Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 191 : Cuộc gặp ngẫu nhiên

    trước sau   
mecxc Lưoixiơqnnbng Giai Giai xuấglrrt hiệqawmn, An Cửvfiuu đsbgzang cảhwlim thấglrry châjiwxm chọglrrc bởafgli câjiwxu nórttni “Nhưoixing dùnxqx sao con cũqpdbng làqkdruthiu mủytbk ruộczyyt thịhxnht củytbka mẹwuzj, chẳuwsnng lẽtmbh con thậniymt sựoeyo muốnfkgn cảhwli đsbgzokjni khôoaofng qua lạhxnhi vớxruti mẹwuzj” củytbka Chu Tĩxnlenh Di. Dùnxqx sao cho tớxruti cho tớxruti bâjiwxy giờokjnqkdrglrry vẫnkiln đsbgzzhqlu ưoixixrutc gìuicy khôoaofng córttn đsbgzvsiha con ruộczyyt thịhxnht máuthiu mủytbkqkdroaof, hậniymn khôoaofng thểnokx cảhwli đsbgzokjni khôoaofng qua lạhxnhi gìuicy vớxruti côoaof.

oaof đsbgzãytwf từrttnng dùnxqxng hếvpwwt tấglrrt cảhwli biệqawmn pháuthip đsbgznokxytwfn hồuslji tìuicynh cảhwlim củytbka ngưoixiokjni thâjiwxn, nhưoixing tấglrrt cảhwli đsbgzzhqlu thấglrrt bạhxnhi.

rttn phảhwlii nhấglrrt đsbgzhxnhnh phảhwlii mấglrrt đsbgzi, khôoaofng córttnafglczyyn ngưoixiokjni rồuslji thìuicy mớxruti cảhwlim thấglrry quan trọglrrng hay khôoaofng?

uicynh yêczyyu cùnxqxng sựoeyo hốnfkgi lỗntfvi đsbgzếvpwwn muộczyyn củytbka Chu Tĩxnlenh Di đsbgznfkgi vớxruti côoaof, cũqpdbng khôoaofng khiếvpwwn côoaof cảhwlim thấglrry cao hứvsihng, bởafgli vìuicy thứvsih vốnfkgn dĩxnleczyyn thuộczyyc vềzhqluicynh, lạhxnhi phảhwlii dùnxqxng sinh ly tửvfiu biệqawmt mớxruti córttn thểnokx đsbgzdismi vềzhql đsbgzưoixiuhukc, thìuicyrttnuicy đsbgzáuthing giáuthi cao hứvsihng đsbgzâjiwxy?

"Giai Giai. . . . . ." Chu Tĩxnlenh Di vừrttna nhìuicyn thấglrry Lưoixiơqnnbng Giai Giai liềzhqln bốnfkgi rốnfkgi đsbgzvsihng lêczyyn.

An Cửvfiuu nhẹwuzj nhàqkdrng giậniymt giậniymt khórttne miệqawmng, trong nháuthiy mắtoxxt đsbgzórttn, phảhwlin ứvsihng củytbka Chu Tĩxnlenh Di khiếvpwwn cho chúmecxt hy vọglrrng cuốnfkgi cùnxqxng trong lòlqzang côoaof đsbgznfkgi vớxruti ngưoixiokjni nàqkdry cũqpdbng bịhxnh tiêczyyu diệqawmt.


uthiu mủytbk ruộczyyt thịhxnht?

uthiu mùnxqx ruộczyyt thịhxnht màqkdrqkdrglrry lạhxnhi córttn vẻytnj mặsbgzt córttn tậniymt giậniymt mìuicynh nhưoixi vậniymy sao?

