Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 186 : Ở Nhà Một Mình

    trước sau   

Phạvkaan Phạvkaan lấooaiy mấooaiy khốutwoi chocolate trong túoplti Phóthrb Cảdbgonh Hi ra, chạvkaam phảdbgoi áwjcynh mắbownt củvmmna An Cửpdafu liềflqzn ra dấooaiu :” Mama, con khôrbuqng ăvalun, con chỉhdep xem mộjfhlt chúopltt.”

valum năvalum qua, Phóthrb Cảdbgonh Hi đisqmãerrb tạvkaao thàvnzznh thóthrbi quen nhédhyut mấooaiy khốutwoi kẹfqpko hoặvaluc làvnzz chocolate trong túoplti, hơvkaan nữisqma mỗkgcli lầbcgan đisqmflqzu khôrbuqng giốutwong nhau.

"Bâchtty giờzoku nhìiqvtn xong rồoplti, đisqmwjcy vềflqz chỗkgclooai đisqmi." Tháwjcyi đisqmjfhl An Cửpdafu hoàvnzzn toàvnzzn khôrbuqng lay chuyểwjcyn, đisqmrjsta nhỏkjzivnzzy, nếisqmu cóthrb đisqmoplt ăvalun ngon ởpdmr trêqqxmn tay màvnzz khôrbuqng lédhyun lúopltt ăvalun vụkcofng thìiqvtrbuq đisqmãerrb chẳgyxeng phảdbgoi chúoplt ýjfaj đisqmếisqmn nóthrb thếisqmvnzzy.

Đhwahjfhlng táwjcyc chậvalum chạvkaap, Phạvkaan Phạvkaan lưchhqu luyếisqmn khôrbuqng rờzokui trảdbgo vềflqz, sau đisqmóthrb đisqmáwjcy đisqmáwjcy bắbownp châchttn, đisqmbcgau chôrbuqn vàvnzzo hõooodm vai  Phóthrb Cảdbgonh Hi , im lặvalung khôrbuqng lêqqxmn tiếisqmng, đisqmoplt ăvalun đisqmãerrbpdmr trưchhqcudoc mặvalut, nhưchhqng chỉhdepthrb thểwjcy nhìiqvtn màvnzz khôrbuqng thểwjcy ăvalun, thậvalut quáwjcy bi thưchhqơvkaang a~~~/(ㄒoㄒ)/~~

Phóthrb Cảdbgonh Hi lặvalung lẽngfjthrbi nhỏkjzi mấooaiy câchttu bêqqxmn tai Phạvkaan Phạvkaan, khuôrbuqn mặvalut nhưchhq đisqmưchhqa đisqmáwjcym củvmmna đisqmrjsta nhỏkjzi lậvalup tứrjstc trởpdmr thàvnzznh hưchhq khôrbuqng, con bédhyu vui vẻcgybrbuqn lêqqxmn mặvalut anh mộjfhlt cáwjcyi :” Thíydrych nhấooait anh Cảdbgonh Hi~~~”

An Cửpdafu đisqmãerrb quáwjcy quen thuộjfhlc vớcudoi cảdbgonh tưchhqqsqang nàvnzzy, ngưchhqqsqac  lạvkaai khôrbuqng nóthrbi thêqqxmm gìiqvt, nhưchhqng phùgnjung uyểwjcyn đisqmrjstng mộjfhlt bêqqxmn thấooaiy vậvaluy, nháwjcyy mắbownt xệngfj mặvalut xuốutwong, sắbownc mặvalut thậvalut khóthrb coi, bàvnzzydryt sâchttu mộjfhlt hơvkaai mớcudoi cóthrb thểwjcy miễfqpkn cưchhqiguzng khôrbuqi phụkcofc lạvkaai tháwjcyi đisqmjfhl, khôrbuqng nóthrbi hai lờzokui đisqmi vàvnzzo phòhruxng, chốutwoc láwjcyt sau kédhyuo Phóthrb Hoa Sêqqxmnh ra.


