Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 21 : Xin lỗi

    trước sau   
Chỉvhqa nghe tiếdwicng súzgxhng nổsatj ‘bùcswcm’ mộfdaat tiếdwicng.

Lễaldn đlyivưiytkepvlng trởgpqlagtkn hỗkjhjn loạikbzn.

“Ha ha..”

Tầcyhun Nhưiytkufekc ngẩmjjung đlyivcyhuu cưiytkepvli lớikbzn, cảyczmnh sáhwgrt lậdmzbp tứuuxtc đlyivoạikbzt lạikbzi khẩmjjuu súzgxhng trêagtkn tay côuqhn ta, giữyycy chặaldnt côuqhn ta lạikbzi.

“Tiệyczmn nhâwgxnn chếdwict đlyivi! Tiệyczmn nhâwgxnn cuốdndxi cùcswcng cũqnthng chếdwict rồexyai! Thiêagtkn Vũqnthlcpd củguema tôuqhni! Nhàlcpd họvhqa Mặaldnc cũqnthng làlcpd củguema tôuqhni! Tấqaedt cảyczm đlyivtghru làlcpd củguema tôuqhni! Mọvhqai thứuuxt đlyivtghru làlcpd củguema tôuqhni! Ảvkwx tiệyczmn nhâwgxnn đlyivóaaea cuốdndxi cùcswcng cũqnthng khôuqhnng thểswgb tranh giàlcpdnh vớikbzi tôuqhni đlyivưiytkufekc! Ha ha ha…”

Tầcyhun Phi từybeh từybeh mởgpql mắrkspt ra, thấqaedy Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth đlyivang ôuqhnm côuqhnlcpdo lòzikrng.


zikrng tay củguema anh ấqaedm áhwgrp vàlcpd lớikbzn lao, vòzikrng tay côuqhn từybehng vôuqhn sốdndx lầcyhun mơyuxtiytkgpqlng, lúzgxhc nàlcpdy côuqhn đlyivang nằiytkm trong vòzikrng tay ấqaedy.

Sau đlyivóaaeauqhn nhìagtkn thấqaedy Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth mỉvhqam cưiytkepvli.

Nụywfxiytkepvli trong trẻvtnao, rạikbzng rỡlyjp, ấqaedm áhwgrp giốdndxng nhưiytkzgxhi băfdaang tan chảyczmy, lạikbzi giốdndxng nhưiytk ngọvhqan gióaaea xuâwgxnn giữyycya ngàlcpdy đlyivôuqhnng.

“Em khôuqhnng sao chứuuxt, Phi Phi?”

Phi Phi, anh gọvhqai côuqhnlcpd Phi Phi?

Tầcyhun Phi khôuqhnng hiểswgbu chuyệyczmn gìagtk đlyivang xảyczmy ra, đlyivúzgxhng lúzgxhc côuqhn đlyivnguonh lêagtkn tiếdwicng thìagtk Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth gụywfxc đlyivcyhuu vàlcpdo lòzikrng côuqhn.

Anh đlyivãegij chắrkspn pháhwgrt súzgxhng củguema Tầcyhun Nhưiytkufekc!

Bệyczmnh việyczmn.

agtkn ngoàlcpdi phòzikrng phẫepvlu thuậdmzbt, y táhwgr hộfdaajwsu ra vàlcpdo liêagtkn tụywfxc, mọvhqai thứuuxt đlyivtghru vôuqhnqnthng hỗkjhjn loạikbzn.

Tầcyhun Phi dựrkspa vàlcpdo tưiytkepvlng, trong đlyivcyhuu luôuqhnn xuấqaedt hiệyczmn hìagtknh ảyczmnh Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth ôuqhnm côuqhnlcpdo lòzikrng, thi thoảyczmng côuqhnqnthng thấqaedy cảyczmnh tưiytkufekng đlyivóaaea khôuqhnng châwgxnn thựrkspc, giốdndxng nhưiytk do côuqhn tựrkspiytkgpqlng tưiytkufekng ra.

Vu Tửjcft Lan đlyivuuxtng ngoàlcpdi cửjcfta khóaaeac lóaaeac thảyczmm thiếdwict, Mặaldnc Thầcyhun cũqnthng đlyivi tớikbzi đlyivi lui.

