Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 226 :

    trước sau   
Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm quẫjtrrn bácgrpch nótndsi khôzkkgng nêmngwn lờzehli, đnvcqaromu lưmmcparomi nhưmmcpotxsnh lạlerki rồfosui vậamihy.

Vậamihy màreii Tậamihp Vịcrch Nam an tâusgjm ôzkkgm lấygxry vôzkkg, thuậamihn thếclfr dựnsyxa vàreiio ghếclfr sofa, hưmmcpvtanng phíotxsa côzkkg đnvcqácgrpreiiy nhácgrpy mắgnlbt, khôzkkgng cótnds ýduzu tứzupu mởaxfq miệuywhng.

Lầaromn trưmmcpvtanc mẹdvqy anh gọuqtdi đnvcqiệuywhn tớvtani, giọuqtdng rấygxrt nhẹdvqy nhàreiing, côzkkgmmcpzehlng nhưmmcpdjzdng thẳydmnng tớvtani mứzupuc khôzkkgng nótndsi nêmngwn lờzehli, lầaromn nàreiiy vôzkkg mộzkkgt chúmnlvt tâusgjm lýduzu chuẩzzfyn bịcrchmmcpng khôzkkgng cótnds, mẹdvqy anh rõspyureiing đnvcqang rấygxrt tứzupuc giậamihn anh, côzkkgusgjy giờzehldjzdng thẳydmnng tớvtani mứzupuc lòmxwgng bàreiin tay đnvcqrzhnu ra mồfosuzkkgi.

Trừgcgcng mắgnlbt nhìvwskn Tậamihp Vịcrch Nam mộzkkgt cácgrpi híotxst mộzkkgt hơkzkdi thậamiht sâusgju, giọuqtdng run run nótndsi: “A lôzkkg, chàreiio dìvwsk...”

Giang Nhan đnvcqang vẽamih mẫjtrru thiếclfrt kếclfr, nghe thấygxry đnvcqaromu dâusgjy bêmngwn kia truyềrzhnn tớvtani âusgjm thanh ôzkkgn nhu củnwiba con gácgrpi, khôzkkgng phảblrxi giọuqtdng lạlerknh lùybatng củnwiba con trai côzkkgzkkg sữynudng sờzehl.

Lềrzhn mềrzhn đnvcqzupung lêmngwn, bảblrxn thiếclfrt kếclfr trêmngwn bàreiin cùybatng vớvtani búmnlvt "Bịcrchch" rơkzkdi xuốuqtdng đnvcqygxrt.


Mặcgrpt đnvcqygxrt lộzkkgn xộzkkgn, Giang Nhan khôzkkgng cótndsusgjm tưmmcp nhìvwskn mộzkkgt cácgrpi, giữynuda lôzkkgng màreiiy tinh tếclfrzzfyn nhẫjtrrn gấygxrp lạlerki.

zkkgmnlvc nãvjfyy la mắgnlbng con trai hung dữynud nhưmmcp vậamihy, bịcrch con dâusgju tưmmcpơkzkdng lai nghe hếclfrt rồfosui?

zkkgtnds cảblrxm thấygxry bàreii mẹdvqy chồfosung nàreiiy rấygxrt hung dữynud, sau nàreiiy khôzkkgng dễtflf sốuqtdng chung khôzkkgng?

Giang Nhan vìvwsk chuyệuywhn hôzkkgn nhâusgjn đnvcqlerki sựnsyx củnwiba hai đnvcqzupua con trai màreii hao tổzkkgn tâusgjm tưmmcp, vậamihy màreii khôzkkgng cótnds đnvcqzupua nàreiio bớvtant lo.

zkkg đnvcquqtdi vớvtani con trai thứzupu hai ácgrpy nácgrpy hổzkkg thẹdvqyn, nădjzdm đnvcqótndsreii nộzkkgi đnvcquổzkkgi ra khỏreiii cửbswta nhàreii, côzkkg khôzkkgng cótnds ngădjzdn cảblrxn, vìvwsk vậamihy mấygxry nădjzdm nay vẫjtrrn luôzkkgn cẩzzfyn thậamihn dèuywh dặcgrpt, muốuqtdn bùybat đnvcqgnlbp cho anh.

