Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 210 : Dịu dàng

    trước sau   
Editor: Mèekkio ™

Cảvrdnm giáarnuc vậrcext cứokkkng rắtfwkn nórgcong bỏmjdkng củeepaa anh đddohang cọrzhx cọrzhxipzko giữoxroa đddohùqzfli khôugpyng mộpzmdt mảvrdnnh vảvrdni che củeepaa mìcnyznh, An Cửarnuu đddohau đddohyflhu nghĩovhr mớzwodi vừbrdxa rồmhmpi córgco phảvrdni pháarnut sốcsmyt đddohếqsqqn nổtwqui ấrcexm đddohyflhu luôugpyn rồmhmpi khôugpyng. 

Giờsntyrgco muốcsmyn trốcsmyn cũrgcong khôugpyng kịevsqp, córgcoarnuch nàipzko córgco thểtwqu chui từbrdx trong miệarnung sórgcoi ra khôugpyng đddohâbrdxy?

qzfl vếqsqqt thưjnalơhjjeng đddohãcjvzipzknh, nhữoxrong cảvrdnm giáarnuc đddohau vẫnrqxn còuainn đddohórgco, hìcnyznh ảvrdnnh ấrcexy lạvzlri táarnui hiệarnun nhưjnal mớzwodi đddohâbrdxy. Côugpy khôugpyng muốcsmyn nhớzwod lạvzlri nórgco. . . . 

Pháarnut hiệarnun vẻugpy sợsudmcjvzi vàipzk ýsudm muốcsmyn lùqzfli bưjnalzwodc trêrawkn mặrcext côugpy, đddoháarnuy mắtfwkt Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng hiệarnun ra vàipzki phầyflhn áarnuy náarnuy.

"Xin lỗugpyi, trưjnalzwodc kia anh đddohãcjvz quáarnu thôugpy lỗugpy. Lầyflhn nàipzky anh sẽctwo dịevsqu dàipzkng hơhjjen. Nhéokkk. . . "


Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng lúuainc ởpcgj trêrawkn giưjnalsntyng sẽctwo dịevsqu dàipzkng đddohưjnalsudmc sao?

An Cửarnuu khôugpyng đddohtwqu ýsudm, chơhjjei đddohùqzfla vớzwodi lọrzhxn tórgcoc củeepaa mìcnyznh, mộpzmdt chữoxrorgcong khôugpyng tin.

Giờsnty phúuaint nàipzky, Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng đddohpzmdt nhiêrawkn tỉeepanh ngộpzmd, tấrcext nhiêrawkn cảvrdnm nhậrcexn củeepaa côugpyipzk quan trọrzhxng nhấrcext.

An Cửarnuu khôugpyng thấrcexy thícnyzch thúuain vớzwodi chuyệarnun kia, thậrcexm chícnyzuainn córgco tháarnui đddohpzmd tráarnunh néokkkipzkm anh pháarnut hiệarnun phưjnalơhjjeng pháarnup củeepaa mìcnyznh khôugpyng đddohúuainng. Bởpcgji mỗugpyi khi đddohưjnala côugpy đddohếqsqqn đddoheepanh đddohiểtwqum khoáarnui cảvrdnm, rõvjwripzkng côugpyrgcong cảvrdnm thấrcexy hưjnalng phấrcexn, cho nêrawkn anh xem sựbkdx vui sưjnalzwodng củeepaa côugpy nhưjnal chuyệarnun đddohưjnalơhjjeng nhiêrawkn, nhưjnalng bâbrdxy giờsnty xem ra, anh sai lầyflhm rồmhmpi.

An Cửarnuu nhìcnyzn áarnunh mắtfwkt trầyflhm tưjnal củeepaa Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng, trong lòuainng lo sợsudm, cũrgcong khôugpyng biếqsqqt anh đddohang nghĩovhrcnyz, dưjnalzwodi tìcnyznh huốcsmyng nàipzky, khẳimrong đddohevsqnh khôugpyng phảvrdni chuyệarnun tốcsmyt.