Đvhvefdaat nhiêagtkn, Vu Tửjcft Lan nhìagtkn Tầcyhun Phi.

“Đvhvetghru làlcpd tạikbzi côuqhn! Côuqhnlcpd sao quảyczm tạikbz! Chỉvhqa cầcyhun cóaaeauqhn, nhàlcpduqhni chắrkspc chắrkspn khôuqhnng đlyivưiytkufekc yêagtkn ổsatjn!” Vu Tửjcft Lan vừybeha nóaaeai vừybeha lao vềtghr phídwica Tầcyhun Phi.


Mộfdaat bóaaeang ngưiytkepvli cao lớikbzn đlyivuuxtng chắrkspn trưiytkikbzc mặaldnt Tầcyhun Phi.

“Báhwgrc gáhwgri, làlcpd Tầcyhun Nhưiytkufekc bắrkspn trúzgxhng Thiêagtkn Vũqnth, sao báhwgrc khôuqhnng đlyivi tráhwgrch tộfdaai Tầcyhun Nhưiytkufekc màlcpd ngưiytkufekc lạikbzi lạikbzi đlyivi tráhwgrch mắrkspng Tầcyhun Phi?” Lâwgxnm Mặaldnc Sinh cứuuxt thếdwic đlyivuuxtng chắrkspn trưiytkikbzc mặaldnt Tầcyhun Phi.

“Mặaldnc Sinh.”

Vu Tửjcft Lan trừybehng mắrkspt lưiytkepvlm Tầcyhun Phi.

“Hôuqhnn lễaldn bịnguouqhn ta làlcpdm loạikbzn, tôuqhni khôuqhnng tráhwgrch côuqhn ta thìagtk tráhwgrch ai?” Vu Tửjcft Lan nổsatji giậdmzbn đlyivùcswcng đlyivùcswcng.

“Tầcyhun Nhưiytkufekc làlcpd mộfdaat ảyczm đlyivàlcpdn bàlcpdzikrng dạikbz rắrkspn đlyivfdaac, làlcpdm loạikbzn khôuqhnng phảyczmi càlcpdng tốdndxt sao? Báhwgrc gáhwgri, con thựrkspc sựrksp khôuqhnng hiểswgbu Tầcyhun Phi đlyivãegijlcpdm sai đlyiviềtghru gìagtk, côuqhnqaedy mãegiji khôuqhnng cóaaea thai, báhwgrc cũqnthng biếdwict nguyêagtkn nhâwgxnn tạikbzi sao, làlcpdlcpdo vẫepvln còzikrn tráhwgrch côuqhnqaedy sao?”

Lờepvli Lâwgxnm Mặaldnc Sinh nóaaeai đlyivãegij nhắrkspc nhởgpql Vu Tửjcft Lan, Vu Tửjcft Lan hổsatj thẹikbzn quay mặaldnt đlyivi chỗkjhj kháhwgrc.

Đvhveúzgxhng lúzgxhc nàlcpdy, báhwgrc sỹdmzbiytkikbzc ra.

“Mặaldnc tiêagtkn sinh đlyivãegij khôuqhnng sao rồexyai, đlyivikbzn khôuqhnng trúzgxhng chỗkjhj hiểswgbm, hiệyczmn đlyivãegij lấqaedy ra rồexyai.”

Vu Tửjcft Lan vàlcpd Mặaldnc Thầcyhun đlyivtghru thởgpql phàlcpdo.

Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth đlyivưiytkufekc đlyivưiytka vềtghr phòzikrng bệyczmnh, Vu Tửjcft Lan vàlcpd Mặaldnc Thầcyhun cũqnthng rờepvli đlyivi.

“Chúzgxhng ta đlyivi thôuqhni!” Tầcyhun Phi nóaaeai.

wgxnm Mặaldnc Sinh ngạikbzc nhiêagtkn nhìagtkn Tầcyhun Phi, “Em khôuqhnng đlyivi thăfdaam sao?”


Tầcyhun Phi lắrkspc đlyivcyhuu.

“Em vẫepvln còzikrn tráhwgrch cậdmzbu ta sao?”

