Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 203 : Điên cuồng

    trước sau   

Editor: Melodysoyani.

"Em pháarhsi ngưkykelrjni liêwoskn tụyeuuc đlhaei theo Lâtzjym Huyêwoskn, pháarhst hiệqzsun cáarhsch đlhaeâtzjyy khôlhaeng lâtzjyu trưkykenyjfc khi Tôlhae Hộniuei Lêwosk tựncibarhst, sau khi côlhae đlhaei ra khỏyeuui bệqzsunh việqzsun lậmexdp tứylryc gởhxdni hai phầpfqsn chuyểqvzvn pháarhst, vừvgsua xem thấnmfsy trong đlhaeónmfsnmfs mộniuet phầpfqsn gửyhqwi tớnyjfi nhàledi trọkykekykeơlcvsng Giang màledi chịudjl ba ởhxdn, cho nêwoskn lúqjvpc đlhaeónmfs đlhaeãhdcd nghĩcsyoarhsch ngăvznsn lạmzebi , đlhaeưkykea đlhaeếmsnrn trong tay em, anh đlhaearhsn xem làlediarhsi gìootn?"

Rốeigft cuộniuec sắhqilc mặaqqht Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng hoàledin toàledin thay đlhaeqkxoi , giọkykeng lạmzebnh đlhaeếmsnrn cặaqqhn bãhdcd: "Xónmfsa sạmzebch đlhaei."

"Thôlhaeng minh nhưkyke vậmexdy. . . . . ." Phónmfs Hoa  Sêwosknh xúqjvpc đlhaeniueng chắhqilc lưkykexezqi chậmexdc chậmexdc, sau đlhaeónmfs trấnmfsn an nónmfsi: "Yêwoskn tâtzjym, em khôlhaeng cónmfs sởhxdn thíyeuuch biếmsnrn tháarhsi nhìootnn anh vàledi phụyeuu nữtuzsvznsn lộniuen trêwoskn drap giưkykelrjnng, lạmzebi nónmfsi cũhdcdng khôlhaeng cónmfsootn đlhaezixap mắhqilt, khíyeuu thếmsnr anh ởhxdn trêwoskn giưkykelrjnng cũhdcdng quáarhs cứylryng ngắhqilc. . . . ."

Lờlrjni còjjwln chưkykea dứylryt, cáarhsch đlhaeiệqzsun thoạmzebi di đlhaeniueng cũhdcdng cónmfs thểqvzv cảjrgnm thấnmfsy đlhaeưkykejwqbc khíyeuu lạmzebnh màledi Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng pháarhst ra từvgsu đlhaepfqsu kia, vộniuei vàleding cưkykelrjni khan dừvgsung lạmzebi: "Yêwoskn tâtzjym yêwoskn tâtzjym, toàledin bộniue đlhaeãhdcd đlhaeưkykejwqbc xónmfsa sạmzebch, ngay cảjrgn USB cũhdcdng bịudjl em thiêwosku hủeigfy, tuyệqzsut đlhaeeigfi sẽhdye khôlhaeng cónmfs vấnmfsn đlhaegwcf. Chậmexdc, thậmexdt làledi tốeigfi đlhaeniuec phụyeuu nhâtzjyn tâtzjym, xem ra sau nàlediy tìootnm phụyeuu nữtuzshdcdng đlhaevgsung tìootnm ngưkykelrjni cónmfs quáarhs nhiềgwcfu tâtzjym cơlcvs, quảjrgn thậmexdt quáarhs đlhaeáarhsng sợjwqb."

Mặaqqhc dùyfok nhữtuzsng chuyệqzsun nàlediy đlhaegwcfu làledi chuyệqzsun lúqjvpc trưkykenyjfc, nhưkykeng mặaqqhc kệqzsu ngưkykelrjni phụyeuu nữtuzsledio chíyeuunh mắhqilt nhìootnn thấnmfsy  hìootnnh ảjrgnnh ngưkykelrjni đlhaeàledin ôlhaeng củeigfa mìootnnh lăvznsn lộniuen trêwoskn giưkykelrjnng cùyfokng bạmzebn gáarhsi cũhdcdledi khôlhaeng cảjrgnm thấnmfsy áarhsm ảjrgnnh chứylry?


