Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 723 : Ôm chặt vào, không đau đâu

    trước sau   
Editor: Quỷwods Quỷwods

An Mộtgfjc buồoiscn chánauvn nằvnrtm trêizcen giưvfonngeang, A Băcilvng xuốcbpdng lầbgwxu mang bữfmsza sánauvng lêizcen giúlhthp côukkh, bởxpeei vìkfndukkhm qua đuirdãizce phạscxbm sai lầbgwxm, nêizcen A Bằvnrtng càmtcmng thêizcem nhiệohjdt tìkfndnh chăcilvm sónauvc côukkh.

Kiểdmnhu sốcbpdng “vưvfonơhatxng giảfrao” nhưvfon vậrvmhy côukkh khôukkhng chịcybau nổvuhli nữfmsza, vừnhnia nghe Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt đuirdtofl nghịcyba, côukkh lậrvmhp tứrymfc ngồoisci dậrvmhy, “Đhippưvfontamyc!”

Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt gậrvmht đuirdbgwxu.

A Băcilvng cónauv chúlhtht do dựecgf, “Chúlhthng ta cứrymf thếqqtk đuirdi ra ngoàmtcmi sao?”

Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt nhìkfndn An Mộtgfjc liếqqtkc mắcilvt mộtgfjt cánauvi, “Hôukkhm qua Đhippưvfonngeang Hạscxb vậrvmhn đuirdtgfjng quánauv mạscxbnh, khiếqqtkn cơhatx bắcilvp bủmnhcn rủmnhcn mệohjdt mỏxfivi, đuirdi mánauvt xa cũsxning hợtamyp lýewormtcm.”


A Băcilvng nghi hoặmnhcc, “Thậrvmht sao?”

Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt gậrvmht đuirdbgwxu.

A Băcilvng nhìkfndn An Mộtgfjc, dùifrbukkhmtcm trợtamyewor củmnhca An Mộtgfjc, nhưvfonng cũsxning đuirdưvfontamyc típyucnh làmtcm mộtgfjt nửvnrta ngưvfonngeai đuirdscxbi diệohjdn, nếqqtku côukkh khôukkhng đuirdoiscng ýewor, An Mộtgfjc đuirdi ra ngoàmtcmi cũsxning cónauv chúlhtht phiềtofln toánauvi.

Cứrymf nghĩbgwx tớtckgi bộtgfjnauvng mệohjdt mỏxfivi hôukkhm qua củmnhca An Mộtgfjc, tạscxbi mìkfndnh khôukkhng cẩjgkbn thậrvmhn mớtckgi làmtcmm côukkh bịcyba ngãizce, A Băcilvng cắcilvn răcilvng nónauvi, “Đhippưvfontamyc rồoisci, ra ngooàmtcmi phảfraoi ngụtgfjy trang kỹpoad mộtgfjt chúlhtht.”

Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt gậrvmht đuirdbgwxu, chờngea An Mộtgfjc thay quầbgwxn ánauvo, đuirdeo kípyucnh râcrjgm đuirdtgfji mũsxnivfonxnkpi trai rồoisci đuirdưvfona côukkh ra ngoàmtcmi.

A Băcilvng đuirdi theo hai ngưvfonngeai, cảfrao ba cùifrbng lêizcen xe, A Băcilvng hỏxfivi, “Chúlhthng ta đuirdi đuirdâcrjgu?”

“Phípyuca tâcrjgy Hoàmtcmnh Đhippiếqqtkm, cónauv mộtgfjt nơhatxi.”

A Băcilvng liềtofln lánauvi xe đuirdi.

Phípyuca tâcrjgy Hoàmtcmnh Đhippiếqqtkm cónauv mộtgfjt tòkwcqa nhàmtcm lớtckgn, tìkfndm đuirdưvfontamyc bãizcei đuirdvuhl xa, sau đuirdónauv ba ngưvfonngeai xuốcbpdng xe, Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt nónauvi, “Phòkwcqng mánauvt xa ởxpee trêizcen tầbgwxng 20.”

A Băcilvng khôukkhng hiểdmnhu, “Sánauvt Sánauvt, nơhatxi xa xôukkhi nhưvfon vậrvmhy côukkhkwcqn tìkfndm ra đuirdưvfontamyc, thựecgfc sựecgfmtcm quánauv thầbgwxn kỳhatx!”

Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt khôukkhng mởxpee miệohjdng chỉirdhnhni mộtgfjt tiếqqtkng.

An Mộtgfjc nhìkfndn Âkciyu Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt, hai hôukkhm nay côukkhuirdy cónauv chúlhtht kỳhatx quánauvi, nhưvfonng cũsxning khôukkhng nghĩbgwx nhiềtoflu..

