gãiihc đhgjqàawwin ôcsklng khájpiec?”

“Đmcxeóbkarawwikadz anh khốbcsdn nạpqfgn đhgjqêddxhfdern!” Vìkadz sựtlhp nghiệlydqp củgopza anh, anh cóbkar thểxkrjjpien đhgjqmyudng tìkadznh cảoazwm, anh lợxkrji dụyrdjng tôcskli, lợxkrji dụyrdjng tìkadznh bạpqfgn giữjpiea hai chúdrzpng ta!” Bạpqfgch Sởoerv Khảoazwlzcnpynai gằoovln, côcskl giơpnye tay chỉhgjqawwio Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch, từpyxpng bưlzcnoazwc tiếwzinn lạpqfgi gầsyoqn.

Sắbkarc mặdujut Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch đhgjqau đhgjqoazwn thấxucly rõpnye: “Trong mắbkart em, anh làawwi ngưlzcnpynai nhưlzcn thếwzin sao? Sởoerv Khảoazw, em cho rằoovlng anh sẽctqlkadz đhgjqkjaha vịkjahawwijpien đhgjqmyudng em? Anh lợxkrji dụyrdjng em, nhưlzcnng, anh khôcsklng hềxkrjreuyng em cho gãiihc đhgjqàawwin ôcsklng khájpiec!”

“Anh im đhgjqi! Tôcskli khôcsklng muốbcsdn nghe!” Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw đhgjqddxhn cuồsgbpng bịkjaht tai lạpqfgi, côcskl sợxkrj phảoazwi nghe thấxucly đhgjqiềxkrju khiếwzinn mìkadznh đhgjqvhnw vỡjpie. Côcskl giậgopzt lùctqli vềxkrj sau, mặdujut cắbkart khôcsklng còenkcn giọpvgxt májpieu. Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw quay phắbkart ngưlzcnpynai chạpqfgy vềxkrj phínfvba hàawwinh lang bêddxhn trájpiei.

cskl khôcsklng nghe, côcskl khôcsklng muốbcsdn nghe, Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch lừpyxpa côcskl. Năhbixm xưlzcna hắbkarn lợxkrji dung côcskl, bâreuyy giờpynaawwim gìkadzbkar việlydqc dájpiem nóbkari ra toàawwin bộfder âreuym mưlzcnu.


lzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch đhgjquổvhnwi theo, tóbkarm lấxucly cájpienh tay côcskl, ghìkadzcsklawwio tưlzcnpynang.

hbixm năhbixm tưlzcnoervng côcskl đhgjqãiihc mấxuclt, hắbkarn sốbcsdng khôcsklng bằoovlng chếwzint, lầsyoqn nàawwiy làawwim sao cóbkar thểxkrj đhgjqxkrjcskl thoájpiet?

“Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch, anh buôcsklng tôcskli ra!” Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw thởoerv hổvhnwn hểxkrjn, vùctqlng vẫlavsy. Nhưlzcnng côcskl đhgjqâreuyu phảoazwi làawwi đhgjqbcsdi thủgopz củgopza Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch, chẳamotng mấxucly chốbcsdc đhgjqãiihc bịkjahiihckadzm chặdujut tay châreuyn, khôcsklng cựtlhpa quậgopzy đhgjqưlzcnxkrjc.

“Suỵtlhpt! Sởoerv Khảoazw, em bìkadznh tĩcsklnh lạpqfgi đhgjqãiihc! Em yêddxhn târeuym, anh khôcsklng hạpqfgi em. Anh sẽctql khôcsklng bao giờpyna hạpqfgi em.” Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch ôcsklm chặdujut ngưlzcnpynai phụyrdj nữjpie trong lòenkcng, đhgjqôcskli mắbkart ájpienh lêddxhn sắbkarc màawwiu đhgjqddxhn cuồsgbpng.

“Cúdrzpt! Anh cúdrzpt ngay cho tôcskli!” Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw tứmyudc đhgjqepsx mắbkart, cậgopzt lựtlhpc đhgjqvhnwy Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch.

Khôcsklng hậgopzn, khôcsklng cóbkar nghĩcskla làawwi khôcsklng ghédbeut.

Huốbcsdng hồsgbp ngưlzcnpynai đhgjqàawwin ôcsklng nàawwiy cóbkar âreuym mưlzcnu củgopza anh ta, côcskl sợxkrjkadznh sẽctql dao đhgjqfderng.

Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw từpyxpng họpvgxc tạpqfgi trưlzcnpynang quâreuyn sựtlhp, biếwzint nhữjpieng đhgjqiểxkrjm yếwzinu trêddxhn cơpnye thểxkrj con ngưlzcnpynai. Côcskl chỉhgjq nhằoovlm nhữjpieng chỗiihc yếwzinu trêddxhn ngưlzcnpynai gãiihcawwi đhgjqájpienh. Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch sợxkrjkadznh khôcsklng kiểxkrjm soájpiet đhgjqưlzcnxkrjc, làawwim côcskl bịkjah thưlzcnơpnyeng, nêddxhn châreuyn tay chỉhgjqjpiem nhẹfder nhàawwing ghìkadzm ngưlzcnpynai lạpqfgi. Trầsyoqy trậgopzt hồsgbpi lâreuyu, cuốbcsdi cùctqlng gãiihc khôcsklng nédbeun đhgjqưlzcnxkrjc, hédbeut lêddxhn.

“Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw! Em tựtlhp vấxucln lòenkcng mìkadznh xem, ngoạpqfgi trừpyxp lầsyoqn anh lợxkrji dụyrdjng em từpyxphbixm năhbixm trưlzcnoazwc, đhgjqãiihc bao giờpyna anh làawwim hạpqfgi em chưlzcna?” Vầsyoqng trájpien gãiihc nổvhnwi gâreuyn xanh. Siếwzint chặdujut cổvhnw tay Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw, ghìkadzawwio tưlzcnpynang. Đmcxeôcskli mắbkart đhgjqepsx ngầsyoqu đhgjqájpieng sợxkrj, vẻdbeu thởoerv hắbkart ra, khínfvb chấxuclt ôcskln tồsgbpn đhgjqiềxkrjm đhgjqpqfgm trêddxhn ngưlzcnpynai cũawwing mấxuclt dạpqfgng, gãiihc củgopza lúdrzpc nàawwiy khôcsklng khájpiec nàawwio mộfdert con sưlzcn tửraig giậgopzn dữjpie, bấxuclt cứmyuddrzpc nàawwio cũawwing cóbkar thểxkrj bổvhnw nhàawwio tớoazwi cắbkarn xédbeu.

“Em chạpqfgy cájpiei gìkadz?” Cảoazwm nhậgopzn đhgjqưlzcnxkrjc sựtlhp run rẩvhnwy củgopza Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw, Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch nhínfvbu chặdujut màawwiy: “Em sợxkrj àawwi? Sợxkrjjpiei gìkadz? Sợxkrj anh hay sợxkrj sựtlhp thậgopzt bao nhiêddxhu năhbixm em tựtlhp huyễbogin hoặdujuc mìkadznh bịkjah vạpqfgch trầsyoqn?”

“Tôcskli bảoazwo anh đhgjqpyxpng nóbkari nữjpiea!” Ýshfp thứmyudc đhgjqưlzcnxkrjc đhgjqiềxkrju gãiihc muốbcsdn nóbkari, Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw gằoovln giọpvgxng hédbeut lêddxhn.

lzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch khôcsklng bậgopzn târeuym ájpienh mắbkart căhbixm thùctql, cảoazwnh cájpieo củgopza côcskl. Gãiihclzcnpynai nham hiểxkrjm: “Sởoerv Khảoazw, em làawwi ngưlzcnpynai thôcsklng minh, anh khôcsklng tin em chưlzcna từpyxpng nghi ngờpyna? Nếwzinu năhbixm xưlzcna cảoazw hai đhgjqãiihcbkar quan hệlydq, vậgopzy tạpqfgi sao chỉhgjqkadznh em cóbkarxucln tưlzcnxkrjng vềxkrj đhgjqêddxhm đhgjqóbkar, còenkcn hắbkarn thìkadz khôcsklng hềxkrj nhớoazwkadz?”

“Làawwi bởoervi mìkadznh... đhgjqêddxhm đhgjqóbkar, ngưlzcnpynai lêddxhn giưlzcnpynang vớoazwi em làawwi anh! Còenkcn hắbkarn, chỉhgjq bịkjah anh sắbkarp đhgjqdujut, lúdrzpc tỉhgjqnh dậgopzy nằoovlm bêddxhn cạpqfgnh em màawwi thôcskli!” Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch phớoazwt lờpyna ájpienh mắbkart van vỉhgjq củgopza Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw, tàawwin nhẫlavsn lộfdert trầsyoqn sựtlhp thậgopzt mộfdert cájpiech từpyxp từpyxp.


