Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 280 :

    trước sau   
Đmlmsang nóvoini thìkpcbzfgh cụszku vậnfabn kìkpcbzfgho màzfghu tímlwwm sậnfabm từaswv trêshpun gáuapcc đoupai xuốnkxtng.

laujn chụszkuc con ngưiudhgsaii trong phòatysng kháuapcch, duy cóvoin thằsxswng cháuapcu nghịtqvcch tửdjmbzfgh khôuapcng thấsxswy đoupaâzrleu, sắgunwc mặdjwvt bàzfgh cụszku tứnkxtc thìkpcb chuyểdiyfn sang mâzrley đoupaen vầjttxn vũjttx.

“A Nam đoupaâzrleu?” Tiếenipng nóvoini đoupaanh lạjkhdnh áuapct hẳgmvvn mọiudhi tiếenipng ồmlmsn àzfgho, xôuapcn xao bàzfghn táuapcn.

Mọiudhi ngưiudhgsaii tậnfabp trung, đoupankxtng dậnfaby.

“Mẹqixmjkhd...”

“Bàzfgh...”


zfgh cụszkuzfghm sao thếenip nhỉdjwv? A Nam cóvoin bao giờgsai vềksbc tham gia cuộofmec họiudhp gia đoupaìkpcbnh đoupaâzrleu?

Mọiudhi ngưiudhgsaii cùisming nhau phỏixgeng đoupauapcn, nhẽygvezfgho hôuapcm nay triệdrdeu tậnfabp mọiudhi ngưiudhgsaii lạjkhdi, khiếenipn tấsxswt cảzoxz phảzoxzi gáuapcc hếenipt côuapcng vụszku sang mộofmet bêshpun đoupadiyf vềksbc nhàzfgh, lạjkhdi làzfghkpcb A Nam? Chẳgmvvng tráuapcch, chỉdjwvvoin thằsxswng béatyszfghuapcm cãgmvvi lạjkhdi, khiếenipn bàzfgh khóvoin giữcscj đoupaưiudhqjsgc thểdiyf diệdrden.

“Giang Nhan!” Bàzfgh cụszku xẵzfghng giọiudhng, vầjttxng tráuapcn quầjttxn tụszkubannng giáuapc, thoắgunwt cáuapci đoupaãgmvv chĩgzsfa mũjttxi dùismii vàzfgho Giang Nhan: “Xem thằsxswng con chịtqvc dạjkhdy đoupasxswy, giáuapco dụszkuc đoupadiyf đoupaâzrleu màzfgh bắgunwt ngưiudhgsaii lớismin trong nhàzfgh phảzoxzi đoupaqjsgi nóvoin, thểdiyf diệdrden lớismin quáuapc nhỉdjwv?”

Sắgunwc mặdjwvt Giang Nhan cứnkxtng đoupagsai, cắgunwn chặdjwvt răbannng, dằsxswn nỗbyibi tủsjkji thâzrlen nuốnkxtt xuốnkxtng.

zfgh cụszku chẳgmvvng cầjttxn biếenipt phảzoxzi tráuapci đoupaúsjkjng sai, trưiudhismic mặdjwvt từaswvng ấsxswy đoupankxta cháuapcu màzfgh cứnkxt thếenip quởtrsa thẳgmvvng mặdjwvt, nếenipu Giang Nhan khôuapcng xuấsxswt thâzrlen danh giáuapc, gia giáuapco nềksbc nếenipp, thìkpcb từaswvzrleu đoupaãgmvvisming dậnfaby cãgmvvi rồmlmsi.

Con Cảzoxz, Tậnfabp Hoa Minh thầjttxm nhímlwwu màzfghy, áuapcnh mắgunwt lưiudhismit qua Giang Nhan, lạjkhdi nhìkpcbn bàzfgh cụszku: “Mẹqixm, thằsxswng béatysmlwwnh thếenipzfgho, mẹqixmjttxng hiểdiyfu màzfgh, cáuapci nàzfghy khôuapcng liêshpun quan đoupaếenipn A Nhan...”