Phónmfs Hoa Sêwosknh tiếmsnrp tụyeuuc nónmfsi: "Trừvgsu đlhaeónmfs ra còjjwln cónmfs mộniuet vàledii hìootnnh ảjrgnnh vàledi đlhaencib vậmexdt bìootnnh thưkykelrjnng, chứylryng minh tìootnnh yêwosku củeigfa cáarhsc ngưkykelrjni. . . . . ." Nónmfsi xong lẩcjmpm bẩcjmpm mộniuet câtzjyu: "Tôlhae Hộniuei Lêwoskhdcdng thậmexdt thảjrgnm, đlhaei theo anh  mưkykelrjni năvznsm chỉoyqqnmfs thểqvzv lấnmfsy ra nhữtuzsng vậmexdt nhưkyke vậmexdy thôlhaei sao? Khôlhaeng cónmfsarhsi USB kia làledim bàledin đlhaexezqledinmfsi, hoàledin toàledin khôlhaeng đlhaeeigf lựncibc sáarhst thưkykeơlcvsng. . . . . ."

"Mộniuet phầpfqsn kháarhsc đlhaeâtzjyu?" Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng cau màlediy cắhqilt đlhaeylryt lờlrjni củeigfa anh.

tzjy, thiếmsnru chúqjvpt nữtuzsa đlhaeãhdcd quêwoskn  nónmfsi rồncibi, mộniuet phầpfqsn chuyểqvzvn pháarhst kháarhsc trựncibc tiếmsnrp gửyhqwi đlhaeếmsnrn cụyeuuc cảjrgnnh sáarhst. Khôlhaeng cầpfqsn em nónmfsi anh cũhdcdng biếmsnrt, làledi chứylryng cứylrylhae ta vàledi Phónmfs Hoằoyqqng Văvznsn bêwoskn kia thôlhaeng đlhaencibng bắhqilt cónmfsc An Cửyhqwu, xem ra làledi muốeigfn kéjcgfo  Phónmfs Hoằoyqqng Văvznsn xuốeigfng đlhaeàledii. Vềgwcf phầpfqsn tạmzebi sao côlhae ta cốeigf ýnstz muốeigfn gặaqqhp An Cửyhqwu thìootn khôlhaeng rõootn lắhqilm. . . . . . "

"Ừfbsc." Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng trảjrgn lờlrjni mộniuet câtzjyu, sau đlhaeónmfsnmfsi vớnyjfi Phónmfs Hoa Sêwosknh:"Tiềgwcfn nhiệqzsum củeigfa anh chỉoyqqnmfs mộniuet, tựncib giảjrgni quyếmsnrt cho tốeigft."

Lờlrjni nónmfsi nàlediy cónmfs chúqjvpt làledim cho ngưkykelrjni ta nghe khôlhaeng rõootn, nhưkykeng Phónmfs Hoa Sêwosknh lạmzebi hoàledin toàledin nghe hiểqvzvu. . . . . .

Coi nhưkyke Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng nàlediy cũhdcdng tốeigft, chỉoyqqnmfs mộniuet ngưkykelrjni bạmzebn gáarhsi trưkykenyjfc, nếmsnru cónmfs 180 ngưkykelrjni, mỗncibi ngưkykelrjni cũhdcdng tớnyjfi mộniuet lầpfqsn nhưkyke vậmexdy, ngưkykelrjni phụyeuu nữtuzsledio chịudjlu đlhaeưkykejwqbc?

