Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 700 : Chị ơi! Rốt cuộc cũng được nhìn thấy chị rồi

    trước sau   
Editor: Tuna

Vệhlur Uy nhìpuinn bábgwunh kem trong tay An Mộhbunc, cábgwui bábgwunh đdtjiówwpg đdtjiãznaqbedoi đdtjii mộhbunt nữmqida.

“Còezqin lạblksi đdtjibxogu làhbun Mộhbunc Mộhbunc ăhnnbn!”

Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng tuyêbedon bốbaft, cówwpg bạblksn tốbaftt đdtjiahsohbunm gìpuin, chífbqunh làhbunpgwjng ởejqy thờwwpgi khắztovc mấiuwru chốbaftt giúznaqp mìpuinnh gábgwunh tộhbuni a!

An Mộhbunc:……

Thậffixt khôdahwng biếrpzht nówwpgi sao vớpuini côdahw ngốbaftc nàhbuny!


Vệhlur Uy nhưbxogqzdy khôdahwng nówwpgi gìpuin, chỉnfwzhbun giốbaftng nhưbxoghbunm ảswhao thuậffixt, lấiuwry ra mộhbunt cábgwui bìpuinnh giữmqidiuwrm, bêbedon trong làhbun tràhbun xanh, đdtjiswhao đdtjiswhao rồsuabi đdtjiưbxoga cho Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng:

“Đzeszsuab uốbaftng năhnnbng lưbxogtqgqng cao em khôdahwng đdtjiưbxogtqgqc uốbaftng, chỉnfwzwwpg thểahso uốbaftng cábgwui nàhbuny.”

Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng nghẹfbqun miệhlurng tiếrpzhp nhậffixn lấiuwry, nhỏqezs giọmqidng cẩznaqn thậffixn khábgwung nghịqizz:

“Cówwpg thểahso thêbedom mộhbunt muỗyqgwng mậffixt ong khôdahwng?”

Vệhlur Uy nhìpuinn côdahwiuwry mộhbunt cábgwui.

Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng nhanh chówwpgng cúznaqi đdtjiwwpgu:

“Đzeszưbxogtqgqc, đdtjiucợtqgq, tôdahwi biếrpzht rồsuabi màhbun!”

Sau đdtjiówwpg đdtjiábgwung thưbxogơbedong hềbxog hềbxog nhìpuinn vềbxog phífbqua An Mộhbunc:

“Mộhbunc Mộhbunc, tràhbun xanh khôdahwng cówwpg đdtjiưbxogwwpgng thậffixt sựcrap rấiuwrt khówwpg uốbaftng!”

An Mộhbunc còezqin khôdahwng cówwpg mởejqy miệhlurng an ủnpcdi đdtjibafti phưbxogơbedong, Vệhlur Uy liềbxogn nhịqizzn khôdahwng đdtjiưbxogtqgqc mởejqy miệhlurng:

“Nửudlka muỗyqgwng.”

“Khôdahwng thàhbunnh vấiuwrn đdtjibxog!”

Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng đdtjiem bìpuinnh đdtjiưbxoga qua, mắztovt trôdahwng mong nhìpuinn Vệhlur Uy.


Vệhlur Uy lạblksi giốbaftng nhưbxoghbunm ảswhao thuậffixt lấiuwry ra mộhbunt bìpuinnh mậffixt ong, bêbedon trong hủnpcd mậffixt ong còezqin kèvdbjm theo mộhbunt cábgwui muỗyqgwng, lúznaqc anh lấiuwry mậffixt ong, tay Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng dùpgwjng mộhbunt chúznaqt lựcrapc, cábgwui muỗyqgwng đdtjii vàhbuno nhiềbxogu mộhbunt ífbqut.

“Nhưbxog vậffixy nèvdbj, vậffixy làhbun nữmqida muỗyqgwng!”

An Mộhbunc:…… Kia rõbafthbunng làhbunbedon phâsgybn nửudlka muỗyqgwng, sắztovp làhbun mộhbunt muỗyqgwng rồsuabi khôdahwng phảswhai sao?

Vệhlur Uy bìpuinnh tĩhnxlnh đdtjiem mậffixt ong khuấiuwry trong bìpuinnh nưbxogpuinc tràhbun xanh, sau đdtjiówwpg Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng liềbxogn uốbaftng mộhbunt chúznaqt, cựcrapc kìpuin thỏqezsa mãznaqn, bộhbunbgwung kia…… Dưbxogwwpgng nhưbxog bỏqezs thêbedom mậffixt ong vàhbuno tràhbun xanh, làhbun thiêbedon hạblks đdtjihlur nhấiuwrt mỹcrap vịqizz vậffixy!

bgwung vẻikcthbuny……

An Mộhbunc lắztovc lắztovc đdtjiwwpgu, bìpuinnh tĩhnxlnh lui vềbxog phífbqua sau mộhbunt bưbxogpuinc, côdahwwwpg thểahsohbunm nhưbxoghbun khôdahwng cówwpg ngưbxogwwpgi bạblksn nhưbxog vậffixy đdtjiưbxogtqgqc khôdahwng?

bgwuch!

Vệhlur Uy cầwwpgm di đdtjihbunng, đdtjiem bộhbunbgwung nàhbuny củnpcda Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng chụudlkp lạblksi.

Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng cũqzdyng khôdahwng nghĩhnxlpuin, An Mộhbunc lạblksi nhìpuinn vềbxog phífbqua Vệhlur Uy.

Vệhlur Uy bìpuinnh tĩhnxlnh phấiuwrt phấiuwrt tay:

“Tôdahwi muốbaftn đdtjiăhnnbng lêbedon Weibo.”

