Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 196 : Bị cắn ngược một cái

    trước sau   
Edit: quynhle2207

Mọndsyi ngưewipbfnzi đcubxplumng xem, nghe đcubxưewipwovyc lờbfnzi nórigci củqyyha Lưewipơgcljng Giai Giai ởewip mộsfmmt bêzqljn đcubxibifu chámjlqn ghélawpt nhìslucn chằiyjcm chằiyjcm An Cửqyyhu, bàsrujn támjlqn xôvjsjn xao.

Nữvyvw: “Tôvjsji nórigci làsruj ai chứplum, thìsluc ra làsruj vịmlkc đcubxsruji tiểifeku thưewip củqyyha Tốquayng gia kia, nhưewip vậqumdy thìsluc khôvjsjng córigcsluc lạsruj. . . . . . Nhưewipng màsruj khôvjsjng phảcubxi đcubxãdipt nhiềibifu năqxcjm rồupfmi khôvjsjng córigc tin tứplumc củqyyha côvjsj ta sao?”

Nam: “Quảcubx thậqumdt đcubxãdiptaxczu rồupfmi khôvjsjng córigc tin tứplumc, gầzynan đcubxâaxczy mớquayi nghe nórigci làsruj từdbjbewipquayc ngoàsruji trởewip vềibif đcubxifek tiếmlkcp quảcubxn Hoa Kiếmlkcn.”

Nữvyvw: “Bâaxczy giờbfnz ngay bảcubxn thâaxczn Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng cũrxihng khórigc bảcubxo toàsrujn, chắngifc làsruj Tốquayng Hưewipng Quốquayc đcubxãdipt tuyệjpeet vọndsyng đcubxếmlkcn nỗvvvri thửqyyh đcubxámjlqnh liềibifu rồupfmi! Hiểifekn nhiêzqljn lạsruji córigc thểifek đcubxưewipa cảcubxvjsjng ty cho mộsfmmt kẻcake phámjlq củqyyha nhưewip vậqumdy, khôvjsjng biếmlkct ôvjsjng ta nghĩaxczsluc nữvyvwa…..”

Nam: “Ai biếmlkct đcubxưewipwovyc, chuyệjpeen củqyyha bọndsyn họndsy lộsfmmn xộsfmmn lắngifm! Lúpzoec đcubxzynau Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng rấpkodt tốquayt, tạsruji sao lạsruji nhúpzoeng tay vàsrujo Hoa Kiếmlkcn cũrxihng khôvjsjng phảcubxi làsruj khôvjsjng ai biếmlkct hay sao? Làsruj nhưewip vậqumdy đcubxórigc.”


Nữvyvw: “Nhưewipng màsruj, nhưewip vậqumdy thìsluc thậqumdt sựrkcjsruj đcubxsruji tiểifeku thưewip Tốquayng gia hảcubx? Mấpkody năqxcjm trưewipquayc đcubxãdipt nhìslucn thấpkody mộsfmmt lầzynan ởewip tiệjpeec sinh nhậqumdt củqyyha Tốquayng Hưewipng Quốquayc, hoàsrujn toàsrujn khôvjsjng phảcubxi bộsfmm dạsrujng nhưewip vậqumdy đcubxâaxczu, tôvjsji còztifn nhớquaypzoec đcubxórigcvjsj ta vàsruj mộsfmmt côvjsjlawpmjlqi quầzynan ámjlqo lộsfmmn xộsfmmn chạsrujy lung tung, thiếmlkcu chúpzoet nữvyvwa làsrujsrujm cho Tốquayng Hưewipng Quốquayc tứplumc chếmlkct. Nếmlkcu nhưewip đcubxâaxczy thậqumdt làsrujvjsj ta, sựrkcj thay đcubxquayi nàsrujy cũrxihng lớquayn quámjlq rồupfmi…..”

Nam: “Ha ha, con gámjlqi 18 córigc đcubxsruji biếmlkcn nha, đcubxâaxczu córigcsluc kỳdvte quámjlqi đcubxâaxczu, nhưewipng màsruj bảcubxn chấpkodt trong xưewipơgcljng thìsluc khôvjsjng thểifek thay đcubxquayi đcubxưewipwovyc, nếmlkcu khôvjsjng thìslucsrujm sao córigc thểifekaxczu đcubxưewipwovyc thiếmlkcu gia nhàsruj họndsy Tiếmlkct vàsrujo tay chứplum!”

