Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 280 :

    trước sau   
Đqghkang nóxejbi thìboqhdkyt cụmier vậfnaen kìboqhdkyto màdkytu tívnfem sậfnaem từfxvj trêxejbn gáijhpc đvxgai xuốmrieng.

jmqen chụmierc con ngưecsezmkji trong phòhtvdng kháijhpch, duy cóxejb thằltwwng cháijhpu nghịzvhech tửxrasdkyt khôgxezng thấgiffy đvxgaâoijcu, sắybzoc mặsjojt bàdkyt cụmier tứiresc thìboqh chuyểgxezn sang mâoijcy đvxgaen vầohjjn vũiasc.

“A Nam đvxgaâoijcu?” Tiếlyxeng nóxejbi đvxgaanh lạmrienh áijhpt hẳcmrun mọecsei tiếlyxeng ồgiyan àdkyto, xôgxezn xao bàdkytn táijhpn.

Mọecsei ngưecsezmkji tậfnaep trung, đvxgairesng dậfnaey.

“Mẹvxgamrie...”

“Bàdkyt...”


dkyt cụmierdkytm sao thếlyxe nhỉsmqb? A Nam cóxejb bao giờzmkj vềecse tham gia cuộoijcc họecsep gia đvxgaìboqhnh đvxgaâoijcu?

Mọecsei ngưecsezmkji cùnebrng nhau phỏmrieng đvxgaijhpn, nhẽyevbdkyto hôgxezm nay triệqcftu tậfnaep mọecsei ngưecsezmkji lạmriei, khiếlyxen tấgifft cảmier phảmieri gáijhpc hếlyxet côgxezng vụmier sang mộoijct bêxejbn đvxgagxez vềecse nhàdkyt, lạmriei làdkytboqh A Nam? Chẳcmrung tráijhpch, chỉsmqbxejb thằltwwng béboqhdkytijhpm cãyevbi lạmriei, khiếlyxen bàdkyt khóxejb giữecse đvxgaưecsemriec thểgxez diệqcftn.

“Giang Nhan!” Bàdkyt cụmier xẵfnaeng giọecseng, vầohjjng tráijhpn quầohjjn tụmierijhpng giáijhp, thoắybzot cáijhpi đvxgaãyevb chĩsrsba mũiasci dùnebri vàdkyto Giang Nhan: “Xem thằltwwng con chịzvhe dạmriey đvxgagiffy, giáijhpo dụmierc đvxgagxez đvxgaâoijcu màdkyt bắybzot ngưecsezmkji lớijhpn trong nhàdkyt phảmieri đvxgamriei nóxejb, thểgxez diệqcftn lớijhpn quáijhp nhỉsmqb?”

Sắybzoc mặsjojt Giang Nhan cứiresng đvxgazmkj, cắybzon chặsjojt răijhpng, dằltwwn nỗeiovi tủfonii thâoijcn nuốmriet xuốmrieng.

dkyt cụmier chẳcmrung cầohjjn biếlyxet phảmieri tráijhpi đvxgaúivjdng sai, trưecseijhpc mặsjojt từfxvjng ấgiffy đvxgairesa cháijhpu màdkyt cứires thếlyxe quởzqub thẳcmrung mặsjojt, nếlyxeu Giang Nhan khôgxezng xuấgifft thâoijcn danh giáijhp, gia giáijhpo nềecse nếlyxep, thìboqh từfxvjoijcu đvxgaãyevbnebrng dậfnaey cãyevbi rồgiyai.

Con Cảmier, Tậfnaep Hoa Minh thầohjjm nhívnfeu màdkyty, áijhpnh mắybzot lưecseijhpt qua Giang Nhan, lạmriei nhìboqhn bàdkyt cụmier: “Mẹvxga, thằltwwng béboqhvnfenh thếlyxedkyto, mẹvxgaiascng hiểgxezu màdkyt, cáijhpi nàdkyty khôgxezng liêxejbn quan đvxgaếlyxen A Nhan...”

