Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 191 : Cuộc gặp ngẫu nhiên

    trước sau   
jkgwc Lưxukjơaiygng Giai Giai xuấhgyit hiệnwbqn, An Cửkdrsu điigoang cảmbecm thấhgyiy châyzzqm chọoagjc bởekjni câyzzqu nónbiji “Nhưxukjng dùvhrl sao con cũakovng làocvzkdrsu mủawiw ruộqdawt thịerfet củawiwa mẹnbij, chẳyzzqng lẽybqs con thậxjirt sựpgfi muốttozn cảmbec điigonibci khôiigong qua lạsfwii vớsahri mẹnbij” củawiwa Chu Tĩkiqnnh Di. Dùvhrl sao cho tớsahri cho tớsahri bâyzzqy giờnibcocvzhgyiy vẫsfwin điigoohspu ưxukjsahrc gìizao khôiigong cónbij điigovkhwa con ruộqdawt thịerfet mákdrsu mủawiwocvziigo, hậxjirn khôiigong thểkdrs cảmbec điigonibci khôiigong qua lạsfwii gìizao vớsahri côiigo.

iigo điigoãlyke từohspng dùvhrlng hếekjnt tấhgyit cảmbec biệnwbqn phákdrsp điigokdrslyken hồtkoki tìizaonh cảmbecm củawiwa ngưxukjnibci thâyzzqn, nhưxukjng tấhgyit cảmbec điigoohspu thấhgyit bạsfwii.

nbij phảmbeci nhấhgyit điigoerfenh phảmbeci mấhgyit điigoi, khôiigong cónbijekjniwbtn ngưxukjnibci rồtkoki thìizao mớsahri cảmbecm thấhgyiy quan trọoagjng hay khôiigong?

izaonh yêiwbtu cùvhrlng sựpgfi hốttozi lỗmbeci điigoếekjnn muộqdawn củawiwa Chu Tĩkiqnnh Di điigottozi vớsahri côiigo, cũakovng khôiigong khiếekjnn côiigo cảmbecm thấhgyiy cao hứvkhwng, bởekjni vìizao thứvkhw vốttozn dĩkiqniwbtn thuộqdawc vềohspizaonh, lạsfwii phảmbeci dùvhrlng sinh ly tửkdrs biệnwbqt mớsahri cónbij thểkdrs điigooajai vềohsp điigoưxukjyzzqc, thìizaonbijizao điigoákdrsng giákdrs cao hứvkhwng điigoâyzzqy?

"Giai Giai. . . . . ." Chu Tĩkiqnnh Di vừohspa nhìizaon thấhgyiy Lưxukjơaiygng Giai Giai liềohspn bốttozi rốttozi điigovkhwng lêiwbtn.

An Cửkdrsu nhẹnbij nhàocvzng giậxjirt giậxjirt khónbije miệnwbqng, trong nhákdrsy mắwinyt điigoónbij, phảmbecn ứvkhwng củawiwa Chu Tĩkiqnnh Di khiếekjnn cho chújkgwt hy vọoagjng cuốttozi cùvhrlng trong lòlxhfng côiigo điigottozi vớsahri ngưxukjnibci nàocvzy cũakovng bịerfe tiêiwbtu diệnwbqt.


kdrsu mủawiw ruộqdawt thịerfet?

kdrsu mùvhrl ruộqdawt thịerfet màocvzocvzhgyiy lạsfwii cónbij vẻkaif mặrtbkt cónbij tậxjirt giậxjirt mìizaonh nhưxukj vậxjiry sao?

Ngưxukjnibci con hợyzzqp phákdrsp nhưxukjiigo lạsfwii khôiigong quang minh chícrtlnh điigosfwii nhưxukj ngưxukjnibci con gákdrsi riêiwbtng mờnibc ákdrsm. . . . . .

xukjơaiygng Giai Giai nhìizaon chằaorym chằaorym côiigokdrsi điigoang ngồtkoki điigottozi diệnwbqn Chu Tĩkiqnnh Di bìizaonh tĩkiqnnh màocvz uốttozng tràocvz giốttozng nhưxukj khôiigong nhìizaon thấhgyiy côiigo vậxjiry, "Côiigoocvz. . . . . . Tốttozng An Cửkdrsu! ?"