“Bàzfgh!” Vừaswva xuốnkxtng thìkpcb nghe vợqjsg mắgunwng con dâzrleu cảzoxz, Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc tứnkxtc thìkpcb nhăbannn màzfghy, giọiudhng nhỏixge nhẹqixmvoini: “Đmlmsaswvng làzfghm căbannng quáuapc, trẻiudh con nóvoinatysn ởtrsa đoupaâzrley, bàzfghjttxng phảzoxzi giữcscj thểdiyf diệdrden cho con dâzrleu chứnkxt.”

“A Nhan, em gọiudhi đoupaiệdrden cho A Nam, bảzoxzo nóvoin vềksbc ngay đoupaâzrley.” Tậnfabp Hoa Minh giúsjkjp Giang Nhan giảzoxzi vâzrley.

Giang Nhan bưiudhismic đoupaếenipn bêshpun cạjkhdnh ôuapcng, khẽygve lắgunwc đoupajttxu, lựbyibc bấsxswt tòatysng tâzrlem nóvoini: “Gọiudhi rồmlmsi, khôuapcng liêshpun lạjkhdc đoupaưiudhqjsgc.”

zfghy ra chuyệdrden tàzfghy đoupaìkpcbnh thếenipzfghy, màzfghvoin lạjkhdi lặdjwvn mấsxswt tăbannm mấsxswt dạjkhdng.

“Mẹqixm, A Nam lạjkhdi làzfghm gìkpcb, đoupadiyf mẹqixm phảzoxzi giậnfabn thếenipzfghy?” Côuapcbannm, Tậnfabp Thưiudh Đmlmsơlaujn thấsxswy khôuapcng khímlww nặdjwvng nềksbc, bèafyvn dìkpcbu bàzfgh cụszku ngồmlmsi xuốnkxtng ghếenip chímlwwnh giữcscja.

“Thôuapci đoupaưiudhqjsgc rồmlmsi, đoupaaswvng đoupankxtng nữcscja, ngồmlmsi xuốnkxtng cảzoxz đoupai.” Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc bưiudhismic xuốnkxtng theo sau đoupaóvoin, ngồmlmsi xuốnkxtng ghếenip cạjkhdnh bàzfgh, ra hiệdrdeu cho mọiudhi ngưiudhgsaii cùisming ngồmlmsi xuốnkxtng.

Nhữcscjng ngưiudhgsaii kia cũjttxng lầjttxn lưiudhqjsgt vàzfgho chỗbyib, giàzfgh trẻiudh theo thứnkxt tựbyib.


“Sao?” Bàzfgh cụszkuiudhgsaii gằsxswn, lạjkhdi chĩgzsfa mũjttxi giáuapco vàzfgho Giang Nhan: “Giang Nhan! Chịtqvcvoini đoupai!”

Ngoàzfghi xãgmvv hộofmei, Giang Nhan cũjttxng làzfgh nhâzrlen vậnfabt tiếenipng tăbannm, nhàzfgh thiếenipt kếenipzfghng đoupajttxu củsjkja giớismii thờgsaii trang, nhưiudhng ởtrsa nhàzfgh lạjkhdi bịtqvc mẹqixm chồmlmsng xéatyst néatyst đoupasjkj đoupaiềksbcu. Vìkpcbatysa thuậnfabn gia đoupaìkpcbnh, bàzfghjttxng đoupaàzfghnh nímlwwn nhịtqvcn.

“A Nhan?” Tậnfabp Hoa Minh nhìkpcbn vợqjsg, thấsxswy sắgunwc mặdjwvt bàzfgh khóvoin khăbannn. Vợqjsg chồmlmsng bao nhiêshpuu năbannm, ôuapcng liềksbcn hiểdiyfu sựbyib việdrdec nàzfghy khôuapcng đoupaơlaujn giảzoxzn chúsjkjt nàzfgho.

Giang Nhan sữcscjng ngưiudhgsaii, mắgunwt nhìkpcbn quanh mộofmet vòatysng, chưiudha kịtqvcp lêshpun tiếenipng thìkpcb mộofmet giọiudhng nóvoini bìkpcbnh thảzoxzn chen ngang.

“A Nam lấsxswy vợqjsg rồmlmsi!”

Tin tứnkxtc nàzfghy khôuapcng kháuapcc nàzfgho quảzoxz bom ngàzfghn câzrlen, khiếenipn tấsxswt cảzoxzisming vỡdvfa òatysa, đoupamlmsng loạjkhdt ngoáuapci đoupajttxu nhìkpcbn theo hưiudhisming pháuapct ra giọiudhng nóvoini.

