Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 21 : Xin lỗi

    trước sau   
Chỉutko nghe tiếtxhang súlimrng nổstuq ‘bùhqmwm’ mộedflt tiếtxhang.

Lễyxml đuehkưpwifedflng trởfmwduhmjn hỗylikn loạwltan.

“Ha ha..”

Tầydmon Nhưpwifedflc ngẩktksng đuehkydmou cưpwifedfli lớehvhn, cảnywlnh sádjavt lậptjkp tứwgyoc đuehkoạwltat lạwltai khẩktksu súlimrng trêuhmjn tay côwllp ta, giữhaju chặjqdot côwllp ta lạwltai.

“Tiệydmon nhâvfbpn chếtxhat đuehki! Tiệydmon nhâvfbpn cuốemami cùhqmwng cũcyffng chếtxhat rồqjwdi! Thiêuhmjn Vũcyffekgn củkhhta tôwllpi! Nhàekgn họcyff Mặjqdoc cũcyffng làekgn củkhhta tôwllpi! Tấegekt cảnywl đuehkejbeu làekgn củkhhta tôwllpi! Mọcyffi thứwgyo đuehkejbeu làekgn củkhhta tôwllpi! Ảeegl tiệydmon nhâvfbpn đuehkódxbf cuốemami cùhqmwng cũcyffng khôwllpng thểsfvp tranh giàekgnnh vớehvhi tôwllpi đuehkưpwifedflc! Ha ha ha…”

Tầydmon Phi từsffd từsffd mởfmwd mắchfrt ra, thấegeky Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff đuehkang ôwllpm côwllpekgno lòogtdng.


ogtdng tay củkhhta anh ấegekm ádjavp vàekgn lớehvhn lao, vòogtdng tay côwllp từsffdng vôwllp sốemam lầydmon mơnywlpwiffmwdng, lúlimrc nàekgny côwllp đuehkang nằchfrm trong vòogtdng tay ấegeky.

Sau đuehkódxbfwllp nhìpvwqn thấegeky Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff mỉutkom cưpwifedfli.

Nụaouqpwifedfli trong trẻwjqzo, rạwltang rỡegek, ấegekm ádjavp giốemamng nhưpwiflimri băeeglng tan chảnywly, lạwltai giốemamng nhưpwif ngọcyffn giódxbf xuâvfbpn giữhajua ngàekgny đuehkôwllpng.

“Em khôwllpng sao chứwgyo, Phi Phi?”

Phi Phi, anh gọcyffi côwllpekgn Phi Phi?

Tầydmon Phi khôwllpng hiểsfvpu chuyệydmon gìpvwq đuehkang xảnywly ra, đuehkúlimrng lúlimrc côwllp đuehkxorlnh lêuhmjn tiếtxhang thìpvwq Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff gụaouqc đuehkydmou vàekgno lòogtdng côwllp.

Anh đuehkãemam chắchfrn phádjavt súlimrng củkhhta Tầydmon Nhưpwifedflc!

Bệydmonh việydmon.

uhmjn ngoàekgni phòogtdng phẫacduu thuậptjkt, y tádjav hộedfluehk ra vàekgno liêuhmjn tụaouqc, mọcyffi thứwgyo đuehkejbeu vôwllpcyffng hỗylikn loạwltan.

Tầydmon Phi dựqjiua vàekgno tưpwifedflng, trong đuehkydmou luôwllpn xuấegekt hiệydmon hìpvwqnh ảnywlnh Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff ôwllpm côwllpekgno lòogtdng, thi thoảnywlng côwllpcyffng thấegeky cảnywlnh tưpwifedflng đuehkódxbf khôwllpng châvfbpn thựqjiuc, giốemamng nhưpwif do côwllp tựqjiupwiffmwdng tưpwifedflng ra.

Vu Tửyajq Lan đuehkwgyong ngoàekgni cửyajqa khódxbfc lódxbfc thảnywlm thiếtxhat, Mặjqdoc Thầydmon cũcyffng đuehki tớehvhi đuehki lui.

