Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 210 : Dịu dàng

    trước sau   
Editor: Mèmaywo ™

Cảxgpvm giáclgkc vậbvcit cứcdovng rắsulcn nófpivng bỏhzqmng củcoxqa anh đufpmang cọzblz cọzblzyvooo giữxafza đufpmùacsci khôwioang mộvczvt mảxgpvnh vảxgpvi che củcoxqa mìhoahnh, An Cửbpomu đufpmau đufpmfitru nghĩzblz mớszmai vừeyxua rồailji cófpiv phảxgpvi pháclgkt sốqevvt đufpmếzvfln nổvujhi ấkkttm đufpmfitru luôwioan rồailji khôwioang. 

Giờdrprfpiv muốqevvn trốqevvn cũffnrng khôwioang kịokwhp, cófpivclgkch nàyvooo cófpiv thểqevv chui từeyxu trong miệrioqng sófpivi ra khôwioang đufpmânjsoy?

acsc vếzvflt thưustuơtufeng đufpmãsueiyvoonh, nhữxafzng cảxgpvm giáclgkc đufpmau vẫoxxdn còdwxcn đufpmófpiv, hìhoahnh ảxgpvnh ấkktty lạebemi táclgki hiệrioqn nhưustu mớszmai đufpmânjsoy. Côwioa khôwioang muốqevvn nhớszma lạebemi nófpiv. . . . 

Pháclgkt hiệrioqn vẻxgpv sợffnrsueii vàyvoo ýmeoo muốqevvn lùacsci bưustuszmac trêbvcin mặnuant côwioa, đufpmáclgky mắsulct Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng hiệrioqn ra vàyvooi phầfitrn áclgky náclgky.

"Xin lỗufhmi, trưustuszmac kia anh đufpmãsuei quáclgk thôwioa lỗufhm. Lầfitrn nàyvooy anh sẽacsc dịokwhu dàyvoong hơtufen. Nhéfxqg. . . "


Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng lúszmac ởblye trêbvcin giưustudrprng sẽacsc dịokwhu dàyvoong đufpmưustuffnrc sao?

An Cửbpomu khôwioang đufpmqevv ýmeoo, chơtufei đufpmùacsca vớszmai lọzblzn tófpivc củcoxqa mìhoahnh, mộvczvt chữxafzffnrng khôwioang tin.

Giờdrpr phúszmat nàyvooy, Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng đufpmvczvt nhiêbvcin tỉsersnh ngộvczv, tấkkttt nhiêbvcin cảxgpvm nhậbvcin củcoxqa côwioayvoo quan trọzblzng nhấkkttt.

An Cửbpomu khôwioang thấkktty thíbnowch thúszma vớszmai chuyệrioqn kia, thậbvcim chíbnowdwxcn cófpiv tháclgki đufpmvczv tráclgknh néfxqgyvoom anh pháclgkt hiệrioqn phưustuơtufeng pháclgkp củcoxqa mìhoahnh khôwioang đufpmúszmang. Bởblyei mỗufhmi khi đufpmưustua côwioa đufpmếzvfln đufpmsersnh đufpmiểqevvm khoáclgki cảxgpvm, rõeyxuyvoong côwioaffnrng cảxgpvm thấkktty hưustung phấkkttn, cho nêbvcin anh xem sựxafz vui sưustuszmang củcoxqa côwioa nhưustu chuyệrioqn đufpmưustuơtufeng nhiêbvcin, nhưustung bânjsoy giờdrpr xem ra, anh sai lầfitrm rồailji.

An Cửbpomu nhìhoahn áclgknh mắsulct trầfitrm tưustu củcoxqa Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng, trong lòdwxcng lo sợffnr, cũffnrng khôwioang biếzvflt anh đufpmang nghĩzblzhoah, dưustuszmai tìhoahnh huốqevvng nàyvooy, khẳslgeng đufpmokwhnh khôwioang phảxgpvi chuyệrioqn tốqevvt.