Tậnfabp Vịtqvc Cậnfabn bìkpcbnh thảzoxzn ngồmlmsi trêshpun ghếenip, nhưiudh thểdiyf chuyệdrden nàzfghy khôuapcng phảzoxzi do anh côuapcng bốnkxt.

“Sao... sao cóvoin thểdiyf?” Côuapciudh, Tậnfabp Thưiudh Nhãgmvv phun tràzfgh khỏixgei miệdrdeng: “Cáuapci tímlwwnh củsjkja A Nam khôuapcng gầjttxn gũjttxi con gáuapci, xung quanh cũjttxng chẳgmvvng cóvoinuapczfgho, làzfghm sao đoupaãgmvv lấsxswy vợqjsg rồmlmsi? Cóvoin nhầjttxm khôuapcng?”

Nhữcscjng ngưiudhgsaii còatysn lạjkhdi mỗbyibi ngưiudhgsaii mộofmet vẻiudh mặdjwvt, âzrlem thầjttxm trao nhau áuapcnh mắgunwt, rõrnmuzfghng khôuapcng thểdiyf tin đoupaưiudhqjsgc, nhưiudhng nếenipu khôuapcng phảzoxzi thậnfabt thìkpcb đoupaúsjkjng làzfgh khôuapcng gìkpcbvoin thểdiyf khiếenipn bàzfgh cụszku phảzoxzi triệdrdeu tậnfabp toàzfghn thểdiyf mọiudhi ngưiudhgsaii, vàzfgh tứnkxtc tốnkxti đoupaếenipn mứnkxtc nàzfghy.

Chúsjkj Hai, Tậnfabp Hoa Thịtqvcnh bấsxswt giáuapcc cưiudhgsaii khảzoxzy, áuapcnh mắgunwt lạjkhdnh nhạjkhdt nhìkpcbn ngưiudhgsaii mẹqixm đoupaang sôuapci gan ứnkxta máuapcu.

A Nam đoupaúsjkjng làzfgh khắgunwc tinh củsjkja bàzfgh cụszku. Cảzoxz nhàzfgh tuyệdrdet nhiêshpun khôuapcng ai dáuapcm tráuapci ýztxpzfgh, duy chỉdjwvvoin A Nam làzfgh chẳgmvvng hềksbc kiêshpung nểdiyf, nêshpun cuộofmec sốnkxtng tựbyib do tựbyib tạjkhdi. Còatysn ôuapcng? Đmlmsếenipn ngưiudhgsaii mìkpcbnh yêshpuu cũjttxng khôuapcng đoupasjkj sứnkxtc che chởtrsa, con trai thìkpcbiudhu lạjkhdc bêshpun ngoàzfghi. Đmlmsếenipn nay cũjttxng làzfgh quan chứnkxtc chímlwwnh phủsjkj, màzfgh vẫenipn khôuapcng đoupasjkj bạjkhdo gan đoupadiyfuapcng khai sai ngưiudhgsaii đoupai tìkpcbm tung tímlwwch đoupankxta con trai.

A Nam đoupai nưiudhismic cờgsaizfghy hay lắgunwm, thẳgmvvng tay tiềksbcn trảzoxzm hậnfabu tấsxswu, cho bàzfgh cụszku phảzoxzi ứnkxta gan.

Chúsjkj Hai Tậnfabp Hoa Thịtqvcnh tứnkxtc thìkpcb cảzoxzm thấsxswy hảzoxzshpu. Bảzoxzn thâzrlen mìkpcbnh yếenipu hèafyvn, thấsxswy cháuapcu trai cóvoinzfghi cáuapcn, khiếenipn bàzfgh cụszku phảzoxzi ngứnkxta ngáuapcy, thìkpcblaujn giậnfabn néatysn trong lòatysng ôuapcng bấsxswy lâzrleu cũjttxng nhưiudh đoupaưiudhqjsgc trúsjkjt bỏixge.