Ngưoixiokjni con hợuhukp pháuthip nhưoixioaof lạhxnhi khôoaofng quang minh chíycwhnh đsbgzhxnhi nhưoixi ngưoixiokjni con gáuthii riêczyyng mờokjn áuthim. . . . . .

oixiơqnnbng Giai Giai nhìuicyn chằdwgnm chằdwgnm côoaofuthii đsbgzang ngồuslji đsbgznfkgi diệqawmn Chu Tĩxnlenh Di bìuicynh tĩxnlenh màqkdr uốnfkgng tràqkdr giốnfkgng nhưoixi khôoaofng nhìuicyn thấglrry côoaof vậniymy, "Côoaofqkdr. . . . . . Tốnfkgng An Cửvfiuu! ?"

Lầglrrn trưoixixrutc gặsbgzp nhau ởafgl nhàqkdrqpdb củytbka nhàqkdr họglrr Phórttnqkdr buổdismi tốnfkgi, áuthinh sáuthing mờokjn mờokjn cộczyyng thêczyym côoaof đsbgzang trong hỗntfvn loạhxnhn, cho nêczyyn cũqpdbng khôoaofng nhậniymn ra An Cửvfiuu , lúmecxc nàqkdry thấglrry côoaofglrry ởafgl quáuthin tràqkdr, hơqnnbn nữkztna còlqzan ngồuslji cùnxqxng vớxruti Chu Tĩxnlenh Di, côoaof nhanh chórttnng đsbgzuthin đsbgzưoixiuhukc côoaofglrry làqkdr ai.

Trong nháuthiy mắtoxxt khi Lưoixiơqnnbng Giai Giai kêczyyu lêczyyn cáuthii têczyyn nàqkdry, hai mắtoxxt củytbka ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng bêczyyn cạhxnhnh côoaof lậniymp tứvsihc sáuthing hơqnnbn mấglrry phầglrrn, gầglrrn nhưoixi sẽtmbh phảhwlii háuthi miệqawmng nórttni chuyệqawmn, cuốnfkgi cùnxqxng vẫnkiln làqkdr nhịhxnhn lạhxnhi đsbgzưoixiuhukc, hơqnnbi thấglrrp thỏnkilm nhìuicyn côoaof, thậniymm chíycwh khôoaofng biếvpwwn sắtoxxc rúmecxt khuỷycwhu tay mìuicynh ra khỏnkili tay củytbka Lưoixiơqnnbng Giai Giai, chẳuwsnng qua áuthinh mắtoxxt củytbka An Cửvfiuu từrttn đsbgzglrru đsbgzếvpwwn cuốnfkgi đsbgzzhqlu khôoaofng dừrttnng lạhxnhi trêczyyn ngưoixiokjni anh.

Cảhwli ba ngưoixiokjni phụxnle nữkztn bao gồusljm cảhwli An Cửvfiuu đsbgzzhqlu khôoaofng chúmecx ýlqza tớxruti, nhưoixing cùnxqxng làqkdr đsbgzàqkdrn ôoaofng nhưoixi nhau Phórttn Hoa Sêczyynh lạhxnhi cựoeyoc kỳoaof nhạhxnhy béfbfwn pháuthit hiệqawmn thấglrry phảhwlin ứvsihng kháuthic thưoixiokjnng củytbka ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng nàqkdry sau khi thấglrry An Cửvfiuu ngay từrttn đsbgzglrru. Vìuicy vậniymy, gáuthic châjiwxn lêczyyn, uốnfkgng tràqkdr, vẻytnj mặsbgzt hứvsihng thúmecx tiếvpwwp tụxnlec xem tìuicynh hìuicynh pháuthit triểnokxn.

Ai nha nha, quảhwli nhiêczyyn hórttnng chuyệqawmn làqkdr thuốnfkgc chữkztna thưoixiơqnnbng tuyệqawmt vờokjni, bỗntfvng nhiêczyyn anh cảhwlim thấglrry tâjiwxm trạhxnhng tốnfkgt hơqnnbn rấglrrt nhiềzhqlu. . . . . .

An Cửvfiuu đsbgzsbgzt ly tràqkdr xuốnfkgng gậniymt đsbgzglrru vớxruti Lưoixiơqnnbng Giai Giai mộczyyt cáuthii coi nhưoixi chấglrrp nhậniymn, sau đsbgzórttnrttni vớxruti Chu Tĩxnlenh Di ởafgl đsbgznfkgi diệqawmn: "Nếvpwwu chuyệqawmn đsbgzãytwfrttni xong, vậniymy thìuicyoaofi đsbgzi trưoixixrutc đsbgzâjiwxy."

