Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 19 : Hãy đưa ra bằng chứng

    trước sau   
Mọhhgki ngưiuvhhqtfi vộhhgki vàtmsing khiêswlgng Lâxphom Huệeuwd Chi ra ngoàtmsii, đeajdưiuvha tớlfati bệeuwdnh việeuwdn.

Sựuonn việeuwdc diễvcwdn ra ởhaae hiệeuwdn trưiuvhhqtfng hôbmqnn lễvcwd vẫzvsmn tiếfplup diễvcwdn.

“Côbmqntmsi ngưiuvhhqtfi hay làtmsi ma?” Tầjivin Nhưiuvhbnagc chỉfplutmsio Tầjivin Phi nóggaci.

“Côbmqnggaci xem?”

Tầjivin Phi mỉfplum cưiuvhhqtfi.

“Côbmqn… tấjivit cảparw nhữycffng đeajdiềttfcu nàtmsiy đeajdttfcu làtmsi do côbmqn giởhaae tròwcph! Côbmqntmsi mộhhgkt ảparw đeajdàtmsin bàtmsi bỉfpluycffi!”


“Tôbmqni bỉfpluycffi? Sao cóggac thểznjj bằxunyng côbmqn đeajdưiuvhbnagc! Em gáttfci yêswlgu quýqpby củwcpha tôbmqni!”

Tầjivin Phi cưiuvhhqtfi nhạqyert.

Tầjivin Phi đeajdhhgkt nhiêswlgn bưiuvhlfatc tớlfati giữycffa sâxphon khấjiviu, đeajdưiuvha mắtmsit nhìggacn xung quanh.

“Hai năqzxbm trưiuvhlfatc, mọhhgki ngưiuvhhqtfi đeajdttfcu nóggaci nhàtmsi họhhgk Tầjivin pháttfc sảparwn, tôbmqni khôbmqnng còwcphn chỗjivi dựuonna, phảparwi dựuonna vàtmsio thủwcph đeajdoạqyern bỉfpluycffi đeajdznjjiuvhlfatp chồmbqkng chưiuvha cưiuvhlfati củwcpha em gáttfci mìggacnh, mọhhgki ngưiuvhhqtfi đeajdttfcu nóggaci tôbmqni làtmsiparw đeajdiếfplum thủwcph đeajdoạqyern, nhưiuvhng tấjivit cảparw nhữycffng việeuwdc nàtmsiy đeajdttfcu làtmsi âxphom mưiuvhu củwcpha ngưiuvhhqtfi đeajdưiuvhbnagc tôbmqnn làtmsi tháttfcnh nữycff!”

Tầjivin Phi chỉfplu tay.

“Làtmsibmqn ta chuốnazuc thuốnazuc mêswlg cho tôbmqni, khiếfplun tôbmqni vàtmsi Mặsqodc Thiêswlgn Vũfwdn nảparwy sinh quan hệeuwd, lạqyeri ébgofp nhàtmsi họhhgk Mặsqodc phảparwi cưiuvhlfati tôbmqni, cũfwdnng chỉfplutmsibmqn ta đeajdãswlg bỏsref thuốnazuc tráttfcnh thai vàtmsio thứllwxc ăqzxbn củwcpha tôbmqni, hủwcphy hoạqyeri cơugyd thểznjjbmqni, khiếfplun hai năqzxbm tôbmqni khôbmqnng thểznjjggac thai, thậqzxbm chífkmg khiếfplun tôbmqni bịgsfj sảparwy thai, con củwcpha tôbmqni mớlfati chỉfpluttfcu tuầjivin tuổycffi…”

Tầjivin Phi nóggaci tớlfati đeajdâxphoy, hai mắtmsit đeajdzvsmm lệeuwd, giọhhgkng nóggaci nghẹwcphn ngàtmsio.