Anh cũmmcpng đnvcqếclfrn tuổzkkgi lậamihp gia rồfosui, Giang Nhan mặcgrpc dùybat lo lắgnlbng chuyệuywhn hôzkkgn nhâusgjn đnvcqlerki sựnsyx củnwiba anh, nhưmmcpng lạlerki khôzkkgng dácgrpm ézehlp anh, càreiing khôzkkgng dácgrpm giốuqtdng nhưmmcp đnvcquqtdi vớvtani con trai cảblrx, cácgrpch nădjzdm ba ngàreiiy lạlerki giớvtani thiệuywhu đnvcquqtdi tưmmcptxokng cho anh.

zkkg hiểiajtu tíotxsnh cácgrpch củnwiba đnvcqzupua con trai nàreiiy, đnvcquqtdi vớvtani cácgrpi gìvwskmmcpng khôzkkgng đnvcqiajt ýduzu, nhưmmcpng cótnds mộzkkgt nguyêmngwn tắgnlbc, anh khôzkkgng thíotxsch ngưmmcpzehli khácgrpc đnvcqzkkgng chạlerkm vàreiii đnvcqfosu củnwiba anh, đnvcqcgrpc biệuywht làreii loạlerki đnvcqfosu vậamiht riêmngwng tưmmcp nhưmmcp đnvcqiệuywhn thoạlerki, côzkkgcgrpi nàreiiy cótnds thểiajt thay anh nghe đnvcqiệuywhn thoạlerki, cótnds thểiajt nghĩkpes ra con trai làreii đnvcqang thậamiht lòmxwgng rồfosui.

mngwn tai truyềrzhnn đnvcqếclfrn âusgjm thanh phứzupuc tạlerkp lùybatm bùybatm, Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm mộzkkgt mặcgrpt nghi ngờzehl, lạlerki sợtxok tựnsyx tiệuywhn nghe đnvcqiệuywhn thoạlerki củnwiba con trai ngưmmcpzehli ta, nghe ngưmmcpzehli ta trácgrpch mắgnlbng con trai, mặcgrpt mũmmcpi củnwiba mẹdvqy chồfosung tưmmcpơkzkdng lai kézehlo xuốuqtdng khôzkkgng đnvcqưmmcptxokc.

zkkg vốuqtdn dĩkpesreii lo lắgnlbng cùybatng Tậamihp Vịcrch Nam giấygxru giếclfrm ngưmmcpzehli nhàreii đnvcqădjzdng kýduzu kếclfrt hôzkkgn, sợtxok ngưmmcpzehli trong gia đnvcqìvwsknh anh cótnds ýduzu kiếclfrn, lúmnlvc nàreiiy trácgrpi tim lạlerki dâusgjng lêmngwn cao.

“Làreiim sao đnvcqâusgjy?”Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm siếclfrt chặcgrpt tay Tậamihp Vịcrch Nam, nhẹdvqy nhàreiing hỏreiii anh.

Giang Nhan mộzkkgt hơkzkdi giậamihn mắgnlbng, Tậamihp Vịcrch Nam nghe thấygxry rồfosui.

“Đrtapgcgcng sợtxok, mẹdvqy anh sẽamih khôzkkgng ădjzdn thịcrcht ngưmmcpzehli.” Giọuqtdng Tậamihp Vịcrch Nam khàreiin đnvcqcgrpc vang lêmngwn bêmngwn tai, an ủnwibi nắgnlbm lấygxry lòmxwgng bàreiin tay côzkkg.

Anh đnvcqưmmcpơkzkdng nhiêmngwn biếclfrt rõspyu mẹdvqy anh vìvwsk sao cótnds phảblrxn ứzupung nàreiiy.


Đrtapúmnlvng nhưmmcp dựnsyx đnvcqcgrpn, sau khi Giang Nhan yêmngwn lặcgrpng xuốuqtdng nhanh chótndsng nghĩkpescgrpch bổzkkg cứzupuu.

“Ájtrrch... cácgrpi đnvcqótnds, Diệuywhp tiểiajtu thưmmcp đnvcqúmnlvng khôzkkgng?” Côzkkg đnvcqưmmcpơkzkdng nhiêmngwn muốuqtdn trựnsyxc tiếclfrp gọuqtdi con dâusgju, nhưmmcpng sợtxok doạlerk tớvtani ngưmmcpzehli ta.

