Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 210 : Dịu dàng

    trước sau   
Editor: Mètxeso ™

Cảxhsrm giábihxc vậstrgt cứkwesng rắkwesn nómhuqng bỏtwgnng củhtlca anh đehndang cọkcoj cọkcojiynqo giữxhsra đehndùsofbi khôugccng mộkcojt mảxhsrnh vảxhsri che củhtlca mìvkvenh, An Cửtykfu đehndau đehndycjbu nghĩixsk mớiynqi vừycjba rồzxhyi cómhuq phảxhsri phábihxt sốzahnt đehndếrmsln nổycjbi ấtwgnm đehndycjbu luôugccn rồzxhyi khôugccng. 

Giờbihxmhuq muốzahnn trốzahnn cũirxyng khôugccng kịvilep, cómhuqbihxch nàiynqo cómhuq thểnbxr chui từycjb trong miệzcvang sómhuqi ra khôugccng đehndâxrruy?

sofb vếrmslt thưwjfoơhruung đehndãfrdviynqnh, nhữxhsrng cảxhsrm giábihxc đehndau vẫioczn còdbapn đehndómhuq, hìvkvenh ảxhsrnh ấtwgny lạwjfoi tábihxi hiệzcvan nhưwjfo mớiynqi đehndâxrruy. Côugcc khôugccng muốzahnn nhớiynq lạwjfoi nómhuq. . . . 

Phábihxt hiệzcvan vẻkcoj sợqjgpfrdvi vàiynq ýmnmj muốzahnn lùsofbi bưwjfoiynqc trêobmen mặzahnt côugcc, đehndábihxy mắkwest Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung hiệzcvan ra vàiynqi phầycjbn ábihxy nábihxy.

"Xin lỗxhsri, trưwjfoiynqc kia anh đehndãfrdv quábihx thôugcc lỗxhsr. Lầycjbn nàiynqy anh sẽszqo dịvileu dàiynqng hơhruun. Nhéckne. . . "


Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung lúghssc ởtqgg trêobmen giưwjfobihxng sẽszqo dịvileu dàiynqng đehndưwjfoqjgpc sao?

An Cửtykfu khôugccng đehndnbxr ýmnmj, chơhruui đehndùsofba vớiynqi lọkcojn tómhuqc củhtlca mìvkvenh, mộkcojt chữxhsrirxyng khôugccng tin.

Giờbihx phúghsst nàiynqy, Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung đehndkcojt nhiêobmen tỉvilenh ngộkcoj, tấtwgnt nhiêobmen cảxhsrm nhậstrgn củhtlca côugcciynq quan trọkcojng nhấtwgnt.

An Cửtykfu khôugccng thấtwgny thíaniych thúghss vớiynqi chuyệzcvan kia, thậstrgm chíaniydbapn cómhuq thábihxi đehndkcoj trábihxnh néckneiynqm anh phábihxt hiệzcvan phưwjfoơhruung phábihxp củhtlca mìvkvenh khôugccng đehndúghssng. Bởtqggi mỗxhsri khi đehndưwjfoa côugcc đehndếrmsln đehndvilenh đehndiểnbxrm khoábihxi cảxhsrm, rõuevsiynqng côugccirxyng cảxhsrm thấtwgny hưwjfong phấtwgnn, cho nêobmen anh xem sựszqo vui sưwjfoiynqng củhtlca côugcc nhưwjfo chuyệzcvan đehndưwjfoơhruung nhiêobmen, nhưwjfong bâxrruy giờbihx xem ra, anh sai lầycjbm rồzxhyi.

An Cửtykfu nhìvkven ábihxnh mắkwest trầycjbm tưwjfo củhtlca Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung, trong lòdbapng lo sợqjgp, cũirxyng khôugccng biếrmslt anh đehndang nghĩixskvkve, dưwjfoiynqi tìvkvenh huốzahnng nàiynqy, khẳyxging đehndvilenh khôugccng phảxhsri chuyệzcvan tốzahnt.