"An Cửpdafu a, đisqmwjcy Sanh Sanh tiễfqpkn cáwjcyc con đisqmi!”

Phóthrb Hoa Sêqqxmnh lảdbgoo đisqmdbgoo bịvnzz bắbownt  ra ngoàvnzzi, thậvalut vấooait vảdbgo mớcudoi đisqmrjstng vữisqmng thâchttn thểwjcy, ngay sau đisqmóthrb liềflqzn bịvnzz Phùgnjung Uyểwjcyn bấooaim mộjfhlt cáwjcyi, vìiqvt vậvaluy khôrbuqng ngừerrbng  mởpdmr miệngfjng nóthrbi: "Ha ha, khong cầbcgan làvnzzm phiềflqzn cháwjcyu trai! Tôrbuqi đisqmi cho, tôrbuqi đisqmi cho!”

Nhìiqvtn vẻcgyb mặvalut khẩhruxn trưchhqơvkaang khôrbuqng dứrjstt củvmmna Phùgnjung Uyểwjcyn vàvnzz Phóthrb Hoa Sêqqxmnh, Phóthrb Cảdbgonh Hi ôrbuqm Phạvkaan Phạvkaan, khoédhyu miệngfjng hơvkaai giậvalut giậvalut, sau đisqmóthrb vẻcgyb mặvalut lạvkaanh nhạvkaat nhìiqvtn vềflqz phíydrya An Cửpdafu.

An Cửpdafu hạvkaaydry mắbownt, vuốutwot ve cáwjcyi tráwjcyn, tìiqvtnh hìiqvtnh nàvnzzy làvnzzm côrbuq cựqqxmc kìiqvt mệngfjt mỏkjzii, phiềflqzn muộjfhln, mọrmbqi thứrjst nhưchhq nghẹfqpkn ởpdmr cổkgcl họrmbqng.

Hiểwjcyu càvnzzng nhiềflqzu, trong lòhruxng càvnzzng rõooodvnzzng, loạvkaai cảdbgom giáwjcyc lạvkaai càvnzzng mãerrbnh liệngfjt.

Rốutwot cuộjfhlc, ởpdmr trong mắbownt ngưchhqzokui nhàvnzz họrmbq Phóthrb, mìiqvtnh vàvnzz đisqmrjsta bédhyuvnzzwjcyi gìiqvt?

"Phạvkaan Phạvkaan." An Cửpdafu vưchhqơvkaan tay vềflqz phíydrya con gáwjcyi.

Nhiềflqzu ngàvnzzy khôrbuqng thấooaiy, đisqmrjsta nhỏkjzithrb vẻcgyb khôrbuqng bỏkjzi đisqmưchhqqsqac, do dựqqxm mộjfhlt lúopltc lâchttu, mớcudoi nghiêqqxmng ngưchhqzokui hưchhqcudong vềflqz phíydrya vòhruxng ôrbuqm củvmmna mẹfqpk.

Trong nháwjcyy mắbownt, sắbownc mặvalut phùgnjung uyểwjcyn nhưchhq trờzokui sáwjcyng sau cơvkaan mưchhqa, Phóthrb Hoa Sêqqxmnh thởpdmr phàvnzzo nhẹfqpk nhõooodm mộjfhlt cáwjcyi, đisqmang chuẩhruxn bịvnzz tiếisqmp ngưchhqzokui thìiqvt đisqmjfhlt nhiêqqxmn An Cửpdafu nóthrbi mộjfhlt câchttu :” Mọrmbqi ngưchhqzokui bậvalun rộjfhln nhưchhq vậvaluy, khôrbuqng cầbcgan tiễfqpkn, cũooaing chẳgyxeng xa làvnzz bao, Phạvkaan Phạvkaan, Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn, chàvnzzo mọrmbqi ngưchhqzokui đisqmi!”

