Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 690 : Cười sấp mặt
Editor: Tuna
“Cho dùxteu cókcpb khôiodd ng muốicte n vềrrwn thăunba m thằpqlc ng nhókcpb c thúfceb i kia, mẹikxv cũgiet ng phảcdeo i vềrrwn thăunba m con a!”
An Mộjenm c gậhnpg t đadal ầntge u, nhưufxh ng vẫavjh n lưufxh u luyếkzsv n khôiodd ng rờziqv i:
“Tạbflq i sao mẹikxv khôiodd ng thểwvrf ởgzyp luôiodd n trong nưufxh ớlehv c?”
Nưufxh ớlehv c Anh tuy rằpqlc ng rấmawq t tốicte t, nhưufxh ng thânhwt n nhânhwt n cốicte t nhụannp c chia lìwvrf a, thậhnpg t sựfvfi làrzix m cho ngưufxh ờziqv i ta rấmawq t khókcpb tiếkzsv p nhậhnpg n.
Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n thởgzyp dàrzix i:
“Ai, con khôiodd ng hiểwvrf u đadal ânhwt u.”
Nókcpb i xong, liềrrwn n vẻjenm mặwvrf t khuôiodd n mặwvrf t u sầntge u:
“Con cho rằpqlc ng làrzix m con dânhwt u nhàrzix họmpxx Phong dễhnpg lắycez m sao? Phong gia…… Thựfvfi c phứyott c tạbflq p, tókcpb m lạbflq i, con nêufxh n quýtmns trọmpxx ng cuộjenm c sốicte ng lúfceb c nàrzix y.”
Ởfonn trong mắycez t ngưufxh ờziqv i ngoàrzix i, gảcdeo vàrzix o Phong gia, chífceb nh làrzix vàrzix o núfceb i vàrzix ng núfceb i bạbflq c.
Nhưufxh ng chỉazie cókcpb ngưufxh ờziqv i đadal ang ởgzyp , mớlehv i hiểwvrf u đadal ưufxh ợjsvk c rốicte t cuộjenm c cókcpb bao nhiêufxh u bấmawq t đadal ắycez c dĩgzyp cùxteu ng chua xókcpb t.
Cho nêufxh n, Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n chưufxh a bao giờziqv cảcdeo m thấmawq y An Mộjenm c khôiodd ng xứyott ng vớlehv i con bàrzix , khôiodd ng sợjsvk con mìwvrf nh ưufxh u túfceb , cókcpb mộjenm t cázhec i đadal ạbflq i gia đadal ìwvrf nh nhưufxh Phong gia, đadal ềrrwn u làrzix mộjenm t loạbflq i trókcpb i buộjenm c.
Chỉazie cầntge n côiodd gázhec i nàrzix y, yêufxh u Phong Kiêufxh u yêufxh u đadal ếkzsv n mứyott c cókcpb thểwvrf vìwvrf anh màrzix hy sinh tấmawq t cảcdeo , côiodd gázhec i nhưufxh vậhnpg y, đadal ázhec ng đadal ưufxh ợjsvk c giữhebx gìwvrf n vàrzix yêufxh u thưufxh ơtvnt ng.
An Mộjenm c nghe Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n nókcpb i, nghĩgzyp đadal ếkzsv n khoảcdeo ng thờziqv i gian trưufxh ớlehv c, bàrzix thưufxh ờziqv ng xuyêufxh n đadal i ra ngoàrzix i nghỉazie dưufxh ỡufxh ng, hẳpqlc n làrzix trong nưufxh ớlehv c cókcpb chuyệycez n gìwvrf , làrzix m bàrzix ấmawq y cảcdeo m thấmawq y phiềrrwn n lòfjiz ng.
Xem ra, sinh hoạbflq t củfkfz a bàrzix thậhnpg t sựfvfi cũgiet ng khôiodd ng nhưufxh ýtmns muốicte n.
Đbflq i Anh quốicte c ởgzyp mộjenm t thờziqv i gian, cũgiet ng làrzix vìwvrf trốicte n trázhec nh nhữhebx ng chuyệycez n khôiodd ng thoảcdeo i mázhec i đadal ókcpb !
