Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 738 : Phong Kiêu, Lâm Đại Nhi là ai?!

    trước sau   
Editor: Ngạsyken Tịyveznh.

Ngưkotwwewqi trong phòoxmwng đcspunorlu đcspuãwddt luyệcrojn thàzgrtnh tinh, nếhbrfu hai ngưkotwwewqi thậhzeet lâwtqqu khônwnhng trởopyy lạsykei, hơfmtxn nữszfta xong việcrojc sắqlcpc mặsydqt hai ngưkotwwewqi nhấuqaut đcspuyveznh cókorh biếhbrfn hókorha, bọilzbn họilzb chắqlcpc chắqlcpn sẽxqjs nhìrcphn ra đcspuưkotwuzrxc đcspuiềnorlu gìrcph đcspuókorh!

Phong Kiêuzrxu trởopyy tay chếhbrf trụbubz tay cônwnh, “Tớmojei tốannri thìrcphkorh thểleauzgrtm loạsyken sao?”

An Mộxzstc thậhzeet sựacku muốannrn tứcrojc đcspuuzrxn lêuzrxn đcspuưkotwuzrxc!

Ngưkotwwewqi đcspuàzgrtn ônwnhng vônwnh sỉqihlzgrty!

“Khônwnhng thểleau!”


“Nhưkotwng vừgagla rồjimsi em đcspuãwddt đcspujimsng ýjims vớmojei anh” Phong Kiêuzrxu nhỏwewq giọilzbng mởopyy miệcrojng, trong giọilzbng nókorhi mang theo mịyvez hoặsydqc.

“Anh giảnorl vờwewq say, còoxmwn khônwnhng biếhbrft xấuqauu hổspotkorhi nữszfta?” An Mộxzstc nổspoti bãwddto.

Con ngưkotwơfmtxi Phong Kiêuzrxu nhìrcphn chằkorhm chằkorhm cônwnh.

An Mộxzstc giơfmtx đcspuqcicu, nhìrcphn thẳackung vàzgrto anh.

Hừgagl, lúchywc nàzgrty đcspuâwtqqy rõfnjrzgrtng đcspuannri phưkotwơfmtxng khônwnhng nókorhi lítymi, cônwnh liềnorln khônwnhng thỏwewqa hiệcrojp.

Hai ngưkotwwewqi cứcroj đcspuannri diệcrojn nhau nhưkotw vậhzeey. Mộxzstt láwcnst sau, Phong Kiêuzrxu chợuzrxt cưkotwwewqi. Nụbubzkotwwewqi củspota anh rấuqaut nguy hiểleaum, khiếhbrfn An Mộxzstc cảnorlm thấuqauy gia hỏwewqa nàzgrty khẳackung đcspuyveznh còoxmwn cókorh hậhzeeu chiêuzrxu chờwewqrcphnh.

Qủspota nhiêuzrxn, Phong Kiêuzrxu âwtqqm hiểleaum mởopyy miệcrojng, từgaglng câwtqqu từgaglng chữszftfnjrzgrtng: “Em gọilzbi anh ra đcspuâwtqqy, cókorh phảnorli làzgrtrcph giảnorli vâwtqqy cho Triệcroju Việcrojt Thâwtqqm?”

korhi xong câwtqqu đcspuókorh, anh tiếhbrfn đcspuếhbrfn gầqcicn An Mộxzstc hơfmtxn, hơfmtxi thởopyy nguy hiểleaum phảnorlzgrto mặsydqt cônwnh, “Sao nàzgrto? Từgagl diễlhmwn thàzgrtnh thậhzeet?”

“... Đttfvưkotwơfmtxng nhiêuzrxn khônwnhng phảnorli!”

Tuy rằkorhng thậhzeet sựacku khônwnhng nhìrcphn nổspoti Phong Kiêuzrxu khi dễlhmw ngưkotwwewqi ta nhưkotw vậhzeey, nhưkotwng lúchywc nàzgrty cókorh thểleau thừgagla nhậhzeen sao?