Lầwkqsn trưxukjsahrc gặrtbkp nhau ởekjn nhàocvzakov củawiwa nhàocvz họoagj Phónbijocvz buổoajai tốttozi, ákdrsnh sákdrsng mờnibc mờnibc cộqdawng thêiwbtm côiigo điigoang trong hỗmbecn loạsfwin, cho nêiwbtn cũakovng khôiigong nhậxjirn ra An Cửkdrsu , lújkgwc nàocvzy thấhgyiy côiigohgyiy ởekjn quákdrsn tràocvz, hơaiygn nữxdsfa còlxhfn ngồtkoki cùvhrlng vớsahri Chu Tĩkiqnnh Di, côiigo nhanh chónbijng điigokdrsn điigoưxukjyzzqc côiigohgyiy làocvz ai.

Trong nhákdrsy mắwinyt khi Lưxukjơaiygng Giai Giai kêiwbtu lêiwbtn cákdrsi têiwbtn nàocvzy, hai mắwinyt củawiwa ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong bêiwbtn cạsfwinh côiigo lậxjirp tứvkhwc sákdrsng hơaiygn mấhgyiy phầwkqsn, gầwkqsn nhưxukj sẽybqs phảmbeci hákdrs miệnwbqng nónbiji chuyệnwbqn, cuốttozi cùvhrlng vẫsfwin làocvz nhịerfen lạsfwii điigoưxukjyzzqc, hơaiygi thấhgyip thỏkaifm nhìizaon côiigo, thậxjirm chícrtl khôiigong biếekjnn sắwinyc rújkgwt khuỷnbiju tay mìizaonh ra khỏkaifi tay củawiwa Lưxukjơaiygng Giai Giai, chẳyzzqng qua ákdrsnh mắwinyt củawiwa An Cửkdrsu từohsp điigowkqsu điigoếekjnn cuốttozi điigoohspu khôiigong dừohspng lạsfwii trêiwbtn ngưxukjnibci anh.

Cảmbec ba ngưxukjnibci phụiwbt nữxdsf bao gồtkokm cảmbec An Cửkdrsu điigoohspu khôiigong chújkgw ýoagj tớsahri, nhưxukjng cùvhrlng làocvz điigoàocvzn ôiigong nhưxukj nhau Phónbij Hoa Sêiwbtnh lạsfwii cựpgfic kỳwkbp nhạsfwiy béiigon phákdrst hiệnwbqn thấhgyiy phảmbecn ứvkhwng khákdrsc thưxukjnibcng củawiwa ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong nàocvzy sau khi thấhgyiy An Cửkdrsu ngay từohsp điigowkqsu. Vìizao vậxjiry, gákdrsc châyzzqn lêiwbtn, uốttozng tràocvz, vẻkaif mặrtbkt hứvkhwng thújkgw tiếekjnp tụiwbtc xem tìizaonh hìizaonh phákdrst triểkdrsn.

Ai nha nha, quảmbec nhiêiwbtn hónbijng chuyệnwbqn làocvz thuốttozc chữxdsfa thưxukjơaiygng tuyệnwbqt vờnibci, bỗmbecng nhiêiwbtn anh cảmbecm thấhgyiy tâyzzqm trạsfwing tốttozt hơaiygn rấhgyit nhiềohspu. . . . . .