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng dầyflhn dầyflhn cúuaini ngưjnalsntyi đddohếqsqqn gầyflhn môugpyi côugpy, An Cửarnuu nhắtfwkm mắtfwkt lạvzlri theo bảvrdnn năhsxdng, cảvrdnm giáarnuc chiếqsqqc lưjnalraxji mềfhnkm ưjnalzwodt củeepaa anh chui vàipzko trong miệarnung mìcnyznh, xâbrdxm nhậrcexp khôugpyng theo dựbkdx đddoharnun, cựbkdxc kỳrawk dịevsqu dàipzkng liếqsqqm nhẹjyig khắtfwkp nơhjjei, cuốcsmyi cùqzflng mớzwodi chậrcexm rãcjvzi múuaint chiếqsqqc lưjnalraxji đddohang ngâbrdxy ngốcsmyc bịevsq đddohpzmdng củeepaa côugpy. . . . . .

"Ừsnio. . . . . . Ưqsqqmh. . . . . ."

ugpyi lưjnalraxji quấrcexn quícnyzt têrawk dạvzlri khiếqsqqn côugpy khôugpyng nhịevsqn đddohưjnalsudmc rêrawkn thàipzknh tiếqsqqng, nưjnalzwodc miếqsqqng khôugpyng nuốcsmyt kịevsqp chảvrdny xuốcsmyng khórgcoe môugpyi. . . . . .

Lầyflhn đddohyflhu tiêrawkn côugpy pháarnut hiệarnun, thìcnyz ra hôugpyn môugpyi cũrgcong córgco thểtwqurgco cảvrdnm giáarnuc nhưjnal vậrcexy, thậrcexm chícnyzuainn trầyflhm mêrawk, dầyflhn dầyflhn bắtfwkt đddohyflhu đddoháarnup lạvzlri anh, thỉeepanh thoảvrdnng chủeepa đddohpzmdng ngậrcexm đddohyflhu lưjnalraxji củeepaa anh nhẹjyig nhàipzkng múuaint, nhưjnal mộpzmdt chúuainekkio con đddohòuaini ăhsxdn. . . . . .

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng bịevsqipzknh đddohpzmdng đddoháarnung yêrawku củeepaa côugpy chọrzhxc cho vui thícnyzch cưjnalsntyi khẽctwo, lồmhmpng ngựbkdxc phậrcexp phồmhmpng lêrawkn xuốcsmyng, lậrcext ngưjnalsntyi đddohtwquugpy nằhjjem úuainp sấrcexp trêrawkn ngựbkdxc mìcnyznh, nhưjnalsntyng quyềfhnkn chủeepa đddohpzmdng cho côugpy, mộpzmdt cáarnunh tay đddohưjnala ra sau cổtwquipzkm gốcsmyi, cáarnunh tay còuainn lạvzlri tùqzfly ýsudm khoáarnuc lêrawkn eo côugpy, tuỳrawk ýsudm tuâbrdxn theo tiếqsqqt tấrcexu củeepaa côugpy. . . . . .

Anh cảvrdnm thấrcexy mìcnyznh quáarnujnalsntyng liệarnut, ngàipzky trưjnalzwodc anh luôugpyn khôugpyng kềfhnkm chếqsqq đddohưjnalsudmc mìcnyznh, đddohórgco khôugpyng phảvrdni làipzk âbrdxn áarnui, màipzk gọrzhxi làipzk pháarnut tiếqsqqt cảvrdnm xúuainc thìcnyz đddohúuainng hơhjjen.

Giờsnty phúuaint nàipzky, nhìcnyzn dáarnung vẻugpy thoảvrdni máarnui lưjnalsntyi biếqsqqng củeepaa côugpy, anh mớzwodi hiểtwquu rõvjwr, thìcnyz ra nhìcnyzn thấrcexy biểtwquu tìcnyznh hưjnalpcgjng thụpcgj củeepaa ngưjnalsntyi yêrawku sẽctwo khiếqsqqn mìcnyznh córgco cảvrdnm giáarnuc thàipzknh tựbkdxu vui vẻugpy lớzwodn nhưjnal vậrcexy.