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung dầycjbn dầycjbn cúghssi ngưwjfobihxi đehndếrmsln gầycjbn môugcci côugcc, An Cửtykfu nhắkwesm mắkwest lạwjfoi theo bảxhsrn năikting, cảxhsrm giábihxc chiếrmslc lưwjfoixski mềyizvm ưwjfoiynqt củhtlca anh chui vàiynqo trong miệzcvang mìvkvenh, xâxrrum nhậstrgp khôugccng theo dựszqo đehndbihxn, cựszqoc kỳnasz dịvileu dàiynqng liếrmslm nhẹhpln khắkwesp nơhruui, cuốzahni cùsofbng mớiynqi chậstrgm rãfrdvi múghsst chiếrmslc lưwjfoixski đehndang ngâxrruy ngốzahnc bịvile đehndkcojng củhtlca côugcc. . . . . .

"Ừdcbh. . . . . . Ưiktimh. . . . . ."

ugcci lưwjfoixski quấtwgnn quíaniyt têobme dạwjfoi khiếrmsln côugcc khôugccng nhịvilen đehndưwjfoqjgpc rêobmen thàiynqnh tiếrmslng, nưwjfoiynqc miếrmslng khôugccng nuốzahnt kịvilep chảxhsry xuốzahnng khómhuqe môugcci. . . . . .

Lầycjbn đehndycjbu tiêobmen côugcc phábihxt hiệzcvan, thìvkve ra hôugccn môugcci cũirxyng cómhuq thểnbxrmhuq cảxhsrm giábihxc nhưwjfo vậstrgy, thậstrgm chíaniydbapn trầycjbm mêobme, dầycjbn dầycjbn bắkwest đehndycjbu đehndábihxp lạwjfoi anh, thỉvilenh thoảxhsrng chủhtlc đehndkcojng ngậstrgm đehndycjbu lưwjfoixski củhtlca anh nhẹhpln nhàiynqng múghsst, nhưwjfo mộkcojt chúghsstxeso con đehndòdbapi ăiktin. . . . . .

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung bịvileiynqnh đehndkcojng đehndábihxng yêobmeu củhtlca côugcc chọkcojc cho vui thíaniych cưwjfobihxi khẽszqo, lồzxhyng ngựszqoc phậstrgp phồzxhyng lêobmen xuốzahnng, lậstrgt ngưwjfobihxi đehndnbxrugcc nằxodhm úghssp sấtwgnp trêobmen ngựszqoc mìvkvenh, nhưwjfobihxng quyềyizvn chủhtlc đehndkcojng cho côugcc, mộkcojt cábihxnh tay đehndưwjfoa ra sau cổycjbiynqm gốzahni, cábihxnh tay còdbapn lạwjfoi tùsofby ýmnmj khoábihxc lêobmen eo côugcc, tuỳnasz ýmnmj tuâxrrun theo tiếrmslt tấtwgnu củhtlca côugcc. . . . . .

Anh cảxhsrm thấtwgny mìvkvenh quábihxwjfobihxng liệzcvat, ngàiynqy trưwjfoiynqc anh luôugccn khôugccng kềyizvm chếrmsl đehndưwjfoqjgpc mìvkvenh, đehndómhuq khôugccng phảxhsri làiynq âxrrun ábihxi, màiynq gọkcoji làiynq phábihxt tiếrmslt cảxhsrm xúghssc thìvkve đehndúghssng hơhruun.

Giờbihx phúghsst nàiynqy, nhìvkven dábihxng vẻkcoj thoảxhsri mábihxi lưwjfobihxi biếrmslng củhtlca côugcc, anh mớiynqi hiểnbxru rõuevs, thìvkve ra nhìvkven thấtwgny biểnbxru tìvkvenh hưwjfotqggng thụmnmj củhtlca ngưwjfobihxi yêobmeu sẽszqo khiếrmsln mìvkvenh cómhuq cảxhsrm giábihxc thàiynqnh tựszqou vui vẻkcoj lớiynqn nhưwjfo vậstrgy.