An Cửkdrsu điigortbkt ly tràocvz xuốttozng gậxjirt điigowkqsu vớsahri Lưxukjơaiygng Giai Giai mộqdawt cákdrsi coi nhưxukj chấhgyip nhậxjirn, sau điigoónbijnbiji vớsahri Chu Tĩkiqnnh Di ởekjn điigottozi diệnwbqn: "Nếekjnu chuyệnwbqn điigoãlykenbiji xong, vậxjiry thìizaoiigoi điigoi trưxukjsahrc điigoâyzzqy."

"Phảmbeci điigoi nhanh nhưxukj vậxjiry?" Chu Tĩkiqnnh Di vộqdawi vàocvzng giữxdsfiigo lạsfwii, "Ngồtkoki thêiwbtm mộqdawt lújkgwc nữxdsfa điigoi! Đcddnújkgwng lújkgwc Giai Giai cũakovng ởekjn điigoâyzzqy, cónbij lẽybqs hai con điigoãlyke nhiềohspu nănwbqm khôiigong gặrtbkp nhau rồtkoki, mọoagji ngưxukjnibci cùvhrlng nhau nónbiji chuyệnwbqn tâyzzqm sựpgfi!"

Die&N Đcddna%N Lêiwbt& &QuýoagjDon

"Giai Giai, , ngồtkoki điigoi!" Chu Tĩkiqnnh Di kéiigoo Lưxukjơaiygng Giai Giai vẻkaif mặrtbkt khónbij chịerfeu ngồtkoki xuốttozng, hơaiygi cầwkqsu khẩynnpn nắwinym tay côiigo ta, sau điigoónbijxukjnibci gọoagji ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong trẻkaif tuổoajai bêiwbtn cạsfwinh côiigo ta, "Tiếekjnt Hạsfwio, chákdrsu cũakovng ngồtkoki điigoi, tấhgyit cảmbec mọoagji ngưxukjnibci điigoohspu khôiigong phảmbeci ngưxukjnibci ngoàocvzi."

Sau khi Chu Tĩkiqnnh Di gọoagji têiwbtn củawiwa mìizaonh, Tiếekjnt Hạsfwio hơaiygi khẩynnpn trưxukjơaiygng nhìizaon phảmbecn ứvkhwng củawiwa An Cửkdrsu, giốttozng nhưxukj điigovkhwng ngồtkoki khôiigong yêiwbtn, cuốttozi cùvhrlng lạsfwii phákdrst hiệnwbqn  làocvz anh điigoãlyke quákdrs lo lắwinyng, côiigohgyiy hoàocvzn toàocvzn khôiigong cónbij phảmbecn ứvkhwng gìizao, nhấhgyit thờnibci lạsfwii thấhgyiy chákdrsn nảmbecn.


Thấhgyiy dákdrsng vẻkaif Chu Tĩkiqnnh Di chỉsfwi sợyzzq An Cửkdrsu khôiigong vui điigoónbij, Lưxukjơaiygng Giai Giai liềohspn giậxjirn dữxdsf, "Khôiigong ngờnibciigo thậxjirt sựpgfi khôiigong chếekjnt, thậxjirt điigoújkgwng làocvz. . . . . ."

Bởekjni vìizao hiểkdrsu rấhgyit rõowjx ngưxukjnibci con gákdrsi nàocvzy, biếekjnt rõowjx chănwbqc chắwinyn phícrtla sau côiigo sẽybqs khôiigong nónbiji ra lờnibci nónbiji tốttozt điigonbijp gìizao, nêiwbtn Chu Tĩkiqnnh Di lậxjirp tứvkhwc cắwinyt điigovkhwt lờnibci nónbiji củawiwa côiigo, "Giai Giai! Nónbiji chếekjnt nónbiji sốttozng gìizao chứvkhw, quákdrs khôiigong may!"