“Khôcsklng... khôcsklng thểxkrj, anh lừpyxpa tôcskli, anh lừpyxpa tôcskli!” Nưlzcnoazwc mắbkart tràawwio ra, bôcskli nhòenkca gưlzcnơpnyeng mặdujut thấxuclt thầsyoqn. Mộfdert Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw cao ngạpqfgo, dùctqljpiei chếwzint cóbkarkadzm đhgjqếwzinn, côcsklawwing khôcsklng nhỏepsx lấxucly mộfdert giọpvgxt nưlzcnoazwc mắbkart, thếwzinawwilzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch cóbkar thểxkrj khiếwzinn côcskllzcnoazwc mắbkart giàawwin giụyrdja.

Thấxucly vẻdbeu tuyệlydqt vọpvgxng tộfdert cùctqlng củgopza côcskl, trájpiei tim Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch nàawwio cóbkar dễbogi chịkjahu. Nhưlzcnng từpyxpreuyu gãiihc đhgjqãiihcdbeuo móbkar, sựtlhp đhgjqau đhgjqoazwn trong lòenkcng khôcsklng thểxkrj bằoovlng dụyrdjc vọpvgxng chiếwzinm hữjpieu đhgjqang chájpiey bỏepsxng trong thâreuym târeuym gãiihc. Gãiihc vuốbcsdt ve nâreuyng niu gòenkcjpie Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw, gưlzcnơpnyeng mặdujut đhgjqau khổvhnw: “Sởoerv Khảoazw, do em édbeup anh đhgjqxucly! Anh yêddxhu em biếwzint bao nhiêddxhu, em khôcsklng phảoazwi làawwi khôcsklng biếwzint. Sao anh nỡjpie hy sinh em đhgjqxkrj đhgjqvhnwi lạpqfgi sựtlhp nghiệlydqp? Sựtlhp nghiệlydqp cóbkarawwijpiei thájpiekadz? Anh cốbcsd gắbkarng vưlzcnơpnyen lêddxhn, làawwi đhgjqxkrj em nhìkadzn anh nhiềxkrju hơpnyen, muốbcsdn em cũawwing dàawwinh cho anh bằoovlng ájpienh mắbkart si mêddxh, sùctqlng bájpiei ấxucly thôcskli?”

Đmcxeôcskli mắbkart gãiihcawwing trởoervddxhn âreuym u, gưlzcnơpnyeng mặdujut trắbkarng nhợxkrjt nhưlzcn bệlydqnh: “Tấxuclt cảoazwawwikadz em, chưlzcna bao giờpynaawwikadz sựtlhp nghiệlydqp! Trong mắbkart em chỉhgjqbkar hắbkarn, anh tưlzcnoervng rằoovlng biếwzinn em thàawwinh củgopza anh rồsgbpi, em sẽctql ngoan ngoãiihcn theo anh. Nhưlzcnng rồsgbpi sao, nằoovlm dưlzcnoazwi thâreuyn anh, em vẫlavsn gọpvgxi hắbkarn. Em coi anh thàawwinh hắbkarn. Em biếwzint anh hậgopzn thếwzinawwio khôcsklng?”

“Thếwzinawwi, anh lạpqfgi sợxkrj khi tỉhgjqnh dậgopzy, em sẽctql hậgopzn anh. Nêddxhn anh yếwzinu hèfdern, đhgjqãiihc sai thìkadz sai cho tróbkart. Anh đhgjqãiihc đhgjqdujut hắbkarn nằoovlm cạpqfgnh em. Sau khi em tỉhgjqnh dậgopzy, em đhgjqinh ninh ngưlzcnpynai quyếwzinn luyếwzinn bêddxhn em suốbcsdt đhgjqêddxhm đhgjqóbkarawwi hắbkarn!” Áuvjynh mắbkart Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch thoắbkart nhiêddxhn lạpqfgnh lẽctqlo, nhưlzcnhbixng giájpie: “Kẻdbeu ngu si nhấxuclt ởoerv đhgjqâreuyy chínfvbnh làawwi thằoovlng anh Hai củgopza em, hắbkarn tưlzcnoervng mìkadznh đhgjqãiihc thựtlhpc sựtlhpbkar quan hệlydq vớoazwi em.”

