Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 21 : Xin lỗi

    trước sau   
Chỉeeki nghe tiếnakdng súcbying nổuipz ‘bùhzusm’ mộvurrt tiếnakdng.

Lễmdfe đcscbưufanpzrung trởiaadwlban hỗrwekn loạrccin.

“Ha ha..”

Tầuorcn Nhưufaneyaxc ngẩddsqng đcscbuorcu cưufanpzrui lớaptqn, cảxorbnh sáuorct lậyiczp tứzgfic đcscboạrccit lạrccii khẩddsqu súcbying trêwlban tay côfoev ta, giữevud chặiaadt côfoev ta lạrccii.

“Tiệlnvjn nhâjvivn chếnakdt đcscbi! Tiệlnvjn nhâjvivn cuốgudgi cùhzusng cũouwdng chếnakdt rồzbtli! Thiêwlban Vũouwdskdo củyspfa tôfoevi! Nhàskdo họmdfe Mặiaadc cũouwdng làskdo củyspfa tôfoevi! Tấyjcut cảxorb đcscbjvivu làskdo củyspfa tôfoevi! Mọmdfei thứzgfi đcscbjvivu làskdo củyspfa tôfoevi! Ảyicz tiệlnvjn nhâjvivn đcscbóvyit cuốgudgi cùhzusng cũouwdng khôfoevng thểnmlo tranh giàskdonh vớaptqi tôfoevi đcscbưufaneyaxc! Ha ha ha…”

Tầuorcn Phi từjpfz từjpfz mởiaad mắrwekt ra, thấyjcuy Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd đcscbang ôfoevm côfoevskdoo lòuipzng.


uipzng tay củyspfa anh ấyjcum áuorcp vàskdo lớaptqn lao, vòuipzng tay côfoev từjpfzng vôfoev sốgudg lầuorcn mơyiczufaniaadng, lúcbyic nàskdoy côfoev đcscbang nằsfrdm trong vòuipzng tay ấyjcuy.

Sau đcscbóvyitfoev nhìeruen thấyjcuy Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd mỉeekim cưufanpzrui.

Nụzbtlufanpzrui trong trẻvujao, rạrccing rỡiaad, ấyjcum áuorcp giốgudgng nhưufancbyii băevudng tan chảxorby, lạrccii giốgudgng nhưufan ngọmdfen gióvyit xuâjvivn giữevuda ngàskdoy đcscbôfoevng.

“Em khôfoevng sao chứzgfi, Phi Phi?”

Phi Phi, anh gọmdfei côfoevskdo Phi Phi?

Tầuorcn Phi khôfoevng hiểnmlou chuyệlnvjn gìerue đcscbang xảxorby ra, đcscbúcbying lúcbyic côfoev đcscbelasnh lêwlban tiếnakdng thìerue Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd gụzbtlc đcscbuorcu vàskdoo lòuipzng côfoev.

Anh đcscbãwohj chắrwekn pháuorct súcbying củyspfa Tầuorcn Nhưufaneyaxc!

Bệlnvjnh việlnvjn.

wlban ngoàskdoi phòuipzng phẫbzjgu thuậyiczt, y táuorc hộvurrwicx ra vàskdoo liêwlban tụzbtlc, mọmdfei thứzgfi đcscbjvivu vôfoevouwdng hỗrwekn loạrccin.

Tầuorcn Phi dựjpfza vàskdoo tưufanpzrung, trong đcscbuorcu luôfoevn xuấyjcut hiệlnvjn hìeruenh ảxorbnh Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd ôfoevm côfoevskdoo lòuipzng, thi thoảxorbng côfoevouwdng thấyjcuy cảxorbnh tưufaneyaxng đcscbóvyit khôfoevng châjvivn thựjpfzc, giốgudgng nhưufan do côfoev tựjpfzufaniaadng tưufaneyaxng ra.

Vu Tửkpcp Lan đcscbzgfing ngoàskdoi cửkpcpa khóvyitc lóvyitc thảxorbm thiếnakdt, Mặiaadc Thầuorcn cũouwdng đcscbi tớaptqi đcscbi lui.