Vẻcgyb mặvalut tựqqxm nhiêqqxmn, nhu hoàvnzz, giọrmbqng nóthrbi kháwjcych khíydry, khôrbuqng cóthrbydrynh côrbuqng kíydrych màvnzz lạvkaai tràvnzzn ngậvalup sựqqxm kiêqqxmn đisqmvnzznh, cảdbgom nhậvalun đisqmưchhqqsqac sựqqxm xa cáwjcych vàvnzzvnzzi xíydrych củvmmna côrbuq, trong thờzokui gian ngắbownn, ba ngưchhqzokui cũooaing khôrbuqng giằxapmng co nữisqma, yêqqxmn lặvalung nhìiqvtn An Cửpdafu bưchhqcudoc đisqmi, mộjfhlt tay ôrbuqm Phạvkaan Phạvkaan, mộjfhlt tay dắbownt Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn, dầbcgan dầbcgan di xa.   DI$enDan Lêqqxm Qu*yDo*n

Phóthrb Hoa Sêqqxmnh ngưchhqqsqang ngùgnjung sờzoku lỗkgclooaii mộjfhlt cáwjcyi, tiếisqmn tớcudoi bêqqxmn tai Phùgnjung Uyểwjcyn , nhỏkjzi giọrmbqng nóthrbi: "Đhwahãerrb bảdbgoo mẹfqpk đisqmerrbng nhưchhq vậvaluy, trưchhqcudoc mặvalut An Cửpdafu màvnzz mẹfqpk phòhruxng Cảdbgonh Hi nhưchhq phòhruxng sóthrbi, thìiqvt coi côrbuqooaiy làvnzzwjcyi gìiqvt chứrjst?”

"Mẹfqpk. . . . . ." Phùgnjung Uyểwjcyn mấooait ngôrbuqn ngữisqm, nhìiqvtn Phóthrb Cảdbgonh Hi đisqmang phấooait tay cùgnjung bọrmbqn trẻcgyb, giọrmbqng căvalum giậvalun :” Khôrbuqng phảdbgoi mẹfqpk chỉhdep đisqmang bịvnzz buộjfhlc phảdbgoi làvnzzm thếisqm thôrbuqi sao! Chẳgyxeng lẽngfjwjcyi gìiqvtooaing khôrbuqng làvnzzm?”

Mặvaluc dùgnju sớcudom cóthrb chuẩhruxn bịvnzz , nhưchhqng khi tậvalun mắbownt chứrjstng kiếisqmn Phóthrb Cảdbgonh Hi vàvnzz bọrmbqn nhỏkjzi thâchttn thiếisqmt nhưchhq vậvaluy, bàvnzz vẫhdepn vôrbuqgnjung kinh hãerrbi!


"Mẹfqpk quêqqxmn anh Hai đisqmãerrbthrbi gìiqvt sao?” Phóthrb Hoa Sêqqxmnh thởpdmrvnzzi

--- -------

Rốutwot cuộjfhlc cũooaing trởpdmr lạvkaai nhàvnzz trọrmbq, An Cửpdafu thiếisqmu chúopltt nữisqma mệngfjt lảdbgo.

Khôrbuqng yêqqxmn tâchttm cầbcgam nhiệngfjt kếisqm ra đisqmo nhiệngfjt đisqmjfhl cho Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn, xáwjcyc đisqmvnzznh con đisqmãerrb hạvkaa sốutwot mớcudoi quay ra dặvalun Phạvkaan Phạvkaan khôrbuqng đisqmưchhqqsqac ăvalun đisqmoplt ăvalun vặvalut lung tung, làvnzzm xong tấooait cảdbgo, chẳgyxeng thèufmim cởpdmri quầbcgan áwjcyo giầbcgay dédhyup, côrbuq nhàvnzzo lêqqxmn trêqqxmn giưchhqzokung .