Đqtnoedflt nhiêuhmjn, Vu Tửyajq Lan nhìpvwqn Tầydmon Phi.

“Đqtnoejbeu làekgn tạwltai côwllp! Côwllpekgn sao quảnywl tạwlta! Chỉutko cầydmon códxbfwllp, nhàekgnwllpi chắchfrc chắchfrn khôwllpng đuehkưpwifedflc yêuhmjn ổstuqn!” Vu Tửyajq Lan vừsffda nódxbfi vừsffda lao vềejbe phíchfra Tầydmon Phi.


Mộedflt bódxbfng ngưpwifedfli cao lớehvhn đuehkwgyong chắchfrn trưpwifehvhc mặjqdot Tầydmon Phi.

“Bádjavc gádjavi, làekgn Tầydmon Nhưpwifedflc bắchfrn trúlimrng Thiêuhmjn Vũcyff, sao bádjavc khôwllpng đuehki trádjavch tộedfli Tầydmon Nhưpwifedflc màekgn ngưpwifedflc lạwltai lạwltai đuehki trádjavch mắchfrng Tầydmon Phi?” Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh cứwgyo thếtxha đuehkwgyong chắchfrn trưpwifehvhc mặjqdot Tầydmon Phi.

“Mặjqdoc Sinh.”

Vu Tửyajq Lan trừsffdng mắchfrt lưpwifedflm Tầydmon Phi.

“Hôwllpn lễyxml bịxorlwllp ta làekgnm loạwltan, tôwllpi khôwllpng trádjavch côwllp ta thìpvwq trádjavch ai?” Vu Tửyajq Lan nổstuqi giậptjkn đuehkùhqmwng đuehkùhqmwng.

“Tầydmon Nhưpwifedflc làekgn mộedflt ảnywl đuehkàekgnn bàekgnogtdng dạwlta rắchfrn đuehkedflc, làekgnm loạwltan khôwllpng phảnywli càekgnng tốemamt sao? Bádjavc gádjavi, con thựqjiuc sựqjiu khôwllpng hiểsfvpu Tầydmon Phi đuehkãemamekgnm sai đuehkiềejbeu gìpvwq, côwllpegeky mãemami khôwllpng códxbf thai, bádjavc cũcyffng biếtxhat nguyêuhmjn nhâvfbpn tạwltai sao, làekgnekgno vẫacdun còogtdn trádjavch côwllpegeky sao?”

Lờedfli Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh nódxbfi đuehkãemam nhắchfrc nhởfmwd Vu Tửyajq Lan, Vu Tửyajq Lan hổstuq thẹylikn quay mặjqdot đuehki chỗylik khádjavc.

Đqtnoúlimrng lúlimrc nàekgny, bádjavc sỹbyekpwifehvhc ra.

“Mặjqdoc tiêuhmjn sinh đuehkãemam khôwllpng sao rồqjwdi, đuehkwltan khôwllpng trúlimrng chỗylik hiểsfvpm, hiệydmon đuehkãemam lấegeky ra rồqjwdi.”

Vu Tửyajq Lan vàekgn Mặjqdoc Thầydmon đuehkejbeu thởfmwd phàekgno.

Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff đuehkưpwifedflc đuehkưpwifa vềejbe phòogtdng bệydmonh, Vu Tửyajq Lan vàekgn Mặjqdoc Thầydmon cũcyffng rờedfli đuehki.

“Chúlimrng ta đuehki thôwllpi!” Tầydmon Phi nódxbfi.

vfbpm Mặjqdoc Sinh ngạwltac nhiêuhmjn nhìpvwqn Tầydmon Phi, “Em khôwllpng đuehki thăeeglm sao?”


Tầydmon Phi lắchfrc đuehkydmou.

“Em vẫacdun còogtdn trádjavch cậptjku ta sao?”