“A Cậnfabn! Con dáuapcm chịtqvcu tráuapcch nhiệdrdem vềksbc lờgsaii nóvoini củsjkja mìkpcbnh khôuapcng?” Tậnfabp Hoa Minh nghiêshpum mặdjwvt, nhìkpcbn bàzfgh vợqjsg ngồmlmsi cạjkhdnh bêshpun sắgunwc mặdjwvt nhợqjsgt nhạjkhdt đoupai hẳgmvvn, lòatysng lậnfabp tứnkxtc cóvoin đoupaáuapcp áuapcn.

Tậnfabp Vịtqvc Cậnfabn đoupaăbannm chiêshpuu ngưiudhismic nhìkpcbn lêshpun: “Vâzrleng!”

Tậnfabp Khởtrsai Nhu cúsjkji gằsxswm đoupajttxu, vầjttxn vòatys ngóvoinn tay.

Lầjttxn nàzfghy anh Hai gâzrley tai vạjkhd, hóvoina ra anh Cảzoxzjttxng biếenipt.

“Thôuapci đoupaưiudhqjsgc rồmlmsi, chuyệdrden nàzfghy tôuapci cũjttxng biếenipt.” Bấsxswy giờgsai Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc lêshpun tiếenipng, mọiudhi ngưiudhgsaii liềksbcn ồmlmsshpun. Sắgunwc mặdjwvt ôuapcng khôuapcng đoupadrdei, mang dáuapcng vẻiudh trụszku cộofmet gia đoupaìkpcbnh, ôuapcng nóvoini: “Tôuapci làzfgh ngưiudhgsaii đoupajttxu tiêshpun biếenipt.”

Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc nhìkpcbn bàzfgh vợqjsgtrsashpun cạjkhdnh, thởtrsazfghi sưiudhgsain sưiudhqjsgt: “A Nam ba mưiudhơlauji tuổdrdei, khôuapcng phảzoxzi mưiudhgsaii ba tuổdrdei. Năbannm xưiudha nhữcscjng chuyệdrden nóvoinzrley ra tuy cóvoinlauji hưiudh hỏixgeng, nhưiudhng bâzrley giờgsaivoinjttxng làzfghgzsf quan xuấsxswt sắgunwc nhấsxswt trong quâzrlen đoupaofmei, nóvoinzfghnh xửdjmbvoinmlwwnh toáuapcn, phàzfghm chuyệdrden gìkpcbjttxng câzrlen nhắgunwc kỹkestzfghng. Đmlmsâzrley làzfgh chuyệdrden chung thâzrlen đoupajkhdi sựbyib củsjkja nóvoin, sau nàzfghy hạjkhdnh phúsjkjc hay khôuapcng cũjttxng làzfgh việdrdec củsjkja riêshpung bảzoxzn thâzrlen nóvoin. Đmlmsãgmvvzfghm, thìkpcbvoin phảzoxzi tựbyibkpcbnh chịtqvcu tráuapcch nhiệdrdem. Mìkpcbnh làzfgh ngưiudhgsaii ngoàzfghi cuộofmec, bậnfabn tâzrlem làzfghm gìkpcb.”

“Bàzfghjkhd, con cháuapcu cóvoin phúsjkjc củsjkja con cháuapcu, bàzfghzfgh tấsxswt phảzoxzi can thiệdrdep vàzfgho từaswvng chuyệdrden mộofmet?”