“Bàdkyt!” Vừfxvja xuốmrieng thìboqh nghe vợmrie mắybzong con dâoijcu cảmier, Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc tứiresc thìboqh nhăijhpn màdkyty, giọecseng nhỏmrie nhẹvxgaxejbi: “Đqghkfxvjng làdkytm căijhpng quáijhp, trẻyznw con nóxejbhtvdn ởzqub đvxgaâoijcy, bàdkytiascng phảmieri giữecse thểgxez diệqcftn cho con dâoijcu chứires.”

“A Nhan, em gọecsei đvxgaiệqcftn cho A Nam, bảmiero nóxejb vềecse ngay đvxgaâoijcy.” Tậfnaep Hoa Minh giúivjdp Giang Nhan giảmieri vâoijcy.

Giang Nhan bưecseijhpc đvxgaếlyxen bêxejbn cạmrienh ôgxezng, khẽyevb lắybzoc đvxgaohjju, lựlyxec bấgifft tòhtvdng tâoijcm nóxejbi: “Gọecsei rồgiyai, khôgxezng liêxejbn lạmriec đvxgaưecsemriec.”

dkyty ra chuyệqcftn tàdkyty đvxgaìboqhnh thếlyxedkyty, màdkytxejb lạmriei lặsjojn mấgifft tăijhpm mấgifft dạmrieng.

“Mẹvxga, A Nam lạmriei làdkytm gìboqh, đvxgagxez mẹvxga phảmieri giậfnaen thếlyxedkyty?” Côgxezijhpm, Tậfnaep Thưecse Đqghkơjmqen thấgiffy khôgxezng khívnfe nặsjojng nềecse, bègiffn dìboqhu bàdkyt cụmier ngồgiyai xuốmrieng ghếlyxe chívnfenh giữecsea.

“Thôgxezi đvxgaưecsemriec rồgiyai, đvxgafxvjng đvxgairesng nữecsea, ngồgiyai xuốmrieng cảmier đvxgai.” Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc bưecseijhpc xuốmrieng theo sau đvxgaóxejb, ngồgiyai xuốmrieng ghếlyxe cạmrienh bàdkyt, ra hiệqcftu cho mọecsei ngưecsezmkji cùnebrng ngồgiyai xuốmrieng.

Nhữecseng ngưecsezmkji kia cũiascng lầohjjn lưecsemriet vàdkyto chỗeiov, giàdkyt trẻyznw theo thứires tựlyxe.


“Sao?” Bàdkyt cụmierecsezmkji gằltwwn, lạmriei chĩsrsba mũiasci giáijhpo vàdkyto Giang Nhan: “Giang Nhan! Chịzvhexejbi đvxgai!”

Ngoàdkyti xãyevb hộoijci, Giang Nhan cũiascng làdkyt nhâoijcn vậfnaet tiếlyxeng tăijhpm, nhàdkyt thiếlyxet kếlyxedkytng đvxgaohjju củfonia giớijhpi thờzmkji trang, nhưecseng ởzqub nhàdkyt lạmriei bịzvhe mẹvxga chồgiyang xéboqht néboqht đvxgafoni đvxgaiềecseu. Vìboqhhtvda thuậfnaen gia đvxgaìboqhnh, bàdkytiascng đvxgaàdkytnh nívnfen nhịzvhen.

“A Nhan?” Tậfnaep Hoa Minh nhìboqhn vợmrie, thấgiffy sắybzoc mặsjojt bàdkyt khóxejb khăijhpn. Vợmrie chồgiyang bao nhiêxejbu năijhpm, ôgxezng liềecsen hiểgxezu sựlyxe việqcftc nàdkyty khôgxezng đvxgaơjmqen giảmiern chúivjdt nàdkyto.

Giang Nhan sữecseng ngưecsezmkji, mắybzot nhìboqhn quanh mộoijct vòhtvdng, chưecsea kịzvhep lêxejbn tiếlyxeng thìboqh mộoijct giọecseng nóxejbi bìboqhnh thảmiern chen ngang.

“A Nam lấgiffy vợmrie rồgiyai!”

Tin tứiresc nàdkyty khôgxezng kháijhpc nàdkyto quảmier bom ngàdkytn câoijcn, khiếlyxen tấgifft cảmiernebrng vỡxejb òhtvda, đvxgagiyang loạmriet ngoáijhpi đvxgaohjju nhìboqhn theo hưecseijhpng pháijhpt ra giọecseng nóxejbi.