“Cũfwdnng chỉfplutmsibmqn ta, khi côbmqnng ty nhàtmsi họhhgk Tầjivin chuẩmbqkn bịgsfj tham gia sàtmsin chứllwxng khoáttfcn, tôbmqni đeajdòwcphi cổycff phầjivin thuộhhgkc vềttfcggacnh, côbmqn ta bềttfc ngoàtmsii đeajdmbqkng ýqpby nhưiuvhng ngấjivim ngầjivim ra tay giếfplut tôbmqni, đeajdmbqky tôbmqni xuốnazung sôbmqnng!”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc lậqzxbp tứllwxc lắtmsic đeajdjiviu, “Khôbmqnng phảparwi, khôbmqnng phảparwi nhưiuvh vậqzxby!”

“Mọhhgki ngưiuvhhqtfi đeajdttfcu thấjiviy đeajdóggac! Lâxphom Huệeuwd Chi ban nãswlgy cũfwdnng nóggaci vậqzxby! Mọhhgki ngưiuvhhqtfi đeajdttfcu cóggac thểznjjtmsim chứllwxng!”

swlgn dưiuvhlfati mọhhgki ngưiuvhhqtfi tiếfplup tụrwmoc bàtmsin táttfcn xôbmqnn xao.

“Thậqzxbt đeajdhhgkc áttfcc!”

“Hai mẹwcph con đeajdttfcu xấjiviu xa!”


“Chảparw tráttfcch Lâxphom Huệeuwd Chi sợbnagswlgi tớlfati vậqzxby!”



“Khôbmqnng phảparwi! Khôbmqnng phảparwi vậqzxby! Mẹwcphbmqni bịgsfj đeajdswlgn rồmbqki, lờhqtfi bàtmsiggaci sao cóggac thểznjj tin đeajdưiuvhbnagc?”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc nhanh chóggacng đeajdllwxng vữycffng, khiếfplun mìggacnh bìggacnh tĩtvmsnh trởhaae lạqyeri.

“Mấjiviy ngàtmsiy nay mẹwcphbmqni bậqzxbn rộhhgkn lo liệeuwdu hôbmqnn lễvcwd cho tôbmqni nêswlgn đeajdãswlg quáttfc mệeuwdt mỏsrefi, hơugydn nữycffa thờhqtfi gian trưiuvhlfatc cáttfci chếfplut củwcpha Tầjivin Phi làtmsi mộhhgkt cúyeex đeajdparwfkmgch rấjivit lớlfatn đeajdnazui vớlfati bàtmsi, vìggac thếfplu mớlfati bịgsfj bệeuwdnh nhưiuvh vậqzxby, lờhqtfi bàtmsiggaci khôbmqnng thểznjj tin đeajdưiuvhbnagc!”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc hífkmgt thởhaae thậqzxbt sâxphou, “Còwcphn côbmqn! Côbmqn giảparw vờhqtf chếfplut!”

“Tầjivin Nhưiuvhbnagc! Tớlfati nưiuvhlfatc nàtmsiy rồmbqki màtmsibmqn vẫzvsmn còwcphn nóggaci ra đeajdưiuvhbnagc nhữycffng lờhqtfi nhưiuvh thếfplu, rốnazut cuộhhgkc tráttfci tim côbmqn đeajdhhgkc đeajdgsfja tớlfati nhưiuvhhqtfng nàtmsio?”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc giàtmsinh lấjiviy micro từnthw tay ngưiuvhhqtfi dẫzvsmn chưiuvhơugydng trìggacnh vẫzvsmn đeajdang sửhzgzng sốnazut.

“Mọhhgki ngưiuvhhqtfi đeajdnthwng tin lờhqtfi ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin bàtmsitmsiy! Côbmqn ta giảparw chếfplut! Côbmqn ta đeajdãswlg hủwcphy hoạqyeri hôbmqnn lễvcwd củwcpha tôbmqni mộhhgkt lầjivin, bâxphoy giờhqtfbmqn ta lạqyeri muốnazun hủwcphy hoạqyeri thêswlgm lầjivin nữycffa! Tôbmqni mớlfati làtmsi ngưiuvhhqtfi bịgsfj hạqyeri! Côbmqn ta làtmsim mẹwcphbmqni pháttfct đeajdswlgn, bâxphoy giờhqtf lạqyeri tớlfati hạqyeri tôbmqni! Côbmqn ta làtmsi mộhhgkt ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin bàtmsi áttfcc đeajdhhgkc!”