Thỉvilenh thoảxhsrng Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung cũirxyng sẽszqo đehndkcojt nhiêobmen hôugccn sâxrruu mộkcojt lầycjbn, càiynqng kíaniych thíaniych côugcchruun.


Xoay ngưwjfobihxi lạwjfoi, đehndètxesugccwjfoiynqi thâxrrun mìvkvenh, nhìvkven vàiynqo ábihxnh mắkwest môugccng lung củhtlca côugcc, cúghssi ngưwjfobihxi khẽszqougccn lêobmen cábihxi trábihxn sábihxng bómhuqng nhưwjfougccng vũirxywjfoiynqt qua, tiếrmslp theo làiynq hai mắkwest, chómhuqp mũirxyi rịvilen mộkcojt lớiynqp mồzxhyugcci mỏtwgnng, đehndôugcci môugcci mềyizvm mạwjfoi, chiếrmslc cằxodhm xinh xắkwesn. . . . . .

Trưwjfoqjgpt xuốzahnng cổycjb, đehndnbxr lạwjfoi nhữxhsrng dấtwgnu vếrmslt mậstrgp mờbihx ưwjfoiynqt ábihxt, sau đehndómhuq dừycjbng lạwjfoi trưwjfoiynqc nụmnmj hoa anh đehndàiynqo đehndtwgn thẫioczm đehndang run rẩppxvy, chờbihx đehndếrmsln khi nómhuqvkvevkvenh màiynq nởtqgg rộkcoj. . . . . .

Anh ábihxp trêobmen cơhruu thểnbxrugcc, thàiynqnh kíaniynh màiynq kiêobmen nhẫioczn hôugccn lêobmen từycjbng tấtwgnt da tấtwgnt thịvilet trêobmen ngưwjfobihxi côugcc, từycjb trábihxn tớiynqi từycjbng ngómhuqn châxrrun, hơhruun nữxhsra còdbapn luôugccn quan sábihxt phảxhsrn ứkwesng củhtlca côugcc. . . . . .

An Cửtykfu cảxhsrm giábihxc nhưwjfovkvenh đehndãfrdv lọkcojt vàiynqo mộkcojt thếrmsl giớiynqi khábihxc, miêobmen man bấtwgnt tậstrgn, cảxhsr ngưwjfobihxi lơhruu lửtykfng trong khôugccng trung, khôugccng còdbapn chúghsst sứkwesc lựszqoc nàiynqo, mỗxhsri mộkcojt nơhruui anh hôugccn liềyizvn nómhuqng hổycjbi nhưwjfo đehndưwjfoqjgpc châxrrum lửtykfa, cuốzahni cùsofbng cảxhsrhruu thểnbxrmhuqng bừycjbng hoàiynqn toàiynqn đehndưwjfoqjgpc hòdbapa tan.

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung dâxrruy dưwjfoa trêobmen vàiynqnh tai côugcc, đehndycjbu lưwjfoixski quyếrmsln luyếrmsln múghsst liếrmslm, chọkcojc cho toàiynqn thâxrrun côugcc khẽszqo run, rêobmen lêobmen nhưwjfo tiếrmslng mètxeso kêobmeu.

"Thoảxhsri mábihxi khôugccng ?" Anh tỉvile mỉvile cắkwesn vàiynqnh tai côugcc, hỏtwgni.

An Cửtykfu gậstrgt đehndycjbu loạwjfon xạwjfo, từycjbng tiếrmslng híaniyt khíaniy, ngơhruu ngẩppxvn đehndêobmeobme đehndãfrdv khôugccng thểnbxriynqo suy nghĩixsk đehndưwjfoqjgpc nữxhsra.

Cốzahnvkvenh lúghssc nàiynqy anh lạwjfoi nhấtwgnt quyếrmslt khôugccng tha, tiếrmslp tụmnmjc hỏtwgni: "Ởhefs đehndâxrruu thoảxhsri mábihxi nhấtwgnt? Ởhefs đehndâxrruy, hay làiynqtqgg đehndâxrruy?"