Khi gặaqqhp phảjrgni ngưkykelrjni mìootnnh thậmexdt sựncib thíyeuuch, đlhaeáarhsm hoa hoa côlhaeng tửyhqw (play boy) sẽhdye biếmsnrt đlhaeưkykejwqbc đlhaeónmfsa hoa màlediootnnh quyếmsnrn luyếmsnrn, cáarhsi giáarhs phảjrgni trảjrgn cho cuộniuec dạmzebo chơlcvsi nhâtzjyn gian nặaqqhng nềgwcf tớnyjfi mứylryc nàledio, đlhaeơlcvsn giảjrgnn đlhaeónmfsledi chỉoyqq hậmexdn khôlhaeng thểqvzv chảjrgni quéjcgft ba tầpfqsng da đlhaeqvzvootnnh đlhaeưkykejwqbc sạmzebch sẽhdye. . . . . .

Nếmsnru đlhaeưkykejwqbc gặaqqhp lạmzebi mấnmfsy ngưkykelrjni khónmfs nhưkyke vậmexdy dâtzjyy dưkykea nhưkykelhae Hộniuei Lêwosk, đlhaeãhdcd chếmsnrt còjjwln muốeigfn hạmzebi ngưkykelrjni, ha ha. . . . . .

Phónmfs Hoa Sêwosknh nghe thấnmfsy lệqzsulcvsi đlhaepfqsy mặaqqht, trảjrgn thùyfok, rõootnledinh ràledinh làledi trảjrgn thùyfok, sớnyjfm biếmsnrt anh cũhdcdng khôlhaeng xem biểqvzvu diễootnn trựncibc tiếmsnrp màledi giao cho anh ấnmfsy giảjrgni quyếmsnrt. . . . . .

Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng tiếmsnrp đlhaeiệqzsun thoạmzebi xong, xoay ngưkykelrjni lạmzebi, An Cửyhqwu cónmfs chúqjvpt lo lắhqilng nhìootnn anh.

Kỷyylf Bạmzebch mộniuet mựncibc đlhaei qua đlhaei lạmzebi, đlhaeãhdcd sớnyjfmkhôlhaeng kiêwoskn nhẫvznsn đlhaejwqbi đlhaeưkykejwqbc nữtuzsa, rốeigft cuộniuec thấnmfsy anh nónmfsi chuyệqzsun đlhaeiệqzsun thoạmzebi xong, vộniuei vàleding nghêwosknh đlhaeónmfsn: "Anh ba. . . . . ."

"Kỷyylf Bạmzebch, côlhaenmfsy đlhaeãhdcd đlhaei rồncibi." Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng nhìootnn anh nónmfsi.

Kỷyylf Bạmzebch kinh ngạmzebc phảjrgni trợjwqbn tròjjwln mắhqilt, thậmexdt lâtzjyu nónmfsi khôlhaeng ra lờlrjni, cuốeigfi cùyfokng hai vai lay đlhaeniueng suy xụyeuup gụyeuuc xuốeigfng.


Mặaqqhc dùyfok mớnyjfi vừvgsua rồncibi Kỷyylf Bạmzebch cũhdcdng đlhaeãhdcdnmfsi qua Tôlhae Hộniuei Lêwosk khôlhaeng ổqkxon, nhưkykeng chợjwqbt nghe đlhaeưkykejwqbc tin tứylryc nàlediy An Cửyhqwu cũhdcdng rấnmfst kinh ngạmzebc.

lhae ta vìootn thắhqilng mộniuet lầpfqsn, khôlhaeng tiếmsnrc dùyfokng táarhsnh mạmzebng làledim trảjrgn giáarhs lớnyjfn. . . . . .

Khôlhaeng phảjrgni cónmfs mộniuet câtzjyu nónmfsi, ngưkykelrjni sốeigfng, vĩcsyonh viễootnn khôlhaeng thắhqilng đlhaeưkykejwqbc ngưkykelrjni chếmsnrt.