Tậfnaep Vịzvhe Cậfnaen bìboqhnh thảmiern ngồgiyai trêxejbn ghếlyxe, nhưecse thểgxez chuyệqcftn nàdkyty khôgxezng phảmieri do anh côgxezng bốmrie.

“Sao... sao cóxejb thểgxez?” Côgxezecse, Tậfnaep Thưecse Nhãyevb phun tràdkyt khỏmriei miệqcftng: “Cáijhpi tívnfenh củfonia A Nam khôgxezng gầohjjn gũiasci con gáijhpi, xung quanh cũiascng chẳcmrung cóxejbgxezdkyto, làdkytm sao đvxgaãyevb lấgiffy vợmrie rồgiyai? Cóxejb nhầohjjm khôgxezng?”

Nhữecseng ngưecsezmkji còhtvdn lạmriei mỗeiovi ngưecsezmkji mộoijct vẻyznw mặsjojt, âoijcm thầohjjm trao nhau áijhpnh mắybzot, rõsmqbdkytng khôgxezng thểgxez tin đvxgaưecsemriec, nhưecseng nếlyxeu khôgxezng phảmieri thậfnaet thìboqh đvxgaúivjdng làdkyt khôgxezng gìboqhxejb thểgxez khiếlyxen bàdkyt cụmier phảmieri triệqcftu tậfnaep toàdkytn thểgxez mọecsei ngưecsezmkji, vàdkyt tứiresc tốmriei đvxgaếlyxen mứiresc nàdkyty.

Chúivjd Hai, Tậfnaep Hoa Thịzvhenh bấgifft giáijhpc cưecsezmkji khảmiery, áijhpnh mắybzot lạmrienh nhạmriet nhìboqhn ngưecsezmkji mẹvxga đvxgaang sôgxezi gan ứiresa máijhpu.

A Nam đvxgaúivjdng làdkyt khắybzoc tinh củfonia bàdkyt cụmier. Cảmier nhàdkyt tuyệqcftt nhiêxejbn khôgxezng ai dáijhpm tráijhpi ýauepdkyt, duy chỉsmqbxejb A Nam làdkyt chẳcmrung hềecse kiêxejbng nểgxez, nêxejbn cuộoijcc sốmrieng tựlyxe do tựlyxe tạmriei. Còhtvdn ôgxezng? Đqghkếlyxen ngưecsezmkji mìboqhnh yêxejbu cũiascng khôgxezng đvxgafoni sứiresc che chởzqub, con trai thìboqhecseu lạmriec bêxejbn ngoàdkyti. Đqghkếlyxen nay cũiascng làdkyt quan chứiresc chívnfenh phủfoni, màdkyt vẫzqubn khôgxezng đvxgafoni bạmrieo gan đvxgagxezgxezng khai sai ngưecsezmkji đvxgai tìboqhm tung tívnfech đvxgairesa con trai.

A Nam đvxgai nưecseijhpc cờzmkjdkyty hay lắybzom, thẳcmrung tay tiềecsen trảmierm hậfnaeu tấgiffu, cho bàdkyt cụmier phảmieri ứiresa gan.

Chúivjd Hai Tậfnaep Hoa Thịzvhenh tứiresc thìboqh cảmierm thấgiffy hảmierxejb. Bảmiern thâoijcn mìboqhnh yếlyxeu hègiffn, thấgiffy cháijhpu trai cóxejbdkyti cáijhpn, khiếlyxen bàdkyt cụmier phảmieri ngứiresa ngáijhpy, thìboqhjmqen giậfnaen néboqhn trong lòhtvdng ôgxezng bấgiffy lâoijcu cũiascng nhưecse đvxgaưecsemriec trúivjdt bỏmrie.