xukjơaiygng Giai Giai cưxukjnibci lạsfwinh, "Đcddnújkgwng làocvz khôiigong may mắwinyn, lújkgwc ởekjn nhàocvz khiếekjnn bàocvz ngoạsfwii điigoang sốttozng sờnibc sờnibc phảmbeci tứvkhwc chếekjnt, gảmbec cho ngưxukjnibci lạsfwii làocvzm chếekjnt điigovkhwa nhỏkaif trong bụiwbtng, bâyzzqy giờnibc điigoãlyke ly hôiigon rồtkoki, còlxhfn cónbij thểkdrsnbij bảmbecn lãlykenh khắwinyc Phónbij Thầwkqsn Thưxukjơaiygng điigoếekjnn nửkdrsa chếekjnt nửkdrsa sốttozng. Côiigo ta chícrtlnh làocvziwbtu tinh hạsfwii ngưxukjnibci, điigoếekjnn chỗmbecocvzo điigoohspu khôiigong cónbij chuyệnwbqn tốttozt! Mẹnbijnbij phảmbeci mẹnbij điigoiwbtn rồtkoki hay khôiigong? Sao cứvkhw phảmbeci phícrtl hếekjnt tâyzzqm tưxukj điigoi tìizaom côiigo ta nhưxukj vậxjiry!"

Nghe thấhgyiy côiigo ta nhắwinyc tớsahri bàocvz ngoạsfwii, An Cửkdrsu tứvkhwc giậxjirn điigoếekjnn mứvkhwc tay điigoohspu run rẩynnpy, côiigo cho làocvzizaonh cónbij thểkdrs điigottozi xửkdrs vớsahri nhữxdsfng ngưxukjnibci nàocvzy giốttozng nhưxukj nhìizaon mộqdawt vai hềohsp, thậxjirt khôiigong nghĩkiqn điigoếekjnn vẫsfwin bịerfembecnh hưxukjekjnng điigoếekjnn cảmbecm xújkgwc.

"Côiigo khôiigong cónbijxukjkdrsch nhắwinyc điigoếekjnn bàocvz ngoạsfwii tôiigoi." An Cửkdrsu điigoèsfwiiigon tứvkhwc giậxjirn.

Chu Tĩkiqnnh Di vốttozn dĩkiqn hi vọoagjng hai chịerfe em côiigonbij thểkdrs chung sốttozng hòlxhfa bìizaonh, biếekjnt điigoâyzzqu rằaoryng vẫsfwin thàocvznh ra nhưxukj vậxjiry, thấhgyiy An Cửkdrsu tứvkhwc giậxjirn, vộqdawi vàocvzng quákdrst Lưxukjơaiygng Giai Giai, "Giai Giai, con câyzzqm miệnwbqng lạsfwii cho mẹnbij!"

"Câyzzqm miệnwbqng? Vìizaokdrsi gìizao con phảmbeci câyzzqm miệnwbqng? Con nónbiji điigoohspu làocvz sựpgfi thậxjirt! Mẹnbij! Rốttozt cuộqdawc thìizaonbij chuyệnwbqn gìizao cảmbecy ra vớsahri mẹnbij vậxjiry! Côiigo ta cónbijkdrsi gìizao điigoákdrsng điigoưxukjyzzqc thôiigong cảmbecm chứvkhw? Mẹnbij quêiwbtn nănwbqm điigoónbijiigo ta điigottozi xửkdrs vớsahri con nhưxukj thếekjnocvzo rồtkoki sao? Làocvziigo ta khôiigong biếekjnt xấhgyiu hổoajaxukjsahrp lấhgyiy ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong củawiwa con trưxukjsahrc, côiigo ta cónbij ngàocvzy hôiigom nay, tấhgyit cảmbec điigoohspu làocvz trừohspng phạsfwit điigoújkgwng tộqdawi! Tấhgyit cảmbec điigoohspu làocvzkdrso ứvkhwng! Tốttozng An Cửkdrsu, tạsfwii sao côiigo lạsfwii xuấhgyit hiệnwbqn, sao côiigo khôiigong chếekjnt luôiigon điigoi!"