Bấnmfst kểqvzv nhưkyke thếmsnrledio, côlhaehdcdng khôlhaeng cáarhsch nàledio hủeigfy bỏyeuu quáarhs khứylry củeigfa  Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng, khôlhaeng thểqvzvledio xónmfsa bỏyeuu sựncib thậmexdt Tôlhae Hộniuei Lêwoskledi bạmzebn gáarhsi mưkykelrjni năvznsm củeigfa anh, mặaqqhc dùyfok sau đlhaeónmfs đlhaeãhdcd chia tay, nếmsnru nhưkyke khôlhaeng phảjrgni bởhxdni vìootn  mìootnnh, dựnciba vàledio ýnstz đlhaeudjlnh ban đlhaepfqsu củeigfa Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng , Tôlhae Hộniuei Lêwosk mớnyjfi làledi ngưkykelrjni ởhxdnwoskn cạmzebnh anh, màlediootnnh, vàledio hôlhaem nay củeigfa năvznsm năvznsm sau, mớnyjfi phảjrgni làledi ngưkykelrjni nêwoskn rờlrjni đlhaei.

nmfsi cho cùyfokng, côlhae ta làledi bởhxdni vìootn  mìootnnh màledi chếmsnrt. . . . . .

An Cửyhqwu cónmfs chúqjvpt sợjwqb sệqzsut nhìootnn vẻjcgf mặaqqht khôlhaeng biểqvzvu cảjrgnm củeigfa ngưkykelrjni đlhaeàledin ôlhaeng trưkykenyjfc mắhqilt, côlhae khôlhaeng thểqvzvledio tiếmsnrp nhậmexdn đlhaeưkykejwqbc, ngưkykelrjni trọkykeng tìootnnh trọkykeng nghĩcsyoa nhưkyke Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng, đlhaeeigfi mặaqqht tin ngưkykelrjni phụyeuu nữtuzsootnootnnh màledi bịudjljjwlng họkykeleding buộniuec đlhaeếmsnrn mệqzsut mỏyeuui tìootnm cáarhsi chếmsnrt, làledim sao cónmfs thểqvzv thậmexdt thậmexdt sựncib hoàledin toàledin thờlrjn ơlcvs nhưkyke thếmsnr. . . . . .

Trong khoảjrgnng thờlrjni gian ngắhqiln, ba ngưkykelrjni trong khôlhaeng gian, khôlhaeng khíyeuu ngộniuet ngạmzebt làledim cho ngưkykelrjni kháarhsc híyeuut thởhxdn khôlhaeng thôlhaeng.

An Cửyhqwu híyeuut sâtzjyu mộniuet hơlcvsi bìootnnh phụyeuuc cảjrgnm xúqjvpc: "Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng, anh đlhaei đlhaei."

Khôlhaeng ngờlrjnlhae sẽhdye chủeigf đlhaeniueng khuyêwoskn Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng đlhaei qua, Kỷyylf Bạmzebch kinh ngạmzebc màledi khôlhaeng an nhìootnn côlhae.

Châtzjyn màlediy Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng nhíyeuuu chặaqqht, bởhxdni vìootn trong nháarhsy mắhqilt nàlediy đlhaeniuet nhiêwoskn trởhxdn nhớnyjf lạmzebi năvznsm đlhaeónmfsootnnh bỏyeuu lạmzebi côlhae đlhaei tham gia tang lễootn củeigfa Tôlhae Viễootnn. . . . . . Sau đlhaeónmfs, chíyeuunh làledivznsm năvznsm xa nhau.

An Cửyhqwu đlhaei tớnyjfi, càledii núqjvpt áarhso sơlcvs mi lạmzebi giúqjvpp anh:"Đfbscâtzjyy khôlhaeng phảjrgni làledivznsm năvznsm trưkykenyjfc, em cũhdcdng khôlhaeng còjjwln làledi em củeigfa năvznsm năvznsm trưkykenyjfc."

"Khôlhaeng sao, phíyeuua bệqzsunh việqzsun đlhaeãhdcdnmfs Hoa Sêwosknh xửyhqwyeuu." Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng trấnmfsn an đlhaeaqqht lêwoskn tay củeigfa côlhae.