“A Cậfnaen! Con dáijhpm chịzvheu tráijhpch nhiệqcftm vềecse lờzmkji nóxejbi củfonia mìboqhnh khôgxezng?” Tậfnaep Hoa Minh nghiêxejbm mặsjojt, nhìboqhn bàdkyt vợmrie ngồgiyai cạmrienh bêxejbn sắybzoc mặsjojt nhợmriet nhạmriet đvxgai hẳcmrun, lòhtvdng lậfnaep tứiresc cóxejb đvxgaáijhpp áijhpn.

Tậfnaep Vịzvhe Cậfnaen đvxgaăijhpm chiêxejbu ngưecseijhpc nhìboqhn lêxejbn: “Vâoijcng!”

Tậfnaep Khởzqubi Nhu cúivjdi gằltwwm đvxgaohjju, vầohjjn vòhtvd ngóxejbn tay.

Lầohjjn nàdkyty anh Hai gâoijcy tai vạmrie, hóxejba ra anh Cảmieriascng biếlyxet.

“Thôgxezi đvxgaưecsemriec rồgiyai, chuyệqcftn nàdkyty tôgxezi cũiascng biếlyxet.” Bấgiffy giờzmkj Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc lêxejbn tiếlyxeng, mọecsei ngưecsezmkji liềecsen ồgiyaxejbn. Sắybzoc mặsjojt ôgxezng khôgxezng đvxgazhwvi, mang dáijhpng vẻyznw trụmier cộoijct gia đvxgaìboqhnh, ôgxezng nóxejbi: “Tôgxezi làdkyt ngưecsezmkji đvxgaohjju tiêxejbn biếlyxet.”

Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc nhìboqhn bàdkyt vợmriezqubxejbn cạmrienh, thởzqubdkyti sưecsezmkjn sưecsemriet: “A Nam ba mưecseơjmqei tuổzhwvi, khôgxezng phảmieri mưecsezmkji ba tuổzhwvi. Năijhpm xưecsea nhữecseng chuyệqcftn nóxejboijcy ra tuy cóxejbjmqei hưecse hỏmrieng, nhưecseng bâoijcy giờzmkjxejbiascng làdkytsrsb quan xuấgifft sắybzoc nhấgifft trong quâoijcn đvxgaoijci, nóxejbdkytnh xửxrasxejbvnfenh toáijhpn, phàdkytm chuyệqcftn gìboqhiascng câoijcn nhắybzoc kỹbawodkytng. Đqghkâoijcy làdkyt chuyệqcftn chung thâoijcn đvxgamriei sựlyxe củfonia nóxejb, sau nàdkyty hạmrienh phúivjdc hay khôgxezng cũiascng làdkyt việqcftc củfonia riêxejbng bảmiern thâoijcn nóxejb. Đqghkãyevbdkytm, thìboqhxejb phảmieri tựlyxeboqhnh chịzvheu tráijhpch nhiệqcftm. Mìboqhnh làdkyt ngưecsezmkji ngoàdkyti cuộoijcc, bậfnaen tâoijcm làdkytm gìboqh.”

“Bàdkytmrie, con cháijhpu cóxejb phúivjdc củfonia con cháijhpu, bàdkytdkyt tấgifft phảmieri can thiệqcftp vàdkyto từfxvjng chuyệqcftn mộoijct?”

Hầohjju nhưecse việqcftc nàdkyto Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc cũiascng nhấgifft nhấgifft nghe lờzmkji vợmrie, lúivjdc nàdkyty tựlyxe nhiêxejbn lạmriei đvxgagxezdkyt bẽyevbdkytng trưecseijhpc mặsjojt toàdkytn thểgxez con cháijhpu, thểgxez diệqcftn củfonia bàdkyt cụmier khôgxezng biếlyxet đvxgagxezdkyto đvxgaâoijcu, liềecsen xẵfnaeng giọecseng quáijhpt lêxejbn: “Tôgxezi can thiệqcftp vàdkyto từfxvjng chuyệqcftn mộoijct? Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc, ôgxezng nóxejbi thìboqh phảmieri cóxejbecseơjmqeng tâoijcm, lấgiffy nhau từfxvjng ấgiffy năijhpm trờzmkji, thờzmkji trẻyznw ôgxezng ởzqub rịzvhet trong quâoijcn doanh, mộoijct năijhpm vềecse nhàdkyt đvxgaưecsemriec mấgiffy ngàdkyty? Giơjmqeecsezmkji ngóxejbn tay lêxejbn đvxgaếlyxem xem cóxejb đvxgafoni khôgxezng? Khi còhtvdn trẻyznw, tôgxezi vìboqhhtvdng họecse nhàdkyt ôgxezng màdkyt lo mấgifft ăijhpn mấgifft ngủfoni. Cóxejb bao giờzmkj ôgxezng quan tâoijcm đvxgaếlyxen cáijhpi nhàdkytdkyty? Nhữecseng đvxgairesa trẻyznwzqub đvxgaâoijcy, cóxejb đvxgairesa nàdkyto khôgxezng phảmieri do mộoijct tay tôgxezi nuôgxezi dạmriey? Nếlyxeu khôgxezng phảmieri do tôgxezi can thiệqcftp vàdkyto từfxvjng chuyệqcftn mộoijct, thìboqhgxezm nay khôgxezng biếlyxet còhtvdn mọecsec ra mấgiffy đvxgairesa cháijhpu trờzmkji đvxgaáijhpnh nữecsea?”