“Tầcyhun Nhưiytkufekc vàlcpdwgxnm Huệyczm Chi đlyiváhwgrng căfdaam hậdmzbn, nhưiytkng nếdwicu Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth khôuqhnng góaaeap phầcyhun xôuqhn đlyivmjjuy, con củguema em cóaaea lẽydazcswcng khôuqhnng bịnguo sảyczmy, đlyivi thôuqhni.”

Tầcyhun Phi hídwict mộfdaat hơyuxti thậdmzbt sâwgxnu, quay ngưiytkepvli bưiytkikbzc đlyivi.

wgxnm Mặaldnc Sinh vộfdaai vàlcpdng chạikbzy theo.

Mộfdaat tuầcyhun sau.

Biệyczmt thựrksp ngoạikbzi thàlcpdnh.

Đvhveâwgxny làlcpdlcpdi sảyczmn củguema nhàlcpd họvhqawgxnm, Lâwgxnm Mặaldnc Sinh sau khi cứuuxtu Tầcyhun Phi từybehiytkikbzi sôuqhnng lêagtkn liềtghrn bốdndx trídwic cho côuqhngpql đlyivâwgxny.

Mộfdaat chiếdwicc ôuqhnuqhn dừybehng ởgpql trưiytkikbzc cửjcfta, Lâwgxnm Mặaldnc Sinh bưiytkikbzc xuốdndxng khỏnbwvi xe, tay xáhwgrch mộfdaat sốdndx đlyivexyacswcng hằiytkng ngàlcpdy mua cho Tầcyhun Phi, anh xáhwgrch thẳymnrng lêagtkn lầcyhuu thìagtk thấqaedy Tầcyhun Phi đlyivang thu dọvhqan đlyivexya đlyivikbzc.

“Em muốdndxn đlyivi sao?”

Tầcyhun Phi ngẩmjjung đlyivcyhuu nhìagtkn Lâwgxnm Mặaldnc Sinh, sau đlyivóaaea gậdmzbt đlyivcyhuu.

“Tạikbzi sao vậdmzby?” Lâwgxnm Mặaldnc Sinh vộfdaai bỏnbwv đlyivexya sang mộfdaat bêagtkn, bưiytkikbzc vàlcpdo phòzikrng.

Tầcyhun Phi đlyivóaaeang va ly lạikbzi, đlyivuuxtng dậdmzby.


“Em khôuqhnng đlyivi ởgpql đlyivâwgxny làlcpdm gìagtk?”

wgxnm Mặaldnc Sinh kéaldno chặaldnt tay Tầcyhun Phi.

“Phi Phi, em biếdwict tìagtknh cảyczmm củguema anh dàlcpdnh cho em, bâwgxny giờepvl mọvhqai chuyệyczmn đlyivãegij kếdwict thúzgxhc! Em đlyivếdwicn vớikbzi sanh cóaaea đlyivưiytkufekc khôuqhnng? Anh khôuqhnng quan tâwgxnm em đlyivãegij từybehng kếdwict hôuqhnn, cũqnthng khôuqhnng quan tâwgxnm em từybehng sảyczmy thai, chúzgxhng ta kếdwict hôuqhnn cóaaea đlyivưiytkufekc khôuqhnng?”

wgxnm Mặaldnc Sinh khôuqhnng tiếdwicc biểswgbu lộfdaaagtknh cảyczmm củguema mìagtknh.

Anh giúzgxhp Tầcyhun Phi hoàlcpdn thàlcpdnh mọvhqai chuyệyczmn đlyivtghru làlcpdagtk muốdndxn đlyivufeki Tầcyhun Phi cóaaea mộfdaat ngàlcpdy sẽydaz buôuqhnng xuôuqhni mọvhqai thứuuxt, ởgpqlagtkn cạikbznh anh.

Tầcyhun Phi nhìagtkn áhwgrnh mắrkspt châwgxnn thàlcpdnh củguema Lâwgxnm Mặaldnc Sinh, côuqhn khôuqhnng hềtghr nghi ngờepvl việyczmc anh yêagtku côuqhn.

uqhn khẽydazzgxht tay ra.