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng dầfitrn dầfitrn cúszmai ngưustudrpri đufpmếzvfln gầfitrn môwioai côwioa, An Cửbpomu nhắsulcm mắsulct lạebemi theo bảxgpvn năpsgbng, cảxgpvm giáclgkc chiếzvflc lưustuslgei mềdrprm ưustuszmat củcoxqa anh chui vàyvooo trong miệrioqng mìhoahnh, xânjsom nhậbvcip khôwioang theo dựxafz đufpmclgkn, cựxafzc kỳmayw dịokwhu dàyvoong liếzvflm nhẹmqui khắsulcp nơtufei, cuốqevvi cùacscng mớszmai chậbvcim rãsueii múszmat chiếzvflc lưustuslgei đufpmang ngânjsoy ngốqevvc bịokwh đufpmvczvng củcoxqa côwioa. . . . . .

"Ừxafz. . . . . . Ưgsgemh. . . . . ."

wioai lưustuslgei quấkkttn quíbnowt têbvci dạebemi khiếzvfln côwioa khôwioang nhịokwhn đufpmưustuffnrc rêbvcin thàyvoonh tiếzvflng, nưustuszmac miếzvflng khôwioang nuốqevvt kịokwhp chảxgpvy xuốqevvng khófpive môwioai. . . . . .

Lầfitrn đufpmfitru tiêbvcin côwioa pháclgkt hiệrioqn, thìhoah ra hôwioan môwioai cũffnrng cófpiv thểqevvfpiv cảxgpvm giáclgkc nhưustu vậbvciy, thậbvcim chíbnowdwxcn trầfitrm mêbvci, dầfitrn dầfitrn bắsulct đufpmfitru đufpmáclgkp lạebemi anh, thỉsersnh thoảxgpvng chủcoxq đufpmvczvng ngậbvcim đufpmfitru lưustuslgei củcoxqa anh nhẹmqui nhàyvoong múszmat, nhưustu mộvczvt chúszmamaywo con đufpmòdwxci ăpsgbn. . . . . .

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng bịokwhyvoonh đufpmvczvng đufpmáclgkng yêbvciu củcoxqa côwioa chọzblzc cho vui thíbnowch cưustudrpri khẽacsc, lồailjng ngựxafzc phậbvcip phồailjng lêbvcin xuốqevvng, lậbvcit ngưustudrpri đufpmqevvwioa nằblyem úszmap sấkkttp trêbvcin ngựxafzc mìhoahnh, nhưustudrprng quyềdrprn chủcoxq đufpmvczvng cho côwioa, mộvczvt cáclgknh tay đufpmưustua ra sau cổvujhyvoom gốqevvi, cáclgknh tay còdwxcn lạebemi tùacscy ýmeoo khoáclgkc lêbvcin eo côwioa, tuỳmayw ýmeoo tuânjson theo tiếzvflt tấkkttu củcoxqa côwioa. . . . . .

Anh cảxgpvm thấkktty mìhoahnh quáclgkustudrprng liệrioqt, ngàyvooy trưustuszmac anh luôwioan khôwioang kềdrprm chếzvfl đufpmưustuffnrc mìhoahnh, đufpmófpiv khôwioang phảxgpvi làyvoo ânjson áclgki, màyvoo gọzblzi làyvoo pháclgkt tiếzvflt cảxgpvm xúszmac thìhoah đufpmúszmang hơtufen.

Giờdrpr phúszmat nàyvooy, nhìhoahn dáclgkng vẻxgpv thoảxgpvi máclgki lưustudrpri biếzvflng củcoxqa côwioa, anh mớszmai hiểqevvu rõeyxu, thìhoah ra nhìhoahn thấkktty biểqevvu tìhoahnh hưustublyeng thụweig củcoxqa ngưustudrpri yêbvciu sẽacsc khiếzvfln mìhoahnh cófpiv cảxgpvm giáclgkc thàyvoonh tựxafzu vui vẻxgpv lớszman nhưustu vậbvciy.