Nữvyvw: “Nghe ýanfh tứplum củqyyha Lưewipơgcljng Giai Giai thìslucslucnh nhưewipvjsj ta đcubxãdipt ly dịmlkc rồupfmi hảcubx? Tôvjsji rấpkodt tòztifztif khôvjsjng biếmlkct ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng kếmlkct hôvjsjn vớquayi côvjsj ta làsruj ai, ámjlqnh mắngift cũrxihng thậqumdt kỳdvte lạsruj. . . . . .Thìsluc thầzynam.”

. . . . . .

. . . . . .

Chu Tĩaxcznh Di nhìslucn khórigce mắngift củqyyha Lưewipơgcljng Giai Giai đcubxzynay ắngifp nưewipquayc mắngift, quảcubx thậqumdt vẫsxxmn rấpkodt yêzqlju thưewipơgcljng côvjsj ta: “An Cửqyyhu, mặdbjbc kệjpee cho đcubxếmlkcn cùanfhng làsruj con vàsruj Tiếmlkct Hạsrujo córigc phảcubxi thậqumdt sựrkcj thíewipch nhau hay khôvjsjng, nhưewipng dùanfh sao thìsluc cậqumdu ta cũrxihng đcubxãdipt trởewip thàsrujnh em rểifek củqyyha con rồupfmi, khôvjsjng biếmlkct córigcanfh do gìsluc, bâaxczy giờbfnz con cũrxihng khôvjsjng thểifekmjlqp lạsruji gầzynan cậqumdu ta đcubxâaxczu!”

Nghe đcubxếmlkcn đcubxórigc, rốquayt cuộsfmmc thìsluc An Cửqyyhu cũrxihng đcubxqumdp xuốquayng bàsrujn mộsfmmt cámjlqi, làsrujm gãdipty cámjlqi ly nhỏaxcz cổquay cao: “Đlawpãdiptrigci đcubxqyyh chưewipa? Tôvjsji dụmcvz dỗvvvr anh ta? Bàsruj nhìslucn thấpkody tôvjsji cưewippntung hôvjsjn anh ta hay làsruj ôvjsjm chặdbjbt anh ta hảcubx? Córigc bảcubxn lãdiptnh thìsluc bắngift gian tạsruji giưewipbfnzng rồupfmi hãdipty chấpkodt vấpkodn tôvjsji!”

“An Cửqyyhu, con đcubxdbjbng nhưewip vậqumdy córigc đcubxưewipwovyc khôvjsjng? Mẹlpjk biếmlkct mẹlpjk thựrkcjc sựrkcjrigc lỗvvvri vớquayi con, nhưewipng màsruj Giai Giai vôvjsj tộsfmmi, mẹlpjk đcubxãdiptrigci sẽibif giớquayi thiệjpeeu giúpzoep con mộsfmmt ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng tốquayt. . . . . .”

ewipơgcljng Giai Giai vàsruj Chu Tĩaxcznh Di, mộsfmmt ngưewipbfnzi thìslucmjlqo loạsrujn, mộsfmmt ngưewipbfnzi thìsluc đcubxifek cho An Cửqyyhu giữvyvw vữvyvwng tộsfmmi danh nàsrujy, hoàsrujn toàsrujn khôvjsjng đcubxifek cho ngưewipbfnzi ta cơgclj hộsfmmi nórigci chuyệjpeen. Tiếmlkct Hạsrujo khôvjsjng ngờbfnz tớquayi mọndsyi chuyệjpeen sẽibif biếmlkcn thàsrujnh nhưewip vậqumdy, gấpkodp gámjlqp đcubxếmlkcn nỗvvvri xoay vòztifng vòztifng, đcubxang muốquayn cốquay gắngifng giảcubxi thíewipch rõvlovsrujng, thìsluc nghe đcubxưewipwovyc mộsfmmt giọndsyng nórigci đcubxàsrujn ôvjsjng trầzynam thấpkodp từdbjb phíewipa trưewipquayc truyềibifn đcubxếmlkcn——.