Thỉeepanh thoảvrdnng Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng cũrgcong sẽctwo đddohpzmdt nhiêrawkn hôugpyn sâbrdxu mộpzmdt lầyflhn, càipzkng kícnyzch thícnyzch côugpyhjjen.


Xoay ngưjnalsntyi lạvzlri, đddohèekkiugpyjnalzwodi thâbrdxn mìcnyznh, nhìcnyzn vàipzko áarnunh mắtfwkt môugpyng lung củeepaa côugpy, cúuaini ngưjnalsntyi khẽctwougpyn lêrawkn cáarnui tráarnun sáarnung bórgcong nhưjnalugpyng vũrgcojnalzwodt qua, tiếqsqqp theo làipzk hai mắtfwkt, chórgcop mũrgcoi rịevsqn mộpzmdt lớzwodp mồmhmpugpyi mỏmjdkng, đddohôugpyi môugpyi mềfhnkm mạvzlri, chiếqsqqc cằhjjem xinh xắtfwkn. . . . . .

Trưjnalsudmt xuốcsmyng cổtwqu, đddohtwqu lạvzlri nhữoxrong dấrcexu vếqsqqt mậrcexp mờsnty ưjnalzwodt áarnut, sau đddohórgco dừbrdxng lạvzlri trưjnalzwodc nụpcgj hoa anh đddohàipzko đddohmjdk thẫnrqxm đddohang run rẩesnyy, chờsnty đddohếqsqqn khi nórgcocnyzcnyznh màipzk nởpcgj rộpzmd. . . . . .

Anh áarnup trêrawkn cơhjje thểtwquugpy, thàipzknh kícnyznh màipzk kiêrawkn nhẫnrqxn hôugpyn lêrawkn từbrdxng tấrcext da tấrcext thịevsqt trêrawkn ngưjnalsntyi côugpy, từbrdx tráarnun tớzwodi từbrdxng ngórgcon châbrdxn, hơhjjen nữoxroa còuainn luôugpyn quan sáarnut phảvrdnn ứokkkng củeepaa côugpy. . . . . .

An Cửarnuu cảvrdnm giáarnuc nhưjnalcnyznh đddohãcjvz lọrzhxt vàipzko mộpzmdt thếqsqq giớzwodi kháarnuc, miêrawkn man bấrcext tậrcexn, cảvrdn ngưjnalsntyi lơhjje lửarnung trong khôugpyng trung, khôugpyng còuainn chúuaint sứokkkc lựbkdxc nàipzko, mỗugpyi mộpzmdt nơhjjei anh hôugpyn liềfhnkn nórgcong hổtwqui nhưjnal đddohưjnalsudmc châbrdxm lửarnua, cuốcsmyi cùqzflng cảvrdnhjje thểtwqurgcong bừbrdxng hoàipzkn toàipzkn đddohưjnalsudmc hòuaina tan.

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng dâbrdxy dưjnala trêrawkn vàipzknh tai côugpy, đddohyflhu lưjnalraxji quyếqsqqn luyếqsqqn múuaint liếqsqqm, chọrzhxc cho toàipzkn thâbrdxn côugpy khẽctwo run, rêrawkn lêrawkn nhưjnal tiếqsqqng mèekkio kêrawku.

"Thoảvrdni máarnui khôugpyng ?" Anh tỉeepa mỉeepa cắtfwkn vàipzknh tai côugpy, hỏmjdki.

An Cửarnuu gậrcext đddohyflhu loạvzlrn xạvzlr, từbrdxng tiếqsqqng hícnyzt khícnyz, ngơhjje ngẩesnyn đddohêrawkrawk đddohãcjvz khôugpyng thểtwquipzko suy nghĩovhr đddohưjnalsudmc nữoxroa.

Cốcsmycnyznh lúuainc nàipzky anh lạvzlri nhấrcext quyếqsqqt khôugpyng tha, tiếqsqqp tụpcgjc hỏmjdki: "Ởhjje đddohâbrdxu thoảvrdni máarnui nhấrcext? Ởhjje đddohâbrdxy, hay làipzkpcgj đddohâbrdxy?"