Thỉsersnh thoảxgpvng Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng cũffnrng sẽacsc đufpmvczvt nhiêbvcin hôwioan sânjsou mộvczvt lầfitrn, càyvoong kíbnowch thíbnowch côwioatufen.


Xoay ngưustudrpri lạebemi, đufpmèmaywwioaustuszmai thânjson mìhoahnh, nhìhoahn vàyvooo áclgknh mắsulct môwioang lung củcoxqa côwioa, cúszmai ngưustudrpri khẽacscwioan lêbvcin cáclgki tráclgkn sáclgkng bófpivng nhưustuwioang vũffnrustuszmat qua, tiếzvflp theo làyvoo hai mắsulct, chófpivp mũffnri rịokwhn mộvczvt lớszmap mồailjwioai mỏhzqmng, đufpmôwioai môwioai mềdrprm mạebemi, chiếzvflc cằblyem xinh xắsulcn. . . . . .

Trưustuffnrt xuốqevvng cổvujh, đufpmqevv lạebemi nhữxafzng dấkkttu vếzvflt mậbvcip mờdrpr ưustuszmat áclgkt, sau đufpmófpiv dừeyxung lạebemi trưustuszmac nụweig hoa anh đufpmàyvooo đufpmhzqm thẫoxxdm đufpmang run rẩbrpwy, chờdrpr đufpmếzvfln khi nófpivhoahhoahnh màyvoo nởblye rộvczv. . . . . .

Anh áclgkp trêbvcin cơtufe thểqevvwioa, thàyvoonh kíbnownh màyvoo kiêbvcin nhẫoxxdn hôwioan lêbvcin từeyxung tấkkttt da tấkkttt thịokwht trêbvcin ngưustudrpri côwioa, từeyxu tráclgkn tớszmai từeyxung ngófpivn chânjson, hơtufen nữxafza còdwxcn luôwioan quan sáclgkt phảxgpvn ứcdovng củcoxqa côwioa. . . . . .

An Cửbpomu cảxgpvm giáclgkc nhưustuhoahnh đufpmãsuei lọzblzt vàyvooo mộvczvt thếzvfl giớszmai kháclgkc, miêbvcin man bấkkttt tậbvcin, cảxgpv ngưustudrpri lơtufe lửbpomng trong khôwioang trung, khôwioang còdwxcn chúszmat sứcdovc lựxafzc nàyvooo, mỗufhmi mộvczvt nơtufei anh hôwioan liềdrprn nófpivng hổvujhi nhưustu đufpmưustuffnrc chânjsom lửbpoma, cuốqevvi cùacscng cảxgpvtufe thểqevvfpivng bừeyxung hoàyvoon toàyvoon đufpmưustuffnrc hòdwxca tan.

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng dânjsoy dưustua trêbvcin vàyvoonh tai côwioa, đufpmfitru lưustuslgei quyếzvfln luyếzvfln múszmat liếzvflm, chọzblzc cho toàyvoon thânjson côwioa khẽacsc run, rêbvcin lêbvcin nhưustu tiếzvflng mèmaywo kêbvciu.

"Thoảxgpvi máclgki khôwioang ?" Anh tỉsers mỉsers cắsulcn vàyvoonh tai côwioa, hỏhzqmi.

An Cửbpomu gậbvcit đufpmfitru loạebemn xạebem, từeyxung tiếzvflng híbnowt khíbnow, ngơtufe ngẩbrpwn đufpmêbvcibvci đufpmãsuei khôwioang thểqevvyvooo suy nghĩzblz đufpmưustuffnrc nữxafza.

Cốqevvhoahnh lúszmac nàyvooy anh lạebemi nhấkkttt quyếzvflt khôwioang tha, tiếzvflp tụweigc hỏhzqmi: "Ởyuvh đufpmânjsou thoảxgpvi máclgki nhấkkttt? Ởyuvh đufpmânjsoy, hay làyvooblye đufpmânjsoy?"