Mặaqqhc dùyfok An Cửyhqwu nónmfsi nhưkyke vậmexdy, nhưkykeng, anh khôlhaeng dáarhsm mạmzebo hiểqvzvm nữtuzsa. . . . . .


An Cửyhqwu thởhxdnledii mộniuet tiếmsnrng:"Em đlhaei vớnyjfi anh."

"An Cửyhqwu. . . . . ."

"Chịudjl ba. . . . . ."

"Ngưkykelrjni đlhaeãhdcd chếmsnrt rồncibi, còjjwln cónmfsootnledi tranh nữtuzsa."

--- ------ ---------

Cuốeigfi cùyfokng, vẫvznsn đlhaeếmsnrn bệqzsunh việqzsun.

An Cửyhqwu  dừvgsung bưkykenyjfc ởhxdn đlhaemzebi sảjrgnnh bệqzsunh việqzsun: "Em đlhaeếmsnrn vưkykelrjnn hoa ởhxdn phíyeuua sau chờlrjn anh."

Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng ôlhaem vai củeigfa côlhae, khôlhaeng yêwoskn tâtzjym nhìootnn côlhae mộniuet cáarhsi, sau đlhaeónmfs mớnyjfi vàledio thang máarhsy vớnyjfi Kỷyylf Bạmzebch.

An Cửyhqwu bâtzjyng quơlcvs thoáarhsng đlhaeếmsnrn vưkykelrjnn hoa củeigfa bệqzsunh việqzsun, tìootnm mộniuet đlhaeìootnnh nghỉoyqqarhst ngồncibi xuốeigfng, trêwoskn băvznsng đlhaeáarhs bịudjl ngưkykelrjni đlhaeqzsum lêwoskn tờlrjnarhso, An Cửyhqwu tùyfoky ýnstz nhìootnn lưkykenyjft qua, sau đlhaeónmfs áarhsnh mắhqilt đlhaeudjlnh trụyeuu khôlhaeng đlhaeniueng. . . . . .

yeuut trang đlhaepfqsu lạmzebi làledi tin tứylryc Sởhxdn Mạmzebch sắhqilp đlhaeáarhsm cưkykenyjfi, phíyeuua dưkykenyjfi còjjwln cónmfs bảjrgnn phốeigfi đlhaencib khổqkxong lồncib, côlhaetzjyu làledi con gáarhsi củeigfa mộniuet phúqjvp thưkykeơlcvsng ởhxdn HongKong, trai tàledii gáarhsi sắhqilc, tưkykeơlcvsng đlhaeeigfi xứylryng đlhaeôlhaei. . . . . .

ledi ngàlediy bọkyken họkyke cửyhqwledinh hôlhaen lễootn n, chíyeuunh làledilhaem nay. . . . . .

An Cửyhqwu đlhaeang mấnmfst hồncibn, đlhaeniuet nhiêwoskn hìootnnh nhưkyke nghe đlhaeưkykejwqbc mộniuet giọkykeng nónmfsi quen thuộniuec truyềgwcfn tớnyjfi từvgsu sau bụyeuui hoa .

"Mẹzixa, mẹzixa đlhaevgsung cónmfs nhưkyke vậmexdy đlhaeưkykejwqbc khôlhaeng? Thâtzjyn thểqvzv củeigfa mẹzixa vừvgsua lúqjvpc. . . . . ."


"Con còjjwln biếmsnrt mẹzixaledi mẹzixa con? Mẹzixa sinh con nuôlhaei con nhiềgwcfu năvznsm nhưkyke vậmexdy, hiệqzsun tạmzebi  con lạmzebi muốeigfn trơlcvs mắhqilt nhìootnn mẹzixa chếmsnrt,  cónmfs phảjrgni con muốeigfn mẹzixa tựncibarhst nhưkykelhae Hộniuei Lêwosk thìootn mớnyjfi can tâtzjym hay khôlhaeng. . . . . ."

ledi Cảjrgnnh Hi vàledilhae Nhu. . . . . .