Vừbrdxa nórgcoi, bàipzkn tay vừbrdxa xoa nắtfwkn đddohôugpyi tuyếqsqqt lêrawkqzflng nụpcgj hoa đddohmjdk hồmhmpng vìcnyz đddohưjnalsudmc anh yêrawku màipzkhsxdng căhsxdng dựbkdxng thẳimrong.

"Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng. . . . . ."

ugpyng mi An Cửarnuu khẽctwo run, nhìcnyzn anh khẩesnyn cầyflhu.

"Hửarnum?"

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng chốcsmyng đddohyflhu nhìcnyzn côugpy, bàipzkn tay nhưjnalrgco nhưjnal khôugpyng khẽctwo vuốcsmyt ve eo thon vàipzk hai đddohùqzfli, làipzkm côugpy khôugpyng nhịevsqn đddohưjnalsudmc màipzk khẽctwo run.


"Em . . . . ."

An Cửarnuu cắtfwkn môugpyi, áarnunh mắtfwkt mọrzhxng nưjnalzwodc.

"Sao?"

Anh vẫnrqxn chưjnala chạvzlrm đddohếqsqqn hoa huy*t bícnyzesnyn củeepaa côugpy, giờsnty phúuaint nàipzky nơhjjei đddohórgco chícnyznh làipzkhjjei côugpy mong chờsnty anh chạvzlrm đddohếqsqqn nhấrcext. 

"Em khórgco chịevsqu. . . . . ."

An Cửarnuu sắtfwkp khórgcoc luôugpyn rồmhmpi.

Vẻugpy mặrcext côugpy đddoháarnung thưjnalơhjjeng nhưjnal thếqsqq, suýsudmt chúuaint nữoxroa đddohãcjvzipzkm Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng uổtwqung côugpyng, anh cốcsmycnyznh ổtwqun tâbrdxm tìcnyznh, tiếqsqqp tụpcgjc hỏmjdki côugpy: "Khórgco chịevsqu ởpcgj đddohâbrdxu?"

"Khôugpyng biếqsqqt. . . . . ." An Cửarnuu lắtfwkc đddohyflhu "Em sắtfwkp chếqsqqt. . . . . ."

"Anh chưjnala hềfhnkipzkm gìcnyz cảvrdn, sao màipzk chếqsqqt nhanh thếqsqq đddohưjnalsudmc." Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng khẽctwojnalsntyi, ngórgcon tay ve vãcjvzn quanh miệarnung huyệarnut hoa, nhưjnalng khôugpyng đddohi sâbrdxu vàipzko trong, sau đddohórgco lậrcexp tứokkkc bịevsq hai cáarnunh hoa ẩesnym ưjnalzwodt mềfhnkm mạvzlri múuaint chặrcext, giốcsmyng nhưjnalarnui miệarnung nhỏmjdk nhắtfwkn củeepaa trẻugpy con, khiếqsqqn sốcsmyng lưjnalng anh têrawk dạvzlri, hạvzlr thâbrdxn căhsxdng trưjnalzwodng đddohau đddohzwodn khórgco chịevsqu.

Nhưjnal nắtfwkng hạvzlrn đddohãcjvzbrdxu gặrcexp mưjnala ràipzko, An Cửarnuu theo bảvrdnn năhsxdng nhícnyzch eo thon, muốcsmyn nhiềfhnku hơhjjen nữoxroa. . . . . .

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng khẽctwo chửarnui thềfhnk mộpzmdt tiếqsqqng, mộpzmdt giọrzhxt mồmhmpugpyi từbrdx tráarnun trưjnalsudmt xuốcsmyng, khôugpyng phảvrdni chứokkk? Nếqsqqu tiếqsqqp tụpcgjc kềfhnkm chếqsqq nữoxroa, córgco khi anh sẽctwo tựbkdx đddohcsmyt lửarnua thiêrawku mìcnyznh thàipzknh tro bụpcgji mấrcext. 

Cảvrdnm giáarnuc anh rúuaint ngórgcon tay ra, trong nháarnuy mắtfwkt An Cửarnuu cảvrdnm thấrcexy cảvrdn ngưjnalsntyi đddohfhnku trốcsmyng rỗugpyng, cựbkdxc kỳrawk khórgco chịevsqu, lấrcexy mu bàipzkn tay che mắtfwkt, thúuaint tha thúuaint thícnyzt khórgcoc lêrawkn. . . . . .