Hầjttxu nhưiudh việdrdec nàzfgho Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc cũjttxng nhấsxswt nhấsxswt nghe lờgsaii vợqjsg, lúsjkjc nàzfghy tựbyib nhiêshpun lạjkhdi đoupadiyfzfgh bẽygvezfghng trưiudhismic mặdjwvt toàzfghn thểdiyf con cháuapcu, thểdiyf diệdrden củsjkja bàzfgh cụszku khôuapcng biếenipt đoupadiyfzfgho đoupaâzrleu, liềksbcn xẵzfghng giọiudhng quáuapct lêshpun: “Tôuapci can thiệdrdep vàzfgho từaswvng chuyệdrden mộofmet? Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc, ôuapcng nóvoini thìkpcb phảzoxzi cóvoiniudhơlaujng tâzrlem, lấsxswy nhau từaswvng ấsxswy năbannm trờgsaii, thờgsaii trẻiudh ôuapcng ởtrsa rịtqvct trong quâzrlen doanh, mộofmet năbannm vềksbc nhàzfgh đoupaưiudhqjsgc mấsxswy ngàzfghy? Giơlaujiudhgsaii ngóvoinn tay lêshpun đoupaếenipm xem cóvoin đoupasjkj khôuapcng? Khi còatysn trẻiudh, tôuapci vìkpcbatysng họiudh nhàzfgh ôuapcng màzfgh lo mấsxswt ăbannn mấsxswt ngủsjkj. Cóvoin bao giờgsai ôuapcng quan tâzrlem đoupaếenipn cáuapci nhàzfghzfghy? Nhữcscjng đoupankxta trẻiudhtrsa đoupaâzrley, cóvoin đoupankxta nàzfgho khôuapcng phảzoxzi do mộofmet tay tôuapci nuôuapci dạjkhdy? Nếenipu khôuapcng phảzoxzi do tôuapci can thiệdrdep vàzfgho từaswvng chuyệdrden mộofmet, thìkpcbuapcm nay khôuapcng biếenipt còatysn mọiudhc ra mấsxswy đoupankxta cháuapcu trờgsaii đoupaáuapcnh nữcscja?”

“Đmlmsếenipn giàzfgh, ôuapcng đoupaưiudhqjsgc thuyêshpun chuyểdiyfn vềksbc, thờgsaii gian ởtrsa nhàzfgh nhiềksbcu hơlaujn, nhưiudhng ôuapcng ngoạjkhdi trừaswv quan tâzrlem chuyệdrden trong quâzrlen đoupaofmei, cứnkxtbannm hôuapcm nửdjmba bửdjmba lạjkhdi tụszku họiudhp hộofmei đoupamlmsng đoupaofmei cũjttx, thìkpcb đoupaãgmvv bao giờgsai ôuapcng ngóvoin ngàzfghng chuyệdrden trong nhàzfgh? Giờgsai con cháuapcu lớismin cảzoxz rồmlmsi, giỏixgei lắgunwm rồmlmsi, ôuapcng quay ra tráuapcch tôuapci quảzoxzn lýztxp linh tinh?”

Buổdrdei họiudhp phêshpukpcbnh, vìkpcbztxp do vắgunwng mặdjwvt nhâzrlen vậnfabt chímlwwnh, nêshpun mũjttxi giáuapco hưiudhisming sang trụszku cộofmet gia đoupaìkpcbnh làzfgh Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc, mâzrleu thuẫenipn mỗbyibi lúsjkjc mộofmet gay gắgunwt.

Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc làzfgh ngưiudhgsaii cầjttxm trịtqvcch trong giớismii quâzrlen sựbyib, bao nhiêshpuu năbannm trờgsaii khôuapcng mộofmet ai dáuapcm chỉdjwv thẳgmvvng mũjttxi ôuapcng màzfgh to tiếenipng, lúsjkjc nàzfghy mặdjwvt mũjttxi khóvoin tráuapcnh khỏixgei sa sầjttxm hẳgmvvn đoupai.

jttxng bởtrsai ôuapcng thấsxswy vợqjsgkpcbnh thiệdrdet thòatysi, bàzfgh theo ôuapcng nêshpun mớismii khổdrde, thàzfghnh thửdjmb bao nhiêshpuu năbannm nay mộofmet mựbyibc chiềksbcu chuộofmeng bàzfghsxswy, khôuapcng ngờgsaimlwwnh cáuapcch càzfghng chiềksbcu lạjkhdi càzfghng gàzfghn.

Thấsxswy sựbyibkpcbnh khôuapcng hay, nhữcscjng ngưiudhgsaii kháuapcc lậnfabp tứnkxtc đoupankxtng lêshpun, nóvoini khan cảzoxz cổdrde họiudhng mớismii hạjkhd đoupaưiudhqjsgc nhiệdrdet củsjkja hai cụszku.


“A Nhan, rốnkxtt cuộofmec chuyệdrden làzfgh sao?” Tậnfabp Hoa Minh nhâzrlen lúsjkjc mọiudhi ngưiudhgsaii đoupaang dỗbyibzfghnh cáuapcc cụszku, liềksbcn thìkpcb thàzfgho hỏixgei Giang Nhan, sắgunwc mặdjwvt bàzfgh lạjkhdnh nhạjkhdt.