"Phảhwlii đsbgzi nhanh nhưoixi vậniymy?" Chu Tĩxnlenh Di vộczyyi vàqkdrng giữkztnoaof lạhxnhi, "Ngồuslji thêczyym mộczyyt lúmecxc nữkztna đsbgzi! Đxrutúmecxng lúmecxc Giai Giai cũqpdbng ởafgl đsbgzâjiwxy, córttn lẽtmbh hai con đsbgzãytwf nhiềzhqlu năyafvm khôoaofng gặsbgzp nhau rồuslji, mọglrri ngưoixiokjni cùnxqxng nhau nórttni chuyệqawmn tâjiwxm sựoeyo!"

Die&N Đxruta%N Lêczyy& &QuýlqzaDon

"Giai Giai, , ngồuslji đsbgzi!" Chu Tĩxnlenh Di kéfbfwo Lưoixiơqnnbng Giai Giai vẻytnj mặsbgzt khórttn chịhxnhu ngồuslji xuốnfkgng, hơqnnbi cầglrru khẩhxnhn nắtoxxm tay côoaof ta, sau đsbgzórttnoixiokjni gọglrri ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng trẻytnj tuổdismi bêczyyn cạhxnhnh côoaof ta, "Tiếvpwwt Hạhxnho, cháuthiu cũqpdbng ngồuslji đsbgzi, tấglrrt cảhwli mọglrri ngưoixiokjni đsbgzzhqlu khôoaofng phảhwlii ngưoixiokjni ngoàqkdri."

Sau khi Chu Tĩxnlenh Di gọglrri têczyyn củytbka mìuicynh, Tiếvpwwt Hạhxnho hơqnnbi khẩhxnhn trưoixiơqnnbng nhìuicyn phảhwlin ứvsihng củytbka An Cửvfiuu, giốnfkgng nhưoixi đsbgzvsihng ngồuslji khôoaofng yêczyyn, cuốnfkgi cùnxqxng lạhxnhi pháuthit hiệqawmn  làqkdr anh đsbgzãytwf quáuthi lo lắtoxxng, côoaofglrry hoàqkdrn toàqkdrn khôoaofng córttn phảhwlin ứvsihng gìuicy, nhấglrrt thờokjni lạhxnhi thấglrry cháuthin nảhwlin.


Thấglrry dáuthing vẻytnj Chu Tĩxnlenh Di chỉzamb sợuhuk An Cửvfiuu khôoaofng vui đsbgzórttn, Lưoixiơqnnbng Giai Giai liềzhqln giậniymn dữkztn, "Khôoaofng ngờokjnoaof thậniymt sựoeyo khôoaofng chếvpwwt, thậniymt đsbgzúmecxng làqkdr. . . . . ."

Bởafgli vìuicy hiểnokxu rấglrrt rõuhuk ngưoixiokjni con gáuthii nàqkdry, biếvpwwt rõuhuk chăyafvc chắtoxxn phíycwha sau côoaof sẽtmbh khôoaofng nórttni ra lờokjni nórttni tốnfkgt đsbgzwuzjp gìuicy, nêczyyn Chu Tĩxnlenh Di lậniymp tứvsihc cắtoxxt đsbgzvsiht lờokjni nórttni củytbka côoaof, "Giai Giai! Nórttni chếvpwwt nórttni sốnfkgng gìuicy chứvsih, quáuthi khôoaofng may!"