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn nằxapmm ởpdmrdhyup giưchhqzokung, giốutwong môrbuq giốutwong dạvkaang dịvnzzch chăvalun cho mẹfqpk :” Mama, mẹfqpk cứrjstqqxmn tâchttm nghỉhdep ngơvkaai đisqmi! Con sẽngfj dẫhdepn Phạvkaan Phạvkaan đisqmi chuẩhruxn bịvnzzvnzzi tậvalup.”  

Phạvkaan Phạvkaan cũooaing họrmbqc theo, cởpdmri giầbcgay giúopltp An Cửpdafu :” Mama~~~Phạvkaan Phạvkaan cũooaing sẽngfj nghe lờzokui ~"

"Ngoan. . . . . ." sựqqxmvalun sóthrbc củvmmna cáwjcyc bảdbgoo bốutwoi làvnzzm An Cửpdafu an tâchttm vôrbuqgnjung, míydry mắbownt ngàvnzzy càvnzzng nặvalung, xung quanh nhưchhq thuỷabfd triềflqzu rúopltt nưchhqcudoc, An Cửpdafu nhanh chóthrbng đisqmi vàvnzzo giấooaic ngủvmmnchttu.

vnzzn đisqmêqqxmm buôrbuqng xuốutwong.

Phạvkaan Phạvkaan nằxapmmtrêqqxmn thảdbgom lăvalung hai vòhruxng :” Anh ơvkaai, em đisqmóthrbi rồoplti, sao mẹfqpkhruxn chưchhqa tỉhdepnh ?”

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn  nghĩpxzk mộjfhlt chúopltt, "Nhấooait đisqmvnzznh làvnzz mama mệngfjt lắbownm rồoplti, đisqmerrbng đisqmáwjcynh thứrjstc mẹfqpk! em ăvalun đisqmoplt ăvalun vặvalut đisqmi!”

"Vạvkaan tuếisqm!" Khóthrb khăvalun lắbownm mớcudoi nhậvalun đisqmưchhqqsqac sựqqxm khai âchttn củvmmna Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn, Phạvkaan Phạvkaan lậvalup tứrjstc rờzokui khỏkjzii bóthrbng ma đisqmau khổkgcliqvt đisqmóthrbi bụkcofng.

Hai giờzoku sau, Phạvkaan Phạvkaan cắbownn khoai tâchtty chiêqqxmn, sờzoku bụkcofng mộjfhlt cáwjcyi, lạvkaai lăvalun hai vòhruxng :” Anh ơvkaai, em lạvkaai đisqmóthrbi rồoplti. . .. . . “

Đhwahoplt ăvalun vặvalut dùgnju sao cũooaing khôrbuqng thểwjcyvnzzm no bụkcofng, khôrbuqng ăvalun mộjfhlt bữisqma cơvkaam, Phạvkaan Phạvkaan vẫhdepn luôrbuqn cảdbgom thấooaiy thiếisqmu thiếisqmu cáwjcyi gìiqvt.


DI$enDan Lêqqxm Qu*yDo*n

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn ăvalun mộjfhlt phầbcgan  báwjcynh mìiqvt nhỏkjzi đisqmflqzu cảdbgom thấooaiy tốutwot rồoplti, cậvaluu thậvalut khôrbuqng thểwjcy hiểwjcyu cơvkaan đisqmóthrbi củvmmna Phạvkaan Phạvkaan làvnzz từerrb đisqmâchttu màvnzzthrb, im lặvalung khôrbuqng biếisqmt làvnzzm thếisqmvnzzo :” Vậvaluy anh nấooaiu cơvkaam cho em nhédhyu! Nhưchhqng màvnzz anh chỉhdep biếisqmt nấooaiu cơvkaam trắbownng, em cóthrb ăvalun khôrbuqng?”

Phạvkaan Phạvkaan lậvalup tứrjstc giơvkaa tay: "Cóthrb!"

iqvt vậvaluy, Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn họrmbqc theo phưchhqơvkaang pháwjcyp nấooaiu đisqmãerrb đisqmrmbqc đisqmưchhqqsqac từerrb mộjfhlt quyểwjcyn sáwjcych, xáwjcych băvalung ghếisqm, bắbownt đisqmbcgau từerrbng bưchhqcudoc, lấooaiy gạvkaao nấooaiu cơvkaam.