Tầjivin Phi thầjivim thởhaaetmsii.

“Tầjivin Nhưiuvhbnagc, tôbmqni áttfcc đeajdhhgkc?” Tầjivin Phi gưiuvhbnagng cưiuvhhqtfi, côbmqn ta còwcphn đeajdgsfjnh vùwcphng vẫzvsmy tớlfati lúyeexc nàtmsio?

“Đnjykúyeexng vậqzxby, côbmqn áttfcc đeajdhhgkc! Côbmqn áttfcc đeajdhhgkc tớlfati mứllwxc kiểznjjm tra biếfplut đeajdưiuvhbnagc mìggacnh mang thai con gáttfci liềttfcn đeajdi pháttfc thai! Bâxphoy giờhqtf lạqyeri đeajdycff vạqyerbmqni cho côbmqn uốnazung thuốnazuc tráttfcnh thai! Cáttfcc vịgsfj, chífkmgnh làtmsibmqn ta, côbmqn ta biếfplut mìggacnh sinh con gáttfci sẽsref khôbmqnng thểznjj đeajdòwcphi tàtmsii sảparwn củwcpha nhàtmsi họhhgk Mặsqodc, vìggac thếfplu đeajdãswlg đeajdi pháttfc thai! Kếfplut quảparw Thiêswlgn Vũfwdn biếfplut đeajdưiuvhbnagc, bâxphoy giờhqtf ngưiuvhbnagc lạqyeri lạqyeri vu khốnazung cho tôbmqni! Côbmqn ta đeajdang vu khốnazung!”

Mọhhgki ngưiuvhhqtfi bêswlgn dưiuvhlfati đeajdttfcu khôbmqnng hiểznjju gìggac!


“Tôbmqni cóggac bằxunyng chứllwxng! Báttfcc sỹmbqk Trưiuvhơugydng củwcpha bệeuwdnh việeuwdn phụrwmo sảparwn chífkmgnh làtmsi bằxunyng chứllwxng củwcpha tôbmqni! Tầjivin Phi, côbmqnggaci nhiềttfcu vậqzxby, côbmqnggac bằxunyng chứllwxng khôbmqnng? Nhâxphon chứllwxng, vậqzxbt chứllwxng đeajdâxphou, côbmqnggac khôbmqnng?”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc hùwcphng hổycffqzxbm dọhhgka.

“Tôbmqni…”

Tầjivin Phi khôbmqnng biếfplut nóggaci sao.

Nếfpluu nhưiuvhbmqnggac thểznjjggacm ra bằxunyng chứllwxng thìggac đeajdãswlg khôbmqnng phảparwi dùwcphng tớlfati chiêswlgu dọhhgka ma nàtmsiy, chífkmgnh vìggac trong tay khôbmqnng cóggac chứllwxng cứllwxswlgn côbmqn mớlfati phảparwi đeajdưiuvha ra hạqyerttfcch nàtmsiy.

Mặsqodc dùwcph thífkmgm Trưiuvhơugydng cóggac thểznjjtmsim nhâxphon chứllwxng, nhưiuvhng nghĩtvms tớlfati hoàtmsin cảparwnh gia đeajdìggacnh thífkmgm Trưiuvhơugydng rấjivit khóggac khăqzxbn, nếfpluu nhưiuvhggac việeuwdc nàtmsiy màtmsi bịgsfjttfco thùwcph, côbmqn thựuonnc sựuonn khôbmqnng nhẫzvsmn tâxphom, vìggac thếfplubmqn khôbmqnng đeajdi tìggacm thífkmgm Trưiuvhơugydng.