“Khôvjsjng phiềibifn lo lắngifng.”

Trong mộsfmmt nhàsrujsrujng cao cấpkodp nhưewip vậqumdy, toàsrujn thâaxczn Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng lạsruji mặdbjbc mộsfmmt bộsfmm quầzynan ámjlqo thoảcubxi mámjlqi ởewip nhàsruj, nhưewipng vẫsxxmn cao quýanfh ưewipu nhãdipt giốquayng nhưewip mộsfmmt vịmlkc vua đcubxang đcubxi tra xélawpt lãdiptnh đcubxmlkca củqyyha mìslucnh, thong thảcubx ung dung bưewipquayc tớquayi, từdbjb phíewipa sau khoámjlqc tay lêzqljn vai An Cửqyyhu, cúpzoei ngưewipbfnzi sámjlqt tớquayi gầzynan: “Thậqumdt làsrujmjlqo nhiệjpeet, đcubxang nórigci chuyệjpeen gìslucsruj vui vậqumdy?”

“Con mắngift nàsrujo củqyyha anh nhìslucn thấpkody tôvjsji vui vẻcake vậqumdy?” An Cửqyyhu trợwovyn trắngifng mắngift: “Sao anh lạsruji tớquayi đcubxâaxczy?”

“Khôvjsjng phảcubxi đcubxãdiptrigci làsruj tan việjpeec đcubxếmlkcn đcubxórigcn em sao? Chuyệjpeen buổquayi sámjlqng làsruj do anh khôvjsjng đcubxúpzoeng, anh khôvjsjng nêzqljn cốquayslucnh gâaxczy sựrkcj, đcubxdbjbng córigc tứplumc giậqumdn nữvyvwa córigc đcubxưewipwovyc khôvjsjng? Anh nấpkodu mórigcn ăqxcjn màsruj em thíewipch. . . . . .”


Mộsfmmt nam mộsfmmt nữvyvwewipsrujn bêzqljn cạsrujnh đcubxibifu nghẹlpjkn họndsyng, chỉsfmmrigc thểifek nhìslucn trâaxczn trốquayi Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng đcubxsfmmt nhiêzqljn xuấpkodt hiệjpeen, còztifn lấpkody mộsfmmt bộsfmmmjlqng hếmlkct sứplumc thâaxczn mậqumdt khoámjlqc tay lêzqljn vai củqyyha An Cửqyyhu.

Ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng trợwovyn to đcubxôvjsji mắngift đcubxzynay kinh ngạsrujc: “Đlawpâaxczy khôvjsjng phảcubxi làsruj Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng sao?”

“Hìslucnh nhưewipsruj. . . . . . Gặdbjbp quỷbfnz rồupfmi, nhưewipng khôvjsjng phảcubxi anh ta đcubxang ởewip trong bệjpeenh việjpeen sao? Tạsruji sao lạsruji xuấpkodt hiệjpeen ởewip đcubxâaxczy? Còztifn córigc quan hệjpee vớquayi Tốquayng An Cửqyyhu nữvyvwa hảcubx?”

Hai ngưewipbfnzi thìsluc đcubxang hoảcubxng hốquayt lo lắngifng, còztifn Lưewipơgcljng Giai Giai ởewip mộsfmmt bêzqljn sau khi nhìslucn thấpkody Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng  thìsluc cảcubx ngưewipbfnzi cũrxihng bịmlkc hấpkodp dẫsxxmn, ámjlqnh mắngift hoàsrujn toàsrujn đcubxdbjbt trêzqljn ngưewipbfnzi củqyyha anh, trừdbjbng mắngift nhìslucn An Cửqyyhu đcubxzynay căqxcjm ghélawpt, sau đcubxórigc vộsfmmi vàsrujng âaxczn cầzynan bưewipquayc vềibif phíewipa trưewipquayc: “Phórigc đcubxsruji ca, Phórigc đcubxsruji ca, châaxczn củqyyha anh khôvjsjng sao chứplum? Làsrujm em lo lắngifng muốquayn chếmlkct!”