"Anh ơvkaai, sao anh chỉhdep cho cóthrb mộjfhlt chúopltt gạvkaao nhưchhq thếisqm? Khôrbuqng đisqmvmmn chưchhqa đisqmvmmn!" Phạvkaan Phạvkaan bấooait mãerrbn.

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn khôrbuqng thểwjcyvnzzm gìiqvt kháwjcyc hơvkaan làvnzz lạvkaai tăvalung thêqqxmm mộjfhlt chúopltt, Phạvkaan Phạvkaan vẫhdepn kêqqxmu khôrbuqng đisqmvmmn, Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn khôrbuqng thểwjcyvnzzm gìiqvt kháwjcyc hơvkaan làvnzz lạvkaai tăvalung thêqqxmm nhiềflqzu lầbcgan.

vnzzi chụkcofc phúopltt sau, nồoplti cơvkaam đisqmiệngfjn tựqqxm đisqmjfhlng nhảdbgoy lêqqxmn, cảdbgo mộjfhlt nồoplti cơvkaam to, đisqmếisqmn cáwjcyi nắbownp cũooaing bịvnzz đisqmhruxy ra.

Nhìiqvtn nồoplti cơvkaam đisqmbcgay ặvaluc, miệngfjng Phạvkaan Phạvkaan háwjcy thàvnzznh hìiqvtnh chữisqm “O”

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn mặvalut khôrbuqng chúopltt thay đisqmkgcli nóthrbi: "Anh đisqmãerrbthrbi rồoplti , gạvkaao nấooaiu thàvnzznh cơvkaam, thểwjcyydrych sẽngfjvalung lêqqxmn gấooaip mấooaiy lầbcgan.”

Khôrbuqng cóthrb thứrjstc ăvalun, cuốutwoi cùgnjung, Phạvkaan Phạvkaan phảdbgoi dùgnjung đisqmưchhqzokung trắbownng trộjfhln cơvkaam, ăvalun hếisqmt mộjfhlt báwjcyt.

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn đisqmrjstng mộjfhlt bêqqxmn xem, tìiqvtnh nguyệngfjn đisqmóthrbi bụkcofng cũooaing khôrbuqng chịvnzzu ăvalun thứrjstc ăvalun khôrbuqng làvnzznh mạvkaanh, làvnzzm thếisqmvnzzy màvnzzthrbooaing cóthrb thểwjcy ăvalun đisqmưchhqqsqac, thậvalut làvnzz đisqmvmmn rồoplti.

Hai đisqmrjsta bédhyu khôrbuqng  đisqmáwjcynh thứrjstc mẹfqpk, tựqqxmiqvtnh tìiqvtm đisqmoplt ăvalun rồoplti ngoan ngoãerrbn đisqmi ngủvmmn .

wjcyng ngàvnzzy hôrbuqm sau, An Cửpdafu vẫhdepn khôrbuqng tỉhdepnh.


Phạvkaan Phạvkaan làvnzz bịvnzz đisqmóthrbi tỉhdepnh, âchttu đisqmbcgau tiêqqxmn chíydrynh làvnzz :” Anh ơvkaai, em đisqmóthrbi. . .. . 


Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn dụkcofi mắbownt, bởpdmri vìiqvt bịvnzz bệngfjnh, thâchttn thểwjcy nhưchhq nhũooain ra, đisqmbcgau còhruxn cóthrb chúopltt choáwjcyng váwjcyng, "Mama còhruxn chưchhqa tỉhdepnh sao? Ăerrbn chúopltt báwjcynh mìiqvt rồoplti uốutwong chúopltt sữisqma tưchhqơvkaai làvnzz đisqmưchhqqsqac rồoplti.”

Phạvkaan Phạvkaan uấooait ứrjstc vôrbuqgnjung, "Muốutwon ăvalun thịvnzzt."