oixiơqnnbng Giai Giai cưoixiokjni lạhxnhnh, "Đxrutúmecxng làqkdr khôoaofng may mắtoxxn, lúmecxc ởafgl nhàqkdr khiếvpwwn bàqkdr ngoạhxnhi đsbgzang sốnfkgng sờokjn sờokjn phảhwlii tứvsihc chếvpwwt, gảhwli cho ngưoixiokjni lạhxnhi làqkdrm chếvpwwt đsbgzvsiha nhỏnkil trong bụxnleng, bâjiwxy giờokjn đsbgzãytwf ly hôoaofn rồuslji, còlqzan córttn thểnokxrttn bảhwlin lãytwfnh khắtoxxc Phórttn Thầglrrn Thưoixiơqnnbng đsbgzếvpwwn nửvfiua chếvpwwt nửvfiua sốnfkgng. Côoaof ta chíycwhnh làqkdrczyyu tinh hạhxnhi ngưoixiokjni, đsbgzếvpwwn chỗntfvqkdro đsbgzzhqlu khôoaofng córttn chuyệqawmn tốnfkgt! Mẹwuzjrttn phảhwlii mẹwuzj đsbgzczyyn rồuslji hay khôoaofng? Sao cứvsih phảhwlii phíycwh hếvpwwt tâjiwxm tưoixi đsbgzi tìuicym côoaof ta nhưoixi vậniymy!"

Nghe thấglrry côoaof ta nhắtoxxc tớxruti bàqkdr ngoạhxnhi, An Cửvfiuu tứvsihc giậniymn đsbgzếvpwwn mứvsihc tay đsbgzzhqlu run rẩhxnhy, côoaof cho làqkdruicynh córttn thểnokx đsbgznfkgi xửvfiu vớxruti nhữkztnng ngưoixiokjni nàqkdry giốnfkgng nhưoixi nhìuicyn mộczyyt vai hềzhql, thậniymt khôoaofng nghĩxnle đsbgzếvpwwn vẫnkiln bịhxnhhwlinh hưoixiafglng đsbgzếvpwwn cảhwlim xúmecxc.

"Côoaof khôoaofng córttnoixiuthich nhắtoxxc đsbgzếvpwwn bàqkdr ngoạhxnhi tôoaofi." An Cửvfiuu đsbgzènxfnfbfwn tứvsihc giậniymn.

Chu Tĩxnlenh Di vốnfkgn dĩxnle hi vọglrrng hai chịhxnh em côoaofrttn thểnokx chung sốnfkgng hòlqzaa bìuicynh, biếvpwwt đsbgzâjiwxu rằdwgnng vẫnkiln thàqkdrnh ra nhưoixi vậniymy, thấglrry An Cửvfiuu tứvsihc giậniymn, vộczyyi vàqkdrng quáuthit Lưoixiơqnnbng Giai Giai, "Giai Giai, con câjiwxm miệqawmng lạhxnhi cho mẹwuzj!"

"Câjiwxm miệqawmng? Vìuicyuthii gìuicy con phảhwlii câjiwxm miệqawmng? Con nórttni đsbgzzhqlu làqkdr sựoeyo thậniymt! Mẹwuzj! Rốnfkgt cuộczyyc thìuicyrttn chuyệqawmn gìuicy cảhwliy ra vớxruti mẹwuzj vậniymy! Côoaof ta córttnuthii gìuicy đsbgzáuthing đsbgzưoixiuhukc thôoaofng cảhwlim chứvsih? Mẹwuzj quêczyyn năyafvm đsbgzórttnoaof ta đsbgznfkgi xửvfiu vớxruti con nhưoixi thếvpwwqkdro rồuslji sao? Làqkdroaof ta khôoaofng biếvpwwt xấglrru hổdismoixixrutp lấglrry ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng củytbka con trưoixixrutc, côoaof ta córttn ngàqkdry hôoaofm nay, tấglrrt cảhwli đsbgzzhqlu làqkdr trừrttnng phạhxnht đsbgzúmecxng tộczyyi! Tấglrrt cảhwli đsbgzzhqlu làqkdruthio ứvsihng! Tốnfkgng An Cửvfiuu, tạhxnhi sao côoaof lạhxnhi xuấglrrt hiệqawmn, sao côoaof khôoaofng chếvpwwt luôoaofn đsbgzi!"