An Mộjenm c gậhnpg t gậhnpg t đadal ầntge u.
An Mộjenm c phảcdeo i đadal ếkzsv n côiodd ng ty, cho nêufxh n Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n ăunba n sázhec ng xong, liềrrwn n đadal ơtvnt n giảcdeo n chia tay, hơtvnt n nữhebx a nókcpb i cho côiodd làrzix bàrzix sẽiodd vềrrwn thăunba m côiodd , sau đadal ókcpb Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n lúfceb c nàrzix y mớlehv i rờziqv i đadal i.
Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n vừdcde a mớlehv i bưufxh ớlehv c ra, cửynuv a đadal ãnrlm bịikxv gõxsbn vang.
An Mộjenm c khắycez p nơtvnt i xem xépuuz t, cảcdeo m thấmawq y Đbflq ặwvrf ng Hi Thầntge n khôiodd ng làrzix m rơtvnt i đadal ồnmrr a, đadal i tớlehv i cửynuv a nhìwvrf n qua lỗtiqm mắycez t mèngcc o, bêufxh n ngoàrzix i thếkzsv nhưufxh ng đadal ứyott ng mộjenm t đadal ốicte ng bảcdeo o vệycez a!
Côiodd khókcpb hiểwvrf u mởgzyp cửynuv a, liềrrwn n nghe đadal ưufxh ợjsvk c đadal ạbflq i đadal ộjenm i trưufxh ởgzyp ng bảcdeo o vệycez bêufxh n ngoàrzix i mởgzyp miệycez ng dòfjiz hỏwvrf i:
“An tiểwvrf u thưufxh , xin hỏwvrf i nhàrzix côiodd cókcpb mấmawq t gìwvrf khôiodd ng?”
An Mộjenm c khôiodd ng thểwvrf hiểwvrf u đadal ưufxh ợjsvk c lắycez c lắycez c đadal ầntge u.
Bảcdeo o an đadal ạbflq i đadal ộjenm i trưufxh ởgzyp ng tứyott c khắycez c nghi hoặwvrf c:
“Khôiodd ng phảcdeo i ăunba n trộjenm m, chẳpqlc ng lẽiodd làrzix biếkzsv n tházhec i rìwvrf nh trộjenm m?”
An Mộjenm c nghe đadal ưufxh ợjsvk c thựfvfi c nghi hoặwvrf c:
“Sao lạbflq i nhưufxh thếkzsv ?”
“Chuyệycez n làrzix thếkzsv nàrzix y, đadal êufxh m qua cókcpb ngưufxh ờziqv i bázhec o làrzix nhìwvrf n thấmawq y cókcpb ngưufxh ờziqv i trèngcc o lầntge u!”
“Trèngcc o lầntge u?”
“Chífceb nh làrzix ởgzyp bêufxh n ngoàrzix i tòfjiz a lầntge u, theo ban côiodd ng cùxteu ng đadal iềrrwn u hòfjiz a còfjiz n cókcpb cửynuv a sổyjct , leo lêufxh n, cho nêufxh n còfjiz n tưufxh ởgzyp ng rằpqlc ng làrzix ăunba n trộjenm m, chífceb nh làrzix chúfceb ng ta đadal ãnrlm hỏwvrf i cázhec c tầntge ng kházhec c, đadal ềrrwn u khôiodd ng cókcpb mấmawq t đadal ồnmrr . Vậhnpg y hẳpqlc n làrzix chífceb nh làrzix biếkzsv n tházhec i rồnmrr i!”
Cázhec c nhânhwt n viêufxh n an ninh đadal ộjenm ng tázhec c nhấmawq t trífceb gậhnpg t đadal ầntge u, đadal ộjenm i trưufxh ởgzyp ng nókcpb i rấmawq t đadal úfceb ng, khẳpqlc ng đadal ịikxv nh làrzix cázhec i dạbflq ng nàrzix y!
An Mộjenm c:……!!
Kia khôiodd ng phảcdeo i Phong Kiêufxh u sao?!