Vừeyxua nófpivi, bàyvoon tay vừeyxua xoa nắsulcn đufpmôwioai tuyếzvflt lêbvciacscng nụweig hoa đufpmhzqm hồailjng vìhoah đufpmưustuffnrc anh yêbvciu màyvoopsgbng căpsgbng dựxafzng thẳslgeng.

"Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng. . . . . ."

wioang mi An Cửbpomu khẽacsc run, nhìhoahn anh khẩbrpwn cầfitru.

"Hửbpomm?"

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng chốqevvng đufpmfitru nhìhoahn côwioa, bàyvoon tay nhưustufpiv nhưustu khôwioang khẽacsc vuốqevvt ve eo thon vàyvoo hai đufpmùacsci, làyvoom côwioa khôwioang nhịokwhn đufpmưustuffnrc màyvoo khẽacsc run.


"Em . . . . ."

An Cửbpomu cắsulcn môwioai, áclgknh mắsulct mọzblzng nưustuszmac.

"Sao?"

Anh vẫoxxdn chưustua chạebemm đufpmếzvfln hoa huy*t bíbnowbrpwn củcoxqa côwioa, giờdrpr phúszmat nàyvooy nơtufei đufpmófpiv chíbnownh làyvootufei côwioa mong chờdrpr anh chạebemm đufpmếzvfln nhấkkttt. 

"Em khófpiv chịokwhu. . . . . ."

An Cửbpomu sắsulcp khófpivc luôwioan rồailji.

Vẻxgpv mặnuant côwioa đufpmáclgkng thưustuơtufeng nhưustu thếzvfl, suýmeoot chúszmat nữxafza đufpmãsueiyvoom Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng uổvujhng côwioang, anh cốqevvhoahnh ổvujhn tânjsom tìhoahnh, tiếzvflp tụweigc hỏhzqmi côwioa: "Khófpiv chịokwhu ởblye đufpmânjsou?"

"Khôwioang biếzvflt. . . . . ." An Cửbpomu lắsulcc đufpmfitru "Em sắsulcp chếzvflt. . . . . ."

"Anh chưustua hềdrpryvoom gìhoah cảxgpv, sao màyvoo chếzvflt nhanh thếzvfl đufpmưustuffnrc." Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng khẽacscustudrpri, ngófpivn tay ve vãsuein quanh miệrioqng huyệrioqt hoa, nhưustung khôwioang đufpmi sânjsou vàyvooo trong, sau đufpmófpiv lậbvcip tứcdovc bịokwh hai cáclgknh hoa ẩbrpwm ưustuszmat mềdrprm mạebemi múszmat chặnuant, giốqevvng nhưustuclgki miệrioqng nhỏhzqm nhắsulcn củcoxqa trẻxgpv con, khiếzvfln sốqevvng lưustung anh têbvci dạebemi, hạebem thânjson căpsgbng trưustuszmang đufpmau đufpmszman khófpiv chịokwhu.

Nhưustu nắsulcng hạebemn đufpmãsueinjsou gặnuanp mưustua ràyvooo, An Cửbpomu theo bảxgpvn năpsgbng nhíbnowch eo thon, muốqevvn nhiềdrpru hơtufen nữxafza. . . . . .

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng khẽacsc chửbpomi thềdrpr mộvczvt tiếzvflng, mộvczvt giọzblzt mồailjwioai từeyxu tráclgkn trưustuffnrt xuốqevvng, khôwioang phảxgpvi chứcdov? Nếzvflu tiếzvflp tụweigc kềdrprm chếzvfl nữxafza, cófpiv khi anh sẽacsc tựxafz đufpmqevvt lửbpoma thiêbvciu mìhoahnh thàyvoonh tro bụweigi mấkkttt. 

Cảxgpvm giáclgkc anh rúszmat ngófpivn tay ra, trong nháclgky mắsulct An Cửbpomu cảxgpvm thấkktty cảxgpv ngưustudrpri đufpmdrpru trốqevvng rỗufhmng, cựxafzc kỳmayw khófpiv chịokwhu, lấkktty mu bàyvoon tay che mắsulct, thúszmat tha thúszmat thíbnowt khófpivc lêbvcin. . . . . .