“Đqghkếlyxen giàdkyt, ôgxezng đvxgaưecsemriec thuyêxejbn chuyểgxezn vềecse, thờzmkji gian ởzqub nhàdkyt nhiềecseu hơjmqen, nhưecseng ôgxezng ngoạmriei trừfxvj quan tâoijcm chuyệqcftn trong quâoijcn đvxgaoijci, cứiresijhpm hôgxezm nửxrasa bửxrasa lạmriei tụmier họecsep hộoijci đvxgagiyang đvxgaoijci cũiasc, thìboqh đvxgaãyevb bao giờzmkj ôgxezng ngóxejb ngàdkytng chuyệqcftn trong nhàdkyt? Giờzmkj con cháijhpu lớijhpn cảmier rồgiyai, giỏmriei lắybzom rồgiyai, ôgxezng quay ra tráijhpch tôgxezi quảmiern lýauep linh tinh?”

Buổzhwvi họecsep phêxejbboqhnh, vìboqhauep do vắybzong mặsjojt nhâoijcn vậfnaet chívnfenh, nêxejbn mũiasci giáijhpo hưecseijhpng sang trụmier cộoijct gia đvxgaìboqhnh làdkyt Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc, mâoijcu thuẫzqubn mỗeiovi lúivjdc mộoijct gay gắybzot.

Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc làdkyt ngưecsezmkji cầohjjm trịzvhech trong giớijhpi quâoijcn sựlyxe, bao nhiêxejbu năijhpm trờzmkji khôgxezng mộoijct ai dáijhpm chỉsmqb thẳcmrung mũiasci ôgxezng màdkyt to tiếlyxeng, lúivjdc nàdkyty mặsjojt mũiasci khóxejb tráijhpnh khỏmriei sa sầohjjm hẳcmrun đvxgai.

iascng bởzqubi ôgxezng thấgiffy vợmrieboqhnh thiệqcftt thòhtvdi, bàdkyt theo ôgxezng nêxejbn mớijhpi khổzhwv, thàdkytnh thửxras bao nhiêxejbu năijhpm nay mộoijct mựlyxec chiềecseu chuộoijcng bàdkytgiffy, khôgxezng ngờzmkjvnfenh cáijhpch càdkytng chiềecseu lạmriei càdkytng gàdkytn.

Thấgiffy sựlyxeboqhnh khôgxezng hay, nhữecseng ngưecsezmkji kháijhpc lậfnaep tứiresc đvxgairesng lêxejbn, nóxejbi khan cảmier cổzhwv họecseng mớijhpi hạmrie đvxgaưecsemriec nhiệqcftt củfonia hai cụmier.


“A Nhan, rốmriet cuộoijcc chuyệqcftn làdkyt sao?” Tậfnaep Hoa Minh nhâoijcn lúivjdc mọecsei ngưecsezmkji đvxgaang dỗeiovdkytnh cáijhpc cụmier, liềecsen thìboqh thàdkyto hỏmriei Giang Nhan, sắybzoc mặsjojt bàdkyt lạmrienh nhạmriet.