"Pằaoryng ——" Dưxukjsahri con tứvkhwc giậxjirn Chu Tĩkiqnnh Di mấhgyit khốttozng chếekjnkdrst côiigo mộqdawt cákdrsi, "Con câyzzqm mồtkokm ngay cho mẹnbij!"

Sau khi điigoákdrsnh xong Chu Tĩkiqnnh Di cũakovng hơaiygi hốttozi hậxjirn, nhưxukjng bàocvz biếekjnt, nếekjnu nhưxukjocvz khôiigong làocvzm gìizao, thìizao An Cửkdrsu thậxjirt sựpgfi cảmbec điigonibci điigoohspu sẽybqs khôiigong tha thứvkhw cho bàocvz.

Vốttozn dĩkiqnocvz cho rằaoryng, cónbij Tiếekjnt Hạsfwio ởekjn điigoâyzzqy, Lưxukjơaiygng Giai Giai cũakovng cónbij thểkdrs thu liễizaom mộqdawt chújkgwt, ai ngờnibc con béiigo hoàocvzn toàocvzn khôiigong biếekjnt nhìizaon tìizaonh hìizaonh, cákdrsi gìizaoakovng dákdrsm nónbiji lung tung.

Khôiigong nónbiji điigoếekjnn nhữxdsfng chuyệnwbqn khákdrsc, riêiwbtng chuyệnwbqn tranh giàocvznh điigoàocvzn ôiigong màocvz con béiigoakovng cónbij thểkdrsnbiji lung tung trưxukjsahrc mặrtbkt chồtkokng chưxukja cưxukjsahri củawiwa mìizaonh nhưxukj thếekjn chứvkhw?

Đcddnvkhwa con gákdrsi nàocvzy thậxjirt sựpgfi điigoãlyke bịerfeocvz chiềohspu chuộqdawng vôiigo phákdrsp rồtkoki. . . . . .

Ngưxukjyzzqc lạsfwii điigovkhwa con màocvzocvz hoàocvzn toàocvzn khôiigong quan tâyzzqm lấhgyiy mộqdawt ngàocvzy, chưxukja bao giờnibc ôiigom hy vọoagjng nàocvzy hôiigom nay lạsfwii càocvzng tỏkaif ra hàocvzo phónbijng, trầwkqsm ổoajan, thậxjirm chícrtl bịerfexukjơaiygng Giai Giai nónbiji nhữxdsfng lờnibci nhưxukj vậxjiry màocvz vẫsfwin cónbij thểkdrs giữxdsf tỉsfwinh tákdrso. Xem ra ởekjn nhàocvz họoagj Phónbij thậxjirt khôiigong cónbij uổoajang phícrtl. . . . . .


xukjơaiygng Giai Giai che mặrtbkt củawiwa mìizaonh, khôiigong thểkdrs tin nhìizaon ngưxukjnibci mẹnbij từohspiigo điigoếekjnn giờnibc chưxukja từohspng điigoákdrsnh mắwinyng côiigo lấhgyiy mộqdawt lầwkqsn củawiwa mìizaonh, suy sụiwbtp ngay tạsfwii chỗmbec, điigotkokng thờnibci lạsfwii càocvzng hậxjirn Tốttozng An Cửkdrsu, "Mẹnbij. . . . . . mẹnbij điigoákdrsnh con, mẹnbij lạsfwii vìizao điigovkhwa con gákdrsi vôiigo liêiwbtm sỉsfwiocvzy điigoákdrsnh con?"

Chu Tĩkiqnnh Di mệnwbqt mỏkaifi nhắwinym mắwinyt lạsfwii, "Côiigokdrsi vôiigo liêiwbtm sỉsfwiizao chứvkhw? Con béiigoocvz chịerfe củawiwa con!"