“Tầydmon Nhưpwifedflc vàekgnvfbpm Huệydmo Chi đuehkádjavng căeeglm hậptjkn, nhưpwifng nếtxhau Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff khôwllpng gódxbfp phầydmon xôwllp đuehkktksy, con củkhhta em códxbf lẽabqvhqmwng khôwllpng bịxorl sảnywly, đuehki thôwllpi.”

Tầydmon Phi híchfrt mộedflt hơnywli thậptjkt sâvfbpu, quay ngưpwifedfli bưpwifehvhc đuehki.

vfbpm Mặjqdoc Sinh vộedfli vàekgnng chạwltay theo.

Mộedflt tuầydmon sau.

Biệydmot thựqjiu ngoạwltai thàekgnnh.

Đqtnoâvfbpy làekgnekgni sảnywln củkhhta nhàekgn họcyffvfbpm, Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh sau khi cứwgyou Tầydmon Phi từsffdpwifehvhi sôwllpng lêuhmjn liềejben bốemam tríchfr cho côwllpfmwd đuehkâvfbpy.

Mộedflt chiếtxhac ôwllpwllp dừsffdng ởfmwd trưpwifehvhc cửyajqa, Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh bưpwifehvhc xuốemamng khỏxasqi xe, tay xádjavch mộedflt sốemam đuehkqjwdhqmwng hằchfrng ngàekgny mua cho Tầydmon Phi, anh xádjavch thẳejbeng lêuhmjn lầydmou thìpvwq thấegeky Tầydmon Phi đuehkang thu dọcyffn đuehkqjwd đuehkwltac.

“Em muốemamn đuehki sao?”

Tầydmon Phi ngẩktksng đuehkydmou nhìpvwqn Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh, sau đuehkódxbf gậptjkt đuehkydmou.

“Tạwltai sao vậptjky?” Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh vộedfli bỏxasq đuehkqjwd sang mộedflt bêuhmjn, bưpwifehvhc vàekgno phòogtdng.

Tầydmon Phi đuehkódxbfng va ly lạwltai, đuehkwgyong dậptjky.


“Em khôwllpng đuehki ởfmwd đuehkâvfbpy làekgnm gìpvwq?”

vfbpm Mặjqdoc Sinh kéqwito chặjqdot tay Tầydmon Phi.

“Phi Phi, em biếtxhat tìpvwqnh cảnywlm củkhhta anh dàekgnnh cho em, bâvfbpy giờedfl mọcyffi chuyệydmon đuehkãemam kếtxhat thúlimrc! Em đuehkếtxhan vớehvhi sanh códxbf đuehkưpwifedflc khôwllpng? Anh khôwllpng quan tâvfbpm em đuehkãemam từsffdng kếtxhat hôwllpn, cũcyffng khôwllpng quan tâvfbpm em từsffdng sảnywly thai, chúlimrng ta kếtxhat hôwllpn códxbf đuehkưpwifedflc khôwllpng?”

vfbpm Mặjqdoc Sinh khôwllpng tiếtxhac biểsfvpu lộedflpvwqnh cảnywlm củkhhta mìpvwqnh.

Anh giúlimrp Tầydmon Phi hoàekgnn thàekgnnh mọcyffi chuyệydmon đuehkejbeu làekgnpvwq muốemamn đuehkedfli Tầydmon Phi códxbf mộedflt ngàekgny sẽabqv buôwllpng xuôwllpi mọcyffi thứwgyo, ởfmwduhmjn cạwltanh anh.

Tầydmon Phi nhìpvwqn ádjavnh mắchfrt châvfbpn thàekgnnh củkhhta Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh, côwllp khôwllpng hềejbe nghi ngờedfl việydmoc anh yêuhmju côwllp.

wllp khẽabqvlimrt tay ra.

“Mặjqdoc Sinh, em xin lỗyliki.”

“Anh khôwllpng cầydmon lờedfli xin lỗyliki củkhhta em, anh muốemamn em ởfmwduhmjn anh!”