Ngưustudrpri nàyvooy, lúszmac thôwioa bạebemo cũffnrng ăpsgbn hiếzvflp, màyvooszmac dịokwhu dàyvoong còdwxcn ăpsgbn hiếzvflp ngưustudrpri ta hơtufen. . . . . .


Sau mộvczvt hồailji sộvczvt sộvczvt soạebemt soạebemt, mộvczvt chânjson Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng đufpmcdovng dưustuszmai đufpmkkttt, mộvczvt chânjson kháclgkc cong đufpmfitru gốqevvi táclgkch hai đufpmùacsci côwioa ra, vậbvcit căpsgbng trưustuszmang nófpivng bỏhzqmng đufpmãsuei khôwioang thểqevvyvooo kềdrprm chếzvfl đufpmưustuffnrc nữxafza bỗufhmng nhiêbvcin tiếzvfln vàyvooo trong, lấkkttp đufpmfitry cơtufe thểqevvwioa.

"A~ Ưgsgehm~ . . . . ."

bnowch thíbnowch đufpmếzvfln quáclgk bấkkttt ngờdrpr, tựxafza nhưustudwxcng suốqevvi nhỏhzqm vốqevvn chậbvcim rãsueii trôwioai vềdrpr phíbnowa trưustuszmac, đufpmvczvt nhiêbvcin gặnuanp phảxgpvi sưustudrprn đufpmailji, tạebemo thàyvoonh tháclgkc nưustuszmac dữxafz dộvczvi. An Cửbpomu rêbvcin ra tiếzvflng, cảxgpvtufe thểqevv đufpmdrpru run rẩbrpwy, nhỏhzqm giọzblzng khófpivc thúszmat thíbnowt.

acscng lúszmac đufpmófpiv, anh hôwioan lêbvcin mắsulct côwioa, chìhoahm đufpmsulcm trong khoáclgki cảxgpvm làyvoom anh cófpiv cảxgpvm giáclgkc nhưustufpiv mộvczvt luồailjng đufpmiệrioqn chạebemy dọzblzc sốqevvng lưustung, giọzblzng nófpivi khàyvoon khàyvoon kháclgkc thưustudrprng thìhoah thầfitrm bêbvcin tai côwioa: "Đsulceyxung khófpivc, đufpmânjsoy khôwioang phảxgpvi làyvoobvciu em sao?"

Bởblyei vìhoahyvoon dạebemo đufpmfitru đufpmfitry đufpmcoxq, cho nêbvcin tiếzvfln vàyvooo rấkkttt thuậbvcin lợffnri, ngoàyvooi cảxgpvm giáclgkc căpsgbng trưustuszmang lúszmac đufpmfitru, cũffnrng khôwioang đufpmqevvwioa cảxgpvm thấkktty quáclgk nhiềdrpru khófpiv chịokwhu, chỉsersfpiv từeyxung tiếzvflng than nhẹmquihoahm lòdwxcng khôwioang đufpmưustuffnrc thoáclgkt ra.

Từeyxung tiếzvflng rêbvcin khe khẽacsc khôwioang kềdrprm néfxqgn củcoxqa côwioa khiếzvfln anh càyvoong thêbvcim kíbnowch đufpmvczvng, bắsulct đufpmfitru hàyvoonh trìhoahnh tìhoahm khoáclgki hoạebemt: "Kêbvciu lêbvcin anh nghe nàyvooo. . . . . ."

Áskkunh mắsulct An Cửbpomu rưustung rưustung, tứcdovc giậbvcin trừeyxung mắsulct nhìhoahn anh.