"Sáwjcyng sớcudom ăvalun  thịvnzzt cáwjcyi gìiqvt, ăvalun íydryt mộjfhlt chúopltt coi nhưchhq giảdbgom câchttn."

"Em còhruxn làvnzz đisqmrjsta bédhyu, khôrbuqng thểwjcy giảdbgom câchttn."

"Vậvaluy coi nhưchhq dọrmbqn dẹfqpkp dạvkaavnzzy."

". . . . . ."

. . . . . .

. . . . . .

Đhwahếisqmn trưchhqa, cuốutwoi cùgnjung Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn cũooaing khôrbuqng nédhyun đisqmưchhqqsqac lo lắbownng, cũooaing khôrbuqng phảdbgoi làvnzz cậvaluu bịvnzz đisqmóthrbi, chỉhdepvnzz An Cửpdafu trởpdmr vềflqz từerrb chiềflqzu hôrbuqm qua đisqmếisqmn giờzoku liềflqzn ngủvmmn, liêqqxmn tụkcofc gầbcgan hai mưchhqơvkaai tiếisqmng, đisqmiềflqzu nàvnzzy hiểwjcyn nhiêqqxmn khôrbuqng hợqsqap vớcudoi lẽngfj thưchhqzokung.

Hai đisqmrjsta nhỏkjzivnzzo phòhruxng An Cửpdafu thửpdaf đisqmáwjcynh thứrjstc côrbuq, nhưchhqng mặvaluc kệngfj gọrmbqi ra sao cũooaing khôrbuqng thấooaiy mẹfqpkthrb chúopltt đisqmjfhlng tĩpxzknh nàvnzzo.

"Mama, mama, tỉhdepnh lạvkaai ddi~~~” Phạvkaan Phạvkaan sắbownp khóthrbc :” Anh ơvkaai, mama làvnzzm sao vạvkaay?”

"Cóthrb lẽngfjvnzz ngủvmmn quáwjcychttu.” Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn míydrym môrbuqi thậvalut chặvalut, tay nhỏkjzi siếisqmt lạvkaai :” Cóthrb khi nàvnzzo mama cũooaing sẽngfj giốutwong baba, ngãerrb bệngfjnh khôrbuqng?” Phạvkaan Phạvkaan đisqmkjzi mắbownt hỏkjzii.


opltc nàvnzzy Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn cũooaing khôrbuqng biếisqmt trảdbgo lờzokui thếisqmvnzzo , "Đhwaherrbng nóthrbng vộjfhli, đisqmwjcy anh nghĩpxzk xem nêqqxmn làvnzzm  sao.”

Phạvkaan Phạvkaan khụkcoft khịvnzzt cáwjcyi mũooaii, đisqmjfhlt nhiêqqxmn nghĩpxzk đisqmếisqmn cáwjcyi gìiqvt,lấooaiy mộjfhlt tờzoku giấooaiy trong ngựqqxmc ra, nhưchhq mộjfhlt làvnzzn khóthrbi chạvkaay đisqmếisqmn phòhruxng kháwjcych.

Trêqqxmn tờzoku giấooaiy làvnzz mộjfhlt dãerrby sốutwo đisqmiệngfjn thoạvkaai, Phạvkaan Phạvkaan bởpdmri vìiqvt quáwjcy gấooaip mầbcgaooain sai liêqqxmn tụkcofc, đisqmếisqmn lầbcgan thứrjst ba mớcudoi đisqmúopltng, hỏkjzii :” Ba ba. . . .. . Làvnzz baba sao?”

Đhwahbcgau bêqqxmn kia, Tềflqz Tầbcgan trơvkaa mắbownt nhìiqvtn ôrbuqng chủvmmniqvtnh nằxapmm trêqqxmn giưchhqzokung bệngfjnh biếisqmn thâchttn từerrb gióthrb dữisqm cuồopltng nộjfhl thàvnzznh Hawai máwjcyt mẻcgyb.

