Ông Xã Là Diêm Vương Đại Nhân

Chương 67 : Ai to hơn?(2)

    trước sau   
slotng U vàamvb Bạcodoch Dậrlpxt tựdgbgeznnnh ngồsknvi xuốyqknng ghếiajw thảxnpynh thơfjcqi nhìeznnn côigja ta gọogaoi chồsknvng đmkooếiajwn. Nhórlpxc con lújrutc nàamvby cũqbdtng khôigjang còzkgcn vẻqhrj cam chịvgsju nữsnmra, đmkooếiajwn thìeznn đmkooãfgej sao? Nếiajwu dávgsjm bắiudrt nạcodot mami, nórlpx nhấaqpst đmkoovgsjnh sẽnonr khôigjang tha.

" Chồsknvng, anh đmkooếiajwn rồsknvi." côigja ta ôigjam tay chồsknvng mìeznnnh nũqbdtng nịvgsju nórlpxi.

slotng U nhìeznnn đmkooếiajwn ngưnmyuiudri đmkooàamvbn ôigjang kia, lạcodoi nhìeznnn đmkooếiajwn Bạcodoch Dậrlpxt, thấaqpsy nhórlpxc con vẫjrutn bìeznnnh thưnmyuiudrng thìeznn khẽnonr nhưnmyuamvbng màamvby. Chẳfeckng phảxnpyi nhữsnmrng trưnmyuiudrng hợnmyup nhưnmyu thếiajwamvby thìeznnndczn gọogaoi anh tớamvbi sao? Sao nórlpxrlpx vẻqhrjzkgcn nhàamvbn nhãfgejfjcqn côigja vậrlpxy?

" Anh đmkooãfgej nghe thứaskjcydvrlpxi qua rồsknvi, con trai bảxnpyo bốyqkni córlpx sao khôigjang?" anh ta kiểbbejm tra con trai cẩfjcqn thậrlpxn từoutl đmkoofouju đmkooếiajwn châdgvgn rồsknvi mớamvbi nhìeznnn tớamvbi côigja.

" Chồsknvng, bọogaon họogaoamvbm sai nhưnmyung khôigjang chịvgsju nhậrlpxn, anh mau cho ngưnmyuiudri bắiudrt bọogaon họogao lạcodoi đmkooi."

Khoéaskj miệsxdfng Lăslotng U khẽnonr giậrlpxt giậrlpxt, ởcodo đmkooâdgvgy córlpx lớamvbn córlpxaskjqbdtng khôigjang cầfoujn khoa trưnmyuơfjcqng nhưnmyu vậrlpxy chứaskj, côigja ta thếiajw nhưnmyung díogaonh chặqhrjt vàamvbo ngưnmyuiudri đmkooàamvbn ôigjang kia màamvbrlpxi.




" Bâdgvgy giờiudrigjai cho côigja hai sựdgbg lựdgbga chọogaon, hoặqhrjc làamvb xin lỗptpii con trai tôigjai, hoặqhrjc làamvbcodo trong tùwmmzamvb trìeznnnh bàamvby vớamvbi cảxnpynh sávgsjt." anh ta vỗptpi vỗptpi tay côigja ta an ủgfgqi.

" Córlpx sai córlpx nhậrlpxn, con trai tôigjai khôigjang sai thìeznn sao phảxnpyi xin lỗptpii? Hơfjcqn nữsnmra..... cávgsjc ngưnmyuiudri cũqbdtng xứaskjng nhậrlpxn sao?" Lăslotng U mỉzenea mai nórlpxi.

..................

Khôigjang nghĩsxdf tớamvbi hiệsxdfu quảxnpyamvbm việsxdfc củgfgqa ngưnmyuiudri đmkooàamvbn ôigjang nàamvby thậrlpxt nhanh, chỉzeneamvbi phújrutt sau khi nórlpxi, Lăslotng U vàamvb Bạcodoch Dậrlpxt đmkooãfgej bịvgsj ávgsjp tảxnpyi tớamvbi đmkoosknvn cảxnpynh sávgsjt.

" Khôigjang biếiajwt chújrutng tôigjai córlpx tộjdqqi gìeznn?" Lăslotng U kiếiajwm mộjdqqt chỗptpi sạcodoch sẽnonr ngồsknvi xuốyqknng, lạcodoi ôigjam Bạcodoch Dậrlpxt vàamvbo lòzkgcng.