Ngưjnalsntyi nàipzky, lúuainc thôugpy bạvzlro cũrgcong ăhsxdn hiếqsqqp, màipzkuainc dịevsqu dàipzkng còuainn ăhsxdn hiếqsqqp ngưjnalsntyi ta hơhjjen. . . . . .


Sau mộpzmdt hồmhmpi sộpzmdt sộpzmdt soạvzlrt soạvzlrt, mộpzmdt châbrdxn Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng đddohokkkng dưjnalzwodi đddohrcext, mộpzmdt châbrdxn kháarnuc cong đddohyflhu gốcsmyi táarnuch hai đddohùqzfli côugpy ra, vậrcext căhsxdng trưjnalzwodng nórgcong bỏmjdkng đddohãcjvz khôugpyng thểtwquipzko kềfhnkm chếqsqq đddohưjnalsudmc nữoxroa bỗugpyng nhiêrawkn tiếqsqqn vàipzko trong, lấrcexp đddohyflhy cơhjje thểtwquugpy.

"A~ Ưqsqqhm~ . . . . ."

cnyzch thícnyzch đddohếqsqqn quáarnu bấrcext ngờsnty, tựbkdxa nhưjnaluainng suốcsmyi nhỏmjdk vốcsmyn chậrcexm rãcjvzi trôugpyi vềfhnk phícnyza trưjnalzwodc, đddohpzmdt nhiêrawkn gặrcexp phảvrdni sưjnalsntyn đddohmhmpi, tạvzlro thàipzknh tháarnuc nưjnalzwodc dữoxro dộpzmdi. An Cửarnuu rêrawkn ra tiếqsqqng, cảvrdnhjje thểtwqu đddohfhnku run rẩesnyy, nhỏmjdk giọrzhxng khórgcoc thúuaint thícnyzt.

qzflng lúuainc đddohórgco, anh hôugpyn lêrawkn mắtfwkt côugpy, chìcnyzm đddohtfwkm trong khoáarnui cảvrdnm làipzkm anh córgco cảvrdnm giáarnuc nhưjnalrgco mộpzmdt luồmhmpng đddohiệarnun chạvzlry dọrzhxc sốcsmyng lưjnalng, giọrzhxng nórgcoi khàipzkn khàipzkn kháarnuc thưjnalsntyng thìcnyz thầyflhm bêrawkn tai côugpy: "Đqsqqbrdxng khórgcoc, đddohâbrdxy khôugpyng phảvrdni làipzkrawku em sao?"

Bởpcgji vìcnyzipzkn dạvzlro đddohyflhu đddohyflhy đddoheepa, cho nêrawkn tiếqsqqn vàipzko rấrcext thuậrcexn lợsudmi, ngoàipzki cảvrdnm giáarnuc căhsxdng trưjnalzwodng lúuainc đddohyflhu, cũrgcong khôugpyng đddohtwquugpy cảvrdnm thấrcexy quáarnu nhiềfhnku khórgco chịevsqu, chỉeepargco từbrdxng tiếqsqqng than nhẹjyigcnyzm lòuainng khôugpyng đddohưjnalsudmc thoáarnut ra.

Từbrdxng tiếqsqqng rêrawkn khe khẽctwo khôugpyng kềfhnkm néokkkn củeepaa côugpy khiếqsqqn anh càipzkng thêrawkm kícnyzch đddohpzmdng, bắtfwkt đddohyflhu hàipzknh trìcnyznh tìcnyzm khoáarnui hoạvzlrt: "Kêrawku lêrawkn anh nghe nàipzko. . . . . ."

Ácsmynh mắtfwkt An Cửarnuu rưjnalng rưjnalng, tứokkkc giậrcexn trừbrdxng mắtfwkt nhìcnyzn anh.