Tầydmon Phi lắchfrc đuehkydmou.

“Anh đuehkãemam cứwgyou mạwltang em, nếtxhau khôwllpng códxbf anh em đuehkãemam chếtxhat rồqjwdi, vốemamn dĩlirh em nêuhmjn gảnywl cho anh, bấegekt luậptjkn anh đuehkưpwifa ra yêuhmju cầydmou gìpvwq em cũcyffng nêuhmjn đuehkqjwdng ýuehk, nhưpwifng…”

vfbpm Mặjqdoc Sinh lặjqdong lẽabqv nhìpvwqn Tầydmon Phi.

“Nếtxhau em thựqjiuc sựqjiu đuehkqjwdng ýuehkfmwduhmjn anh, nhưpwif vậptjky làekgn hạwltai anh, Mặjqdoc Sinh, trảnywli qua nhiềejbeu chuyệydmon nhưpwif vậptjky khiếtxhan em càekgnng tỉutkonh tádjavo, xin lỗyliki anh, em khôwllpng yêuhmju anh…”


vfbpm Mặjqdoc Sinh đuehkau khổstuqlimri đuehkydmou.

“Em yêuhmju Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff, em yêuhmju anh ấegeky suốemamt tádjavm năeeglm ròogtdng, em từsffdng cho rằchfrng chỉutko cầydmon chúlimrng em ởfmwduhmjn nhau, chỉutko cầydmon em yêuhmju anh ấegeky mọcyffi chuyệydmon sẽabqv khôwllpng thàekgnnh vấegekn đuehkejbe, chỉutkodxbf đuehkiềejbeu kếtxhat hôwllpn hai năeeglm khiếtxhan em nhậptjkn ra rằchfrng tìpvwqnh yêuhmju phảnywli xuấegekt phádjavt từsffd hai phíchfra, nếtxhau nhưpwif hai ngưpwifedfli trong hôwllpn nhâvfbpn, chỉutkodxbf mộedflt ngưpwifedfli yêuhmju đuehkơnywln phưpwifơnywlng sẽabqv khôwllpng thểsfvp hạwltanh phúlimrc đuehkưpwifedflc.”

“…”

“Em vàekgn Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff chíchfrnh làekgnchfr dụaouq tốemamt nhấegekt, hai năeeglm rồqjwdi, khôwllpng phảnywli em chưpwifa từsffdng cốemam gắchfrng lấegeky lòogtdng anh ấegeky, cũcyffng khôwllpng phảnywli chưpwifa thửyajq gầydmon gũcyffi anh ấegeky, vậptjky màekgn suốemamt hai năeeglm chúlimrng em chảnywldxbfi chuyệydmon đuehkưpwifedflc mấegeky câvfbpu, cuốemami cùhqmwng chỉutkoekgnm tổstuqn thưpwifơnywlng nhau, cứwgyo nhưpwif vậptjky khôwllpng bằchfrng chia tay.”

vfbpm Mặjqdoc Sinh lặjqdong lẽabqv thởfmwdekgni, “Vậptjky em códxbf dựqjiu đuehkxorlnh gìpvwq?”

“Em muốemamn thay đuehkstuqi môwllpi trưpwifedflng sốemamng, quêuhmjn đuehki mọcyffi thứwgyofmwd đuehkâvfbpy, quêuhmjn Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff, bắchfrt đuehkydmou cuộedflc sốemamng mớehvhi.”

“Nhưpwifng em khôwllpng thểsfvp cho anh mộedflt cơnywl hộedfli sao?”

Tầydmon Phi khẽabqv mỉutkom cưpwifedfli.

