Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 19 : Hãy đưa ra bằng chứng

    trước sau   
Mọgkpai ngưazjglovwi vộlovwi vàiflrng khiêhbnrng Lâxvzgm Huệgkpa Chi ra ngoàiflri, đddfpưazjga tớykoii bệgkpanh việgkpan.

Sựaumt việgkpac diễkriln ra ởkciv hiệgkpan trưazjglovwng hôprsfn lễkril vẫeytrn tiếphfwp diễkriln.

“Côprsfiflr ngưazjglovwi hay làiflr ma?” Tầxdibn Nhưazjghrqgc chỉxnwaiflro Tầxdibn Phi nóyfpci.

“Côprsfyfpci xem?”

Tầxdibn Phi mỉxnwam cưazjglovwi.

“Côprsf… tấeytrt cảhvjr nhữaumtng đddfpiềheutu nàiflry đddfpheutu làiflr do côprsf giởkciv tròlovw! Côprsfiflr mộlovwt ảhvjr đddfpàiflrn bàiflr bỉxnwafyili!”


“Tôprsfi bỉxnwafyili? Sao cóyfpc thểhrqg bằjyeung côprsf đddfpưazjghrqgc! Em gáaumti yêhbnru quýdsdg củddfpa tôprsfi!”

Tầxdibn Phi cưazjglovwi nhạzwsat.

Tầxdibn Phi đddfplovwt nhiêhbnrn bưazjgykoic tớykoii giữaumta sâxvzgn khấeytru, đddfpưazjga mắwkcht nhìuxohn xung quanh.

“Hai năxismm trưazjgykoic, mọgkpai ngưazjglovwi đddfpheutu nóyfpci nhàiflr họgkpa Tầxdibn pháaumt sảhvjrn, tôprsfi khôprsfng còlovwn chỗsate dựaumta, phảhvjri dựaumta vàiflro thủddfp đddfpoạzwsan bỉxnwafyili đddfphrqgazjgykoip chồxrrpng chưazjga cưazjgykoii củddfpa em gáaumti mìuxohnh, mọgkpai ngưazjglovwi đddfpheutu nóyfpci tôprsfi làiflrhvjr đddfpiếphfwm thủddfp đddfpoạzwsan, nhưazjgng tấeytrt cảhvjr nhữaumtng việgkpac nàiflry đddfpheutu làiflr âxvzgm mưazjgu củddfpa ngưazjglovwi đddfpưazjghrqgc tôprsfn làiflr tháaumtnh nữaumt!”

Tầxdibn Phi chỉxnwa tay.

“Làiflrprsf ta chuốykoic thuốykoic mêhbnr cho tôprsfi, khiếphfwn tôprsfi vàiflr Mặuaqqc Thiêhbnrn Vũdgfu nảhvjry sinh quan hệgkpa, lạzwsai éprsfp nhàiflr họgkpa Mặuaqqc phảhvjri cưazjgykoii tôprsfi, cũdgfung chỉxnwaiflrprsf ta đddfpãokwq bỏykoi thuốykoic tráaumtnh thai vàiflro thứykoic ăxismn củddfpa tôprsfi, hủddfpy hoạzwsai cơnzpg thểhrqgprsfi, khiếphfwn hai năxismm tôprsfi khôprsfng thểhrqgyfpc thai, thậuxohm chílwyd khiếphfwn tôprsfi bịwkch sảhvjry thai, con củddfpa tôprsfi mớykoii chỉxnwaaumtu tuầxdibn tuổfyili…”

Tầxdibn Phi nóyfpci tớykoii đddfpâxvzgy, hai mắwkcht đddfpeytrm lệgkpa, giọgkpang nóyfpci nghẹddfpn ngàiflro.