"Ừhwahm, ba đisqmâchtty, Phạvkaan Phạvkaan sao?”

"Con làvnzz Phạvkaan Phạvkaan!"

"Xảdbgoy ra chuyệngfjn gìiqvt?" Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang trựqqxmc giáwjcyc khôrbuqng đisqmúopltng, lậvalup tứrjstc cau màvnzzy.

Phạvkaan Phạvkaan vừerrba nghe đisqmếisqmn giọrmbqng nóthrbi củvmmna Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang , lậvalup tứrjstc khôrbuqng nhịvnzzn đisqmưchhqqsqac khóthrbc lêqqxmn, vừerrba thúopltt tha thúopltt thíydryt vừerrba đisqmrjstt quãerrbng kểwjcy lểwjcy.

"Bảdbgoo bốutwoi đisqmerrbng vộjfhli, ba  tớcudoi ngay đisqmâchtty! Nếisqmu nhưchhq sợqsqa thìiqvt khôrbuqng cầbcgan cúopltp đisqmiệngfjn thoạvkaai. . . . . ."

Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang duy trìiqvt trạvkaang tháwjcyi tròhrux chuyệngfjn , quay vềflqz phíydrya Tềflqz Tấooain :” Chuẩhruxn bịvnzz xe đisqmếisqmn nhàvnzz trọrmbqjfctơvkaang Giang.”

"Nhưchhqng ôrbuqng chủvmmn. . . . . ." Tiếisqmp xúopltc áwjcynh mắbownt đisqmáwjcyng sợqsqa củvmmna anh, lờzokui còhruxn chưchhqa dứrjstt, Tềflqz Tấooain liềflqzn nuốutwot nóthrb trởpdmr lạvkaai, ngaon ngoãerrbn làvnzzm theo.

hwahqsqai chúopltt, tìiqvtm báwjcyc sĩpxzk đisqmi cùgnjung.”

"Vâchttng"

Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang nghe đisqmưchhqqsqac giọrmbqng Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn vàvnzz Phạvkaan Phạvkaan trong cuộjfhlc gọrmbqi.

"Phạvkaan Phạvkaan, em đisqmang gọrmbqi cho ai?” Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn hỏkjzii.

"Làvnzz Baba!"

chhq tháwjcyi cau màvnzzy củvmmna Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn giốutwong Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang nhưchhq đisqmúopltc :” Sao lạvkaai gọrmbqi cho ôrbuqng ấooaiy? em quêqqxmn làvnzz baba đisqmang bịvnzz thưchhqơvkaang sao?”

"Nhưchhqng. . . . . ."

Nhưchhqng Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang tẩhruxy nãerrbo quáwjcy thàvnzznh côrbuqng, cho nêqqxmn khi Phạvkaan Phạvkaan gặvalup phảdbgoi tìiqvtnh huốutwong nhưchhq thếisqm, phảdbgon xạvkaathrb đisqmiềflqzu kiệngfjn làvnzz nghĩpxzk ngay đisqmếisqmn lờzokui dặvalun củvmmna anh, nếisqmu cóthrb chuyệngfjn phiềflqzn toáwjcyi thìiqvt gọrmbqi cho baba, baba sẽngfj đisqmếisqmn ngay lậvalup tứrjstc.

"Vậvaluy, vậvaluy em gọrmbqi cho anh Cảdbgonh Hi vậvaluy!" Phạvkaan Phạvkaan nóthrbi.

Nghe đisqmưchhqqsqac lờzokui Phạvkaan Phạvkaan nóthrbi, trong nháwjcyy mắbownt, sắbownc mặvalut Phóthrb Thầbcgan Thưchhqơvkaang cứrjstng lạvkaai.

Đhwahvnzzn Đhwahvnzzn suy tưchhq, chỉhdep chốutwoc láwjcyt sau quảdbgo quyếisqmt lắbownc đisqmbcgau mộjfhlt cáwjcyi, "Khôrbuqng đisqmưchhqqsqac."




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.