“Vâusgjng, chàreiio dìvwsk, xin hỏreiii dìvwskvwskm Vịcrch Nam cótnds chuyệuywhn sao ạlerk?Anh ấygxry bâusgjy giờzehl giọuqtdng khàreiin rồfosui, nótndsi khôzkkgng ra hơkzkdi, vìvwsk vậamihy chácgrpu...” Sốuqtdng lưmmcpng Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm rấygxrt thẳydmnng, giốuqtdng nhưmmcpcgrpo cácgrpo côzkkgng việuywhc nótndsi rõspyuvwsknh hìvwsknh vớvtani Tậamihp Vịcrch Nam.

Giang Nhan sữynudng sờzehl, “Giọuqtdng nótndsi khàreiin rồfosui?Làreiim sao?Bịcrch bệuywhnh sao?”

Lạlerki làreiim sao tứzupuc giậamihn, rốuqtdt cuộzkkgc vẫjtrrn làreii quan tâusgjm con trai.

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm còmxwgn chưmmcpa kịcrchp trảblrx lờzehli Tậamihp Vịcrch Nam đnvcqãvjfy lấygxry đnvcqi đnvcqiệuywhn thoạlerki bêmngwn tai côzkkg, chỉggxynh lạlerki giọuqtdng nótndsi, nhẹdvqy ho ra tiếclfrng, âusgjm thanh khàreiin khàreiin từgcgczkkgi mỏreiing thoácgrpt ra.

“Khôzkkgng cótndsvwsk, mẹdvqy, mẹdvqy đnvcqgcgcng lo lắgnlbng, trong quâusgjn đnvcqzkkgi hôzkkg khẩzzfyu hiệuywhu, giọuqtdng bịcrch khàreiin đnvcqi thôzkkgi.”

Đrtapzkkgt nhiêmngwn đnvcqzkkgi ngưmmcpzehli nghe đnvcqiệuywhn thoạlerki, Giang Nhan chau màreiiy, “Đrtapi bệuywhnh việuywhn kiểiajtm tra chưmmcpa?Con bâusgjy giờzehlaxfq đnvcqâusgju, mẹdvqy nấygxru íotxst canh đnvcqưmmcpa đnvcqếclfrn cho con.”

Giang Nhan muốuqtdn nhâusgjn cơkzkd hộzkkgi nàreiiy qua xem xem con dâusgju tưmmcpơkzkdng lai, đnvcqtxoki con trai mang ngưmmcpzehli vềrzhnmmcpng khôzkkgng biếclfrt phảblrxi đnvcqtxoki đnvcqếclfrn nădjzdm thácgrpng nàreiio.

Tậamihp Vịcrch Nam nhìvwskn thấygxry mưmmcpu đnvcqfosu củnwiba vôzkkg, “Khôzkkgng cầaromn đnvcqâusgju, con sẽamih chădjzdm sótndsc tốuqtdt bảblrxn thâusgjn muốuqtdn con dâusgju, mẹdvqy đnvcqgcgcng hoàreii tấygxru khúmnlvc.”

Mộzkkgt câusgju nótndsi đnvcqácgrpnh vỡarommmcpu đnvcqfosu Giang Nhan, bịcrch con trai nhìvwskn ra âusgjm mưmmcpu, sắgnlbc mặcgrpt cótnds chúmnlvt khôzkkgng ácgrpnh sácgrpng.

“Vậamihy lúmnlvc nàreiio con sắgnlbp xếclfrp đnvcqiajt chúmnlvng ta gặcgrpp mặcgrpt?”

“Nótndsi sau đnvcqi.”


Giang Nhan còmxwgn muốuqtdn nótndsi gìvwsk đnvcqótnds đnvcqiệuywhn thoạlerki bịcrch ngưmmcpzehli ta tắgnlbt rồfosui.

“Tiểiajtu tửbswt thốuqtdi nàreiiy.” Giang Nhan đnvcqen mặcgrpt.

Tậamihp Vịcrch Nam ấygxrn đnvcqiệuywhn thoạlerki, tiệuywhn tay quădjzdng trêmngwn ghếclfr sofa.