Đfvgqvurrt nhiêwlban, Vu Tửkpcp Lan nhìeruen Tầuorcn Phi.

“Đfvgqjvivu làskdo tạrccii côfoev! Côfoevskdo sao quảxorb tạrcci! Chỉeeki cầuorcn cóvyitfoev, nhàskdofoevi chắrwekc chắrwekn khôfoevng đcscbưufaneyaxc yêwlban ổuipzn!” Vu Tửkpcp Lan vừjpfza nóvyiti vừjpfza lao vềjviv phíeekia Tầuorcn Phi.


Mộvurrt bóvyitng ngưufanpzrui cao lớaptqn đcscbzgfing chắrwekn trưufanaptqc mặiaadt Tầuorcn Phi.

“Báuorcc gáuorci, làskdo Tầuorcn Nhưufaneyaxc bắrwekn trúcbying Thiêwlban Vũouwd, sao báuorcc khôfoevng đcscbi tráuorcch tộvurri Tầuorcn Nhưufaneyaxc màskdo ngưufaneyaxc lạrccii lạrccii đcscbi tráuorcch mắrwekng Tầuorcn Phi?” Lâjvivm Mặiaadc Sinh cứzgfi thếnakd đcscbzgfing chắrwekn trưufanaptqc mặiaadt Tầuorcn Phi.

“Mặiaadc Sinh.”

Vu Tửkpcp Lan trừjpfzng mắrwekt lưufanpzrum Tầuorcn Phi.

“Hôfoevn lễmdfe bịelasfoev ta làskdom loạrccin, tôfoevi khôfoevng tráuorcch côfoev ta thìerue tráuorcch ai?” Vu Tửkpcp Lan nổuipzi giậyiczn đcscbùhzusng đcscbùhzusng.

“Tầuorcn Nhưufaneyaxc làskdo mộvurrt ảxorb đcscbàskdon bàskdouipzng dạrcci rắrwekn đcscbvurrc, làskdom loạrccin khôfoevng phảxorbi càskdong tốgudgt sao? Báuorcc gáuorci, con thựjpfzc sựjpfz khôfoevng hiểnmlou Tầuorcn Phi đcscbãwohjskdom sai đcscbiềjvivu gìerue, côfoevyjcuy mãwohji khôfoevng cóvyit thai, báuorcc cũouwdng biếnakdt nguyêwlban nhâjvivn tạrccii sao, làskdoskdoo vẫbzjgn còuipzn tráuorcch côfoevyjcuy sao?”

Lờpzrui Lâjvivm Mặiaadc Sinh nóvyiti đcscbãwohj nhắrwekc nhởiaad Vu Tửkpcp Lan, Vu Tửkpcp Lan hổuipz thẹljshn quay mặiaadt đcscbi chỗrwek kháuorcc.

Đfvgqúcbying lúcbyic nàskdoy, báuorcc sỹngxpufanaptqc ra.

“Mặiaadc tiêwlban sinh đcscbãwohj khôfoevng sao rồzbtli, đcscbrccin khôfoevng trúcbying chỗrwek hiểnmlom, hiệlnvjn đcscbãwohj lấyjcuy ra rồzbtli.”

Vu Tửkpcp Lan vàskdo Mặiaadc Thầuorcn đcscbjvivu thởiaad phàskdoo.

Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd đcscbưufaneyaxc đcscbưufana vềjviv phòuipzng bệlnvjnh, Vu Tửkpcp Lan vàskdo Mặiaadc Thầuorcn cũouwdng rờpzrui đcscbi.

“Chúcbying ta đcscbi thôfoevi!” Tầuorcn Phi nóvyiti.

jvivm Mặiaadc Sinh ngạrccic nhiêwlban nhìeruen Tầuorcn Phi, “Em khôfoevng đcscbi thăevudm sao?”


Tầuorcn Phi lắrwekc đcscbuorcu.

“Em vẫbzjgn còuipzn tráuorcch cậyiczu ta sao?”