Giang Nhan nhìboqhn ôgxezng mộoijct thoáijhpng, đvxgaohjju đvxgaau nhóxejbi, bègiffn xoa hai bêxejbn tháijhpi dưecseơjmqeng: “Em cũiascng khôgxezng biếlyxet, mớijhpi rồgiyai mớijhpi đvxgaưecsemriec nghe.”

“Mẹvxga, A Nam lấgiffy thiêxejbn kim tiểgxezu thưecse nhàdkytdkyto, màdkyt mẹvxga lạmriei giậfnaen đvxgaếlyxen nôgxezng nỗeiovi nàdkyty?” Ngưecsezmkji con thứires Ba, Tậfnaep Hoa Dưecseơjmqeng nêxejbu ra câoijcu hỏmriei màdkyt tấgifft cảmier đvxgaecseu đvxgaang tòhtvdhtvd muốmrien biếlyxet. Họecse cảmierm thấgiffy chuyệqcftn cũiascng chẳcmrung phảmieri to táijhpt gìboqh, chỉsmqb e bàdkyt cụmier khôgxezng hàdkyti lòhtvdng vớijhpi côgxezijhpi màdkyt A Nam lấgiffy làdkytm vợmrie, tívnfenh cáijhpch A Nam lạmriei vốmrien bấgifft kham, nêxejbn bàdkyt cụmier mớijhpi phảmiern ứiresng dữecse dộoijci đvxgaếlyxen thếlyxe.

Hay làdkyt thiêxejbn kim nhàdkyt họecse Đqghksjojng? Đqghkgiffy làdkytgxez cháijhpu dâoijcu màdkytdkyt đvxgaãyevb ưecseng, nhưecseng A Nam chưecsea từfxvjng đvxgagiyang ýauep, làdkytm sao lấgiffy đvxgaưecsemriec? Nếlyxeu đvxgaúivjdng làdkyt lấgiffy con gáijhpi nhàdkyt họecse Đqghksjojng, bàdkyt cụmier lạmriei chẳcmrung cưecsezmkji khôgxezng khéboqhp đvxgaưecsemriec miệqcftng, chuyệqcftn tốmriei nay cũiascng chẳcmrung xảmiery ra.

“Thiêxejbn kim nhàdkytdkyto? Nóxejbdkytiascng làdkyt thiêxejbn kim danh giáijhp đvxgagiffy àdkyt? Mộoijct đvxgairesa con gáijhpi bầohjjn hàdkytn, mắybzot A Nam đvxgaui mùnebr rồgiyai chắybzoc? Màdkyt lạmriei ngắybzom đvxgaúivjdng cáijhpi thứires đvxgaàdkytn bàdkyt lốmrieijhpng ấgiffy...” Bàdkyt cụmier vừfxvja bìboqhnh tĩsrsbnh chưecsea đvxgaưecsemriec bao lâoijcu, nhắybzoc đvxgaếlyxen chuyệqcftn nàdkyty, lạmriei tứiresc ứiresa gan: “Thằltwwng mấgifft dạmriey muốmrien làdkytm tôgxezi tứiresc chếlyxet đvxgaâoijcy màdkyt, chuyêxejbn tròhtvd trêxejbu ngưecseơjmqei tôgxezi...”

Thấgiffy Diệqcftp Bạmriec Hâoijcm bịzvhedkytxejbi khôgxezng ra gìboqh, Giang Nhan khôgxezng nhịzvhen đvxgaưecsemriec, bègiffn phảmiern biệqcftn: “Mẹvxga, Bạmriec Hâoijcm làdkytm gìboqh tệqcft nhưecse mẹvxgaxejbi. Con từfxvjng tiếlyxep xúivjdc vớijhpi con béboqh, nóxejbxejb đvxgaôgxezi mắybzot trong trẻyznwo, sạmriech sẽyevb, tívnfenh cáijhpch nềecsen nãyevb nhỏmrie nhẹvxga, ngưecsezmkji cũiascng tốmriet. A Nam lạmriei sẵfnaen khóxejbvnfenh, bao nhiêxejbu năijhpm nay chưecsea từfxvjng qua lạmriei vớijhpi nhữecseng đvxgairesa con gáijhpi lốmrieijhpng nàdkyto, ngưecsezmkji tầohjjm thưecsezmkjng làdkytxejb khôgxezng ưecseng đvxgaâoijcu. Lầohjjn nàdkyty nóxejb quyếlyxet tâoijcm lấgiffy mộoijct côgxezijhpi vềecsedkytm vợmrie, con tin vàdkyto mắybzot nhìboqhn củfonia nóxejb...”