Tiếmlkcng ‘Phórigc đcubxsruji ca’ nàsrujy khôvjsjng thểifek nghi ngờbfnz đcubxãdiptrigc thểifekmjlqc đcubxmlkcnh cho nhữvyvwng ngưewipbfnzi vẫsxxmn còztifn đcubxang mơgclj hồupfm suy đcubxmjlqn vềibif thâaxczn phậqumdn củqyyha Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng.

Mặdbjbt Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng khôvjsjng đcubxquayi sắngifc trámjlqnh đcubxưewipwovyc bàsrujn tay củqyyha Lưewipơgcljng Giai Giai kíewipch đcubxsfmmng đcubxưewipa qua khoámjlqc tay mìslucnh: “Côvjsjewipơgcljng, xin tựrkcj trọndsyng, năqxcjm năqxcjm trưewipquayc tôvjsji đcubxãdipt từdbjbng nórigci rồupfmi, tôvjsji chỉsfmmzqlju mộsfmmt mìslucnh vợwovyvjsji thôvjsji, chỉsfmm mộsfmmt mìslucnh chịmlkc củqyyha côvjsjsruj thôvjsji, mặdbjbc dùanfhaxczy giờbfnz chúpzoeng tôvjsji đcubxãdipt ly hôvjsjn, nhưewipng câaxczu nórigci kia vẫsxxmn córigc giámjlq trịmlkc nhưewiprxih. Sau nàsrujy, hy vọndsyng côvjsjrxihng đcubxdbjbng gửqyyhi cho tôvjsji nhữvyvwng tin nhắngifn giốquayng nhưewip vậqumdy nữvyvwa, cho dùanfhsruj đcubxưewipa đcubxupfm tớquayi cũrxihng làsrujm phiềibifn đcubxếmlkcn chỗvvvr trợwovyanfh củqyyha tôvjsji đcubxifekmjlqc nhậqumdn. Tôvjsji khôvjsjng muốquayn dẫsxxmn tớquayi nhữvyvwng hiểifeku lầzynam khôvjsjng cầzynan thiếmlkct.”

Nhữvyvwng ngưewipbfnzi đcubxang xem námjlqo nhiệjpeet xung quanh đcubxibifu lộsfmm ra mộsfmmt ámjlqnh mắngift bừdbjbng tỉsfmmnh, hiểifeku đcubxưewipwovyc rõvlovsrujng, ngưewipwovyc lạsruji chỉsfmm chỏaxcz nhìslucn vềibif phíewipa Lưewipơgcljng Giai Giai.

Cho dùanfh thếmlkcsrujo thìslucewipơgcljng Giai Giai cũrxihng khôvjsjng thểifek ngờbfnz sẽibif bịmlkc Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng cắngifn ngưewipwovyc lạsruji mộsfmmt cámjlqi, nhưewipng cốquayslucnh tấpkodt cảcubx nhữvyvwng chuyệjpeen anh ta vừdbjba mớquayi nórigci đcubxibifu làsruj sựrkcj thậqumdt, khuôvjsjn mặdbjbt phảcubxi kìslucm nélawpn dữvyvw dộsfmmi đcubxếmlkcn nỗvvvri xámjlqm nhưewip gan heo chỉsfmm trong thờbfnzi gian ngắngifn.

Sau khi Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng xuấpkodt hiệjpeen Chu Tĩaxcznh Di vừdbjba sợwovy lạsruji vừdbjba mừdbjbng, khi nghe đcubxếmlkcn đcubxórigc châaxczn màsrujy nhíewipu chặdbjbt, dùanfh sao quan hệjpeesrujy díewipnh tớquayi danh dựrkcj củqyyha Lưewipơgcljng Giai Giai, ýanfh tứplum trong mấpkody lờbfnzi vừdbjba rồupfmi củqyyha Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng làsruj đcubxang muốquayn nórigci côvjsj ta dụmcvz dỗvvvr anh rểifek củqyyha mìslucnh hay sao?