Giang Nhan nhìkpcbn ôuapcng mộofmet thoáuapcng, đoupajttxu đoupaau nhóvoini, bèafyvn xoa hai bêshpun tháuapci dưiudhơlaujng: “Em cũjttxng khôuapcng biếenipt, mớismii rồmlmsi mớismii đoupaưiudhqjsgc nghe.”

“Mẹqixm, A Nam lấsxswy thiêshpun kim tiểdiyfu thưiudh nhàzfghzfgho, màzfgh mẹqixm lạjkhdi giậnfabn đoupaếenipn nôuapcng nỗbyibi nàzfghy?” Ngưiudhgsaii con thứnkxt Ba, Tậnfabp Hoa Dưiudhơlaujng nêshpuu ra câzrleu hỏixgei màzfgh tấsxswt cảzoxz đoupaksbcu đoupaang tòatysatys muốnkxtn biếenipt. Họiudh cảzoxzm thấsxswy chuyệdrden cũjttxng chẳgmvvng phảzoxzi to táuapct gìkpcb, chỉdjwv e bàzfgh cụszku khôuapcng hàzfghi lòatysng vớismii côuapcuapci màzfgh A Nam lấsxswy làzfghm vợqjsg, tímlwwnh cáuapcch A Nam lạjkhdi vốnkxtn bấsxswt kham, nêshpun bàzfgh cụszku mớismii phảzoxzn ứnkxtng dữcscj dộofmei đoupaếenipn thếenip.

Hay làzfgh thiêshpun kim nhàzfgh họiudh Đmlmsdjwvng? Đmlmssxswy làzfghuapc cháuapcu dâzrleu màzfghzfgh đoupaãgmvv ưiudhng, nhưiudhng A Nam chưiudha từaswvng đoupamlmsng ýztxp, làzfghm sao lấsxswy đoupaưiudhqjsgc? Nếenipu đoupaúsjkjng làzfgh lấsxswy con gáuapci nhàzfgh họiudh Đmlmsdjwvng, bàzfgh cụszku lạjkhdi chẳgmvvng cưiudhgsaii khôuapcng khéatysp đoupaưiudhqjsgc miệdrdeng, chuyệdrden tốnkxti nay cũjttxng chẳgmvvng xảzoxzy ra.

“Thiêshpun kim nhàzfghzfgho? Nóvoinzfghjttxng làzfgh thiêshpun kim danh giáuapc đoupasxswy àzfgh? Mộofmet đoupankxta con gáuapci bầjttxn hàzfghn, mắgunwt A Nam đoupaui mùismi rồmlmsi chắgunwc? Màzfgh lạjkhdi ngắgunwm đoupaúsjkjng cáuapci thứnkxt đoupaàzfghn bàzfgh lốnkxtbannng ấsxswy...” Bàzfgh cụszku vừaswva bìkpcbnh tĩgzsfnh chưiudha đoupaưiudhqjsgc bao lâzrleu, nhắgunwc đoupaếenipn chuyệdrden nàzfghy, lạjkhdi tứnkxtc ứnkxta gan: “Thằsxswng mấsxswt dạjkhdy muốnkxtn làzfghm tôuapci tứnkxtc chếenipt đoupaâzrley màzfgh, chuyêshpun tròatys trêshpuu ngưiudhơlauji tôuapci...”

Thấsxswy Diệdrdep Bạjkhdc Hâzrlem bịtqvczfghvoini khôuapcng ra gìkpcb, Giang Nhan khôuapcng nhịtqvcn đoupaưiudhqjsgc, bèafyvn phảzoxzn biệdrden: “Mẹqixm, Bạjkhdc Hâzrlem làzfghm gìkpcb tệdrde nhưiudh mẹqixmvoini. Con từaswvng tiếenipp xúsjkjc vớismii con béatys, nóvoinvoin đoupaôuapci mắgunwt trong trẻiudho, sạjkhdch sẽygve, tímlwwnh cáuapcch nềksbcn nãgmvv nhỏixge nhẹqixm, ngưiudhgsaii cũjttxng tốnkxtt. A Nam lạjkhdi sẵzfghn khóvoinmlwwnh, bao nhiêshpuu năbannm nay chưiudha từaswvng qua lạjkhdi vớismii nhữcscjng đoupankxta con gáuapci lốnkxtbannng nàzfgho, ngưiudhgsaii tầjttxm thưiudhgsaing làzfghvoin khôuapcng ưiudhng đoupaâzrleu. Lầjttxn nàzfghy nóvoin quyếenipt tâzrlem lấsxswy mộofmet côuapcuapci vềksbczfghm vợqjsg, con tin vàzfgho mắgunwt nhìkpcbn củsjkja nóvoin...”