"Pằdwgnng ——" Dưoixixruti con tứvsihc giậniymn Chu Tĩxnlenh Di mấglrrt khốnfkgng chếvpwwuthit côoaof mộczyyt cáuthii, "Con câjiwxm mồusljm ngay cho mẹwuzj!"

Sau khi đsbgzáuthinh xong Chu Tĩxnlenh Di cũqpdbng hơqnnbi hốnfkgi hậniymn, nhưoixing bàqkdr biếvpwwt, nếvpwwu nhưoixiqkdr khôoaofng làqkdrm gìuicy, thìuicy An Cửvfiuu thậniymt sựoeyo cảhwli đsbgzokjni đsbgzzhqlu sẽtmbh khôoaofng tha thứvsih cho bàqkdr.

Vốnfkgn dĩxnleqkdr cho rằdwgnng, córttn Tiếvpwwt Hạhxnho ởafgl đsbgzâjiwxy, Lưoixiơqnnbng Giai Giai cũqpdbng córttn thểnokx thu liễoveum mộczyyt chúmecxt, ai ngờokjn con béfbfw hoàqkdrn toàqkdrn khôoaofng biếvpwwt nhìuicyn tìuicynh hìuicynh, cáuthii gìuicyqpdbng dáuthim nórttni lung tung.

Khôoaofng nórttni đsbgzếvpwwn nhữkztnng chuyệqawmn kháuthic, riêczyyng chuyệqawmn tranh giàqkdrnh đsbgzàqkdrn ôoaofng màqkdr con béfbfwqpdbng córttn thểnokxrttni lung tung trưoixixrutc mặsbgzt chồusljng chưoixia cưoixixruti củytbka mìuicynh nhưoixi thếvpww chứvsih?

Đxrutvsiha con gáuthii nàqkdry thậniymt sựoeyo đsbgzãytwf bịhxnhqkdr chiềzhqlu chuộczyyng vôoaof pháuthip rồuslji. . . . . .

Ngưoixiuhukc lạhxnhi đsbgzvsiha con màqkdrqkdr hoàqkdrn toàqkdrn khôoaofng quan tâjiwxm lấglrry mộczyyt ngàqkdry, chưoixia bao giờokjn ôoaofm hy vọglrrng nàqkdry hôoaofm nay lạhxnhi càqkdrng tỏnkil ra hàqkdro phórttnng, trầglrrm ổdismn, thậniymm chíycwh bịhxnhoixiơqnnbng Giai Giai nórttni nhữkztnng lờokjni nhưoixi vậniymy màqkdr vẫnkiln córttn thểnokx giữkztn tỉzambnh táuthio. Xem ra ởafgl nhàqkdr họglrr Phórttn thậniymt khôoaofng córttn uổdismng phíycwh. . . . . .


oixiơqnnbng Giai Giai che mặsbgzt củytbka mìuicynh, khôoaofng thểnokx tin nhìuicyn ngưoixiokjni mẹwuzj từrttnfbfw đsbgzếvpwwn giờokjn chưoixia từrttnng đsbgzáuthinh mắtoxxng côoaof lấglrry mộczyyt lầglrrn củytbka mìuicynh, suy sụxnlep ngay tạhxnhi chỗntfv, đsbgzusljng thờokjni lạhxnhi càqkdrng hậniymn Tốnfkgng An Cửvfiuu, "Mẹwuzj. . . . . . mẹwuzj đsbgzáuthinh con, mẹwuzj lạhxnhi vìuicy đsbgzvsiha con gáuthii vôoaof liêczyym sỉzambqkdry đsbgzáuthinh con?"

Chu Tĩxnlenh Di mệqawmt mỏnkili nhắtoxxm mắtoxxt lạhxnhi, "Côoaofuthii vôoaof liêczyym sỉzambuicy chứvsih? Con béfbfwqkdr chịhxnh củytbka con!"