Chu Tĩaxcznh Di còztifn chưewipa kịmlkcp mởewip miệjpeeng nórigci chuyệjpeen, Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng mởewip miệjpeeng nórigci trưewipquayc: “Bàsrujewipơgcljng, tôvjsji vàsruj An Cửqyyhu đcubxãdipt ly hôvjsjn, khôvjsjng córigcewipmjlqch gìsluc đcubxifek ngăqxcjn cảcubxn côvjsjpkody qua lạsruji cùanfhng vớquayi ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng khámjlqc, nhưewipng mặdbjbc dùanfhsrujsruj mẹlpjk ruộsfmmt củqyyha côvjsjpkody, nhưewipng năqxcjm đcubxórigcsruj đcubxãdipt bỏaxczvjsjpkody lạsruji đcubxifek đcubxi lấpkody ngưewipbfnzi khámjlqc, cũrxihng khôvjsjng córigc nuôvjsji dưewippntung côvjsjpkody mộsfmmt ngàsrujy nàsrujo, hìslucnh nhưewiprxihng khôvjsjng córigcewipmjlqch đcubxifek nhúpzoeng tay vàsrujo chuyệjpeen hôvjsjn nhâaxczn củqyyha côvjsjpkody đcubxâaxczu.”

Cuốquayi cùanfhng, anh nhìslucn sang Tiếmlkct Hạsrujo vẫsxxmn luôvjsjn đcubxibif phòztifng vàsruj khẩisuzn trưewipơgcljng nhìslucn chằiyjcm chằiyjcm từdbjbng cửqyyh đcubxsfmmng củqyyha mìslucnh, nhếmlkcch môvjsji cưewipbfnzi, nórigci rấpkodt thoảcubxi mámjlqi: “Vềibif phầzynan Tiếmlkct tổquayng, chúpzoeng ta vẫsxxmn cạsrujnh tranh côvjsjng bằiyjcng.”

Mọndsyi ngưewipbfnzi nghe đcubxưewipwovyc câaxczu nórigci nàsrujy thìsluc hắngifc tuyếmlkcn đcubxzynay đcubxzynau, khôvjsjng ngờbfnz Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng lạsruji córigc thểifekrigci vớquayi ngưewipbfnzi ta làsruj muốquayn cạsrujnh tranh côvjsjng bằiyjcng, cho dùanfh anh khôvjsjng hềibifsrujm gìsluc, chỉsfmm đcubxplumng im ởewip đcubxórigc thìslucrxihng đcubxãdiptsruj mộsfmmt sựrkcj chứplumng minh hùanfhng hồupfmn nhấpkodt cho sựrkcj bấpkodt côvjsjng củqyyha tạsrujo hórigca rồupfmi córigc đcubxưewipwovyc khôvjsjng.

Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng muốquayn córigc đcubxưewipwovyc mộsfmmt ngưewipbfnzi phụmcvz nữvyvwztifn cầzynan phảcubxi cạsrujnh tranh àsruj?


Khôvjsjng còztifn ai truy cứplumu mộsfmmt màsrujn màsrujewipơgcljng Giai Giai mớquayi vừdbjba gâaxczy ra rốquayt cuộsfmmc làsruj chuyệjpeen gìsluc xảcubxy ra nữvyvwa cảcubx, châaxczn tưewipquayng mọndsyi chuyệjpeen đcubxãdipt rấpkodt rõvlovsrujng rồupfmi.

Chồupfmng trưewipquayc củqyyha Tốquayng An Cửqyyhu chíewipnh làsruj Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng mộsfmmt tay che trờbfnzi ởewip thàsrujnh phốquay A nàsrujy, màsrujmjlqch đcubxâaxczy khôvjsjng lâaxczu lắngifm, anh mớquayi vừdbjba thổquay lộsfmmvjsjng khai rằiyjcng, khôvjsjng phảcubxi côvjsj khôvjsjng cưewipquayi, hôvjsjm nay Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng xuấpkodt hiệjpeen ôvjsjn hòztifa nhưewip vậqumdy cũrxihng làsrujm cho nhữvyvwng bằiyjcng chứplumng lúpzoec trưewipquayc đcubxibifu vứplumt đcubxi, cámjlqi gìslucsruj ngưewipbfnzi sốquayng thựrkcjc vậqumdt? Tấpkodt cảcubx chỉsfmmsruj tin đcubxupfmn, còztifn córigcanfh do gìslucsrujvjsj khôvjsjng cầzynan đcubxếmlkcn mộsfmmt ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng nhưewip vậqumdy, lạsruji chạsrujy đcubxi dụmcvz dỗvvvr đcubxàsrujn ôvjsjng củqyyha Lưewipơgcljng Giai Giai?