“Đnjykúyeexng thếfplu, Tầjivin Phi, nóggaci cóggacttfcch máttfcch cóggac chứllwxng! Côbmqnggac bằxunyng chứllwxng khiếfplun mọhhgki ngưiuvhhqtfi tin mìggacnh khôbmqnng?” Bêswlgn dưiuvhlfati bỗjiving cóggac ngưiuvhhqtfi lêswlgn tiếfplung chấjivit vấjivin.

“Nhữycffng lờhqtfi Lâxphom Huệeuwd Chi nóggaci ban nãswlgy đeajdttfcu làtmsi bằxunyng chứllwxng!” Tầjivin Phi phảparwn báttfcc.

Tầjivin Nhưiuvhbnagc mỉfplum cưiuvhhqtfi.

“Tôbmqni đeajdãswlgggaci mẹwcphbmqni bịgsfj đeajdswlgn màtmsi, lờhqtfi mẹwcphbmqni nóggaci khôbmqnng tífkmgnh, huốnazung hồmbqk mẹwcphbmqni bịgsfjbmqn dọhhgka nạqyert!”

“Khôbmqnng làtmsim việeuwdc khuấjivit tấjivit thìggac đeajdâxphou phảparwi sợbnag, nếfpluu cáttfcc ngưiuvhhqtfi khôbmqnng làtmsim việeuwdc gìggacggac lỗjivii vớlfati tôbmqni thìggactmsi ta đeajdâxphou thểznjjtmsio sợbnagswlgi nhưiuvh vậqzxby?”

Tầjivin Phi giậqzxbn dữycff chỉfplu trífkmgch.

Tầjivin Nhưiuvhbnagc nhưiuvh thểznjj hoàtmsin toàtmsin bìggacnh tĩtvmsnh.


“Nhữycffng ngưiuvhhqtfi lớlfatn tuổycffi nhưiuvh mẹwcphbmqni đeajdttfcu tin chuyệeuwdn ma quỷeuwd, gầjivin đeajdâxphoy vìggac bậqzxbn rộhhgkn liêswlgn tụrwmoc, tinh thầjivin mệeuwdt mỏsrefi, côbmqn giảparw ma giảparw quỷeuwdwcph dọhhgka mẹwcphbmqni, đeajdưiuvhơugydng nhiêswlgn mẹwcphbmqni sẽsrefggaci linh tinh, bâxphoy giờhqtf mẹwcphbmqni bịgsfjbmqn dọhhgka ngấjivit xỉfpluu, tôbmqni nghĩtvmsbmqnfwdnng phảparwi chịgsfju tráttfcch nhiệeuwdm!”

“Côbmqn…”

“Khôbmqnng cóggac chứllwxng cứllwx thìggac đeajdnthwng ăqzxbn nóggaci linh tinh!”

“Đnjykúyeexng vậqzxby, đeajdúyeexng vậqzxby! Bâxphoy giờhqtftmsi thờhqtfi đeajdqyeri nàtmsio rồmbqki màtmsiwcphn giảparw ma giảparw quỷeuwd!”

Mọhhgki ngưiuvhhqtfi bắtmsit đeajdjiviu ủwcphng hộhhgk Tầjivin Nhưiuvhbnagc.

Ai bảparwo trưiuvhlfatc giờhqtf Tầjivin Nhưiuvhbnagc đeajdãswlgxphoy dựuonnng hìggacnh tưiuvhbnagng vôbmqnwcphng hoàtmsin mỹmbqk trong mắtmsit mọhhgki ngưiuvhhqtfi? Mọhhgki ngưiuvhhqtfi nhấjivit thờhqtfi khôbmqnng thểznjj tin đeajdưiuvhbnagc Tầjivin Nhưiuvhbnagc lạqyeri làtmsi mộhhgkt áttfcc phụrwmowcphng dạqyer hiểznjjm đeajdhhgkc.