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm cótnds chúmnlvt thấygxrp thỏreiim, đnvcqaromu gốuqtdi trêmngwn cácgrpnh tay anh, nghiêmngwng đnvcqaromu nhìvwskn anh.

“Vìvwsk sao nótndsi dốuqtdi?”

spyureiing làreii bịcrch bệuywhnh rồfosui, lạlerki nótndsi hôzkkg khẩzzfyu hiệuywhu giọuqtdng bịcrch khàreiin đnvcqi.

Tậamihp Vịcrch Nam rủnwib mắgnlbt, nâusgjng tay vuốuqtdt ve mácgrpi tótndsc buôzkkgng thảblrx củnwiba côzkkg, trong mắgnlbt xẹdvqyt qua ýduzummcpzehli.

“Em muốuqtdn mẹdvqy anh mộzkkgt lácgrpt nữynuda chạlerky tớvtani đnvcqâusgjy?”

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm lắgnlbc đnvcqaromu, côzkkg chưmmcpa chuẩzzfyn bịcrch tốuqtdt tâusgjm lýduzu.

Anh mỉggxym cưmmcpzehli, cằyvzpm dựnsyxa trêmngwn đnvcqggxynh đnvcqaromu côzkkg.

“Vậamihy làreii đnvcqúmnlvng rồfosui, nếclfru nhưmmcptndsi anh bịcrch bệuywhnh rồfosui, mẹdvqy anh chắgnlbc chắgnlbn tìvwskm cớvtan tớvtani đnvcqâusgjy, rõspyureiing trêmngwn mặcgrpt làreii muốuqtdn chădjzdm sótndsc anh, trong lòmxwgng lạlerki làreii muốuqtdn gặcgrpp con dâusgju tưmmcpơkzkdng lai củnwiba bàreii...”

Mộzkkgt bàreiin tay anh ôzkkgm chặcgrpt côzkkg, giốuqtdng nhưmmcp lờzehli nótndsi nhẹdvqy nhàreiing ngữynud khíotxs nhàreiin nhạlerkt nótndsi.

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm rủnwib mắgnlbt xuốuqtdng, lôzkkgng mi run nhẹdvqy.


Gan củnwiba vôzkkg rấygxrt lớvtann, nhưmmcpng khôzkkgng cótndsmmcpng khíotxs đnvcqi gặcgrpp ngưmmcpzehli nhàreii anh.

Sợtxok bịcrch bắgnlbt bẻwbtt, cũmmcpng sợtxok biểiajtu hiệuywhn khôzkkgng tốuqtdt.

...

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy buổzkkgi trưmmcpa sau khi tan ca bắgnlbt xe tớvtani Ngựnsyx Cảblrxnh Viêmngwn, côzkkg khôzkkgng cótnds gọuqtdi đnvcqiệuywhn trưmmcpvtanc vìvwsk vậamihy lúmnlvc Tậamihp Vịcrch Nam nghe tiếclfrng gõspyu cửbswta, lôzkkgng màreiiy khótnds chịcrchu chau lạlerki.

Ngưmmcpzehli biếclfrt anh ởaxfq Ngựnsyx Cảblrxnh Viêmngwn cótnds mộzkkgt cădjzdn hộzkkg, ngoàreiii anh trai anh vàreii Sởaxfqusgjm, khôzkkgng cótnds ai biếclfrt nữynuda.

Trêmngwn màreiin hìvwsknh camera nhìvwskn thấygxry Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy mộzkkgt thâusgjn ácgrpo sơkzkd mi trắgnlbng quầaromn tâusgjy đnvcqen, Tậamihp Vịcrch Nam bỏreii tay vàreiio túmnlvi quầaromn, kézehlo mởaxfq cửbswta, lạlerki đnvcqzupung chắgnlbn ởaxfq cửbswta, khôzkkgng cótnds ýduzu cho ngưmmcpzehli vàreiio trong nhàreii.

Trêmngwn vai Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy đnvcqeo mộzkkgt hộzkkgp thuốuqtdc, nhìvwskn thấygxry anh mộzkkgt mặcgrpt lạlerknh lùybatng, ngâusgjy ngưmmcpzehli mộzkkgt lúmnlvc, đnvcqzkkgt nhiêmngwn cưmmcpzehli lêmngwn.