Áskkunh nhìhoahn giậbvcin nhưustu khôwioang giậbvcin củcoxqa côwioa lạebemi làyvoom anh thêbvcim têbvci dạebemi, Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng le lưustuslgei liếzvflm nưustuszmac mắsulct củcoxqa côwioa: "Khôwioang thíbnowch anh nhưustu vậbvciy sao? Hay làyvoo. . . . . . Thíbnowch anh thôwioa bạebemo hơtufen nữxafza?” 

fpivi xong chíbnownh mìhoahnh thúszmac vàyvooo mộvczvt cáclgki thậbvcit sânjsou, liềdrprn nghe đufpmưustuffnrc tiếzvflng rêbvcin rỉsersbvci ngưustudrpri củcoxqa côwioa nhưustu ýmeoo nguyệrioqn. 

An Cửbpomu khôwioang thểqevv thốqevvt thàyvoonh lờdrpri, dầfitrn dầfitrn bịokwh cuốqevvn vàyvooo dòdwxcng nưustuszmac xoáclgky anh trao. . . . . . Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng nắsulcm cổvujh chânjson côwioa xoạebemt rộvczvng ra hai bêbvcin, nơtufei nàyvooo đufpmófpivhoah đufpmvczvng táclgkc củcoxqa anh màyvoo tậbvcin lựxafzc nghêbvcinh đufpmófpivn tiếzvflp nhậbvcin anh sânjsou hơtufen, quảxgpv nhiêbvcin néfxqgt mặnuant côwioayvoong thêbvcim đufpmvczvng lòdwxcng ngưustudrpri. . . . .

Cho đufpmếzvfln khoảxgpvnh khắsulcc quyếzvflt đufpmokwhnh cuốqevvi cùacscng, Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng chợffnrt dừeyxung đufpmvczvng táclgkc, đufpmokwhnh chuẩbrpwn bịokwh đufpmcdovng dậbvciy vàyvooo phòdwxcng lấkktty áclgko mưustua, côwioa chợffnrt co rúszmat lạebemi, ngay sau đufpmófpiv, vậbvcit cứcdovng rắsulcn nófpivng bỏhzqmng bịokwhwioa thíbnowt chặnuant lấkktty, suýmeoot chúszmat nữxafza đufpmãsuei khôwioang nhịokwhn đufpmưustuffnrc màyvoo bắsulcn ra ngoàyvooi. . . . . .

"Bảxgpvo bốqevvi, em khiếzvfln anh sắsulcp đufpmbvcin rồailji. . . . . ."

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng dùacscng hếzvflt tựxafz chủcoxq củcoxqa bảxgpvn thânjson mớszmai cófpiv thểqevv nhịokwhn lạebemi đufpmưustuffnrc, đufpmcdovng dậbvciy bếzvflwioabvcin, sảxgpvi bưustuszmac trởblye vềdrpr giưustudrprng trong phòdwxcng ngủcoxq, luốqevvng cuốqevvng tay chânjson thậbvcit lânjsou mớszmai miễogakn cưustuslgeng mặnuanc xong áclgko mưustua. 


Lầfitrn nữxafza chìhoahm vàyvooo nơtufei tiêbvciu hồailjn, khôwioang nhịokwhn đufpmưustuffnrc nữxafza màyvoo nhanh chófpivng đufpmvczvng thânjson mìhoahnh bắsulcn ra nhưustuszmai lửbpoma phun tràyvooo, sốqevvng lưustung lạebemi nhưustufpiv ngàyvoon luồailjn đufpmiệrioqn chạebemy qua, nặnuanng nềdrpr thởblye ra mộvczvt hơtufei, gụweigc xuốqevvng ngưustudrpri côwioa, đufpmưustua tay véfxqgn vàyvooi sợffnri tófpivc ưustuszmat mồailjwioai díbnownh vàyvooo hai máclgk ra sau tai côwioa, hỏhzqmi: "Em ổvujhn khôwioang? Cófpiv khófpiv chịokwhu ởblye đufpmânjsou khôwioang?"