Vừycjba nómhuqi, bàiynqn tay vừycjba xoa nắkwesn đehndôugcci tuyếrmslt lêobmesofbng nụmnmj hoa đehndtwgn hồzxhyng vìvkve đehndưwjfoqjgpc anh yêobmeu màiynqikting căikting dựszqong thẳyxging.

"Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung. . . . . ."

ugccng mi An Cửtykfu khẽszqo run, nhìvkven anh khẩppxvn cầycjbu.

"Hửtykfm?"

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung chốzahnng đehndycjbu nhìvkven côugcc, bàiynqn tay nhưwjfomhuq nhưwjfo khôugccng khẽszqo vuốzahnt ve eo thon vàiynq hai đehndùsofbi, làiynqm côugcc khôugccng nhịvilen đehndưwjfoqjgpc màiynq khẽszqo run.


"Em . . . . ."

An Cửtykfu cắkwesn môugcci, ábihxnh mắkwest mọkcojng nưwjfoiynqc.

"Sao?"

Anh vẫioczn chưwjfoa chạwjfom đehndếrmsln hoa huy*t bíaniyppxvn củhtlca côugcc, giờbihx phúghsst nàiynqy nơhruui đehndómhuq chíaniynh làiynqhruui côugcc mong chờbihx anh chạwjfom đehndếrmsln nhấtwgnt. 

"Em khómhuq chịvileu. . . . . ."

An Cửtykfu sắkwesp khómhuqc luôugccn rồzxhyi.

Vẻkcoj mặzahnt côugcc đehndábihxng thưwjfoơhruung nhưwjfo thếrmsl, suýmnmjt chúghsst nữxhsra đehndãfrdviynqm Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung uổycjbng côugccng, anh cốzahnvkvenh ổycjbn tâxrrum tìvkvenh, tiếrmslp tụmnmjc hỏtwgni côugcc: "Khómhuq chịvileu ởtqgg đehndâxrruu?"

"Khôugccng biếrmslt. . . . . ." An Cửtykfu lắkwesc đehndycjbu "Em sắkwesp chếrmslt. . . . . ."

"Anh chưwjfoa hềyizviynqm gìvkve cảxhsr, sao màiynq chếrmslt nhanh thếrmsl đehndưwjfoqjgpc." Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung khẽszqowjfobihxi, ngómhuqn tay ve vãfrdvn quanh miệzcvang huyệzcvat hoa, nhưwjfong khôugccng đehndi sâxrruu vàiynqo trong, sau đehndómhuq lậstrgp tứkwesc bịvile hai cábihxnh hoa ẩppxvm ưwjfoiynqt mềyizvm mạwjfoi múghsst chặzahnt, giốzahnng nhưwjfobihxi miệzcvang nhỏtwgn nhắkwesn củhtlca trẻkcoj con, khiếrmsln sốzahnng lưwjfong anh têobme dạwjfoi, hạwjfo thâxrrun căikting trưwjfoiynqng đehndau đehndiynqn khómhuq chịvileu.

Nhưwjfo nắkwesng hạwjfon đehndãfrdvxrruu gặzahnp mưwjfoa ràiynqo, An Cửtykfu theo bảxhsrn năikting nhíaniych eo thon, muốzahnn nhiềyizvu hơhruun nữxhsra. . . . . .

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung khẽszqo chửtykfi thềyizv mộkcojt tiếrmslng, mộkcojt giọkcojt mồzxhyugcci từycjb trábihxn trưwjfoqjgpt xuốzahnng, khôugccng phảxhsri chứkwes? Nếrmslu tiếrmslp tụmnmjc kềyizvm chếrmsl nữxhsra, cómhuq khi anh sẽszqo tựszqo đehndzahnt lửtykfa thiêobmeu mìvkvenh thàiynqnh tro bụmnmji mấtwgnt. 

Cảxhsrm giábihxc anh rúghsst ngómhuqn tay ra, trong nhábihxy mắkwest An Cửtykfu cảxhsrm thấtwgny cảxhsr ngưwjfobihxi đehndyizvu trốzahnng rỗxhsrng, cựszqoc kỳnasz khómhuq chịvileu, lấtwgny mu bàiynqn tay che mắkwest, thúghsst tha thúghsst thíaniyt khómhuqc lêobmen. . . . . .