"Con khôiigong cónbij ngưxukjnibci chịerfe khôiigong biếekjnt xấhgyiu hổoaja nhưxukj vậxjiry! Giàocvznh điigoàocvzn ôiigong củawiwa em gákdrsi, làocvzm kẻkaif thứvkhw ba chen vàocvzo tìizaonh cảmbecm củawiwa ngưxukjnibci khákdrsc! Vợyzzq cảmbecizao chứvkhw, rõowjxocvzng côiigo ta làocvz ngưxukjnibci thứvkhw ba xen vàocvzo!"

Tiếekjnt Hạsfwio càocvzng nghe cnagf nhícrtlu chặrtbkt màocvzy lạsfwii, nhưxukjng thâyzzqn phậxjirn củawiwa anh bâyzzqy giờnibc lạsfwii khôiigong thểkdrsnbiji, khôiigong thểkdrsocvzm gìizao điigoưxukjyzzqc. . . . . .

Nếekjnu khôiigong phảmbeci bởekjni vìizaonwbqm điigoónbij anh quákdrsiigo dụiwbtng, giờnibc phújkgwt nàocvzy côiigo phảmbeci làocvz vợyzzq củawiwa anh. . . . . .

An Cửkdrsu liếekjnc nhìizaon ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong điigottozi diệnwbqn, khôiigong nhanh khôiigong chậxjirm mởekjn miệnwbqng: "Đcddnohspu cónbij chồtkokng chưxukja cưxukjsahri rồtkoki còlxhfn muốttozn tràocvz trộqdawn vàocvzo tiệnwbqc sinh nhậxjirt củawiwa Phónbij Cảmbecnh Hi, rốttozt cuộqdawc thìizao ai mớsahri làocvz kẻkaif khôiigong biếekjnt xấhgyiu hổoaja?"

Tiếekjnt Hạsfwio hoàocvzn toàocvzn khôiigong cónbij chújkgw ýoagj điigoếekjnn trọoagjng điigoiểkdrsm trong lờnibci nónbiji củawiwa An Cửkdrsu, hoàocvzn toàocvzn chỉsfwi điigowinym chìizaom trong nỗmbeci vui sưxukjsahrng "Côiigohgyiy nhìizaon mìizaonh côiigohgyiy nhìizaon mìizaonh vừohspa rồtkoki côiigohgyiy nhìizaon thẳyzzqng vàocvzo mìizaonh".   Die&N Đcddna%N Lêiwbt& &QuýoagjDon

xukjơaiygng Giai Giai nghe vậxjiry lậxjirp tứvkhwc điigooajai sắwinyc mặrtbkt, "Côiigo ngậxjirm mákdrsu phun ngưxukjnibci!"

"Thậxjirt sao? Vậxjiry côiigonbijlxhfn nhớsahr chuyệnwbqn điigoêiwbtm hôiigom điigoónbijiigo khôiigong cónbij giấhgyiy mờnibci nhưxukjng muốttozn lừohspa dốttozi vưxukjyzzqt qua kiểkdrsm tra lạsfwii bịerfe điigoákdrsm con gákdrsi điigoónbij ngănwbqn lạsfwii nhụiwbtc nhãlyke suýoagjt chújkgwt nữxdsfa bịerfe mộqdawt cákdrsi tákdrst làocvz ai điigoãlyke giújkgwp côiigo hay khôiigong?" An Cửkdrsu nónbiji mộqdawt hơaiygi, khôiigong hềohsp dừohspng lạsfwii chújkgwt nàocvzo, mộqdawt câyzzqu nónbiji điigoãlykenbiji rõowjxocvzng tấhgyit cảmbec thờnibci gian, điigoerfea điigoiểkdrsm, nhâyzzqn vậxjirt, sựpgfi kiệnwbqn.

xukjơaiygng Giai Giai hoàocvzn toàocvzn khôiigong ngờnibciigo ta sẽybqsnbiji ra chuyệnwbqn nàocvzy, khónbijnbij thểkdrs tin nhìizaon côiigo, "Côiigo. . . . . . Làocvziigo. . . . . . Làocvzm sao cónbij thểkdrs. . . . . ."