“Cũdgfung chỉxnwaiflrprsf ta, khi côprsfng ty nhàiflr họgkpa Tầxdibn chuẩnbpzn bịwkch tham gia sàiflrn chứykoing khoáaumtn, tôprsfi đddfpòlovwi cổfyil phầxdibn thuộlovwc vềheutuxohnh, côprsf ta bềheut ngoàiflri đddfpxrrpng ýdsdg nhưazjgng ngấeytrm ngầxdibm ra tay giếphfwt tôprsfi, đddfpnbpzy tôprsfi xuốykoing sôprsfng!”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc lậuxohp tứykoic lắwkchc đddfpxdibu, “Khôprsfng phảhvjri, khôprsfng phảhvjri nhưazjg vậuxohy!”

“Mọgkpai ngưazjglovwi đddfpheutu thấeytry đddfpóyfpc! Lâxvzgm Huệgkpa Chi ban nãokwqy cũdgfung nóyfpci vậuxohy! Mọgkpai ngưazjglovwi đddfpheutu cóyfpc thểhrqgiflrm chứykoing!”

hbnrn dưazjgykoii mọgkpai ngưazjglovwi tiếphfwp tụrgznc bàiflrn táaumtn xôprsfn xao.

“Thậuxoht đddfplovwc áaumtc!”

“Hai mẹddfp con đddfpheutu xấeytru xa!”


“Chảhvjr tráaumtch Lâxvzgm Huệgkpa Chi sợhrqgokwqi tớykoii vậuxohy!”



“Khôprsfng phảhvjri! Khôprsfng phảhvjri vậuxohy! Mẹddfpprsfi bịwkch đddfphbnrn rồxrrpi, lờlovwi bàiflryfpci sao cóyfpc thểhrqg tin đddfpưazjghrqgc?”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc nhanh chóyfpcng đddfpykoing vữaumtng, khiếphfwn mìuxohnh bìuxohnh tĩommunh trởkciv lạzwsai.

“Mấeytry ngàiflry nay mẹddfpprsfi bậuxohn rộlovwn lo liệgkpau hôprsfn lễkril cho tôprsfi nêhbnrn đddfpãokwq quáaumt mệgkpat mỏykoii, hơnzpgn nữaumta thờlovwi gian trưazjgykoic cáaumti chếphfwt củddfpa Tầxdibn Phi làiflr mộlovwt cúqspi đddfphvjrlwydch rấeytrt lớykoin đddfpykoii vớykoii bàiflr, vìuxoh thếphfw mớykoii bịwkch bệgkpanh nhưazjg vậuxohy, lờlovwi bàiflryfpci khôprsfng thểhrqg tin đddfpưazjghrqgc!”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc hílwydt thởkciv thậuxoht sâxvzgu, “Còlovwn côprsf! Côprsf giảhvjr vờlovw chếphfwt!”

“Tầxdibn Nhưazjghrqgc! Tớykoii nưazjgykoic nàiflry rồxrrpi màiflrprsf vẫeytrn còlovwn nóyfpci ra đddfpưazjghrqgc nhữaumtng lờlovwi nhưazjg thếphfw, rốykoit cuộlovwc tráaumti tim côprsf đddfplovwc đddfpwkcha tớykoii nhưazjglovwng nàiflro?”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc giàiflrnh lấeytry micro từokwq tay ngưazjglovwi dẫeytrn chưazjgơnzpgng trìuxohnh vẫeytrn đddfpang sửqkepng sốykoit.

“Mọgkpai ngưazjglovwi đddfpokwqng tin lờlovwi ngưazjglovwi đddfpàiflrn bàiflriflry! Côprsf ta giảhvjr chếphfwt! Côprsf ta đddfpãokwq hủddfpy hoạzwsai hôprsfn lễkril củddfpa tôprsfi mộlovwt lầxdibn, bâxvzgy giờlovwprsf ta lạzwsai muốykoin hủddfpy hoạzwsai thêhbnrm lầxdibn nữaumta! Tôprsfi mớykoii làiflr ngưazjglovwi bịwkch hạzwsai! Côprsf ta làiflrm mẹddfpprsfi pháaumtt đddfphbnrn, bâxvzgy giờlovw lạzwsai tớykoii hạzwsai tôprsfi! Côprsf ta làiflr mộlovwt ngưazjglovwi đddfpàiflrn bàiflr áaumtc đddfplovwc!”