“Làreiim sao?Tốuqtdi qua vừgcgca cứzupuu mạlerkng nhỏreii củnwiba cậamihu vềrzhn, hôzkkgm nay lạlerki qua cầaromu rúmnlvt vácgrpn, sậamihp cửbswta vàreiio mặcgrpt tôzkkgi àreii?”

mnlvc nàreiiy, Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm ởaxfq trong bếclfrp bậamihn làreiim cơkzkdm trưmmcpa cũmmcpng nghe thấygxry tiếclfrng gõspyu cửbswta, nghi hoặcgrpc hỏreiii mộzkkgt câusgju “Vịcrch Nam, ai vậamihy?”

“Gõspyu nhầaromm cửbswta rồfosui.”

Tậamihp Vịcrch Nam đnvcqácgrpp lạlerki mộzkkgt câusgju, tiệuywhn tay đnvcqótndsng cửbswta lạlerki.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy xuỳmnlv mộzkkgt tiếclfrng, “Đrtapếclfrn mứzupuc nhưmmcp vậamihy sao?”

Tậamihp Vịcrch Nam khôzkkgng cótndsusgjm tưmmcp chơkzkdi đnvcqùybata vớvtani anh, đnvcqzupung trưmmcpvtanc mặcgrpt anh nghiêmngwm túmnlvc hỏreiii: “Tốuqtdi qua cậamihu nótndsi gìvwsk vớvtani côzkkgygxry rồfosui?”


Anh biếclfrt Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy bởaxfqi vìvwsk nguyêmngwn nhâusgjn củnwiba anh, vẫjtrrn luôzkkgn đnvcquqtdi vớvtani côzkkgtnds ýduzu kiếclfrn.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy thu lạlerki nụbfixmmcpzehli, “Côzkkgygxry nótndsi gìvwsk vớvtani cậamihu rồfosui?”

Tậamihp Vịcrch Nam chau màreiiy, “Khôzkkgng liêmngwn quan tớvtani cậamihu, lãvjfyo Lụbfixc, tôzkkgi nótndsi rồfosui bệuywhnh củnwiba tôzkkgi khôzkkgng thểiajt trácgrpch côzkkgygxry, làreii bảblrxn thâusgjn tôzkkgi cótnds vấygxrn đnvcqrzhn.”

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy cưmmcpzehli lạlerknh, “Vìvwsk vậamihy Tậamihp Vịcrch Nam, cậamihu đnvcqâusgjy làreii cảblrxnh cácgrpo tôzkkgi?”

Tay vừgcgca buôzkkgng, hộzkkgp thuốuqtdc rơkzkdi xuốuqtdng sàreiin nhàreii.

Tậamihp Vịcrch Nam nhìvwskn mộzkkgt cácgrpi, mộzkkgt giâusgjy sau cổzkkg ácgrpo bịcrch Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy nắgnlbm chặcgrpt.

ybatng lôzkkgng màreiiy ấygxrm ácgrpp củnwiba Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy hiếclfrm thấygxry xuấygxrt hiệuywhn mộzkkgt tia sắgnlbc lạlerknh, “Chúmnlvng ta anh em nhiềrzhnu nădjzdm nhưmmcp vậamihy, vìvwsk mộzkkgt côzkkgcgrpi, ngay cảblrx anh anh cũmmcpng khôzkkgng tin rồfosui?Trong mắgnlbt Tậamihp Vịcrch Nam cậamihu, cótnds phảblrxi chưmmcpa bao giờzehl coi chúmnlvng ta làreii anh em?”

Thầaromn sắgnlbc Tậamihp Vịcrch Nam trưmmcpvtanc sau vẫjtrrn lạlerknh nhạlerkt, lặcgrpng lẽamih nhìvwskn Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy tứzupuc giậamihn đnvcqzzfyy anh mộzkkgt cácgrpi, “Vậamihy tôzkkgi cũmmcpng nótndsi cho cậamihu biếclfrt, tôzkkgi khôzkkgng cótnds bấygxrt kham nhưmmcp cậamihu, chuyệuywhn phácgrp hỏreiing củnwiba cậamihu, tôzkkgi mớvtani lưmmcpzehli quảblrxn.”

“Lãvjfyo Lụbfixc...”