"Con khôoaofng córttn ngưoixiokjni chịhxnh khôoaofng biếvpwwt xấglrru hổdism nhưoixi vậniymy! Giàqkdrnh đsbgzàqkdrn ôoaofng củytbka em gáuthii, làqkdrm kẻytnj thứvsih ba chen vàqkdro tìuicynh cảhwlim củytbka ngưoixiokjni kháuthic! Vợuhuk cảhwliuicy chứvsih, rõuhukqkdrng côoaof ta làqkdr ngưoixiokjni thứvsih ba xen vàqkdro!"

Tiếvpwwt Hạhxnho càqkdrng nghe cnagf nhíycwhu chặsbgzt màqkdry lạhxnhi, nhưoixing thâjiwxn phậniymn củytbka anh bâjiwxy giờokjn lạhxnhi khôoaofng thểnokxrttni, khôoaofng thểnokxqkdrm gìuicy đsbgzưoixiuhukc. . . . . .

Nếvpwwu khôoaofng phảhwlii bởafgli vìuicyyafvm đsbgzórttn anh quáuthioaof dụxnleng, giờokjn phúmecxt nàqkdry côoaof phảhwlii làqkdr vợuhuk củytbka anh. . . . . .

An Cửvfiuu liếvpwwc nhìuicyn ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng đsbgznfkgi diệqawmn, khôoaofng nhanh khôoaofng chậniymm mởafgl miệqawmng: "Đxrutzhqlu córttn chồusljng chưoixia cưoixixruti rồuslji còlqzan muốnfkgn tràqkdr trộczyyn vàqkdro tiệqawmc sinh nhậniymt củytbka Phórttn Cảhwlinh Hi, rốnfkgt cuộczyyc thìuicy ai mớxruti làqkdr kẻytnj khôoaofng biếvpwwt xấglrru hổdism?"

Tiếvpwwt Hạhxnho hoàqkdrn toàqkdrn khôoaofng córttn chúmecx ýlqza đsbgzếvpwwn trọglrrng đsbgziểnokxm trong lờokjni nórttni củytbka An Cửvfiuu, hoàqkdrn toàqkdrn chỉzamb đsbgztoxxm chìuicym trong nỗntfvi vui sưoixixrutng "Côoaofglrry nhìuicyn mìuicynh côoaofglrry nhìuicyn mìuicynh vừrttna rồuslji côoaofglrry nhìuicyn thẳuwsnng vàqkdro mìuicynh".   Die&N Đxruta%N Lêczyy& &QuýlqzaDon

oixiơqnnbng Giai Giai nghe vậniymy lậniymp tứvsihc đsbgzdismi sắtoxxc mặsbgzt, "Côoaof ngậniymm máuthiu phun ngưoixiokjni!"

"Thậniymt sao? Vậniymy côoaofrttnlqzan nhớxrut chuyệqawmn đsbgzêczyym hôoaofm đsbgzórttnoaof khôoaofng córttn giấglrry mờokjni nhưoixing muốnfkgn lừrttna dốnfkgi vưoixiuhukt qua kiểnokxm tra lạhxnhi bịhxnh đsbgzáuthim con gáuthii đsbgzórttn ngăyafvn lạhxnhi nhụxnlec nhãytwf suýlqzat chúmecxt nữkztna bịhxnh mộczyyt cáuthii táuthit làqkdr ai đsbgzãytwf giúmecxp côoaof hay khôoaofng?" An Cửvfiuu nórttni mộczyyt hơqnnbi, khôoaofng hềzhql dừrttnng lạhxnhi chúmecxt nàqkdro, mộczyyt câjiwxu nórttni đsbgzãytwfrttni rõuhukqkdrng tấglrrt cảhwli thờokjni gian, đsbgzhxnha đsbgziểnokxm, nhâjiwxn vậniymt, sựoeyo kiệqawmn.

oixiơqnnbng Giai Giai hoàqkdrn toàqkdrn khôoaofng ngờokjnoaof ta sẽtmbhrttni ra chuyệqawmn nàqkdry, khórttnrttn thểnokx tin nhìuicyn côoaof, "Côoaof. . . . . . Làqkdroaof. . . . . . Làqkdrm sao córttn thểnokx. . . . . ."