“Tầuorcn Nhưufaneyaxc vàskdojvivm Huệlnvj Chi đcscbáuorcng căevudm hậyiczn, nhưufanng nếnakdu Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd khôfoevng góvyitp phầuorcn xôfoev đcscbddsqy, con củyspfa em cóvyit lẽftvshzusng khôfoevng bịelas sảxorby, đcscbi thôfoevi.”

Tầuorcn Phi híeekit mộvurrt hơyiczi thậyiczt sâjvivu, quay ngưufanpzrui bưufanaptqc đcscbi.

jvivm Mặiaadc Sinh vộvurri vàskdong chạrcciy theo.

Mộvurrt tuầuorcn sau.

Biệlnvjt thựjpfz ngoạrccii thàskdonh.

Đfvgqâjvivy làskdoskdoi sảxorbn củyspfa nhàskdo họmdfejvivm, Lâjvivm Mặiaadc Sinh sau khi cứzgfiu Tầuorcn Phi từjpfzufanaptqi sôfoevng lêwlban liềjvivn bốgudg tríeeki cho côfoeviaad đcscbâjvivy.

Mộvurrt chiếnakdc ôfoevfoev dừjpfzng ởiaad trưufanaptqc cửkpcpa, Lâjvivm Mặiaadc Sinh bưufanaptqc xuốgudgng khỏgudgi xe, tay xáuorcch mộvurrt sốgudg đcscbzbtlhzusng hằsfrdng ngàskdoy mua cho Tầuorcn Phi, anh xáuorcch thẳljshng lêwlban lầuorcu thìerue thấyjcuy Tầuorcn Phi đcscbang thu dọmdfen đcscbzbtl đcscbrccic.

“Em muốgudgn đcscbi sao?”

Tầuorcn Phi ngẩddsqng đcscbuorcu nhìeruen Lâjvivm Mặiaadc Sinh, sau đcscbóvyit gậyiczt đcscbuorcu.

“Tạrccii sao vậyiczy?” Lâjvivm Mặiaadc Sinh vộvurri bỏgudg đcscbzbtl sang mộvurrt bêwlban, bưufanaptqc vàskdoo phòuipzng.

Tầuorcn Phi đcscbóvyitng va ly lạrccii, đcscbzgfing dậyiczy.


“Em khôfoevng đcscbi ởiaad đcscbâjvivy làskdom gìerue?”

jvivm Mặiaadc Sinh kéevudo chặiaadt tay Tầuorcn Phi.

“Phi Phi, em biếnakdt tìeruenh cảxorbm củyspfa anh dàskdonh cho em, bâjvivy giờpzru mọmdfei chuyệlnvjn đcscbãwohj kếnakdt thúcbyic! Em đcscbếnakdn vớaptqi sanh cóvyit đcscbưufaneyaxc khôfoevng? Anh khôfoevng quan tâjvivm em đcscbãwohj từjpfzng kếnakdt hôfoevn, cũouwdng khôfoevng quan tâjvivm em từjpfzng sảxorby thai, chúcbying ta kếnakdt hôfoevn cóvyit đcscbưufaneyaxc khôfoevng?”

jvivm Mặiaadc Sinh khôfoevng tiếnakdc biểnmlou lộvurreruenh cảxorbm củyspfa mìeruenh.

Anh giúcbyip Tầuorcn Phi hoàskdon thàskdonh mọmdfei chuyệlnvjn đcscbjvivu làskdoerue muốgudgn đcscbeyaxi Tầuorcn Phi cóvyit mộvurrt ngàskdoy sẽftvs buôfoevng xuôfoevi mọmdfei thứzgfi, ởiaadwlban cạrccinh anh.

Tầuorcn Phi nhìeruen áuorcnh mắrwekt châjvivn thàskdonh củyspfa Lâjvivm Mặiaadc Sinh, côfoev khôfoevng hềjviv nghi ngờpzru việlnvjc anh yêwlbau côfoev.

foev khẽftvscbyit tay ra.

“Mặiaadc Sinh, em xin lỗrweki.”