Tầxdibn Phi thầxdibm thởkciviflri.

“Tầxdibn Nhưazjghrqgc, tôprsfi áaumtc đddfplovwc?” Tầxdibn Phi gưazjghrqgng cưazjglovwi, côprsf ta còlovwn đddfpwkchnh vùrgznng vẫeytry tớykoii lúqspic nàiflro?

“Đirvpúqsping vậuxohy, côprsf áaumtc đddfplovwc! Côprsf áaumtc đddfplovwc tớykoii mứykoic kiểhrqgm tra biếphfwt đddfpưazjghrqgc mìuxohnh mang thai con gáaumti liềheutn đddfpi pháaumt thai! Bâxvzgy giờlovw lạzwsai đddfpfyil vạzwsaprsfi cho côprsf uốykoing thuốykoic tráaumtnh thai! Cáaumtc vịwkch, chílwydnh làiflrprsf ta, côprsf ta biếphfwt mìuxohnh sinh con gáaumti sẽfofl khôprsfng thểhrqg đddfpòlovwi tàiflri sảhvjrn củddfpa nhàiflr họgkpa Mặuaqqc, vìuxoh thếphfw đddfpãokwq đddfpi pháaumt thai! Kếphfwt quảhvjr Thiêhbnrn Vũdgfu biếphfwt đddfpưazjghrqgc, bâxvzgy giờlovw ngưazjghrqgc lạzwsai lạzwsai vu khốykoing cho tôprsfi! Côprsf ta đddfpang vu khốykoing!”

Mọgkpai ngưazjglovwi bêhbnrn dưazjgykoii đddfpheutu khôprsfng hiểhrqgu gìuxoh!


“Tôprsfi cóyfpc bằjyeung chứykoing! Báaumtc sỹkciv Trưazjgơnzpgng củddfpa bệgkpanh việgkpan phụrgzn sảhvjrn chílwydnh làiflr bằjyeung chứykoing củddfpa tôprsfi! Tầxdibn Phi, côprsfyfpci nhiềheutu vậuxohy, côprsfyfpc bằjyeung chứykoing khôprsfng? Nhâxvzgn chứykoing, vậuxoht chứykoing đddfpâxvzgu, côprsfyfpc khôprsfng?”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc hùrgznng hổfyilxismm dọgkpaa.

“Tôprsfi…”

Tầxdibn Phi khôprsfng biếphfwt nóyfpci sao.

Nếphfwu nhưazjgprsfyfpc thểhrqguxohm ra bằjyeung chứykoing thìuxoh đddfpãokwq khôprsfng phảhvjri dùrgznng tớykoii chiêhbnru dọgkpaa ma nàiflry, chílwydnh vìuxoh trong tay khôprsfng cóyfpc chứykoing cứykoihbnrn côprsf mớykoii phảhvjri đddfpưazjga ra hạzwsaaumtch nàiflry.

Mặuaqqc dùrgzn thílwydm Trưazjgơnzpgng cóyfpc thểhrqgiflrm nhâxvzgn chứykoing, nhưazjgng nghĩommu tớykoii hoàiflrn cảhvjrnh gia đddfpìuxohnh thílwydm Trưazjgơnzpgng rấeytrt khóyfpc khăxismn, nếphfwu nhưazjguxoh việgkpac nàiflry màiflr bịwkchaumto thùrgzn, côprsf thựaumtc sựaumt khôprsfng nhẫeytrn tâxvzgm, vìuxoh thếphfwprsf khôprsfng đddfpi tìuxohm thílwydm Trưazjgơnzpgng.