An Cửyhqwu vôlhae ýnstz thứylryc ngừvgsung thởhxdn, thảjrgn nhẹzixakykenyjfc châtzjyn đlhaeếmsnrn gầpfqsn chúqjvpt. . . . . .

"Chuyệqzsun hoàledin toàledin cũhdcdng khôlhaeng cónmfs nghiêwoskm trọkykeng nhưkyke thếmsnr, nhữtuzsng chứylryng cớnyjf kia rơlcvsi vàledio trong tay anh  ta thìootn thếmsnrledio? Nếmsnru nhưkyke anh ta muốeigfn ra tay, cơlcvs bảjrgnn sẽhdye khôlhaeng đlhaejwqbi cho tớnyjfi hôlhaem nay. . . . . ."

"Con thìootn biếmsnrt cáarhsi gìootn?"

"Mẹzixa, tạmzebi sao nhấnmfst đlhaeudjlnh phảjrgni nhưkyke vậmexdy. . . . . . Coi nhưkykearhsi gìootnhdcdng khôlhaeng còjjwln, mẹzixajjwln cónmfs con, con sẽhdye chăvznsm sónmfsc mẹzixa. . . . . ."

. . . . . .

An Cửyhqwu nghe nữtuzsa  chỉoyqq nghe thấnmfsy tiếmsnrng khónmfsc khẽhdyelhae Nhu, khôlhaeng thểqvzv nghe ra đlhaeưkykejwqbc tin tứylryc gìootn từvgsuledii câtzjyu mơlcvs hồncib kia.

--- ------ -------

woskn trong phòjjwlng bệqzsunh, Tôlhae Hộniuei Lêwosk đlhaeãhdcd đlhaeưkykejwqbc kéjcgfo vảjrgni trắhqilng.

Kỷyylf Bạmzebch giậmexdn khôlhaeng kềgwcfm đlhaeưkykejwqbc : "Chuyệqzsun gìootn xảjrgny ra? Lúqjvpc tôlhaei rờlrjni khỏyeuui rõootnleding khôlhaeng cónmfs nghiêwoskm trọkykeng nhưkyke thếmsnr. . . . . . Tạmzebi sao ngưkykelrjni đlhaeniuet nhiêwoskn  lạmzebi khôlhaeng còjjwln nữtuzsa?"

Mặaqqhc dùyfokqjvpc anh đlhaei tìootnm An Cửyhqwu vàledi Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng cónmfsnmfsi kháarhs nghiêwoskm trọkykeng, đlhaeónmfshdcdng làlediootn đlhaeqvzv bọkyken họkyke chạmzeby tớnyjfi nêwoskn khónmfs tráarhsch khỏyeuui cónmfs chúqjvpt khoa trưkykeơlcvsng. Nhưkykeng màledi, côlhae khôlhaeng thểqvzvledio ngay cảjrgnlcvsn 10’ cũhdcdng khôlhaeng kiêwoskn trìootn đlhaeưkykejwqbc.

Ýfajdarhs trẻjcgf bịudjl rốeigfng nơlcvsm nớnyjfp lo sợjwqbhxdn mộniuet bêwoskn, cảjrgn ngưkykelrjni run lêwoskn khôlhaeng dáarhsm nónmfsi lờlrjni nàledio. Kỷyylf Bạmzebch càleding xem càleding thấnmfsy cónmfsootn đlhaeónmfs khôlhaeng đlhaeúqjvpng: “Rốeigft cuộniuec đlhaeãhdcd xảjrgny ra chuyệqzsun gìootn? Nónmfsi mau!"


"Kỷyylf Bạmzebch."

Cho đlhaeếmsnrn khi Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng nhắhqilc nhởhxdn, Kỷyylf Bạmzebch mớnyjfi thoáarhsng tỉoyqqnh táarhso lạmzebi, cùyfokng lúqjvpc đlhaeónmfsarhsc sĩcsyo trưkykehxdnng cũhdcdng đlhaeãhdcd chạmzeby tớnyjfi.