" Côigja bao che cho con trai hàamvbnh hung ngưnmyuiudri khávgsjc." vịvgsj cảxnpynh sávgsjt thờiudr ơfjcqrlpxi.

slotng U nghe màamvb muốyqknn sôigjai mávgsju. Còzkgcn chưnmyua biếiajwt córlpx phảxnpyi làamvb nhórlpxc con làamvbm hay khôigjang đmkooãfgejvgsjn cho ngưnmyuiudri ta cávgsji tộjdqqi danh nặqhrjng nhưnmyu vậrlpxy.

" Tôigjai córlpx thểbbej gọogaoi cho ngưnmyuiudri nhàamvb khôigjang?"

" Córlpx thểbbej. Màamvb gọogaoi cũqbdtng chẳfeckng íogaoch gìeznn đmkooâdgvgu. Ngưnmyuiudri ta làamvb thiếiajwu gia bảxnpyo bốyqkni củgfgqa trợnmyucydv cảxnpynh sávgsjt trưnmyucodong, côigja chốyqknng lạcodoi đmkooưnmyunmyuc sao?" vịvgsj cảxnpynh sávgsjt néaskjm cho côigja đmkooiệsxdfn thoạcodoi cưnmyuiudri nhạcodoo nórlpxi.

Mộjdqqt lújrutc sau, hai hàamvbng xe dàamvbi nốyqkni đmkooigjai nhau đmkooếiajwn đmkoosknvn cảxnpynh sávgsjt, vịvgsj cảxnpynh sávgsjt kia nhìeznnn thấaqpsy liềolcvn sợnmyufgeji khôigjang thôigjai, vộjdqqi vàamvbng chạcodoy vàamvbo gọogaoi thêndczm ngưnmyuiudri ra.

Quâdgvgn Mạcodoc Phàamvbm mộjdqqt thâdgvgn khíogao thếiajwnmyuamvbc ra, toàamvbn thâdgvgn anh đmkooolcvu bao trùwmmzm mộjdqqt màamvbu u ávgsjm. Nhậrlpxn đmkooưnmyunmyuc đmkooiệsxdfn thoạcodoi củgfgqa côigja, anh bỏqkfl lạcodoi cuộjdqqc họogaop quan trọogaong chạcodoy thẳfeckng đmkooếiajwn đmkooâdgvgy. Khôigjang biếiajwt têndczn mắiudrt chórlpxamvbo dávgsjm nhốyqknt vợnmyuamvb con trai anh, nhấaqpst đmkoovgsjnh phảxnpyi cho hắiudrn nếiajwm đmkoogfgqcodonmyuamvbi U Minh đmkoobbej kiếiajwp sau sávgsjng mắiudrt màamvb đmkooi đmkooưnmyuiudrng vòzkgcng.

" Anh làamvb ai? Biếiajwt đmkooâdgvgy làamvb đmkooâdgvgu khôigjang màamvbvgsjm xôigjang vàamvbo?" mộjdqqt ngưnmyuiudri córlpx vẻqhrj chứaskjc vịvgsj cao hơfjcqn mang theo mộjdqqt sốyqkn ngưnmyuiudri đmkooi ra chặqhrjn lạcodoi.

Ngay khi ngưnmyuiudri đmkooàamvbn ôigjang kia sắiudrp chạcodom vàamvbo anh, mộjdqqt ngưnmyuiudri ávgsjo đmkooen nhanh tay chặqhrjn lạcodoi, toàamvbn bộjdqq ngưnmyuiudri phíogaoa sau cũqbdtng đmkoosknvng loạcodot rújrutt sújrutng chĩsxdfa vàamvbo anh ta.

" Anh.... anh dávgsjm chốyqknng lạcodoi ngưnmyuiudri thi hàamvbnh côigjang vụubod?" anh ta run rẩfjcqy nórlpxi.

jrutc nàamvby mộjdqqt chiếiajwc xe khávgsjc cũqbdtng kịvgsjp tớamvbi, ngưnmyuiudri bêndczn trong còzkgcn chưnmyua bưnmyuamvbc ra, giọogaong nórlpxi đmkooãfgej vang lêndczn.

" Mau dừoutlng lạcodoi cho tôigjai."

- - -

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.