Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 844 : Qua cục dân chính, phải kết hôn (2)

    trước sau   
lxkbi nàzrmmy làzrmmyvotn quàzrmm lớacepn nhấsaklt trêqlkqn thếdzdk giớacepi!

Thếdzdk nhưmfecng...

Nghe đhrsqlxkbi phưmfecơenhrng, rõzopmzrmmng chíkcfvnh mìzopmnh gảybyn cho anh, anh chiếdzdkm tiệvwfhn nghi lớacepn, nhưmfecng sao nghe giốlxkbng nhưmfec chíkcfvnh mìzopmnh chiếdzdkm tiệvwfhn nghi lớacepn vậfdmxy?!

An Mộsqsvc cong môgawsi: "Anh nhấsaklt đhrsqsqsvnh vìzopm tiêqlkq́t kiêqlkq̣m tiêqlkq̀n vàzrmmmfeclbjmi biếdzdkng, vềxiix sau sinh nhậfdmxt vàzrmm lễewef kỷvicg niệvwfhm kếdzdkt hôgawsn củbuyga em cũdbxpng chỉsakl muốlxkbn đhrsqưmfeca mộsqsvt móyvotn quàzrmm sinh nhậfdmxt làzrmm đhrsqưmfecanric rồyrwci! Anh quảybyn thựvcnjc làzrmm quálxkb xấsaklu!"

Phong Kiêqlkqu nghe nóyvoti nhưmfec thếdzdkenhri sữanring sờlbjm, nụxiixmfeclbjmi khóyvote miệvwfhng cũdbxpng cứytesng đhrsqlbjm, anh muốlxkbn cho côgaws mộsqsvt ngạhhrkc nhiêqlkqn, nhưmfecng căkawfn bảybynn khôgawsng cóyvothhrkn nhăkawf́c chuyệvwfhn nàzrmmy cóyvot tốlxkbt hay khôgawsng?

Nhưmfecng nhìzopmn An Mộsqsvc giốlxkbng nhưmfec đhrsqytesa trẻkcfv muốlxkbn quàzrmm củbuyga mìzopmnh, lạhhrki cảybynm thấsakly tâhhrkm tìzopmnh vui vẻkcfv, dứytest khoálxkbt mởaete miệvwfhng: " vậfdmxy sau nàzrmmy, anh tặlxkbng em hai móyvotn quàzrmmzrmm đhrsqưmfecanric."


An Mộsqsvc gậfdmxt đhrsqgtniu: "Cálxkbi nàzrmmy còkvijn tạhhrkm đhrsqưmfecanric!"

Chợanrit hưmfecng phấsakln tiếdzdkn tớacepi mởaete miệvwfhng: "Vậfdmxy quàzrmmgawsm nay cũdbxpng khôgawsng thểaete thiếdzdku~ "

Phong Kiêqlkqu gậfdmxt đhrsqgtniu: "Ừnyvy."

yvotc nàzrmmy An Mộsqsvc mớacepi hưmfecng phấsakln nhìzopmn vềxiix phíkcfva trưmfecacepc, chỉsakl cảybynm thấsakly con đhrsqưmfeclbjmng qua cục dâhhrkn chính, làzrmmm sao xa nhưmfec vậfdmxy!

Tuy xa, nhưmfecng đhrsqếdzdkn cuốlxkbi cùectjng, lúyvotc khôgawsng tớacepi cảybynm thấsakly xa, lúyvotc tớacepi lạhhrki cảybynm thấsakly sao gầgtnin nhưmfec vậfdmxy?

Đxfvbiềxiixu nàzrmmy chẳuhjsng lẽyrwcdbxpng làzrmm chứytesng hoảybynng sợanri trưmfecacepc hôgawsn nhâhhrkn sao?

An Mộsqsvc nhìzopmn cửuhjsa cục dâhhrkn chính, trong lòkvijng nghĩxxcb tớacepi từxiixgawsm nay, côgawszrmm Phong Kiêqlkqu đhrsqãybynzrmm vợanri chồyrwcng rồyrwci! Vợanri chồyrwcng hợanrip phálxkbp!

gaws gầgtnin nhưmfecmfecng phấsakln.

Hai ngưmfeclbjmi ngừxiixng xe, giốlxkbng nhưmfec ngưmfeclbjmi bìzopmnh thưmfeclbjmng, tiếdzdkn vàzrmmo cục dâhhrkn chính.

Phong Kiêqlkqu khôgawsng cóyvotzrmmm gìzopm đhrsqlxkbc biệvwfht, hai ngưmfeclbjmi liềxiixn vàzrmmo xếdzdkp hàzrmmng, sau đhrsqóyvot cầgtnim giấsakly bắqlkqt đhrsqgtniu đhrsqiềxiixn.

An Mộsqsvc câhhrk̀m giấsakly, còkvijn cảybynm thấsakly nộsqsvi tâhhrkm hưmfecng phấsakln khôgawsng cálxkbch nàzrmmo ứytesc chếdzdk.

Nhưmfecng chợanrit nghĩxxcb tớacepi đhrsqiềxiixu gìzopm: "Em, khôgawsng cóyvot mang thẻkcfvkawfn cưmfecacepc vàzrmm hộsqsv khẩyvotu!"

Phong Kiêqlkqu nhìzopmn côgaws cho tớacepi bâhhrky giờlbjm mớacepi nhớacep tớacepi nhữanring thứyteszrmmy, đhrsqưmfeca tay vuốlxkbt tóyvotc côgaws: "Anh đhrsqxiixu mang rồyrwci, yêqlkqn tâhhrkm đhrsqi."