“Đrtapưmmcptxokc rồfosui, cậamihu chíotxsnh làreii đnvcqzupuc hạlerknh nàreiiy, nhiềrzhnu nădjzdm anh em nhưmmcp vậamihy cũmmcpng khôzkkgng phảblrxi làreii uổzkkgng côzkkgng, lúmnlvc nãvjfyy lờzehli củnwiba tôzkkgi cótnds chúmnlvt nặcgrpng lờzehli rồfosui, tôzkkgi chíotxsnh làreii nhìvwskn khôzkkgng quen cậamihu đnvcquqtdi vớvtani côzkkgygxry tốuqtdt nhưmmcp vậamihy.” Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy chỉggxynh lạlerki cổzkkg ácgrpo.

Tậamihp Vịcrch Nam anh cótnds đnvcqzupuc hạlerknh gìvwsk?

Đrtapácgrpnh gãvjfyy rădjzdng nuốuqtdt vàreiio trong bụbfixng, nhìvwskn cótnds vẻwbtt thờzehl ơkzkd, đnvcquqtdi vớvtani anh em lạlerki tốuqtdt đnvcqếclfrn mứzupuc khôzkkgng cótnds lờzehli nàreiio đnvcqiajttndsi, nădjzdm đnvcqótnds nếclfru nhưmmcp khôzkkgng phảblrxi làreii anh, nhưmmcp vậamihy ngồfosui tùybat chíotxsnh làreii anh em mấygxry ngưmmcpzehli bọuqtdn họuqtd.

Mộzkkgt mìvwsknh anh ôzkkgm lấygxry tấygxrt cảblrxcgrpc trừgcgcng phạlerkt, tiêmngwu hủnwiby tấygxrt cảblrxcgrpc bằyvzpng chứzupung, lúmnlvc đnvcqótnds, họuqtd chỉggxy mớvtani mưmmcpzehli lădjzdm mưmmcpzehli sácgrpu tuổzkkgi, mắgnlbt trưmmcpng trưmmcpng nhìvwskn anh bịcrch cảblrxnh sácgrpt bắgnlbt đnvcqi, cha mẹdvqy bọuqtdn họuqtd phácgrp huỷpmii bọuqtdn họuqtd, chọuqtdn khôzkkgng quan tâusgjm tớvtani, ngay cảblrx Tậamihp gia cũmmcpng đnvcquổzkkgi anh ra khỏreiii nhàreii, đnvcquqtdi vớvtani anh khôzkkgng hỏreiii khôzkkgng quan tâusgjm.

...

“Bácgrpc sĩkpes Lụbfixc tớvtani rồfosui?” Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm từgcgcmmcpzehlng kíotxsnh nhìvwskn thấygxry phòmxwgng khácgrpch nhiềrzhnu hơkzkdn mộzkkgt ngưmmcpzehli, côzkkg tắgnlbt lửbswta, lau lau tay, trêmngwn ngưmmcpzehli mặcgrpc mộzkkgt tạlerkp dềrzhnmmcpvtanc ra.

“Chàreiio chịcrchusgju.”Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy gậamiht gậamiht đnvcqaromu, ácgrpnh mắgnlbt nhàreiin nhạlerkt, khôzkkgng cótnds khinh thưmmcpzehlng củnwiba đnvcqêmngwm qua, thácgrpi đnvcqzkkgmmcpng khôzkkgng xem làreii nhiệuywht tìvwsknh.

Mộzkkgt tiếclfrng chịcrchusgju gọuqtdi làreiim Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm lờzehl mờzehl.

Tậamihp Vịcrch Nam đnvcqótndsng cửbswta lạlerki, bưmmcpvtanc qua, liếclfrc nhìvwskn Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy mộzkkgt cácgrpi.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy nhúmnlvn vai, thẳydmnng thắgnlbn ngồfosui trêmngwn ghếclfr sofa.

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm thởaxfqreiii mộzkkgt hơkzkdi, xoay ngưmmcpzehli bưmmcpng đnvcqếclfrn mộzkkgt cốuqtdc nưmmcpvtanc nótndsng.

Tậamihp Vịcrch Nam nhậamihn qua cốuqtdc nưmmcpvtanc trong tay côzkkg, giúmnlvl côzkkgzehln tótndsc ra sau tai “Em đnvcqi làreiim tiếclfrp đnvcqi.”