“Mặaldnc Sinh, em xin lỗkjhji.”

“Anh khôuqhnng cầcyhun lờepvli xin lỗkjhji củguema em, anh muốdndxn em ởgpqlagtkn anh!”

Tầcyhun Phi lắrkspc đlyivcyhuu.

“Anh đlyivãegij cứuuxtu mạikbzng em, nếdwicu khôuqhnng cóaaea anh em đlyivãegij chếdwict rồexyai, vốdndxn dĩmost em nêagtkn gảyczm cho anh, bấqaedt luậdmzbn anh đlyivưiytka ra yêagtku cầcyhuu gìagtk em cũqnthng nêagtkn đlyivexyang ýjwsu, nhưiytkng…”

wgxnm Mặaldnc Sinh lặaldnng lẽydaz nhìagtkn Tầcyhun Phi.

“Nếdwicu em thựrkspc sựrksp đlyivexyang ýjwsugpqlagtkn anh, nhưiytk vậdmzby làlcpd hạikbzi anh, Mặaldnc Sinh, trảyczmi qua nhiềtghru chuyệyczmn nhưiytk vậdmzby khiếdwicn em càlcpdng tỉvhqanh táhwgro, xin lỗkjhji anh, em khôuqhnng yêagtku anh…”


wgxnm Mặaldnc Sinh đlyivau khổsatjzgxhi đlyivcyhuu.

“Em yêagtku Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth, em yêagtku anh ấqaedy suốdndxt táhwgrm năfdaam ròzikrng, em từybehng cho rằiytkng chỉvhqa cầcyhun chúzgxhng em ởgpqlagtkn nhau, chỉvhqa cầcyhun em yêagtku anh ấqaedy mọvhqai chuyệyczmn sẽydaz khôuqhnng thàlcpdnh vấqaedn đlyivtghr, chỉvhqaaaea đlyiviềtghru kếdwict hôuqhnn hai năfdaam khiếdwicn em nhậdmzbn ra rằiytkng tìagtknh yêagtku phảyczmi xuấqaedt pháhwgrt từybeh hai phídwica, nếdwicu nhưiytk hai ngưiytkepvli trong hôuqhnn nhâwgxnn, chỉvhqaaaea mộfdaat ngưiytkepvli yêagtku đlyivơyuxtn phưiytkơyuxtng sẽydaz khôuqhnng thểswgb hạikbznh phúzgxhc đlyivưiytkufekc.”

“…”

“Em vàlcpd Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth chídwicnh làlcpddwic dụywfx tốdndxt nhấqaedt, hai năfdaam rồexyai, khôuqhnng phảyczmi em chưiytka từybehng cốdndx gắrkspng lấqaedy lòzikrng anh ấqaedy, cũqnthng khôuqhnng phảyczmi chưiytka thửjcft gầcyhun gũqnthi anh ấqaedy, vậdmzby màlcpd suốdndxt hai năfdaam chúzgxhng em chảyczmaaeai chuyệyczmn đlyivưiytkufekc mấqaedy câwgxnu, cuốdndxi cùcswcng chỉvhqalcpdm tổsatjn thưiytkơyuxtng nhau, cứuuxt nhưiytk vậdmzby khôuqhnng bằiytkng chia tay.”

wgxnm Mặaldnc Sinh lặaldnng lẽydaz thởgpqllcpdi, “Vậdmzby em cóaaea dựrksp đlyivnguonh gìagtk?”

“Em muốdndxn thay đlyivsatji môuqhni trưiytkepvlng sốdndxng, quêagtkn đlyivi mọvhqai thứuuxtgpql đlyivâwgxny, quêagtkn Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth, bắrkspt đlyivcyhuu cuộfdaac sốdndxng mớikbzi.”

“Nhưiytkng em khôuqhnng thểswgb cho anh mộfdaat cơyuxt hộfdaai sao?”

Tầcyhun Phi khẽydaz mỉvhqam cưiytkepvli.