“Anh khôfoevng cầuorcn lờpzrui xin lỗrweki củyspfa em, anh muốgudgn em ởiaadwlban anh!”

Tầuorcn Phi lắrwekc đcscbuorcu.

“Anh đcscbãwohj cứzgfiu mạrccing em, nếnakdu khôfoevng cóvyit anh em đcscbãwohj chếnakdt rồzbtli, vốgudgn dĩhqkq em nêwlban gảxorb cho anh, bấyjcut luậyiczn anh đcscbưufana ra yêwlbau cầuorcu gìerue em cũouwdng nêwlban đcscbzbtlng ýwicx, nhưufanng…”

jvivm Mặiaadc Sinh lặiaadng lẽftvs nhìeruen Tầuorcn Phi.

“Nếnakdu em thựjpfzc sựjpfz đcscbzbtlng ýwicxiaadwlban anh, nhưufan vậyiczy làskdo hạrccii anh, Mặiaadc Sinh, trảxorbi qua nhiềjvivu chuyệlnvjn nhưufan vậyiczy khiếnakdn em càskdong tỉeekinh táuorco, xin lỗrweki anh, em khôfoevng yêwlbau anh…”


jvivm Mặiaadc Sinh đcscbau khổuipzcbyii đcscbuorcu.

“Em yêwlbau Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd, em yêwlbau anh ấyjcuy suốgudgt táuorcm năevudm ròuipzng, em từjpfzng cho rằsfrdng chỉeeki cầuorcn chúcbying em ởiaadwlban nhau, chỉeeki cầuorcn em yêwlbau anh ấyjcuy mọmdfei chuyệlnvjn sẽftvs khôfoevng thàskdonh vấyjcun đcscbjviv, chỉeekivyit đcscbiềjvivu kếnakdt hôfoevn hai năevudm khiếnakdn em nhậyiczn ra rằsfrdng tìeruenh yêwlbau phảxorbi xuấyjcut pháuorct từjpfz hai phíeekia, nếnakdu nhưufan hai ngưufanpzrui trong hôfoevn nhâjvivn, chỉeekivyit mộvurrt ngưufanpzrui yêwlbau đcscbơyiczn phưufanơyiczng sẽftvs khôfoevng thểnmlo hạrccinh phúcbyic đcscbưufaneyaxc.”

“…”

“Em vàskdo Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd chíeekinh làskdoeeki dụzbtl tốgudgt nhấyjcut, hai năevudm rồzbtli, khôfoevng phảxorbi em chưufana từjpfzng cốgudg gắrwekng lấyjcuy lòuipzng anh ấyjcuy, cũouwdng khôfoevng phảxorbi chưufana thửkpcp gầuorcn gũouwdi anh ấyjcuy, vậyiczy màskdo suốgudgt hai năevudm chúcbying em chảxorbvyiti chuyệlnvjn đcscbưufaneyaxc mấyjcuy câjvivu, cuốgudgi cùhzusng chỉeekiskdom tổuipzn thưufanơyiczng nhau, cứzgfi nhưufan vậyiczy khôfoevng bằsfrdng chia tay.”

jvivm Mặiaadc Sinh lặiaadng lẽftvs thởiaadskdoi, “Vậyiczy em cóvyit dựjpfz đcscbelasnh gìerue?”

“Em muốgudgn thay đcscbuipzi môfoevi trưufanpzrung sốgudgng, quêwlban đcscbi mọmdfei thứzgfiiaad đcscbâjvivy, quêwlban Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd, bắrwekt đcscbuorcu cuộvurrc sốgudgng mớaptqi.”

“Nhưufanng em khôfoevng thểnmlo cho anh mộvurrt cơyicz hộvurri sao?”

Tầuorcn Phi khẽftvs mỉeekim cưufanpzrui.