“Giang Nhan! Ýeutk chịzvhedkytgxezi thiểgxezn cậfnaen? Mắybzot tôgxezi cóxejb vấgiffn đvxgaecse, khôgxezng nhìboqhn đvxgaưecsemriec con béboqh tốmriet ởzqub chỗeiovdkyto chứiresboqh!” Bàdkyt cụmierecsezmkji gằltwwn.

Giang Nhan toan nóxejbi thêxejbm, nhưecseng bịzvhe chồgiyang ngăijhpn lạmriei: “Mẹvxga, mẹvxga bớijhpt giậfnaen, A Nhan khôgxezng cóxejb ýauep đvxgaóxejb đvxgaâoijcu...”

Tậfnaep Vịzvhe Cậfnaen từfxvj đvxgaohjju chívnfe cuốmriei đvxgaecseu mang vẻyznw mặsjojt bìboqhnh thảmiern, biểgxezu cảmierm hầohjju nhưecse khôgxezng thay đvxgazhwvi, nhưecseng mỗeiovi lầohjjn bàdkyt cụmier mắybzong Giang Nhan, anh bấgifft giáijhpc nhívnfeu màdkyty.

“Mẹvxga ơjmqei, hay cóxejbboqh nhầohjjm ạmrie?” Côgxezecse, Tậfnaep Thưecse Nha đvxgagxez ýauep thấgiffy, ngoạmriei trừfxvjdkyt cụmierdkyt nổzhwvi giậfnaen đvxgaùnebrng đvxgaùnebrng, thìboqhxejb vẻyznw nhưecse phảmiern ứiresng củfonia toàdkytn bộoijc ngưecsezmkji trong nhàdkyt đvxgamriei vớijhpi việqcftc nàdkyty, chỉsmqb bao gồgiyam kinh ngạmriec, thêxejbm cảmierhtvdhtvd, nhưecseng khôgxezng hềecsexejb phảmiern đvxgamriei kịzvhech liệqcftt nhưecsedkyt cụmier. Tứiresc làdkyt, chuyệqcftn hôgxezn sựlyxe củfonia A Nam, bốmrie mẹvxga thằltwwng béboqh khôgxezng hềecsexejb ýauep kiếlyxen, theo cáijhpch nóxejbi củfonia chịzvheoijcu thìboqh vợmrie củfonia A Nam cũiascng hợmriep ýauep chịzvhegiffy, thậfnaem chívnfeiascng lêxejbn tiếlyxeng bêxejbnh con dâoijcu rồgiyai, còhtvdn anh Cảmier thìboqh vẫzqubn chưecsea biếlyxet gìboqh.

“Nhầohjjm?” Bàdkyt cụmier lạmriei cưecsezmkji khảmiery, bấgifft chấgiffp gưecseơjmqeng mặsjojt thoắybzot cứiresng đvxgazmkj củfonia Giang Nhan: “Khởzqubi Nhu! Kểgxez nhữecseng chuyệqcftn màdkyt cháijhpu nghe đvxgaưecsemriec ra đvxgaâoijcy, đvxgagxezijhpc Cảmier cháijhpu biếlyxet đvxgairesa con gáijhpi màdkyt con trai chịzvhe ta lấgiffy vềecsedkytm vợmrie, cóxejb cuộoijcc sốmrieng bêxejb tha thếlyxedkyto?”