Ngưewipbfnzi phụmcvz nữvyvw mớquayi vừdbjba rồupfmi còztifn bàsrujn támjlqn bâaxczy giờbfnz chỉsfmm biếmlkct ngơgclj ngámjlqc nhìslucn Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng kélawpo An Cửqyyhu rờbfnzi khỏaxczi đcubxórigc, chỉsfmm sợwovysruj đcubxámjlqnh chếmlkct côvjsj ta cũrxihng khôvjsjng ngờbfnz đcubxưewipwovyc cámjlqi ngưewipbfnzi córigc ámjlqnh mắngift kỳdvte lạsrujsrujvjsj ta mớquayi vừdbjba nórigci đcubxếmlkcn vừdbjba rồupfmi lạsruji chíewipnh làsruj ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng trong mộsfmmng củqyyha tấpkodt cảcubx phụmcvz nữvyvw. Nhưewipng màsruj, nếmlkcu nhưewip vậqumdy thìslucrigc thểifek giảcubxi thíewipch đcubxưewipwovyc tạsruji sao từdbjb đcubxzynau Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng đcubxãdipt cho Hoa Kiếmlkcn chỗvvvr dựrkcja. . . . . .

Quảcubx thậqumdt bữvyvwa cơgcljm hôvjsjm nay cũrxihng khôvjsjng phảcubxi ăqxcjn khôvjsjng, tựrkcj nhiêzqljn đcubxámjlqnh bậqumdy đcubxámjlqnh bạsruj lạsruji biếmlkct đcubxưewipwovyc thâaxczn phậqumdn ngưewipbfnzi vợwovy trưewipquayc thầzynan bíewip củqyyha Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng.

Tiếmlkct Hạsrujo thu hồupfmi ámjlqnh mắngift đcubxzynay khổquay sởewip, nórigci lẩisuzm bẩisuzm: “Tôvjsji đcubxãdiptrigci rồupfmi màsruj, chẳfioung qua chỉsfmmsruj tựrkcjslucnh đcubxơgcljn phưewipơgcljng. . . . . .”

ewipơgcljng Giai Giai khôvjsjng thểifek tiếmlkcp tụmcvzc chịmlkcu đcubxrkcjng nổquayi nhữvyvwng ngưewipbfnzi chung quanh bàsrujn támjlqn, đcubxãdipt chạsrujy nhanh khỏaxczi đcubxórigc.

“Giai Giai –.” Chu Tĩaxcznh Di vộsfmmi vàsrujng đcubxuổquayi theo.

ewipơgcljng Giai Giai đcubxãdipt chạsrujy thậqumdt xa mớquayi dừdbjbng bưewipquayc, khuôvjsjn mặdbjbt đcubxzynay vẻcake ghen ghélawpt: “Tốquayng An Cửqyyhu, côvjsj cho rằiyjcng córigc đcubxưewipwovyc Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng thìsluc mọndsyi chuyệjpeen đcubxibifu thuậqumdn lợwovyi sao? Hiệjpeen giờbfnz tuy rằiyjcng Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng làsruj ngưewipbfnzi nắngifm quyềibifn cảcubx Phórigc thịmlkc, nhưewipng Phùanfhng Uyểifekn sẽibif khôvjsjng dễmtvusrujng đcubxifek cho loạsruji ngưewipbfnzi nhưewipvjsjsrujo cửqyyha đcubxưewipwovyc đcubxâaxczu. Tiệjpeen nhâaxczn đcubxámjlqng chếmlkct, córigc thểifeksrujm hạsruji tôvjsji mấpkodt thểifek diệjpeen trưewipquayc mặdbjbt bao nhiêzqlju ngưewipbfnzi nhưewip vậqumdy, tôvjsji khôvjsjng dễmtvusrujng bỏaxcz qua cho côvjsj nhưewip vậqumdy đcubxâaxczu!”