“Anh sẽftvs gặiaadp đcscbưufaneyaxc ngưufanpzrui con gáuorci tốgudgt hơyiczn em. Mặiaadc Sinh, em hi vọmdfeng anh đcscbjpfzng yêwlbau đcscbơyiczn phưufanơyiczng giốgudgng em, em luôfoevn yêwlbau Mặiaadc Thiêwlban Vũouwd nhưufanng anh ấyjcuy lạrccii yêwlbau ngưufanpzrui kháuorcc, em hi vọmdfeng tưufanơyiczng lai anh cóvyit thểnmloeruem đcscbưufaneyaxc mộvurrt ngưufanpzrui màskdo anh yêwlbau côfoevyjcuy, côfoevyjcuy cũouwdng yêwlbau anh.”

jvivm Mặiaadc Sinh nghe côfoevvyiti vậyiczy liềjvivn cúcbyii đcscbuorcu.

“Phi Phi, thựjpfzc ra anh…”

“Sao vậyiczy?”

Mặiaadc Sinh đcscbang đcscbyjcuu tranh nộvurri tâjvivm, anh đcscbyjcum mạrccinh mộvurrt nháuorct lêwlban tưufanpzrung.

“Anh đcscbãwohj gạrccit em!”

“Gạrccit em?”

Tầuorcn Phi khôfoevng hiểnmlou.

“Thiêwlban Vũouwd cậyiczu ấyjcuy yêwlbau em!”

Nụzbtlufanpzrui củyspfa Tầuorcn Phi sữevudng lạrccii, sau đcscbóvyitfoev mỉeekim cưufanpzrui lúcbying túcbying.

“Sao cóvyit thểnmlo vậyiczy đcscbưufaneyaxc?”

“Làskdo cậyiczu ta nóvyiti vớaptqi anh! Báuorcc Mặiaadc giáuorco dụzbtlc cậyiczu ta rấyjcut khắrwekt khe, báuorcc ấyjcuy luôfoevn cho rằsfrdng phụzbtl nữevudskdofoevng cụzbtlhzusng đcscbnmlo sinh con nốgudgi dõfoevi tôfoevng đcscbưufanpzrung, khôfoevng thểnmlovyiteruenh cảxorbm, vìerue thếnakd Thiêwlban Vũouwd biếnakdt rằsfrdng nếnakdu nhưufan cậyiczu ta ởiaadwlban em, đcscbeyaxi tớaptqi khi kếnakdt hôfoevn báuorcc Mặiaadc chắrwekc chắrwekn sẽftvs chia rẽftvs hai ngưufanpzrui!”

Tầuorcn Phi nghe Lâjvivm Mặiaadc Sinh nóvyiti vậyiczy lậyiczp tứzgfic sữevudng ngưufanpzrui.

“Vìerue thếnakd, cậyiczu ấyjcuy cốgudgeruenh giảxorb vờpzruwlbau Tầuorcn Nhưufaneyaxc, hai nhàskdo Tầuorcn, Mặiaadc vốgudgn cóvyitfoevn ưufanaptqc, báuorcc Mặiaadc nhấyjcut đcscbelasnh sẽftvs chia rẽftvs cậyiczu ta vàskdo Tầuorcn Nhưufaneyaxc, cuốgudgi cùhzusng sẽftvs lấyjcuy em!”

“Khôfoevng… đcscbiềjvivu nàskdoy làskdo khôfoevng thểnmlo!”

“Làskdo thậyiczt, Phi Phi, anh khôfoevng gạrccit em, làskdo chíeekinh cậyiczu ta nóvyiti vớaptqi anh nhưufan vậyiczy, ngưufanpzrui cậyiczu ta yêwlbau thựjpfzc sựjpfzskdo em, việlnvjc nàskdoy chỉeekivyiteruenh anh biếnakdt, anh khôfoevng nóvyiti vớaptqi em làskdo muốgudgn…”

jvivm Mặiaadc Sinh thởiaadskdoi.

“Khôfoevng ngờpzru em vẫbzjgn yêwlbau cậyiczu ta, anh xin lỗrweki, anh khôfoevng nêwlban giấyjcuu em.”

wlban ngoàskdoi vọmdfeng lạrccii tiếnakdng gõfoev cửkpcpa.

- -- Hếnakdt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.