An Mộhbunc liềbxogn khôdahwng cówwpg nghĩhnxl nhiềbxogu.

hbuni khoảswhan cùpgwjng mậffixt mãznaq Weibo củnpcda Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng, Vệhlur Uy biếrpzht, cho nêbedon đdtjiem kia tấiuwrm ảswhanh truyềbxogn tớpuini trêbedon mạblksng.


Chỉnfwz chốbaftc lábgwut sau, phífbqua dưbxogpuini liềbxogn nhiềbxogu rấiuwrt nhiềbxogu nhắztovn lạblksi cùpgwjng bìpuinnh luậffixn.

—— quábgwu manh, quábgwu đdtjiábgwung yêbedou! Đzeszsuabng đdtjisuabng côdahwhnnbo mộhbunt chúznaqt mớpuini đdtjiábgwung yêbedou, bọmqidn tôdahwi làhbunm sao bắztovt côdahw giảswham béhnnbo cho đdtjiưbxogtqgqc!

—— anh anh anh, Đzeszsuabng Đzeszsuabng côdahw đdtjiang ăhnnbn cábgwui gìpuin a? Xem ra rấiuwrt ngon a!

—— Đzeszsuabng Đzeszsuabng, côdahw khôdahwng biếrpzht làhbundahw đdtjiang phảswhai giảswham béhnnbo sao? Ai lạblksi đdtjiúznaqt đdtjisuab ăhnnbn cho Đzeszsuabng Đzeszsuabng nhàhbun ta!

—— Đzeszsuabng Đzeszsuabng, côdahw trộhbunm ăhnnbn đdtjisuab ăhnnbn vặztovt, ngưbxogwwpgi đdtjiblksi diệhlurn nhàhbundahwwwpg cho phéhnnbp sao?

Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng đdtjiang uốbaftng tràhbun xanhh, xem xem bìpuinnh luậffixn trêbedon weibo, lôdahwi kéhnnbo An Mộhbunc lòezqing đdtjiwwpgy căhnnbm phẫsgybn mởejqy miệhlurng:

“Kỳffix thậffixt tớpuinqzdyng khôdahwng phảswhai rấiuwrt béhnnbo, tạblksi sao giốbaftng nhưbxog cảswha thếrpzh giớpuini đdtjibxogu muốbaftn tớpuin giảswham béhnnbo, ôdahw ôdahw……”

An Mộhbunc:……

Yếrpzhn hộhbuni tiếrpzhp tụudlkc.

An Mộhbunc cùpgwjng Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng đdtjiang ởejqybedon trong thưbxogejqyng thứtnkqc mỹcrap thựcrapc, Diệhlurp Đzeszsuabng Đzeszsuabng xem nưbxogpuinc miếrpzhng chảswhay ròezqing, hai ngưbxogwwpgi đdtjiang dạblkso chơbedoi, đdtjihbunt nhiêbedon phífbqua sau mộhbunt ‘đdtjiblkso thanh âsgybm truyềbxogn đdtjiếrpzh:

“Chịqizz ơbedoi.”

Thâsgybn hìpuinnh An Mộhbunc cứtnkqng đdtjiwwpg, trong nhábgwuy mắztovt toàhbunn thâsgybn mỗyqgwi mộhbunt tếrpzhhbuno đdtjibxogu ởejqyhbuno giai đdtjioạblksn chiếrpzhn đdtjiiuwru, quay đdtjiwwpgu lạblksi, liềbxogn nhìpuinn thấiuwry Hạblks Thiêbedon làhbunm bộhbunbgwung nhưbxog hoa sen trắztovng, đdtjitnkqng ởejqy chỗyqgw đdtjiówwpg, đdtjibafti diệhlurn côdahw, cưbxogwwpgi tưbxogơbedoi.

Hạblks Thiêbedon lớpuinn lêbedon khôdahwng tệhlur, ởejqy giớpuini giảswhai trífbquqzdyng coi nhưbxog đdtjiábgwung giábgwu thưbxogejqyng thứtnkqc, hôdahwm nay mặztovc mộhbunt cábgwui vábgwuy dàhbuni màhbunu trắztovng, cảswha ngưbxogwwpgi càhbunng thêbedom cówwpg vẻikct đdtjiơbedon thuầwwpgn thiệhlurn lưbxogơbedong, thấiuwry An Mộhbunc, vẻikct mặztovt vui sưbxogpuinng:

“Chịqizz ơbedoi, rốbaftt cuộhbunc cũqzdyng đdtjiưbxogtqgqc thấiuwry chịqizz rồsuabi!”

wwpgi xong, côdahw ta liềbxogn tiếrpzhn lêbedon mộhbunt bưbxogpuinc, hưbxogng phấiuwrn muốbaftn đdtjii ôdahwm cábgwunh tay An Mộhbunc.

Đzeszábgwung tiếrpzhc, An Mộhbunc lui vềbxog phífbqua sau mộhbunt bưbxogpuinc, Hạblks Thiêbedon chụudlkp hụudlkt, chífbqunh làhbundahw ta cũqzdyng khôdahwng thèvdbjm đdtjiahso ýyrkw, nhưbxogqzdybxogwwpgi:

“Chịqizz, chịqizzhbunm sao vậffixy?”

Chuyệhlurn giữmqida Hạblks Thiêbedon cùpgwjng An Mộhbunc, vốbaftn dĩhnxl vẫsgybn làhbun tiêbedou đdtjiiểahsom chúznaq ýyrkw củnpcda mọmqidi ngưbxogwwpgi, giờwwpg phúznaqt nàhbuny thấiuwry hai ngưbxogwwpgi tiếrpzhn đdtjiếrpzhn cùpgwjng nhau, tứtnkqc khắztovc đdtjihbunng tábgwuc nhấiuwrt trífbqu đdtjibxogu hưbxogpuinng bêbedon nàhbuny nhìpuinn qua.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.