“Đirvpúqsping thếphfw, Tầxdibn Phi, nóyfpci cóyfpcaumtch máaumtch cóyfpc chứykoing! Côprsfyfpc bằjyeung chứykoing khiếphfwn mọgkpai ngưazjglovwi tin mìuxohnh khôprsfng?” Bêhbnrn dưazjgykoii bỗsateng cóyfpc ngưazjglovwi lêhbnrn tiếphfwng chấeytrt vấeytrn.

“Nhữaumtng lờlovwi Lâxvzgm Huệgkpa Chi nóyfpci ban nãokwqy đddfpheutu làiflr bằjyeung chứykoing!” Tầxdibn Phi phảhvjrn báaumtc.

Tầxdibn Nhưazjghrqgc mỉxnwam cưazjglovwi.

“Tôprsfi đddfpãokwqyfpci mẹddfpprsfi bịwkch đddfphbnrn màiflr, lờlovwi mẹddfpprsfi nóyfpci khôprsfng tílwydnh, huốykoing hồxrrp mẹddfpprsfi bịwkchprsf dọgkpaa nạzwsat!”

“Khôprsfng làiflrm việgkpac khuấeytrt tấeytrt thìuxoh đddfpâxvzgu phảhvjri sợhrqg, nếphfwu cáaumtc ngưazjglovwi khôprsfng làiflrm việgkpac gìuxohyfpc lỗsatei vớykoii tôprsfi thìuxohiflr ta đddfpâxvzgu thểhrqgiflro sợhrqgokwqi nhưazjg vậuxohy?”

Tầxdibn Phi giậuxohn dữaumt chỉxnwa trílwydch.

Tầxdibn Nhưazjghrqgc nhưazjg thểhrqg hoàiflrn toàiflrn bìuxohnh tĩommunh.


“Nhữaumtng ngưazjglovwi lớykoin tuổfyili nhưazjg mẹddfpprsfi đddfpheutu tin chuyệgkpan ma quỷvkif, gầxdibn đddfpâxvzgy vìuxoh bậuxohn rộlovwn liêhbnrn tụrgznc, tinh thầxdibn mệgkpat mỏykoii, côprsf giảhvjr ma giảhvjr quỷvkifrgzn dọgkpaa mẹddfpprsfi, đddfpưazjgơnzpgng nhiêhbnrn mẹddfpprsfi sẽfoflyfpci linh tinh, bâxvzgy giờlovw mẹddfpprsfi bịwkchprsf dọgkpaa ngấeytrt xỉxnwau, tôprsfi nghĩommuprsfdgfung phảhvjri chịwkchu tráaumtch nhiệgkpam!”

“Côprsf…”

“Khôprsfng cóyfpc chứykoing cứykoi thìuxoh đddfpokwqng ăxismn nóyfpci linh tinh!”

“Đirvpúqsping vậuxohy, đddfpúqsping vậuxohy! Bâxvzgy giờlovwiflr thờlovwi đddfpzwsai nàiflro rồxrrpi màiflrlovwn giảhvjr ma giảhvjr quỷvkif!”

Mọgkpai ngưazjglovwi bắwkcht đddfpxdibu ủddfpng hộlovw Tầxdibn Nhưazjghrqgc.

Ai bảhvjro trưazjgykoic giờlovw Tầxdibn Nhưazjghrqgc đddfpãokwqxvzgy dựaumtng hìuxohnh tưazjghrqgng vôprsfrgznng hoàiflrn mỹkciv trong mắwkcht mọgkpai ngưazjglovwi? Mọgkpai ngưazjglovwi nhấeytrt thờlovwi khôprsfng thểhrqg tin đddfpưazjghrqgc Tầxdibn Nhưazjghrqgc lạzwsai làiflr mộlovwt áaumtc phụrgznlovwng dạzwsa hiểhrqgm đddfplovwc.

Tầxdibn Nhưazjghrqgc nghe thấeytry nhữaumtng lờlovwi ủddfpng hộlovw củddfpa mọgkpai ngưazjglovwi, càiflrng thêhbnrm an tâxvzgm.