Đttfvưkotwơfmtxng nhiêuzrxn khônwnhng thểleau!

“Hừgagl!” Phong Kiêuzrxu khônwnhng nókorhi lítymiuzrxn, “Vậhzeey em đcspuannri xửmfcw tốannrt vớmojei têuzrxn nhókorhc con kia nhưkotw thếhbrfzgrtm gìrcph?”

An Mộxzstc:... Tốannrt chỗbnajzgrto? Cônwnhackung chỉqihl khônwnhng nỡfmtx nhìrcphn thấuqauy ngưkotwwewqi ta bịyvez khi dễlhmw thảnorlm hạsykei đcspuếhbrfn vậhzeey thônwnhi!


An Mộxzstc cảnorlm thấuqauy nókorhi chuyệcrojn vớmojei Phong Kiêuzrxu, quảnorl thựackuc làzgrtchywzgrti gặsydqp đcspuưkotwuzrxc binh, cókorhjimsackung khônwnhng nókorhi rõfnjr đcspuưkotwuzrxc.

Ngưkotwwewqi nàzgrty rõfnjrzgrtng đcspuang ghen!

Nhưkotwng tuy rằkorhng khônwnhng hiệcrojn ra trêuzrxn mặsydqt, An Mộxzstc cũackung khônwnhng thểleau khônwnhng thừgagla nhạsyken, trong lòoxmwng đcspuãwddt vui mừgaglng nhưkotw nởopyy hoa. Vìrcph thếhbrf tay nhỏwewq vỗbnaj vỗbnaj ngựackuc đcspuannri phưkotwơfmtxng, “Em đcspuannri xửmfcw tốannrt vớmojei anh ta chỗbnajzgrto, mộxzstt chúchywt cũackung khônwnhng tốannrt”

“Thậhzeet sao?”

An Mộxzstc cưkotwwewqi châwtqqn chókorh, “Đttfvưkotwơfmtxng nhiêuzrxn làzgrt thậhzeet. Anh xem gưkotwơfmtxng mặsydqt anh ta thậhzeet non nớmojet, dáwcnsng ngưkotwwewqi cũackung khônwnhn g cưkotwwewqng tráwcnsng bằkorhng anh. Tuy rằkorhng lớmojen lêuzrxn cókorh chúchywt đcsputgyqp trai, nhưkotwng bộxzstwcnsng yếhbrfu đcspuuốannri mong manh kia, rõfnjrzgrtng làzgrt bộxzstwcnsng củspota mộxzstt tiểleauu thụbubzkorh đcspuưkotwuzrxc khônwnhng?!”

Phong Kiêuzrxu biếhbrft rõfnjr nhữszftng lờwewqi nàzgrty củspota An Mộxzstc làzgrt nghĩxphc mộxzstt đcspukorhng nókorhi mộxzstt nẻsydqo, nhưkotwng nhịyvezn khônwnhng đcspuưkotwuzrxc cong khókorhe mônwnhi, nụbubzkotwwewqi cũackung trởopyyuzrxn dịyvezu dàzgrtng hơfmtxn rấuqaut nhiềnorlu. Bàzgrtn tay to sờwewq soạsyken trêuzrxn mặsydqt An Mộxzstc, sau đcspuókorh nắqlcpm cằkorhm cônwnh, đcspuleau cho cônwnh nhìrcphn thẳackung vàzgrto mìrcphnh, “Anh thìrcph sao?”

“Anh?”

“Ừchywm”

An Mộxzstc nghĩxphc thầqcicm ngưkotwwewqi đcspuàzgrtn ônwnhng nàzgrty thậhzeet đcspuúchywng làzgrt khônwnhng biếhbrft xấuqauu hổspot, đcspuâwtqqy làzgrt đcspuang buộxzstc mìrcphnh phảnorli khen anh ấuqauy chứcrojoxmwn gìrcph nữszfta!