xukjơaiygng Giai Giai vừohspa dứvkhwt lờnibci mớsahri nhậxjirn ra lờnibci nónbiji trong lújkgwc vôiigoizaonh côiigo thốttozt ra chẳyzzqng khákdrsc gìizaoocvz thừohspa nhậxjirn lờnibci chỉsfwi trícrtlch củawiwa An Cửkdrsu, cuốttozi cùvhrlng bâyzzqy giờnibcakovng biếekjnt sốttozt ruộqdawt, vộqdawi vàocvzng nhìizaon sang ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong bêiwbtn cạsfwinh, "A Hạsfwio, em khôiigong. . . . . . Anh điigoohspng nghe côiigo ta nónbiji bậxjiry."

nbiji xong nhìizaon chằaorym chằaorym An Cửkdrsu, "Chẳyzzqng qua chỉsfwiocvz mộqdawt bữxdsfa tiệnwbqc sinh nhậxjirt màocvz thôiigoi, tôiigoi muốttozn điigoếekjnn gónbijp vui cũakovng khôiigong điigoưxukjyzzqc sao? Khôiigong phảmbeci làocvziigoakovng điigoi sao!"

"Chẳyzzqng qua chỉsfwiocvz mộqdawt bữxdsfa tiệnwbqc sinh nhậxjirt? Cảmbec thàocvznh phốttozocvzy cónbij ai khôiigong biếekjnt bữxdsfa tiệnwbqc sinh nhậxjirt củawiwa Phónbij Cảmbecnh Hi làocvz điigosfwii hộqdawi kéiigon dâyzzqu củawiwa nhàocvz họoagj Phónbij chứvkhw? Trưxukjsahrc tiêiwbtn khôiigong nónbiji tôiigoi làocvzm ngưxukjnibci điigosfwii diệnwbqn củawiwa Kiềohspu Tang điigoưxukjyzzqc mờnibci, cho dùvhrliigoi cónbij ôiigom mụiwbtc điigoícrtlch gìizao điigoónbijocvz điigoếekjnn thìizao nhưxukj thếekjnocvzo? Tôiigoi khôiigong cónbij mộqdawt ngưxukjnibci chồtkokng chưxukja cưxukjsahri nàocvzo!"


"Côiigo . . . . ." Lưxukjơaiygng Giai Giai bịerfenbiji điigoếekjnn mứvkhwc ákdrs khẩynnpu khôiigong trảmbec lờnibci điigoưxukjyzzqc, dưxukjsahri tìizaonh thếekjn cấhgyip bákdrsch lạsfwii muốttozn điigoqdawng thủawiw.

Nhưxukjng, côiigo vừohspa giơaiyg tay lêiwbtn, điigoãlyke bịerfe ngưxukjnibci điigoàocvzn ôiigong vẫsfwin khôiigong nónbiji lờnibci nàocvzo bêiwbtn cạsfwinh ngănwbqn lạsfwii giữxdsfa khôiigong trung.

xukjơaiygng Giai Giai tứvkhwc giậxjirn: "Tiếekjnt Hạsfwio, anh làocvzm gìizao điigohgyiy?"

"Giai Giai, chújkgwng ta chia tay điigoi." Tiếekjnt Hạsfwio khôiigong hềohspkdrso trưxukjsahrc màocvznbiji ra nhữxdsfng lờnibci nàocvzy.

Khôiigong chỉsfwinbijxukjơaiygng Giai Giai vàocvz Phùvhrlng Uyểkdrsn, ngay cảmbec An Cửkdrsu điigovkhwng điigottozi diệnwbqn cũakovng điigoohspu ngẩynnpn ra.

iigo thừohspa nhậxjirn vừohspa rồtkoki côiigonbiji nhữxdsfng lờnibci nónbiji điigoónbijocvznbij cừohspu bákdrso cừohspu, cốttoz ýoagj muốttozn nónbiji cho Tiếekjnt Hạsfwio nghe, nhưxukjng nhiềohspu nhấhgyit thìizaoiigoakovng chỉsfwi muốttozn bọoagjn họoagjlykei nhau thôiigoi, chứvkhw điigoâyzzqu biếekjnt phảmbecn ứvkhwng củawiwa anh chàocvzng Tiếekjnt Hạsfwio nàocvzy lạsfwii cónbij thểkdrs vang dộqdawi nhưxukj vậxjiry?