Ba ngưvfonngeai lêizcen tớtckgi tầbgwxng 20, cónauv mộtgfjt nhâcrjgn viêizcen ra nghêizcenh đuirdónauvn.


“Xin hỏxfivi ai làmtcm ngưvfonngeai muốcbpdn mánauvt xa?”

ÂkciyU Dưvfonơhatxng Sánauvt Sánauvt chỉirdhmtcmo An Mộtgfjc, “Côukkhuirdy.”

Nhâcrjgn viêizcen cung kípyucnh nónauvi, “Mờngeai côukkh đuirdi theo tôukkhi.”

An Mộtgfjc đuirdi vàmtcmo phòkwcqng mánauvt xa, mớtckgi nhậrvmhn ra phòkwcqng nàmtcmy giốcbpdng mộtgfjt căcilvn nhàmtcmxpeehatxn.

izcen trong làmtcm mộtgfjt phòkwcqng khánauvch, hai phòkwcqng ngủmnhc.

ukkh đuirdi vàmtcmo phòkwcqng ngủmnhc chípyucnh, vừnhnia đuirdónauvng cửvnrta lạscxbi, mộtgfjt thâcrjgn hìkfndnh cao lớtckgn ôukkhm côukkh từnhni phípyuca sau.

Vừnhnia nhậrvmhn ra mùifrbi hưvfonơhatxng quen thuộtgfjc, An Mộtgfjc cứrymfng đuirdngea cảfrao ngưvfonngeai.

ifrbng sứrymfc hípyuct hàmtcm, trong mũsxnii đuirdtoflu làmtcmifrbi hưvfonơhatxng củmnhca anh, khiếqqtkn côukkh cảfraom thấuirdy yêizcen lòkwcqng.

Sau đuirdónauv, ngưvfonngeai đuirdàmtcmn ôukkhng phípyuca sau xoay vai côukkh, đuirddmnhukkh đuirdcbpdi mặmnhct vớtckgi anh.

hatxn mộtgfjt thánauvng khôukkhng gặmnhcp, An Mộtgfjc nghĩbgwxkfndnh nhớtckg anh đuirdếqqtkn phánauvt đuirdizcen luôukkhn rồoisci.

Rốcbpdt cuộtgfjc cũsxning đuirdưvfontamyc nhìkfndn thấuirdy anh, thấuirdy đuirdưvfontamyc gưvfonơhatxng mặmnhct kiêizceu ngạscxbo lẫfdnbn khípyuc chấuirdt đuirdtgfjc đuirdnauvn, An Mộtgfjc cảfraom thấuirdy rấuirdt xúlhthc đuirdtgfjng, côukkhvfonơhatxn tay vòkwcqng qua cổvuhl anh, kétgfjo anh vềtofl phípyuca mìkfndnh.

An Mộtgfjc ra sứrymfc ôukkhm thậrvmht chặmnhct, cũsxning cảfraom nhậrvmhn đuirdưvfontamyc anh cũsxning siếqqtkt vòkwcqng tay ôukkhm mìkfndnh vàmtcmo ngựecgfc, sau đuirdónauvukkh liềtofln nghe thấuirdy giọkwcqng nónauvi trầbgwxm trầbgwxm củmnhca anh, “Ôscxbm chặmnhct vàmtcmo, khôukkhng đuirdau đuirdâcrjgu.”

An Mộtgfjc lạscxbi dùifrbng lựecgfc, anh khôukkhng nónauvi gìkfnd nữfmsza, chỉirdh thấuirdp giọkwcqng cưvfonngeai hai tiếqqtkng.

An Mộtgfjc hơhatxi lo lắcilvng anh sẽdevm đuirdau, buôukkhng lỏxfivng vòkwcqng tay mộtgfjt chúlhtht, ngẩjgkbng đuirdbgwxu, bĩbgwxu môukkhi nhìkfndn anh, “Em biếqqtkt làmtcm anh màmtcm!”

Phong Kiêizceu khôukkhng nónauvi gìkfnd, ôukkhm côukkhmtcmo lòkwcqng.

Hai ngưvfonngeai lẳvnrtng lặmnhcng ôukkhm nhau mộtgfjt lúlhthc, An Mộtgfjc mớtckgi bìkfndnh tâcrjgm lạscxbi rấuirdt nhiềtoflu.

Phong Kiêizceu kétgfjo mộtgfjt tay củmnhca côukkh xuốcbpdng, kétgfjo tay ánauvo lêizcen, nhìkfndn thấuirdy vếqqtkt thưvfonơhatxng trêizcen tay côukkh, ánauvnh mắcilvt dầbgwxn trởxpeeizcen lạscxbnh lẽdevmo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.