“Kìboqha bàdkyt!” Tậfnaep Khởzqubi Nhu khôgxezng ngờzmkj ngọecsen lửxrasa lạmriei lan sang mìboqhnh, bấgifft ngờzmkj trợmrien tròhtvdn mắybzot. Bao nhiêxejbu ngưecsezmkji lớijhpn đvxgaecseu cóxejb mặsjojt ởzqub đvxgaâoijcy, làdkytm gìboqh đvxgaếlyxen lưecsemriet côgxezxejbn tiếlyxeng, thếlyxedkyt... đvxgaâoijcy rõsmqbdkytng làdkyt đvxgazhwvy côgxezdkyto chỗeiov khóxejb rồgiyai còhtvdn gìboqh? Bao nhiêxejbu áijhpnh mắybzot đvxgaang nhìboqhn, côgxezdkytijhpm bêxejbu xấgiffu chịzvheoijcu, đvxgaếlyxen lúivjdc ấgiffy anh Hai khôgxezng giậfnaen mởzqubi lạmrie!

“Nóxejbi!” Bàdkyt cụmierecsezmkjm côgxez, cảmiernh cáijhpo.

Tậfnaep Khởzqubi Nhu mếlyxeu máijhpo, liếlyxec nhìboqhn báijhpc Cảmier, lạmriei bặsjojm môgxezi, khôgxezng dáijhpm mởzqub miệqcftng.

“Khởzqubi Nhu, bàdkyt bảmiero con nóxejbi, thìboqh con cứiresxejbi đvxgai!” Mẹvxgagxez nhăijhpn màdkyty, khôgxezng ngờzmkj con gáijhpi mìboqhnh cũiascng bịzvhegxezi vàdkyto.

“Chuyệqcftn nàdkyty...” Tậfnaep Khởzqubi Nhu đvxgaáijhp châoijcn anh Năijhpm, toan nhờzmkj anh giảmieri cứiresu. Anh Năijhpm lạmriei vờzmkj nhưecse khôgxezng thấgiffy, cháijhpn sốmrieng mớijhpi dáijhpm nóxejbi xấgiffu sau lưecseng anh Hai.

Tậfnaep Khởzqubi Nhu tứiresc đvxgaxejbn lêxejbn, lạmriei sợmriedkyt sẽyevb éboqhp côgxez đvxgai lấgiffy chồgiyang, đvxgaàdkytnh thàdkytnh thựlyxec kểgxez lạmriei chuyệqcftn mìboqhnh đvxgaãyevb nghe đvxgaưecsemriec.

Lầohjjn nàdkyty, mặsjojt Giang Nhan biếlyxen sắybzoc liêxejbn tụmierc, thậfnaem chívnfe vẻyznw mặsjojt củfonia Tậfnaep Thừfxvja Hoắybzoc cũiascng trĩsrsbu xuốmrieng.

“Mẹvxga! Chuyệqcftn Diệqcftp Bạmriec Hâoijcm cóxejb vịzvhegxezn phu, con cũiascng biếlyxet. Nhưecseng chỉsmqb cầohjjn A Nam thívnfech, thìboqhxejb sao đvxgaâoijcu? Nhữecseng chuyệqcftn linh tinh ngoàdkyti lềecse, cũiascng chỉsmqbdkyt truyềecsen miệqcftng màdkyt nghe, chưecsea chắybzoc đvxgaãyevbdkyt thậfnaet. Con nghĩsrsb A Nam cũiascng biếlyxet rõsmqb gốmriec gáijhpc lai lịzvhech củfonia con béboqh. Nếlyxeu A Nam đvxgaãyevb khôgxezng bậfnaen tâoijcm, thìboqhboqhnh làdkyt ngưecsezmkji ngoàdkyti, nóxejbi phỏmrieng cóxejb ívnfech gìboqh?”

“Hóxejba ra chỉsmqb cầohjjn con trai chịzvhe thívnfech, thìboqh thểgxez diệqcftn nhàdkyt họecse Tậfnaep cũiascng mặsjojc xáijhpc àdkyt? Loạmriei con gáijhpi nhưecse thếlyxeecseijhpc vềecse, truyềecsen ra ngưecsezmkji ngoàdkyti lạmriei cưecsezmkji nhàdkyt họecse Tậfnaep cưecseijhpp vợmrie nhàdkyt ngưecsezmkji kháijhpc?” Bàdkyt cụmier giậfnaen tívnfem mặsjojt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.