An Mộsqsvc nhấsaklt thờlbjmi trởaete lạhhrki dálxkbng ngưmfeclbjmi bay bổnrtrng lêqlkqn, chỉsakl cảybynm thấsakly hưmfecng phấsakln viếdzdkt chữanri khôgawsng xong, xiêqlkqu xiêqlkqu vẹulsbo vẹulsbo, côgaws nhìzopmn chữanri củbuyga mìzopmnh, lạhhrki quay đhrsqgtniu, đhrsqi xem chữanri củbuyga Phong Kiêqlkqu.

Chữanri củbuyga Phong Kiêqlkqu, giốlxkbng nhưmfec anh, rồyrwcng bay phưmfecanring múyvota, mỗhrsqi mộsqsvt chữanri đhrsqxiixu bálxkb khíkcfv giốlxkbng nhưmfec muốlxkbn nhảybyny ra khỏvwfhi giấsakly.

Thựvcnjc sựvcnjzrmm... chữanri nhưmfec ngưmfeclbjmi!

An Mộsqsvc cảybynm thálxkbn, hai ngưmfeclbjmi đhrsqiềxiixn xong giấsakly tờlbjm, an vịsqsv chờlbjmaeteqlkqn ngoàzrmmi.

An Mộsqsvc đhrsqeo kíkcfvnh đhrsqen, cho nêqlkqn đhrsqếdzdkn lúyvotc đhrsqóyvotdbxpng khôgawsng cóyvot bao nhiêqlkqu ngưmfeclbjmi có thêqlkq̉ nhậfdmxn ra, chẳuhjsng qua lúyvotc đhrsqang chờlbjm đhrsqanrii, nghe đhrsqưmfecanric bêqlkqn cạhhrknh cóyvot đhrsqôgawsi nam nữanri mởaete miệvwfhng: " qua mấsakly ngàzrmmy ( thiêqlkqn trưmfeclbjmng đhrsqsqsva cửuhjsu) sẽyrwc phálxkbt sóyvotng, em nhấsaklt đhrsqsqsvnh phảybyni canh giữanri trưmfecacepc ti vi đhrsqaete xem!"

Ngưmfeclbjmi nam lơenhr đhrsqewefnh: "Phim truyềxiixn hìzopmnh cóyvotzopm đhrsqálxkbng xem? Khôgawsng phảybyni nóyvoti ( nhữanring năkawfm kia ngưmfeclbjmi vàzrmm sựvcnj việvwfhc) nộsqsvi dung cốlxkbt truyệvwfhn giốlxkbng phim truyềxiixn hìzopmnh sao? Vậfdmxy chúyvotng ta cóyvot thểaete đhrsqi xem."

gawslxkbi nhếdzdkch miệvwfhng: "Phim truyềxiixn hìzopmnh giálxkb trịsqsv cao hơenhrn, Đxfvbưmfeclbjmng Hạhhrk diễewefn nữanri chíkcfvnh! Quyểaeten tiểaeteu thuyếdzdkt nàzrmmy cũdbxpng làzrmm quyểaeten em yêqlkqu thíkcfvch nhấsaklt, lúyvotc ấsakly nhìzopmn thấsakly nữanria chíkcfvnh, liềxiixn nghĩxxcb trêqlkqn thếdzdk giớacepi nàzrmmy căkawfn bảybynn khôgawsng cóyvot ngưmfeclbjmi cóyvot thểaete diễewefn đhrsqưmfecanric nhâhhrkn vậfdmxt nàzrmmy. Thếdzdk nhưmfecng làzrmm khôgawsng nghĩxxcb tớacepi vềxiix sau xuấsaklt hiệvwfhn Đxfvbưmfeclbjmng hạhhrk. Quảybyn thựvcnjc làzrmm quálxkb đhrsqulsbp!"

"Cóyvot đhrsqulsbp, cũdbxpng khôgawsng cóyvot đhrsqulsbp nhưmfec vợanri anh."ngưmfeclbjmi nam dỗhrsq ngưmfeclbjmi nữanri.

Mặlxkbt côgawslxkbi lậfdmxp tứytesc đhrsqvwfhqlkqn: "Nóyvoti mòkvijzopm đhrsqsakly? Anh khôgawsng thíkcfvch Đxfvbưmfeclbjmng Hạhhrk sao?"

"Thíkcfvch, thếdzdk nhưmfecng làzrmm đhrsqóyvotzrmm sờlbjm khôgawsng đhrsqưmfecanric, em mơenhŕi là châhhrkn thựvcnjc."

gawslxkbi lạhhrki cúyvoti đhrsqgtniu, mởaete miệvwfhng cưmfeclbjmi: "Nghe nóyvoti bâhhrky giờlbjm Đxfvbưmfeclbjmng Hạhhrk đhrsqang đhrsqsqsvnh cưmfecaete bắqlkqc kinh, anh nóyvoti xem, chúyvotng ta cóyvot thểaete ngẫpkysu nhiêqlkqn gặlxkbp đhrsqưmfecanric côgawssakly trêqlkqn đhrsqưmfeclbjmng hay khôgawsng?"

"..."

Nghe loạhhrki lờlbjmi nàzrmmy, An Mộsqsvc cóyvot mộsqsvt loạhhrki cảybynm giálxkbc rấsaklt vui vẻkcfv, cóyvot thểaete đhrsqưmfecanric ngưmfeclbjmi ưmfeca thíkcfvch, làzrmm mộsqsvt niềxiixm hạhhrknh phúyvotc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.