Mặnuanc dùacsc đufpmãsuei cựxafzc kỳmayw gắsulcng sứcdovc kiềdrprm chếzvfl rồailji, nhưustung vẫoxxdn lo lắsulcng thânjson thểqevvwioa yếzvflu ớszmat khôwioang chịokwhu nổvujhi nhưustuffnr

An Cửbpomu lắsulcc đufpmfitru, khôwioang còdwxcn hơtufei sứcdovc trảxgpv lờdrpri, vừeyxua nghe giọzblzng khàyvoon khàyvoon khêbvciu gợffnri củcoxqa anh, vừeyxua mơtufeyvoong ngủcoxq thiếzvflp đufpmi.

Phófpiv Thầfitrn Thưustuơtufeng cong môwioai, hôwioan lêbvcin tráclgkn côwioa.

Xuốqevvng giưustudrprng vặnuann nưustuszmac nófpivng, lau mìhoahnh sạebemch sẽacsc giúszmap côwioa, nhưustu vậbvciy sẽacsc thoảxgpvi máclgki ngủcoxq ngon mộvczvt chúszmat, làyvoom xong nhữxafzng việrioqc nàyvooy anh mớszmai nằblyem lạebemi bêbvcin cạebemnh côwioa mộvczvt lầfitrn nữxafza, ôwioam côwioayvooo trong lồailjng ngựxafzc mìhoahnh.

Cảxgpv đufpmêbvcim ngon giấkkttc.

--- -----

clgkng hôwioam sau, An Cửbpomu dụweigi mắsulct tỉsersnh lạebemi, cảxgpvm giáclgkc nặnuanng nềdrpr khi pháclgkt sốqevvt tốqevvi hôwioam qua đufpmãsuei bay biếzvfln mấkkttt, ngoạebemi trừeyxutufei eo cófpivtufei bủcoxqn rủcoxqn ra, thìhoah cảxgpv ngưustudrpri đufpmdrpru nhẹmqui nhàyvoong khoan khoáclgki.

Đsulcfitru dựxafza vàyvooo cáclgknh tay cơtufe bắsulcp cófpiv lựxafzc, trưustuszmac mặnuant làyvoo lồailjng ngựxafzc màyvoou lúszmaa mìhoah rắsulcn chắsulcc, vừeyxua ngẩbrpwng đufpmfitru làyvoofpiv thểqevv thấkktty gưustuơtufeng mặnuant nhu hòdwxca vôwioa hạebemn, hơtufei thởblye củcoxqa anh phảxgpvbvcin mặnuant côwioa nhưustu đufpmang trêbvciu chọzblzc. . . . . .

Trong mộvczvt buổvujhi sáclgkng sớszmam an hoàyvoo nhưustu vậbvciy, An Cửbpomu giơtufe ngófpivn tay từeyxung chúszmat từeyxung chúszmat rêbvci theo gưustuơtufeng mặnuant anh. . . . . .

Trong lòdwxcng thoảxgpvi máclgki vui vẻxgpv, chỉsers cầfitrn bưustuszmac ra lằblyen ranh trong lòdwxcng kia. Thậbvcit ra thìhoah buôwioang bỏhzqm, cũffnrng khôwioang quáclgk khófpiv khăpsgbn nhưustuwioaustublyeng.

fpiv lẽacsc quảxgpv thậbvcit côwioaffnrng khôwioang cảxgpvm thấkktty cốqevv kỵdlyl nhàyvoo họzblz Phófpiv lắsulcm, nhưustung cho tớszmai giờdrpr, hôwioan nhânjson khôwioang phảxgpvi chuyệrioqn củcoxqa mộvczvt cáclgk nhânjson, màyvooyvoo củcoxqa cảxgpv mộvczvt gia đufpmìhoahnh. Nếzvflu thậbvcit lòdwxcng yêbvciu nhau, thìhoah nhữxafzng vấkkttn đufpmdrpr kia, sao khôwioang thểqevvacscng đufpmqevvi mặnuant vớszmai anh chứcdov?

Hếzvflt chưustuơtufeng 210
*********

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.