“Giang Nhan! Ýszku chịtqvczfghuapci thiểdiyfn cậnfabn? Mắgunwt tôuapci cóvoin vấsxswn đoupaksbc, khôuapcng nhìkpcbn đoupaưiudhqjsgc con béatys tốnkxtt ởtrsa chỗbyibzfgho chứnkxtkpcb!” Bàzfgh cụszkuiudhgsaii gằsxswn.

Giang Nhan toan nóvoini thêshpum, nhưiudhng bịtqvc chồmlmsng ngăbannn lạjkhdi: “Mẹqixm, mẹqixm bớismit giậnfabn, A Nhan khôuapcng cóvoin ýztxp đoupaóvoin đoupaâzrleu...”

Tậnfabp Vịtqvc Cậnfabn từaswv đoupajttxu chímlww cuốnkxti đoupaksbcu mang vẻiudh mặdjwvt bìkpcbnh thảzoxzn, biểdiyfu cảzoxzm hầjttxu nhưiudh khôuapcng thay đoupadrdei, nhưiudhng mỗbyibi lầjttxn bàzfgh cụszku mắgunwng Giang Nhan, anh bấsxswt giáuapcc nhímlwwu màzfghy.

“Mẹqixm ơlauji, hay cóvoinkpcb nhầjttxm ạjkhd?” Côuapciudh, Tậnfabp Thưiudh Nha đoupadiyf ýztxp thấsxswy, ngoạjkhdi trừaswvzfgh cụszkuzfgh nổdrdei giậnfabn đoupaùisming đoupaùisming, thìkpcbvoin vẻiudh nhưiudh phảzoxzn ứnkxtng củsjkja toàzfghn bộofme ngưiudhgsaii trong nhàzfgh đoupankxti vớismii việdrdec nàzfghy, chỉdjwv bao gồmlmsm kinh ngạjkhdc, thêshpum cảzoxzatysatys, nhưiudhng khôuapcng hềksbcvoin phảzoxzn đoupankxti kịtqvcch liệdrdet nhưiudhzfgh cụszku. Tứnkxtc làzfgh, chuyệdrden hôuapcn sựbyib củsjkja A Nam, bốnkxt mẹqixm thằsxswng béatys khôuapcng hềksbcvoin ýztxp kiếenipn, theo cáuapcch nóvoini củsjkja chịtqvczrleu thìkpcb vợqjsg củsjkja A Nam cũjttxng hợqjsgp ýztxp chịtqvcsxswy, thậnfabm chímlwwjttxng lêshpun tiếenipng bêshpunh con dâzrleu rồmlmsi, còatysn anh Cảzoxz thìkpcb vẫenipn chưiudha biếenipt gìkpcb.

“Nhầjttxm?” Bàzfgh cụszku lạjkhdi cưiudhgsaii khảzoxzy, bấsxswt chấsxswp gưiudhơlaujng mặdjwvt thoắgunwt cứnkxtng đoupagsai củsjkja Giang Nhan: “Khởtrsai Nhu! Kểdiyf nhữcscjng chuyệdrden màzfgh cháuapcu nghe đoupaưiudhqjsgc ra đoupaâzrley, đoupadiyfuapcc Cảzoxz cháuapcu biếenipt đoupankxta con gáuapci màzfgh con trai chịtqvc ta lấsxswy vềksbczfghm vợqjsg, cóvoin cuộofmec sốnkxtng bêshpu tha thếenipzfgho?”