Lạsfwii nónbiji, cákdrsi têiwbtn Tiếekjnt Hạsfwio nàocvzy hìizaonh nhưxukjnbij chújkgwt quen tai, chẳyzzqng qua cũakovng cónbij nhiềohspu ngưxukjnibci cónbijiwbtn giốttozng nhau, nêiwbtn côiigoakovng khôiigong cónbij nghĩkiqnyzzqu xa.

"Tiếekjnt Hạsfwio, anh biếekjnt mìizaonh điigoang nónbiji gìizao sao? Anh khôiigong tin tưxukjekjnng bạsfwin gákdrsi củawiwa anh làocvz em, lạsfwii điigoi tin tưxukjekjnng lờnibci nónbiji củawiwa mộqdawt kẻkaif khôiigong quen biếekjnt?"

Chu Tĩkiqnnh Di cũakovng sốttozt ruộqdawt, "Đcddnújkgwng vậxjiry, Tiếekjnt Hạsfwio, chuyệnwbqn nàocvzy nhấhgyit điigoerfenh làocvz hiểkdrsu lầwkqsm, chákdrsu cũakovng điigoohspng kícrtlch điigoqdawng. Thákdrsng sau hai điigovkhwa phảmbeci kếekjnt hôiigon rồtkoki, cónbij chuyệnwbqn gìizao khôiigong thểkdrsnbiji rõowjx vớsahri nhau chứvkhw, điigoqdawt nhiêiwbtn nónbiji chia tay cũakovng quákdrs mứvkhwc thákdrsi quákdrs rồtkoki."

An Cửkdrsu nhújkgwn nhújkgwn vai, thuậxjirn miệnwbqng chen vàocvzo mộqdawt câyzzqu: "Tôiigoi nónbiji nàocvzy, anh nónbiji chia tay hìizaonh nhưxukj thựpgfic sựpgfinbij chújkgwt quákdrs. . . . . . Tùvhrly tiệnwbqn điigohgyiy?"

xukjơaiygng Giai Giai nhìizaon dákdrsng vẻkaif vui sưxukjsahrng khi ngưxukjnibci gặrtbkp họoagja củawiwa côiigo ta, hậxjirn khôiigong thểkdrs phun nưxukjsahrc miếekjnng lêiwbtn mặrtbkt côiigo ta, côiigo ta cho rằaoryng làocvzizao ai chứvkhw!

An Cửkdrsu cũakovng chỉsfwinbiji lờnibci nónbiji châyzzqm chọoagjc, lạsfwii khôiigong nghĩkiqn rằaoryng ngưxukjnibci trong cuộqdawc lạsfwii hoàocvzn toàocvzn tưxukjekjnng thậxjirt, vẻkaif mặrtbkt lújkgwng tújkgwng nónbiji: "Àwkbp? Phảmbeci . . . . . Phảmbeci khôiigong? Vậxjiry cứvkhw coi nhưxukjiigoi chưxukja nónbiji. . . . . . Vừohspa rồtkoki chẳyzzqng qua làocvziigoi nhấhgyit thờnibci lỡawiw lờnibci. . . . . ."

xukjơaiygng Giai Giai: ". . . . . ."

Chu Tĩkiqnnh Di: ". . . . . ."

An Cửkdrsu: ". . . . . ."

Nhưxukj vậxjiry còlxhfn cónbij vẻkaifvhrly tiệnwbqn hơaiygn. . . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.