Ácsmynh nhìcnyzn giậrcexn nhưjnal khôugpyng giậrcexn củeepaa côugpy lạvzlri làipzkm anh thêrawkm têrawk dạvzlri, Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng le lưjnalraxji liếqsqqm nưjnalzwodc mắtfwkt củeepaa côugpy: "Khôugpyng thícnyzch anh nhưjnal vậrcexy sao? Hay làipzk. . . . . . Thícnyzch anh thôugpy bạvzlro hơhjjen nữoxroa?” 

rgcoi xong chícnyznh mìcnyznh thúuainc vàipzko mộpzmdt cáarnui thậrcext sâbrdxu, liềfhnkn nghe đddohưjnalsudmc tiếqsqqng rêrawkn rỉeeparawk ngưjnalsntyi củeepaa côugpy nhưjnal ýsudm nguyệarnun. 

An Cửarnuu khôugpyng thểtwqu thốcsmyt thàipzknh lờsntyi, dầyflhn dầyflhn bịevsq cuốcsmyn vàipzko dòuainng nưjnalzwodc xoáarnuy anh trao. . . . . . Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng nắtfwkm cổtwqu châbrdxn côugpy xoạvzlrt rộpzmdng ra hai bêrawkn, nơhjjei nàipzko đddohórgcocnyz đddohpzmdng táarnuc củeepaa anh màipzk tậrcexn lựbkdxc nghêrawknh đddohórgcon tiếqsqqp nhậrcexn anh sâbrdxu hơhjjen, quảvrdn nhiêrawkn néokkkt mặrcext côugpyipzkng thêrawkm đddohpzmdng lòuainng ngưjnalsntyi. . . . .

Cho đddohếqsqqn khoảvrdnnh khắtfwkc quyếqsqqt đddohevsqnh cuốcsmyi cùqzflng, Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng chợsudmt dừbrdxng đddohpzmdng táarnuc, đddohevsqnh chuẩesnyn bịevsq đddohokkkng dậrcexy vàipzko phòuainng lấrcexy áarnuo mưjnala, côugpy chợsudmt co rúuaint lạvzlri, ngay sau đddohórgco, vậrcext cứokkkng rắtfwkn nórgcong bỏmjdkng bịevsqugpy thícnyzt chặrcext lấrcexy, suýsudmt chúuaint nữoxroa đddohãcjvz khôugpyng nhịevsqn đddohưjnalsudmc màipzk bắtfwkn ra ngoàipzki. . . . . .

"Bảvrdno bốcsmyi, em khiếqsqqn anh sắtfwkp đddohrawkn rồmhmpi. . . . . ."

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng dùqzflng hếqsqqt tựbkdx chủeepa củeepaa bảvrdnn thâbrdxn mớzwodi córgco thểtwqu nhịevsqn lạvzlri đddohưjnalsudmc, đddohokkkng dậrcexy bếqsqqugpyrawkn, sảvrdni bưjnalzwodc trởpcgj vềfhnk giưjnalsntyng trong phòuainng ngủeepa, luốcsmyng cuốcsmyng tay châbrdxn thậrcext lâbrdxu mớzwodi miễyadcn cưjnalraxjng mặrcexc xong áarnuo mưjnala. 


Lầyflhn nữoxroa chìcnyzm vàipzko nơhjjei tiêrawku hồmhmpn, khôugpyng nhịevsqn đddohưjnalsudmc nữoxroa màipzk nhanh chórgcong đddohpzmdng thâbrdxn mìcnyznh bắtfwkn ra nhưjnaluaini lửarnua phun tràipzko, sốcsmyng lưjnalng lạvzlri nhưjnalrgco ngàipzkn luồmhmpn đddohiệarnun chạvzlry qua, nặrcexng nềfhnk thởpcgj ra mộpzmdt hơhjjei, gụpcgjc xuốcsmyng ngưjnalsntyi côugpy, đddohưjnala tay véokkkn vàipzki sợsudmi tórgcoc ưjnalzwodt mồmhmpugpyi dícnyznh vàipzko hai máarnu ra sau tai côugpy, hỏmjdki: "Em ổtwqun khôugpyng? Córgco khórgco chịevsqu ởpcgj đddohâbrdxu khôugpyng?"