“Kìkpcba bàzfgh!” Tậnfabp Khởtrsai Nhu khôuapcng ngờgsai ngọiudhn lửdjmba lạjkhdi lan sang mìkpcbnh, bấsxswt ngờgsai trợqjsgn tròatysn mắgunwt. Bao nhiêshpuu ngưiudhgsaii lớismin đoupaksbcu cóvoin mặdjwvt ởtrsa đoupaâzrley, làzfghm gìkpcb đoupaếenipn lưiudhqjsgt côuapcshpun tiếenipng, thếenipzfgh... đoupaâzrley rõrnmuzfghng làzfgh đoupajjiry côuapczfgho chỗbyib khóvoin rồmlmsi còatysn gìkpcb? Bao nhiêshpuu áuapcnh mắgunwt đoupaang nhìkpcbn, côuapczfghuapcm bêshpuu xấsxswu chịtqvczrleu, đoupaếenipn lúsjkjc ấsxswy anh Hai khôuapcng giậnfabn mởtrsai lạjkhd!

“Nóvoini!” Bàzfgh cụszkuiudhgsaim côuapc, cảzoxznh cáuapco.

Tậnfabp Khởtrsai Nhu mếenipu máuapco, liếenipc nhìkpcbn báuapcc Cảzoxz, lạjkhdi bặdjwvm môuapci, khôuapcng dáuapcm mởtrsa miệdrdeng.

“Khởtrsai Nhu, bàzfgh bảzoxzo con nóvoini, thìkpcb con cứnkxtvoini đoupai!” Mẹqixmuapc nhăbannn màzfghy, khôuapcng ngờgsai con gáuapci mìkpcbnh cũjttxng bịtqvcuapci vàzfgho.

“Chuyệdrden nàzfghy...” Tậnfabp Khởtrsai Nhu đoupaáuapc châzrlen anh Năbannm, toan nhờgsai anh giảzoxzi cứnkxtu. Anh Năbannm lạjkhdi vờgsai nhưiudh khôuapcng thấsxswy, cháuapcn sốnkxtng mớismii dáuapcm nóvoini xấsxswu sau lưiudhng anh Hai.

Tậnfabp Khởtrsai Nhu tứnkxtc đoupashpun lêshpun, lạjkhdi sợqjsgzfgh sẽygve éatysp côuapc đoupai lấsxswy chồmlmsng, đoupaàzfghnh thàzfghnh thựbyibc kểdiyf lạjkhdi chuyệdrden mìkpcbnh đoupaãgmvv nghe đoupaưiudhqjsgc.

Lầjttxn nàzfghy, mặdjwvt Giang Nhan biếenipn sắgunwc liêshpun tụszkuc, thậnfabm chímlww vẻiudh mặdjwvt củsjkja Tậnfabp Thừaswva Hoắgunwc cũjttxng trĩgzsfu xuốnkxtng.

“Mẹqixm! Chuyệdrden Diệdrdep Bạjkhdc Hâzrlem cóvoin vịtqvcuapcn phu, con cũjttxng biếenipt. Nhưiudhng chỉdjwv cầjttxn A Nam thímlwwch, thìkpcbvoin sao đoupaâzrleu? Nhữcscjng chuyệdrden linh tinh ngoàzfghi lềksbc, cũjttxng chỉdjwvzfgh truyềksbcn miệdrdeng màzfgh nghe, chưiudha chắgunwc đoupaãgmvvzfgh thậnfabt. Con nghĩgzsf A Nam cũjttxng biếenipt rõrnmu gốnkxtc gáuapcc lai lịtqvcch củsjkja con béatys. Nếenipu A Nam đoupaãgmvv khôuapcng bậnfabn tâzrlem, thìkpcbkpcbnh làzfgh ngưiudhgsaii ngoàzfghi, nóvoini phỏixgeng cóvoin ímlwwch gìkpcb?”

“Hóvoina ra chỉdjwv cầjttxn con trai chịtqvc thímlwwch, thìkpcb thểdiyf diệdrden nhàzfgh họiudh Tậnfabp cũjttxng mặdjwvc xáuapcc àzfgh? Loạjkhdi con gáuapci nhưiudh thếenipiudhismic vềksbc, truyềksbcn ra ngưiudhgsaii ngoàzfghi lạjkhdi cưiudhgsaii nhàzfgh họiudh Tậnfabp cưiudhismip vợqjsg nhàzfgh ngưiudhgsaii kháuapcc?” Bàzfgh cụszku giậnfabn tímlwwm mặdjwvt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.