“Anh sẽydaz gặaldnp đlyivưiytkufekc ngưiytkepvli con gáhwgri tốdndxt hơyuxtn em. Mặaldnc Sinh, em hi vọvhqang anh đlyivybehng yêagtku đlyivơyuxtn phưiytkơyuxtng giốdndxng em, em luôuqhnn yêagtku Mặaldnc Thiêagtkn Vũqnth nhưiytkng anh ấqaedy lạikbzi yêagtku ngưiytkepvli kháhwgrc, em hi vọvhqang tưiytkơyuxtng lai anh cóaaea thểswgbagtkm đlyivưiytkufekc mộfdaat ngưiytkepvli màlcpd anh yêagtku côuqhnqaedy, côuqhnqaedy cũqnthng yêagtku anh.”

wgxnm Mặaldnc Sinh nghe côuqhnaaeai vậdmzby liềtghrn cúzgxhi đlyivcyhuu.

“Phi Phi, thựrkspc ra anh…”

“Sao vậdmzby?”

Mặaldnc Sinh đlyivang đlyivqaedu tranh nộfdaai tâwgxnm, anh đlyivqaedm mạikbznh mộfdaat nháhwgrt lêagtkn tưiytkepvlng.

“Anh đlyivãegij gạikbzt em!”

“Gạikbzt em?”

Tầcyhun Phi khôuqhnng hiểswgbu.

“Thiêagtkn Vũqnth cậdmzbu ấqaedy yêagtku em!”

Nụywfxiytkepvli củguema Tầcyhun Phi sữyycyng lạikbzi, sau đlyivóaaeauqhn mỉvhqam cưiytkepvli lúzgxhng túzgxhng.

“Sao cóaaea thểswgb vậdmzby đlyivưiytkufekc?”

“Làlcpd cậdmzbu ta nóaaeai vớikbzi anh! Báhwgrc Mặaldnc giáhwgro dụywfxc cậdmzbu ta rấqaedt khắrkspt khe, báhwgrc ấqaedy luôuqhnn cho rằiytkng phụywfx nữyycylcpduqhnng cụywfxcswcng đlyivswgb sinh con nốdndxi dõufeki tôuqhnng đlyivưiytkepvlng, khôuqhnng thểswgbaaeaagtknh cảyczmm, vìagtk thếdwic Thiêagtkn Vũqnth biếdwict rằiytkng nếdwicu nhưiytk cậdmzbu ta ởgpqlagtkn em, đlyivufeki tớikbzi khi kếdwict hôuqhnn báhwgrc Mặaldnc chắrkspc chắrkspn sẽydaz chia rẽydaz hai ngưiytkepvli!”

Tầcyhun Phi nghe Lâwgxnm Mặaldnc Sinh nóaaeai vậdmzby lậdmzbp tứuuxtc sữyycyng ngưiytkepvli.

“Vìagtk thếdwic, cậdmzbu ấqaedy cốdndxagtknh giảyczm vờepvlagtku Tầcyhun Nhưiytkufekc, hai nhàlcpd Tầcyhun, Mặaldnc vốdndxn cóaaeauqhnn ưiytkikbzc, báhwgrc Mặaldnc nhấqaedt đlyivnguonh sẽydaz chia rẽydaz cậdmzbu ta vàlcpd Tầcyhun Nhưiytkufekc, cuốdndxi cùcswcng sẽydaz lấqaedy em!”

“Khôuqhnng… đlyiviềtghru nàlcpdy làlcpd khôuqhnng thểswgb!”

“Làlcpd thậdmzbt, Phi Phi, anh khôuqhnng gạikbzt em, làlcpd chídwicnh cậdmzbu ta nóaaeai vớikbzi anh nhưiytk vậdmzby, ngưiytkepvli cậdmzbu ta yêagtku thựrkspc sựrksplcpd em, việyczmc nàlcpdy chỉvhqaaaeaagtknh anh biếdwict, anh khôuqhnng nóaaeai vớikbzi em làlcpd muốdndxn…”

wgxnm Mặaldnc Sinh thởgpqllcpdi.

“Khôuqhnng ngờepvl em vẫepvln yêagtku cậdmzbu ta, anh xin lỗkjhji, anh khôuqhnng nêagtkn giấqaedu em.”

agtkn ngoàlcpdi vọvhqang lạikbzi tiếdwicng gõufek cửjcfta.

- -- Hếdwict ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.