“Anh sẽabqv gặjqdop đuehkưpwifedflc ngưpwifedfli con gádjavi tốemamt hơnywln em. Mặjqdoc Sinh, em hi vọcyffng anh đuehksffdng yêuhmju đuehkơnywln phưpwifơnywlng giốemamng em, em luôwllpn yêuhmju Mặjqdoc Thiêuhmjn Vũcyff nhưpwifng anh ấegeky lạwltai yêuhmju ngưpwifedfli khádjavc, em hi vọcyffng tưpwifơnywlng lai anh códxbf thểsfvppvwqm đuehkưpwifedflc mộedflt ngưpwifedfli màekgn anh yêuhmju côwllpegeky, côwllpegeky cũcyffng yêuhmju anh.”

vfbpm Mặjqdoc Sinh nghe côwllpdxbfi vậptjky liềejben cúlimri đuehkydmou.

“Phi Phi, thựqjiuc ra anh…”

“Sao vậptjky?”

Mặjqdoc Sinh đuehkang đuehkegeku tranh nộedfli tâvfbpm, anh đuehkegekm mạwltanh mộedflt nhádjavt lêuhmjn tưpwifedflng.

“Anh đuehkãemam gạwltat em!”

“Gạwltat em?”

Tầydmon Phi khôwllpng hiểsfvpu.

“Thiêuhmjn Vũcyff cậptjku ấegeky yêuhmju em!”

Nụaouqpwifedfli củkhhta Tầydmon Phi sữhajung lạwltai, sau đuehkódxbfwllp mỉutkom cưpwifedfli lúlimrng túlimrng.

“Sao códxbf thểsfvp vậptjky đuehkưpwifedflc?”

“Làekgn cậptjku ta nódxbfi vớehvhi anh! Bádjavc Mặjqdoc giádjavo dụaouqc cậptjku ta rấegekt khắchfrt khe, bádjavc ấegeky luôwllpn cho rằchfrng phụaouq nữhajuekgnwllpng cụaouqhqmwng đuehksfvp sinh con nốemami dõabqvi tôwllpng đuehkưpwifedflng, khôwllpng thểsfvpdxbfpvwqnh cảnywlm, vìpvwq thếtxha Thiêuhmjn Vũcyff biếtxhat rằchfrng nếtxhau nhưpwif cậptjku ta ởfmwduhmjn em, đuehkedfli tớehvhi khi kếtxhat hôwllpn bádjavc Mặjqdoc chắchfrc chắchfrn sẽabqv chia rẽabqv hai ngưpwifedfli!”

Tầydmon Phi nghe Lâvfbpm Mặjqdoc Sinh nódxbfi vậptjky lậptjkp tứwgyoc sữhajung ngưpwifedfli.

“Vìpvwq thếtxha, cậptjku ấegeky cốemampvwqnh giảnywl vờedfluhmju Tầydmon Nhưpwifedflc, hai nhàekgn Tầydmon, Mặjqdoc vốemamn códxbfwllpn ưpwifehvhc, bádjavc Mặjqdoc nhấegekt đuehkxorlnh sẽabqv chia rẽabqv cậptjku ta vàekgn Tầydmon Nhưpwifedflc, cuốemami cùhqmwng sẽabqv lấegeky em!”

“Khôwllpng… đuehkiềejbeu nàekgny làekgn khôwllpng thểsfvp!”

“Làekgn thậptjkt, Phi Phi, anh khôwllpng gạwltat em, làekgn chíchfrnh cậptjku ta nódxbfi vớehvhi anh nhưpwif vậptjky, ngưpwifedfli cậptjku ta yêuhmju thựqjiuc sựqjiuekgn em, việydmoc nàekgny chỉutkodxbfpvwqnh anh biếtxhat, anh khôwllpng nódxbfi vớehvhi em làekgn muốemamn…”

vfbpm Mặjqdoc Sinh thởfmwdekgni.

“Khôwllpng ngờedfl em vẫacdun yêuhmju cậptjku ta, anh xin lỗyliki, anh khôwllpng nêuhmjn giấegeku em.”

uhmjn ngoàekgni vọcyffng lạwltai tiếtxhang gõabqv cửyajqa.

- -- Hếtxhat ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.