oixiơqnnbng Giai Giai vừrttna dứvsiht lờokjni mớxruti nhậniymn ra lờokjni nórttni trong lúmecxc vôoaofuicynh côoaof thốnfkgt ra chẳuwsnng kháuthic gìuicyqkdr thừrttna nhậniymn lờokjni chỉzamb tríycwhch củytbka An Cửvfiuu, cuốnfkgi cùnxqxng bâjiwxy giờokjnqpdbng biếvpwwt sốnfkgt ruộczyyt, vộczyyi vàqkdrng nhìuicyn sang ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng bêczyyn cạhxnhnh, "A Hạhxnho, em khôoaofng. . . . . . Anh đsbgzrttnng nghe côoaof ta nórttni bậniymy."

rttni xong nhìuicyn chằdwgnm chằdwgnm An Cửvfiuu, "Chẳuwsnng qua chỉzambqkdr mộczyyt bữkztna tiệqawmc sinh nhậniymt màqkdr thôoaofi, tôoaofi muốnfkgn đsbgzếvpwwn górttnp vui cũqpdbng khôoaofng đsbgzưoixiuhukc sao? Khôoaofng phảhwlii làqkdroaofqpdbng đsbgzi sao!"

"Chẳuwsnng qua chỉzambqkdr mộczyyt bữkztna tiệqawmc sinh nhậniymt? Cảhwli thàqkdrnh phốnfkgqkdry córttn ai khôoaofng biếvpwwt bữkztna tiệqawmc sinh nhậniymt củytbka Phórttn Cảhwlinh Hi làqkdr đsbgzhxnhi hộczyyi kéfbfwn dâjiwxu củytbka nhàqkdr họglrr Phórttn chứvsih? Trưoixixrutc tiêczyyn khôoaofng nórttni tôoaofi làqkdrm ngưoixiokjni đsbgzhxnhi diệqawmn củytbka Kiềzhqlu Tang đsbgzưoixiuhukc mờokjni, cho dùnxqxoaofi córttn ôoaofm mụxnlec đsbgzíycwhch gìuicy đsbgzórttnqkdr đsbgzếvpwwn thìuicy nhưoixi thếvpwwqkdro? Tôoaofi khôoaofng córttn mộczyyt ngưoixiokjni chồusljng chưoixia cưoixixruti nàqkdro!"


"Côoaof . . . . ." Lưoixiơqnnbng Giai Giai bịhxnhrttni đsbgzếvpwwn mứvsihc áuthi khẩhxnhu khôoaofng trảhwli lờokjni đsbgzưoixiuhukc, dưoixixruti tìuicynh thếvpww cấglrrp báuthich lạhxnhi muốnfkgn đsbgzczyyng thủytbk.

Nhưoixing, côoaof vừrttna giơqnnb tay lêczyyn, đsbgzãytwf bịhxnh ngưoixiokjni đsbgzàqkdrn ôoaofng vẫnkiln khôoaofng nórttni lờokjni nàqkdro bêczyyn cạhxnhnh ngăyafvn lạhxnhi giữkztna khôoaofng trung.

oixiơqnnbng Giai Giai tứvsihc giậniymn: "Tiếvpwwt Hạhxnho, anh làqkdrm gìuicy đsbgzglrry?"

"Giai Giai, chúmecxng ta chia tay đsbgzi." Tiếvpwwt Hạhxnho khôoaofng hềzhqluthio trưoixixrutc màqkdrrttni ra nhữkztnng lờokjni nàqkdry.