“Đmcxesgbpdrzpc sinh! Tôcskli khôcsklng tin anh...” Gưlzcnơpnyeng mặdujut yêddxhu kiềxkrju củgopza Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw nhăhbixn nhóbkar, gưlzcnpynam gưlzcnpynam nhìkadzn Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch: “Ngưlzcnpynai đhgjqêddxhm đhgjqóbkarawwi anh Hai tôcskli, khôcsklng phảoazwi anh! Tôcskli khôcsklng bao giờpyna nhầsyoqm, anh làawwi thằoovlng khốbcsdn nạpqfgn bỉhgjqvhnwi. Anh tưlzcnoervng nóbkari chuyệlydqn nàawwiy thìkadzcskli sẽctql ájpiey nájpiey rờpynai xa anh Hai mìkadznh àawwi? Anh tínfvbnh sai nưlzcnoazwc cờpyna rồsgbpi...”

Áuvjynh mắbkart Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch quắbkarc lêddxhn, thếwzin rồsgbpi gãiihc phájpie ra cưlzcnpynai: “Em khôcsklng tin cũawwing khôcsklng sao, anh chỉhgjq kểxkrj sựtlhp thựtlhpc. Năhbixm xưlzcna anh chỉhgjq muốbcsdn em thấxucly đhgjqưlzcnxkrjc, nếwzinu đhgjqxkrj thằoovlng anh Hai củgopza em hiểxkrju lầsyoqm rằoovlng hắbkarn đhgjqãiihc ngủgopz vớoazwi em, liệlydqu hắbkarn cóbkar bằoovlng lòenkcng chịkjahu trájpiech nhiệlydqm vớoazwi em khôcsklng thôcskli? Ha! Loạpqfgi májpieu lạpqfgnh vôcsklkadznh nhưlzcn hắbkarn, làawwim gìkadzbkarlzcnơpnyeng târeuym? Quảoazw nhiêddxhn anh đhgjqjpien khôcsklng sai, hắbkarn giấxuclu giếwzinm chuyệlydqn nàawwiy, tuyệlydqt nhiêddxhn khôcsklng đhgjqoazw đhgjqfderng đhgjqếwzinn. Anh tưlzcnoervng em đhgjqãiihc nhìkadzn rõpnye bộfder mặdujut thậgopzt củgopza hắbkarn rồsgbpi, anh sẽctql tranh thủgopz an ủgopzi em, thưlzcnơpnyeng em. Rồsgbpi em sẽctql dầsyoqn thínfvbch anh, nhưlzcnng đhgjqxkrji anh làawwijpiei gìkadz? Làawwi gia cảoazwnh hùctqlng mạpqfgnh củgopza anh Hai em, làawwi ájpien lao tùctql, làawwi nhàawwi tan cửraiga nájpiet.”

“Khôcsklng, đhgjqxucly chỉhgjqawwijpiei cớoazw, anh chỉhgjq đhgjqang biệlydqn hộfder cho sựtlhp đhgjqêddxh tiệlydqn, bỉhgjqvhnwi củgopza anh màawwi thôcskli. Tôcskli khôcsklng tin anh! Anh đhgjqpyxpng tưlzcnoervng đhgjqvhnw vấxucly lêddxhn ngưlzcnpynai tôcskli làawwibkar thểxkrj gộfdert rửraiga mọpvgxi tộfderi lỗiihci củgopza anh. Anh hãiihcm hạpqfgi anh Hai tôcskli, anh hạpqfgi tôcskli khôcsklng còenkcn mặdujut mũawwii đhgjqbcsdi diệlydqn vớoazwi anh ấxucly, chínfvbnh anh hủgopzy hoạpqfgi tôcskli!” Bạpqfgch Sởoerv Khảoazwkadznh tĩcsklnh trởoerv lạpqfgi. Gưlzcnơpnyeng mặdujut đhgjqãiihc thôcskli hoang mang sợxkrjiihci. Tấxuclt cảoazwawwi kếwzin củgopza Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch muốbcsdn làawwim côcskl hoang mang. Xem côcskl ngôcskl nghêddxh thếwzinawwio, suýubcat thìkadz sa bẫlavsy. Năhbixm xưlzcna dùctql sựtlhp việlydqc cóbkar nhiềxkrju lỗiihc hổvhnwng, nhưlzcnng cũawwing khôcsklng cájpiech nàawwio chứmyudng minh đhgjqưlzcnxkrjc ngưlzcnpynai lêddxhn giưlzcnpynang vớoazwi côcsklawwilzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch. Lýubca do màawwiiihcbkari khôcsklng đhgjqgopz chắbkarc chắbkarn, khôcsklng ai lạpqfgi đhgjqddxhn rồsgbp nhưlzcn vậgopzy.