Ngưwjfobihxi nàiynqy, lúghssc thôugcc bạwjfoo cũirxyng ăiktin hiếrmslp, màiynqghssc dịvileu dàiynqng còdbapn ăiktin hiếrmslp ngưwjfobihxi ta hơhruun. . . . . .


Sau mộkcojt hồzxhyi sộkcojt sộkcojt soạwjfot soạwjfot, mộkcojt châxrrun Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung đehndkwesng dưwjfoiynqi đehndtwgnt, mộkcojt châxrrun khábihxc cong đehndycjbu gốzahni tábihxch hai đehndùsofbi côugcc ra, vậstrgt căikting trưwjfoiynqng nómhuqng bỏtwgnng đehndãfrdv khôugccng thểnbxriynqo kềyizvm chếrmsl đehndưwjfoqjgpc nữxhsra bỗxhsrng nhiêobmen tiếrmsln vàiynqo trong, lấtwgnp đehndycjby cơhruu thểnbxrugcc.

"A~ Ưiktihm~ . . . . ."

aniych thíaniych đehndếrmsln quábihx bấtwgnt ngờbihx, tựszqoa nhưwjfodbapng suốzahni nhỏtwgn vốzahnn chậstrgm rãfrdvi trôugcci vềyizv phíaniya trưwjfoiynqc, đehndkcojt nhiêobmen gặzahnp phảxhsri sưwjfobihxn đehndzxhyi, tạwjfoo thàiynqnh thábihxc nưwjfoiynqc dữxhsr dộkcoji. An Cửtykfu rêobmen ra tiếrmslng, cảxhsrhruu thểnbxr đehndyizvu run rẩppxvy, nhỏtwgn giọkcojng khómhuqc thúghsst thíaniyt.

sofbng lúghssc đehndómhuq, anh hôugccn lêobmen mắkwest côugcc, chìvkvem đehndkwesm trong khoábihxi cảxhsrm làiynqm anh cómhuq cảxhsrm giábihxc nhưwjfomhuq mộkcojt luồzxhyng đehndiệzcvan chạwjfoy dọkcojc sốzahnng lưwjfong, giọkcojng nómhuqi khàiynqn khàiynqn khábihxc thưwjfobihxng thìvkve thầycjbm bêobmen tai côugcc: "Đvkveycjbng khómhuqc, đehndâxrruy khôugccng phảxhsri làiynqobmeu em sao?"

Bởtqggi vìvkveiynqn dạwjfoo đehndycjbu đehndycjby đehndhtlc, cho nêobmen tiếrmsln vàiynqo rấtwgnt thuậstrgn lợqjgpi, ngoàiynqi cảxhsrm giábihxc căikting trưwjfoiynqng lúghssc đehndycjbu, cũirxyng khôugccng đehndnbxrugcc cảxhsrm thấtwgny quábihx nhiềyizvu khómhuq chịvileu, chỉvilemhuq từycjbng tiếrmslng than nhẹhplnvkvem lòdbapng khôugccng đehndưwjfoqjgpc thoábihxt ra.

Từycjbng tiếrmslng rêobmen khe khẽszqo khôugccng kềyizvm nécknen củhtlca côugcc khiếrmsln anh càiynqng thêobmem kíaniych đehndkcojng, bắkwest đehndycjbu hàiynqnh trìvkvenh tìvkvem khoábihxi hoạwjfot: "Kêobmeu lêobmen anh nghe nàiynqo. . . . . ."

Áhplnnh mắkwest An Cửtykfu rưwjfong rưwjfong, tứkwesc giậstrgn trừycjbng mắkwest nhìvkven anh.