“Anh áwcns, thâwtqqn thểleaukotwwewqng tráwcnsng, giốannrng nhưkotw trâwtqqu đcspuackuc vậhzeey áwcns

Khókorhe miệcrojng Phong Kiêuzrxu co rúchywt.

“Lớmojen lêuzrxn, còoxmwn khônwnhng giốannrng ngưkotwwewqi thậhzeet”

Khókorhe miệcrojng Phong Kiêuzrxu lạsykei co rúchywt.

“Nókorhi tókorhm lạsykei làzgrt, cựackuc kỳtesg cựackuc kỳtesg cựackuc kỳtesg cựackuc kỳtesg...” An Mộxzstc dừgaglng lạsykei mộxzstt chúchywt, dưkotwmojei áwcnsnh mắqlcpt mong chờwewq củspota đcspuannri phưkotwơfmtxng, nókorhi, “Khốannrn kiếhbrfp”

Sắqlcpc mặsydqt Phong Kiêuzrxu đcspuqcicu tiêuzrxn làzgrt cứcrojng đcspuwewq, quanh thâwtqqn khítymi lạsykenh lan tỏwewqa, nhưkotwng tiếhbrfp theo liềnorln “Xìrcph” mộxzstt tiếhbrfng cưkotwwewqi to ra. Cũackung khônwnhng tứcrojc giậhzeen, bàzgrtn tay to võfnjr vỗbnajnwnhng An Mộxzstc, “Vậhzeey chờwewq đcspuếhbrfn tốannri sẽxqjs đcspuleau cho em thấuqauy, anh rốannrt cuộxzstc khốannrn kiếhbrfp đcspuếhbrfn chừgaglng nàzgrto!”

An Mộxzstc:...

Sao cônwnh cứcroj cảnorlm thấuqauy, bảnorln thâwtqqn nhưkotw đcspuang váwcnsc đcspuáwcns đcspuhzeep châwtqqn mìrcphnh?

An Mộxzstc biếhbrft, chầqcicu trừgaglng phạsyket tốannri hônwnhm nay làzgrtm cáwcnsch nàzgrto cũackung trốannrn khônwnhng thoáwcnst. Nhưkotwng thậhzeet ra...

wcnsi loạsykei trừgaglng phạsyket nàzgrty nókorhi thếhbrfzgrto, cônwnhackung rấuqaut thoảnorli máwcnsi khônwnhng phảnorli sao?

rcph thếhbrf liềnorln dứcrojt khoáwcnst cam chịyvezu, xoay ngưkotwwewqi đcspui vềnorl phòoxmwng, “Đttfvưkotwuzrxc, đcspui thônwnhi!”

Phong Kiêuzrxu đcspui theo phítymia sau cônwnh, chậhzeem rìrcphrcph mởopyy miệcrojng, “Tốannri em phảnorli tắqlcpm rửmfcwa cho anh”

An Mộxzstc:... Còoxmwn muốannrn mộxzstt tấuqauc lấuqaun mộxzstt thưkotwmojec!

An Mộxzstc vẫsqwan luônwnhn cảnorlm thấuqauy cókorh chuyệcrojn gìrcph đcspuókorh khônwnhng thítymich hợuzrxp. Đttfvi vàzgrti bưkotwmojec, rốannrt cuộxzstc cũackung nghĩxphc ra, cônwnh đcspuxzstt nhiêuzrxn quay đcspuqcicu, mộxzstt phen túchywm lấuqauy cổspot áwcnso Phong Kiêuzrxu, đcspuyvezy anh vàzgrto váwcnsch tưkotwwewqng sau lưkotwng, mặsydqt màzgrty trởopyyuzrxn sắqlcpc béxphcn, “Phong Kiêuzrxu, anh vẫsqwan chưkotwa nókorhi cho em biếhbrft, Lâwtqqm Đttfvsykei Nhi rốannrt cuộxzstc làzgrt ai?!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.