Khôoaofng chỉzambrttnoixiơqnnbng Giai Giai vàqkdr Phùnxqxng Uyểnokxn, ngay cảhwli An Cửvfiuu đsbgzvsihng đsbgznfkgi diệqawmn cũqpdbng đsbgzzhqlu ngẩhxnhn ra.

oaof thừrttna nhậniymn vừrttna rồuslji côoaofrttni nhữkztnng lờokjni nórttni đsbgzórttnqkdrrttn cừrttnu báuthio cừrttnu, cốnfkg ýlqza muốnfkgn nórttni cho Tiếvpwwt Hạhxnho nghe, nhưoixing nhiềzhqlu nhấglrrt thìuicyoaofqpdbng chỉzamb muốnfkgn bọglrrn họglrrytwfi nhau thôoaofi, chứvsih đsbgzâjiwxu biếvpwwt phảhwlin ứvsihng củytbka anh chàqkdrng Tiếvpwwt Hạhxnho nàqkdry lạhxnhi córttn thểnokx vang dộczyyi nhưoixi vậniymy?

Lạhxnhi nórttni, cáuthii têczyyn Tiếvpwwt Hạhxnho nàqkdry hìuicynh nhưoixirttn chúmecxt quen tai, chẳuwsnng qua cũqpdbng córttn nhiềzhqlu ngưoixiokjni córttnczyyn giốnfkgng nhau, nêczyyn côoaofqpdbng khôoaofng córttn nghĩxnlejiwxu xa.

"Tiếvpwwt Hạhxnho, anh biếvpwwt mìuicynh đsbgzang nórttni gìuicy sao? Anh khôoaofng tin tưoixiafglng bạhxnhn gáuthii củytbka anh làqkdr em, lạhxnhi đsbgzi tin tưoixiafglng lờokjni nórttni củytbka mộczyyt kẻytnj khôoaofng quen biếvpwwt?"

Chu Tĩxnlenh Di cũqpdbng sốnfkgt ruộczyyt, "Đxrutúmecxng vậniymy, Tiếvpwwt Hạhxnho, chuyệqawmn nàqkdry nhấglrrt đsbgzhxnhnh làqkdr hiểnokxu lầglrrm, cháuthiu cũqpdbng đsbgzrttnng kíycwhch đsbgzczyyng. Tháuthing sau hai đsbgzvsiha phảhwlii kếvpwwt hôoaofn rồuslji, córttn chuyệqawmn gìuicy khôoaofng thểnokxrttni rõuhuk vớxruti nhau chứvsih, đsbgzczyyt nhiêczyyn nórttni chia tay cũqpdbng quáuthi mứvsihc tháuthii quáuthi rồuslji."

An Cửvfiuu nhúmecxn nhúmecxn vai, thuậniymn miệqawmng chen vàqkdro mộczyyt câjiwxu: "Tôoaofi nórttni nàqkdry, anh nórttni chia tay hìuicynh nhưoixi thựoeyoc sựoeyorttn chúmecxt quáuthi. . . . . . Tùnxqxy tiệqawmn đsbgzglrry?"

oixiơqnnbng Giai Giai nhìuicyn dáuthing vẻytnj vui sưoixixrutng khi ngưoixiokjni gặsbgzp họglrra củytbka côoaof ta, hậniymn khôoaofng thểnokx phun nưoixixrutc miếvpwwng lêczyyn mặsbgzt côoaof ta, côoaof ta cho rằdwgnng làqkdruicy ai chứvsih!

An Cửvfiuu cũqpdbng chỉzambrttni lờokjni nórttni châjiwxm chọglrrc, lạhxnhi khôoaofng nghĩxnle rằdwgnng ngưoixiokjni trong cuộczyyc lạhxnhi hoàqkdrn toàqkdrn tưoixiafglng thậniymt, vẻytnj mặsbgzt lúmecxng túmecxng nórttni: "Àgoxp? Phảhwlii . . . . . Phảhwlii khôoaofng? Vậniymy cứvsih coi nhưoixioaofi chưoixia nórttni. . . . . . Vừrttna rồuslji chẳuwsnng qua làqkdroaofi nhấglrrt thờokjni lỡqpdb lờokjni. . . . . ."

oixiơqnnbng Giai Giai: ". . . . . ."

Chu Tĩxnlenh Di: ". . . . . ."

An Cửvfiuu: ". . . . . ."

Nhưoixi vậniymy còlqzan córttn vẻytnjnxqxy tiệqawmn hơqnnbn. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.