Áhplnnh nhìvkven giậstrgn nhưwjfo khôugccng giậstrgn củhtlca côugcc lạwjfoi làiynqm anh thêobmem têobme dạwjfoi, Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung le lưwjfoixski liếrmslm nưwjfoiynqc mắkwest củhtlca côugcc: "Khôugccng thíaniych anh nhưwjfo vậstrgy sao? Hay làiynq. . . . . . Thíaniych anh thôugcc bạwjfoo hơhruun nữxhsra?” 

mhuqi xong chíaniynh mìvkvenh thúghssc vàiynqo mộkcojt cábihxi thậstrgt sâxrruu, liềyizvn nghe đehndưwjfoqjgpc tiếrmslng rêobmen rỉvileobme ngưwjfobihxi củhtlca côugcc nhưwjfo ýmnmj nguyệzcvan. 

An Cửtykfu khôugccng thểnbxr thốzahnt thàiynqnh lờbihxi, dầycjbn dầycjbn bịvile cuốzahnn vàiynqo dòdbapng nưwjfoiynqc xoábihxy anh trao. . . . . . Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung nắkwesm cổycjb châxrrun côugcc xoạwjfot rộkcojng ra hai bêobmen, nơhruui nàiynqo đehndómhuqvkve đehndkcojng tábihxc củhtlca anh màiynq tậstrgn lựszqoc nghêobmenh đehndómhuqn tiếrmslp nhậstrgn anh sâxrruu hơhruun, quảxhsr nhiêobmen nécknet mặzahnt côugcciynqng thêobmem đehndkcojng lòdbapng ngưwjfobihxi. . . . .

Cho đehndếrmsln khoảxhsrnh khắkwesc quyếrmslt đehndvilenh cuốzahni cùsofbng, Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung chợqjgpt dừycjbng đehndkcojng tábihxc, đehndvilenh chuẩppxvn bịvile đehndkwesng dậstrgy vàiynqo phòdbapng lấtwgny ábihxo mưwjfoa, côugcc chợqjgpt co rúghsst lạwjfoi, ngay sau đehndómhuq, vậstrgt cứkwesng rắkwesn nómhuqng bỏtwgnng bịvileugcc thíaniyt chặzahnt lấtwgny, suýmnmjt chúghsst nữxhsra đehndãfrdv khôugccng nhịvilen đehndưwjfoqjgpc màiynq bắkwesn ra ngoàiynqi. . . . . .

"Bảxhsro bốzahni, em khiếrmsln anh sắkwesp đehndobmen rồzxhyi. . . . . ."

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung dùsofbng hếrmslt tựszqo chủhtlc củhtlca bảxhsrn thâxrrun mớiynqi cómhuq thểnbxr nhịvilen lạwjfoi đehndưwjfoqjgpc, đehndkwesng dậstrgy bếrmslugccobmen, sảxhsri bưwjfoiynqc trởtqgg vềyizv giưwjfobihxng trong phòdbapng ngủhtlc, luốzahnng cuốzahnng tay châxrrun thậstrgt lâxrruu mớiynqi miễyxgin cưwjfoixskng mặzahnc xong ábihxo mưwjfoa. 


Lầycjbn nữxhsra chìvkvem vàiynqo nơhruui tiêobmeu hồzxhyn, khôugccng nhịvilen đehndưwjfoqjgpc nữxhsra màiynq nhanh chómhuqng đehndkcojng thâxrrun mìvkvenh bắkwesn ra nhưwjfoghssi lửtykfa phun tràiynqo, sốzahnng lưwjfong lạwjfoi nhưwjfomhuq ngàiynqn luồzxhyn đehndiệzcvan chạwjfoy qua, nặzahnng nềyizv thởtqgg ra mộkcojt hơhruui, gụmnmjc xuốzahnng ngưwjfobihxi côugcc, đehndưwjfoa tay vécknen vàiynqi sợqjgpi tómhuqc ưwjfoiynqt mồzxhyugcci díaniynh vàiynqo hai mábihx ra sau tai côugcc, hỏtwgni: "Em ổycjbn khôugccng? Cómhuq khómhuq chịvileu ởtqgg đehndâxrruu khôugccng?"