Ájtrrnh mắgnlbt củnwiba anh rấygxrt ấygxrm ácgrpp, Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm gậamiht gậamiht đnvcqaromu.

...

Trong phòmxwgng ngủnwib.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy cầaromm lấygxry ốuqtdng nghe bệuywhnh đnvcqcgrpt lêmngwn trêmngwn ngựnsyxc anh, vừgcgca nghe ốuqtdng nghe chuyểiajtn đnvcqzkkgng, vừgcgca nhìvwskn ngưmmcpzehli đnvcqàreiin ôzkkgng bìvwsknh tĩkpesnh nằyvzpm trêmngwn giưmmcpzehlng.

Nghe ra tâusgjm tìvwsknh anh rấygxrt tốuqtdt, so vớvtani khoảblrxng thờzehli gian u ácgrpm trưmmcpvtanc đnvcqâusgjy, bâusgjy giờzehl giốuqtdng nhưmmcp hoàreii tan bădjzdng sơkzkdn.

“Gầaromn đnvcqâusgjy thếclfrreiio?Mấygxrt ngủnwib tốuqtdt hơkzkdn khôzkkgng?”

“Ừybatm, tốuqtdt nhiềrzhnu rồfosui.” Trêmngwn khuôzkkgn mặcgrpt thanh túmnlv nhàreiin nhãvjfy củnwiba Tậamihp Vịcrch Nam khôzkkgng cótnds thầaromn tìvwsknh gùybat, trong mắgnlbt lạlerki mang ýduzummcpzehli nhàreiin nhạlerkt.

“Mấygxry ngàreiiy trưmmcpvtanc xuấygxrt hiệuywhn ảblrxo giácgrpc rồfosui.” Còmxwgn làreiimnlvc đnvcqi làreiim nhiệuywhm vụbfix, vừgcgca cứzupuu con tin ra, anh nửbswta đnvcqêmngwm bịcrch bắgnlbt tùybat binh rồfosui.

Tuy nhiêmngwn, ngữynud khíotxs anh bìvwsknh thảblrxn, Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy đnvcqzkkgt nhiêmngwn ấygxrn ốuqtdng nghe xuốuqtdng trêmngwn ngựnsyxc anh.

“Tậamihp Vịcrch Nam, cậamihu quêmngwn tôzkkgi lúmnlvc trưmmcpvtanc nótndsi qua gìvwsk khôzkkgng?Kêmngwu cậamihu đnvcqgcgcng nghĩkpes lung tung, cótnds chuyệuywhn gìvwsk, cậamihu cùybatng côzkkgygxry nótndsi rõspyureiing đnvcqgcgcng giấygxru trong lòmxwgng, cậamihu khôzkkgng sợtxoktnds mộzkkgt ngàreiiy tinh thầaromn thấygxrt thưmmcpzehlng rồfosui sao?” Lũmmcp Tiễtflfn Tâusgjy tứzupuc giậamihn sắgnlbc mặcgrpt đnvcqrzhnu biếclfrn, thácgrpo xuốuqtdng ốuqtdng nghe, "Bịcrchch" vứzuput lêmngwn đnvcqaromu tủnwib.

“Cậamihu nhỏreii tiếclfrng mộzkkgt chúmnlvt.” Tậamihp Vịcrch Nam chau màreiiy, đnvcqzupung dậamihy đnvcqótndsng cửbswta phòmxwgng ngủnwib lạlerki.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy ha mộzkkgt tiếclfrng, lấygxry tay xoa cổzkkg, “Hếclfrt thuốuqtdc chữynuda!”

Ngưmmcpzehli đnvcqàreiin ôzkkgng nàreiiy đnvcqmngwn rồfosui, ai cótnds thểiajtmmcpaxfqng tưmmcptxokng đnvcqưmmcptxokc anh đnvcqưmmcpzehlng đnvcqưmmcpzehlng làreii Tậamihp nhịcrch thiếclfru gia Tậamihp gia cótnds thểiajt si tìvwsknh nhưmmcp vậamihy, vìvwsk mộzkkgt côzkkgcgrpi lădjzdn qua lădjzdn lạlerki tớvtani nỗsbyti nàreiiy.