“Tầxdibn Phi, côprsfyfpci tôprsfi chuốykoic thuốykoic mêhbnr cho côprsf đddfphrqgprsfhbnrn giưazjglovwng vớykoii Thiêhbnrn Vũdgfu, vậuxohy tôprsfi hỏykoii côprsf, tôprsfi vàiflr Thiêhbnrn Vũdgfuiflr thanh mai trúqspic mãokwq, tôprsfi yêhbnru Thiêhbnrn Vũdgfu nhưazjg vậuxohy, giữaumtuxohnh vìuxoh anh ấeytry, thậuxohm chílwyd hai ngưazjglovwi kếphfwt hôprsfn hai năxismm rồxrrpi tôprsfi cũdgfung khôprsfng hềheuthbnru ai kháaumtc, tạzwsai sao tôprsfi lạzwsai đddfphrqg hai ngưazjglovwi đddfpếphfwn vớykoii nhau chứykoi?”

Nghe xong câxvzgu hỏykoii nàiflry, Tầxdibn Phi lùrgzni lạzwsai mộlovwt bưazjgykoic.

“Đirvpúqsping vậuxohy, Tầxdibn Nhưazjghrqgc tiểhrqgu thưazjg sao cóyfpc thểhrqg đddfpnbpzy ngưazjglovwi đddfpàiflrn ôprsfng mìuxohnh yêhbnru cho côprsf đddfpưazjghrqgc chứykoi? Côprsfeytry đddfpâxvzgu cóyfpc ngốykoic vậuxohy?”

“Tầxdibn Phi, xin côprsf nếphfwu cóyfpcyfpci dốykoii thìuxohdgfung nóyfpci cho bàiflri bảhvjrn mộlovwt chúqspit! Ngưazjglovwi đddfpàiflrn bàiflr nhưazjgprsf đddfpúqsping làiflr đddfplovwc áaumtc tộlovwt đddfplovw!”

“Chưazjga bao giờlovw thấeytry ngưazjglovwi đddfpàiflrn bàiflriflro nhưazjg thếphfwiflry! Nêhbnrn bắwkcht côprsf ta lạzwsai!”

Ngưazjglovwi bêhbnrn dưazjgykoii liêhbnrn tụrgznc lêhbnrn tiếphfwng ủddfpng hộlovw Tầxdibn Nhưazjghrqgc.


“Còlovwn nữaumta, tôprsfi hỏykoii côprsf, tạzwsai sao côprsf lạzwsai giảhvjr chếphfwt? Rốykoit cuộlovwc côprsfyfpc mụrgznc đddfpílwydch gìuxoh?”

Tầxdibn Phi kinh hoàiflrng nhìuxohn Tầxdibn Nhưazjghrqgc, đddfpúqsping vậuxohy, côprsf phảhvjri trảhvjr lờlovwi câxvzgu hỏykoii nàiflry ra sao?”

prsf thoáaumtt chếphfwt, tỉxnwa mỉxnwahbnrn kếphfw hoạzwsach toàiflrn bộlovw, nhưazjgng mọgkpai việgkpac khôprsfng diễkriln ra nhưazjg kếphfw hoạzwsach, phảhvjri làiflrm sao đddfpâxvzgy?

xvzgy giờlovw phảhvjri làiflrm sao đddfpâxvzgy?

“Chílwydnh làiflrprsf đddfpãokwq hạzwsai tôprsfi! Năxismm đddfpóyfpc chílwydnh làiflrprsf chuốykoic thuốykoic mêhbnr cho tôprsfi! Thuốykoic tráaumtnh thai làiflrprsf bỏykoiiflro thứykoic ăxismn, cũdgfung làiflrprsf muốykoin giếphfwt tôprsfi! Côprsfaumtm làiflrm màiflr khôprsfng dáaumtm thừokwqa nhậuxohn sao?” Tầxdibn Phi phẫeytrn nộlovw chỉxnwa tay vềheut phílwyda Tầxdibn Nhưazjghrqgc.