Mặrcexc dùqzfl đddohãcjvz cựbkdxc kỳrawk gắtfwkng sứokkkc kiềfhnkm chếqsqq rồmhmpi, nhưjnalng vẫnrqxn lo lắtfwkng thâbrdxn thểtwquugpy yếqsqqu ớzwodt khôugpyng chịevsqu nổtwqui nhưjnalrgco

An Cửarnuu lắtfwkc đddohyflhu, khôugpyng còuainn hơhjjei sứokkkc trảvrdn lờsntyi, vừbrdxa nghe giọrzhxng khàipzkn khàipzkn khêrawku gợsudmi củeepaa anh, vừbrdxa mơhjjeipzkng ngủeepa thiếqsqqp đddohi.

Phórgco Thầyflhn Thưjnalơhjjeng cong môugpyi, hôugpyn lêrawkn tráarnun côugpy.

Xuốcsmyng giưjnalsntyng vặrcexn nưjnalzwodc nórgcong, lau mìcnyznh sạvzlrch sẽctwo giúuainp côugpy, nhưjnal vậrcexy sẽctwo thoảvrdni máarnui ngủeepa ngon mộpzmdt chúuaint, làipzkm xong nhữoxrong việarnuc nàipzky anh mớzwodi nằhjjem lạvzlri bêrawkn cạvzlrnh côugpy mộpzmdt lầyflhn nữoxroa, ôugpym côugpyipzko trong lồmhmpng ngựbkdxc mìcnyznh.

Cảvrdn đddohêrawkm ngon giấrcexc.

--- -----

arnung hôugpym sau, An Cửarnuu dụpcgji mắtfwkt tỉeepanh lạvzlri, cảvrdnm giáarnuc nặrcexng nềfhnk khi pháarnut sốcsmyt tốcsmyi hôugpym qua đddohãcjvz bay biếqsqqn mấrcext, ngoạvzlri trừbrdxhjjei eo córgcohjjei bủeepan rủeepan ra, thìcnyz cảvrdn ngưjnalsntyi đddohfhnku nhẹjyig nhàipzkng khoan khoáarnui.

Đqsqqyflhu dựbkdxa vàipzko cáarnunh tay cơhjje bắtfwkp córgco lựbkdxc, trưjnalzwodc mặrcext làipzk lồmhmpng ngựbkdxc màipzku lúuaina mìcnyz rắtfwkn chắtfwkc, vừbrdxa ngẩesnyng đddohyflhu làipzkrgco thểtwqu thấrcexy gưjnalơhjjeng mặrcext nhu hòuaina vôugpy hạvzlrn, hơhjjei thởpcgj củeepaa anh phảvrdnrawkn mặrcext côugpy nhưjnal đddohang trêrawku chọrzhxc. . . . . .

Trong mộpzmdt buổtwqui sáarnung sớzwodm an hoàipzk nhưjnal vậrcexy, An Cửarnuu giơhjje ngórgcon tay từbrdxng chúuaint từbrdxng chúuaint rêrawk theo gưjnalơhjjeng mặrcext anh. . . . . .

Trong lòuainng thoảvrdni máarnui vui vẻugpy, chỉeepa cầyflhn bưjnalzwodc ra lằhjjen ranh trong lòuainng kia. Thậrcext ra thìcnyz buôugpyng bỏmjdk, cũrgcong khôugpyng quáarnu khórgco khăhsxdn nhưjnalugpyjnalpcgjng.

rgco lẽctwo quảvrdn thậrcext côugpyrgcong khôugpyng cảvrdnm thấrcexy cốcsmy kỵddoh nhàipzk họrzhx Phórgco lắtfwkm, nhưjnalng cho tớzwodi giờsnty, hôugpyn nhâbrdxn khôugpyng phảvrdni chuyệarnun củeepaa mộpzmdt cáarnu nhâbrdxn, màipzkipzk củeepaa cảvrdn mộpzmdt gia đddohìcnyznh. Nếqsqqu thậrcext lòuainng yêrawku nhau, thìcnyz nhữoxrong vấrcexn đddohfhnk kia, sao khôugpyng thểtwquqzflng đddohcsmyi mặrcext vớzwodi anh chứokkk?

Hếqsqqt chưjnalơhjjeng 210
*********

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.