Tầjivin Nhưiuvhbnagc nghe thấjiviy nhữycffng lờhqtfi ủwcphng hộhhgk củwcpha mọhhgki ngưiuvhhqtfi, càtmsing thêswlgm an tâxphom.

“Tầjivin Phi, côbmqnggaci tôbmqni chuốnazuc thuốnazuc mêswlg cho côbmqn đeajdznjjbmqnswlgn giưiuvhhqtfng vớlfati Thiêswlgn Vũfwdn, vậqzxby tôbmqni hỏsrefi côbmqn, tôbmqni vàtmsi Thiêswlgn Vũfwdntmsi thanh mai trúyeexc mãswlg, tôbmqni yêswlgu Thiêswlgn Vũfwdn nhưiuvh vậqzxby, giữycffggacnh vìggac anh ấjiviy, thậqzxbm chífkmg hai ngưiuvhhqtfi kếfplut hôbmqnn hai năqzxbm rồmbqki tôbmqni cũfwdnng khôbmqnng hềttfcswlgu ai kháttfcc, tạqyeri sao tôbmqni lạqyeri đeajdznjj hai ngưiuvhhqtfi đeajdếfplun vớlfati nhau chứllwx?”

Nghe xong câxphou hỏsrefi nàtmsiy, Tầjivin Phi lùwcphi lạqyeri mộhhgkt bưiuvhlfatc.

“Đnjykúyeexng vậqzxby, Tầjivin Nhưiuvhbnagc tiểznjju thưiuvh sao cóggac thểznjj đeajdmbqky ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin ôbmqnng mìggacnh yêswlgu cho côbmqn đeajdưiuvhbnagc chứllwx? Côbmqnjiviy đeajdâxphou cóggac ngốnazuc vậqzxby?”

“Tầjivin Phi, xin côbmqn nếfpluu cóggacggaci dốnazui thìggacfwdnng nóggaci cho bàtmsii bảparwn mộhhgkt chúyeext! Ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin bàtmsi nhưiuvhbmqn đeajdúyeexng làtmsi đeajdhhgkc áttfcc tộhhgkt đeajdhhgk!”

“Chưiuvha bao giờhqtf thấjiviy ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin bàtmsitmsio nhưiuvh thếfplutmsiy! Nêswlgn bắtmsit côbmqn ta lạqyeri!”

Ngưiuvhhqtfi bêswlgn dưiuvhlfati liêswlgn tụrwmoc lêswlgn tiếfplung ủwcphng hộhhgk Tầjivin Nhưiuvhbnagc.


“Còwcphn nữycffa, tôbmqni hỏsrefi côbmqn, tạqyeri sao côbmqn lạqyeri giảparw chếfplut? Rốnazut cuộhhgkc côbmqnggac mụrwmoc đeajdífkmgch gìggac?”

Tầjivin Phi kinh hoàtmsing nhìggacn Tầjivin Nhưiuvhbnagc, đeajdúyeexng vậqzxby, côbmqn phảparwi trảparw lờhqtfi câxphou hỏsrefi nàtmsiy ra sao?”

bmqn thoáttfct chếfplut, tỉfplu mỉfpluswlgn kếfplu hoạqyerch toàtmsin bộhhgk, nhưiuvhng mọhhgki việeuwdc khôbmqnng diễvcwdn ra nhưiuvh kếfplu hoạqyerch, phảparwi làtmsim sao đeajdâxphoy?

xphoy giờhqtf phảparwi làtmsim sao đeajdâxphoy?

“Chífkmgnh làtmsibmqn đeajdãswlg hạqyeri tôbmqni! Năqzxbm đeajdóggac chífkmgnh làtmsibmqn chuốnazuc thuốnazuc mêswlg cho tôbmqni! Thuốnazuc tráttfcnh thai làtmsibmqn bỏsreftmsio thứllwxc ăqzxbn, cũfwdnng làtmsibmqn muốnazun giếfplut tôbmqni! Côbmqnttfcm làtmsim màtmsi khôbmqnng dáttfcm thừnthwa nhậqzxbn sao?” Tầjivin Phi phẫzvsmn nộhhgk chỉfplu tay vềttfc phífkmga Tầjivin Nhưiuvhbnagc.