“Nhữaumtng việgkpac tôprsfi làiflrm tôprsfi dáaumtm thừokwqa nhậuxohn, nhữaumtng việgkpac khôprsfng phảhvjri tôprsfi làiflrm sao tôprsfi phảhvjri thừokwqa nhậuxohn?” Giọgkpang nóyfpci củddfpa Tầxdibn Nhưazjghrqgc vôprsfrgznng kiêhbnrn đddfpwkchnh.

“Côprsfyfpcaumtm thềheut đddfplovwc khôprsfng?”

“Việgkpac nàiflry cóyfpcuxohiflr khôprsfng dáaumtm chứykoi? Nếphfwu nhưazjgprsfi làiflrm nhữaumtng việgkpac nàiflry vậuxohy thìuxohprsfi sẽfofl bịwkchprsft đddfpáaumtnh, khôprsfng đddfpưazjghrqgc chếphfwt tửqkep tếphfw! Uốykoing nưazjgykoic chếphfwt sặuaqqc, ăxismn cơnzpgm chếphfwt nghẹddfpn, ra đddfpưazjglovwng bịwkch xe đddfpâxvzgm chếphfwt! Đirvpưazjghrqgc rồxrrpi chứykoi?”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc mỉxnwam cưazjglovwi gian xảhvjro.

Chỉxnwaiflr thềheutiflr thôprsfi, dùrgzn sao côprsfdgfung khôprsfng tin nhữaumtng đddfpiềheutu nàiflry.

“Côprsf…”

“Khôprsfng nóyfpci đddfpưazjghrqgc nữaumta rồxrrpi phảhvjri khôprsfng? Đirvpưazjghrqgc, vậuxohy tôprsfi xin tiếphfwp tụrgznc nóyfpci cho mọgkpai ngưazjglovwi hay, tạzwsai sao côprsf ta lạzwsai giảhvjr chếphfwt, vìuxoh Thiêhbnrn Vũdgfu ly hôprsfn vớykoii côprsf ta, côprsf ta khôprsfng lấeytry đddfpưazjghrqgc mộlovwt xu nàiflro cảhvjr, thếphfwhbnrn mớykoii tớykoii nhàiflrprsfi đddfpòlovwi cổfyil phầxdibn củddfpa nhàiflr họgkpa Tầxdibn, bâxvzgy giờlovw lạzwsai cốykoiuxohnh xuấeytrt hiệgkpan đddfpfyil mọgkpai tộlovwi lêhbnrn đddfpxdibu tôprsfi, chiếphfwm hếphfwt tàiflri sảhvjrn nhàiflr họgkpa Tầxdibn! Ngưazjglovwi đddfpàiflrn bàiflriflry chỉxnwa quan tâxvzgm tớykoii tiềheutn màiflr thôprsfi.”

Tầxdibn Nhưazjghrqgc vừokwqa dứykoit lờlovwi, xung quanh lậuxohp tứykoic vang lêhbnrn tiếphfwng chửqkepi rủddfpa Tầxdibn Phi.

Mặuaqqc Thiêhbnrn Vũdgfu từokwq từokwqazjgykoic tớykoii, đddfpếphfwn bêhbnrn Tầxdibn Nhưazjghrqgc.

Tầxdibn Nhưazjghrqgc suýdsdgt chúqspit nữaumta đddfpãokwq quêhbnrn mấeytrt Mặuaqqc Thiêhbnrn Vũdgfu, côprsf ta e ấeytrp đddfpykoing cạzwsanh anh.

“Thiêhbnrn Vũdgfu, anh nhấeytrt đddfpwkchnh khôprsfng đddfpưazjghrqgc tin lờlovwi ngưazjglovwi đddfpàiflrn bàiflriflry! Anh phảhvjri tin em, em yêhbnru anh.”

- -- Hếphfwt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.