“Đmcxeájpieng nhẽctql suốbcsdt đhgjqpynai nàawwiy tôcskli vẫlavsn cóbkar thểxkrjawwi em gájpiei củgopza anh ấxucly, dùctql cho khôcsklng cóbkar đhgjqưlzcnxkrjc, thìkadzcskli vàawwi anh ấxucly vẫlavsn cóbkar thểxkrj sốbcsdng chung mộfdert májpiei nhàawwi, tôcskli cũawwing lấxucly làawwim mãiihcn nguyệlydqn. Nhưlzcnng chínfvbnh anh khiếwzinn tôcskli mấxuclt đhgjqi anh trai, chínfvbnh anh khiếwzinn tôcskli mấxuclt đhgjqi tưlzcnjpiech làawwim ngưlzcnpynai thâreuyn củgopza anh ấxucly. Chúdrzpng tôcskli đhgjqãiihcbkar quan hệlydqjpiec thịkjaht, chảoazw nhẽctql anh ấxucly khôcsklng oájpien tôcskli? Làawwim sao cóbkar thểxkrj coi tôcskli làawwi em gájpiei đhgjqưlzcnxkrjc nữjpiea? Chínfvbnh anh đhgjqãiihc đhgjqgopzp nájpiet chúdrzpt hy vọpvgxng nhỏepsx nhoi củgopza tôcskli. Cuộfderc đhgjqpynai nàawwiy tôcskli khôcsklng đhgjqưlzcnxkrjc phédbeup làawwim ngưlzcnpynai thâreuyn củgopza anh ấxucly nữjpiea. Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch, anh dựtlhpa vàawwio đhgjqâreuyu màawwiawwim thếwzin?” Bạpqfgch Sởoerv Khảoazwjpien hờpynan chỉhgjq trínfvbch tộfderi lỗiihci củgopza Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch.

“Nhàawwi tan cửraiga nájpiet đhgjqxkrju do anh màawwi ra, vìkadz nghiệlydqp chưlzcnoazwng củgopza anh nêddxhn bốbcsd mẹfder anh mớoazwi uấxuclt màawwi chếwzint, anh làawwijpiei thájpiekadzawwi đhgjqòenkci hậgopzn anh Hai tôcskli? Anh dựtlhpa vàawwio đhgjqâreuyu?”

Bạpqfgch Sởoerv Khảoazwlzcnoazwn cổvhnwdbeut lêddxhn.

Sắbkarc mặdujut Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch thoắbkart đhgjqvhnwi thay, lúdrzpc thìkadz trắbkarng nhợxkrjt, lúdrzpc thìkadzjpiei médbeut.

“Em khôcsklng tin lờpynai anh nóbkari?” Gãiihc buôcsklng vòenkcng tay kìkadzm kẹfderp Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw. Rũawwi ra cưlzcnpynai, cưlzcnpynai đhgjqếwzinn nghiêddxhng ngảoazw, cưlzcnpynai đhgjqếwzinn ứmyuda nưlzcnoazwc mắbkart.

Đmcxeâreuyy làawwijpieo ứmyudng củgopza gãiihc.


hbixm xưlzcna, gãiihc khôcsklng nêddxhn đhgjqxkrj Bạpqfgch Sởoerv Khảoazwlzcnoervng rằoovlng ngưlzcnpynai ngủgopz vớoazwi côcsklawwi Tậgopzp Vịkjah Nam.

ctql cho côcsklxucly cóbkar hậgopzn, thìkadziihcawwing tróbkari côcsklxucly ởoervddxhn mìkadznh. Nếwzinu khôcsklng bàawwiy mưlzcnu hãiihcm hạpqfgi, vậgopzy thìkadz cho đhgjqếwzinn sau cùctqlng, phảoazwi chăhbixng sẽctql khôcsklng đhgjqbkarc tộfderi Tậgopzp Vịkjah Nam, sẽctql khôcsklng mấxuclt đhgjqi tưlzcnơpnyeng lai, hạpqfgi cảoazw gia đhgjqìkadznh?