"Kỷyylf tiêwoskn sinh, thậmexdt xin lỗncibi, làledi bệqzsunh nhâtzjyn tựncibqjvpt ốeigfng dưkykexezqng khíyeuu. . . . . . Chờlrjn tớnyjfi lúqjvpc y táarhs củeigfa chúqjvpng tôlhaei pháarhst hiệqzsun, bệqzsunh nhâtzjyn đlhaeãhdcd. . . . . ."

Kỷyylf Bạmzebch ngốeigfc sửyhqwng sờlrjn tạmzebi chỗncib: “Tựncibqjvpt ốeigfng dưkykexezqng khíyeuu? Chuyệqzsun nàlediy khôlhaeng thểqvzvledio! Ngay mớnyjfi vừvgsua rồncibi côlhaejjwln nhờlrjn vảjrgnlhaei đlhaei gọkykei mộniuet ngưkykelrjni bạmzebn tớnyjfi đlhaeâtzjyy, làledim sao cónmfs thểqvzv khôlhaeng đlhaejwqbi côlhaenmfsy tớnyjfi đlhaeãhdcd tựncibqjvpt ốeigfng dưkykexezqng khíyeuu? Nhấnmfst đlhaeudjlnh làledi sai xónmfst củeigfa bệqzsunh việqzsun cáarhsc ngưkykelrjni, hậmexdu quảjrgnledinmfsi côlhae tựncibqjvpt ốeigfng dưkykexezqng khíyeuu!"

Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng vỗncib vỗncib bảjrgn vai Kỷyylf Bạmzebch, sau đlhaeónmfs hỏyeuui: "Khoảjrgnng thờlrjni gian nàlediy côlhaenmfsarhsi gìootn kháarhsc thưkykelrjnng khôlhaeng, hoặaqqhc làledi đlhaeãhdcdledim gìootn?"

Ýfajdarhs trẻjcgf vừvgsua mớnyjfi run run rẩcjmpy rẩcjmpy kia đlhaeylryng dậmexdy : "Bệqzsunh nhâtzjyn cũhdcdng khôlhaeng cónmfsledinh đlhaeniueng kháarhsc thưkykelrjnng, chỉoyqqledi, bạmzebn tốeigft củeigfa côlhaetzjym tiểqvzvu thưkyke sang thăvznsm côlhae. . . . . . Cónmfs phảjrgni côlhaenmfsy đlhaeãhdcdnmfsi gìootn vớnyjfi bệqzsunh nhâtzjyn hay khôlhaeng? tHoạmzebt nhìootnn lúqjvpc rờlrjni đlhaei vẻjcgf mặaqqht củeigfa Lâtzjym tiểqvzvu thưkyke rấnmfst hoảjrgnng loạmzebn. . . . . ."

"Lâtzjym Huyêwoskn. . . . . ." Kỷyylf Bạmzebch lẩcjmpm bẩcjmpm, lúqjvpc nàlediy mớnyjfi gọkykei đlhaeiệqzsun cho Lâtzjym Huyêwoskn.

"Lâtzjym Huyêwoskn, rốeigft cuộniuec côlhae đlhaeãhdcdnmfsi gìootn vớnyjfi côlhaenmfsy ? Tạmzebi sao côlhaenmfsy lạmzebi tựncibootnnh rúqjvpt ốeigfng dưkykexezqng khíyeuu. . . . . ."

tzjym Huyêwoskn nghe đlhaeưkykejwqbc tin tứylryc nàlediy cũhdcdng lấnmfsy làledim kinh hãhdcdi, sau đlhaeónmfs lắhqilp bắhqilp nónmfsi: "Tôlhaei. . . . . . Tôlhaei khôlhaeng nónmfsi gìootn cảjrgn!"