“An tiểwvrf u thưufxh , buổyjct i tốicte i ngủfkfz nhấmawq t đadal ịikxv nh phảcdeo i đadal ókcpb ng cửynuv a sổyjct cho kỹwpxq , hơtvnt n nữhebx a nêufxh n képuuz o bứyott c màrzix n lêufxh n. Cázhec i têufxh n biếkzsv n tházhec i nàrzix y quázhec càrzix ng rỡufxh , nghe nókcpb i lúfceb c hắycez n rìwvrf nh, còfjiz n gọmpxx i đadal iệycez n thoạbflq i mờziqv i đadal ồnmrr ng lõxsbn a cùxteu ng nhau tớlehv i rìwvrf nh coi! An tiểwvrf u thưufxh , nếkzsv u làrzix cókcpb cázhec i gìwvrf vấmawq n đadal ềrrwn , mong côiodd chủfkfz đadal ộjenm ng liêufxh n hệycez vớlehv i chúfceb ng tôiodd i.”
An Mộjenm c:……!!!
Sau khi tiễhnpg n đadal ázhec m ngưufxh ờziqv i bảcdeo o vệycez đadal i, liềrrwn n nhìwvrf n thấmawq y cửynuv a đadal ốicte i diệycez n mởgzyp ra, Phong Kiêufxh u sắycez c mặwvrf t hầntge m hầntge m bưufxh ớlehv c ra, làrzix m An Mộjenm c nhìwvrf n chỉazie muốicte n cưufxh ờziqv i.
Chủfkfz yếkzsv u làrzix trậhnpg n nàrzix y, khặwvrf c…… Quảcdeo thựfvfi c làrzix quázhec khôiodd i hàrzix i!
“Còfjiz n cưufxh ờziqv i?”
Phong Kiêufxh u hừdcde lạbflq nh mộjenm t tiếkzsv ng, sửynuv a sang lạbflq i mộjenm t chúfceb t tânhwt y trang trêufxh n ngưufxh ờziqv i, nókcpb i sang chuyệycez n kházhec c:
“Cókcpb đadal i côiodd ng ty khôiodd ng?”
An Mộjenm c lắycez c đadal ầntge u:
“Khôiodd ng đadal i, buổyjct i chiềrrwn u cókcpb hẹikxv n gặwvrf p mặwvrf t mộjenm t ngưufxh ờziqv i.”
Phong Kiêufxh u gậhnpg t đadal ầntge u, sau đadal ókcpb liềrrwn n đadal i vàrzix o thang mázhec y xuốicte ng lầntge u.
An Mộjenm c quay lạbflq i trong phòfjiz ng, mởgzyp mázhec y tífceb nh xem xépuuz t lịikxv ch trìwvrf nh Ngôiodd n Phi Thầntge n gửynuv i đadal ếkzsv n.
Lịikxv ch trìwvrf nh hôiodd m nay tưufxh ơtvnt ng đadal ốicte i thưufxh a, chỉazie làrzix gặwvrf p qua tázhec c giảcdeo 《 thiêufxh n trưufxh ờziqv ng đadal ịikxv a cửynuv u 》 mộjenm t chúfceb t, ngàrzix y mai thìwvrf đadal i quay quảcdeo ng cázhec o.
Lịikxv ch trìwvrf nh phífceb a sau, chífceb nh làrzix ngậhnpg p tràrzix n, ífceb t nhấmawq t trong vòfjiz ng nửynuv a tházhec ng, sẽiodd khôiodd ng cókcpb mộjenm t chúfceb t thờziqv i gian nàrzix o đadal ểwvrf nghĩgzyp ngơtvnt i cho tốicte t.
“Cho dù
An Mộ
“Tạ
Nư
Đ
“Ai, con khô
Nó
“Con cho rằ
Ở
Như
Cho nê
Chỉ
An Mộ
Xem ra, sinh hoạ
Đ
An Mộ
An Mộ
Đ
An Mộ
Cô
“An tiể
An Mộ
Bả
“Khô
An Mộ
“Sao lạ
“Chuyệ
“Trè
“Chí
Cá
An Mộ
Kia khô
“An tiể
An Mộ
Sau khi tiễ
Chủ
“Cò
Phong Kiê
“Có
An Mộ
“Khô
Phong Kiê
An Mộ
Lị
Lị
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.