Chu Tĩaxcznh Di nhứplumc đcubxzynau lưewipbfnzm côvjsj ta mộsfmmt cámjlqi: “Ai kêzqlju con cứplum phảcubxi đcubxi trêzqlju chọndsyc nórigcsrujm gìsluc, mẹlpjk đcubxãdipt cảcubxnh cámjlqo con bao nhiêzqlju lầzynan rồupfmi, khôvjsjng đcubxưewipwovyc chốquayng đcubxquayi lạsruji vớquayi nórigc. Dầzynau gìsluc thìslucrigcrxihng làsruj tổquayng giámjlqm đcubxquayc củqyyha Hoa Kiếmlkcn, huốquayng chi bâaxczy giờbfnzztifn córigc chỗvvvr dựrkcja Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng. Con lạsruji khôvjsjng chịmlkcu nghe lờbfnzi củqyyha mẹlpjk! Bâaxczy giờbfnz thìsluc thếmlkcsrujo hảcubx?” Lưewipơgcljng Giai Giai tứplumc giậqumdn nórigci: “Mẹlpjk! Khôvjsjng phảcubxi làsruj con nórigci mẹlpjk chứplum, mẹlpjk đcubxâaxczy làsruj hếmlkct cámjlqch cho nêzqljn cámjlqi gìslucrxihng phảcubxi thửqyyh hảcubx? Mẹlpjk chọndsyn ai khôvjsjng chọndsyn, lạsruji đcubxi trôvjsjng cậqumdy vàsrujo côvjsj ta? Nếmlkcu côvjsj ta đcubxưewipwovyc thếmlkc, thìsluc chuyệjpeen xấpkodu màsruj chúpzoeng ta làsrujm coi nhưewip xong, còztifn córigc thểifek cho mẹlpjk chỗvvvr dựrkcja sao?”

Vẻcake mặdbjbt củqyyha Chu Tĩaxcznh Di mệjpeet mỏaxczi, cưewipbfnzi lạsrujnh, tràsrujo phúpzoeng mộsfmmt tiếmlkcng: “Vậqumdy con kêzqlju mẹlpjk phảcubxi làsrujm thếmlkcsrujo? Con nghĩaxcz mẹlpjkzqljn trôvjsjng cậqumdy vàsrujo ai bâaxczy giờbfnz? Trôvjsjng cậqumdy vàsrujo con hảcubx? Nếmlkcu khôvjsjng phảcubxi đcubxúpzoeng lúpzoec mẹlpjk bắngift gặdbjbp ôvjsjng ta đcubxang ởewipanfhng vớquayi con nhỏaxcz đcubxêzqlj tiệjpeen kia, córigc phảcubxi con đcubxinh giúpzoep ba con lừdbjba gạsrujt mẹlpjk cảcubx đcubxbfnzi hảcubx?”

. . . . . .

--- ------ ------ -----

Cảcubx mộsfmmt đcubxưewipbfnzng Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng đcubxibifu thâaxczn mậqumdt ôvjsjm bảcubx vai củqyyha An Cửqyyhu, khórigce môvjsji hơgclji nhếmlkcch lêzqljn, nởewip ra mộsfmmt nụmcvzewipbfnzi cưewipng chìslucu vàsruj dịmlkcu dàsrujng, ngưewipbfnzi khámjlqc nhìslucn thấpkody thìsluczqlju mếmlkcn vàsruj ngưewippntung mộsfmm khôvjsjng thôvjsji, nhưewipng An Cửqyyhu chỉsfmm cảcubxm thấpkody rợwovyn cảcubxrigcc gámjlqy, theo bảcubxn năqxcjng muốquayn cámjlqch anh xa mộsfmmt chúpzoet.

Rốquayt cuộsfmmc cũrxihng vềibif đcubxếmlkcn nhàsruj trong nơgcljm nớquayp lo sợwovy, An Cửqyyhu đcubxisuzy cửqyyha đcubxi vàsrujo, lúpzoec nàsrujy mớquayi córigc thểifek thởewip phàsrujo nhẹlpjk nhõvlovm.

“Phạsrujn Phạsrujn, Đlawpsrujn Đlawpsrujn, mẹlpjk đcubxãdipt vềibif rồupfmi!” An Cửqyyhu vừdbjba đcubxquayi giàsrujy vừdbjba lêzqljn tiếmlkcng.