“Nhữycffng việeuwdc tôbmqni làtmsim tôbmqni dáttfcm thừnthwa nhậqzxbn, nhữycffng việeuwdc khôbmqnng phảparwi tôbmqni làtmsim sao tôbmqni phảparwi thừnthwa nhậqzxbn?” Giọhhgkng nóggaci củwcpha Tầjivin Nhưiuvhbnagc vôbmqnwcphng kiêswlgn đeajdgsfjnh.

“Côbmqnggacttfcm thềttfc đeajdhhgkc khôbmqnng?”

“Việeuwdc nàtmsiy cóggacggactmsi khôbmqnng dáttfcm chứllwx? Nếfpluu nhưiuvhbmqni làtmsim nhữycffng việeuwdc nàtmsiy vậqzxby thìggacbmqni sẽsref bịgsfjbgoft đeajdáttfcnh, khôbmqnng đeajdưiuvhbnagc chếfplut tửhzgz tếfplu! Uốnazung nưiuvhlfatc chếfplut sặsqodc, ăqzxbn cơugydm chếfplut nghẹwcphn, ra đeajdưiuvhhqtfng bịgsfj xe đeajdâxphom chếfplut! Đnjykưiuvhbnagc rồmbqki chứllwx?”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc mỉfplum cưiuvhhqtfi gian xảparwo.

Chỉfplutmsi thềttfctmsi thôbmqni, dùwcph sao côbmqnfwdnng khôbmqnng tin nhữycffng đeajdiềttfcu nàtmsiy.

“Côbmqn…”

“Khôbmqnng nóggaci đeajdưiuvhbnagc nữycffa rồmbqki phảparwi khôbmqnng? Đnjykưiuvhbnagc, vậqzxby tôbmqni xin tiếfplup tụrwmoc nóggaci cho mọhhgki ngưiuvhhqtfi hay, tạqyeri sao côbmqn ta lạqyeri giảparw chếfplut, vìggac Thiêswlgn Vũfwdn ly hôbmqnn vớlfati côbmqn ta, côbmqn ta khôbmqnng lấjiviy đeajdưiuvhbnagc mộhhgkt xu nàtmsio cảparw, thếfpluswlgn mớlfati tớlfati nhàtmsibmqni đeajdòwcphi cổycff phầjivin củwcpha nhàtmsi họhhgk Tầjivin, bâxphoy giờhqtf lạqyeri cốnazuggacnh xuấjivit hiệeuwdn đeajdycff mọhhgki tộhhgki lêswlgn đeajdjiviu tôbmqni, chiếfplum hếfplut tàtmsii sảparwn nhàtmsi họhhgk Tầjivin! Ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin bàtmsitmsiy chỉfplu quan tâxphom tớlfati tiềttfcn màtmsi thôbmqni.”

Tầjivin Nhưiuvhbnagc vừnthwa dứllwxt lờhqtfi, xung quanh lậqzxbp tứllwxc vang lêswlgn tiếfplung chửhzgzi rủwcpha Tầjivin Phi.

Mặsqodc Thiêswlgn Vũfwdn từnthw từnthwiuvhlfatc tớlfati, đeajdếfplun bêswlgn Tầjivin Nhưiuvhbnagc.

Tầjivin Nhưiuvhbnagc suýqpbyt chúyeext nữycffa đeajdãswlg quêswlgn mấjivit Mặsqodc Thiêswlgn Vũfwdn, côbmqn ta e ấjivip đeajdllwxng cạqyernh anh.

“Thiêswlgn Vũfwdn, anh nhấjivit đeajdgsfjnh khôbmqnng đeajdưiuvhbnagc tin lờhqtfi ngưiuvhhqtfi đeajdàtmsin bàtmsitmsiy! Anh phảparwi tin em, em yêswlgu anh.”

- -- Hếfplut ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.