Nhưlzcnng, ýubca nghĩcsklxucly chỉhgjq thoájpieng lưlzcnoazwt qua, đhgjqãiihc bịkjah thốbcsdng hậgopzn dậgopzp tắbkart.

iihcbkarjpiech chínfvbnh minh, ngưlzcnpynai đhgjqêddxhm đhgjqóbkarawwiiihc, chứmyud khôcsklng phảoazwi Tậgopzp Vịkjah Nam.

Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw đhgjqưlzcnxkrjc tựtlhp do, liềxkrjn vộfderi vàawwing bỏepsx đhgjqi.

lzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch lạpqfgi lầsyoqn nữjpiea thảoazwn nhiêddxhn chặdujun côcskl lạpqfgi. Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw trừpyxpng mắbkart nhìkadzn, vàawwi rồsgbpi côcskl nhìkadzn thấxucly trong màawwin hìkadznh đhgjqiệlydqn thoạpqfgi màawwilzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch giơpnyeddxhn trưlzcnoazwc mặdujut côcskl, dưlzcnoazwi ájpienh đhgjqèfdern vàawwing vọpvgxt, hai cơpnye thểxkrj quấxucln riếwzint lấxucly nhau trêddxhn chiếwzinc giưlzcnpynang xa hoa, gưlzcnơpnyeng mặdujut ngưlzcnpynai đhgjqàawwin ôcsklng vôcsklctqlng sắbkarc nédbeut, cảoazw tiếwzinng thởoerv hổvhnwn hểxkrjn, tiếwzinng rêddxhn rỉhgjq...

Cảoazwm giájpiec dạpqfgawwiy nhộfdern nhạpqfgo, Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw thụyrdjp xuốbcsdng nôcskln thốbcsdc nôcskln thájpieo, đhgjqsyoqu ùctql đhgjqi.

Châreuyn tay côcskl bủgopzn rủgopzn, ngồsgbpi bệlydqt xuốbcsdng đhgjqxuclt, hai mắbkart trốbcsdng rỗiihcng nhìkadzn lêddxhn trầsyoqn nhàawwi.

awwim sao cóbkar thểxkrj thếwzinawwiy?

Mọpvgxi niềxkrjm tin trong côcskl đhgjqvhnw vỡjpie, thứmyudnfvbn ngưlzcnpynang màawwi bao nhiêddxhu năhbixm côcskl vẫlavsn hằoovlng dựtlhpa dẫlavsm lạpqfgi trởoerv thàawwinh tròenkclzcnpynai.

lzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch khôcsklng lừpyxpa côcskl, chỉhgjq tạpqfgi côcskl khôcsklng dájpiem thừpyxpa nhậgopzn màawwi thôcskli.

“Sởoerv Khảoazw, em biếwzint khôcsklng? Bao nhiêddxhu năhbixm qua, mỗiihci khi nỗiihci nhớoazw cồsgbpn càawwio, anh thưlzcnpynang xem lạpqfgi mộfdert lưlzcnxkrjt, âreuym thanh củgopza em, cơpnye thểxkrj củgopza em, đhgjqxkrju khiếwzinn anh nhớoazw em đhgjqếwzinn phájpiet đhgjqddxhn. Nhưlzcnng khi đhgjqãiihc xem xong, mọpvgxi thứmyud chỉhgjqenkcn lạpqfgi làawwi tấxuclm màawwin hìkadznh lạpqfgnh lẽctqlo. Sởoerv Khảoazw, em quay vềxkrjddxhn anh đhgjqưlzcnxkrjc khôcsklng? Nếwzinu em bằoovlng lòenkcng theo anh, anh hứmyuda vớoazwi em, sẽctql khôcsklng bao giờpynareuyy hấxucln vớoazwi anh Hai em nữjpiea. Thậgopzt đhgjqxucly, anh thềxkrj.”

lzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch ngồsgbpi xuốbcsdng bêddxhn côcskl, ngâreuyy dạpqfgi nhìkadzn ngưlzcnpynai phụyrdj nữjpie mang vẻdbeu mặdujut vôcskl hồsgbpn.

iihc đhgjqãiihcbkari, sẽctql khôcsklng bao giờpyna buôcsklng tha côcskl. Lưlzcnơpnyeng Thanh Trạpqfgch nóbkari gìkadz đhgjqóbkar, Bạpqfgch Sởoerv Khảoazw khôcsklng nghe rõpnye, côcskl lẩvhnwn trốbcsdn vàawwio trong thếwzin giớoazwi củgopza mìkadznh, run lêddxhn bầsyoqn bậgopzt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.