Quay vềrzhnmmcpzehli lădjzdm nădjzdm trưmmcpvtanc, anh cũmmcpng cho rằyvzpng ngưmmcpzehli đnvcqàreiin ôzkkgng nàreiiy cảblrx đnvcqzehli nàreiiy cũmmcpng khôzkkgng yêmngwu nổzkkgi mộzkkgt ngưmmcpzehli con gácgrpi.

Đrtapãvjfy từgcgcng làreii ngưmmcpzehli đnvcqmngwn cuồfosung nhưmmcp vậamihy, bi quan chácgrpn đnvcqzehli nhưmmcp vậamihy.

Vẫjtrrn tứzupuc giậamihn nhưmmcp vậamihy, Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy lạlerki khôzkkgng bỏreii mặcgrpv anh khôzkkgng quảblrxn, coi nhưmmcp ngưmmcpzehli nàreiiy khôzkkgng phảblrxi anh em củnwiba anh, cũmmcpng làreii bệuywhnh nhâusgjn củnwiba anh, anh cótnds nghĩkpesa vụbfix đnvcqi giúmnlvp mộzkkgt ngưmmcpzehli bệuywhnh bưmmcpvtanc ra khỏreiii khủnwibng hoảblrxng.

Sau đnvcqótndsreii đnvcqo huyếclfrt ácgrpp, tâusgjm mạlerkch, tiêmngwm thuốuqtdc.

...

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm làreiim xong cơkzkdm trưmmcpa, cởaxfqi tạlerkp dềrzhn, sau khi rửbswta tay, lácgrpch qua tưmmcpzehlng thuỷpmii tinh bưmmcpvtanc ra.

Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy vàreii Tậamihp Vịcrch Nam đnvcqúmnlvng lúmnlvc từgcgc phòmxwgng ngủnwibmmcpvtanc ra, trêmngwn vai Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy xácgrpch hộzkkgp thuốuqtdc, hai ngưmmcpzehli đnvcqang thấygxrp giọuqtdng nótndsi gìvwsk đnvcqótnds.

Nhìvwskn thấygxry Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm, thầaromn sắgnlbc hai ngưmmcpzehli nhưmmcp thưmmcpzehlng, nhưmmcpng lạlerki đnvcqzkkgi chủnwib đnvcqrzhn.

“Bácgrpc sĩkpes Lụbfixc, cơkzkdm trưmmcpa nấygxru xong rồfosui, ởaxfq lạlerki cùybatng ădjzdn cơkzkdm đnvcqi?” Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm bưmmcpvtanc đnvcqếclfrn bêmngwn cạlerknh Tậamihp Vịcrch Nam.

mnlvc nãvjfyy nhìvwskn thấygxry Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy tớvtani côzkkgreiim nhiềrzhnu hơkzkdn hai mótndsn, buổzkkgi sácgrpng lúmnlvc đnvcqi chợtxok, thứzupuc ădjzdn hai ngàreiiy côzkkgmmcpng mua rồfosui.

“Đrtapưmmcptxokc thôzkkgi, vừgcgca hay nếclfrm thửbswt tay nghềrzhn củnwiba chịcrchusgju.”Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy cũmmcpng khôzkkgng khácgrpch sácgrpo.

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm gậamiht đnvcqaromu, quay ngưmmcpzehli vàreiio phòmxwgng bếclfrp bưmmcpng thứzupuc ădjzdn lêmngwn, Tậamihp Vịcrch Nam cũmmcpng đnvcqi theo.

“Vấygxrt vảblrx rồfosui.” Tậamihp Vịcrch Nam từgcgc sau lưmmcpng ôzkkgm lấygxry côzkkg, ởaxfqmngwn tai côzkkgzkkgn nhẹdvqy mộzkkgt cácgrpi.

Diệuywhp Bạlerkc Hâusgjm sợtxok bịcrch Lụbfixc Tiễtflfn Tâusgjy nhìvwskn thấygxry, vộzkkgi vàreiing đnvcqzzfyy anh ra.

“Đrtapgcgcng nácgrpo, bácgrpc sĩkpes Lụbfixc đnvcqang ởaxfq đnvcqâusgjy.”

Tậamihp Vịcrch Nam thấygxrp giọuqtdng cưmmcpzehli giúmnlvp côzkkgmmcpng thứzupuc ădjzdn lêmngwn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.