Mặzahnc dùsofb đehndãfrdv cựszqoc kỳnasz gắkwesng sứkwesc kiềyizvm chếrmsl rồzxhyi, nhưwjfong vẫioczn lo lắkwesng thâxrrun thểnbxrugcc yếrmslu ớiynqt khôugccng chịvileu nổycjbi nhưwjfoirxy

An Cửtykfu lắkwesc đehndycjbu, khôugccng còdbapn hơhruui sứkwesc trảxhsr lờbihxi, vừycjba nghe giọkcojng khàiynqn khàiynqn khêobmeu gợqjgpi củhtlca anh, vừycjba mơhruuiynqng ngủhtlc thiếrmslp đehndi.

Phómhuq Thầycjbn Thưwjfoơhruung cong môugcci, hôugccn lêobmen trábihxn côugcc.

Xuốzahnng giưwjfobihxng vặzahnn nưwjfoiynqc nómhuqng, lau mìvkvenh sạwjfoch sẽszqo giúghssp côugcc, nhưwjfo vậstrgy sẽszqo thoảxhsri mábihxi ngủhtlc ngon mộkcojt chúghsst, làiynqm xong nhữxhsrng việzcvac nàiynqy anh mớiynqi nằxodhm lạwjfoi bêobmen cạwjfonh côugcc mộkcojt lầycjbn nữxhsra, ôugccm côugcciynqo trong lồzxhyng ngựszqoc mìvkvenh.

Cảxhsr đehndêobmem ngon giấtwgnc.

--- -----

bihxng hôugccm sau, An Cửtykfu dụmnmji mắkwest tỉvilenh lạwjfoi, cảxhsrm giábihxc nặzahnng nềyizv khi phábihxt sốzahnt tốzahni hôugccm qua đehndãfrdv bay biếrmsln mấtwgnt, ngoạwjfoi trừycjbhruui eo cómhuqhruui bủhtlcn rủhtlcn ra, thìvkve cảxhsr ngưwjfobihxi đehndyizvu nhẹhpln nhàiynqng khoan khoábihxi.

Đvkveycjbu dựszqoa vàiynqo cábihxnh tay cơhruu bắkwesp cómhuq lựszqoc, trưwjfoiynqc mặzahnt làiynq lồzxhyng ngựszqoc màiynqu lúghssa mìvkve rắkwesn chắkwesc, vừycjba ngẩppxvng đehndycjbu làiynqmhuq thểnbxr thấtwgny gưwjfoơhruung mặzahnt nhu hòdbapa vôugcc hạwjfon, hơhruui thởtqgg củhtlca anh phảxhsrobmen mặzahnt côugcc nhưwjfo đehndang trêobmeu chọkcojc. . . . . .

Trong mộkcojt buổycjbi sábihxng sớiynqm an hoàiynq nhưwjfo vậstrgy, An Cửtykfu giơhruu ngómhuqn tay từycjbng chúghsst từycjbng chúghsst rêobme theo gưwjfoơhruung mặzahnt anh. . . . . .

Trong lòdbapng thoảxhsri mábihxi vui vẻkcoj, chỉvile cầycjbn bưwjfoiynqc ra lằxodhn ranh trong lòdbapng kia. Thậstrgt ra thìvkve buôugccng bỏtwgn, cũirxyng khôugccng quábihx khómhuq khăiktin nhưwjfougccwjfotqggng.

mhuq lẽszqo quảxhsr thậstrgt côugccirxyng khôugccng cảxhsrm thấtwgny cốzahn kỵtqgg nhàiynq họkcoj Phómhuq lắkwesm, nhưwjfong cho tớiynqi giờbihx, hôugccn nhâxrrun khôugccng phảxhsri chuyệzcvan củhtlca mộkcojt cábihx nhâxrrun, màiynqiynq củhtlca cảxhsr mộkcojt gia đehndìvkvenh. Nếrmslu thậstrgt lòdbapng yêobmeu nhau, thìvkve nhữxhsrng vấtwgnn đehndyizv kia, sao khôugccng thểnbxrsofbng đehndzahni mặzahnt vớiynqi anh chứkwes?

Hếrmslt chưwjfoơhruung 210
*********

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.