Kỷyylf Bạmzebch hừvgsu lạmzebnh mộniuet tiếmsnrng : "Nếmsnru nhưkykelhae khôlhaeng nónmfsi thậmexdt, vậmexdy tôlhaei khôlhaeng thểqvzvledim gìootn kháarhsc hơlcvsn làledi khởhxdni tốeigflhaekykeu sáarhst, đlhaeqvzv cảjrgnnh sáarhst thẩcjmpm vấnmfsn giúqjvpp mộniuet tay."

tzjym Huyêwoskn nónmfsng nảjrgny: "Cảjrgn chuyệqzsun tựncibarhsi xe chạmzeby đlhaei đlhaeyeuung ngưkykelrjni đlhaeqvzvyfokng đlhaeếmsnrn chỗncib chếmsnrt màledi cậmexdu ta cũhdcdng làledim đlhaeưkykejwqbc, vốeigfn đlhaeãhdcd khôlhaeng muốeigfn sốeigfng rồncibi, tôlhaei còjjwln phảjrgni mưkykeu sáarhst cậmexdu ta sao? Cậmexdu ta đlhaeyeuung Tốeigfng An Cửyhqwu làledi bởhxdni vìootn đlhaeếmsnrn Hongkong tìootnm Sởhxdn Mạmzebch nhờlrjn vảjrgn nhưkykeng khôlhaeng gặaqqhp đlhaeưkykejwqbc,  thẳuwoong thắhqilng màledinmfsi làlediootn khôlhaeng còjjwln chỗncib dựnciba nêwoskn bịudjlyeuuch thíyeuuch, cậmexdu ta tựncibarhst làledi thấnmfsy đlhaeưkykejwqbc tin Sởhxdn Mạmzebch phảjrgni kếmsnrt hôlhaen, rúqjvpt dưkykexezqng khíyeuu. . . . . . Cónmfs lẽhdyeledi bởhxdni vìootn  mớnyjfi vừvgsua rồncibi tôlhaei đlhaeãhdcd chuyểqvzvn đlhaemzebt lờlrjni củeigfa Sởhxdn Mạmzebch. . . . . ."

"Lờlrjni củeigfa Sởhxdn Mạmzebch. . . . . ?"

"Sởhxdn Mạmzebch nónmfsi, côlhae sốeigfng hay chếmsnrt, khôlhaeng  liêwoskn quan gìootn tớnyjfi anh."

". . . . . ."

Giọkykeng Lâtzjym Huyêwoskn pháarhst run : "Chuyệqzsun thậmexdt sựncib khôlhaeng liêwoskn quan đlhaeếmsnrn tôlhaei, Tôlhae Hộniuei Lêwosk hoàledin toàledin làledi đlhaeãhdcd đlhaewoskn rồncibi, cậmexdu ta khôlhaeng muốeigfn thấnmfsy mọkykei ngưkykelrjni hạmzebnh phúqjvpc, mặaqqhc kệqzsuledi Phónmfs Thầpfqsn Thưkykeơlcvsng hay làledi Sởhxdn Mạmzebch, cậmexdu ta cảjrgnm thấnmfsy toàledin bộniue đlhaegwcfu phảjrgni làledi củeigfa cậmexdu ta. . . . . . Anh cónmfs biếmsnrt hay khôlhaeng, cậmexdu ta, mớnyjfi vừvgsua rồncibi cậmexdu ta lạmzebi cónmfs thểqvzv nhờlrjnlhaei chờlrjn sau khi cậmexdu ta mấnmfst lấnmfsy ngónmfsn tay củeigfa cậmexdu ta, thâtzjyn thểqvzvhdcdng cắhqilt đlhaei. . . . . Chia ra gởhxdni cho Tốeigfng An Cửyhqwu vàledi vợjwqb Sởhxdn Mạmzebch, tôlhaei bởhxdni vìootn quáarhs sợjwqb mớnyjfi cónmfs thểqvzv đlhaeniuet nhiêwoskn chạmzeby mấnmfst . . . . . . Chuyệqzsun thậmexdt sựncib khôlhaeng liêwoskn quan đlhaeếmsnrn tôlhaei. . . . . ."




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.