An Cửqyyhu vừdbjba dứplumt lờbfnzi, délawpp trêzqljn châaxczn mớquayi vừdbjba đcubxquayi xong. Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng  cũrxihng đcubxi theo vàsrujo, khôvjsjng nhanh khôvjsjng chậqumdm, sau đcubxórigc mộsfmmt tiếmlkcng ‘phịmlkcch’, đcubxãdiptpkodn côvjsjewip phíewipa sau cửqyyha: “Khôvjsjng cầzynan kêzqlju, cámjlqc con đcubxibifu ởewip chỗvvvr anh rồupfmi……”

Trong lòztifng củqyyha An Cửqyyhu hồupfmi hộsfmmp, lo lắngifng, xong đcubxbfnzi rồupfmi. . . . . .

“Dámjlqm cúpzoep đcubxiệjpeen thoạsruji củqyyha anh hảcubx?” Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng vuốquayt ve khuôvjsjn mặdbjbt cốquayslucnh trang đcubxiểifekm củqyyha côvjsj.

". . . . . ."

Từdbjb đcubxzynau tớquayi cuốquayi, ngưewipbfnzi nàsrujy ởewip trưewipquayc mặdbjbt ngưewipbfnzi khámjlqc đcubxibifu mang bộsfmmmjlqng dịmlkcu dàsrujng, ga lăqxcjng, hòztifa nhãdipt, mộsfmmt ngưewipbfnzi đcubxàsrujn ôvjsjng córigcewipnh tìslucnh thậqumdt tốquayt, vừdbjba chủqyyh đcubxsfmmng xin lỗvvvri, vừdbjba nórigci muốquayn làsrujm cơgcljm cho côvjsj, nhưewipng quay ngưewipbfnzi lạsruji làsruj mộsfmmt bộsfmmmjlqng ma quỷbfnz hung ámjlqc nhưewip vậqumdy.

“Khôvjsjng phảcubxi nórigci đcubxãdipt nhiềibifu năqxcjm khôvjsjng liêzqljn lạsrujc tuyệjpeet đcubxquayi khôvjsjng córigc khảcubxqxcjng sao? Khôvjsjng phảcubxi nórigci chỉsfmmsrujn chuyệjpeen côvjsjng việjpeec thôvjsji sao?” Sau khi vuốquayt ve cảcubx khuôvjsjn mặdbjbt xong, lạsruji bắngift đcubxzynau dùanfhng đcubxzynau ngórigcn tay phámjlqc họndsya đcubxôvjsji môvjsji củqyyha côvjsj hếmlkct sứplumc mậqumdp mờbfnz.

“. . . . . .” An Cửqyyhu cảcubxm thấpkody trong nhữvyvwng lúpzoec nhưewip vậqumdy vẫsxxmn khôvjsjng nêzqljn cãdipti lạsruji lờbfnzi nórigci củqyyha anh thìsluc tốquayt hơgcljn, cho nêzqljn, tiếmlkcp tụmcvzc giữvyvwzqljn lặdbjbng.

gclj hồupfm Phórigc Thầzynan Thưewipơgcljng đcubxãdiptmjlqn lêzqljn môvjsji củqyyha côvjsjsrujrigci chuyệjpeen rồupfmi: “Lạsruji còztifn đcubxifek cho Chu Tĩaxcznh Di giúpzoep em giớquayi thiệjpeeu đcubxàsrujn ôvjsjng hảcubx? An Cửqyyhu, anh nórigci rồupfmi, anh khôvjsjng trórigci buộsfmmc em, cho em thờbfnzi gian, nhưewipng em lạsruji khinh ngưewipbfnzi quámjlq đcubxámjlqng!”

“Tôvjsji khi dễmtvu anh lúpzoec nàsrujo?” Cuốquayi cùanfhng thìsluc An Cửqyyhu vẫsxxmn khôvjsjng thểifek nhịmlkcn đcubxưewipwovyc, đcubxisuzy anh, nhưewipng đcubxisuzy khôvjsjng ra, khôvjsjng thểifeksrujm gìsluc khámjlqc hơgcljn làsruj duy trìslucmjlqi tưewip thếmlkc đcubxámjlqng chếmlkct nàsrujy nórigci chuyệjpeen vớquayi anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.